Chương 292: Đoàn Tụ Ngoài Ý Muốn!
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
Dưới sự hướng dẫn của Phất Thụy, mọi người cùng tiến về doanh trại của đại quân. Một điều hiển nhiên là Âm Dương Học Đường luôn trú đóng tại vị trí trọng yếu nhất trong đại quân. Không đợi Phất Thụy an bài doanh trướng cho mấy người Cơ Động nghỉ ngơi, thì Lục Long Quang Huy đã nhận được tin tức, chỉ trừ Thạch Long Tống Thụy Long còn phải thực thi nhiệm vụ ở bên ngoài, bốn người còn lại đã lần lượt chạy tới.
Đối với Cơ Động, kỳ thật bốn vị này cũng không lưu lại ấn tượng gì sâu sắc đối với hắn. Tuy nhiên sau khi Thánh Tà Chiến lần trước kết thúc, nghe Phất Thụy nói Cơ Động chắc chắn sẽ là người nối nghiệp của hắn, hơn nữa những chuyện Cơ Động đã làm trong Thánh Tà Chiến họ cũng đã nghe thấy, tự nhiên là phải coi trọng vị tiểu sư đệ của Phất Thụy hơn.
Sau khi hai bên hàn huyên, Cơ Động đem lời tiên tri của Thiên Cơ đời trước kể lại. Tứ Long đều hứa hẹn sẽ tận lực chú ý, cẩn thận canh phòng. Tuy nhiên Cơ Động vẫn có thể nhìn ra sự hứa hẹn qua quýt trong mắt họ. Hắn cười khổ trong lòng không ngớt. Thẳng thắn mà nói, đến như bản thân hắn còn không tin tưởng lời tiên tri của lão Thiên Cơ, chứ đừng nói gì đến việc thuyết phục người khác. May mắn là còn có sư tổ dẫn theo sáu vị Chí tôn cường giả tọa trấn bên ngoài Thánh Tà thông lộ. Có bọn họ làm hậu thuẫn, trong lòng Cơ Động cũng không có gì là lo lắng nhiều.
Thánh Tà Chiến sắp bắt đầu, tứ Long còn có nhiều chuyện tình phải làm, đành mời Cơ Động tham gia tiệc tối rồi rời đi.
Vân Thiên Ky yên lặng ngồi trong góc doanh trướng, hai mắt hấp háy, không biết đang suy nghĩ chuyện gì. A Kim vẫn giữ bộ dáng lạnh băng như cũ.
Cơ Động và Phất Thụy rời khỏi doanh trại của tứ Long, quay lại đại trướng của Phất Thụy. Cơ Động nói:
- Sư huynh, Âm Dương Học Đường hiện có bao nhiêu đệ tử vậy?
Phất Thụy trả lời:
- Ngoại trừ những người đã hi sinh và quá tuổi, mấy năm gần đây học đường đã bổ sung thêm nhân thủ. Nhân số hiện tại đã là năm mươi người. Thế nào, đệ có ý định trở về Âm Dương Học Đường sao? Yên tâm đi, chờ Thánh Tà Chiến lần này kết thúc, cho dù đệ không muốn trở về, huynh cũng nhất định kéo đệ trở về.
Cơ Động lắc đầu nói:
- Đệ không có ý này, huynh có thể triệu tập bọn họ tới đây hay không, đệ muốn đưa cho họ vài thứ. Thánh Tà Chiến sắp bắt đầu, có thêm vài thứ bảo vệ tánh mạng cũng là chuyện tốt.
Phất Thụy kinh ngạc nhìn Cơ Động:
- Là cái gì? Huynh có phần không? À không, huynh và chị dâu phải có hai phần mới đúng.
Cơ Động cười ha ha nói:
- Sư huynh, từ bao giờ huynh lại trở nên tham lam như vậy chứ?
Phất Thụy cười hắc hắc:
- Đây không phải là tham lam. Huynh còn không biết đệ sao, đệ đã đem ra thứ gì thì đó nhất định là đồ tốt. Mau nói cho huynh biết đó là thứ gì đi!
Cơ Động mỉm cười nói:
- Còn nhớ khi đệ tỷ thí với tên ma sư của Ma Kỹ Công Hội không? Cái tên đã ném ra một đống Ma Kỹ Quyển Trục ấy.
Phất Thụy hơi sững người.
- Đúng rồi, lần trước huynh quên hỏi đệ, rốt cục là đệ đã làm như thế nào? Lúc đó hẳn là đệ cũng dùng vũ khí cùng loại với Ma Kỹ Quyển Trục. Chỉ có điều khi đó huynh lại không thấy đệ sử dụng Ma Kỹ Quyển Trục, hơn nữa lại còn có mùi rượu phát tán trong không trung. Đệ đừng nói với huynh là lúc đó đệ dựa vào rượu mà tăng phúc Ma lực của mình nha.
Cơ Động nói:
- Không phải, rượu tuy có thể tăng phúc ma lực nhưng rất khó khống chế. Hơn nữa các loại rượu khác nhau cũng sinh ra tình huống khác nhau. Tuy nhiên thứ đệ muốn tặng cho mọi người lại có quan hệ tới rượu.
Vừa nói hắn vừa khẽ lật cổ tay, xuất ra một bình Ma Kỹ Tửu đưa cho Phất Thụy.
Phất Thụy cầm lấy bình Ma Kỹ Tửu, kinh ngạc nhìn Cơ Động.
- Đây chính là thứ mà đệ đã dùng hôm đó sao? Đây rốt cục là cái gì? Để ta xem một chút…di…dưới đáy bình này hình như là Tồn Trữ Pháp Trận trong Ngũ Hành Pháp Trận a! Tiểu sư đệ, thứ này là…?
Cơ Động đáp:
- Là do đệ phát minh ra. Mặc dù có không ít điểm hạn chế nhưng lại lợi thế ở chỗ giá thành chế tạo rất rẻ, đệ gọi nó là Ma Kỹ Tửu. Theo một mặt nào đó mà nói, nó hoàn toàn có thể so sánh với Ma Kỹ Quyển Trục. Đáng tiếc là chỉ có một mình đệ mới chế tác được. Sư huynh, huynh cũng lĩnh hội được Ngũ Hành Pháp Trận, chút nữa đệ sẽ nói nguyên lý chế tạo cho huynh biết, huynh có thể thử chế tác thử xem sao.
Phất Thụy mở to hai mắt:
- Đệ nói thứ này có thể dùng như Ma Kỹ Quyển Trục ư? Trời ạ! Tiểu sư đệ, chất lỏng trong chai này là cái gì?
Cơ Động cười ha ha nói:
- Tất nhiên là rượu rồi. Có bình là rượu Bạch Lan Địa, có bình là rượu Uy Sĩ Kỵ. Tốt nhất là huynh nên triệu tập bọn họ lại, đệ sẽ đưa cho mỗi người một bình, đồng thời hướng dẫn họ phương pháp sử dụng và bảo quản. Thứ này nếu dùng để chiến đấu thì số lượng còn không đủ, nhưng đến thời khắc mấu chốt có thể bảo trụ được tính mạnh a.
Phất Thụy không chút khách khí, đem Ma Kỹ Tửu trong tay thu vào.
- Tiểu sư đệ, ngươi đúng là quái vật mà. Huynh hiện tại càng ngày càng tin tưởng vào lời nói của Thiên Cơ rồi. Sư tổ có nói, vị lão Thiên Cơ kia đã cho người biết, đệ chính là Thánh vương sẽ cứu vớt đại lục, đệ chính là Chưởng khống giả, là người dẫn dắt Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ. Thoạt nhìn thì hình như người nói không sai chút nào. Huynh gần đây cũng khá tự phụ, cho rằng có thể sáng ngang với đệ. Bây giờ huynh mới phát hiện chênh lệch giữa chúng ta càng lúc càng lớn a. Tiểu sư đệ, để đền bù sự tổn thương trong lòng huynh, đệ có phải là nên cho huynh thêm một lọ Sinh Mệnh Chi Nguyên nữa không? A, còn có Ma Kỹ Tửu này nữa, càng nhiều càng tốt nha. Huynh cũng không ngại quá nhiều đâu.
Cơ Động tức giận nói:
- Sư huynh, huynh tưởng đây là nước lã sao? Đệ cũng chỉ có tổng cộng hơn trăm bình mà thôi, chia cho các thành viên của Âm Dương Học Đường, mỗi người cũng không được bao nhiêu, đưa huynh một ít là được rồi. Thẳng thắn mà nói, loại Ma Kỹ Tửu này đối với sư huynh cũng không có tác dụng gì lớn. Đệ chỉ có thể khắc Cơ Chuẩn Kỹ vào trong đó mà thôi. Dù có là Cơ Chuẩn Kỹ song hệ tổ hợp kỹ thì cũng chỉ tương đương với Tất Sát Kỹ của người bình thường. Huynh có Lôi Ngục Thần Phủ, còn để ý đến chút uy lực bé xíu ấy sao?
Phất Thụy cười ha ha nói:
- Vậy cũng không đúng a, nếu rơi vào tình huống cạn kiệt ma lực thì đây chính là thứ để bảo mệnh đó nha. Đệ chờ ở đây đi, huynh sẽ đi triệu tập mọi người. Đúng rồi, trong số những thành viên mới gia nhập Âm Dương Học Đường, còn có người quen của đệ đó.
Người quen? Cơ Động sửng sốt đến ngẩn người. Không đợi cho hắn kịp hỏi, Phất Thụy đã phóng người ra ngoài. Nhìn bóng lưng của sư huynh, Cơ Động chợt phát hiện chênh lệch giữa mình và sư huynh đã thật sự được thu hẹp lại, không chỉ về mặt thực lực, mà cả khi sư huynh nói chuyện với mình, đã không còn cảm giác quan tâm chiếu cố như trước kia nữa. Mối quan hệ giữa hai người giờ đây chẳng khác nào đồng bạn trao đổi với nhau. Nói cách khác, loại cảm giác này đại biểu cho việc Phất Thụy đã thừa nhận thực lực của hắn. Đây cũng chính là phương hướng mà Cơ Động đang cố gắng phấn đấu.
- Chủ nhân, ngài cũng cho ta vài bình Ma Kỹ Tửu đi.
Vân Thiên Ky mở to hai mắt, nhìn Cơ Động nói.
Cơ Động nói:
- Thiên Cơ, không phải chúng ta đã thống nhất rồi sao, ngươi sẽ lưu lại doanh trại chờ ta. Ngươi vừa mới trở thành Thiên Cơ, vẫn chưa có năng lực chống lại Ma sư. Ta không thể để cho ngươi đi mạo hiểm được.
Vân Thiên Ky nói:
- Chủ nhân, ngài đã quên rồi sao. Bảy năm trước ta đã từng nói qua, từ nay về sau mạng của Vân Thiên Ky này sẽ là của ngài. Hơn nữa, Thiên Cơ nhất mạch chúng ta tuy không có năng lực chiến đấu thực tiễn, nhưng chúng ta lại am hiểu tiên tri, tìm chỗ may mắn, tránh nơi xui rủi, cũng như có một ít kỹ năng bảo vệ tánh mạng của riêng mình. Nếu cộng thêm Ma Kỹ Tửu của ngài, dù ở trong Thánh Tà chiến trường thì việc tự bảo vệ mình đối với ta không thành vấn đề. Ta xác định có thể tìm được vị trí của ngài, sau đó cùng hội họp với chủ nhân.
Cơ Động trầm giọng nói:
- Không được, ta không thể để cho ngươi đi mạo hiểm. Thánh Tà chiến trường không phải là nơi đem tính mạng ra đùa giỡn. Tình huống thay đổi trong nháy mắt, cho dù ngươi có thể tiên đoán được tương lai vẫn luôn tồn tại nguy hiểm.
- Chủ nhân, ngài biết trước khi lão sư qua đời, đã để lại cho ta tám chữ gì không?
Cơ Động sửng sốt, trong đầu không khỏi hồi tưởng lại tình cảnh Thiên Cơ đời trước vẫn lạc. Sau khi nói với mình những chuyện kia, hình như lão Thiên Cơ đã nói với Vân Thiên Ky điều gì đó. Tuy nhiên đôi môi của ông ấy chỉ mấp máy, không phát ra thanh âm nên Cơ Động không nghe được gì. Hắn chỉ đại khái nhìn thấy lão Thiên Cơ nói đúng tám chữ. Sau đó, vị Thiên Cơ này dùng ánh mắt bi ai nhìn mình rồi đột ngột biến mất.
- Lão sư nói chính là “Theo sát Thánh vương, tương hỗ lẫn nhau.” Ta có thể hiểu được ý tứ của lão sư lúc ấy. Hẳn là người nói trong Thánh Tà Chiến, ta chỉ có thể đi theo bên cạnh ngài mới có thể trợ giúp cho ngài, ở bênh cạnh ngài cũng chính là nơi an toàn nhất đối với ta. Cho dù là ở trong quân doanh, có thiên quân vạn mã cũng không bằng. Chủ nhân, để cho ta đi đi!
Nhìn ánh mắt chấp nhất của Vân Thiên Ky, đôi lông mày đang nhíu chặt của Cơ Động dần dần giãn ra.
- Được rồi, ngươi nhất định phải chú ý trong mỗi thời khắc.
Vừa nói, hắn vừa lấy ra mười bình Ma Kỹ Tửu đưa cho Vân Thiên Ky, đồng thời hắn cũng đem Sinh Mệnh Chi Hạch lấy xuống, đeo lên cổ Vân Thiên Ky.
- Chủ nhân, ngài đây là…
Vân Thiên Ky kinh ngạc nhìn Cơ Động.
Cơ Động mỉm cười nói:
- Ta đã đáp ứng cho ngươi đi, thì ngươi phải nghe theo sự sắp xếp của ta. Ta đã thông qua Linh Hồn Lực mà câu thông với Mao Đài và Ngũ Lương Dịch. Có chúng nó ở bên cạnh ngươi, ta mới yên tâm. Về phần ta, ta nghĩ ngươi cũng không cần phải lo lắng đâu. Theo như lời của lão Thiên Cơ, ta chính là Thánh vương, sao có thể dễ dàng gặp chuyện không may chứ. Cho dù gặp phải Thập giai Ma thú hoặc Thánh Đồ của đối phương, ta vẫn có thể toàn thân trở ra.
Mặc dù thân là Thiên Cơ nhưng không có nghĩa là Vân Thiên Ky không có cảm tình của thường nhân. Hắn không cự tuyệt, chỉ nhè nhẹ gật đầu. Hắn có thể cảm thụ được Sinh Mệnh Lực khổng lồ tỏa ra từ Sinh Mện Chi Hạch, nhưng đối với hắn, tấm lòng của Cơ Động mới khiến hắn cảm thấy ấm áp hơn gấp bội.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến những tiếng bước chân nhộn nhịp, thanh âm của Phất Thụy cũng vang lên:
- Tiểu sư đệ, tất cả mọi người đã tới rồi. Đệ cũng nên xuất hiện đi.
Cơ Động nhẹ gật đầu với Vân Thiên Ky, rồi xoay người đi ra ngoài.
Chỉ thấy bên ngoài lều, mười mấy tên đệ tử của Âm Dương Học Đường từ các doanh trướng đang đi tới. Khi hắn nhìn thấy một trong số những gương mặt xa lạ ấy, lập tức kinh ngạc mở to hai mắt ra nhìn. Chẳng lẽ là bọn họ sao?
Người đầu tiên khiến hắn chú ý là một người có mái tóc ngắn màu đỏ, dáng người cực kỳ cường tráng, thậm chí còn muốn to con hơn Phất Thụy rất nhiều.
Trang phục trên người hắn dường như sắp bị lực lượng mạnh mẽ của thân thể làm cho nổ tung. Khuôn mặt cương nghị đầy sự tự tin, không cần phải cố gắng cảm thụ cũng có thể nhìn được toàn thân hắn giống như một vầng thái dương nóng bỏng. Bính Hỏa Ma lực nồng đậm vờn quanh như sẵn sàng công kích, nhưng đó cũng không phải nguyên nhân hấp dẫn ánh mắt của Cơ Động. Chính thức thu hút hắn là khuôn mặt và ánh mắt nóng rực có chút quen thuộc.
- Ngươi là Tạp Nhĩ?
Cơ Động tiến nhanh lên phía trước, tới trước mặt người thanh niên cao hơn mình gần một cái đầu.
Thanh niên đó ha ha cười, dùng sức vỗ vỗ bên vai một thanh niên đi cùng có dáng người cao ráo, gương mặt anh tuấn.
- Nhìn xem, ta nói có đúng không. Lão đại sẽ không quên chúng ta. Lão đại, còn ai khác ngoài Tạp Nhĩ ta đây chứ?
Vừa nói, hắn vừa mở rộng vòng tay ra với Cơ Động.
Cơ Động cũng đồng dạng giang rộng đôi tay, ôm thật chặt người thanh niên đó. Hắn thật không ngờ được trong danh sách học viên Âm Dương Học Đường lại có cái tên Tạp Nhĩ.
Ôm lấy Tạp Nhĩ, ánh mắt Cơ Động tiếp tục rơi trên người thanh niên mà Tạp Nhĩ đã vỗ vai. So sánh với Tạp Nhĩ, người thanh niên này luôn tỏa ra khí tức âm nhu nguy hiểm, tướng mạo anh tuấn, ánh mắt linh động. Đó là một gương mặt hết sức quen thuộc.
- Tất Tô?
Tất Tô vẻ mặt khổ não nói:
- Lão đại, ngươi hại ta thua dưới tay Tạp Nhĩ một khỏa Tứ giai Bính Hỏa tinh hạch rồi. Cái này lão đại ngươi phải đền bù cho ta a!
Thần sắc hắn làm ra vẻ vô cùng khổ não nhưng niềm vui sướng trong mắt lại không cách nào che dấu.
- Bớt nói nhảm đi.
Cơ Động đồng dạng cũng cấp cho hắn một cái ôm thật chặt, lại đưa tay ra kéo Tạp Nhĩ tới. Đã bao nhiêu năm qua, từ lúc Cơ Động ly khai Thiên Can Học Viện, huynh đệ ba người bọn họ chưa hề đoàn tụ lần nào. Không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp mặt tại nơi đây.
- Cơ Động, khi nào có thời gian, chúng ta luận bàn một chút chứ?
Một giọng nữ trầm thấp chợt từ bên cạnh truyền tới, Cơ Động ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một bóng người vừa lạ lẫm vừa quen thuộc, dáng người thon thả, mục quang long lanh đang chăm chú nhìn mình.
Thiếu nữ này tướng mạo thanh tú, lại cắt tóc ngắn giống Tạp Nhĩ, anh khí mà thông thái. Nàng dong dỏng cao tương đương Tất Tô và Cơ Động. Trong đám nữ hài, nàng tuyệt đối là người cao nhất.
- Ngươi là Chúc Quy?
Cơ Động đã nhận ra nữ hài tử này. So sánh với năm hắn còn trong học viện, ba người này đều có biến hóa long trời lở đất. Nếu không phải trên hình dáng còn lưu lại một ít đường nét lờ mờ quen thuộc, cũng như ánh mắt vẫn không thay đổi, e rằng Cơ Động đã không thể nhận ra bọn họ.
Chúc Quy nở một nụ cười tươi tắn:
- Thế nào? Khi nào mới cùng ta luận bàn?
Cơ động cũng cười:
- Ta bây giờ còn nhớ rõ, ban đầu ở Ly Hỏa Học Viện, ngươi đã là Ngũ cấp học đồ, lúc đó ngươi khiến ba người chúng ta hâm mộ không thôi. Tuy nhiên chỉ sợ hiện tại ngươi đã không còn là đối thủ của ta nữa rồi!
Chúc Quy hừ một tiếng nói:
- Sau khi ngươi gia nhập Âm Dương Học Đường, ta tự biết đã không phải là đối thủ của ngươi. Tuy nhiên điều này vẫn không thể ngăn cản ta tìm ngươi luận bàn. Ta hiện tại cũng gia nhập Âm Dương Học Đường, nhất định sẽ có một ngày ta vượt qua ngươi.
Tạp Nhĩ đứng bên cạnh liền tiến tới, cười cười hắc hắc nói:
- Lão đại, thân phận hiện tại của tiểu Quy đã đảo ngược thành em dâu của ngươi rồi.
Cơ Động kinh ngạc nhìn Tạp Nhĩ:
- Tạp Nhĩ, ngươi được nha! Ngươi đã thu phục được trái tim Chúc Quy?
Tạp Nhĩ vội vàng lắc đầu nguây nguẩy.
- Không, không, ta làm gì có cái bổn sự này, là Tất Tô.
Lúc này Cơ Động mới thật sự giật mình, quay sang nhìn Tất Tô đang xấu hổ đến đỏ bừng mặt. Hắn thầm than trong lòng, chuyện này thật khó tin.
Chúc Quy và Tất Tô thuộc tính lần lượt là Âm, Dương Hỏa. Chỉ có điều hai người lại hoán đổi thuộc tính với nhau, Chúc Quy tính tình cương liệt trong khi Tất Tô lại nhu mì như thiếu nữ. Hai người kết hợp với nhau đã vượt xa dự liệu của Cơ Động.
Tất Tô cười khổ nói:
- Lão đại, ngươi không cần nhìn ta với ánh mắt như vậy a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.