Âm Dương Miện

Chương 6: Buổi lễ khai giảng đặc biệt (Hạ)

Đường Gia Tam Thiểu

08/04/2018



- Ta năm nay là mười tuổi lẻ chín tháng, cũng còn hơn bảy năm nữa, chẳng sợ không thiếu thời gian. Đến lúc đó nếu không thành công, ngài hãy giới thiệu ta vào Điều Tửu Sư Công Hội cũng chưa muộn. Khi đó, ta cũng đã có thể điều chế ra rất nhiều loại rượu ngon rồi.

Cơ Động nói chắc như đinh đóng cột. Tuổi của hắn, là theo trí nhớ còn lưu lại của thân thể này mà biết.

Dương Bỉnh Thiên nghiêm mặt hỏi:

- Ngươi thật sự quyết định như vậy?

Cơ Động kiên định nói:

- Không thử thì sao biết không thể thành công?

Hắn cho đến bây giờ cũng không phải là một người dễ dàng đầu hàng.

Dương Bỉnh Thiên gật gật đầu:

- Được, ta nhất định sẽ tận khả năng giúp ngươi. Rượu của ngươi ta sẽ không uống không. Nếu như ngươi thật sự có thể cùng lúc tu luyện song hệ mà ngưng kết thành Âm Dương Miện, bất luận là thành tựu trong tương lai của ngươi như thế nào, ngươi cũng được xem như người mở đầu trong giới Âm Dương Ma Sư. Ngươi nghỉ ngơi đi, chuyện này ta cần phải về suy nghĩ cẩn thận hơn một chút.

Đi ra khỏi phòng Cơ Động, thuận tay đóng cửa lại, Dương Bỉnh Thiên lầm bầm:

- Đến tột cùng là gia tộc nào lại có thể dạy dỗ ra một tiểu tử như vậy, chẳng những tài nghệ không kém một Cao cấp Điều Tửu Sư, hơn nữa tâm tính còn mạnh mẽ như vậy. Có lẽ, hắn thật sự có thể biến phế vật thành bảo vật a!

o0o

Sáng sớm, ngay lúc những tia mặt trời đầu tiên vừa rọi vào cửa sổ phòng hắn, Cơ Động cũng đã thức dậy. Ngủ sớm dậy sớm là thói quen tốt của hắn, huống chi hôm nay lại là ngày khai giảng. Phải cố gắng gấp ba mươi hai lần bình thường, xem như bắt đầu từ hôm nay đi. Dùng sức múa nắm tay một, rửa mặt đơn giản một lần, Cơ Động lập tức chạy xuống đất, hắn quyết định trước tiên chạy bộ vài vòng khởi động cơ thể một chút.

Bất quá, khi hắn bước xuống sân đã phát hiện ra rằng, hôm nay chỉ sợ hắn cũng không thể chạy bộ rồi. Tuy rằng mặt trời vừa mới mọc không lâu, nhưng học viện hôm trước vẫn còn trống trải, nhưng hiện tại đã trở nên náo nhiệt dị thường. Rất nhiều trẻ nhỏ độ tuổi so với hắn không chênh lệch lắm, hoặc cùng lắm là lớn hơn hắn một chút, cùng với cha mẹ chúng đã đứng đầy trong học viện. Ngay cả phía bên ký túc xá cũng đã trở nên rất náo nhiệt.

Không thể chạy bộ, cũng không làm ảnh hưởng đến mục đích rèn luyện cơ thể của Cơ Động, hắn đứng tại chỗ tiến hành thụt dầu. Tuổi còn nhỏ cũng có chỗ tốt của tuổi còn nhỏ, tuy rằng thần thể này yếu nhược, nhưng sự mềm dẻo, linh hoạt cũng không kém. Hoạt động trong chốc lát, thân thể hơi nóng lên, phảng phất giống như có thêm vài phần sức lực.

- Ý, ngươi cũng là tân sinh năm nay sao?

Một âm thanh trong trẻo vang lên sau lưng Cơ Động. Cơ Động quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gã thiếu niên, quần áo bình thường, tuổi cũng gần bằng hắn đang đứng phía sau. Tuy rằng quần áo của hắn cũng mộc mạc giống như Cơ Động vậy, nhưng tướng mạo hắn lại anh tuấn hơn nhiều, gương mặt nhỏ nhắn, bầu bỉnh tựa hồ như có thể búng ra sữa vậy, cặp mắt to tròn đen láy, tóc cắt ngắn nhẹ nhàng càng tăng thêm vài phần sức sống.

- Ta thuộc năm nhất Đinh Hỏa hệ, còn ngươi thì sao?

Gã thiếu niên tự nhiên, tiêu sái tiến đến bên cạnh Cơ Động, không chút khách khí khoát vai hắn, vẻ mặt hết sức thân thiết.

- Ngươi thuộc Đinh Hỏa Hệ? Ngươi là con gái à?

Cơ Động có chút kinh ngạc nhìn hắn, trẻ con mười tuổi thân thể cũng không hoàn toàn phát triển, nhìn bề ngoài không phân biệt rõ ràng nam hay nữ được.

- Thúi lắm, huynh đệ ta là đàn ông chính tông đó. Có muốn ta cởi quần ra cho ngươi kiểm tra hay không. Ai nói với ngươi là Đinh Hỏa Hệ thì nhất định phải là nữ?

Thiếu niên có chút tức giận nói.



Cơ Động nhíu nhíu mày, vừa định nói gì đó, bỗng một âm thanh vang lên cách đó không xa:

- Giỏi lắm, Tất Tô, hóa ra ngươi đang ẻo lả ở trong này. Xem ta lần này đánh chết ngươi này.

Một tên tráng niên, so với Cơ Động và tên thiếu niên bên cạnh còn cao hơn một đầu, đang hùng hổ chạy tới. Mái tóc đỏ rực trên đầu hắn nhìn qua thật là chói mắt, bả vai rộng lớn, giống như một con nghé con vậy. Lúc này hắn đang sảy bước vọt tới chỗ này, mục tiêu tựa hồ chính là tên thiếu niên đang đứng bên cạnh Cơ Động.

- Hảo huynh đệ, mau giúp ta chặn hắn lại đi, ta sẽ không quên ơn ngươi đâu.

Tất Tô nhanh chóng rụt người lại sau lưng Cơ Động, lộ ra nửa cái đầu hướng về phía tên tóc đỏ kia la lên:

- Tạp Nhĩ, đừng tưởng là ta sợ ngươi, không phải tại cuộc thi khảo hạch nhập học, ta đã đá ngươi một cước té lăn quay hay sao, bây giờ đã vội quên rồi à. Đây là Đại ca của ta, có bản lĩnh, ngươi đánh thắng Đại ca của ta rồi hẵng nói.

- Cái gì mà Đại ca, Nhị ca,… ta đánh hết.

Gã thiếu niên tóc đỏ hung hãn phóng tới. Bởi vì Cơ Động đang đứng chắn phía trước, một quyền của hắn đã đánh thẳng vào mặt Cơ Động.

Cơ Động lập tức hiểu được chính mình đang bị lợi dụng. Nhưng lúc này tên thiếu niên tên gọi Tất Tô kia đang nắm chặt vai áo sau lưng hắn, muốn tránh cũng không tránh được. Ở kiếp trước, Cơ Động khi còn trẻ cũng là một cao thủ đánh nhau. Khi đó bởi vì hắn cao ráo, anh tuấn, đám con gái trong trường hắn học đều thích hắn, khó tránh khỏi bị một số đứa con trai cùng trường ghen tị. Tuy rằng hắn cũng không có học qua võ thuật gì, nhưng kinh nghiệm đánh nhau tuyệt đối không ít.

Nhìn thấy một quyền đánh tới của tên thiếu niên tóc đỏ Tạp Nhĩ kia, Cơ Động biết rất rõ, với tình huống thân thể hiện tại của mình, nếu như bị hắn đánh trúng, cho dù không ngất xỉu cũng tuyệt đối chịu không nổi. Bị lợi dụng nếu so với bị đánh thì vẫn còn tốt hơn, hắn trước tiên lập tức phản ứng lại. Đùi phải nâng lên, đạp chân thẳng ra phía trước. Ngươi đúng là cao lớn hơn ta, nhưng mà cánh tay của ngươi nhất định không dài bằng chân ta.

Phanh…, chính xác không sai một ly, một cước này của Cơ Động vừa đúng đá vào bụng tên thiếu niên tóc đỏ kia. Tên thiếu niên tóc đỏ kia quả thật rất mạnh mẽ, hơn nữa thân thể Cơ Động cũng không có tốt lắm, tuy rằng tên tóc đỏ kia cũng bị một cước của hắn đá ngã, nhưng hắn cũng bị lực phản chấn đẩy bật ngửa ra phía sau.

- Ui da, té chết ta rồi.

Cơ Động đúng là bật ngửa ra sau, nhưng tiếng kêu thảm thiết kia cũng không phải là của hắn. Tất Tô khi nãy ở phía sau nắm chặt lưng áo Cơ Động, lần này thông minh lại bị thông minh hại, biến thành tấm đệm lưng cho Cơ Động.

Cơ Động trong nháy mắt đứng thẳng dậy, bay đến đấm mạnh sau gáy tên thiếu niên tóc đỏ kia. Tiên hạ thủ vi cường, dựa theo vóc dáng có thể nhìn ra, tên thiếu niên tóc đỏ kia rất khó đối phó. Chính mình đã đạp hắn một cước, cho dù là do bị lợi dụng, nhưng hắn nhất định sẽ cho là mình cùng với Tất Tô là thuộc một phe, một khi đã như vậy, đánh trước nói sau.

Tất Tô thấy Cơ Động đánh tiếp, đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng hắn cũng lập tức bay tới đánh phụ, cũng không có xoay người bỏ chạy.

Lấy hai đánh một, tuy rằng tên thiếu niên tóc đỏ kia dáng người cao lớn hơn một chút, nhưng vẫn có chút tiêu hóa không xong. Cơ Động còn tốt một chút, toàn là đấm thẳng mặt hắn, Tất Tô lại âm hiểm vô cùng, cứ lựa chỗ hiểm mà đánh. Tuy là bọn chúng đều còn nhỏ, nắm đấm cũng không mạnh lắm, nhưng tên thiếu niên tóc đỏ kia cũng không dám để cho hắn đánh trúng. Tới một lúc sau đã trở thành cục diện, hắn lâu lâu mới đưa tay đánh ra một quyền, phần lớn thời gian đều là dùng hai tay bảo vệ hạ thể.

- Các ngươi đang làm gì đó? Ngừng tay lại hết cho ta.

Một tiếng quát tựa như lôi đình vang lên. Không đợi Cơ Động kịp phản ứng lại, thân thể hắn giống như đằng vân giá vụ bay lên. Đến khi định thần lại, đã thấy một gã đại hán dáng người cực kỳ khôi vĩ, hai tay giơ cao, đem hắn cùng với Tất Tô nhấc lên, chân đã không còn chạm đất. Tạp Nhĩ lúc này cũng đã đứng lên.

Tất Tô chiếm được thượng phong rất là đắc ý, vẻ mặt khinh thường nhìn Tạp Nhĩ. Hai mắt Tạp Nhĩ cơ hồ là phun ra lửa, lại muốn xông lên, đã bị gã đại hán khôi vĩ kia đặt một chân lên bả vai, không thể động đậy.

“Các ngươi cũng được a! Ngày đầu tiên của năm học mới đã đánh nhau. Đứng thẳng người lên cho ta.” Đại hán cao lớn, không khác gì Tạp Nhĩ, đều có một mái tóc ngắn màu đỏ, nhưng Tạp Nhĩ so với hắn giống như trẻ con so với người lớn. Người này nhìn qua khoảng hơn ba mươi tuổi, nếu nói Tạp Nhĩ là một con nghé non, thì hắn chính là một con trâu cực kỳ mạnh mẽ, mang ánh mắt của một con báo, không giận mà tự uy.

“Thích đánh nhau hả? Được, không thích đánh nhau không đủ tư cách làm Âm Dương Ma Sư. Sau này thiếu gì cơ hội cho các ngươi đánh nhau. Tuy nhiên, giữa sân học viện mà dám công khai đánh nhau, lá gan các ngươi cũng không nhỏ a! Xúc phạm giáo quy. Lễ khai giảng ba người khác ngươi không cần tham gia. Bây giờ, ngay lập tức, chạy hai mươi vòng quanh sân thể dục cho ta. Không chạy được thì trực tiếp về nhà gặp mẹ đi. Người nào hoàn thành cuối cùng phải chạy thêm năm vòng. Đây là lễ khai giảng dành cho các ngươi. Bắt đầu.”

Tất Tô không chút do dự, là người đầu tiên bắt đầu chạy. Cơ Động tuy thầm kêu không hay, nhưng mấy ngày nay hắn cũng đã suy nghĩ rất kỹ, một khi sự việc đã như vậy, chỉ còn cách bất đắc dĩ mà bắt đầu chạy mà thôi. Tạp Nhĩ có mái tóc hồng, vẻ mặt tức giận liếc mắt nhìn hai kẻ trước mặt, cũng bắt đầu chạy theo.

Li Hỏa học viện tổng cộng có hai cái sân thể dục, phân biên dành cho Bính hỏa hệ và Đinh hỏa hệ. Lúc này, bọn chúng đang chạy trên sân là thuộc về Bính hỏa hệ, cũng không lớn, một vòng hai trăm thước. Nhưng phải chạy đủ hai mươi vòng, chính là bốn ngàn thước, đối với một đứa nhỏ mười tuổi, hơn nữa là bộ dáng suy yếu như Cơ Động, tuyệt đối là thử thách mang tính khiêu chiến cao.

Trên sân thể dục, không ít học viên cũ và mới thấy được một màn này. Học viên cũ thì cười trộm, học viên mới thì có chút e ngại nhìn trung niên to cao kia.



Trừng mắt, trung niên cao to giận dữ hét: “Nhìn cái gì? Các ngươi cũng muốn chạy hả? Xếp hàng đến sảnh giáo học lâu tham gia lễ khai giảng cho ta ngay lập tức. Ta đếm đến mười, kẻ nào còn đứng đây với ta, lập tức chạy với bọn hắn.”

Hống – Bất luận là đệ tử cũ hay đệ tử mới, cơ hồ là cùng lúc không hô mà chạy hết, không ai hy vọng trở thành kẻ bất hạnh tiếp theo.

Tráng hán sờ sờ lên mặt, “Ta đáng sợ như vậy sao? Làm gì xấu trai và hung dữ quá đâu, hừ.” Vừa nói, ánh mắt của hắn vừa nhìn ba người đang chạy, hơn nữa, ánh mắt trước tiên lại dừng trên người Cơ Động, miệng cười hắc hắc, “Ba tên tiểu tử này cũng được, có phong thái của ta năm xưa, vừa đến học ngày đầu tiền đã dám đánh nhau. Được lắm. Hơn nữa cái tên tiểu tử nhỏ gầy nhất kia, một cước hiểm, mặc dù không to lớn nhưng lại đánh ngã được một gã bưu hãn. Di, tân sinh nhập học khảo hạch năm nay có gã đệ tử như thế này mà sao ta không nhớ nhỉ?”

Chỉ chạy một tẹo, chênh lệch về tố chất thân thể lập tức biểu hiện ra. Không chút nghi ngờ, tên tiểu tử Tạp Nhĩ với mái tóc hồng thân thể con nghé con, dưới chân cực kỳ có lực, từng bước nện xuống mặt đất đem thân thể hắn vươn xa, mặc dù là bắt đầu cuối cùng, nhưng rất nhanh chóng vượt qua Cơ Động và Tất Tô, trở thành dẫn đầu đoàn.

Tất Tô tuy không bằng Tạp Nhĩ, nhưng cước bộ của hắn lại phi thường nhẹ nhàng, đuổi phía sau Tạp Nhĩ cũng không bị bỏ cách quá xa, coi như khá thoải mái.

Chạy ở vị trí cuối cũng không được kỳ vọng chính là Cơ Động. Thời điểm mới bắt đầu vẫn còn tốt, mấy ngày nay hắn cũng một mực rèn luyện chạy, hết ba bốn vòng cũng chưa có cảm giác gì nhiều, miễn cưỡng vãn theo kịp. Hết vòng thứ năm, hô hấp của Cơ Động đã bắt đầu trở nên nặng nên, hai chân như là đeo chì càng ngày càng nặng, mồ hôi cũng bắt đầu thấm vào quần áo, khoảng cách với Tạp Nhĩ và Tất Tô ngày càng xa.

Chạy đến vòng thứ chín, Tạp Nhĩ đã vượt qua Cơ Động một vòng, chẳng những hắn không có ý tứ giảm tốc, mà ngược lại chạy càng lúc càng nhanh.

Khi Tất Tô vượt qua Cơ Động một vòng thì giữ tốc độ chạy theo bên cạnh hắn, nghi hoặc nhìn hắn, “Huynh đệ, thân thể ngươi kém quá a! Phần thi thể năng trong kỳkhảo hạch nhập học ngươi thông qua bằng cách nào chứ? Vừa rồi ngươi giúp ta, cám ơn nhé.”

Cơ Động liếc mắt nhìn hắn, thở hào hển nói: “Vừa rồi lúc đánh nhau ngươi không có bỏ mặc ta mà chạy, không thèm tính toán với ngươi.”

Tất Tố tự vỗ vào ngực, “Ta mà phải chạy a. Ta là loại người nào chứ?”

Cơ Động không tức giận nói: “Có chút giống.”

“Ách… được rồi, hay là để ta giúp ngươi một tay.” Nói xong, Tất Tô liền tiến lại, xốc lấy vai phải của Cơ Động, giúp hắn chịu một phần sức nặng của cơ thể.

Cơ Động hơi né, đưa tay ra ngăn, “Không cần, ta có thể tự làm được. Ngươi cứ chạy đi, mặc kệ ta.”

Trung niên tráng hán đứng ở giữa sân thể dục hiển nhiên thấy được tình huống bên này chỗ bọn chúng, “Các ngươi làm cái gì thế, mau chạy đi, lại muốn bị phạt tiếp sao?”

Tất Tô giả bộ ói, thè đầu lưỡi ra, sau đó mới tăng tốc, đuổi theo Tạp Nhĩ ở phía trước.

Chạy đến vòng thứ mười lăm, thể lực của Cơ Động đã hoàn toàn cạn kiệt, tốc độ cũng chậm lại rất nhiều, nhưng hắn lại không có chút ý tứ nào buông tha, muốn trở thành Âm Dương Ma Sư, tất nhiên phải trả một giá gấp ba mươi hai lần so với thiên tài. Sự trừng phạt ngày hôm nay chỉ là bắt đầu mà thôi.

Trung niên sáng hán đứng ở trung tâm sân thể dục, nhìn ba người chạy, lúc bắt đầu, hắn hân thưởng nhất chính là động tác đánh nhau cường hãn và trực tiếp của Cơ Động. Nhưng trong quá trình chạy này, hắn liền nhận ra vấn đề, rõ ràng, thân thể Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô phi thường tốt, chạy hai mươi vòng căn bản không tính là gì. Nhưng gã đệ tử nhỏ gầy kia không ngờ lại gặp khó khăn đến như vậy. Gã đệ tử này làm cách nào mà thông qua nhập học khảo hạch đây chứ?

Nhưng, suy nghĩ của trung niên tráng hán rất nhanh chóng bị thay đổi. Với kinh nghiệm của hắn đương nhiên có thể nhìn ra thể lực của Cơ Động đã sớm cạn kiệt, thế nhưng, hắn vẫn kiên trì như cũ, không có chút ý định dừng lại, hay là cầu xin tha thứ. Có chút nghị lực. Mặc dù tố chất thân thể hắn không bằng hai gã kia, nhưng sự kiên trì lại khiến trung niên tráng hán âm thầm gật đầu.

Khi Cơ Động chạy hết vòng thứ mười sau, Tạp Nhĩ cùng Tất Tô đã hoàn thành trừng phạt của bọn chúng, ngoài dự đoán của mọi người, năng lực tăng tốc lúc cuối của Tất Tô rất mạnh, không ngờ lại có thể bất phân thắng bại với Tạp Nhĩ.

Cơ Động vẫn kiên định không ngừng nghỉ nện từng bước tiếp tục chạy, đột nhiên hắn phát hiện thân thể mình bỗng nhiên nhẹ nhàng, chạy không còn khó khăn như lúc trước nữa. Trong đầu linh quang chợt lóe, cực hạn, ta đã đột phá cực hạn? Hắn biết, ở loại vận động này, thân thể sẽ đạt tới một loại cực hạn, đột phá mức cực hạn này, chắng khác nào đâm thủng trận tuyến, cước bộ trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hô hấp cũng không còn khó khăn như cũ nữa. Từ vòng thứ mười bảy đến vòng thứ hai mươi, bốn vòng này rõ ràng hắn chạy thoải mái hơn rất nhiều, kiên trì đến cùng.

Tuy nhiên, trừng phạt còn chưa chấm dứt, về đích cuối cùng, hắn còn phải chạy thêm năm vòng trừng phạt nữa. Ngay khi Cơ Động bắt đầu khởi bước chạy vòng thứ hai mươi mốt, một đạo thân ảnh đột nhiên đi lên cùng hắn.

“Ngươi làm gì?” Cơ Động quay đầu nhìn về người đang đi theo mình, chính là Tất Tô.

Tất Tô cười hắc hắc, “Việc này là do ta, ngươi vô can mà gặp họa, ta làm sao có thể để ngươi chịu phạt nhiều hơn ta chứ? Cùng nhau đi.”

Còn không chờ hắn nói hết lời, một mái tóc hồng đã xuất hiện phía bên kia Cơ Động, chính là Tạp Nhĩ, vừa chạy vừa nói: “Ta cũng không phải muốn theo ngươi, chỉ là, ta muốn chứng minh, thể lựcc ủa ta không thể kém hơn so với các ngươi.” Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng tốc độ của Tạp Nhĩ thủy chung giống như Tất Tô, bảo trì tốc độ chạy cùng Cơ Động, ba người cùng tiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Dương Miện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook