Chương 53
Truki0113
05/02/2022
Sau khi Ivor cùng với mấy người kia trở về thì bầu trời đã hừng sáng, vảy cá màu trắng bạc dưới ánh nắng đầu tiên càng thêm sáng chói và đẹp đẽ. Bọn họ thúc ngựa vào làng rồi sau đó để những nữ nhân mang cá xuống, Ivor sau khi nói chuyện với mọi người xong thì đi đến phòng của Mikey.
Mikey kể từ lúc đến tộc vẫn luôn ở chung nhà với anh chỉ có điều là em ở phòng bên cạnh anh mà thôi. Anh vén rèm cửa lên rồi đi vào phòng, bóng lưng yêu kiều của em đập vào mắt anh, tim anh đập mạnh và đau nhói mỗi khi nhìn thấy em, anh nắm chặt tay lại rồi nhẹ nhàng đến bên cạnh giường của em, em ngủ thật sự quá say thậm chí là cả sự xuất hiện đầy tính xâm lược của Ivor cũng không làm em tỉnh lại.
Mới đầu khi em đến đây em luôn đề phòng với mọi người, nhất là khi ngủ, chỉ một thứ rất nhỏ rơi xuống đất cũng khiến em bừng tỉnh rồi, vậy mà bây giờ khi anh bước vào cũng làm em không thể tỉnh lại, xem ra em đã thực sự xem nơi này như là nhà của mình rồi.
Ivor mỉm cười ôn nhu vén những sợi tóc lòa xòa trước mặt em qua tai rồi sau đó khẽ khàng chỉnh chăn lại cho em rồi đi ra ngoài.
Khoảng hai tiếng sau, Mikey tỉnh lại và chậm rãi nâng người ngồi dậy, em ngáp lớn một cái rồi sau đó từ từ bước xuống giường vươn vai ưỡn lưng cho thoải mái, cúi người xuống xếp gọn chăn mền lại rồi em đi vào trong nhà tắm để lau người và thay đồ. Nhìn mái tóc bắt đầu chuyển sang hai màu của mình, em nhíu mày rồi sau đó suy nghĩ về việc cắt nó đi, khuôn mặt của Leo bỗng nhiên xuất hiện trong suy nghĩ khiến em chậc lưỡi.
Vậy thì nhuộm lại vậy ! Em lấy hộp thuốc nhuộm tóc từ trong không gian cá nhân của mình rồi sau đó bắt đầu tiến hành nhuộm tóc, khác với mấy loại thuốc có mùi cổ xưa thì thuốc nhuộm bây giờ hoàn toàn không mùi và thời gian nhuộm cũng được rút ngắn tối đa, em bôi thuốc lên tóc rồi sau đó ngồi lỳ trong phòng một tiếng. Lũ trẻ mà đến thì cũng vừa lúc thuốc ngấm vào đầu và đi gội đầu luôn, em nghiêng đầu nghĩ thế rồi sau đó lấy sách điện tử ra đọc.
Ivor đi vào phòng và thấy em đang ngồi trên ghế gỗ để đọc thứ gì đó phát sáng, em thấy anh đến thì tắt sách đi mà đi đến chào hỏi anh, anh nhìn em quấn chặt tóc rồi hỏi em đang làm gì.
"À, em đang nhuộm tóc ấy mà."
"Anh thấy tóc em dài lắm rồi, muốn cắt bớt cho nó nhẹ không ?"
Em nghe thế thì nhíu mày, em thật sự không muốn chịu thua Leo chút nào cả nhưng mà Ivor sợ em bị nóng cho nên bảo em là hãy cắt tóc đi. Em thấy anh nhìn mình đầy lo lắng thì cũng mềm lòng đồng ý.
Đợi cho tóc đã nhuộm xong thì Mikey cũng đi vào nhà tắm để gội đầu, em nhìn tóc mình rũ xuống tận mặt đất thì thở dài, có lẽ là em nên cắt tóc thật rồi. Em lấy khăn lau cho tóc khô bớt, ra ngoài rồi thấy lũ trẻ đang nhìn mình đầy hưng phấn.
/Anh Mikey, hôm nay làng mình sẽ tổ chức tiệc ấy ạ./
/Tiệc gì ?/
/Dạ là tiệc đi săn ấy ạ, mấy người lớn đang chuẩn bị đồ đi săn kìa ạ./
Em nghe thế thì vừa ngồi xuống để bọn trẻ làm tóc vừa nghe chúng kể chuyện, trong lũ trẻ có một đứa nhỏ năng lực hệ hỏa giống Shinichirou cho nên mái tóc của em cũng được sấy cho khô ráo hoàn toàn, bọn trẻ thắt tóc cho em kiểu tinh linh rồi lôi kéo em ra ngoài chơi với mọi người. Các người trong làng khi thấy em bị lôi kéo đi chơi thì ai cũng mỉm cười chào hỏi, em lễ phép chào bọn họ rồi sau đó nhắc nhở bọn trẻ là phải cẩn thận đừng để bị té, bọn nhỏ ríu rít dạ vâng rồi kéo em đi khắp làng chơi.
/Mấy đứa đừng có nghịch anh Mikey chứ./
Một nữ dân làng che miệng cười khi thấy em đang bị lũ nhỏ vây lấy, từ ngày có Mikey chăm sóc lũ nhỏ hoạt động thường ngày của các nàng cũng trở nên rất thông thoáng, không phải dí theo con cũng không cần phải lo lắng chúng quá nghịch ngợm mà chúng cũng trở nên ngoan ngoãn hẵn đi, em mỉm cười nhìn nữ nhân kia rồi phụ nàng nướng bánh cho bọn trẻ ăn lót dạ, bọn trẻ ăn xong lại bắt đầu nhoi nhoi cả lên. Em nghiêm mặt nhìn một cái rồi lũ trẻ liền ngoan ngoãn ngồi xuống đợi em lên tiếng.
Chẹp, quả nhiên là chỉ có Mikey mới trị được mấy đứa nhỏ này. Mấy cô thiếu nữ bằng tuổi em thầm nghĩ trong lòng, các nàng bằng tuổi Mikey thì con cái sinh ra đã nheo nhóc cả rồi nên người nào nhìn cũng quyến rũ và đầy đặn cả trong khi Mikey thì vẫn cứ bé tin hin rồi nhẹ nhàng đến mức làm các nàng ghen tị.
Cơ mà như thế này lại bị bọn nam nhân xem thường, các nàng bĩu môi nghĩ rồi sau đó vui vẻ kéo tay em lại để ăn sáng chung, nữ nhân trong làng các nàng ai ai cũng rất phóng khoáng và tinh nghịch cho nên khi ở chung sẽ thường thấy các nàng nói lớn và cười lớn rất vui vẻ, Mikey kẹp giữa các nàng dù có từng phóng khoáng thế nào thì cũng chỉ biết giương cờ trắng mà đầu hàng.
Trò chuyện được một lát các nàng cũng tản ra để làm việc vặt, em kêu bọn trẻ đứng lên rồi theo mình đến nhà học, lũ trẻ nghe đến việc học thì đứa nào cũng xụ mặt một đống, em đỡ trán rồi bảo rằng hôm nay có tiệc nên sẽ phá lệ cho bọn nhỏ nghỉ sớm, bọn trẻ chỉ đợi có thế thôi nên vừa nghe xong là đứa nào đứa nấy vui muốn quên trời quên đất. Em cười khổ rồi kêu bọn trẻ nhanh chóng đến nhà học để học bài.
Em giữ lời hứa của mình, sau 4 tiếng học hành (tính cả giờ giải lao) thì bọn trẻ đã được em thả ra ngoài chơi, Ivor đứng đợi em sẵn từ trước rồi bảo em là theo mình đi cắt tóc, mấy bé gái nghe đến cắt tóc thì vội vã nói.
/Anh Ivor đừng kêu Mikey cắt tóc mà~~~~ để qua hết tiệc đêm nay rồi cắt nha nha~~~~~/
Bọn trẻ nhìn anh bằng cặp mắt ngập tràn hi vọng nhưng anh muốn cắt tóc của em đâu phải ngày một ngày hai ? Anh kiên quyết đi lại bế người lên làm em há mồm kinh ngạc, lũ trẻ trơ ngớ người rồi kêu la anh quá đáng.
/Sư tử ngu ngốc, anh mau thả Mikey ra~~~~/
Dòm giống công chúa tinh linh bị ác sư bóng đêm bắt cóc ghê còn bọn trẻ thì giống hoàng tử đi giải cứu công chúa vậy ấy, bọn nhỏ bám rịt lấy chân của Ivor rồi bị anh lôi đi xềnh xệch, Mikey che miệng cười lớn rồi phối hợp với lũ trẻ diễn trò, Ivor nghe trên dưới đều buộc tội mình thì giần giật khóe miệng, rồi giờ tụi bây muốn tạo phản phải không ? Anh mày mà quạo lên là phết đít hết bây giờ.
Mẹ của một vài đứa trẻ thấy vậy thì cũng che miệng cười, Mikey đáng yêu tinh nghịch lại có chút trưởng thành thật sự rất hợp đôi với Ivor cuồng ngạo, nghiêm nghị, tiếc rằng em lại là con trai chứ không thì tộc trưởng dù có liều cái mạng già này thì quyết cũng phải mang sính lễ đầy đủ đến hỏi cưới liền. Nháo nhào nháo nhào một hồi Ivor cũng thành công đặt em ngồi xuống ghế rồi nhờ người cắt tóc cho em, lũ trẻ biết là hết ngăn cản lại được cho nên lao lại ôm hôn tóc em lần cuối, Ivor chậc lưỡi.
/Mấy đứa đừng làm như thế được không ? Tóc của Mikey sẽ lại dài ra mà./
/Nhưng mà bọn em sẽ không được tết tóc dài nữa đó./
Bọn trẻ mếu máo, em mỉm cười vỗ đầu từng đứa rồi lễ phép nhờ người kia cắt tóc cho mình. Người kia cười cười rồi lấy kéo sắt cắt tóc cho em, mái tóc dài đến gần bắp đùi của em nhanh chóng bị cắt ngắn, lũ trẻ nhìn đống tóc mềm mịn nằm hết xuống sàn mà oa oa khóc lớn, em bất đắc dĩ nhìn bọn trẻ òa khóc còn Ivor thì đi lại thu đống tóc của em lên, vì em cắt tóc trong lễ hội cho nên đống tóc này sẽ bị đốt trong lễ tế thần.
Công nhận là cắt tóc rồi nó mát muốn chết, em thỏa mãn nhìn mái tóc ngắn đến ngang vai của mình rồi cúi xuống an ủi lũ trẻ, chúng thút tha thút thít nhìn rồi sau đó xin cây lược để chải tóc cho em, thôi thì ngắn quá thì tạo tóc kiểu ngắn vậy, một đứa nhỏ vừa chải tóc xong thì để ý đến hình xăm của Phạm Thiên trên gáy em, nó tò mò hỏi.
/Mikey, vết này là.../
Em đặt tay lên hình xăm ấy rồi kêu bọn trẻ là đừng để tâm, bọn trẻ cũng không nghĩ nhiều mà tiếp tục chải tóc cho em, ở trong làng cũng có nhiều người để hình xăm lắm cho nên bọn trẻ hỏi là vì thấy hình nó là lạ thôi. Em nói với bọn trẻ là chỉ nhìn thôi đừng nên xăm hình này lên người, Ivor nhìn nó đầy thắc mắc rồi sau đó rũ mắt thu lại tầm nhìn.
Mikey có rất nhiều chuyện chưa kể cho anh nhưng nếu em không muốn thì anh sẽ không ép buộc.
Tối đấy lại là một đêm tiệc tùng, em nhìn món ăn trong suốt trước mắt mình mà vô cùng thắc mắc hỏi dân làng cạnh mình, anh ta thấy em lần đầu được ăn Sa Ngư thì giải thích cho em, Sa Ngư khi nấu lên thì thịt sẽ biến thành trong suốt và mùi vị sẽ trở nên nhạt nhẽo, để ăn cho ngon thì mọi người sẽ làm thêm nước sốt ăn kèm hoặc là nấu nó với nước trà.
Chấm chung với nước sốt nghe giống món gỏi sứa ghê, em thầm nghĩ rồi bốc một miệng bỏ vào miệng, dù nói là miếng cá vô vị thật nhưng thịt lại giòn và đàn hồi giống sụn gà ấy, ăn là lạ mà ngon miệng ghê. Ivor thấy em thích ăn cá thì lặng lẽ đẩy phần của mình cho em rồi chăm chú ăn thịt nướng, em nhìn Ivor rồi cười thầm.
Tộc trưởng nhìn thấy tất cả rồi thở dài, con trai ông xem ra là đã yêu người thiếu niên này thật rồi, ông kêu người bên cạnh mình gọi anh đến rồi nói chuyện.
/Ivor, con đã không còn nhỏ nữa rồi nên ta muốn con phải kết hôn ngay./
Sao tự nhiên cha lại nói thế ? Ivor cúi đầu nghĩ rồi sau đó như mọi khi mà từ chối việc sắp xếp hôn ước của ông, ông cũng biết rõ là Ivor định từ chối cho nên mới nói.
/Ta biết trong lòng con bây giờ chỉ có Mikey, ta cũng rất quý mến cậu bé nhưng con đừng quên con chính là tộc trưởng đời tiếp theo, một tộc trưởng mà không con không cái thì sẽ bị tộc nhân chê cười./
/Năm đó A mụ và cha kết hôn cũng không hề mong có con cái./
Ông lại thở dài, ông biết thế nào con mình cũng nói câu này mà nhưng thôi thì đành phó mặc cho số phận vậy, ông nói với Ivor là nếu không cưới vợ thì ít nhất là hãy dắt bạn gái của anh đến trước mặt ông, Ivor mừng rỡ đáp ứng rồi sau đó ông liền phẩy tay đuổi con mình xuống kia.
Em thấy Ivor ngồi xuống thì đưa cho anh táo mình vừa bổ ra, Ivor sung sướng nhận lấy rồi vui vẻ bỏ táo vào miệng nhai, em tò mò hỏi anh có chuyện gì vui thế thì anh bảo.
"Cha bảo là anh không muốn kết hôn cũng được."
"Như thế sẽ làm các cô gái đau lòng mất."
Em bất lực nói rồi ăn một miếng táo, táo chua chua ngòn ngọt lại còn giòn giòn nữa hoàn toàn khiến em thỏa mãn đến mức mắt mèo híp lại, Ivor thấy thế thì ngứa tay mà chọt vào cặp má phúng phính kia, em mặc kệ mà tiếp tục công cuộc nhai táo của mình. Ivor chọt đủ rồi thì nuốt nước bọt hỏi em.
"Cha bảo là không ép anh phải cưới vợ nhưng mà ông ấy bảo là muốn anh có người yêu."
"Sao thế, anh muốn em giúp anh mai mối à ?"
"...Không muốn."
"Thế anh hỏi em làm gì ? Em cũng đâu có kinh nghiệm yêu đương ?"
Khụ, Ivor ho khan rồi sau đó gãi đầu bảo rằng anh đang theo đuổi một người, em mở to mắt rồi nhìn anh, đó giờ em cứ nghĩ là ông này đầu gỗ lắm chứ, sao giờ biết tương tư rồi ? Cơ mà như thế này mới đúng là tuổi trẻ chứ.... em sâu sắc cảm thán rồi sau đó hỏi Ivor là anh đang theo đuổi ai thế. Ivor thấy con mèo nhỏ nhà mình bày ra vẻ mặt tò mò thì nhoẻn miệng cười, anh giữ gáy của em rồi cúi xuống nói nhỏ.
"Người anh đang theo đuổi... chính là Mikey đấy."
~♡~
Sau khi tui lên kế hoạch cho arc này xong rồi kiểu.
Tôi: Tao có nên làm thêm quả du mục cho bé nó nhông nhông cưỡi ngựa ngoài thảo nguyên bát ngát với lão South, Taiju không nhỉ ? ????
Bạn tôi: Tao vừa bị thuốc quật và việc đầu tiên mày hỏi tao là cái này à ?
Tôi: Ơ... tao hỏi thăm rồi mà...vậy mày nghỉ đi, tao đi trước, pùn ????.
Bạn tôi: Rồi rồi, mày thích thì cho thêm đi, cơ mà biết lối sống của dân du mục chưa ?.
Tôi:..... Chưa ????.
Bạn tôi: ????♂️ Tao thấy fic bắt đầu vô vọng về tuyến tình cảm rồi đấy nhá, thêm mấy ông top khác vào lẹ đi !
Tôi: Ehe :>
Mikey kể từ lúc đến tộc vẫn luôn ở chung nhà với anh chỉ có điều là em ở phòng bên cạnh anh mà thôi. Anh vén rèm cửa lên rồi đi vào phòng, bóng lưng yêu kiều của em đập vào mắt anh, tim anh đập mạnh và đau nhói mỗi khi nhìn thấy em, anh nắm chặt tay lại rồi nhẹ nhàng đến bên cạnh giường của em, em ngủ thật sự quá say thậm chí là cả sự xuất hiện đầy tính xâm lược của Ivor cũng không làm em tỉnh lại.
Mới đầu khi em đến đây em luôn đề phòng với mọi người, nhất là khi ngủ, chỉ một thứ rất nhỏ rơi xuống đất cũng khiến em bừng tỉnh rồi, vậy mà bây giờ khi anh bước vào cũng làm em không thể tỉnh lại, xem ra em đã thực sự xem nơi này như là nhà của mình rồi.
Ivor mỉm cười ôn nhu vén những sợi tóc lòa xòa trước mặt em qua tai rồi sau đó khẽ khàng chỉnh chăn lại cho em rồi đi ra ngoài.
Khoảng hai tiếng sau, Mikey tỉnh lại và chậm rãi nâng người ngồi dậy, em ngáp lớn một cái rồi sau đó từ từ bước xuống giường vươn vai ưỡn lưng cho thoải mái, cúi người xuống xếp gọn chăn mền lại rồi em đi vào trong nhà tắm để lau người và thay đồ. Nhìn mái tóc bắt đầu chuyển sang hai màu của mình, em nhíu mày rồi sau đó suy nghĩ về việc cắt nó đi, khuôn mặt của Leo bỗng nhiên xuất hiện trong suy nghĩ khiến em chậc lưỡi.
Vậy thì nhuộm lại vậy ! Em lấy hộp thuốc nhuộm tóc từ trong không gian cá nhân của mình rồi sau đó bắt đầu tiến hành nhuộm tóc, khác với mấy loại thuốc có mùi cổ xưa thì thuốc nhuộm bây giờ hoàn toàn không mùi và thời gian nhuộm cũng được rút ngắn tối đa, em bôi thuốc lên tóc rồi sau đó ngồi lỳ trong phòng một tiếng. Lũ trẻ mà đến thì cũng vừa lúc thuốc ngấm vào đầu và đi gội đầu luôn, em nghiêng đầu nghĩ thế rồi sau đó lấy sách điện tử ra đọc.
Ivor đi vào phòng và thấy em đang ngồi trên ghế gỗ để đọc thứ gì đó phát sáng, em thấy anh đến thì tắt sách đi mà đi đến chào hỏi anh, anh nhìn em quấn chặt tóc rồi hỏi em đang làm gì.
"À, em đang nhuộm tóc ấy mà."
"Anh thấy tóc em dài lắm rồi, muốn cắt bớt cho nó nhẹ không ?"
Em nghe thế thì nhíu mày, em thật sự không muốn chịu thua Leo chút nào cả nhưng mà Ivor sợ em bị nóng cho nên bảo em là hãy cắt tóc đi. Em thấy anh nhìn mình đầy lo lắng thì cũng mềm lòng đồng ý.
Đợi cho tóc đã nhuộm xong thì Mikey cũng đi vào nhà tắm để gội đầu, em nhìn tóc mình rũ xuống tận mặt đất thì thở dài, có lẽ là em nên cắt tóc thật rồi. Em lấy khăn lau cho tóc khô bớt, ra ngoài rồi thấy lũ trẻ đang nhìn mình đầy hưng phấn.
/Anh Mikey, hôm nay làng mình sẽ tổ chức tiệc ấy ạ./
/Tiệc gì ?/
/Dạ là tiệc đi săn ấy ạ, mấy người lớn đang chuẩn bị đồ đi săn kìa ạ./
Em nghe thế thì vừa ngồi xuống để bọn trẻ làm tóc vừa nghe chúng kể chuyện, trong lũ trẻ có một đứa nhỏ năng lực hệ hỏa giống Shinichirou cho nên mái tóc của em cũng được sấy cho khô ráo hoàn toàn, bọn trẻ thắt tóc cho em kiểu tinh linh rồi lôi kéo em ra ngoài chơi với mọi người. Các người trong làng khi thấy em bị lôi kéo đi chơi thì ai cũng mỉm cười chào hỏi, em lễ phép chào bọn họ rồi sau đó nhắc nhở bọn trẻ là phải cẩn thận đừng để bị té, bọn nhỏ ríu rít dạ vâng rồi kéo em đi khắp làng chơi.
/Mấy đứa đừng có nghịch anh Mikey chứ./
Một nữ dân làng che miệng cười khi thấy em đang bị lũ nhỏ vây lấy, từ ngày có Mikey chăm sóc lũ nhỏ hoạt động thường ngày của các nàng cũng trở nên rất thông thoáng, không phải dí theo con cũng không cần phải lo lắng chúng quá nghịch ngợm mà chúng cũng trở nên ngoan ngoãn hẵn đi, em mỉm cười nhìn nữ nhân kia rồi phụ nàng nướng bánh cho bọn trẻ ăn lót dạ, bọn trẻ ăn xong lại bắt đầu nhoi nhoi cả lên. Em nghiêm mặt nhìn một cái rồi lũ trẻ liền ngoan ngoãn ngồi xuống đợi em lên tiếng.
Chẹp, quả nhiên là chỉ có Mikey mới trị được mấy đứa nhỏ này. Mấy cô thiếu nữ bằng tuổi em thầm nghĩ trong lòng, các nàng bằng tuổi Mikey thì con cái sinh ra đã nheo nhóc cả rồi nên người nào nhìn cũng quyến rũ và đầy đặn cả trong khi Mikey thì vẫn cứ bé tin hin rồi nhẹ nhàng đến mức làm các nàng ghen tị.
Cơ mà như thế này lại bị bọn nam nhân xem thường, các nàng bĩu môi nghĩ rồi sau đó vui vẻ kéo tay em lại để ăn sáng chung, nữ nhân trong làng các nàng ai ai cũng rất phóng khoáng và tinh nghịch cho nên khi ở chung sẽ thường thấy các nàng nói lớn và cười lớn rất vui vẻ, Mikey kẹp giữa các nàng dù có từng phóng khoáng thế nào thì cũng chỉ biết giương cờ trắng mà đầu hàng.
Trò chuyện được một lát các nàng cũng tản ra để làm việc vặt, em kêu bọn trẻ đứng lên rồi theo mình đến nhà học, lũ trẻ nghe đến việc học thì đứa nào cũng xụ mặt một đống, em đỡ trán rồi bảo rằng hôm nay có tiệc nên sẽ phá lệ cho bọn nhỏ nghỉ sớm, bọn trẻ chỉ đợi có thế thôi nên vừa nghe xong là đứa nào đứa nấy vui muốn quên trời quên đất. Em cười khổ rồi kêu bọn trẻ nhanh chóng đến nhà học để học bài.
Em giữ lời hứa của mình, sau 4 tiếng học hành (tính cả giờ giải lao) thì bọn trẻ đã được em thả ra ngoài chơi, Ivor đứng đợi em sẵn từ trước rồi bảo em là theo mình đi cắt tóc, mấy bé gái nghe đến cắt tóc thì vội vã nói.
/Anh Ivor đừng kêu Mikey cắt tóc mà~~~~ để qua hết tiệc đêm nay rồi cắt nha nha~~~~~/
Bọn trẻ nhìn anh bằng cặp mắt ngập tràn hi vọng nhưng anh muốn cắt tóc của em đâu phải ngày một ngày hai ? Anh kiên quyết đi lại bế người lên làm em há mồm kinh ngạc, lũ trẻ trơ ngớ người rồi kêu la anh quá đáng.
/Sư tử ngu ngốc, anh mau thả Mikey ra~~~~/
Dòm giống công chúa tinh linh bị ác sư bóng đêm bắt cóc ghê còn bọn trẻ thì giống hoàng tử đi giải cứu công chúa vậy ấy, bọn nhỏ bám rịt lấy chân của Ivor rồi bị anh lôi đi xềnh xệch, Mikey che miệng cười lớn rồi phối hợp với lũ trẻ diễn trò, Ivor nghe trên dưới đều buộc tội mình thì giần giật khóe miệng, rồi giờ tụi bây muốn tạo phản phải không ? Anh mày mà quạo lên là phết đít hết bây giờ.
Mẹ của một vài đứa trẻ thấy vậy thì cũng che miệng cười, Mikey đáng yêu tinh nghịch lại có chút trưởng thành thật sự rất hợp đôi với Ivor cuồng ngạo, nghiêm nghị, tiếc rằng em lại là con trai chứ không thì tộc trưởng dù có liều cái mạng già này thì quyết cũng phải mang sính lễ đầy đủ đến hỏi cưới liền. Nháo nhào nháo nhào một hồi Ivor cũng thành công đặt em ngồi xuống ghế rồi nhờ người cắt tóc cho em, lũ trẻ biết là hết ngăn cản lại được cho nên lao lại ôm hôn tóc em lần cuối, Ivor chậc lưỡi.
/Mấy đứa đừng làm như thế được không ? Tóc của Mikey sẽ lại dài ra mà./
/Nhưng mà bọn em sẽ không được tết tóc dài nữa đó./
Bọn trẻ mếu máo, em mỉm cười vỗ đầu từng đứa rồi lễ phép nhờ người kia cắt tóc cho mình. Người kia cười cười rồi lấy kéo sắt cắt tóc cho em, mái tóc dài đến gần bắp đùi của em nhanh chóng bị cắt ngắn, lũ trẻ nhìn đống tóc mềm mịn nằm hết xuống sàn mà oa oa khóc lớn, em bất đắc dĩ nhìn bọn trẻ òa khóc còn Ivor thì đi lại thu đống tóc của em lên, vì em cắt tóc trong lễ hội cho nên đống tóc này sẽ bị đốt trong lễ tế thần.
Công nhận là cắt tóc rồi nó mát muốn chết, em thỏa mãn nhìn mái tóc ngắn đến ngang vai của mình rồi cúi xuống an ủi lũ trẻ, chúng thút tha thút thít nhìn rồi sau đó xin cây lược để chải tóc cho em, thôi thì ngắn quá thì tạo tóc kiểu ngắn vậy, một đứa nhỏ vừa chải tóc xong thì để ý đến hình xăm của Phạm Thiên trên gáy em, nó tò mò hỏi.
/Mikey, vết này là.../
Em đặt tay lên hình xăm ấy rồi kêu bọn trẻ là đừng để tâm, bọn trẻ cũng không nghĩ nhiều mà tiếp tục chải tóc cho em, ở trong làng cũng có nhiều người để hình xăm lắm cho nên bọn trẻ hỏi là vì thấy hình nó là lạ thôi. Em nói với bọn trẻ là chỉ nhìn thôi đừng nên xăm hình này lên người, Ivor nhìn nó đầy thắc mắc rồi sau đó rũ mắt thu lại tầm nhìn.
Mikey có rất nhiều chuyện chưa kể cho anh nhưng nếu em không muốn thì anh sẽ không ép buộc.
Tối đấy lại là một đêm tiệc tùng, em nhìn món ăn trong suốt trước mắt mình mà vô cùng thắc mắc hỏi dân làng cạnh mình, anh ta thấy em lần đầu được ăn Sa Ngư thì giải thích cho em, Sa Ngư khi nấu lên thì thịt sẽ biến thành trong suốt và mùi vị sẽ trở nên nhạt nhẽo, để ăn cho ngon thì mọi người sẽ làm thêm nước sốt ăn kèm hoặc là nấu nó với nước trà.
Chấm chung với nước sốt nghe giống món gỏi sứa ghê, em thầm nghĩ rồi bốc một miệng bỏ vào miệng, dù nói là miếng cá vô vị thật nhưng thịt lại giòn và đàn hồi giống sụn gà ấy, ăn là lạ mà ngon miệng ghê. Ivor thấy em thích ăn cá thì lặng lẽ đẩy phần của mình cho em rồi chăm chú ăn thịt nướng, em nhìn Ivor rồi cười thầm.
Tộc trưởng nhìn thấy tất cả rồi thở dài, con trai ông xem ra là đã yêu người thiếu niên này thật rồi, ông kêu người bên cạnh mình gọi anh đến rồi nói chuyện.
/Ivor, con đã không còn nhỏ nữa rồi nên ta muốn con phải kết hôn ngay./
Sao tự nhiên cha lại nói thế ? Ivor cúi đầu nghĩ rồi sau đó như mọi khi mà từ chối việc sắp xếp hôn ước của ông, ông cũng biết rõ là Ivor định từ chối cho nên mới nói.
/Ta biết trong lòng con bây giờ chỉ có Mikey, ta cũng rất quý mến cậu bé nhưng con đừng quên con chính là tộc trưởng đời tiếp theo, một tộc trưởng mà không con không cái thì sẽ bị tộc nhân chê cười./
/Năm đó A mụ và cha kết hôn cũng không hề mong có con cái./
Ông lại thở dài, ông biết thế nào con mình cũng nói câu này mà nhưng thôi thì đành phó mặc cho số phận vậy, ông nói với Ivor là nếu không cưới vợ thì ít nhất là hãy dắt bạn gái của anh đến trước mặt ông, Ivor mừng rỡ đáp ứng rồi sau đó ông liền phẩy tay đuổi con mình xuống kia.
Em thấy Ivor ngồi xuống thì đưa cho anh táo mình vừa bổ ra, Ivor sung sướng nhận lấy rồi vui vẻ bỏ táo vào miệng nhai, em tò mò hỏi anh có chuyện gì vui thế thì anh bảo.
"Cha bảo là anh không muốn kết hôn cũng được."
"Như thế sẽ làm các cô gái đau lòng mất."
Em bất lực nói rồi ăn một miếng táo, táo chua chua ngòn ngọt lại còn giòn giòn nữa hoàn toàn khiến em thỏa mãn đến mức mắt mèo híp lại, Ivor thấy thế thì ngứa tay mà chọt vào cặp má phúng phính kia, em mặc kệ mà tiếp tục công cuộc nhai táo của mình. Ivor chọt đủ rồi thì nuốt nước bọt hỏi em.
"Cha bảo là không ép anh phải cưới vợ nhưng mà ông ấy bảo là muốn anh có người yêu."
"Sao thế, anh muốn em giúp anh mai mối à ?"
"...Không muốn."
"Thế anh hỏi em làm gì ? Em cũng đâu có kinh nghiệm yêu đương ?"
Khụ, Ivor ho khan rồi sau đó gãi đầu bảo rằng anh đang theo đuổi một người, em mở to mắt rồi nhìn anh, đó giờ em cứ nghĩ là ông này đầu gỗ lắm chứ, sao giờ biết tương tư rồi ? Cơ mà như thế này mới đúng là tuổi trẻ chứ.... em sâu sắc cảm thán rồi sau đó hỏi Ivor là anh đang theo đuổi ai thế. Ivor thấy con mèo nhỏ nhà mình bày ra vẻ mặt tò mò thì nhoẻn miệng cười, anh giữ gáy của em rồi cúi xuống nói nhỏ.
"Người anh đang theo đuổi... chính là Mikey đấy."
~♡~
Sau khi tui lên kế hoạch cho arc này xong rồi kiểu.
Tôi: Tao có nên làm thêm quả du mục cho bé nó nhông nhông cưỡi ngựa ngoài thảo nguyên bát ngát với lão South, Taiju không nhỉ ? ????
Bạn tôi: Tao vừa bị thuốc quật và việc đầu tiên mày hỏi tao là cái này à ?
Tôi: Ơ... tao hỏi thăm rồi mà...vậy mày nghỉ đi, tao đi trước, pùn ????.
Bạn tôi: Rồi rồi, mày thích thì cho thêm đi, cơ mà biết lối sống của dân du mục chưa ?.
Tôi:..... Chưa ????.
Bạn tôi: ????♂️ Tao thấy fic bắt đầu vô vọng về tuyến tình cảm rồi đấy nhá, thêm mấy ông top khác vào lẹ đi !
Tôi: Ehe :>
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.