Chương 16
ALEJr
03/12/2024
Tạ Hàn Vũ vừa mới thu xếp ổn thỏa xong thì sau lưng vang lên tiếng của Tạ Hàn Nguyên khiến anh giật nảy mình.
"Anh ơi, em muốn uống nước".
May mà anh vừa kịp dọn hết những thứ kia "Được, bé cưng cứ nghỉ đi, anh đi lấy nước cho em nhé".
Tạ Hàn Nguyên bị Tạ Hàn Vũ ôm vai dẫn về phòng nghỉ, dẫu sao em trai anh là Omega, nhạy cảm với pheromone của Alpha hơn nên lỡ ở lâu phát hiện ra mùi của Sandra thì không hay.
Cửa ải này coi như đã xong.
Hôm nay là ngày vui, cũng là một ngày rất quan trọng với anh, Tạ Hàn Vũ quay lại bữa tiệc tranh thủ làm quen với vài vị quan chức ở tổng bộ sau này làm việc cũng dễ dàng hơn.
Dẫu sao dù Sandra đã là thượng tướng nhưng mới chỉ hai mươi lăm tuổi, vẫn còn trau dồi thêm kinh nghiệm và học hỏi những vị tướng quân lão làng kia.
Một trợ thủ như anh sẽ dốc hết sức lo nghĩ cho sếp của mình.
Tạ Hàn Vũ uống hết ly này tới ly khác, tửu lượng của anh khá tốt, cũng mới chỉ hơi đỏ mặt mà thôi.
Anh nghe loáng thoáng thấy có người đang bàn luận về việc xây trụ khắc tên của Sandra đặt ở quảng trường lớn, mỗi đời thượng tướng đều có đặc quyền đó như một cách để ghi nhớ lịch sử.
Tạ Hàn Vũ không để tâm lắm vì anh cũng biết chuyện đó trước rồi.
Bữa tiệc cũng sắp tới lúc kết thúc, những vị tai to mặt lớn tầm này cũng không nán lại nữa, những người còn lại chủ yếu những thiếu gia, tiểu thư trẻ tuổi đang làm quen với nhau.
Tạ Hàn Vũ hơi ngà ngà say, anh ngồi nghỉ ở một dãy ghế sô pha.
Một nhóm thiếu gia, tiểu thư ăn mặc lộng lẫy thì thầm to nhỏ gì đó rồi kéo nhau tới chỗ anh.
Nếu tính theo địa vị thì anh với bọn họ ngang nhau, đều là con cháu nhà quý tộc nhưng anh hơn bọn họ ở năng lực, thay vì là một thiếu gia nhà giàu chỉ biết chơi bời thì anh lại trở thành tiến sĩ trẻ tuổi nhất của viện nghiên cứu và giờ đây là bác sĩ riêng của thượng tướng.
Đó là lí do khiến giữa anh và bọn họ có cảm giác cách biệt, không giống người cùng một thế hệ.
Một thiếu gia Omega tự tin bước tới trước gọi "Tiến sĩ Tạ".
Tạ Hàn Vũ hơi mơ màng ngẩng đầu lên "Có chuyện gì?".
Cậu ta quay lại nhìn đám bạn của mình như tiếp thêm dũng khí mà nói "Tôi muốn... tôi muốn tìm hiểu sở thích của thượng tướng Sandra, anh có thể...".
Tạ Hàn Vũ ngắt lời cậu ta "Thành tâm muốn biết hả?".
"Ừm" cả đám thiếu gia, tiểu thư đều dỏng tai lên để nghe.
Tạ Hàn Vũ hơi say, nổi lên tính phản nghịch trong người đáp "Nếu các người đã thành tâm muốn thì ta cũng không trả lời đâu".
Cả đám kỳ vọng xong lại thất vọng, thầm oán trách lên Tạ Hàn Vũ.
"Xì, là anh muốn giữ cho riêng mình chứ gì?".
"Ý cậu là gì?" Tạ Hàn Vũ nhíu mày thắc mắc.
"Anh lấy việc công quản cả việc tư, cậy mình là bác sĩ riêng của ngài ấy nên quản hơi nhiều rồi đó, như vậy thì làm sao ngài ấy tìm được bạn đời, còn khiến bọn tôi không cách nào tiếp cận được ngài ấy, nếu sau này thượng tướng Sandra vì vậy mà bị rối loạn pheromone thì đó đều là do anh đó".
Tạ Hàn Vũ nghe oang oang một hồi nhức cả đầu "Tôi đương nhiên sẽ phụ trách tìm bạn đời cho Sandra, nhưng chắc chắn không phải kiểu Omega như cậu".
Omega kia nghe thì tức tối lắm nhưng không làm gì được.
Nhớ tới kích thước khủng bố của bạn thân, lại nhìn thân hình nhỏ nhắn của những Omega này, Tạ Hàn Vũ lắc nhẹ đầu thầm nói "Sẽ chết đấy".
Tiêu chí chọn bạn đời cho Sandra chắc anh sẽ phải thêm vào một mục, đó là thân hình không được mảnh mai quá.
Khổ nổi dáng người mảnh mai đang là trào lưu trong giới Omega nên bây giờ để tìm được một người khỏe khoắn cũng hơi khó.
Đám người kia tức tối rời đi, Tạ Hàn Vũ lại ngồi đó uống tiếp, xa xa gần gần lại nghe tiếng bàn luận ở đâu đó.
"Cây trụ của thượng tướng Sandra mới dựng ở quảng trường nghe nói có rất nhiều người tới tham quan".
"Ngài ấy khá nổi tiếng đấy, rất nhiều người hâm mộ".
Tạ Hàn Vũ nghe câu được câu không, đầu óc dần ngấm rượu như treo trên cành cây, đột nhiên anh đứng phắt dậy.
"Trụ của thượng tướng to lắm đấy".
May mắn góc này không có nhiều người, bọn họ bị anh làm cho giật mình rồi không hiểu anh đang nói cái gì.
Một số người lại nghe ra ý đen tối trong câu nói đó, không khỏi suy nghĩ hơi sâu xa.
Sandra không biết từ đâu xuất hiện từ phía sau lưng Tạ Hàn Vũ.
"To lắm nhé, trụ to.. to lắm".
Sandra bịt miệng anh lại rồi kéo anh đi sâu vào trong dãy hành lang "Cậu không cần phải chia sẻ cảm nghĩ của mình về cây trụ của tôi đâu".
Tạ Hàn Vũ chớp mắt mấy cái "Sandra? Hì hì...".
Hai người đi một hồi về tới phòng làm việc của Tạ Hàn Vũ.
"Sandra...San..dra...Sandra!".
Tạ Hàn Vũ gọi liên tục.
Sandra đặt người say rượu ngồi lên ghế "Tôi đây, sao lại uống nhiều vậy chứ?".
Tạ Hàn Vũ mở to mắt ra nhìn người trước mắt, anh cố đứng dậy đi tới bên bàn làm việc của mình lấy chậu cây nhỏ ra, chỉ vào vệt ám vàng trên tường.
"Xem này, đây là do cậu gây ra đấy biết chưa hả?".
Sandra kéo Tạ Hàn Vũ về lại bên ghế "Ngoan nào, lần nào say cậu cũng cứ như con mèo xù lông vậy".
"Tôi gây ra vết ố đó nhưng người khiến tôi gây ra vết ố chẳng phải là cậu à?".
Nhìn vệt ố vàng đó khiến anh ta nhớ tới chuyện hôm qua, trong đầu hiện lên hình ảnh Tạ Hàn Vũ quỳ dưới chân anh ta, hơi thở dần nặng lên.
"Buông tôi ra...".
Tạ Hàn Vũ muốn đứng dậy nhưng cứ bị người trước mắt đè xuống khiến anh tức giận nhe răng ra chuẩn xác cắn lên vai đối phương.
Sandra không phản kháng mà còn đứng im cảm nhận hơi thở ấm nóng phả lên cổ mình, thứ bên dưới rục rịch có phản ứng.
Anh ta cũng uống không ít, tuy không say nhưng vẫn có men rượu trong người, suy nghĩ cũng không được tỉnh táo như bình thường.
"Hàn Vũ, Hàn Vũ...Cậu nghe rõ không?".
Tạ Hàn Vũ phát ra pheromone và tinh thần lực hòng cảnh cáo cái người cứ khống chế lấy mình này, cho hắn biết anh là Alpha cấp cao, anh rất mạnh, khôn hồn thì mau buông ra.
Nhưng điều này đối với Alpha khác mà nói là khiêu khích cực mạnh.
"Hàn Vũ...là cậu khiêu khích tôi trước đó".
Nói rồi anh ta đẩy Tạ Hàn Vũ ngã xuống sô pha rồi đè lên.
Sandra có một suy nghĩ đen tối, Tạ Hàn Vũ lúc này đang không tỉnh táo, liệu...có thể nào...
"Anh ơi, em muốn uống nước".
May mà anh vừa kịp dọn hết những thứ kia "Được, bé cưng cứ nghỉ đi, anh đi lấy nước cho em nhé".
Tạ Hàn Nguyên bị Tạ Hàn Vũ ôm vai dẫn về phòng nghỉ, dẫu sao em trai anh là Omega, nhạy cảm với pheromone của Alpha hơn nên lỡ ở lâu phát hiện ra mùi của Sandra thì không hay.
Cửa ải này coi như đã xong.
Hôm nay là ngày vui, cũng là một ngày rất quan trọng với anh, Tạ Hàn Vũ quay lại bữa tiệc tranh thủ làm quen với vài vị quan chức ở tổng bộ sau này làm việc cũng dễ dàng hơn.
Dẫu sao dù Sandra đã là thượng tướng nhưng mới chỉ hai mươi lăm tuổi, vẫn còn trau dồi thêm kinh nghiệm và học hỏi những vị tướng quân lão làng kia.
Một trợ thủ như anh sẽ dốc hết sức lo nghĩ cho sếp của mình.
Tạ Hàn Vũ uống hết ly này tới ly khác, tửu lượng của anh khá tốt, cũng mới chỉ hơi đỏ mặt mà thôi.
Anh nghe loáng thoáng thấy có người đang bàn luận về việc xây trụ khắc tên của Sandra đặt ở quảng trường lớn, mỗi đời thượng tướng đều có đặc quyền đó như một cách để ghi nhớ lịch sử.
Tạ Hàn Vũ không để tâm lắm vì anh cũng biết chuyện đó trước rồi.
Bữa tiệc cũng sắp tới lúc kết thúc, những vị tai to mặt lớn tầm này cũng không nán lại nữa, những người còn lại chủ yếu những thiếu gia, tiểu thư trẻ tuổi đang làm quen với nhau.
Tạ Hàn Vũ hơi ngà ngà say, anh ngồi nghỉ ở một dãy ghế sô pha.
Một nhóm thiếu gia, tiểu thư ăn mặc lộng lẫy thì thầm to nhỏ gì đó rồi kéo nhau tới chỗ anh.
Nếu tính theo địa vị thì anh với bọn họ ngang nhau, đều là con cháu nhà quý tộc nhưng anh hơn bọn họ ở năng lực, thay vì là một thiếu gia nhà giàu chỉ biết chơi bời thì anh lại trở thành tiến sĩ trẻ tuổi nhất của viện nghiên cứu và giờ đây là bác sĩ riêng của thượng tướng.
Đó là lí do khiến giữa anh và bọn họ có cảm giác cách biệt, không giống người cùng một thế hệ.
Một thiếu gia Omega tự tin bước tới trước gọi "Tiến sĩ Tạ".
Tạ Hàn Vũ hơi mơ màng ngẩng đầu lên "Có chuyện gì?".
Cậu ta quay lại nhìn đám bạn của mình như tiếp thêm dũng khí mà nói "Tôi muốn... tôi muốn tìm hiểu sở thích của thượng tướng Sandra, anh có thể...".
Tạ Hàn Vũ ngắt lời cậu ta "Thành tâm muốn biết hả?".
"Ừm" cả đám thiếu gia, tiểu thư đều dỏng tai lên để nghe.
Tạ Hàn Vũ hơi say, nổi lên tính phản nghịch trong người đáp "Nếu các người đã thành tâm muốn thì ta cũng không trả lời đâu".
Cả đám kỳ vọng xong lại thất vọng, thầm oán trách lên Tạ Hàn Vũ.
"Xì, là anh muốn giữ cho riêng mình chứ gì?".
"Ý cậu là gì?" Tạ Hàn Vũ nhíu mày thắc mắc.
"Anh lấy việc công quản cả việc tư, cậy mình là bác sĩ riêng của ngài ấy nên quản hơi nhiều rồi đó, như vậy thì làm sao ngài ấy tìm được bạn đời, còn khiến bọn tôi không cách nào tiếp cận được ngài ấy, nếu sau này thượng tướng Sandra vì vậy mà bị rối loạn pheromone thì đó đều là do anh đó".
Tạ Hàn Vũ nghe oang oang một hồi nhức cả đầu "Tôi đương nhiên sẽ phụ trách tìm bạn đời cho Sandra, nhưng chắc chắn không phải kiểu Omega như cậu".
Omega kia nghe thì tức tối lắm nhưng không làm gì được.
Nhớ tới kích thước khủng bố của bạn thân, lại nhìn thân hình nhỏ nhắn của những Omega này, Tạ Hàn Vũ lắc nhẹ đầu thầm nói "Sẽ chết đấy".
Tiêu chí chọn bạn đời cho Sandra chắc anh sẽ phải thêm vào một mục, đó là thân hình không được mảnh mai quá.
Khổ nổi dáng người mảnh mai đang là trào lưu trong giới Omega nên bây giờ để tìm được một người khỏe khoắn cũng hơi khó.
Đám người kia tức tối rời đi, Tạ Hàn Vũ lại ngồi đó uống tiếp, xa xa gần gần lại nghe tiếng bàn luận ở đâu đó.
"Cây trụ của thượng tướng Sandra mới dựng ở quảng trường nghe nói có rất nhiều người tới tham quan".
"Ngài ấy khá nổi tiếng đấy, rất nhiều người hâm mộ".
Tạ Hàn Vũ nghe câu được câu không, đầu óc dần ngấm rượu như treo trên cành cây, đột nhiên anh đứng phắt dậy.
"Trụ của thượng tướng to lắm đấy".
May mắn góc này không có nhiều người, bọn họ bị anh làm cho giật mình rồi không hiểu anh đang nói cái gì.
Một số người lại nghe ra ý đen tối trong câu nói đó, không khỏi suy nghĩ hơi sâu xa.
Sandra không biết từ đâu xuất hiện từ phía sau lưng Tạ Hàn Vũ.
"To lắm nhé, trụ to.. to lắm".
Sandra bịt miệng anh lại rồi kéo anh đi sâu vào trong dãy hành lang "Cậu không cần phải chia sẻ cảm nghĩ của mình về cây trụ của tôi đâu".
Tạ Hàn Vũ chớp mắt mấy cái "Sandra? Hì hì...".
Hai người đi một hồi về tới phòng làm việc của Tạ Hàn Vũ.
"Sandra...San..dra...Sandra!".
Tạ Hàn Vũ gọi liên tục.
Sandra đặt người say rượu ngồi lên ghế "Tôi đây, sao lại uống nhiều vậy chứ?".
Tạ Hàn Vũ mở to mắt ra nhìn người trước mắt, anh cố đứng dậy đi tới bên bàn làm việc của mình lấy chậu cây nhỏ ra, chỉ vào vệt ám vàng trên tường.
"Xem này, đây là do cậu gây ra đấy biết chưa hả?".
Sandra kéo Tạ Hàn Vũ về lại bên ghế "Ngoan nào, lần nào say cậu cũng cứ như con mèo xù lông vậy".
"Tôi gây ra vết ố đó nhưng người khiến tôi gây ra vết ố chẳng phải là cậu à?".
Nhìn vệt ố vàng đó khiến anh ta nhớ tới chuyện hôm qua, trong đầu hiện lên hình ảnh Tạ Hàn Vũ quỳ dưới chân anh ta, hơi thở dần nặng lên.
"Buông tôi ra...".
Tạ Hàn Vũ muốn đứng dậy nhưng cứ bị người trước mắt đè xuống khiến anh tức giận nhe răng ra chuẩn xác cắn lên vai đối phương.
Sandra không phản kháng mà còn đứng im cảm nhận hơi thở ấm nóng phả lên cổ mình, thứ bên dưới rục rịch có phản ứng.
Anh ta cũng uống không ít, tuy không say nhưng vẫn có men rượu trong người, suy nghĩ cũng không được tỉnh táo như bình thường.
"Hàn Vũ, Hàn Vũ...Cậu nghe rõ không?".
Tạ Hàn Vũ phát ra pheromone và tinh thần lực hòng cảnh cáo cái người cứ khống chế lấy mình này, cho hắn biết anh là Alpha cấp cao, anh rất mạnh, khôn hồn thì mau buông ra.
Nhưng điều này đối với Alpha khác mà nói là khiêu khích cực mạnh.
"Hàn Vũ...là cậu khiêu khích tôi trước đó".
Nói rồi anh ta đẩy Tạ Hàn Vũ ngã xuống sô pha rồi đè lên.
Sandra có một suy nghĩ đen tối, Tạ Hàn Vũ lúc này đang không tỉnh táo, liệu...có thể nào...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.