Chương 4
ALEJr
03/12/2024
Ngày hôm sau ở trong phòng riêng, Tạ Hàn Vũ một thân lễ phục màu trắng điển trai đứng trước gương tạo dáng gồng cơ bắp lên.
"Haha, ngầu chưa?".
Hôm nay anh phải khiến cho Omega kia phải hối hận vì đã bỏ lỡ một Alpha ưu tú như thế này.
Tạ Hàn Vũ nhìn vào gương hôn gió một cái "Ai bảo mình quá đẹp trai đây, đẹp trai tới mỗi chính mình còn không chịu được".
Tự luyến chán chê mê mỏi xong Tạ Hàn Vũ mới ra khỏi nhà đi tới nhà nam tước Flinz.
Gia tộc Flinz là gia tộc có nhiều người làm về mảng nghệ thuật khá nổi tiếng từ nhiều đời, giàu có thì có giàu nhưng để so sánh với những gia tộc thương nhân thì vẫn không bằng, có thể xem như ở bậc trung lưu.
Bữa tiệc mừng thọ được trang trí vô cùng cầu kỳ theo phong cách phục cổ ngày xưa, trong thời buổi tinh tế hiện đại như bây giờ không còn mấy ai theo đuổi phong cách đó nữa.
Tạ Hàn Vũ mang theo món quà mừng thọ tiến vào trong cổng, lập tức có người làm nhận lấy và gửi lời cảm ơn tới anh sau đó dẫn anh đi vào sảnh tiệc bên trong.
Ngay khi Tạ Hàn Vũ bước vào đã thu hút vô số ánh nhìn của tất cả mọi người, so với Sandra với thân phận thượng tướng khó mà chạm tới thì đối với họ, Tạ Hàn Vũ là sự lựa chọn kén rể vô cùng tốt cho con cái nhà mình.
Đẹp trai, tài giỏi, con trai nhà công tước Evan và viện trưởng viện nghiên cứu Tạ Dư Quang, lại còn có thành tích vô cùng tốt nữa, so với những Alpha cùng tuổi thì đã hiếm ai sánh bằng.
Tạ Hàn Vũ nhận lấy một ly rượu vang rồi tìm chỗ ngồi, anh chỉ định tham gia cho có lệ rồi về thôi, dù sao không phải lần đầu tham gia mấy bữa tiệc kiểu như thế này, chưa kể quan hệ giữa nhà anh với nhà Flinz chỉ là quan hệ quen biết mà thôi.
Một lúc sau có một nữ nhân mặc váy đuôi cá màu đỏ vô cùng quyến rũ bước tới ngồi xuống bên cạnh Tạ Hàn Vũ.
Anh nhận ra cô ấy, một nữ Alpha đã từng là bạn học cùng khóa với anh khi ở học viện quân đội Alpha tên là Kiều Dã.
"Trông cậu càng ngày càng bảnh đấy, nhìn kìa, mấy bé Omega bên kia đều đang nhìn cậu".
Tạ Hàn Vũ cụng ly với cô gái này "Biết làm sao được, tôi ưu tú quá mà".
Nữ Alpha kia cười nói vui vẻ "Cậu vẫn giống như năm xưa nhỉ? Mỗi khi không có Sandra ở bên thì cậu mới dám nói ra câu đó".
"Thì đương nhiên, nếu Sandra ở đây thì mọi ánh nhìn ngưỡng mộ của Omega đều ở trên người cậu ấy hết rồi còn đâu, chính vì thế dù đã hai mươi lăm cái xuân xanh tôi vẫn chưa có mảnh tình vắt vai đây này".
"Ồ" Kiều Dã đột nhiên nhìn về một hướng thốt lên.
"Sao thế?" Tạ Hàn Vũ ngước mắt nhìn theo.
Morca trong trang phục như một vị hoàng tử bước xuống từ trên cầu thang xoắn ốc lộng lẫy thu hút vô số ánh nhìn.
Tạ Hàn Vũ xì một tiếng, nếu không có buổi hẹn hôm qua thì chắc anh cũng sẽ giống bao người ở đây cảm thán về cậu ta, nhưng hiện tại thì không.
Kiều Dã thấy vậy thì liền hỏi "Cậu không thấy đẹp à?".
Tạ Hàn Vũ quay mặt đi không nhìn nữa "Không phải gu của tôi".
"Kể cũng lạ, hồi ở học viện quân sự Alpha, cậu với Sandra cứ như hình với bóng, lần này không thấy cậu ấy đến cũng hơi sai sai".
Tạ Hàn Vũ nhận ly rượu mới từ khay của nhân viên phục vụ.
"Cậu nói nghe cứ như kiểu tôi với cậu ấy là người yêu không bằng".
Kiều Dã cũng không để ý tới Morca ở trên bục đang bắt đầu chơi một bản nhạc tấu vô cùng vui tai nữa.
"Chuyện này cũng đâu phải không thể, chẳng lẽ cậu quên mất Sandra là Enigma à?".
Tạ Hàn Vũ như thể bị chọc cười bởi câu chuyện hoang đường nào đó "Bọn tôi là anh em tri kỷ tốt với nhau, tôi tin cậu ấy, chuyện đó là không thể nào, hơn nữa mẫu người yêu của tôi phải là Omega mềm mại cơ".
"Giống như bố tôi với thượng tướng Adios vậy, hai người chẳng phải cũng là tri kỷ sao, tôi và Sandra cũng giống như vậy".
Kiều Dã nhẹ gật đầu nhưng hơi nhếch môi như thể nhìn thấu hồng trần.
Tạ Hàn Vũ lấy tay phẩy phẩy quạt quạt "Sao tự dưng nóng thế nhỉ? Tôi đi vệ sinh rửa mặt một chút".
"Ừm, cậu đi đi".
Anh nhanh chóng tìm lối đi tới dãy hành lang vắng vẻ, có lẽ buổi lễ vừa bắt đầu nên mọi người đều tụ tập lại ở đại sảnh nên nơi này không có qua lại cả.
Tạ Hàn Vũ rẽ vào nhà vệ sinh, anh lấy nước tạt lên mặt để hạ nhiệt cho tỉnh táo lên. Hơi thở bắt đầu dồn dập hơn bình thường, không khó để anh nhận ra bản thân bị tới kỳ phát tình.
Là trong ly rượu kia có thứ gì đó sao? Nhưng là ai làm và vì sao cơ chứ?
Nhưng Tạ Hàn Vũ anh là ai chứ? Tiến sĩ trẻ tuổi nhất của viện nghiên cứu, nào có đơn giản như vậy.
Người đứng sau vụ này chắc chắn cho rằng anh đi dự tiệc sẽ không mang theo "đồ" nên mới dám ra tay, anh mở viên đá quý trên vòng cổ lấy ra một viên thuốc.
May mà Tạ Hàn Vũ đã lường trước nên luôn thủ sẵn thuốc ức chế ở trong người nhưng thuốc cũng cần thời gian để có tác dụng, khắp phòng vệ sinh và dãy hàng lang dài đã bị mùi pheromone hương chanh thanh mát của anh bao phủ, nếu bây giờ có Omega nào đó đi lạc tới chỉ sợ sẽ khó cưỡng nổi luồng pheromone mạnh mẽ của một Alpha cấp SS.
Qua khoảng ba phút, cơ thể Tạ Hàn Vũ dần bình ổn trở lại, chỉ có điều vẫn hơi nóng và pheromone vẫn chưa ổn định lại.
Anh cởi thêm một cúc áo ở ngực rồi đi ra ngoài, khi quay lại chỗ hành lang đụng mặt phải một người.
Morca thấy sắc mặt Tạ Hàn Vũ hơi đỏ, chứng tỏ thuốc đã có tác dụng, cậu ta lập tức muốn tiến lại gần.
"Anh bị sao vậy? Say rồi à? Để tôi đỡ anh lên phòng nghỉ ngơi trước nhé".
Morca vừa chạm tới cánh tay Tạ Hàn Vũ thì liền bị một luồng tinh thần lực công kích khiến cậu ta suýt thì đứng không vững nữa.
"Đừng có đụng vào tôi".
Tạ Hàn Vũ cố kiềm chế tinh thần lực của mình ở mức vừa phải, anh chỉ muốn cảnh cáo, không muốn làm người khác bị thương, nhất là một Omega yếu đuối không có lực phản kháng.
Morca bị cảnh cáo một lần còn không biết dừng lại, cậu ta muốn tiếp cận Tạ Hàn Vũ, vụ việc lần trước ở quán cà phê làm cậu ta hối hận không thôi, cậu ta có thể thông qua kẻ ngốc này để tiếp cận tân thượng tướng, cho dù không thành công thì với địa vị của Tạ Hàn Vũ, cậu ta cũng không thiệt.
Pheromone hương vani ngọt nị lan tỏa ra không khí lọt vào trong mũi của Tạ Hàn Vũ.
Chỉ cần Alpha này mất kiểm soát đụng chạm tới cậu ta thì ngay lập tức sẽ có người xông tới làm chứng rồi ép Tạ Hàn Vũ phải chấp nhận mối quan hệ này để tránh tai tiếng.
Tạ Hàn Vũ nhíu chặt mày cố gắng hít thở ít nhất có thể "Cậu muốn làm gì? Tránh xa tôi ra".
"Tôi muốn ở bên anh".
Morca tiến lên một bước chạm hờ tay lên ngực Tạ Hàn Vũ, nơi anh vừa cởi bớt một cái cúc áo ra cho đỡ nóng.
Tạ Hàn Vũ gân trên người nổi cả lên, anh túm lấy tay người trước mặt rồi đẩy cậu ta áp sát lên tường, không chế không cho cậu ta đụng đậy.
Triệu chứng có kỳ phát tình không thể hết ngay lập tức được, lại cộng thêm bị Omega phát ra pheromone gợi tình khiến Tạ Hàn Vũ lại có dấu hiệu muốn bùng phát trở lại nhưng đầu óc anh vẫn tỉnh táo.
Có điều tư thế của hai ngươi hơi mờ ám, không khỏi khiến người ta liên tưởng xa xăm.
"Haha, ngầu chưa?".
Hôm nay anh phải khiến cho Omega kia phải hối hận vì đã bỏ lỡ một Alpha ưu tú như thế này.
Tạ Hàn Vũ nhìn vào gương hôn gió một cái "Ai bảo mình quá đẹp trai đây, đẹp trai tới mỗi chính mình còn không chịu được".
Tự luyến chán chê mê mỏi xong Tạ Hàn Vũ mới ra khỏi nhà đi tới nhà nam tước Flinz.
Gia tộc Flinz là gia tộc có nhiều người làm về mảng nghệ thuật khá nổi tiếng từ nhiều đời, giàu có thì có giàu nhưng để so sánh với những gia tộc thương nhân thì vẫn không bằng, có thể xem như ở bậc trung lưu.
Bữa tiệc mừng thọ được trang trí vô cùng cầu kỳ theo phong cách phục cổ ngày xưa, trong thời buổi tinh tế hiện đại như bây giờ không còn mấy ai theo đuổi phong cách đó nữa.
Tạ Hàn Vũ mang theo món quà mừng thọ tiến vào trong cổng, lập tức có người làm nhận lấy và gửi lời cảm ơn tới anh sau đó dẫn anh đi vào sảnh tiệc bên trong.
Ngay khi Tạ Hàn Vũ bước vào đã thu hút vô số ánh nhìn của tất cả mọi người, so với Sandra với thân phận thượng tướng khó mà chạm tới thì đối với họ, Tạ Hàn Vũ là sự lựa chọn kén rể vô cùng tốt cho con cái nhà mình.
Đẹp trai, tài giỏi, con trai nhà công tước Evan và viện trưởng viện nghiên cứu Tạ Dư Quang, lại còn có thành tích vô cùng tốt nữa, so với những Alpha cùng tuổi thì đã hiếm ai sánh bằng.
Tạ Hàn Vũ nhận lấy một ly rượu vang rồi tìm chỗ ngồi, anh chỉ định tham gia cho có lệ rồi về thôi, dù sao không phải lần đầu tham gia mấy bữa tiệc kiểu như thế này, chưa kể quan hệ giữa nhà anh với nhà Flinz chỉ là quan hệ quen biết mà thôi.
Một lúc sau có một nữ nhân mặc váy đuôi cá màu đỏ vô cùng quyến rũ bước tới ngồi xuống bên cạnh Tạ Hàn Vũ.
Anh nhận ra cô ấy, một nữ Alpha đã từng là bạn học cùng khóa với anh khi ở học viện quân đội Alpha tên là Kiều Dã.
"Trông cậu càng ngày càng bảnh đấy, nhìn kìa, mấy bé Omega bên kia đều đang nhìn cậu".
Tạ Hàn Vũ cụng ly với cô gái này "Biết làm sao được, tôi ưu tú quá mà".
Nữ Alpha kia cười nói vui vẻ "Cậu vẫn giống như năm xưa nhỉ? Mỗi khi không có Sandra ở bên thì cậu mới dám nói ra câu đó".
"Thì đương nhiên, nếu Sandra ở đây thì mọi ánh nhìn ngưỡng mộ của Omega đều ở trên người cậu ấy hết rồi còn đâu, chính vì thế dù đã hai mươi lăm cái xuân xanh tôi vẫn chưa có mảnh tình vắt vai đây này".
"Ồ" Kiều Dã đột nhiên nhìn về một hướng thốt lên.
"Sao thế?" Tạ Hàn Vũ ngước mắt nhìn theo.
Morca trong trang phục như một vị hoàng tử bước xuống từ trên cầu thang xoắn ốc lộng lẫy thu hút vô số ánh nhìn.
Tạ Hàn Vũ xì một tiếng, nếu không có buổi hẹn hôm qua thì chắc anh cũng sẽ giống bao người ở đây cảm thán về cậu ta, nhưng hiện tại thì không.
Kiều Dã thấy vậy thì liền hỏi "Cậu không thấy đẹp à?".
Tạ Hàn Vũ quay mặt đi không nhìn nữa "Không phải gu của tôi".
"Kể cũng lạ, hồi ở học viện quân sự Alpha, cậu với Sandra cứ như hình với bóng, lần này không thấy cậu ấy đến cũng hơi sai sai".
Tạ Hàn Vũ nhận ly rượu mới từ khay của nhân viên phục vụ.
"Cậu nói nghe cứ như kiểu tôi với cậu ấy là người yêu không bằng".
Kiều Dã cũng không để ý tới Morca ở trên bục đang bắt đầu chơi một bản nhạc tấu vô cùng vui tai nữa.
"Chuyện này cũng đâu phải không thể, chẳng lẽ cậu quên mất Sandra là Enigma à?".
Tạ Hàn Vũ như thể bị chọc cười bởi câu chuyện hoang đường nào đó "Bọn tôi là anh em tri kỷ tốt với nhau, tôi tin cậu ấy, chuyện đó là không thể nào, hơn nữa mẫu người yêu của tôi phải là Omega mềm mại cơ".
"Giống như bố tôi với thượng tướng Adios vậy, hai người chẳng phải cũng là tri kỷ sao, tôi và Sandra cũng giống như vậy".
Kiều Dã nhẹ gật đầu nhưng hơi nhếch môi như thể nhìn thấu hồng trần.
Tạ Hàn Vũ lấy tay phẩy phẩy quạt quạt "Sao tự dưng nóng thế nhỉ? Tôi đi vệ sinh rửa mặt một chút".
"Ừm, cậu đi đi".
Anh nhanh chóng tìm lối đi tới dãy hành lang vắng vẻ, có lẽ buổi lễ vừa bắt đầu nên mọi người đều tụ tập lại ở đại sảnh nên nơi này không có qua lại cả.
Tạ Hàn Vũ rẽ vào nhà vệ sinh, anh lấy nước tạt lên mặt để hạ nhiệt cho tỉnh táo lên. Hơi thở bắt đầu dồn dập hơn bình thường, không khó để anh nhận ra bản thân bị tới kỳ phát tình.
Là trong ly rượu kia có thứ gì đó sao? Nhưng là ai làm và vì sao cơ chứ?
Nhưng Tạ Hàn Vũ anh là ai chứ? Tiến sĩ trẻ tuổi nhất của viện nghiên cứu, nào có đơn giản như vậy.
Người đứng sau vụ này chắc chắn cho rằng anh đi dự tiệc sẽ không mang theo "đồ" nên mới dám ra tay, anh mở viên đá quý trên vòng cổ lấy ra một viên thuốc.
May mà Tạ Hàn Vũ đã lường trước nên luôn thủ sẵn thuốc ức chế ở trong người nhưng thuốc cũng cần thời gian để có tác dụng, khắp phòng vệ sinh và dãy hàng lang dài đã bị mùi pheromone hương chanh thanh mát của anh bao phủ, nếu bây giờ có Omega nào đó đi lạc tới chỉ sợ sẽ khó cưỡng nổi luồng pheromone mạnh mẽ của một Alpha cấp SS.
Qua khoảng ba phút, cơ thể Tạ Hàn Vũ dần bình ổn trở lại, chỉ có điều vẫn hơi nóng và pheromone vẫn chưa ổn định lại.
Anh cởi thêm một cúc áo ở ngực rồi đi ra ngoài, khi quay lại chỗ hành lang đụng mặt phải một người.
Morca thấy sắc mặt Tạ Hàn Vũ hơi đỏ, chứng tỏ thuốc đã có tác dụng, cậu ta lập tức muốn tiến lại gần.
"Anh bị sao vậy? Say rồi à? Để tôi đỡ anh lên phòng nghỉ ngơi trước nhé".
Morca vừa chạm tới cánh tay Tạ Hàn Vũ thì liền bị một luồng tinh thần lực công kích khiến cậu ta suýt thì đứng không vững nữa.
"Đừng có đụng vào tôi".
Tạ Hàn Vũ cố kiềm chế tinh thần lực của mình ở mức vừa phải, anh chỉ muốn cảnh cáo, không muốn làm người khác bị thương, nhất là một Omega yếu đuối không có lực phản kháng.
Morca bị cảnh cáo một lần còn không biết dừng lại, cậu ta muốn tiếp cận Tạ Hàn Vũ, vụ việc lần trước ở quán cà phê làm cậu ta hối hận không thôi, cậu ta có thể thông qua kẻ ngốc này để tiếp cận tân thượng tướng, cho dù không thành công thì với địa vị của Tạ Hàn Vũ, cậu ta cũng không thiệt.
Pheromone hương vani ngọt nị lan tỏa ra không khí lọt vào trong mũi của Tạ Hàn Vũ.
Chỉ cần Alpha này mất kiểm soát đụng chạm tới cậu ta thì ngay lập tức sẽ có người xông tới làm chứng rồi ép Tạ Hàn Vũ phải chấp nhận mối quan hệ này để tránh tai tiếng.
Tạ Hàn Vũ nhíu chặt mày cố gắng hít thở ít nhất có thể "Cậu muốn làm gì? Tránh xa tôi ra".
"Tôi muốn ở bên anh".
Morca tiến lên một bước chạm hờ tay lên ngực Tạ Hàn Vũ, nơi anh vừa cởi bớt một cái cúc áo ra cho đỡ nóng.
Tạ Hàn Vũ gân trên người nổi cả lên, anh túm lấy tay người trước mặt rồi đẩy cậu ta áp sát lên tường, không chế không cho cậu ta đụng đậy.
Triệu chứng có kỳ phát tình không thể hết ngay lập tức được, lại cộng thêm bị Omega phát ra pheromone gợi tình khiến Tạ Hàn Vũ lại có dấu hiệu muốn bùng phát trở lại nhưng đầu óc anh vẫn tỉnh táo.
Có điều tư thế của hai ngươi hơi mờ ám, không khỏi khiến người ta liên tưởng xa xăm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.