Ám Dạ Trầm Luân

Chương 77

Triều Thanh Tiệm Huyên

19/11/2014

Nghe cửa vừa đóng không lâu lại mở ra lần nữa, Lãnh Tử Diễm thân thể vốn nửa khom lập tức đem thắt lưng căng đến thẳng tắp, bộ dạng khiêm tốn chịu phạt.

" Là ta." Lăng Diệp thấp giọng nói.

Chuyển đầu thấy chỉ có một mình Lăng Diệp, lưng Lãnh Tử Diễm vừa thẳng lại mềm xuống. " Người khác thì sao?"

" Ta nói với Tam lão gia ngươi phát sốt, hắn bảo ta mang ngươi về nhà."

Con trai Tướng quân mở miệng đòi người, sao lại không cho?

Lãnh Tử Diễm buồn bực nghĩ, nếu mấy gia gia bá bá kia biết hắn cùng Lăng Diệp có một chân, có thể không thèm để ý tới ý nguyện hắn, ép buộc đóng gói hắn đưa đến Lăng phủ hay không.

" Nghĩ gì thế? Mày vặn vẹo như vậy." Lăng Diệp đưa lưng về phía Lãnh Tử Diễm ngồi xổm xuống. " Lên!"

" Ta tự đi!"

" Vậy muốn ta bế?" Lăng Diệp hỏi lạnh như băng.

Tiếng nói y vốn mang cảm xúc như kim loại, nói chuyện không chút tình cảm như vậy rõ ràng là biểu hiện tức giận.

Lãnh Tử Diễm không hiểu y vừa rồi ở trên xe cáu kỉnh cái gì, nếu là vì mấy tấm ảnh kia, phản ứng của y có thể quá dài hay không.

Nếu thật sự vì xem mấy tấm ảnh "sexy" liền tức thành như vậy, Lăng Diệp mấy năm trước sớm đã bị Lãnh Tử Diễm làm tức chết rồi. Y không phải đang giận Lãnh Tử Diễm, là bản thân y đang tự áy náy.

Chuyện Dã Kê cường bạo Lãnh Tử Diễm cũng đã đủ làm y ói ra máu, kết quả, gia hỏa này còn bị một bọn lão nhân ức hiếp, ức hiếp thì thôi đi, còn phạt quỳ, khuôn mặt kia sao lại thế này, còn bị tát tay?



Y không ở đây, đám người kia có phải định để hắn một mình quỳ suốt đêm trên đất?

Lỗi Lãnh Tử Diễm phạm nhục nhã là nhục nhã, cũng không phải không thể tha thứ, Lăng Diệp sớm biết Lãnh gia không đến mức ở giờ phút quan trọng này mạo hiểm thay đổi người thừa kế. Lãnh Tử Diễm chịu đựng đau đớn một thân tới đây, cũng là nguyên nhân này. Để mấy người có địa vị kia trút giận, thuận tiện nhục mạ hắn một phen, việc này cũng liền xong.

Nhưng Lăng Diệp chính là không chịu nổi chuyện phải để Lãnh Tử Diễm chịu ủy khuất.

Chuyện hắn lạm giao, y nhìn ba năm, ngoại trừ lần đầu tiên tức giận đến nổi trận lôi đình miệng không ngăn được, từ trước tới giờ cũng không nỡ nói nặng làm hắn khó chịu. Mấy kẻ kia khác, ngay cả "hình tình ái" cũng bị quăng lên mặt bàn, trong lòng người thấy sẽ nghĩ như thế nào, sợ là từ ngữ xấu xa gì cũng dùng ra được.

" Này!" Lăng Diệp vẫn đè nén, xuống đến lầu ba, Lãnh Tử Diễm rốt cuộc nhịn không ðýợc. "Ngýõi tại sao không nói lời nào?"

" Ân."

" Ngươi tính cõng ta như vậy, để một đám người trong đại sảnh nhìn thấy."

" Ân."

Lãnh Tử Diễm thô bạo cắn môi dưới. "Sau đó không cần quá lâu, người lớn của Lãnh gia sẽ bàn tán tới tấp - thiếu gia nhà chúng ta chẳng những thích bị nam nhân làm, còn không biết liêm sỉ, quyến rũ Tướng quân công tử?"

" A....?"

" Ta thế nào, liên quan cái rắm gì tới ngươi." Lãnh Tử Diễm giãn mày, lại nhăn lại. "Người như ta, bùn lầy không leo nổi lên tường, ngươi vẫn bớt gần đi cho tốt."

Thanh âm Lăng Diệp lại lạnh mấy độ. "Ai nói như vậy?"



" Cần người nói sao?"

Ngay cả Quân Ngân cũng cho là như vậy, chẳng lẽ không đúng sự thật? Lãnh Tử Diễm bỗng nhiên cảm thấy rất mệt, hắn vùi đầu trên lưng Lăng Diệp, thấp giọng nói. "Ta nói sự thật, lần này không nói giỡn với ngươi, ngươi cách ta xa một chút, càng xa càng tốt."

Lăng Diệp cười lạnh. "Đầu óc ngươi bị quỳ tới hồ đồ sao, vậy Quân Ngân sao, cũng cách xa một chút?"

" Quân Ngân?" Lãnh Tử Diễm vén khóe miệng. "Hắn còn đáp lại nữa không ta cũng không chắc chắn, ta có tư cách gì kêu hắn cách ta xa một chút?"

Lăng Diệp gật gật đầu. "Uh, không có ai quản ngươi, sau đó ngươi lại có thể khôi phục cuộc sống vô tâm vô phế trước kia."

" Ta đáp ứng họ trong ba năm sẽ kết hôn sinh con..."

" Ngươi có thể làm bụng nữ nhân to ra?"

Nếu có dù chỉ một tí khí lực, Lãnh Tử Diễm chắc chắn cũng sẽ một quyền đánh lên người y. "Làm không to được cũng phải làm!"

" Trước không nói vấn đề này, sự thật không thể." Cái tay ôm chân Lãnh Tử Diễm lúng túng bắt bắt, Lăng Diệp cúi đầu. "Ta... Ta đến làm ngươi sinh."

Người sau lưng không trả lời, Lăng Diệp quay đầu, phát hiện đối phương đã ngất xỉu.

Mặc dù mất đi tri giác, trên mặt vẫn không thể giãn ra, mặt mày ủ dột, người thấy đau lòng.

Đừng lo.... Lăng Diệp nghĩ... Ta thật sự có thể làm ngươi mang thai...

Hơn nữa ta sẽ không để ngươi tự ti vì thân thể mình, lại càng không.... Xem thường ngươi như bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ám Dạ Trầm Luân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook