Ám Dạ Trầm Luân

Chương 124

Triều Thanh Tiệm Huyên

19/11/2014

Hai nam nhân ăn uống no đủ, mặt mày vẫn nghiêm túc. Song song đứng ở bên giường, suy nghĩ: tại sao gia hỏa này lại ngất đi?

Dù đồng thời tiếp nhận hai nam nhân hơi khó một chút, nhưng với tố chất thân thể Lãnh thiếu gia, cũng không đến mức như thế.

Chẳng lẽ là tình ái tần suất cao làm hắn không chịu nổi, cho nên mới hồng hạnh xuất tường, thậm chí chạy đi tìm nữ nhân, muốn tìm về tự tôn nam tính bị gạt bỏ nhiều năm của bản thân trên người nữ nhân.

Lãnh Tử Diễm rên một tiếng, mơ hồ tỉnh lại, toàn thân đau nhức, nhịn không được ân cần thăm hỏi tổ tông Lăng Diệp từ trên xuống dưới, vươn tay sờ sờ trán, hình như không nóng.

Sao lại đầu choáng mắt hoa, mệt đến không chịu được?

" Ngươi khó chịu?" Quân Ngân nhăn mày lại, leo lên giường, lật mặt hắn qua, nhìn kỹ. "Sắc mặt sao lại khó coi như vậy?"

" Không biết...."

Hai gò má hơi căng lên, tay lại vén áo ngủ Lãnh Tử Diễm, nhẹ ấn trên bụng, hai phiến môi mỏng hiện ra mấy phần lạnh lùng như lưỡi đao, câu hỏi lại nhẹ nhàng. "Vậy.... Có hay mệt, chỉ muốn ngủ, vừa mỏi vừa nhuyễn, thường xuyên muốn ói?"

Lãnh Tử Diễm sửng sốt, giương mắt nhìn về phía Quân Ngân, mặt nháy mắt trắng bệch nhý tờ giấy.

Từ Duệ rốt cuộc có thể thoát khỏi Lãnh Tử Diễm về nhà cùng bà xã triền miên lại nhận được điện thoại khẩn cấp của Thiếu chủ đại nhân, hai ngày, nhiều nhất hai ngày lập tức lăn lại cho ta!

" Thiếu chủ... Ta trước tiên phải cưỡi lừa tới thị trấn, sau đó..."

" Câm miệng!" Lăng Diệp gấp đến độ đi lòng vòng, cũng không biết là khẩn trương hay hưng phấn. "Lần này là của ta, nghe thấy không, lần này là của ta!"

Ngô... Nghe thấy.... Thiếu chủ đại nhân!



Có kết quả kiểm tra, Từ Duệ dẹp miệng, lấy hai ngón tay sờ cằm, ánh mắt do dự một vòng trên người ba nam nhân, mắt thấy Lăng Diệp muốn nổi bão mới không chút hoang mang cười tủm tỉm nói. "Lãnh thiếu gia, lão nhân gia ngươi năng lực hơn người, ân... Lần này... Quả thực là lại có."

Nhìn trộm thân thể cao lớn kia, thêm sức chịu đau kinh người, lại coi cái cằm cao ngạo dung nhan lạnh lùng đó... Loại nam nhân này là trời sinh phải sinh hài tử à.

Lăng Diệp ho mấy tiếng, gắt gao kiềm chế kinh hỉ. "Thai nhi mạnh khỏe không?"

" Đương nhiên." Từ Duệ giơ báo cáo chẩn đoán trong tay. "Số liệu cơ thể mẹ cùng thai nhi cũng tương đối bình thường, bất quá...." Chuyển câu. "Nếu Lãnh thiếu gia lại ở không kiếm chuyện như lần trước, băng trời tuyết, nhảy xuống sông, kết quả thế nào, ta cũng không dám cam đoan."

" Yên tâm, ta sẽ chú ý người."

Lãnh Tử Diễm trừng qua, Lăng Diệp hướng hắn, cười đến cảnh xuân tươi đẹp.

Run như cầy sấy chờ Quân Ngân bùng nổ, qua mấy ngày rồi cũng chưa thấy y có phản ứng gì, trái lại mỗi tối đều tự mình nấu canh cá cho hắn uống.

Thụ sủng nhược kinh quá nhiều, nhịn không được lên mạng tra xem canh cá có công hiệu gì.

Khi thấy hai chữ " lợi sữa" chói mắt này, Lãnh thiếu gia trong lòng vặn vẹo đến lảo đảo.

Thấy Quân Ngân lại vào nhà bếp định nấu canh cá, nhịn không được mở miệng. "Ngươi.... Ân.... Ngươi...." Hắn xoay mặt đi, lòng bàn tay bóp rất chặt. "Ngươi muốn... Cái kia..."

Quân Ngân hoàn toàn không hiểu hắn đang nói cái gì, vừa quấn tạp dề vừa hỏi. "Sao thế?"

Lãnh Tử Diễm cắn chặt môi dưới, nhìn thẳng Quân Ngân. "Ngươi muốn ta sinh sữa, sau đó ngươi hảo cái kia?"



Lông mày.... Nhẹ hất lên. Quân Ngân vẫn không hiểu, âm thầm suy nghĩ hay là những người mang thai đều không thể nói lý như vậy?

Lãnh thiếu gia rất rối rắm.

Hắn thân cao một thước chín, cơ thể hiên ngang, mùi vị nam tính ùn ùn kéo đến!

Bị nam nhân áp, hắn nhịn.

Đồng thời yêu thương hai người, mỗi ngày bị họ làm tới làm lui, hắn cũng nhịn.

Thiếu Lăng Diệp quá nhiều, sinh một đứa trẻ bù lại, được rồi... Tiếp tục nhịn.

Thế bây giờ... Quân Ngân vì hắn mang hài tử của Lăng Diệp mà tâm lý mất thăng bằng, hy vọng hắn có thể có thứ gě kia.... Hắn còn phải nhịn sao?

Quân Ngân ôn nhu hôn nhẹ trán hắn. "Mau đi nghỉ ngơi đi, một hồi nữa xong ta bưng lên cho ngươi."

Nội tâm vì cái hôn này mà mềm nhuyễn đến nát bét, Lãnh thiếu gia xoay người hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang lên lầu, mẹ nó, uống th́ uống, Quân Ngân bất quá cầu một cái cân bằng tâm lư, ḿnh là nam nhân hàng thật giá thật, sữa siết cái ǵ.

Quân Ngân thông minh nhanh chóng ý thức được có vấn đề.

Quân gia ngoại trừ dì Phượng, không còn nữ quyến nào, y cũng không biết phải làm sao chăm sóc thai phụ, nghe Lăng Diệp nói canh cá dinh dưỡng rất cao, lại bổ dạ dày, nên mỗi đêm tranh thủ lúc rảnh rỗi nấu một nồi cho Lãnh Tử Diễm.

Lấy di động ra lên mạng xem, sau khi tra ra công dụng thật sự của canh cá đối với thai phụ... Mặt Quân Ngân đỏ lên mấy phần.

Vặn bếp ga, bình tĩnh tự nhiên.... Ân..... Tiếp tục nấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ám Dạ Trầm Luân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook