Chương 194: Bộ lạc Sâm Yêu (Hạ)
Đường Gia Tam Thiểu
11/04/2018
Nghe xong những lời cầu xin của Tháp Mẫu
trưởng lão, Cơ Động cũng không khỏi nhíu mày. Hắn đương nhiên có thể tạm thời ở lại để trợ giúp đám Sâm Yêu này, nhưng mà, đến tột cùng phải làm như thế nào để có thể giúp bọn họ một cách triệt để cơ chứ?
Nhìn thấy Cơ Động trầm ngâm, Tháp Mẫu trưởng lão tưởng rằng hắn đang do dự, vội vàng tiếp tục nói:
- Hai vị ân nhân, nếu như hai vị đồng ý ở lại, chúng tôi đồng ý dùng tất cả những tài vật trong tộc ta để đổi lấy sự bảo hộ của các vị. Bất luận là cần bao nhiêu tiền hoặc tài vật gì, chúng tôi đều đồng ý cả...
Cơ Động lắc lắc đầu, nói:
- Tháp Mẫu trưởng lão, đây không phải là chuyện tiền bạc. Ta thật sự là có rất nhiều chuyện cần phải làm, không thể cứ mãi ở lại nơi này để bảo vệ các ngươi. Tâm tình muốn thuê cường giả để bảo hộ tộc nhân của các vị ta rất hiểu, nhưng mà, đó cũng là chuyện lâu dài. Một khi các vị nhờ vả phải người không có lòng tốt, e rằng kết cuộc sẽ càng thê thảm hơn nhiều đó.
Nghe xong những gì Cơ Động nói, Tháp Mẫu trưởng lão không khỏi ảm đạm cúi đầu, bi thương nói:
- Chẳng lẽ, bộ tộc Sâm Yêu của chúng ta, thật sự phải bị diệt tộc hay sao?
Đúng lúc này, Liệt Diễm nãy giờ một mực đứng kế bên không mở miệng, đột nhiên nói: truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Tháp Mẫu trưởng lão, vì an toàn của tộc nhân mình, các ngươi có đồng ý di dời bộ lạc hay không?
Cơ Động sửng sốt nhìn Liệt Diễm, nói:
- Ngươi định đem bọn họ di dời xuống thế giới Địa Tâm sao?
Liệt Diễm lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn xuyên qua cái khăn che mặt, nhìn về phía Tháp Mẫu trưởng lão, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Tháp Mẫu trưởng lão do dự nói:
- Sâm Yêu bộ lạc chúng tôi trước giờ đều chỉ sinh sống trong Sinh Mệnh Chi Sâm, nơi này chính là nhà của chúng tôi, cũng là nơi mà Sinh Mệnh Nữ Thần bảo hộ cho chúng tôi. Nếu rời khỏi nơi đã sinh sống hơn mấy ngàn năm này, e rằng...
Liệt Diễm than nhẹ một tiếng:
- Tháp Mẫu trưởng lão, sau khi tiến vào Sinh Mệnh Chi Sâm, ta có thể cảm nhận được tác dụng của Sâm Yêu các ngươi đối với phiến rừng rậm khổng lồ này. Các ngươi mặc dù không có lực lượng cường đại, nhưng lại có thiên phú đối với sự sinh sôi của thực vật. Các ngươi bằng vào khả năng của chính mình, có thể cải tạo các loại thực vật vô cùng tốt, trợ giúp chúng nó sinh sôi phát triển. Đó cũng chính là nguyên nhân vì sao Sinh Mệnh Chi Sâm lại tươi tốt đến như vậy, có thể choáng đầy sinh mệnh lực. Nhưng mà, các ngươi có bao giờ suy xét cẩn thận, vì sao các người lại gặp phải nguy cơ hiểm nghèo như thế không? Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì các ngươi quá yếu ớt, năng lực của các ngươi chỉ là cải tạo rừng rậm chứ không có lực lượng để bảo hộ rừng rậm. Nhu cầu hiện tại của các ngươi cũng không phải là kiếm một cường giả tạm thời đến bảo vệ cho các ngươi, mà là kiếm được một minh hữu cường đại chân chính, có thể vĩnh viễn bảo hộ cho bộ tộc các ngươi. Minh hữu này cũng không phải là nhân loại, mà là ma thú. Đơn giản mà nói, nếu trong Sinh Mệnh Chi Sâm này có đại lượng ma thú cường đại, chẳng lẽ đám quân gà chó của mấy thương hội kia có thể dễ dàng khinh khi các ngươi hay sao?
- Ma Thú?
Tháp Mẫu trưởng lão sửng sốt một chút:
- Nhưng mà, Ma Thú so với nhân loại còn hung mãnh hơn nhiều, chúng nó cũng không có trí tuệ như nhân loại, chẳng phải sẽ xem chúng ta như thức ăn luôn hay sao?
Liệt Diễm lắc lắc đầu, nói:
- Nếu như các ngươi có thể cùng với đám ma thú đó tạo thành thế cộng sinh, chúng nó làm sao lại làm tổn hại đến các ngươi được chứ? Bởi vậy, nếu như muốn bộ tộc Sâm Yêu tiếp tục tồn tại và phát triển, các ngươi nhất định phải thay đổi địa phương sinh sống. Chỉ có như thế mới có thể tiếp tục sinh tồn được. Đây chính là sự bảo hộ đến từ tự nhiên.
Linh quang trong mắt Cơ Động chợt lóe lên, hắn đã mơ hồ nắm bắt được suy nghĩ của Liệt Diễm, ý niệm thay đổi thật nhanh, quay sang nói với Liệt Diễm:
- Ý ngươi muốn nói, chính là Địa Linh Sơn?
Liệt Diễm mỉm cười gật đầu:
- Nơi đó có rất nhiều ma thú cường đại. Hơn nữa, với quan hệ của ngươi, tự nhiên có thể trợ giúp được bọn họ. Nếu như Sâm Yêu đồng ý, ta nghĩ rằng chúng ta có thể trợ giúp bọn họ giải quyết nỗi ưu phiền này. Tuy rằng bọn họ phải rời khỏi phiến Sinh Mệnh Chi Sâm này, nhưng mà, cũng không mất bao nhiêu lâu nữa, bọn họ có thể đem Địa Linh Sơn biến thành một phiến Sinh Mệnh Chi Sâm khác.
Cơ Động gật gật đầu, Liệt Diễm nói, đúng là một biện pháp vẹn toàn. Với quan hệ của hắn cùng với Bính Hỏa Thần Thú Chu Tước, sắp đặt cho đám Sâm Yêu kia đến Sinh Mệnh Chi Sâm sinh sống, hẳn là không có vấn đề gì. Chu Tước thân là đệ nhất ma thú cường giả trong Địa Linh Sơn, chỉ cần nó ra lệnh một tiếng, ai dám đụng đến Sâm Yêu? Huống chi, đám Sâm Yêu kia đến sinh sống, phát triển tại Địa Linh Sơn, cải tạo các loại thực vật ở nơi đó, đối với các ma thú ở đó chỉ có lợi hơn mà thôi. Dưới sự trấn áp của Chu Tước cùng với những ích lợi cộng sinh mang lại, bộ tộc Sâm Yêu tuyệt đối có thể bình an tiếp tục sinh tồn ở nơi đó.
Cơ Động quay sang nhìn Tháp Mẫu trưởng lão:
- Trưởng lão, đề nghị của chúng ta, ngài cũng đã nghe thấy rồi. Chuyện này đối với bộ tộc Sâm Yêu mà nói, là chuyện khó khăn nhất thời, an nhàn vĩnh viễn. Nếu như ngài đã tin tưởng chúng ta, ta đồng ý giúp ngài giải quyết chuyện khó khăn này, dẫn dắt các ngài di chuyển đến Địa Linh Sơn tại Trung Thổ Đế Quốc. Nơi đó có các ma thú cường hãn, ta lại có giao tình khá tốt với Ma Thú Chi Vương ở đó, nn bài các ngươi ổn định sinh sống trong đó, cũng không phải là vấn đề quá lớn.
- Chuyện này...
Tháp Mẫu trưởng lão thoáng do dự, ánh mắt nhìn Liệt Diễm và Cơ Động lóe ra quang mang do dự không thôi, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Hai vị ân nhân, chuyện này quả thật quá mức quan trọng, không phải một mình ta có thể làm chủ được. Nếu như hai vị đồng ý, ta lập tức tổ chức Đại hội Sâm Yêu Trưởng Lão, thảo luận về vấn đề này. Ta biết rõ hai vị ân nhân đều là suy nghĩ cho bộ tộc Sâm Yêu chúng tôi, nhưng chuyện này quan hệ đến nơi sinh sống hơn mấy trăm ngàn năm qua của bộ tộc Sâm Yêu chúng tôi, quan hệ vô cùng trọng đại a.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Tâm tình của trưởng lão, chúng ta có thể hiểu được. Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ nán lại đây mấy ngày, chờ đợi tin tức của các ngài.
Tháp Mẫu trưởng lão mang theo tâm sự nặng nề khẽ gật đầu. Đề nghị của Cơ Động và Liệt Diễm, về lý luận là nói, tuyệt đối là rất tốt. Nhưng mà chuyện này lại liên quan đế sự sinh tử tồn vong của toàn bộ giống loài Sâm Yêu, trong lòng hắn cũng vô cùng rối rắm. Thỉnh thoảng hắn vẫn cứ liếc nhìn trộm về phía Cơ Động và Liệt Diễm, trong mắt không ngừng toát ra quang mang do dự không quyết.
Mấy năm nay, bọn họ bị đám người nhân loại áp bức thật sự quá nhiều, cho dù là Cơ Động và Liệt Diễm vừa ra tay cứu vớt sinh mạng của bộ lạc hắn, nhưng hắn vẫn không có khả năng hoàn toàn tin tưởng vào hai người đến từ thế giới nhân loại này.
Ánh mắt của Tháp Mẫu trưởng lão, Cơ Động tự nhiên cũng cảm nhận được, nhưng trong lòng hắn cũng không có tức giận, bình thản đón nhận.
- Tạp Lặc, ngươi đã hai vị ân nhân vào trong bộ lạc chúng ta nghỉ ngơi. Bái Nạp, ngươi cùng với ta đi triệu tập Đại Hội Sâm Yêu Trưởng Lão, tiến hành thương thảo.
Hai gã Sâm Yêu cường tráng nhất thời đáp ứng một tiếng, sau đó một người dẫn Cơ Động và Liệt Diễm đi sâu vào trong Sinh Mệnh Chi Sâm.
Hai cái Song Hỏa Nguyên Tố Thể đồng thời quay trở lại bên người Cơ Động. Thân thể chúng nó đã bành trướng thêm vài phần, vẫn như trước không ngừng hấp thu nguyên tố ma lực trong không khí. Cơ Động là chủ nhân của chúng nó, khí tức của chúng nó hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Cơ Động, bởi vậy tuyệt đối không thể rời khỏi Cơ Động quá xa. Càng gần Cơ Động, tốc độ hấp thu ma lực của chúng nó cũng càng nhanh hơn.
Mùi máu tươi vương vất trong không khí cũng dần dần nhạt đi. Tiến sâu vào trong Sinh Mệnh Chi Sâm, các loại kỳ hoa dị thảo cứ lần lượng hiện ra trước mắt Cơ Động và Liệt Diễm. Ở trong phiến rừng rậm cực kỳ rậm rạp này, các loại thực vật sinh trưởng cực kỳ phồn thịnh, đều là cành lá tươi tốt, có thể thất được khả năng cải tạo thực vật của Sâm Yêu mạnh mẽ đến mức nào. Một ít loại hoa quả bên ngoài cũng có, ở trong này thể tích đều lớn hơn đến mấy phần, lại tràn ngập một loại sinh mệnh khí tức mà bên ngoài không thể có. Không hề nghi ngờ, nơi này là nơi tốt nhất cho thực vật sinh trưởng.
Dưới sự dẫn đường của Tạp Lặc, không lâu sao, trong tai Cơ Động liền vang lên thanh âm nước chảy róc rách. Ở trong phiến rừng rậm này, không ngờ lại có một dòng suối nhỏ chảy qua. Nước suối trong suốt, không có nửa phần tạp chất.
Cho dù là dùng mắt nhìn, tựa hồ cũng có thể cảm nhận được hương vị tinh khiết của nước suối.
Ngay hai bên bờ dòng suối nhỏ này, có hai hàng đại thụ lớn, mỗi gốc cây đều có mấy hàng dây leo vờn quanh. Mỗi gốc đại thụ cách nhau hơn ba mươi thước, nhìn qua cực kỳ ngay hàng thẳng tắp, tựa hồ được tía tót vô cùng chăm chút và khéo léo vậy.
Không khí ướt át mà thanh mát, mang theo hương vị thơm ngát nồng đậm của thực vật cùng với sinh mệnh khí tức, làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Tạp Lặc thập phần cung kính, nói:
- Hai vị ân nhân, nơi này chính là nơi chúng tôi sinh sống. Chúng tôi sống ở thượng nguồn con suối. Nếu hai vị ân nhân không chê, xin hãi tạm thời nghỉ ngơi ở nơi này vậy.
Cơ Động có chút kinh ngạc nói:
- Các vị dùng dây leo làm vật liệu xây nhà hay sao?
Hắn đã sớm nhìn ra cây cối nơi này vô cùng quái dị. Mấy gốc đại thụ này cũng không cao lắm, nhưng cành lá lại vô cùng rậm rạp.
- Hai vị ân nhân, xin mời...
Vừa nói, Tạp Lặc đã men theo một đám dây leo, trèo lên tán cây của một gốc đại thụ gần đó. Cơ Động nắm lấy tay Liệt Diễm phóng người lên, trực tiếp chui vào một khoảng hở bên trong tán cây kia.
So sánh với mấy gốc đại thụ xung quanh, tán cây này đặc biệt tươi tốt hơn một chút. Không gian bên trong tán cây có hình trứng, hoàn toàn do những cành cây thô chắc cùng với một số dây leo to cở ngón tay đan nhau lại tạo thành. Ngoài khoảng hở cỡ một hai thân người mà bọn họ vừa đi vào khi nãy ra, xung quanh căn phòng đều chỉ có những khe hở rất nhỏ, đủ lớn để cho ánh sáng chiếu rọi vào, nhưng đủ nhỏ để cho không thể từ bên ngoài nhìn vào trong này. Bên trong gian phòng không khí chẳng những càng thêm tươi mát, mà ngay cả sinh mệnh lực so với bên ngoài càng thêm tươi mát hơn rất nhiều.
Nội thất bên trong gian phòng vô cùng đơn giản, chỉ có một giường, do một phiến lá thật lớn trải cao lên tạo thành.
Tạp Lặc làm ra một tư thế kính mời, nói:
- Hai vị ân nhân, xin mời nghỉ ngơi trước. Ta đi chuẩn bị một ít hoa quả đến khoản đãi hai vị...
Cơ Động quay sang hắn, khẽ gật đầu:
- Đa tạ!
Tạp Lặc có chút kinh hoàng, nói:
- Ân nhân, ngàn vạn lần đừng nên nói như thế. Không có ân nhân, hiện tại ta chỉ còn là một cỗ thi thể mà thôi.
Vừa nói, hắn vừa rất nhanh bước ra khỏi gian phòng.
Liệt Diễm có chút hưng phấn, tháo cái mũ trên đầu xuống, khẽ ngước mặt nhìn khắp gian phòng một lượt, cười nói:
- Đúng là thế giới nhân loại thật là xinh đẹp! Nơi nơi đều choáng đầy sự thần kỳ. Gian phòng này đúng là do thiên nhiên hình thành. Sự sáng tạo của Hỗn Độn thật sự là thần kỳ.
Lúc này nàng nhìn qua giống như là một cô gái tò mò vừa mới lạc vào một thế giới thần kỳ vậy, không còn chút nào bộ dáng uy nghiêm của một nữ hoàng thống trị thế giới Địa Tâm cả.
Chứng kiến nụ cười của Liệt Diễm, đối với Cơ Động mà nói, chúng là tuyệt đối thỏa mãn, mỉm cười, nói:
- Nếu như ngươi thích, vậy chúng ta ở lại nơi này lâu thêm một chút.
Liệt Diễm cởi giầy, đi đến chiếc gường trải bằng phiến lá xanh biếc kia, trực tiếp nằm xuống, hai tay gối lên sau đầu, ánh mắt nhìn lên trần nhà bằng tán cây:
- Nơi này thật sự là rất thoải mái, cuộc sống Sâm Yêu đơn giản mà bình dị, so với thế giới Địa Tâm chúng ta cũng không khác biệt nhiều lắm, nhưng mà nơi này chung quy vẫn phong phú hơn thế giới Địa Tâm rất nhiều. Sau khi cùng ngươi lên thế giới nhân loại, ta cũng không muốn quay về thế giới Địa Tâm nữa. Lần trước khi ta lên thế giới nhân loại du ngoạn, cũng chỉ có một mình ta đi đây đó mấy chỗ, nhìn được những sự gian trá, xảo huyệt của mấy người nhân loại các ngươi. Hiện tại, có ngươi bên cạnh ta, cảm giác tựa hồ hoàn toàn thay đổi. Tựa hồ nhìn thấy một cuộc sống cực kỳ sảng khoái vậy, choáng đầy lực hấp dẫn. Cơ Động, cảm ơn ngươi, hiện tại ta vô cùng vui vẻ.
Cơ Động mỉm cười, nói:
- Là ta phải cảm ơn ngươi mới đúng. Ta cho đến bây giờ cũng chưa từng du lịch qua thế giới như hiện tại. Rốt cuộc cũng đã làm được, lại có thêm ngươi làm bạn bên cạnh, với ta mà nói, đây giống như là một cuộc sống của thần tiên vậy...
Liệt Diễm nhẹ nhàng lắc lắc đầu:
- Không, ngươi sai rồi. Cuộc sống của Thần chưa chắc đã là hoàn mỹ. Còn Tiên mà ngươi nói rốt cuộc là cái gì? À! Tiên chắc là một loại danh hiệu khác của Thần, có phải không?...
Cơ Động có chút bất đắc dĩ, không nói gì. Hắn cũng không muốn nói cho Liệt Diễm biết, bản thân mình chính là đến từ một thế giới khác.
Không lâu sao, Tạp Lặc đã cõng theo một làn nhỏ, do một loại dây leo bện thành, men theo hàng dây leo trèo lên. Mở cái làn, đầu tiên hắn lấy ra một phiến lá cây lớn cùng với mấy mảnh chén đĩa nhỏ, cũng là bằng lá cây, trải ra thành một bàn trước mặt Cơ Động và Liệt Diễm. Sau đó hắn lại lấy từ trong cái làn ra hơn mười loại hoa quả đủ loại bày lên mấy mảnh chén đĩa bằng lá cây kia. Đám hoa quả này còn đọng lại mấy hạt nước nhỏ trong suốt, hiển nhiên là vừa mới hái trên cây xuống, rửa sơ qua rồi đem tới đây.
Hơn mười loại hoa quả thế nhưng cũng không có quả nào giống quả nào. Đủ loại, có loại trong veo, sáng long lanh như kim cương, có loại trắng nhũ, hơi tròn, giống như là trứng chim luộc chín, còn có loại màu xanh biếc, trong suốt, say mê lòng người, có loại trong veo giống như ngọc bích vậy... Bất cứ một loại hoa quả nào ở đây, nhìn qua đều giống như là một kiện kỳ trân dị bảo vậy, cứ như vậy xuất hiện trước mặt hai người.
Mùi thơm ngào ngạt bốc lên, sinh mệnh khí tức nồng đậm thông qua mũi ngửi đều thấm vào tận ruột gan. Cơ Động nhịn không được nói:
- Những loại hoa quả này đều là kiệt tác của tự nhiên a!
Tạp Lặc cười nhẹ một tiếng:
- Mời hai vị ân nhân thưởng thức. Đây đều là những đặc sản của Sinh Mệnh Chi Sâm chúng tôi. Những thứ này sau khi hái xuống khoảng một ngày sẽ không còn sự bảo hộ của sinh mệnh lực nồng đậm mà hư đi, cho nên bên ngoài Sinh Mệnh Chi Sâm tuyệt đối không thể nào nếm thử được...
Nói đến đây, ánh mắt của hắn đột nhiên dại ra, nhìn chằm chằm vào Liệt Diễm há hốc miệng không nói được lời nào nữa. Lúc trước vừa mới bước vào gian phòng, toàn bộ tâm trí của hắn đều đặt hết lên mớ hoa quả này, lúc này ngẩng đầu lên, mới nhìn thấy được khuôn mặt Liệt Diễm vừa mới tháo cái mặng che mặt xuống. Ánh mắt hắn hoàn toàn đọng lại, một lời cũng không thể nào phát ra được. Buồn cười nhất chính là, cái lưỡi màu xanh nhạt trong miệng hắn thế nhưng cứ càng lúc càng co rút lại.
Cơ Động thoáng có chút bất mãn, khẽ ho khan một tiếng, tuy rằng hắn hoàn toàn hiểu được tâm tình của Tạp Lặc lúc này, nhưng vị nữ thần trong lòng mình lại bị người khác nhìn chằm chằm như thế, trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái.
- A! A! Ca ngợi Sinh Mệnh Nữ Thần vĩ đại. Trời ạ! Ngài là Sinh Mệnh Nữ Thần giáng trần hay sao?
Tạp Lặc thân là một gã Sâm Yêu, những từ ngữ dùng để tán dương người khác quả thật rất ít. Dung mạo của Liệt Diễm lúc này đã khiến cho gã Sâm Yêu đơn thuần này lâm vào một sự rung động không thể nào hình dung nổi. Không hề có chút nào mạo phạm, hoàn toàn là sự sùng kính, tôn sùng xuất phát từ nội tâm đối với cái đẹp mà thôi.
Liệt Diễm mỉm cười, tựa như một vầng thái dương tỏa sáng. Không gian bên trong căn phòng này giống như được nụ cười của nàng chiếu rọi mà càng thêm sáng chói hơn vậy. Nụ cười của nàng vừa mới nở ra một chút, phụt một tiếng, hai hàng máu đã từ trên mũi của Tạp Lặc phun trào ra. May mắn là Cơ Động phản ứng mau, bứt ra một mảnh lá cây chặn lại.
- Thật xin lỗi, thật xin lỗi....
Tạp Lặc cúi đầu sát mặt đất, hắn thật sự không dám tiếp tục ngắm nhìn Liệt Diễm, xoay người lại, cứ như vậy lồm cồm bò ra khỏi căn phòng gỗ kia. Không biết chân tay luýnh quýnh thế nào, phốc một tiếng, đã rơi thẳng xuống bãi cỏ bên dưới gốc cổ thụ. Hắn lồm cồm bò dậy, trong miệng liên tục thì thào:
- Ca ngợi Sinh Mệnh Nữ Thần! Ca ngợi Sinh Mệnh Nữ Thần! Trời ạ! Ta nhìn thấy Sinh Mệnh Nữ Thần hạ phàm...
Dưới cái nhìn trợn mắt há hốc mồm của Cơ Động, vị Sâm Yêu này luống cuống bỏ chạy đi, cứ vài bước lại té lăn quay một lần, lồm cồm đứng dậy, chạy vài bước lại té ngã. Liệt Diễm khẽ vuốt nhẹ khuôn mặt của mình, nhìn sang Cơ Động, nhẹ nhàng nói:
- Chúng ta nhất định phải giúp đám Sâm Yêu này. Bọn họ thật sự là đơn thuần và đáng yêu. Một chủng tộc chất phác mà nhiệt tình yêu thương đối với tự nhiên như thế, nhất định không nên bị tuyệt diệt.
Nhìn thấy Cơ Động trầm ngâm, Tháp Mẫu trưởng lão tưởng rằng hắn đang do dự, vội vàng tiếp tục nói:
- Hai vị ân nhân, nếu như hai vị đồng ý ở lại, chúng tôi đồng ý dùng tất cả những tài vật trong tộc ta để đổi lấy sự bảo hộ của các vị. Bất luận là cần bao nhiêu tiền hoặc tài vật gì, chúng tôi đều đồng ý cả...
Cơ Động lắc lắc đầu, nói:
- Tháp Mẫu trưởng lão, đây không phải là chuyện tiền bạc. Ta thật sự là có rất nhiều chuyện cần phải làm, không thể cứ mãi ở lại nơi này để bảo vệ các ngươi. Tâm tình muốn thuê cường giả để bảo hộ tộc nhân của các vị ta rất hiểu, nhưng mà, đó cũng là chuyện lâu dài. Một khi các vị nhờ vả phải người không có lòng tốt, e rằng kết cuộc sẽ càng thê thảm hơn nhiều đó.
Nghe xong những gì Cơ Động nói, Tháp Mẫu trưởng lão không khỏi ảm đạm cúi đầu, bi thương nói:
- Chẳng lẽ, bộ tộc Sâm Yêu của chúng ta, thật sự phải bị diệt tộc hay sao?
Đúng lúc này, Liệt Diễm nãy giờ một mực đứng kế bên không mở miệng, đột nhiên nói: truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Tháp Mẫu trưởng lão, vì an toàn của tộc nhân mình, các ngươi có đồng ý di dời bộ lạc hay không?
Cơ Động sửng sốt nhìn Liệt Diễm, nói:
- Ngươi định đem bọn họ di dời xuống thế giới Địa Tâm sao?
Liệt Diễm lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn xuyên qua cái khăn che mặt, nhìn về phía Tháp Mẫu trưởng lão, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Tháp Mẫu trưởng lão do dự nói:
- Sâm Yêu bộ lạc chúng tôi trước giờ đều chỉ sinh sống trong Sinh Mệnh Chi Sâm, nơi này chính là nhà của chúng tôi, cũng là nơi mà Sinh Mệnh Nữ Thần bảo hộ cho chúng tôi. Nếu rời khỏi nơi đã sinh sống hơn mấy ngàn năm này, e rằng...
Liệt Diễm than nhẹ một tiếng:
- Tháp Mẫu trưởng lão, sau khi tiến vào Sinh Mệnh Chi Sâm, ta có thể cảm nhận được tác dụng của Sâm Yêu các ngươi đối với phiến rừng rậm khổng lồ này. Các ngươi mặc dù không có lực lượng cường đại, nhưng lại có thiên phú đối với sự sinh sôi của thực vật. Các ngươi bằng vào khả năng của chính mình, có thể cải tạo các loại thực vật vô cùng tốt, trợ giúp chúng nó sinh sôi phát triển. Đó cũng chính là nguyên nhân vì sao Sinh Mệnh Chi Sâm lại tươi tốt đến như vậy, có thể choáng đầy sinh mệnh lực. Nhưng mà, các ngươi có bao giờ suy xét cẩn thận, vì sao các người lại gặp phải nguy cơ hiểm nghèo như thế không? Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì các ngươi quá yếu ớt, năng lực của các ngươi chỉ là cải tạo rừng rậm chứ không có lực lượng để bảo hộ rừng rậm. Nhu cầu hiện tại của các ngươi cũng không phải là kiếm một cường giả tạm thời đến bảo vệ cho các ngươi, mà là kiếm được một minh hữu cường đại chân chính, có thể vĩnh viễn bảo hộ cho bộ tộc các ngươi. Minh hữu này cũng không phải là nhân loại, mà là ma thú. Đơn giản mà nói, nếu trong Sinh Mệnh Chi Sâm này có đại lượng ma thú cường đại, chẳng lẽ đám quân gà chó của mấy thương hội kia có thể dễ dàng khinh khi các ngươi hay sao?
- Ma Thú?
Tháp Mẫu trưởng lão sửng sốt một chút:
- Nhưng mà, Ma Thú so với nhân loại còn hung mãnh hơn nhiều, chúng nó cũng không có trí tuệ như nhân loại, chẳng phải sẽ xem chúng ta như thức ăn luôn hay sao?
Liệt Diễm lắc lắc đầu, nói:
- Nếu như các ngươi có thể cùng với đám ma thú đó tạo thành thế cộng sinh, chúng nó làm sao lại làm tổn hại đến các ngươi được chứ? Bởi vậy, nếu như muốn bộ tộc Sâm Yêu tiếp tục tồn tại và phát triển, các ngươi nhất định phải thay đổi địa phương sinh sống. Chỉ có như thế mới có thể tiếp tục sinh tồn được. Đây chính là sự bảo hộ đến từ tự nhiên.
Linh quang trong mắt Cơ Động chợt lóe lên, hắn đã mơ hồ nắm bắt được suy nghĩ của Liệt Diễm, ý niệm thay đổi thật nhanh, quay sang nói với Liệt Diễm:
- Ý ngươi muốn nói, chính là Địa Linh Sơn?
Liệt Diễm mỉm cười gật đầu:
- Nơi đó có rất nhiều ma thú cường đại. Hơn nữa, với quan hệ của ngươi, tự nhiên có thể trợ giúp được bọn họ. Nếu như Sâm Yêu đồng ý, ta nghĩ rằng chúng ta có thể trợ giúp bọn họ giải quyết nỗi ưu phiền này. Tuy rằng bọn họ phải rời khỏi phiến Sinh Mệnh Chi Sâm này, nhưng mà, cũng không mất bao nhiêu lâu nữa, bọn họ có thể đem Địa Linh Sơn biến thành một phiến Sinh Mệnh Chi Sâm khác.
Cơ Động gật gật đầu, Liệt Diễm nói, đúng là một biện pháp vẹn toàn. Với quan hệ của hắn cùng với Bính Hỏa Thần Thú Chu Tước, sắp đặt cho đám Sâm Yêu kia đến Sinh Mệnh Chi Sâm sinh sống, hẳn là không có vấn đề gì. Chu Tước thân là đệ nhất ma thú cường giả trong Địa Linh Sơn, chỉ cần nó ra lệnh một tiếng, ai dám đụng đến Sâm Yêu? Huống chi, đám Sâm Yêu kia đến sinh sống, phát triển tại Địa Linh Sơn, cải tạo các loại thực vật ở nơi đó, đối với các ma thú ở đó chỉ có lợi hơn mà thôi. Dưới sự trấn áp của Chu Tước cùng với những ích lợi cộng sinh mang lại, bộ tộc Sâm Yêu tuyệt đối có thể bình an tiếp tục sinh tồn ở nơi đó.
Cơ Động quay sang nhìn Tháp Mẫu trưởng lão:
- Trưởng lão, đề nghị của chúng ta, ngài cũng đã nghe thấy rồi. Chuyện này đối với bộ tộc Sâm Yêu mà nói, là chuyện khó khăn nhất thời, an nhàn vĩnh viễn. Nếu như ngài đã tin tưởng chúng ta, ta đồng ý giúp ngài giải quyết chuyện khó khăn này, dẫn dắt các ngài di chuyển đến Địa Linh Sơn tại Trung Thổ Đế Quốc. Nơi đó có các ma thú cường hãn, ta lại có giao tình khá tốt với Ma Thú Chi Vương ở đó, nn bài các ngươi ổn định sinh sống trong đó, cũng không phải là vấn đề quá lớn.
- Chuyện này...
Tháp Mẫu trưởng lão thoáng do dự, ánh mắt nhìn Liệt Diễm và Cơ Động lóe ra quang mang do dự không thôi, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Hai vị ân nhân, chuyện này quả thật quá mức quan trọng, không phải một mình ta có thể làm chủ được. Nếu như hai vị đồng ý, ta lập tức tổ chức Đại hội Sâm Yêu Trưởng Lão, thảo luận về vấn đề này. Ta biết rõ hai vị ân nhân đều là suy nghĩ cho bộ tộc Sâm Yêu chúng tôi, nhưng chuyện này quan hệ đến nơi sinh sống hơn mấy trăm ngàn năm qua của bộ tộc Sâm Yêu chúng tôi, quan hệ vô cùng trọng đại a.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Tâm tình của trưởng lão, chúng ta có thể hiểu được. Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ nán lại đây mấy ngày, chờ đợi tin tức của các ngài.
Tháp Mẫu trưởng lão mang theo tâm sự nặng nề khẽ gật đầu. Đề nghị của Cơ Động và Liệt Diễm, về lý luận là nói, tuyệt đối là rất tốt. Nhưng mà chuyện này lại liên quan đế sự sinh tử tồn vong của toàn bộ giống loài Sâm Yêu, trong lòng hắn cũng vô cùng rối rắm. Thỉnh thoảng hắn vẫn cứ liếc nhìn trộm về phía Cơ Động và Liệt Diễm, trong mắt không ngừng toát ra quang mang do dự không quyết.
Mấy năm nay, bọn họ bị đám người nhân loại áp bức thật sự quá nhiều, cho dù là Cơ Động và Liệt Diễm vừa ra tay cứu vớt sinh mạng của bộ lạc hắn, nhưng hắn vẫn không có khả năng hoàn toàn tin tưởng vào hai người đến từ thế giới nhân loại này.
Ánh mắt của Tháp Mẫu trưởng lão, Cơ Động tự nhiên cũng cảm nhận được, nhưng trong lòng hắn cũng không có tức giận, bình thản đón nhận.
- Tạp Lặc, ngươi đã hai vị ân nhân vào trong bộ lạc chúng ta nghỉ ngơi. Bái Nạp, ngươi cùng với ta đi triệu tập Đại Hội Sâm Yêu Trưởng Lão, tiến hành thương thảo.
Hai gã Sâm Yêu cường tráng nhất thời đáp ứng một tiếng, sau đó một người dẫn Cơ Động và Liệt Diễm đi sâu vào trong Sinh Mệnh Chi Sâm.
Hai cái Song Hỏa Nguyên Tố Thể đồng thời quay trở lại bên người Cơ Động. Thân thể chúng nó đã bành trướng thêm vài phần, vẫn như trước không ngừng hấp thu nguyên tố ma lực trong không khí. Cơ Động là chủ nhân của chúng nó, khí tức của chúng nó hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Cơ Động, bởi vậy tuyệt đối không thể rời khỏi Cơ Động quá xa. Càng gần Cơ Động, tốc độ hấp thu ma lực của chúng nó cũng càng nhanh hơn.
Mùi máu tươi vương vất trong không khí cũng dần dần nhạt đi. Tiến sâu vào trong Sinh Mệnh Chi Sâm, các loại kỳ hoa dị thảo cứ lần lượng hiện ra trước mắt Cơ Động và Liệt Diễm. Ở trong phiến rừng rậm cực kỳ rậm rạp này, các loại thực vật sinh trưởng cực kỳ phồn thịnh, đều là cành lá tươi tốt, có thể thất được khả năng cải tạo thực vật của Sâm Yêu mạnh mẽ đến mức nào. Một ít loại hoa quả bên ngoài cũng có, ở trong này thể tích đều lớn hơn đến mấy phần, lại tràn ngập một loại sinh mệnh khí tức mà bên ngoài không thể có. Không hề nghi ngờ, nơi này là nơi tốt nhất cho thực vật sinh trưởng.
Dưới sự dẫn đường của Tạp Lặc, không lâu sao, trong tai Cơ Động liền vang lên thanh âm nước chảy róc rách. Ở trong phiến rừng rậm này, không ngờ lại có một dòng suối nhỏ chảy qua. Nước suối trong suốt, không có nửa phần tạp chất.
Cho dù là dùng mắt nhìn, tựa hồ cũng có thể cảm nhận được hương vị tinh khiết của nước suối.
Ngay hai bên bờ dòng suối nhỏ này, có hai hàng đại thụ lớn, mỗi gốc cây đều có mấy hàng dây leo vờn quanh. Mỗi gốc đại thụ cách nhau hơn ba mươi thước, nhìn qua cực kỳ ngay hàng thẳng tắp, tựa hồ được tía tót vô cùng chăm chút và khéo léo vậy.
Không khí ướt át mà thanh mát, mang theo hương vị thơm ngát nồng đậm của thực vật cùng với sinh mệnh khí tức, làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Tạp Lặc thập phần cung kính, nói:
- Hai vị ân nhân, nơi này chính là nơi chúng tôi sinh sống. Chúng tôi sống ở thượng nguồn con suối. Nếu hai vị ân nhân không chê, xin hãi tạm thời nghỉ ngơi ở nơi này vậy.
Cơ Động có chút kinh ngạc nói:
- Các vị dùng dây leo làm vật liệu xây nhà hay sao?
Hắn đã sớm nhìn ra cây cối nơi này vô cùng quái dị. Mấy gốc đại thụ này cũng không cao lắm, nhưng cành lá lại vô cùng rậm rạp.
- Hai vị ân nhân, xin mời...
Vừa nói, Tạp Lặc đã men theo một đám dây leo, trèo lên tán cây của một gốc đại thụ gần đó. Cơ Động nắm lấy tay Liệt Diễm phóng người lên, trực tiếp chui vào một khoảng hở bên trong tán cây kia.
So sánh với mấy gốc đại thụ xung quanh, tán cây này đặc biệt tươi tốt hơn một chút. Không gian bên trong tán cây có hình trứng, hoàn toàn do những cành cây thô chắc cùng với một số dây leo to cở ngón tay đan nhau lại tạo thành. Ngoài khoảng hở cỡ một hai thân người mà bọn họ vừa đi vào khi nãy ra, xung quanh căn phòng đều chỉ có những khe hở rất nhỏ, đủ lớn để cho ánh sáng chiếu rọi vào, nhưng đủ nhỏ để cho không thể từ bên ngoài nhìn vào trong này. Bên trong gian phòng không khí chẳng những càng thêm tươi mát, mà ngay cả sinh mệnh lực so với bên ngoài càng thêm tươi mát hơn rất nhiều.
Nội thất bên trong gian phòng vô cùng đơn giản, chỉ có một giường, do một phiến lá thật lớn trải cao lên tạo thành.
Tạp Lặc làm ra một tư thế kính mời, nói:
- Hai vị ân nhân, xin mời nghỉ ngơi trước. Ta đi chuẩn bị một ít hoa quả đến khoản đãi hai vị...
Cơ Động quay sang hắn, khẽ gật đầu:
- Đa tạ!
Tạp Lặc có chút kinh hoàng, nói:
- Ân nhân, ngàn vạn lần đừng nên nói như thế. Không có ân nhân, hiện tại ta chỉ còn là một cỗ thi thể mà thôi.
Vừa nói, hắn vừa rất nhanh bước ra khỏi gian phòng.
Liệt Diễm có chút hưng phấn, tháo cái mũ trên đầu xuống, khẽ ngước mặt nhìn khắp gian phòng một lượt, cười nói:
- Đúng là thế giới nhân loại thật là xinh đẹp! Nơi nơi đều choáng đầy sự thần kỳ. Gian phòng này đúng là do thiên nhiên hình thành. Sự sáng tạo của Hỗn Độn thật sự là thần kỳ.
Lúc này nàng nhìn qua giống như là một cô gái tò mò vừa mới lạc vào một thế giới thần kỳ vậy, không còn chút nào bộ dáng uy nghiêm của một nữ hoàng thống trị thế giới Địa Tâm cả.
Chứng kiến nụ cười của Liệt Diễm, đối với Cơ Động mà nói, chúng là tuyệt đối thỏa mãn, mỉm cười, nói:
- Nếu như ngươi thích, vậy chúng ta ở lại nơi này lâu thêm một chút.
Liệt Diễm cởi giầy, đi đến chiếc gường trải bằng phiến lá xanh biếc kia, trực tiếp nằm xuống, hai tay gối lên sau đầu, ánh mắt nhìn lên trần nhà bằng tán cây:
- Nơi này thật sự là rất thoải mái, cuộc sống Sâm Yêu đơn giản mà bình dị, so với thế giới Địa Tâm chúng ta cũng không khác biệt nhiều lắm, nhưng mà nơi này chung quy vẫn phong phú hơn thế giới Địa Tâm rất nhiều. Sau khi cùng ngươi lên thế giới nhân loại, ta cũng không muốn quay về thế giới Địa Tâm nữa. Lần trước khi ta lên thế giới nhân loại du ngoạn, cũng chỉ có một mình ta đi đây đó mấy chỗ, nhìn được những sự gian trá, xảo huyệt của mấy người nhân loại các ngươi. Hiện tại, có ngươi bên cạnh ta, cảm giác tựa hồ hoàn toàn thay đổi. Tựa hồ nhìn thấy một cuộc sống cực kỳ sảng khoái vậy, choáng đầy lực hấp dẫn. Cơ Động, cảm ơn ngươi, hiện tại ta vô cùng vui vẻ.
Cơ Động mỉm cười, nói:
- Là ta phải cảm ơn ngươi mới đúng. Ta cho đến bây giờ cũng chưa từng du lịch qua thế giới như hiện tại. Rốt cuộc cũng đã làm được, lại có thêm ngươi làm bạn bên cạnh, với ta mà nói, đây giống như là một cuộc sống của thần tiên vậy...
Liệt Diễm nhẹ nhàng lắc lắc đầu:
- Không, ngươi sai rồi. Cuộc sống của Thần chưa chắc đã là hoàn mỹ. Còn Tiên mà ngươi nói rốt cuộc là cái gì? À! Tiên chắc là một loại danh hiệu khác của Thần, có phải không?...
Cơ Động có chút bất đắc dĩ, không nói gì. Hắn cũng không muốn nói cho Liệt Diễm biết, bản thân mình chính là đến từ một thế giới khác.
Không lâu sao, Tạp Lặc đã cõng theo một làn nhỏ, do một loại dây leo bện thành, men theo hàng dây leo trèo lên. Mở cái làn, đầu tiên hắn lấy ra một phiến lá cây lớn cùng với mấy mảnh chén đĩa nhỏ, cũng là bằng lá cây, trải ra thành một bàn trước mặt Cơ Động và Liệt Diễm. Sau đó hắn lại lấy từ trong cái làn ra hơn mười loại hoa quả đủ loại bày lên mấy mảnh chén đĩa bằng lá cây kia. Đám hoa quả này còn đọng lại mấy hạt nước nhỏ trong suốt, hiển nhiên là vừa mới hái trên cây xuống, rửa sơ qua rồi đem tới đây.
Hơn mười loại hoa quả thế nhưng cũng không có quả nào giống quả nào. Đủ loại, có loại trong veo, sáng long lanh như kim cương, có loại trắng nhũ, hơi tròn, giống như là trứng chim luộc chín, còn có loại màu xanh biếc, trong suốt, say mê lòng người, có loại trong veo giống như ngọc bích vậy... Bất cứ một loại hoa quả nào ở đây, nhìn qua đều giống như là một kiện kỳ trân dị bảo vậy, cứ như vậy xuất hiện trước mặt hai người.
Mùi thơm ngào ngạt bốc lên, sinh mệnh khí tức nồng đậm thông qua mũi ngửi đều thấm vào tận ruột gan. Cơ Động nhịn không được nói:
- Những loại hoa quả này đều là kiệt tác của tự nhiên a!
Tạp Lặc cười nhẹ một tiếng:
- Mời hai vị ân nhân thưởng thức. Đây đều là những đặc sản của Sinh Mệnh Chi Sâm chúng tôi. Những thứ này sau khi hái xuống khoảng một ngày sẽ không còn sự bảo hộ của sinh mệnh lực nồng đậm mà hư đi, cho nên bên ngoài Sinh Mệnh Chi Sâm tuyệt đối không thể nào nếm thử được...
Nói đến đây, ánh mắt của hắn đột nhiên dại ra, nhìn chằm chằm vào Liệt Diễm há hốc miệng không nói được lời nào nữa. Lúc trước vừa mới bước vào gian phòng, toàn bộ tâm trí của hắn đều đặt hết lên mớ hoa quả này, lúc này ngẩng đầu lên, mới nhìn thấy được khuôn mặt Liệt Diễm vừa mới tháo cái mặng che mặt xuống. Ánh mắt hắn hoàn toàn đọng lại, một lời cũng không thể nào phát ra được. Buồn cười nhất chính là, cái lưỡi màu xanh nhạt trong miệng hắn thế nhưng cứ càng lúc càng co rút lại.
Cơ Động thoáng có chút bất mãn, khẽ ho khan một tiếng, tuy rằng hắn hoàn toàn hiểu được tâm tình của Tạp Lặc lúc này, nhưng vị nữ thần trong lòng mình lại bị người khác nhìn chằm chằm như thế, trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái.
- A! A! Ca ngợi Sinh Mệnh Nữ Thần vĩ đại. Trời ạ! Ngài là Sinh Mệnh Nữ Thần giáng trần hay sao?
Tạp Lặc thân là một gã Sâm Yêu, những từ ngữ dùng để tán dương người khác quả thật rất ít. Dung mạo của Liệt Diễm lúc này đã khiến cho gã Sâm Yêu đơn thuần này lâm vào một sự rung động không thể nào hình dung nổi. Không hề có chút nào mạo phạm, hoàn toàn là sự sùng kính, tôn sùng xuất phát từ nội tâm đối với cái đẹp mà thôi.
Liệt Diễm mỉm cười, tựa như một vầng thái dương tỏa sáng. Không gian bên trong căn phòng này giống như được nụ cười của nàng chiếu rọi mà càng thêm sáng chói hơn vậy. Nụ cười của nàng vừa mới nở ra một chút, phụt một tiếng, hai hàng máu đã từ trên mũi của Tạp Lặc phun trào ra. May mắn là Cơ Động phản ứng mau, bứt ra một mảnh lá cây chặn lại.
- Thật xin lỗi, thật xin lỗi....
Tạp Lặc cúi đầu sát mặt đất, hắn thật sự không dám tiếp tục ngắm nhìn Liệt Diễm, xoay người lại, cứ như vậy lồm cồm bò ra khỏi căn phòng gỗ kia. Không biết chân tay luýnh quýnh thế nào, phốc một tiếng, đã rơi thẳng xuống bãi cỏ bên dưới gốc cổ thụ. Hắn lồm cồm bò dậy, trong miệng liên tục thì thào:
- Ca ngợi Sinh Mệnh Nữ Thần! Ca ngợi Sinh Mệnh Nữ Thần! Trời ạ! Ta nhìn thấy Sinh Mệnh Nữ Thần hạ phàm...
Dưới cái nhìn trợn mắt há hốc mồm của Cơ Động, vị Sâm Yêu này luống cuống bỏ chạy đi, cứ vài bước lại té lăn quay một lần, lồm cồm đứng dậy, chạy vài bước lại té ngã. Liệt Diễm khẽ vuốt nhẹ khuôn mặt của mình, nhìn sang Cơ Động, nhẹ nhàng nói:
- Chúng ta nhất định phải giúp đám Sâm Yêu này. Bọn họ thật sự là đơn thuần và đáng yêu. Một chủng tộc chất phác mà nhiệt tình yêu thương đối với tự nhiên như thế, nhất định không nên bị tuyệt diệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.