Chương 21
Truki0113
05/02/2022
Không có logic lẫn không có kiến thức trong ngành y, hoàn toàn đều là suy nghĩ cá nhân ;-;
Làm ơn đừng có ai tin là thật nhá !!!!!!!.
~♤~
Đây là lần đầu tiên trong đời lão Luke nhìn thấy máu nhiều như vậy, để cho Baji không cựa quậy trong quá trình phẫu thuật, em đã lấy thuốc gây mê lẫn thuốc tê tiêm vào người cho hắn.
Tiếp theo sau đó chính là xem xét vết thương cho Baji, em kêu lão Luke lấy hộp minh châu đen ngòm ra cho mình, nó được bọc bởi một lớp vải mỏng đen ngòm, em bỏ nó vào trong dung dịch gì đó khiến lớp vải mỏng tan biến mà thay vào đó là ánh sáng chói chang.
Biết rõ điều này sẽ thu hút người ngoài cho nên em đã đi lên tháp Hải đăng để tiến hành phẫu thuật. Em dự đoán rất kỹ càng rồi, nếu như đó là túi độc gắn vào tim thì chắc chắn nó sẽ rất dễ vỡ. Nếu vậy thì cần nhất chính là sự nhanh nhẹn của em trong việc đóng băng túi độc kia.
Đúng như em đoán, túi độc kia có dạng ống và rộng khoảng chừng 2-3 mm, nếu như không gắp ra cẩn thận thì nó sẽ vỡ tung và ghim vào tim của hắn. Lão Luke sợ hãi nhìn trái tim đỏ ngòm đang đập mạnh dưới ánh sáng của minh châu. Em hít một hơi thật sâu sau đó bỏ cái gắp ra. Lão Duke nhìn tia sáng màu xanh mỏng manh từ đầu ngón tay của em, em chạm nhẹ vào túi độc và rồi một tiếng răng rắc phát ra.
Túi độc bị đóng băng thành công ! Một ngón tay nữa của em phát ra ánh sáng màu lục rồi sau đó lão Luke nhìn thấy em dứt túi độc ra, phần bị dứt ra sắp phun máu ra thì khi gặp ánh sáng màu lục kia đã hoàn toàn khép lại.
Lão lấy khăn thấm mồ hôi cho em, em để lão lau xong thì kêu lão đi xuống nhà lấy nước cho em. Lần này em đặt hai tay lên chỗ lồng ngực bị mổ ra của Baji mà trị thương, ánh sáng màu lục phát sáng cả căn phòng rồi sau đó từng lớp da thịt của Baji cũng khép lại. Sau khi trị thương cho Baji xong thì hai chân em mềm oặt, em ngã ngồi xuống mặt đất rồi sau đó hít vào một hơi thật sâu, cả mũi bây giờ chỉ toàn mùi máu và mùi mặn của biển mà thôi.
Còn bây giờ thì em phải nhanh chóng cất viên minh châu kia đi đã. Một người từ trên thuyền của tổ chức Siren nhìn thấy thì đi báo cáo với Shinichirou. Nhưng hắn chưa kịp báo cáo thì liền kinh hoàng khi nhìn thấy xác người nằm la liệt trong phòng của vị tiểu thư có năng lực tiên tri kia.
Shinichirou giận muốn phát run trước khung cảnh kinh hoàng ấy. Anh biết là Baji Keisuke sẽ phản bội nhưng lại chẳng ngờ được nó lại là kiểu phản bội như thế này. Thẳng tay giết đồng đội của mình như vậy thì nó chính là tội không thể nào tha thứ nhất.
"Đội trưởng, ở tháp hải đăng phát hiện ra một nguồn ánh sáng lạ."
"Truy !"
Lão Luke vốn định mang nước lên cho em nhưng lại bắt gặp em vừa cõng Baji vừa đi xuống cầu thang, lão Luke lo lắng nhìn em nhưng em lại đưa Baji đang hôn mê cho lão bảo lão mau chóng đi xuống tầng hầm còn bản thân thì đi kiếm những thứ thuốc có thể chữa được bách độc. Cầu trời là loại độc này đừng quá khó điều chế, em vẫn chưa muốn nhìn thấy anh trai mình chết lần nữa đâu.
Nếu là thứ có thể giết cả huyết tộc lẫm thú tộc thì 100% đó phải là thánh khí. Thánh khí là một dạng bột có màu vàng kim và khắc chế được thánh khí chính là dạ khí, em vơ lấy hộp thuốc cá nhân của mình rồi nhanh chóng theo lão Luke đi xuống tầng hầm.
Lão thấy em xuống thì đóng chặt cửa lại, em xách hết đồ đạc vào hầm rồi đi vào nơi sâu nhất để nghiêm cứu thuốc độc kia. Đầu tiên là phải nếm thử đã, em đổ túi độc dạng ống nhỏ kia ra đĩa rồi sau đó lấy kim bạc đâm vào chất độc đen sánh kia. Đầu kim biến thành màu đen ngay tức khắc, em nhìn nó, lấy thuốc giải cầm bên tay còn lại rồi sau đó đè kim lên môi và liếm nó.
Lão Luke nhìn em ngã sụp xuống thì sợ hãi đi lại đỡ em, em thở gấp rồi lấy thuốc giải cho vào miệng. Loại thuốc độc này nó mạnh đến mức này á !? Em nuốt thuốc giải rồi nhanh chóng ngồi xuống thở dốc. Lão Luke lo lắng nhìn em rồi sau đó nghe thấy tiếng hàng loạt người tiến vào tháp. Lão theo bản năng mà che miệng lại.
May mắn là cửa tầng hầm này được ngụy trang theo màu của đất đá và khi vào rồi thì có thể khóa chặt bên trong. Mikey đương nhiên là cũng nghe được cho nên em cố thở chậm để điều hòa hơi thở của mình.
Em đã biết được thành phần của độc tố rồi, còn giờ thì bắt tay vào điều chế thuốc giải thôi. Ngoài ra còn có thuốc để vô hiệu hóa cái túi độc kia nữa chứ, tiếng lục soát vang lên ngay phía trên đầu của bọn họ nhưng mà em nào có quan tâm ? Em nhanh tay cho thuốc vào rồi bắt vạc nhỏ lên nấu thuốc. Lão Luke nhìn bao lần rồi cũng phải cảm thán.
Ai mà không biết nhìn vào sẽ thấy em giống phù thủy hơn là tiên cá nhiều.
Nhưng bây giờ em đang rất nghiêm túc phối thuốc. Thuốc độc ban nãy nếu em không nhớ lầm thì đó là loại độc Kình Ngư của tộc nhân ngư.
Nó mang tên Kình Ngư là vì màu sắc của nó đen thẫm như màu sắc của cá voi sát thủ vậy, nó là một trong những loại độc cực kỳ mạnh của tộc người cá và vốn dĩ đã thất truyền từ lâu, Armani đã từng làm thử nó cho em xem và bảo rằng nếu có gặp thì đừng dại dột nếm thử hoặc nếu có nếm thì ngay lập tức phải uống thuốc giải ngay.
Nàng bảo rằng nếu một ngày em bắt gặp người bị khống chế bằng loại độc này thì phải điều chế hai loại thuốc, thứ nhất là thuốc vô hiệu và thứ hai là thuốc giải của Kình Ngư. Hiện giờ em đã làm được thuốc vô hiệu còn về thuốc giải độc thì không cần, em chỉ cần làm như ban nãy với Baji là được rồi.
Vì trong Kình Ngư này còn bị bỏ thánh khí cho nên em không dám làm gì quá liều lĩnh đâu. Thu thuốc vô hiệu vào tay em kêu lão Luke là cho em nghỉ ngơi một tí, lão gật đầu rồi kêu em tạm nghỉ đi, lão cũng đã mệt nhoài rồi nên đành gục đầu vào cánh tay mà ngủ.
Bên trên tầng hầm bây giờ chính là hàng chục người của Siren đang lục lọi khắp cái tháp, Shinichirou là người đi kiểm tra đầu tiên, đầu tiên là các phòng ngủ và sau đó là trên tháp. Khung cảnh ngổn ngang làm anh biết rõ chủ nhân của tòa tháp cũng chỉ mới rời đi.
Việc cấp dưới bảo than ở nhà bếp còn rất nóng đã làm anh thêm chắc chắn về điều đó. Anh nhìn khắp cái tháp trống không mà đầu lóe lên một suy nghĩ, cái tháp này chắc chắn phải có tầng hầm ! Shinichirou ra lệnh cho những người còn lại đi kiếm tầng hầm thì bên ngoài liền nghe tiếng náo loạn.
"Đội trưởng, bên ngoài có một dị năng giả !"
Shinichirou nhíu mày đi ra ngoài xem thử, dị năng giả kia chính là Hanma, gã ta ném điếu thuốc xuống chân chà chà rồi mỉm cười đểu cáng.
"Quý ngài đây tự tiện lục soát nhà của người khác đã hỏi ý kiến của bọn tôi chưa thế ?"
"Thưa anh, chúng tôi là làm theo lệnh của chính phủ."
"Hở, chính phủ là cái quái gì cơ ?"
Hanma giả vờ như không biết mà hỏi vặn lại khiến cấp dưới cứng họng, Shinichirou vỗ vai cậu ta rồi đi đến trước mặt Hanma bảo rằng mình đang đi kiếm một người có mái tóc màu vàng nắng, Hanma thừa biết nhưng vẫn bảo rằng chỗ này không có. Shinichirou nghe thế thì chậc lưỡi, nếu đã thế thì anh đành phải mạnh tay vậy.
"Vậy nếu người không có ở đây vậy chúng tôi xin phép đi trước."
Nói rồi anh đưa tất cả mọi người rời đi. Hanma cảm thấy lo lắng vô cùng mà đi thẳng đến chỗ tầng hầm gõ cửa. Em bừng tỉnh rồi cảnh giác nhìn bên ngoài, Hanma gõ lên cửa trái 3 cái rồi cửa phải 5 cái. Em đi đến mở cửa tầng hầm ra, Hanma thở ra nhẹ nhõm rồi kêu đàn em đến hỗ trợ.
"Mày đang bị truy sát sao Mikey ?"
"Không phải, Siren đang cần máu của tao nên tụi nó sẽ không giết tao."
"Vậy sao mày lại trốn ?"
"....Tụi nó muốn giết Baji."
Em nhíu mày nói, dư chấn của Kình Ngư vẫn làm đầu em choáng váng cho nên đi được giữa đường em đã trượt xuống mặt đất. Hanma đi lại hỏi thì thấy em thở gấp, cả người cũng nóng bừng, đồng tử hắn co lại rồi cúi xuống bế em về chỗ của mình và Kisaki.
Bên này sau khi Hanma đi thì anh ra lệnh đốt cháy tòa tháp, cấp dưới lo lắng hỏi rằng còn người trong tháp thì sao ? Shinichirou bình tĩnh bảo.
"Nhân ngư nếu gặp lửa sẽ phải nhảy ngay xuống nước, bố trí người lặn xuống nước đi."
Rồi ngọn lửa bùng lên thiêu rụi tòa tháp, những người dân kinh hoàng nhìn tòa tháp bị thiêu cháy, Hanma nhìn thấy nhưng cũng mặc kệ mà bế em đến phòng Kisaki.
"Kisaki, Mikey bị vấn đề gì rồi !"
"Gì ? Mày đặt Mikey xuống giường đi, tao sẽ gọi bác sĩ đến."
Nháo nhào suốt một đêm dài thì bác sĩ mới thông báo là em đã an toàn, Hanma thở phào rồi nói với Kisaki hành động của tổ chức Siren. Kisaki đẩy mắt kính lên rồi sau đó nói với Hanma là ở lại chăm sóc Mikey.
"Sao thế ?"
"Hắn sẽ đến kiếm chúng ta để thăm dò thông qua bồi thường nhanh thôi, mày giấu Mikey kỹ vào hoặc là kêu Riku hóa trang cho Mikey đi."
Hanma nghe thế thì gật đầu rồi ngồi xuống cạnh giường để canh em. Em nhắm mắt ngủ rất sâu, trên cổ là một sợi dây chuyền rất lạ mắt, mặt dây là một hủ thuốc ?
Có lẽ là thuốc chữa bệnh, Hanma nghĩ rồi chỉnh chăn lại cho em.
~♤~
Như Kisaki đã dự đoán, người của Shinichirou đến đây là để bồi thường nhưng mục đích chính đương nhiên là để thăm dò, hắn dùng nụ cười gian xảo của mình để đánh lừa người đến đây sau đó là nặng giọng nói.
"Tôi mong là sau hôm nay các vị hãy rời đi, các vị đã khiến người dân chúng tôi sợ hãi rồi đấy."
Người kia đi rồi thì Kisaki ra lệnh đóng cửa lại, hắn đi lên phòng xem thử em như thế nào rồi. Em vẫn đang ngủ rất say, sắc mặt cũng đã hồng nhuận hẵn lên. Kisaki liếc mắt nhìn em rồi sau đó suy nghĩ vì sao em lại bị Siren truy lùng.
"Kisaki-sama, người đàn ông tóc đen kia đã tỉnh lại rồi."
"Hanma, mày ở lại chăm Mikey, tao đi gặp Baji nói chuyện đây."
Kisaki thở dài rồi xoay người ra khỏi phòng. Người hầu cúi đầu chào hắn rồi dẫn hắn đến phòng uống trà, Baji bên trong khi thấy Kisaki thì bình thản chào hỏi. Kisaki đẩy gọng kính lên rồi đi lại ngồi đối diện Baji, Baji thẳng thắng hỏi.
"Mày muốn biết lý do vì sao Mikey bị truy lùng đúng chứ ?"
Kisaki gật đầu rồi nghe Baji kể về trận chiến hai năm trước và về việc em là một nhân ngư, Kisaki càng nghe thì càng nghe thì càng nhíu mày, hắn xoa cằm sau đó hỏi Baji.
"Như vậy thì tụi mày đâu nhất thiết phải truy lùng Mikey ? Bắt đại một nhân ngư là được mà."
"Không, cấp trên yêu cầu bọn tao phải bắt Mikey lại."
".... Có nhân ngư nào có khả năng trị thương giống Mikey không ?"
"Theo như tao thấy thì là không."
Nếu thế thì việc bắt giữ Mikey là dễ hiểu nhưng mà nó vẫn chưa đủ sức thuyết phục. Nếu như là vì lý do có khả năng trị thương thì Siren phải lựa ngay thời điểm em mới sinh ra mới là tốt nhất chứ ?
Hay là Siren đang chờ đợi Mikey thức tỉnh huyết mạch ? Để làm gì cơ chứ ? Hàng loạt câu hỏi nảy lên trong đầu của Kisaki rồi sau đó bị đè áp xuống.
Đợi Mikey tỉnh đi rồi hãy nói.
~♤~
Lời nhắn nhủ đến Shin: Bà cha anh, lỡ như anh tôi ở trong thật thì như nào ? Giời ơi, này thì bị bỏng chết luôn ấy :<.
Và Xuân sắp tới gòi :3
Làm ơn đừng có ai tin là thật nhá !!!!!!!.
~♤~
Đây là lần đầu tiên trong đời lão Luke nhìn thấy máu nhiều như vậy, để cho Baji không cựa quậy trong quá trình phẫu thuật, em đã lấy thuốc gây mê lẫn thuốc tê tiêm vào người cho hắn.
Tiếp theo sau đó chính là xem xét vết thương cho Baji, em kêu lão Luke lấy hộp minh châu đen ngòm ra cho mình, nó được bọc bởi một lớp vải mỏng đen ngòm, em bỏ nó vào trong dung dịch gì đó khiến lớp vải mỏng tan biến mà thay vào đó là ánh sáng chói chang.
Biết rõ điều này sẽ thu hút người ngoài cho nên em đã đi lên tháp Hải đăng để tiến hành phẫu thuật. Em dự đoán rất kỹ càng rồi, nếu như đó là túi độc gắn vào tim thì chắc chắn nó sẽ rất dễ vỡ. Nếu vậy thì cần nhất chính là sự nhanh nhẹn của em trong việc đóng băng túi độc kia.
Đúng như em đoán, túi độc kia có dạng ống và rộng khoảng chừng 2-3 mm, nếu như không gắp ra cẩn thận thì nó sẽ vỡ tung và ghim vào tim của hắn. Lão Luke sợ hãi nhìn trái tim đỏ ngòm đang đập mạnh dưới ánh sáng của minh châu. Em hít một hơi thật sâu sau đó bỏ cái gắp ra. Lão Duke nhìn tia sáng màu xanh mỏng manh từ đầu ngón tay của em, em chạm nhẹ vào túi độc và rồi một tiếng răng rắc phát ra.
Túi độc bị đóng băng thành công ! Một ngón tay nữa của em phát ra ánh sáng màu lục rồi sau đó lão Luke nhìn thấy em dứt túi độc ra, phần bị dứt ra sắp phun máu ra thì khi gặp ánh sáng màu lục kia đã hoàn toàn khép lại.
Lão lấy khăn thấm mồ hôi cho em, em để lão lau xong thì kêu lão đi xuống nhà lấy nước cho em. Lần này em đặt hai tay lên chỗ lồng ngực bị mổ ra của Baji mà trị thương, ánh sáng màu lục phát sáng cả căn phòng rồi sau đó từng lớp da thịt của Baji cũng khép lại. Sau khi trị thương cho Baji xong thì hai chân em mềm oặt, em ngã ngồi xuống mặt đất rồi sau đó hít vào một hơi thật sâu, cả mũi bây giờ chỉ toàn mùi máu và mùi mặn của biển mà thôi.
Còn bây giờ thì em phải nhanh chóng cất viên minh châu kia đi đã. Một người từ trên thuyền của tổ chức Siren nhìn thấy thì đi báo cáo với Shinichirou. Nhưng hắn chưa kịp báo cáo thì liền kinh hoàng khi nhìn thấy xác người nằm la liệt trong phòng của vị tiểu thư có năng lực tiên tri kia.
Shinichirou giận muốn phát run trước khung cảnh kinh hoàng ấy. Anh biết là Baji Keisuke sẽ phản bội nhưng lại chẳng ngờ được nó lại là kiểu phản bội như thế này. Thẳng tay giết đồng đội của mình như vậy thì nó chính là tội không thể nào tha thứ nhất.
"Đội trưởng, ở tháp hải đăng phát hiện ra một nguồn ánh sáng lạ."
"Truy !"
Lão Luke vốn định mang nước lên cho em nhưng lại bắt gặp em vừa cõng Baji vừa đi xuống cầu thang, lão Luke lo lắng nhìn em nhưng em lại đưa Baji đang hôn mê cho lão bảo lão mau chóng đi xuống tầng hầm còn bản thân thì đi kiếm những thứ thuốc có thể chữa được bách độc. Cầu trời là loại độc này đừng quá khó điều chế, em vẫn chưa muốn nhìn thấy anh trai mình chết lần nữa đâu.
Nếu là thứ có thể giết cả huyết tộc lẫm thú tộc thì 100% đó phải là thánh khí. Thánh khí là một dạng bột có màu vàng kim và khắc chế được thánh khí chính là dạ khí, em vơ lấy hộp thuốc cá nhân của mình rồi nhanh chóng theo lão Luke đi xuống tầng hầm.
Lão thấy em xuống thì đóng chặt cửa lại, em xách hết đồ đạc vào hầm rồi đi vào nơi sâu nhất để nghiêm cứu thuốc độc kia. Đầu tiên là phải nếm thử đã, em đổ túi độc dạng ống nhỏ kia ra đĩa rồi sau đó lấy kim bạc đâm vào chất độc đen sánh kia. Đầu kim biến thành màu đen ngay tức khắc, em nhìn nó, lấy thuốc giải cầm bên tay còn lại rồi sau đó đè kim lên môi và liếm nó.
Lão Luke nhìn em ngã sụp xuống thì sợ hãi đi lại đỡ em, em thở gấp rồi lấy thuốc giải cho vào miệng. Loại thuốc độc này nó mạnh đến mức này á !? Em nuốt thuốc giải rồi nhanh chóng ngồi xuống thở dốc. Lão Luke lo lắng nhìn em rồi sau đó nghe thấy tiếng hàng loạt người tiến vào tháp. Lão theo bản năng mà che miệng lại.
May mắn là cửa tầng hầm này được ngụy trang theo màu của đất đá và khi vào rồi thì có thể khóa chặt bên trong. Mikey đương nhiên là cũng nghe được cho nên em cố thở chậm để điều hòa hơi thở của mình.
Em đã biết được thành phần của độc tố rồi, còn giờ thì bắt tay vào điều chế thuốc giải thôi. Ngoài ra còn có thuốc để vô hiệu hóa cái túi độc kia nữa chứ, tiếng lục soát vang lên ngay phía trên đầu của bọn họ nhưng mà em nào có quan tâm ? Em nhanh tay cho thuốc vào rồi bắt vạc nhỏ lên nấu thuốc. Lão Luke nhìn bao lần rồi cũng phải cảm thán.
Ai mà không biết nhìn vào sẽ thấy em giống phù thủy hơn là tiên cá nhiều.
Nhưng bây giờ em đang rất nghiêm túc phối thuốc. Thuốc độc ban nãy nếu em không nhớ lầm thì đó là loại độc Kình Ngư của tộc nhân ngư.
Nó mang tên Kình Ngư là vì màu sắc của nó đen thẫm như màu sắc của cá voi sát thủ vậy, nó là một trong những loại độc cực kỳ mạnh của tộc người cá và vốn dĩ đã thất truyền từ lâu, Armani đã từng làm thử nó cho em xem và bảo rằng nếu có gặp thì đừng dại dột nếm thử hoặc nếu có nếm thì ngay lập tức phải uống thuốc giải ngay.
Nàng bảo rằng nếu một ngày em bắt gặp người bị khống chế bằng loại độc này thì phải điều chế hai loại thuốc, thứ nhất là thuốc vô hiệu và thứ hai là thuốc giải của Kình Ngư. Hiện giờ em đã làm được thuốc vô hiệu còn về thuốc giải độc thì không cần, em chỉ cần làm như ban nãy với Baji là được rồi.
Vì trong Kình Ngư này còn bị bỏ thánh khí cho nên em không dám làm gì quá liều lĩnh đâu. Thu thuốc vô hiệu vào tay em kêu lão Luke là cho em nghỉ ngơi một tí, lão gật đầu rồi kêu em tạm nghỉ đi, lão cũng đã mệt nhoài rồi nên đành gục đầu vào cánh tay mà ngủ.
Bên trên tầng hầm bây giờ chính là hàng chục người của Siren đang lục lọi khắp cái tháp, Shinichirou là người đi kiểm tra đầu tiên, đầu tiên là các phòng ngủ và sau đó là trên tháp. Khung cảnh ngổn ngang làm anh biết rõ chủ nhân của tòa tháp cũng chỉ mới rời đi.
Việc cấp dưới bảo than ở nhà bếp còn rất nóng đã làm anh thêm chắc chắn về điều đó. Anh nhìn khắp cái tháp trống không mà đầu lóe lên một suy nghĩ, cái tháp này chắc chắn phải có tầng hầm ! Shinichirou ra lệnh cho những người còn lại đi kiếm tầng hầm thì bên ngoài liền nghe tiếng náo loạn.
"Đội trưởng, bên ngoài có một dị năng giả !"
Shinichirou nhíu mày đi ra ngoài xem thử, dị năng giả kia chính là Hanma, gã ta ném điếu thuốc xuống chân chà chà rồi mỉm cười đểu cáng.
"Quý ngài đây tự tiện lục soát nhà của người khác đã hỏi ý kiến của bọn tôi chưa thế ?"
"Thưa anh, chúng tôi là làm theo lệnh của chính phủ."
"Hở, chính phủ là cái quái gì cơ ?"
Hanma giả vờ như không biết mà hỏi vặn lại khiến cấp dưới cứng họng, Shinichirou vỗ vai cậu ta rồi đi đến trước mặt Hanma bảo rằng mình đang đi kiếm một người có mái tóc màu vàng nắng, Hanma thừa biết nhưng vẫn bảo rằng chỗ này không có. Shinichirou nghe thế thì chậc lưỡi, nếu đã thế thì anh đành phải mạnh tay vậy.
"Vậy nếu người không có ở đây vậy chúng tôi xin phép đi trước."
Nói rồi anh đưa tất cả mọi người rời đi. Hanma cảm thấy lo lắng vô cùng mà đi thẳng đến chỗ tầng hầm gõ cửa. Em bừng tỉnh rồi cảnh giác nhìn bên ngoài, Hanma gõ lên cửa trái 3 cái rồi cửa phải 5 cái. Em đi đến mở cửa tầng hầm ra, Hanma thở ra nhẹ nhõm rồi kêu đàn em đến hỗ trợ.
"Mày đang bị truy sát sao Mikey ?"
"Không phải, Siren đang cần máu của tao nên tụi nó sẽ không giết tao."
"Vậy sao mày lại trốn ?"
"....Tụi nó muốn giết Baji."
Em nhíu mày nói, dư chấn của Kình Ngư vẫn làm đầu em choáng váng cho nên đi được giữa đường em đã trượt xuống mặt đất. Hanma đi lại hỏi thì thấy em thở gấp, cả người cũng nóng bừng, đồng tử hắn co lại rồi cúi xuống bế em về chỗ của mình và Kisaki.
Bên này sau khi Hanma đi thì anh ra lệnh đốt cháy tòa tháp, cấp dưới lo lắng hỏi rằng còn người trong tháp thì sao ? Shinichirou bình tĩnh bảo.
"Nhân ngư nếu gặp lửa sẽ phải nhảy ngay xuống nước, bố trí người lặn xuống nước đi."
Rồi ngọn lửa bùng lên thiêu rụi tòa tháp, những người dân kinh hoàng nhìn tòa tháp bị thiêu cháy, Hanma nhìn thấy nhưng cũng mặc kệ mà bế em đến phòng Kisaki.
"Kisaki, Mikey bị vấn đề gì rồi !"
"Gì ? Mày đặt Mikey xuống giường đi, tao sẽ gọi bác sĩ đến."
Nháo nhào suốt một đêm dài thì bác sĩ mới thông báo là em đã an toàn, Hanma thở phào rồi nói với Kisaki hành động của tổ chức Siren. Kisaki đẩy mắt kính lên rồi sau đó nói với Hanma là ở lại chăm sóc Mikey.
"Sao thế ?"
"Hắn sẽ đến kiếm chúng ta để thăm dò thông qua bồi thường nhanh thôi, mày giấu Mikey kỹ vào hoặc là kêu Riku hóa trang cho Mikey đi."
Hanma nghe thế thì gật đầu rồi ngồi xuống cạnh giường để canh em. Em nhắm mắt ngủ rất sâu, trên cổ là một sợi dây chuyền rất lạ mắt, mặt dây là một hủ thuốc ?
Có lẽ là thuốc chữa bệnh, Hanma nghĩ rồi chỉnh chăn lại cho em.
~♤~
Như Kisaki đã dự đoán, người của Shinichirou đến đây là để bồi thường nhưng mục đích chính đương nhiên là để thăm dò, hắn dùng nụ cười gian xảo của mình để đánh lừa người đến đây sau đó là nặng giọng nói.
"Tôi mong là sau hôm nay các vị hãy rời đi, các vị đã khiến người dân chúng tôi sợ hãi rồi đấy."
Người kia đi rồi thì Kisaki ra lệnh đóng cửa lại, hắn đi lên phòng xem thử em như thế nào rồi. Em vẫn đang ngủ rất say, sắc mặt cũng đã hồng nhuận hẵn lên. Kisaki liếc mắt nhìn em rồi sau đó suy nghĩ vì sao em lại bị Siren truy lùng.
"Kisaki-sama, người đàn ông tóc đen kia đã tỉnh lại rồi."
"Hanma, mày ở lại chăm Mikey, tao đi gặp Baji nói chuyện đây."
Kisaki thở dài rồi xoay người ra khỏi phòng. Người hầu cúi đầu chào hắn rồi dẫn hắn đến phòng uống trà, Baji bên trong khi thấy Kisaki thì bình thản chào hỏi. Kisaki đẩy gọng kính lên rồi đi lại ngồi đối diện Baji, Baji thẳng thắng hỏi.
"Mày muốn biết lý do vì sao Mikey bị truy lùng đúng chứ ?"
Kisaki gật đầu rồi nghe Baji kể về trận chiến hai năm trước và về việc em là một nhân ngư, Kisaki càng nghe thì càng nghe thì càng nhíu mày, hắn xoa cằm sau đó hỏi Baji.
"Như vậy thì tụi mày đâu nhất thiết phải truy lùng Mikey ? Bắt đại một nhân ngư là được mà."
"Không, cấp trên yêu cầu bọn tao phải bắt Mikey lại."
".... Có nhân ngư nào có khả năng trị thương giống Mikey không ?"
"Theo như tao thấy thì là không."
Nếu thế thì việc bắt giữ Mikey là dễ hiểu nhưng mà nó vẫn chưa đủ sức thuyết phục. Nếu như là vì lý do có khả năng trị thương thì Siren phải lựa ngay thời điểm em mới sinh ra mới là tốt nhất chứ ?
Hay là Siren đang chờ đợi Mikey thức tỉnh huyết mạch ? Để làm gì cơ chứ ? Hàng loạt câu hỏi nảy lên trong đầu của Kisaki rồi sau đó bị đè áp xuống.
Đợi Mikey tỉnh đi rồi hãy nói.
~♤~
Lời nhắn nhủ đến Shin: Bà cha anh, lỡ như anh tôi ở trong thật thì như nào ? Giời ơi, này thì bị bỏng chết luôn ấy :<.
Và Xuân sắp tới gòi :3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.