Chương 411: Không cần nương tay
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
Gã thủ lĩnh hộ vệ Tào Nghị chuyển hướng từ phía Mặt Khô Lâu sang bên nhóm Thiên Can thánh đồ, sắc mặt hắn nhất thời biến thành bộ dáng người trầm ổn, kiên nghị, khí chất như vậy mới đúng là thuộc về hắn. Ma lực Mậu Thổ hệ trầm trọng chậm rãi giải phóng ra, phối hợp thêm thuộc tính của chín người khác tiến hành áp chế. Nhất thời không khí chung quanh dường như cô đọng lại.
(Khô Lâu Kiểm = Mặt Khô Lâu là biệt danh của tên công tử ăn chơi kia.)
Tào Nghị nhìn Đỗ Hinh Nhi, trầm giọng nói: "Tiểu cô nương, ta biết nhóm các ngươi hẳn là người có lai lịch. Còn nhỏ tuổi mà đã có tu vi đột phá năm mươi cấp như thế coi như là cực kỳ ít thấy. Thế nhưng, các ngươi sẽ không có bất cứ cơ hội nào. Nếu muốn bớt đau khổ thì lập tức thúc thủ chịu trói đi. Thiếu gia chúng ta chỉ cần nữ tử, nam nhân có thể tha cho!"
"Cần cái đầu mụ nội ngươi ~!" Miểu Miểu đã sớm ít nhịn không được, nghe Tào Nghị nói thế đột nhiên đứng lên đi tới bên cạnh Đỗ Hinh Nhi.
Lúc này Cơ Động mở miệng: “Miểu Miểu quay trở lại. Đỗ Minh, ngươi đi lên, giao cho ngươi và Hinh Nhi. Không cần nương tay !"
"Vâng, lão sư !" Đỗ Minh cung kính đáp ứng một tiếng, đứng lên đi tới. Miểu Miểu quay đầu lại nhìn về phía Cơ Động, trong ánh mắt tỏ ý hỏi thăm.
Cơ Động khẽ gật đầu với nàng, truyền âm nói: "Đỗ Minh và Hinh Nhi cũng sắp đến cấp sáu mươi, cứ để cho bọn họ chịu một ít áp lực học hỏi thêm kinh nghiệm, có như thế bọn họ mới sớm ngày đuổi theo kịp mọi người. Miểu Miểu liếc Cơ Động nhưng cũng không nói gì, bình thản ngồi lại xuống ghế. Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi sóng vai đứng cạnh nhau, huynh muội hai người liếc mắt nhìn nhau tâm ý tương thông.
Thân hình Đỗ Minh chợt lóe che ở trước người Đỗ Hinh Nhi, còn Đỗ Hinh Nhi lại dùng hai tay từ từ đặt trên bả vai Đỗ Minh. Bọn họ là huynh muội, mấy năm nay một mực tu luyện cùng nhau, hành động với nhau đã đến trình độ cực kỳ ăn ý.
Tào Nghị hừ lạnh một tiếng: “Nhìn bộ dáng các ngươi chính là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt rồi. Vậy đừng trách chúng ta không khách khí !" Dưới sự hướng dẫn của hắn, trong nháy mắt mười tên hộ vệ tăng cường Ngũ Hành áp chế, không khí trong phạm vi áp chế đã xuất hiện một chút ba động nhè nhẹ. Chung quanh ba mươi thước cên trong trong tửu điếm, phần lớn đồ sứ bị chèn áp bể tan tành, mười hệ ma lực hòa hợp lưu chuyển, ma lực ba động khổng lồ không ngừng gia tăng.
Nhưng mà càng gia tăng ma lực, trong lòng Tào Nghị cùng những gã hộ vệ lại càng giật mình. Bởi vì bọn họ kinh ngạc phát hiện những thanh niên nam nữ ngồi ở trên ghế nệm kia căn bản không có để ý tới bọn họ. Nhất là tên thanh niên tóc trắng mới vừa mở miệng kia, hắn ngồi ở chỗ đó y như lão tăng nhập định, không thèm liếc sang bọn hắn một lần.
Trái tim Tào Nghị đột nhiên đập nhanh thêm mấy phần. Chẳng lẽ thế lực sau lưng những thanh niên này lớn đến mức vượt qua thiếu gia hay sao? Thật sự là thành viên hoàng thất quốc gia nào đây? Coi như là thành viên hoàng thất thì thế nào? Một tia sát khí lạnh như băng từ đáy mắt Tào Nghị hiện lên. Nơi này là địa phương của thương hội Ngốc Có Tiền, chỉ cần bọn họ làm thật gọn gàng, giết chết toàn bộ những người trước mắt này sẽ không có ai biết được chuyện này do nhóm bọn hắn làm mà? Chuyện như vậy cũng không là lần đầu tiên bọn họ làm.
Cho tới giờ khắc này, Tào Nghị và những gã hộ vệ không hề nghĩ tới những người trước mắt này không phải là thân phận bọn hắn chọc không nổi, mà vấn đề ở chỗ thực lực. Nguyê nhân thật sự là vì nhóm Cơ Động quá trẻ tuổi, cho dù là Lôi Đế Phất Thụy lớn tuổi nhất nhìn qua cũng chỉ chừng ba mươi tuổi mà thôi. Mấy cô bé kia lại càng nhỏ tuổi xinh đẹp. Đám người Tào Nghị làm sao mà ngờ được, bản thân mình đụng tới Quang Minh Thiên Can thánh đồ đây? Thế nhưng chỉ sau một khắc, con ngươi Tào Nghị nháy mắt nở lớn lên, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt bất chợt dâng lên.
Huynh muội Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi đồng thời giải phóng ma lực, lần này không phải là ma lực bình thường nữa, mà bọn họ thả ra cực hạn ma lực không chút ngần ngại.
Ánh sáng chói lọi màu vàng kim và băng lam từ trên người Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi hiện ra. Đỗ Hinh Nhi chính là cực hạn Canh kim, Đỗ Minh còn lại là cực hạn Nhâm thủy. Ở trong Ngũ Hành thì kim sinh thủy, vì vậy Đỗ Hinh Nhi mới đứng phía sau lưng ca ca. Hỗ trợ anh trai gia tăng ma lực toàn diện, lợi dụng nguyên lý Ngũ Hành tương sinh rót ma lực của mình vào trong cơ thể Đỗ Minh, giúp hắn gia tăng ma lực trên phạm vi lớn.
Có kinh nghiệm lúc trước ở trong rừng rậm, huynh muội hai người tiến hành phối hợp ma lực tương sinh tương đối quen thuộc. Mặc dù hai huynh muội không đạt đến cấp sáu mươi, nhưng thông qua ma lực tương sinh biến hóa chồng chất. Ma lực Đỗ Minh lúc này bất chợt tăng lên tới cấp bảy quan. Đây chính là trình độ bảy quan có cực hạn ma lực. Mặt dù bị đối thủ tiến hành Ngũ Hành áp chế, từ trên thân Đỗ Minh tản mát ra cực hạn Nhâm thủy từ từ lấn sang, thuộc tính áp chế mãnh liệt kia cơ hồ trong nháy mắt đã bị phá tan, nó còn ngang nhiên vọt tới trước áp chế ngược lại đám người Tào Nghị. Khiến cho hắn và mười tên hộ vệ không kịp ứng phó, cơ hồ đồng thời la thảm một tiếng lui về phía sau nửa bước. Ngược lại Mặt Khô Lâu - Vương Hiểu lỗi phảng phất như bình an vô sự, vẫn đứng ở nơi đó. Chẳng qua là thần sắc trên mặt có chút thay đổi, trong lúc mơ hồ trên người hắn lộ ra một tầng sáng trắng nhàn nhạt, thuộc về màu sắc Canh kim hệ.
Đỗ Minh giơ hai tay lên, ánh mắt lóe ra tia sáng tựa như biển rộng xanh thẳm, từng vầng sáng xanh lam từ trên hai tay hắn phát tán ra. Nhiệt độ trong không khí giảm xuống kịch liệt, không gian chung quanh đã bị một tầng băng sương nhàn nhạt bao phủ.
Cơ Động ngồi ở trên ghế âm thầm gật đầu, hiện tại Đỗ Minh đang khống chế ma lực rất tốt. Có thể nói ma lực của hắn và Đỗ Hinh Nhi đã có thể khống chế đến trình độ vững chắc, làm được điều điều này cũng không dễ gì.
"Cực hạn ma lực? Ngươi, các ngươi đến tột cùng là ai?" Tào Nghị giật mình nhìn huynh muội Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi, hắn không có ra lệnh cho bọn hộ vệ động thủ nữa, bất an trong lòng nhất thời càng thêm mãnh liệt. Hiển nhiên, hai thanh niên nam nữ đứng ở trước mắt hắn đây không phải là người có thực lực mạnh nhất trong nhóm. Gã thanh niên lúc nãy không phải gọi thanh niên tóc trắng là sư phụ hay sao? Xem ra lần này thật sự là đá phải tường sắt rồi. Hắn cũng không sợ hai người sở hữu cực hạn ma lực đứng ở trước mắt, dù sao bọn họ có tới mười người. Huynh muội Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi còn không đột phá tới sáu quan. Chỉ có điều mấy thanh niên nam nữ còn lại kia, nếu như lại xuất hiện thêm hai tên có cực hạn ma lực, lúc đó mới đúng là khó đối phó. Mấu chốt của vấn đề ở chỗ những người tuổi trẻ này tại sao có được cực hạn ma lực?
"Tào Nghị, ngươi đang chờ cái gì đó? Mau mau ra tay đi, cực hạn ma lực thì sao chứ? Cứ giết chết cả đám cho ta, chẳng lẽ ông nội ta nuôi các ngươi để ăn cơm không sao?" Cái tên Mặt Khô Lâu kia không hề bị huynh muội Đỗ Minh thả ra cực hạn ma lực mà biết điều thu liễm, ngược lại có khuynh hướng càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Tào Nghị cắn mạnh hàm răng một cái, hắn biết bất luận thế nào mình cũng không thể không bỏ qua mệnh lệnh của thiếu gia. Cho dù là hắn hay là những gã hộ vệ khác, toàn bộ người nhà đều nằm trong tay thương hội Ngốc Có Tiền. Thậm chí một ít đời trước còn có thân phận nô lệ. Việc hắn có thể làm chính là cố hết sức thỏa mãn mọi yêu cầu của thiếu gia, cho dù là ‘thông cống’ hay là ‘bơm hơi’ gì đó hắn cũng chỉ có nước nhắm mắt chìa ra mà thôi.
"Xuất thủ toàn lực !" Tào Nghị hét lớn một tiếng, lấy hắn cầm đầu thần sắc mười tên hộ vệ trong phút chốc trở nên nghiêm nghị. Ngay sau đó từng trận thanh âm nặng nề liên tiếp vang lên, trên người bọn họ sáng lên một đoàn quang mang, chính là do bọn họ thả ra vũ khí ma lực và giáp khải. Tất cả chia ra bao trùm trên người bọn họ, trong tay mỗi người xuất hiện một thanh trọng kiếm hai tay.
Đây chính là giáp khải toàn thân. Cho dù là nhóm Cơ Động là Thiên Can thánh đồ cũng không thể trang bị cho mỗi người đầy đủ trang bị ma lực như vậy. Cho dù là giáp khải trên người hay là trọng kiếm trên tay bọn hắn, vừa nhìn là biết không phải vật phàm. Sau khi mười người mặc xong giáp khải khiến cho người ta nhất thời có cảm giác hoàn toàn khác. Lực áp bách tăng trưởng nhanh chóng, thuộc tính Ngũ Hành cường ngạnh áp chế cực hạn Nhâm thủy của Đỗ Minh trở về. Tình huống như thế chỉ có thể một điều để giải thích, đó chính là ma lực những người này liên thủ bộc phát đã hoàn toàn áp đảo huynh muội Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi.
Mười người mặc ma lực giáp khải toàn thân, cầm trong tay ma lực trọng kiếm. Tổ hợp như thế đặt lên trên chiến trường cũng tương đối hiếm thấy. Ban đầu nhóm Cơ Động đi tới Thánh Tà Đảo từng nhìn qua, ngay cả quân đoàn Thiên Can cũng không được phối trí tốt như vậy. Từ đó có thể thấy được thương hội Ngốc Có Tiền không chỉ giàu có nứt vách, mà bọn họ còn có thực lực vô cùng cường đại làm hậu thuẫn. Nếu như bọn họ đã nắm giữ một nhóm lớn Ma sư có tu vi cường đại như thế, đúng là một cỗ lực lượng không thể bỏ qua.
Coi như phải đối mặt với áp lực nặng nề như vậy, Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi không có nửa phần ý tứ lui về sau. Hai huynh muội cố gắng phát huy toàn lực ứng phó, cứng rắn chống đỡ áp lực từ đối phương. Ma lực Đỗ Minh từ từ tăng lên đến cực hạn. Bây giờ song phương không có ai tranh giành động thủ, đến cảnh giới như bọn hắn đều biết một điều, chỉ cần một phương kiên trì đối kháng ma lực không nổi, vậy thì đối thủ chỉ cần đánh ra một kích mạnh mẽ là có thể giết chết đối thủ ngay lập tức.
Mười thanh trọng kiếm đã giơ lên, ma lực ba động mạnh mẽ không ngừng nở rộ trong không khí. Trên mỗi thanh trọng kiếm đều bừng sáng thuộc tính ma lực tương ứng. Đây là Tào Nghị còn phải phân thần chú ý động tĩnh những người khác, nếu không hai người Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi đã sớm ngăn cản không nổi rồi.
Đỗ Minh huynh muội xuất thân từ công hội Điều Tửu Sư. Hai huynh muội còn không có vũ khí ma lực riêng, hiện tại đối mặt với đối thủ cường đại như thế, bọn hắn đã chậm rãi lui về phía sau, sàn gạch trên mặt đất vỡ vụn theo từng bước chân của bọn họ. Từng giọt mồ hôi lớn bắt đầu xuất hiện trên trán và thái dương, có thể thấy được bọn họ đã khó lòng ngăn cản nữa.
"Cơ Động, sợ rằng như vậy nữa sẽ không tốt, đã quá nguy hiểm rồi!" Diêu Khiêm Thư thấp giọng nói với Cơ Động.
Cơ Động bình tĩnh lắc đầu, truyền âm nói: "Không có việc gì, ta tự có chừng mực. Đây là phương pháp đơn giản nhất để gia tăng thực lực bản thân, ở trong phạm vi thừa nhận, áp lực càng lớn lại càng kích thích tiềm lực nhiều hơn!"
Diêu Khiêm Thư bất đắc dĩ nói: "Trong phạm vi thừa nhận? Sợ rằng khi ngươi đối mặt với áp lực còn chưa từng có phạm vi cụ thể thì phải?"
"Ta tới." Vào lúc đó một thanh âm lạnh như băng vang lên, ngay sau đó một thân ảnh vàng kim đã xông ra. Nàng chỉ động thân một cái đã đi tới chắn trước mặt Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi, tất cả áp lực cơ hồ bị nàng hấp dẫn vào bản thân mình.
Ở trong nhóm Thiên Can thánh đồ, cho dù là người mạnh như Phất Thụy, Miểu Miểu đều nghe theo ý tứ Cơ Động. Những người khác lại càng tôn trọng Cơ Động không cần phải bàn cãi. Duy chỉ có một người là ngoại lệ, chính là A Kim. Chuyện này là vì lai lịch, mà cũng vì tính cách quyết định hết thảy. A Kim thuộc về hạng người trong nóng ngoài lạnh, lãnh ngạo, cô tịch, chỉ cần một chuyện nàng nhận thức chuẩn xác. Ngoại trừ Liệt Diễm là có thể làm cho nàng quay đầu, ngoài ra không hề có ai đủ lực thay đổi quyết định của nàng.
Bộ áo giáp màu vàng đầy lân phiến hiện lên, nháy mắt đã bao trùm thân thể A Kim ở bên trong. Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi cảm thấy toàn thân chợt nhẹ nhõm, hai người lui về sau mấy bước thở dốc vài hơi. Ánh mắt cả hai đồng thời nhìn về phía Cơ Động. Đỗ Hinh Nhi còn đỡ hơn một chút, thần thái Đỗ Minh tựa như đang rất là xấu hổ.
Thanh âm Cơ Động đồng thời vang lên trong tai bọn hắn: “Chú ý nhìn A Kim làm thế nào. Một khi đối mặt địch nhân có ma lực mạnh hơn các ngươi thì phải dùng những ưu thế khác đối mặt. Lấy sở đoản của mình đối đầu với sở trường của địch không phải là hành động của trí giả. Chẳng lẽ các ngươi chỉ có cực hạn ma lực để sử dụng hay sao? Ngũ Hành Trận đâu? Quên rồi hả?"
Đỗ Minh và Đỗ Hinh Nhi kinh nghiệm thực chiến không nhiều, khi nghe Cơ Động thức tỉnh hai huynh muội không khỏi cúi đầu suy tư.
Cơ Động còn đang chỉ điểm huynh muội Đỗ Minh, A Kim ở bên kia đã phát động tấn công. A Kim bất kể đối thủ áp chế như thế nào, chỉ thấy sau lưng nàng dâng lên một màn kim quang chói mắt. Đám người Tào Nghị thậm chí không thấy rõ nổi tình hình cụ thể trong màn kim quang. A Kim đã nhanh chóng lao đến bọn hắn, đứng mũi chịu sào chính là Tào Nghị.
Kim quang mãnh liệt từ trên tay A Kim lóe sáng, lần này không phải là ma lực huyễn hóa thành vũ khí. Mà nàng sử dụng cái kéo vàng cực to dài tới sáu thước, cái kéo còn chưa có mở ra, nàng chỉ cầm nó đập thẳng xuống đầu Tào Nghị.
Vũ khí dài sáu thước nặng bao nhiêu đây? Hơn nữa A Kim đã đạt tới trình độ tiếp cận bảy quan cực hạn Tân kim, sức bật trong nháy mắt làm cho không khí sinh ra thanh âm đùng đùng tê tâm liệt phế.
Tốc độ A Kim quá nhanh, đối mặt với đối phương tiến hành Ngũ Hành áp chế căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến tốc độ của nàng. Chỉ thấy một cái bóng nhanh như thiểm điện vọt tới trước, khi mà Kim Tiễn Đao Quả Phụ Chế Tạo Giả (*) phủ xuống đỉnh đầu Tào Nghị. Ngoại trừ bản thân Tào Nghị ra những người kịp thời ra tay giúp hắn cũng chỉ có hai gã đứng bên cạnh mà thôi. Ba thanh trọng kiếm đồng thời nâng lên nghênh đón cái kéo của A Kim.
( * Cái kéo vàng tạo ra quả phụ, ý nói chuyên cắt ‘hàng’ của đàn ông, mà đàn ông mất ‘đồ chơi’ thì vợ hắn tự nhiên biến thành quả phụ - @_@)
Sắc mặt Tào Nghị ở dưới mũ giáp đang rất khó coi, hắn biết lần này thật sự đụng với địch nhân không thể trêu chọc rồi. Nữ tử trước mắt này nhìn qua còn trẻ tuổi hơn, nhưng nàng phóng thích ra cũng là cực hạn ma lực, tu vi cao tới gần bảy quan.
Kẻ sở hữu cực hạn ma lực với tu vi bảy quan không phải là người như hắn có thể đối phó.
“Ầm ầm đùng đùng đùng lẻng kẻng chát chát chát ~!” Thanh âm kim loại va chạm kịch liệt vang lên, ba người Tào Nghị vừa tiếp xúc với Kim Tiễn Đao thân thể liền chấn động run rẩy. Ba người rên lên một tiếng lùi gấp mấy bước. Mà A Kim lợi dụng lực phản chấn Kim Tiễn Đao truyền đến nhảy lên trời tiến hành công kích lần thứ hai ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Mục tiêu vẫn là Tào Nghị, phảng phất trong mắt nàng ở đây chỉ có một mình hắn. Ma lực nồng đậm y như thực chất, sát khí khiến cho da mặt Tào Nghị chợt lạnh nổi lên một tầng da gà. Cảm giác sợ hãi không khống chế nổi từ trong lòng bộc phát, mặc dù bọn họ có mười người nhưng Tào Nghị rõ ràng cảm giác được, giống như chỉ có mình hắn đối mắt với cô gái đáng sợ này vậy. Dung mạo tuyệt sắc kia hắn không có tâm tình thưởng thức, hắn bây giờ đang điên cuồng suy nghĩ làm thế nào để tìm đường sống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.