Ám Dạ Trầm Luân

Chương 36

Triều Thanh Tiệm Huyên

19/11/2014

Lăng Diệp biết mình phải dùng hành động, kết cục của việc ngồi không ở nhà là chờ chết, nam nhân kia sẽ không chủ động bò lên giường y, hắn chỉ biết tắm rửa sạch sẽ, nhếch mông cho Quân Ngân hưởng dụng.

Y run tay gọi đến số điện thoại của Đại hoàng tử, giọng điệu trước giờ ngang ngược vô pháp vô thiên ai cũng không để ở trong mắt lại cực kỳ lễ phép khó thấy.

" Xin hỏi là biểu ca Tô Nhiên phải không?"

Cũng giống Tô Tranh, Tô Nhiên dù có địa vị Đại hoàng tử, lại có chút e ngại từ sinh lý đến tâm lý với biểu đệ Lăng Diệp này.

Nếu là bình thường, đối mặt với sự chào hỏi của Lăng Diệp, gã chắc chắn sẽ dùng thái độ thân mật mà không mất đi cung kính.... Điều kiện tiên quyết là đệ đệ gã không bị cắn đến toàn thân huyết nhục lẫn lộn, khuôn mặt không bị hủy đến thiếu chút nữa ngay cả gã cũng nhận không ra.

" Biểu đệ hoá ra còn biết chúng ta là biểu ca ngươi?"

Không chút che giấu ý vị châm biếm.

" Ta..."

Lăng Diệp tự biết đuối lý, tay nắm thành quyền để bên miệng ho mấy cái.

" Chúng ta trước không bàn vấn đề này."

" Chúng ta cần bàn vấn đề gì?"

" Chuyện giám thị Quân Ngân... Là biểu ca phụ trách sao?"

Giám thị Quân thị, kỳ thực hai bên Hoàng thất cùng Tướng quân phủ đều đang tiến hành, bất quá lấy chuyện này đi hỏi phụ thân? Trừ khi da y ngứa.

" Biểu đệ.... Sao lại quan tâm đến Quân Ngân?"

Tô Nhiên nheo mắt, hỏi đến ý vị sâu xa. Hôm qua vì Lãnh Tử Diễm, đem Nhị hoàng tử cắn thành trọng thương, hôm nay mục tiêu lại biến thành Quân Ngân?

" Tìm hắn có chút việc gấp."

Y không quan tâm Quân Ngân, y quan tâm cái người bên cạnh hắn.

" Biểu đệ, ngươi có thể gọi điện thoại cho hắn, số điện thoại Quân gia gia chủ tuy cơ mật, bất quá với năng lực của biểu đệ, không đến mức một cuộc điện thoại cũng không làm được nhỉ?"

" Ta.. Ta muốn gặp hắn..."

" Sau đó hắn không chịu gặp ngươi?"

Khóe miệng có khắc nét trào phúng châm biếm của Tô Nhiên đã vểnh rất cao.

" Gần như vậy."

" Chờ một chút, ta giúp ngươi hỏi, bất quá Quân Ngân càng lúc càng giảo hoạt, người giám thị hắn thường xuyên bị cắt đuôi."

Chẳng hạn như buổi chiều hôm qua, rõ ràng thấy hắn lái xe từ cao ốc Quân thị đi ra, lòng vòng một hồi lại không thấy nữa.

Hai phút sau, Lăng Diệp có được hành tung của Quân Ngân... Ba giờ trước đi vào cao ốc Quân thị, vẫn chưa đi ra.

Tô Nhiên bổ sung thêm một câu hữu nghị.

" Quân Ngân một ngày ít nhất mười sáu tiếng ở cao ốc Quân thị, biểu đệ ngươi muốn tìm hắn đi cao ốc Quân thị trước là chuẩn xác."

Cao ốc Quân thị? Lăng Diệp cau mày, hai người vừa rồi ở cao ốc Quân thị? Tại sao y cảm thấy là đang ở nhà?

" Biểu ca, hắn vẫn chưa đi ra?"

" Hắn tại sao phải ra?" Tô Nhiên khó hiểu. "Ngày mai là hội nghị nửa năm của Quân thị, một năm hai lần, để chuẩn bị cho hội nghị, ta đoán Quân Ngân đêm nay ngủ ở trong đó."

" Nga, như thế, vậy làm phiền biểu ca."

" Ca...."

Tô Tranh yếu ớt kêu một tiếng, toàn thân hắn đều bị quấn băng, y như một con nhộng cực đại.

" Là biểu đệ?"

" Ân."

Tô Nhiên xoay người, ánh sáng trên mặt y tán ra bóng mờ cực đại.

" Ngươi bất quá chỉ đùa một chút với hắn, hắn liền đem ngươi đánh thành như vậy... Rõ là hảo biểu đệ của chúng ta."

Tô Tranh rũ mắt xuống.

" Hắn có vũ lực, chúng ta có năng lực thế nào?"

Tô Nhiên trấn định, tiếp cận tai Tô Tranh nhẹ giọng nói.



" Hắn vũ lực có mạnh đến đâu đi nữa, có thể địch lại súng ống đạn pháo không? Dựa vào cái gì mà chúng ta, hậu duệ quý tộc của thiên hoàng, phải cung kính hắn?"

" Đại ca... Ngươi là muốn?"

" Quân đội ở trong tay cậu, mẫu hậu cũng không hướng về ta, nếu phụ vương bệnh chết, dù ta lên làm quốc vương thì thế nào? Thế giới này... Cũng không phải của ta..."

" Đại ca, ngươi đừng suy nghĩ bậy bạ với Lăng Diệp, cậu mà biết sẽ không tha cho ngươi."

Đồng tử Tô Nhiên có chút thâm trầm.

" Ngươi yên tâm, ta còn chưa có ý nghĩ gì, chỉ oán trách thôi, hừ, ai kêu biểu đệ hắn khinh người quá đáng!"

Lãnh Tử Diễm buồn bực ném bắp rang vào miệng, cắn đến kêu rôm rốp, để phát tiết cơn giận.

Đặc biệt chọn một bộ phim nghệ thuật đến không thể nghệ thuật hơn nữa, nào biết Quân Ngân lại thấy thú vị, mắt hết sức chuyên chú chằm chằm nhìn màn hình lớn, một chút cũng không có ý liếc hắn bên này.

Y không nhìn hắn, hắn lại nhìn y kỹ lưỡng, vấn đề là mặt Quân Ngân không biết làm thế nào, vẫn còn đường nét, lại hoàn toàn không phải người ban đầu, thoạt nhìn sẽ chỉ làm kẻ khác cảm thấy là thúc thúc nào đó của Quân gia "vừa già vừa xấu".

" Cái gì?" Quân Ngân đem một viên bắp rang cuối cùng trong bịch của Lãnh Tử Diễm bỏ vào trong miệng.

" Cái gì vừa già vừa xấu?"

" Nữ nhân kia." Lãnh Tử Diễm thanh âm rất bực.

Nữ? Quân Ngân ho mấy tiếng.

" Kia là nam nhân, hắn nghiện cải trang, Lãnh Tử Diễm, không phải ngươi muốn xem phim sao, sao một chút cũng không chuyên tâm, nam hay nữ cũng không phân rõ?"

Thân thể thân thể bỗng nhiên cứng đờ, chết tiệt, người kia đưa tay vào áo sơmi y.

Nóng hổi... Thô ráp.... Tay Lãnh Tử Diễm.

Quân Ngân hít vào một hơi thật sâu, phát âm cực kỳ bất ổn, vì cái tay kia đã mở dây nịt da của y ra, chuẩn bị tiến quân thần tốc.

" Đừng.. Đừng nháo..."

Hai người ở trong góc trái hàng ghế cuối cùng, tuy bên cạnh không có ai, bất quá... Nếu đôi tình nhân phía trước quay đầu, có thể liếc thấy hai người đang làm gì.

Với thân phận của Quân Ngân, chưa có nữ nhân là điều không thể, nhưng những nữ nhân kia đều quy củ, cũng không dám làm càn ở trước mặt y như cái gia hỏa này...

" A... Ngươi...."

Kinh hô mang một chút đau đớn từ miệng không chút khách khí chạy ra, Quân Ngân bắt lấy tay ghế, suy nghĩ giãy giụa trở đi trở lại giữa ngăn cản cùng mặc kệ. Quần y đã bị kéo cả ra, tay người nọ không chút liêm sỉ bắt lấy thứ cứng thẳng của y. Động tác hắn cũng không ôn nhu, thậm chí có chút thô bạo, nhưng.... cái tay này là của Lãnh Tử Diễm... Chỉ nghĩ đến hắn diện vô biểu tình bộ lộng cho mình, tự chủ Quân Ngân còn có dấu hiệu hỏng mất.

" Thoải mái không?"

Tại sao hắn có thể hỏi như chuyện không liên quan tới mình đến vậy?

" Thoải mái!"

Quân Ngân thành thật trả lời. Bàn tay trong quần chạy loạn khắp nơi, sờ đỉnh một hồi lại bóp một cái ở gốc, không thể phủ nhận, từng đợt khoái cảm toàn bộ tụ lại tại hạ thân, Quân Ngân không thể không gắt gao cắn môi dưới, bằng không tiếng rên rỉ chắc chắn sẽ làm đôi nam nữ ngồi trước nhìn lại.

Lãnh Tử Diễm liếm nhẹ tai Quân Ngân, thanh âm ướt át.

" Muốn ta khẩu giao cho ngươi không?"

Quân Ngân mày nhếch lên, người này lại muốn chỉnh y, y từng nếm thử rồi, cũng sẽ không mắc mưu nữa.

Như nhìn ra y không tín nhiệm, Lãnh Tử Diễm khẽ cười nói.

" Ta trước tiên lộng cho ngươi, một hồi nữa ngươi cũng phải giúp ta."

Phảng phất như để dồn sức quyến rũ y, thanh âm Lãnh Tử Diễm rất chậm rãi, nặng nề, như rượu lâu năm.

Trước đó ở nhà, y còn hạ quyết tâm muốn cho Lãnh Tử Diễm cấm dục, hảo hảo điều dưỡng thân thể hắn... Y vẫn biết đó là một nhiệm vụ khó khăn, nhưng thật sự không ngờ... Sẽ khó đến mức này.

Không biết là vì âm nhạc quá ôn nhu, ánh sáng quá ái muội, hay gia hỏa bên cạnh quá mê người, tà tâm kiều diễm sâu trong nội tâm từ sau đêm qua không thèm báo cho y một tiếng liền công khai mãnh liệt tán loạn lên trên.

Quân Ngân đã từng rất tự tin với năng lực khắc chế bình tĩnh đến gần như lạnh lùng của bản thân, dù ở thời điểm bắn tinh y cũng có thể bảo trì đầu óc tuyệt đối thanh tỉnh, nhưng bây giờ, Quân Ngân tin, nếu Lãnh Tử Diễm muốn ám sát mình… Tỷ lệ thành công cao tới bảy mươi phần trăm.

Mà hắn, bất quá mới nói, này, Quân Ngân, chúng ta khẩu giao cho nhau đi.

Không đợi Quân Ngân gật đầu, Lãnh Tử Diễm đã quỳ một gối xuống dưới thân y, làm ra loại động tác nhún nhường, vẻ mặt hắn cũng không một chút ngượng ngùng, chỉ vì dáng người quá mức cao lớn, không gian quá mức nhỏ hẹp mà khẽ nhíu mày xuống.

Hắn đầu tiên là nâng đầu lên, nhìn Quân Ngân một chút, con ngươi có ba phần cao ngạo ba phần khinh thường, lại một mực có bốn phần lấy lòng.

" Ngươi đừng khẩn trương, ta cam đoan để ngươi bắn ở trong miệng ta."

Y không khẩn trương!

Y.... Bắn trong miệng hắn...



Trong đầu Quân Ngân tự động hiện ra hình ảnh Lãnh Tử Diễm khóe môi vắt ngang dâm dịch màu trắng, điềm nhiên như không vươn đầu lưỡi, đem trọc dịch này từng chút liếm hết.

Một bàn tay vẫn gắt gao úp lên tay ghế, tay kia nắm thành quyền, bất đắc dĩ để ở trên trán.

Quân Ngân nghi ngờ Lãnh Tử Diễm là cố ý, hắn cố ý lôi kéo làm hỏng y.

Như vậy, y liền không có lý do nói cái gì mà thân thể là quan trọng nhất.

Dương cụ Quân Ngân tuy không đồ sộ như Dã Kê cùng Lăng Diệp, nhưng cũng tuyệt đối không nhỏ, Lãnh Tử Diễm dùng sức của chín trâu hai hổ vẫn không thể ngậm hết toàn bộ, miệng hắn căng thật to, lông mày lại nhíu xuống tựa hồ cực kỳ khó chịu. Quân Ngân không thể nhìn hắn khó chịu, ra vẻ muốn rút khỏi. Lãnh Tử Diễm bắt lấy thắt lưng y, hung hăng trừng mắt, thấy y bất động mới chống một bàn tay xuống đất, đùi phải cũng thuận thế quỳ xuống, thân thể phục đến thấp hơn, như vậy liền hình thành tư thế quỳ rạp trên mặt đất.

Lãnh Tử Diễm đương nhiên không thích tư thế này, bất quá nếu không như vậy liền vô pháp nuốt hoàn toàn nam căn Quân Ngân vào miệng, hắn dựa theo ký ức về động tác tình nhân khẩu giao cho mình trước kia, thử thăm dò chuyển động đầu lưỡi.

" Ngô...."

Thứ gì đó trong miệng lại trướng lớn.

Lãnh Tử Diễm không dám động, hắn cảm thấy ngoạn ý trong miệng rất đáng sợ, đáng sợ hơn cắm vào hậu huyệt gấp một trăm lần... Thứ cực đại nảy lên liên tục khiêu chiến lực tiếp nhận của hắn, thứ kia hung hãn đâm vào trong, mạnh và sâu.

"Ngô..."

Rõ ràng ðầu lưỡi những tình nhân kia đều rất linh hoạt, tại sao đầu lưỡi hắn thì chuyển không được?

Cái miệng đã lỡ khoe khoang, muốn để Quân Ngân bắn trong miệng hắn rồi, thì đương nhiên không thể bỏ lỡ nửa chừng, bàn tay bám trên thắt lưng đối phương dần dịch xuống, xoa nhẹ hai cái bọc bên miệng.

Bị kích thích trong nháy mắt, Quân Ngân cơ hồ cắn vỡ môi dưới.

" Buông... Buông ra..."

Ở nơi công cộng lại làm chuyện loại này, Quân Ngân vẫn thấp thỏm bất an, trái lại, Lãnh Tử Diễm từ đầu đến cuối bình thản ung dung... Chẳng lẽ hắn thật sự không biết đôi nam nữ ngồi phía trước bất cứ lúc nào cũng có thể xoay người lại?

Lãnh Tử Diễm nghe Quân Ngân thở dốc thô nặng, lông mày nhếch xiên lên, âm thầm mắng Quân Ngân khẩu thị tâm phi, rõ ràng được hắn chăm sóc thật sự thoải mái, còn bày đặt kêu hắn buông ra.

Rạp chiếu phim... Yêu đương vụng trộm....

Âm nhạc thanh nhã.. Góc tối... Tình nhân phía trước... Những thứ này không cái nào không kích thích tế bào mẫn cảm toàn thân Lãnh Tử Diễm.

Hắn muốn được Quân Ngân vuốt ve, được Quân Ngân hôn... Đương nhiên nếu có thể đi vào hắn thì rất tốt.

Nam nhân dưới thân bắt đầu khiêu khích dương cụ y, Quân Ngân cắn chặt răng đem rên rỉ nuốt trở lại, y chỉ cần thoáng cúi đầu là có thể thấy mái tóc bị mồ hôi thấm ướt của Lãnh Tử Diễm, gương mặt trướng đến đỏ bừng, cái miệng căng thật lớn... Rõ ràng buồn cười rồi lại gợi cảm đến muốn chết.

Có lẽ là ngại cái gì đó quá lớn của y, nhãn tình người kia phồng lên, ngẫu nhiên trừng y, hung ác là hung ác, nhưng quả thực không có gì uy hiếp... Ngô... Hắn hôm nay ăn mặc rất quy củ, T- shirt cổ chữ V, quần cũng bình thường... Nhưng.... Hắn tựa dưới đất... Cảnh xuân cổ áo nhìn không sót một cái... Hai khỏa nhũ châu tiên diễm không chút ngượng ngùng ngậm nhụy chờ phóng.

Tình nhân phía trước vẫn không chú ý tới nhiệt hỏa sôi sục phía sau, Quân Ngân kẹp chặt hai chân, một tay ấn lên vai Lãnh Tử Diễm, da thịt đối phương nóng đến đáng sợ, nhạc phim đột ngột cao vút, hại tay y run mạnh mấy cái, Quân Ngân hút một khẩu khí thật sâu, cúi thân, tay luồn vào vạt áo, bắt lấy một viên nhũ đầu nhéo nhéo nhẹ nhẹ.

Quân Ngân dùng ngón trỏ cùng ngón giữa bóp hạt nhũ hắn, đầu ngón tay tinh tế ma sát mặt bên, ngứa ngáy không nặng không nhẹ tra tấn đến Lãnh Tử Diễm dục hỏa khó nhịn, hắn vừa phải liếm láp thứ cực đại, vừa phải ứng phó bàn tay Quân Ngân làm loạn trên ngực mình, trên trán toàn là mồ hôi nhuyễn mịn bị nhiệt khí xông ra.

" Ân..."

Mặc dù bị lấp miệng, Lãnh Tử Diễm cũng rên rỉ không chút kém cỏi, giọng mũi vừa nồng vừa thô, Quân Ngân cảm thấy bản thân sắp bị tiếng hm hm trong mũi hắn đốt, khoang miệng người này ấm áp mà ẩm ướt, kỹ xảo thô ráp lại khiến tâm y ngứa ngáy khó nhịn, chỉ hận không thể lập tức làm càn đâm xuyên trong cổ họng hắn.

Không cần Lãnh Tử Diễm chăm sóc quá nhiều, Quân Ngân rất dễ dàng bắn ra, chất lỏng dâm mỹ chảy đầy miệng đối phương, có phần còn bắn lên mặt hắn, Lãnh Tử Diễm mệt muốn chết, ghé sấp trên người Quân Ngân chỉ lo thở.

" Một hồi nữa ngươi cũng phải giúp ta lộng."

Quân Ngân cười nhẹ.

" Quay mặt qua."

Lãnh Tử Diễm phối hợp quay sang, cánh môi sưng đỏ, trọc dịch màu trắng, đối lập quá mức chói mắt cơ hồ có vài phần diễm lệ quỷ quyệt.

Không khí nóng rực lại trở nên đặc dính, bàn tay lấy khăn ra hơi có chút bất ổn.

" Ta hẳn là nên mua nhà đem ngươi nhốt lại."

" Hả?"

Áp nhanh xuống chính là đôi môi mềm mại của Quân Ngân, từng chút đem chất lỏng dâm đãng ngoài miệng trên mặt hắn liếm đến sạch sẽ.

" Ngươi không cần nhốt ta..."

Lãnh Tử Diễm đỏ mặt nghĩ, ta vốn chính là của ngươi.

" Với thể chất dâm đãng của ngươi, không nhốt lại làm sao có thể làm người ta yên tâm được?"

Bên cạnh bỗng nhiên chèn vào một giọng nam.

Lăng Diệp ôm năm bịch bắp rang, đứng cách hai thước, vẻ mặt bí hiểm, khó có thể nắm bắt.

" Xin lỗi." Y thản nhiên mở miệng. "Ta có quấy rầy tới các ngươi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ám Dạ Trầm Luân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook