Chương 13
ALEJr
04/12/2024
Sáng hôm sau ngủ dậy sớm, Tạ Hàn Vũ bị oanh tạc bởi lượng thông báo ở trên điện thoại, vội vàng ra xem có chuyện gì.
Trên diễn đàn có một bài đăng mới nhất vô cùng thu hút, anh dễ dàng nhận ra một trong số những tấm ảnh kia là ảnh chụp trang tài khoản anh mới lập hôm qua.
"Tui là ẹt min đây, theo lời thỉnh cầu của các bạn tôi đã kiểm tra lại những tài khoản đăng ký tham gia vào ngày hôm qua".
"Tổng cộng có một trăm hai mươi người đăng ký, trong đó có hai mươi cái tài khoản mới".
"Trong số hai mươi cái tài khoản này có vài cái rất đáng nghi nhưng sau khi qua chọn lọc tôi đã chọn ra cái tài khoản đáng nghi nhất".
...
Bên dưới là hình ảnh trang tài khoản của anh kèm lời phân tích.
"Chúng ta ai cũng biết Tạ tiến sĩ siêu đáng yêu rất bận rộn lại còn kín tiếng nên rất ít đăng ảnh lên mạng xã hội, những bức ảnh có ở trong diễn đàn đều là nhờ mối quan hệ mới có được nhưng tài khoản này lại đăng tới hai bức ảnh của Tạ tiến sĩ mà chúng ta chưa từng thấy bao giờ".
Người này không nói thẳng ra đây là anh nhưng cũng gần như là vậy, Tạ Hàn Vũ không nghĩ rằng cư dân mạng lại đáng sợ như vậy, bọn họ thật sự bỏ thời gian và công sức ra để làm cái này à?
Trong phần bình luận có vô số người tag tài khoản của anh vào.
"@Tatata Tiến sĩ Tạ đặt tên đáng yêu quá".
"@Tatata Aaaaaaaa!!!! anh ấy thật sự vào siêu thoại CP của chính mình".
"@Tatata Không được rồi, tôi nhảy sập giường rồi".
Tạ Hàn Vũ bối rối không biết làm sao bây giờ, nếu anh xóa tài khoản thì lại càng như lạy ông tôi ở bụi này, vắt óc suy nghĩ một hồi, cái đầu với IQ cao nhưng EQ không cao cho lắm của anh rốt cuộc cũng nghĩ ra một cách.
"Mọi người hiểu lầm rồi, tôi không phải Tạ tiến sĩ, tôi là cấp dưới của anh ấy ở viện nghiên cứu, mấy bức ảnh đó là do tôi chụp trộm anh ấy".
Thế này chắc mọi người sẽ không nhận ra đâu nhỉ?
Tạ Hàn Vũ tự nhủ lòng.
Bên dưới phần trả lời bình luận mọi người đồng loại gửi cái icon này tràn ngập.
Anh không hiểu lắm ý nghĩa của nó, như vậy là có hiểu hay chưa vậy.
Con dân đồng lòng an ủi anh "Ai da, tôi tin anh nha, tôi tin anh lắm á".
"Vậy anh cấp dưới này có thể thường xuyên kiếm ảnh của tiến sĩ cho chúng tôi không?".
"Cho anh cơ hội để chứng minh, nếu anh có thể làm tình báo cho chúng tôi thì chúng tôi sẽ tin anh".
Tạ Hàn Vũ nhẹ dạ cả tin, vẻ mặt vui mừng vì nghĩ mình đã lừa được cả mấy chục triệu người.
"Được, chuyện nhỏ thôi, xin hãy tin tôi".
Sau đó anh đăng lên thêm hai bức ảnh, là hình anh chụp khi ở cổng viện nghiên cứu để chứng minh.
Chuyện này xem như giải quyết rồi nhỉ?
Anh tiến vào viện nghiên cứu, tạm gác lại những thứ đó, hôm nay anh còn phải làm thủ tục để chuẩn bị chuyển đơn vị tới quân bộ cơ.
Trên diễn đàn sóng gió đã tạm lắng nhưng lại có thêm sóng ngầm, sóng ngầm mà chỉ những ai lặn sâu mới biết được.
...
Hôm nay bên tổng bộ quân đội đang rất bận rộn chuẩn bị cho lễ nhận chức chính thức của tân thượng tướng Sandra vài ngày mai.
Còn anh ta vẫn còn đang đi theo truy bắt nhóm tội phạm đường dây buôn bán vũ khí, nhờ có tên Alpha nổi điên hôm qua mà vụ án trì trệ bao lâu nay có tiến triển nhanh chóng, đã phát hiện ra xào huyệt của bọn chúng.
Tới buổi chiều, Tạ Hàn Vũ đã thu thập xong đồ đạc của mình ở viện nghiên cứu, có vài binh lính tới giúp anh vận chuyển chỗ đồ này đem tới quân bộ, ở đó anh sẽ có một phòng nghiên cứu riêng, có hẳn một bộ phận do anh quản lý để phục vụ cho Sandra.
Cuộc đời thăng hoa là đây chứ đâu.
Chỉ riêng mỗi việc mối quan hệ của anh với Sandra là khiến anh đau đầu nữa thôi.
Vốn dĩ nếu vẫn như trước thì chả có chuyện gì cả, bây giờ trong đầu anh cứ nghĩ tới chuyện CP kia.
Tạ Hàn Vũ lắc mạnh đầu như thể có thể lắc hết những suy nghĩ kia ra khỏi đầu.
Ngày mai là anh bắt đầu nhận chức rồi, phải chuyên nghiệp lên, không thể để chuyện riêng tư ảnh hưởng tới chất lượng công việc được.
Đầu óc của anh khá đơn giản, sau khi tới quân bộ nhìn thấy phòng làm việc riêng của mình thì không khỏi vui sướng muốn nhảy cẫng lên.
Các trang thiết bị tối tân cùng hơn mười nhân sự cấp dưới tùy ý anh sai bảo xếp hàng chào đón.
"Tiến sĩ Tạ tới rồi".
"Chào mọi người nhé".
Những người này đều là người ưu tú từ các viện nghiên cứu khác tới, trong đó đương nhiên anh là ưu tú nhất, Tạ Hàn Vũ hãnh diện ưỡn ngực lên mà đi.
"Sau này chúng ta sẽ cùng làm việc, mọi người giúp đỡ lẫn nhau nhé".
Những người này số ít là Alpha, chủ yếu là Beta, chỉ có duy nhất một người là Omega, ai nấy cũng nhìn anh bằng ánh mắt ngưỡng mộ khiến Tạ Hàn Vũ lỗ mũi muốn bung nở như đầu nấm.
Sau khi phân công việc cho bọn họ xong thì cũng đã tới giờ tan làm, Tạ Hàn Vũ vừa ra tới cổng quân bộ thì thấy có phi cơ bay hạ xuống bãi đỗ, Sandra bước xuống cùng mấy binh lính vây quanh có vẻ rất sốt ruột.
Một trong số người lính nhìn thấy Tạ Hàn Vũ thì như nhìn thấy người mẹ thân thương lâu ngày không gặp "Tiến sĩ Tạ, may quá, anh mau xem xem, tân thượng tướng bị thương rồi, ngài ấy bảo vết thương nhỏ nên không cho chúng tôi băng bó".
Tạ Hàn Vũ nghe vậy thì hơi nhíu mày vì lo lắng, anh chạy nhanh tới bên Sandra sốt sắng hỏi "Cậu bị thương ở đâu?".
Đám buôn vũ khí kia không đơn giản, Sandra rất mạnh nhưng bọn chúng lại giở trò nhắm vào những binh lính yếu hơn anh, dù rất cố gắng nhưng anh vẫn không tránh khỏi bị dính một viên đạn ở cánh tay.
"Đạn chỉ sượt qua, không sao đâu".
Tạ Hàn Vũ là người duy nhất dám mở miệng trách móc Sandra khiến các binh lính đều sợ toát mồ hôi hột.
"Không sao cái gì, mau theo tôi vào phòng y tế, ngày mai cậu phải làm lễ nhận chức đó, nếu có mệnh hệ gì là tôi sẽ bị khiển trách cho coi".
Sandra bị kéo đi không chút lưu tình, những binh lính kia lúc này mới dám thở ra, một người trong số đó tò mò hỏi người bên cạnh.
"Hôm nay ngài Sandra tự dưng đeo một chiếc nhẫn rất lạ, tôi còn không hiểu tại sao, khi nay tôi thấy trên tai của tiến sĩ Tạ hình như có đeo cái y hệt, hay là do tôi hoa mắt nhỉ?".
"Có sao? Tôi không để ý lắm".
Trên diễn đàn có một bài đăng mới nhất vô cùng thu hút, anh dễ dàng nhận ra một trong số những tấm ảnh kia là ảnh chụp trang tài khoản anh mới lập hôm qua.
"Tui là ẹt min đây, theo lời thỉnh cầu của các bạn tôi đã kiểm tra lại những tài khoản đăng ký tham gia vào ngày hôm qua".
"Tổng cộng có một trăm hai mươi người đăng ký, trong đó có hai mươi cái tài khoản mới".
"Trong số hai mươi cái tài khoản này có vài cái rất đáng nghi nhưng sau khi qua chọn lọc tôi đã chọn ra cái tài khoản đáng nghi nhất".
...
Bên dưới là hình ảnh trang tài khoản của anh kèm lời phân tích.
"Chúng ta ai cũng biết Tạ tiến sĩ siêu đáng yêu rất bận rộn lại còn kín tiếng nên rất ít đăng ảnh lên mạng xã hội, những bức ảnh có ở trong diễn đàn đều là nhờ mối quan hệ mới có được nhưng tài khoản này lại đăng tới hai bức ảnh của Tạ tiến sĩ mà chúng ta chưa từng thấy bao giờ".
Người này không nói thẳng ra đây là anh nhưng cũng gần như là vậy, Tạ Hàn Vũ không nghĩ rằng cư dân mạng lại đáng sợ như vậy, bọn họ thật sự bỏ thời gian và công sức ra để làm cái này à?
Trong phần bình luận có vô số người tag tài khoản của anh vào.
"@Tatata Tiến sĩ Tạ đặt tên đáng yêu quá".
"@Tatata Aaaaaaaa!!!! anh ấy thật sự vào siêu thoại CP của chính mình".
"@Tatata Không được rồi, tôi nhảy sập giường rồi".
Tạ Hàn Vũ bối rối không biết làm sao bây giờ, nếu anh xóa tài khoản thì lại càng như lạy ông tôi ở bụi này, vắt óc suy nghĩ một hồi, cái đầu với IQ cao nhưng EQ không cao cho lắm của anh rốt cuộc cũng nghĩ ra một cách.
"Mọi người hiểu lầm rồi, tôi không phải Tạ tiến sĩ, tôi là cấp dưới của anh ấy ở viện nghiên cứu, mấy bức ảnh đó là do tôi chụp trộm anh ấy".
Thế này chắc mọi người sẽ không nhận ra đâu nhỉ?
Tạ Hàn Vũ tự nhủ lòng.
Bên dưới phần trả lời bình luận mọi người đồng loại gửi cái icon này tràn ngập.
Anh không hiểu lắm ý nghĩa của nó, như vậy là có hiểu hay chưa vậy.
Con dân đồng lòng an ủi anh "Ai da, tôi tin anh nha, tôi tin anh lắm á".
"Vậy anh cấp dưới này có thể thường xuyên kiếm ảnh của tiến sĩ cho chúng tôi không?".
"Cho anh cơ hội để chứng minh, nếu anh có thể làm tình báo cho chúng tôi thì chúng tôi sẽ tin anh".
Tạ Hàn Vũ nhẹ dạ cả tin, vẻ mặt vui mừng vì nghĩ mình đã lừa được cả mấy chục triệu người.
"Được, chuyện nhỏ thôi, xin hãy tin tôi".
Sau đó anh đăng lên thêm hai bức ảnh, là hình anh chụp khi ở cổng viện nghiên cứu để chứng minh.
Chuyện này xem như giải quyết rồi nhỉ?
Anh tiến vào viện nghiên cứu, tạm gác lại những thứ đó, hôm nay anh còn phải làm thủ tục để chuẩn bị chuyển đơn vị tới quân bộ cơ.
Trên diễn đàn sóng gió đã tạm lắng nhưng lại có thêm sóng ngầm, sóng ngầm mà chỉ những ai lặn sâu mới biết được.
...
Hôm nay bên tổng bộ quân đội đang rất bận rộn chuẩn bị cho lễ nhận chức chính thức của tân thượng tướng Sandra vài ngày mai.
Còn anh ta vẫn còn đang đi theo truy bắt nhóm tội phạm đường dây buôn bán vũ khí, nhờ có tên Alpha nổi điên hôm qua mà vụ án trì trệ bao lâu nay có tiến triển nhanh chóng, đã phát hiện ra xào huyệt của bọn chúng.
Tới buổi chiều, Tạ Hàn Vũ đã thu thập xong đồ đạc của mình ở viện nghiên cứu, có vài binh lính tới giúp anh vận chuyển chỗ đồ này đem tới quân bộ, ở đó anh sẽ có một phòng nghiên cứu riêng, có hẳn một bộ phận do anh quản lý để phục vụ cho Sandra.
Cuộc đời thăng hoa là đây chứ đâu.
Chỉ riêng mỗi việc mối quan hệ của anh với Sandra là khiến anh đau đầu nữa thôi.
Vốn dĩ nếu vẫn như trước thì chả có chuyện gì cả, bây giờ trong đầu anh cứ nghĩ tới chuyện CP kia.
Tạ Hàn Vũ lắc mạnh đầu như thể có thể lắc hết những suy nghĩ kia ra khỏi đầu.
Ngày mai là anh bắt đầu nhận chức rồi, phải chuyên nghiệp lên, không thể để chuyện riêng tư ảnh hưởng tới chất lượng công việc được.
Đầu óc của anh khá đơn giản, sau khi tới quân bộ nhìn thấy phòng làm việc riêng của mình thì không khỏi vui sướng muốn nhảy cẫng lên.
Các trang thiết bị tối tân cùng hơn mười nhân sự cấp dưới tùy ý anh sai bảo xếp hàng chào đón.
"Tiến sĩ Tạ tới rồi".
"Chào mọi người nhé".
Những người này đều là người ưu tú từ các viện nghiên cứu khác tới, trong đó đương nhiên anh là ưu tú nhất, Tạ Hàn Vũ hãnh diện ưỡn ngực lên mà đi.
"Sau này chúng ta sẽ cùng làm việc, mọi người giúp đỡ lẫn nhau nhé".
Những người này số ít là Alpha, chủ yếu là Beta, chỉ có duy nhất một người là Omega, ai nấy cũng nhìn anh bằng ánh mắt ngưỡng mộ khiến Tạ Hàn Vũ lỗ mũi muốn bung nở như đầu nấm.
Sau khi phân công việc cho bọn họ xong thì cũng đã tới giờ tan làm, Tạ Hàn Vũ vừa ra tới cổng quân bộ thì thấy có phi cơ bay hạ xuống bãi đỗ, Sandra bước xuống cùng mấy binh lính vây quanh có vẻ rất sốt ruột.
Một trong số người lính nhìn thấy Tạ Hàn Vũ thì như nhìn thấy người mẹ thân thương lâu ngày không gặp "Tiến sĩ Tạ, may quá, anh mau xem xem, tân thượng tướng bị thương rồi, ngài ấy bảo vết thương nhỏ nên không cho chúng tôi băng bó".
Tạ Hàn Vũ nghe vậy thì hơi nhíu mày vì lo lắng, anh chạy nhanh tới bên Sandra sốt sắng hỏi "Cậu bị thương ở đâu?".
Đám buôn vũ khí kia không đơn giản, Sandra rất mạnh nhưng bọn chúng lại giở trò nhắm vào những binh lính yếu hơn anh, dù rất cố gắng nhưng anh vẫn không tránh khỏi bị dính một viên đạn ở cánh tay.
"Đạn chỉ sượt qua, không sao đâu".
Tạ Hàn Vũ là người duy nhất dám mở miệng trách móc Sandra khiến các binh lính đều sợ toát mồ hôi hột.
"Không sao cái gì, mau theo tôi vào phòng y tế, ngày mai cậu phải làm lễ nhận chức đó, nếu có mệnh hệ gì là tôi sẽ bị khiển trách cho coi".
Sandra bị kéo đi không chút lưu tình, những binh lính kia lúc này mới dám thở ra, một người trong số đó tò mò hỏi người bên cạnh.
"Hôm nay ngài Sandra tự dưng đeo một chiếc nhẫn rất lạ, tôi còn không hiểu tại sao, khi nay tôi thấy trên tai của tiến sĩ Tạ hình như có đeo cái y hệt, hay là do tôi hoa mắt nhỉ?".
"Có sao? Tôi không để ý lắm".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.