Chương 6
ALEJr
03/12/2024
Bên phòng tắm vang lên tiếng nước xối xả, khoảng nửa tiếng sau Sandra bước ra khỏi đó, đã rửa sạch sẽ những mùi hương xa lạ dính trên người, anh chỉ quấn mỗi khăn tắm quanh hông rồi bước ra, dáng người cao to ngăm đen khiến ai cũng phải nghẹt thở khi nhìn thấy.
Bao gồm cả Tạ Hàn Vũ.
Vốn dĩ anh đang ngủ nhưng lại giật mình tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy ngay nửa thân dưới của Sandra, đã thế còn thêm lớp ánh sáng mặt trời chan hòa từ ngoài cửa sổ chiếu vào, thật là mù mắt chó.
Cái thứ to lớn kia đến cái khăn tắm cũng không che nổi sự tồn tại của nó, Tạ Hàn Vũ thầm nghĩ đây có còn là người nữa hay không, cái kích thước đó có thể đập chết chó đấy.
Tạ Hàn Vũ thầm cảm phục sự hy sinh của cái quần mà Sandra hay mặc.
Lại nghĩ tới thằng em mà anh tự hào bấy lâu nay khi so sánh với kích thước của Sandra vẫn còn thua mấy phần, đúng là đả kích mà.
Chênh lệch giữa người với người sao có thể khác biệt tới vậy.
Alpha kị nhất là so sánh thằng em của người khác to hơn mình, chưa kể anh còn là Alpha hàng hiếm cấp SS, trước giờ chả mấy khi phải chịu thua ai về khoản này cả.
Khi còn là thiếu niên, anh và Sandra cũng từng tắm chung, nhưng lúc đó cái thứ kia của cậu ta cũng chưa có to tới vậy, sau này lớn lên thành đàn ông rồi ai còn tắm chung nữa đâu nên lâu lắm rồi Tạ Hàn Vũ mới được mở mang tầm mắt.
Mở mang tầm mắt...
Mở mang tầm mắt...
Thật là mở mang tầm mắt...
Bị đả kích không nhẹ, Tạ Hàn Vũ trùm chăn lên quay người sang hướng khác ngủ tiếp.
Tính ra cảnh đẹp này bao người còn muốn thấy mà không được, anh thì lại được xem miễn phí, mặc dù hơi ghen tị nhưng không sao, anh vẫn hơn nhiều người lắm.
Đợi tới khi Sandra mặc quần áo tử tế lại thì Tạ Hàn Vũ đã đi vào giấc mơ lần nữa rồi, khác với lúc mặc quân phục trông quá nghiêm nghị, khác với lúc mặc lễ phục trông hơi xa cách, Sandra mặc đồ ở nhà trông giống với tuổi thật nhất.
Anh ta cứ đứng đó nhìn cái người trùm chăn kín mít trên giường, vẫn là không nhịn được đi tới kéo bớt chăn ra, bịt như vậy sẽ khó thở.
Gương mặt Tạ Hàn Vũ khi ngủ rất an tĩnh, khi nhắm mắt lại như vậy mới nhìn thấy ở sát đuôi mắt bên trái có một cái nốt ruồi nhỏ màu đỏ rất đẹp mắt.
Khác với Sandra là Alpha mang hình thể mạnh mẽ áp đảo thì Tạ Hàn Vũ do di truyền từ người ba nhỏ là Omega đệ nhất đế quốc khi xưa nên có nhan sắc trông có vẻ mềm mại hơn so với những Alpha khác.
Sandra đi tới bàn làm việc tiếp tục xử lý chuyện ở quân bộ gửi tới thỉnh thoảng lại không nhịn được mà đưa mắt tới nhìn người đang ngủ trên giường.
Khoảng ba tiếng sau trời đã bắt đầu tối, bên ngoài thỉnh thoảng có tiếng chim non ríu rít, Sandra đứng dậy đi tới mở ngăn kéo lấy ra một túi thức ăn của chim rồi mở cửa sổ ra.
Gió mát lùa vào, từ góc này nhìn ra ở trên mái nhà gần cửa sổ có một tổ chim nhỏ, chim mẹ vừa hay bay về cùng vài con giun mớm cho đàn con đang ríu rít đòi ăn.
Sandra bốc một nắm đồ ăn cho chim để ở cạnh tổ, chim mẹ nhảy tới ăn một nửa, một nửa lại đem mớm cho đàn con.
Lúc này người làm trong phủ đi lên gõ cửa "Thưa thiếu gia, tới giờ cơm rồi ạ".
"Tôi biết rồi" Sandra nhàn nhạt đáp lại, anh đóng cửa sổ lại rồi đi rửa tay.
Tạ Hàn Vũ bị tiếng ồn đánh thức mà trở mình dần dần tỉnh lại, hiếm khi anh lại có một giấc ngủ ngon tới như vậy.
Nhìn sắc trời đã tối, Tạ Hàn Vũ hốt hoảng xuống giường "Tôi bảo cậu nhớ gọi tôi dậy rồi mà, sao muộn thế này rồi?".
Sandra rửa tay xong thì tranh thủ cất gọn đồ đạc trên bàn làm việc lại "Đằng nào cũng muộn rồi, ở lại ăn cơm đi".
Tạ Hàn Vũ ra khỏi giường êm chăn ấm mới nhận ra bản thân đang ở trong tình trạng gì, chỉ mặc mỗi quần nhỏ và áo sơ mi trắng, còn có một cái vòng dây đen bó trên đùi nối với áo sơ mi trông có chút gợi cảm quá mức.
Sandra đơ ra mấy giây...
...
...
"Cái kia là gì? Sao cậu lại mặc quần tất của phụ nữ".
Tạ Hàn Vũ xấu hổ kéo áo xuống muốn che đi, hai tai hơi đỏ lên "Đây không phải quần tất, là vớ kẹp áo sơ mi để không bị nhăn".
Có lẽ là do ngại ngùng, Tạ Hàn Vũ lúng túng vội tháo thứ đồ đó ra, áo sơ mi được giải thoát lập tức mềm mại phồng lên, trông lại càng có vẻ mờ ám hơn.
Không nói nhiều nữa, anh nhanh chóng mặc lại quần áo đàng hoàng vào, chỉ có điều...
Khi kéo khóa quần thì nó lại bị kẹt.
Tạ Hàn Vũ quay người đi không để Sandra nhìn thấy bộ dạng lúng túng của mình, anh cố kéo cái khóa lên nhưng không biết đã kẹt vào chỗ nào rồi.
Cố quá thành quá cố.
Dù gì cũng là một Alpha cấp SS, lực tay của Tạ Hàn Vũ cũng không phải bình thường dù anh chỉ là một tiến sĩ quanh năm ở viện nghiên cứu.
Chiếc khóa kéo đã hy sinh anh dũng vỡ đôi.
Tạ Hàn Vũ há hốc miệng không tin nổi.
Tiếng khóa kéo bị vỡ nghe rất rõ ràng, Sandra cũng hơi cạn lời không biết làm sao, anh đi tới tủ quần áo lục tìm một hồi lấy ra một cái quần dài mặc ở nhà.
"Mặc cái này xuống nhà ăn cơm đi kẻo mọi người đợi lâu".
Tạ Hàn Vũ hai tay xách quần quay đầu lại đáp "Hôm nay có ba lớn của cậu ở nhà à?".
"Ừm".
Tạ Hàn Vũ xách quần bước tới mà dẫm phải ống quần hơi loạng choạng, nhận lấy quần trên tay Sandra thay vào.
"Sao cậu không nói sớm".
Vội vã mặc quần vào xong Tạ Hàn Vũ mới thở phào một hơi "Sao lại vừa thế nhỉ? Số đo của cậu rõ ràng còn lớn hơn tôi hai cỡ mà".
Sandra mở cửa bước ra khỏi phòng trước "Là quần cũ mấy năm trước của tôi, mấy năm này ít khi ở nhà nên vẫn còn giữ lại".
Tạ Hàn Vũ được thông não thì cũng gật gù bước ra theo, trên người anh toàn dính mùi pheromone của Sandra, đối với Alpha mà nói bị mùi của Alpha khác dính lên là một loại khiêu khích nguy hiểm, anh lập tức phóng ra pheromone hương chanh cố át bớt đi những cũng chỉ đỡ được phần nào, một phần bởi pheromone của Sandra quá mạnh, mạnh hơn anh hẳn một bậc nên có tính áp chế nhất định.
Sandra cảm nhận được điều đó, có chút không vui nhưng chẳng thể làm gì được.
Bao gồm cả Tạ Hàn Vũ.
Vốn dĩ anh đang ngủ nhưng lại giật mình tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy ngay nửa thân dưới của Sandra, đã thế còn thêm lớp ánh sáng mặt trời chan hòa từ ngoài cửa sổ chiếu vào, thật là mù mắt chó.
Cái thứ to lớn kia đến cái khăn tắm cũng không che nổi sự tồn tại của nó, Tạ Hàn Vũ thầm nghĩ đây có còn là người nữa hay không, cái kích thước đó có thể đập chết chó đấy.
Tạ Hàn Vũ thầm cảm phục sự hy sinh của cái quần mà Sandra hay mặc.
Lại nghĩ tới thằng em mà anh tự hào bấy lâu nay khi so sánh với kích thước của Sandra vẫn còn thua mấy phần, đúng là đả kích mà.
Chênh lệch giữa người với người sao có thể khác biệt tới vậy.
Alpha kị nhất là so sánh thằng em của người khác to hơn mình, chưa kể anh còn là Alpha hàng hiếm cấp SS, trước giờ chả mấy khi phải chịu thua ai về khoản này cả.
Khi còn là thiếu niên, anh và Sandra cũng từng tắm chung, nhưng lúc đó cái thứ kia của cậu ta cũng chưa có to tới vậy, sau này lớn lên thành đàn ông rồi ai còn tắm chung nữa đâu nên lâu lắm rồi Tạ Hàn Vũ mới được mở mang tầm mắt.
Mở mang tầm mắt...
Mở mang tầm mắt...
Thật là mở mang tầm mắt...
Bị đả kích không nhẹ, Tạ Hàn Vũ trùm chăn lên quay người sang hướng khác ngủ tiếp.
Tính ra cảnh đẹp này bao người còn muốn thấy mà không được, anh thì lại được xem miễn phí, mặc dù hơi ghen tị nhưng không sao, anh vẫn hơn nhiều người lắm.
Đợi tới khi Sandra mặc quần áo tử tế lại thì Tạ Hàn Vũ đã đi vào giấc mơ lần nữa rồi, khác với lúc mặc quân phục trông quá nghiêm nghị, khác với lúc mặc lễ phục trông hơi xa cách, Sandra mặc đồ ở nhà trông giống với tuổi thật nhất.
Anh ta cứ đứng đó nhìn cái người trùm chăn kín mít trên giường, vẫn là không nhịn được đi tới kéo bớt chăn ra, bịt như vậy sẽ khó thở.
Gương mặt Tạ Hàn Vũ khi ngủ rất an tĩnh, khi nhắm mắt lại như vậy mới nhìn thấy ở sát đuôi mắt bên trái có một cái nốt ruồi nhỏ màu đỏ rất đẹp mắt.
Khác với Sandra là Alpha mang hình thể mạnh mẽ áp đảo thì Tạ Hàn Vũ do di truyền từ người ba nhỏ là Omega đệ nhất đế quốc khi xưa nên có nhan sắc trông có vẻ mềm mại hơn so với những Alpha khác.
Sandra đi tới bàn làm việc tiếp tục xử lý chuyện ở quân bộ gửi tới thỉnh thoảng lại không nhịn được mà đưa mắt tới nhìn người đang ngủ trên giường.
Khoảng ba tiếng sau trời đã bắt đầu tối, bên ngoài thỉnh thoảng có tiếng chim non ríu rít, Sandra đứng dậy đi tới mở ngăn kéo lấy ra một túi thức ăn của chim rồi mở cửa sổ ra.
Gió mát lùa vào, từ góc này nhìn ra ở trên mái nhà gần cửa sổ có một tổ chim nhỏ, chim mẹ vừa hay bay về cùng vài con giun mớm cho đàn con đang ríu rít đòi ăn.
Sandra bốc một nắm đồ ăn cho chim để ở cạnh tổ, chim mẹ nhảy tới ăn một nửa, một nửa lại đem mớm cho đàn con.
Lúc này người làm trong phủ đi lên gõ cửa "Thưa thiếu gia, tới giờ cơm rồi ạ".
"Tôi biết rồi" Sandra nhàn nhạt đáp lại, anh đóng cửa sổ lại rồi đi rửa tay.
Tạ Hàn Vũ bị tiếng ồn đánh thức mà trở mình dần dần tỉnh lại, hiếm khi anh lại có một giấc ngủ ngon tới như vậy.
Nhìn sắc trời đã tối, Tạ Hàn Vũ hốt hoảng xuống giường "Tôi bảo cậu nhớ gọi tôi dậy rồi mà, sao muộn thế này rồi?".
Sandra rửa tay xong thì tranh thủ cất gọn đồ đạc trên bàn làm việc lại "Đằng nào cũng muộn rồi, ở lại ăn cơm đi".
Tạ Hàn Vũ ra khỏi giường êm chăn ấm mới nhận ra bản thân đang ở trong tình trạng gì, chỉ mặc mỗi quần nhỏ và áo sơ mi trắng, còn có một cái vòng dây đen bó trên đùi nối với áo sơ mi trông có chút gợi cảm quá mức.
Sandra đơ ra mấy giây...
...
...
"Cái kia là gì? Sao cậu lại mặc quần tất của phụ nữ".
Tạ Hàn Vũ xấu hổ kéo áo xuống muốn che đi, hai tai hơi đỏ lên "Đây không phải quần tất, là vớ kẹp áo sơ mi để không bị nhăn".
Có lẽ là do ngại ngùng, Tạ Hàn Vũ lúng túng vội tháo thứ đồ đó ra, áo sơ mi được giải thoát lập tức mềm mại phồng lên, trông lại càng có vẻ mờ ám hơn.
Không nói nhiều nữa, anh nhanh chóng mặc lại quần áo đàng hoàng vào, chỉ có điều...
Khi kéo khóa quần thì nó lại bị kẹt.
Tạ Hàn Vũ quay người đi không để Sandra nhìn thấy bộ dạng lúng túng của mình, anh cố kéo cái khóa lên nhưng không biết đã kẹt vào chỗ nào rồi.
Cố quá thành quá cố.
Dù gì cũng là một Alpha cấp SS, lực tay của Tạ Hàn Vũ cũng không phải bình thường dù anh chỉ là một tiến sĩ quanh năm ở viện nghiên cứu.
Chiếc khóa kéo đã hy sinh anh dũng vỡ đôi.
Tạ Hàn Vũ há hốc miệng không tin nổi.
Tiếng khóa kéo bị vỡ nghe rất rõ ràng, Sandra cũng hơi cạn lời không biết làm sao, anh đi tới tủ quần áo lục tìm một hồi lấy ra một cái quần dài mặc ở nhà.
"Mặc cái này xuống nhà ăn cơm đi kẻo mọi người đợi lâu".
Tạ Hàn Vũ hai tay xách quần quay đầu lại đáp "Hôm nay có ba lớn của cậu ở nhà à?".
"Ừm".
Tạ Hàn Vũ xách quần bước tới mà dẫm phải ống quần hơi loạng choạng, nhận lấy quần trên tay Sandra thay vào.
"Sao cậu không nói sớm".
Vội vã mặc quần vào xong Tạ Hàn Vũ mới thở phào một hơi "Sao lại vừa thế nhỉ? Số đo của cậu rõ ràng còn lớn hơn tôi hai cỡ mà".
Sandra mở cửa bước ra khỏi phòng trước "Là quần cũ mấy năm trước của tôi, mấy năm này ít khi ở nhà nên vẫn còn giữ lại".
Tạ Hàn Vũ được thông não thì cũng gật gù bước ra theo, trên người anh toàn dính mùi pheromone của Sandra, đối với Alpha mà nói bị mùi của Alpha khác dính lên là một loại khiêu khích nguy hiểm, anh lập tức phóng ra pheromone hương chanh cố át bớt đi những cũng chỉ đỡ được phần nào, một phần bởi pheromone của Sandra quá mạnh, mạnh hơn anh hẳn một bậc nên có tính áp chế nhất định.
Sandra cảm nhận được điều đó, có chút không vui nhưng chẳng thể làm gì được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.