Chương 311: Lôi Thần hàng thế - Hỏa Thần kiếm
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
Lôi ngục thần phủ đã biến mất, bởi vì lúc này dưới sự phụ trợ của vạn lôi kiếp ngục giới, cộng thêm toàn bộ ma lực của Phất Thụy dốc vào, cả hai hòa làm một mới tạo thành cự nhân cao hơn trăm mét. Kỹ năng này chính là sơ cấp siêu tất sát kỹ duy nhất mà Phất Thụy có thể thi triển ra lúc này, Lôi Thần hàng thế. Công dụng của nó rất đơn giản, khiến cho Phất Thụy tạm thời có được một phần mười lực lượng của Lôi Thần trong một thời gian nhất định.
Một phần mười, nghe qua thì có vẻ hết sức nhỏ bé, nhưng đây chính là một phần mười sức mạnh của thần cách a! Cho dù là nhị đẳng thần, cũng đã vô cùng kinh khủng rồi.
-Hống!!!
Phất Thụy biến thành Lôi Thần phẫn nộ hướng về bầu trời rống lên, thân thể khổng lồ của hắn đột nhiên bay lên, trong nháy mắt đã đạt tới độ cao hơn ngàn thước. Hai tay giơ lên trên đỉnh đầu, tạo thành hình một quả đấm, giáng mạnh từ trên trời xuống, nặng nề đánh mạnh vào Ngũ Hành Âm Dương giới.
Khi hai đấm của hắn đánh mạnh xuống dưới, trên nắm tay khổng lồ xuất hiện một lôi ngục hắc động giống hệt với cái hắc động sau lưng hắn.
Oanh oanh đùng đùng, Lôi oanh kích khiến cho thiên địa biến sắc, làm cho mỗi cá nhân của hắc ám đại lục, cho dù là Hắc Ám Thiên Cơ đang niệm chú cũng không kiềm được dừng lại trong đôi chút.
Mà cũng vừa lúc đó, Vân Thiên Ky kêu lên một tiếng đau đớn, vô số luồng máu tươi trào ra từ thất khiếu của hắn, cả người vô lực rơi xuống đất, dù đã cố hết sức nhưng hắn vẫn không cách nào ngăn cản được Hắc Ám Thiên Cơ. Công kích của Lôi Thần làm cho Hắc Ám nghi thức phải đình trệ trong chốc lát, rốt cuộc Vân Thiên Ky cũng không thể thể duy trì được nữa. Nhưng hắn vẫn không rơi vào hôn mê, thân thể tuy rơi xuống đất nhưng ánh mắt vẫn mở thật to, hắn mơ hồ như đã cảm nhận được cái gì đó, cảm nhận được Ngũ Hành Âm Dương giới đã không còn là trở ngại nữa. Cơ hội đã tới, đây chính là đường sinh cơ mỏng manh của mọi người sao? Hắn nhất định phải tận mắt chứng kiến tất cả.
Rầm đùng, quả đấm của Lôi Thần tựa như một quả bom nổ mạnh tấn công mãnh liệt vào Ngũ Hành Âm Dương giới. Vô số luồng sóng gợn xuất hiện trên lớp màn, giống như lúc nó cản trở Kim Khí Phong Bạo nhưng chỉ khác là ánh sáng của nó đã ảm đạm hơn rất nhiều, mơ hồ đã có thể nghe được âm thanh bể nát rất nhỏ truyền tới.
Hắc Ám Thiên Cơ ngay lập tức phản ứng lại, thanh âm của hắn vốn cao vút biến thành sắc nhọn, hắn đã không còn có thể thong dong nữa, thời gian chính là điều mà cả hai đều thiếu.
Cũng vào ngay lúc đó, một luồng ngân quang kỳ dị bắn tới sau lưng Lôi Thần, trúng ngay vào ót của hắn, luồng ngân quang đó giống như một cầu nối, kết nối giữa Bạo Quân tràn ngập huyết sắc yêu diễm cùng Lôi Thần hàng thế - Lôi đế
Tiếp đó, một luồng hồng quang cũng vọt lên tận trời cao tựa như muốn xé rách hết thảy, tựa như như đang mãnh liệt sôi trào. Luồng hồng quanh đó như cuồng long bay thẳng đến chân trời.
Thân thể Lôi Thần lại một lần nữa bay vọt lên, thời gian giới hạn của nó đã tới, ma lực của Phất Thụy dù sao vẫn chưa đủ để chống đỡ hoàn toàn sơ cấp siêu tất sát kỹ này, hắn chỉ còn lại sức mạnh để công kích một lần duy nhất.
Trên cao trăm mét, Lôi Thần mở bàn tay to của hắn ra, Hỏa Thần kiếm từ trời rơi xuống chuôi kiếm rơi đúng vào ngay tay Lôi Thần. Vào giờ khắc này, Cơ Động cùng Phất Thụy, Bạo Quân cùng Lôi Đế đều đồng thời hướng về trời cao cuồng nộ rống lên.
-Phá cho ta! Ngũ Hành Âm Dương giới!
Lôi quang chói mắt trong nháy mắt biến mất, toàn thân Hỏa Thần kiếm được bao phủ bởi một tầng huyết sắc đỏ rực, thân thể Lôi Thần màu tím cao hơn trăm mét vung cự kiếm lên, chém thẳng xuống dưới cứ như muốn chẻ đôi cả bầu trời.
Một kiếm này chứa trong đó toàn bộ lực lượng của Bạo Quân cùng Lôi Đế, một kiếm này cũng mang trong nó hi vọng của cả Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Sống hay chết đều dựa vào một kiếm này, một kiếm quyết định vận mệnh!
Linh hồn tuyền qua của Cơ Động sớm đã kết nối cả hai người, kể từ khi Lôi Thần tấn công lần đầu. Vào giờ khắc này, bất luận Cơ Động hay là Phất Thụy, sau lưng đều hiện lên một pháp trận hình tròn to lớn. Đó chính là đồng hóa pháp trận mà bọn họ đã lĩnh ngộ. Đó cũng là tin tức mà Cơ Động truyền qua cho Phất Thụy nhờ vào linh hồn tuyền qua.
Lấy đồng hóa làm vật dẫn, song thần kết hợp, Hỏa Thần giao hòa cùng Lôi Thần, cực hạn cùng cực hạn đồng hóa với nhau, giờ khắc này, dưới tác dụng của đồng hóa pháp trận cùng ma lực của hai đại thần cách, hai thuộc tính hỏa lôi đã chân chính hòa làm một, tạo thành hiệu quả tổ hợp. Một kiếm này đã hoàn toàn vượt qua uy lực của trung cấp siêu tất sát kỹ, chính thức tiến vào phạm trù của cao cấp siêu tất sát kỹ a!
Oanh oanh đùng đùng, ông ông, răng rắc…
Hồng sắc yêu diễm bị bắn ngược lên, bay vào không trung, hồng sắc dài hơn trăm mét cũng bị rút ngắn lại còn chín thước.
Thân thể Lôi Thần cũng biến mất, Phất Thụy trần truồng rơi xuống đất, tay nắm chặt Lôi Ngục Thần Phủ, máu tươi trào ra từ trong miệng, mũi của hắn. Trừ Lôi Ngục Thần Phủ trên tay, cả người hắn đã không còn cách nào phát ra dù chỉ một tia ma lực.
Dưới sự hợp kích của Hỏa Thần cùng Lôi Thần, đã vang lên tiếng tan vỡ răng rắc, Ngũ Hành Âm Dương giới đã nhờ vào mười luồng quang thải chống đỡ, tựa như một mặt thủy tinh bị đánh nát, hóa thành vô số điểm sáng tiêu tán trong không khí.
Cuối cùng Lý Vĩnh Hạo đã hiện lên thần sắc tuyệt vọng, hắn có thể cảm giác được, Hắc Ám nghi thức chỉ còn bước cuối cùng nữa là thành công, thậm chí chỉ trong nháy mắt nữa thôi. Nhưng mà trường kiếm màu đỏ kia đã một lần nữa từ trên trời giáng xuống.
Hỏa Thần dù sao cũng mạnh hơn Lôi Thần, Cơ Động nhờ vào Hỗn Độn Hỏa, giữ lại được một phần chín ma lực của Hỏa Thần trong nó, mặc dù lúc trước tấn công đã tiêu hao phần lớn ma lực, nhưng thân kiếm dài hơn chín thước này vẫn còn hiện huyết sắc, tức là ma lực chứa bên trong nó vẫn còn. Lúc này, dưới tác dụng của thánh cấp tinh thần lực của Cơ Động, khống chế Hỏa Thần kiếm lại một lần nữa giáng xuống, mục tiêu chính là Hắc Ám Thiên Cơ vừa niệm xong mấy tiếng cuối cùng.
Hắc Ám Thiên Cơ đã không thể ngăn cản công kích của Cơ Động, thập đại Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ vốn đang toàn lực rót ma lực vào trong thần khí cũng không thể. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỏa Thần kiếm từ trên cao giáng xuống, chém về khát vọng hơn ngàn năm của họ.
Trong ánh mắt của từng Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đã hiện lên sự tuyệt vọng, Hắc Ám nghi thứ mà bọn họ thực hiện vốn là quá trình nghịch thiên. Một khi bị năm thánh thú phát hiện, bọn họ sẽ phải đối mặt với lửa giận của thánh thú, cho dù có thập đại thần khí, chỉ sợ bọn họ cũng không cách nào chống lại thánh thú, kết cục chỉ có thể là đoàn diệt. Từ đó Hắc Ám đại lục rất có khả năng không gượng dậy nổi. Thậm chí sẽ bị Quanh Minh Ngũ Hành đại lục phản công.
Nhưng mà khác với ánh mắt tuyệt vọng của Thập đại Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, ánh mắt của Hắc Ám Thiên Cơ khi nhìn thấy Hỏa Thần kiếm giáng từ trên trời xuống, không hề có ý tứ ngừng lại mà lại lạnh lùng như băng, thậm chí có pha lẫn vài phần khinh thường.
Mắt thấy huyết sắc trọng kiếm kia sẽ đem Hắc Ám Thiên Cơ hoàn toàn hủy diệt, thì vào lúc mấu chốt nhất, một tầng hào quang trong suốt lặng lẽ hiện ra, màn hào quang mỏng manh kia đem tế đàn hoàn toàn bao phủ lại.
Đinh một tiếng giòn tan, Hỏa Thần kiếm lại một lần nữa bị bắn lên, lần này tất cả Hỏa Thần ma lực trong nó đã cạn sạch, huyết sắc biến mất, Hỏa Thần kiếm lại một lần nữa phân làm hai, chia thành liệt, diễm song kiếm bay ra ngoài.
Huyết sắc quang mang trên người Cơ Động cũng biến mất, Phượng Vũ Long Xà biến cũng không thể kiên trì tiếp tục, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng mà sự đả kích trong lòng còn nghiêm trọng hơn cả thương thế bên ngoài.
-Không, điều này không thể nào xảy ra.
Cơ Động cùng Phất Thụy cơ hồ đồng thời rống giận, biến hóa xuất hiện khiến cả hai tuyệt vọng, mọi cố gắng đều được dồn trong một kích lại bị hóa giải. Tuy màn hào quang kia cũng trong nháy mắt tan vỡ, nhưng dù sao nó cũng đã hóa giải công kích cuối cùng của Cơ Động a!
A Kim là người đầu tiên phản ứng, xông về Hắc Ám tế đàn, cố gắng tấn công lần cuối cùng, nhưng mà vẫn có người nhanh hơn nàng.
Bảy luồng thân ảnh xuất hiện, tựa như bảy luồng thiểm điện tấn công thẳng vào Hắc Ám tế đàn, trong đó phân ra một người cản A Kim lại, sáu người khác nhắm thẳng về mục tiêu tế đàn.
Thấy bảy người này, trong lòng Cơ Động cùng Phất Thụy nháy mắt lạnh như băng, trong hai mắt hiện lên huyết sắc. Bọn họ sao cũng không ngờ tới, người cản trở một kích cuối cùng của Hỏa Thần kiếm kia, lại đến từ Quang Minh Ngũ Hành đại lục, là những người nguyên bổn nên có trách nhiệm cùng bọn họ chống lại Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ.
Bảy người, bảy người này Cơ Động vẫn còn nhớ rõ, tại lần Thánh Tà chiến lúc trước, vì sự ích kỷ của bọn chúng mà suýt chút nữa đã khiến quân đoàn Thiên Can chịu tổn thất thật lớn. Bọn chúng chính là bảy người trong Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ.
Trong Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ không có song hỏa hệ Cơ Động, cùng giáp mộc hệ Diêu Khiêm Thư, cho nên chỉ còn lại bảy người. Ngăn trở A Kim chính là người đứng đầu trong bọn chúng, Quang Minh Mậu Thổ Thánh Đồ Ngao Phong.
Hắn đắc ý cười ha ha, hai tay chập lại phía trước, ngay lập tức một tấm khiên lớn màu vàng xuất hiện trước người, cứng rắn chặn lại quả phụ chế tạo giả của A Kim.
Tiếng cười của hắn rơi vào trong tai đám người Cơ Động lại vô cùng chói tay, bởi vì quá phẫn nộ nên bọn họ thậm chí không mắng ra thành lời. Người khác có thể không rõ, nhưng Cơ Động sao lại không cảm giác được, màn hào quang trong suốt lúc trước kia chính là do bảy người này phát ra. Đó cũng là một quyển trục, một siêu tất sát kỹ quyển trục, nhưng là siêu tất sát kỹ phòng ngự - Vĩnh Hằng Thủ Hộ.
-Ha ha, không ngờ rằng. Các người không nghĩ tới sao! Lần trước, bị các ngươi đoạt đi Lôi Ngục Thần Phủ, lần này bọ ngựa rình ve nhưng lại có hoàng tước ở phía sau, thập đại thần khí này sẽ thuộc về chúng ta. Cái thánh vương chó má gì chứ, Cơ Động, Phất Thụy, các ngươi chờ đi, chờ đến lúc chúng ta có được thập đại thần khí sẽ tìm các ngươi tính sổ. Cơ Động, đã đến lúc ngươi giao ra cực hạn song hỏa tinh miện rồi đấy.
Cơ Động cảm thấy trước mắt tối sầm, sự phẫn nộ cực độ khiến hắn không nhịn được phun ra thêm một ngụm máu tươi. Hắn đã hiểu được tại sao bọn Ngao Phong lại xuất hiện vào đúng lúc này, hơn nữa còn không làm cho song phương chú ý tới. Bọn họ nhất định là vận dụng ẩn thân pháp trận, chỉ cần không thúc dục ma lực thì khí tức sẽ được che đậy. Nhờ vào ẩn thân pháp trận mà bọn họ ẩn núp, chờ đến tận phút này. Mà mục tiêu của bọn họ chính là thập đại chuyên chúc thần khí trong tay Thập Đại Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ.
Vì lòng tham của bản thân mà ngăn cản Hỏa Thần kiếm của mình, không cần hỏi cũng biết, rõ ràng là vì bọn họ sợ uy lực của Hỏa Thần kiếm quá lớn, làm tổn hại thập đại thần khí. Khốn kiếp, khốn kiếp, Cơ Động hận không được đem bảy người trước mắt ra chém thành muôn mảnh. Hắn vạn lần không ngờ tới, vào thời khắc cuối cùng, người ngăn cản mình lại không phải là địch nhân, mà là những “người mình” đến từ Quang Minh Ngũ Hành đại lục.
Trừ Ngao Phong ngăn trở A Kim, sáu tên Quang Minh Thánh Đồ còn lại đã nhào tới trước mặt Hắc Ám tế đàn. Nhưng mà trước khi bọn chúng tiến tới, tiếng niệm chú cao vút của Hắc Ám Thiên Cơ đột nhiên biến mất.
-Cám ơn các ngươi. Xem ra vận mệnh sẽ không thể thay đổi. Ngàn năm chuẩn bị, đã sớm làm cho vận mệnh đứng bên chúng ta. Các ngươi đều phải chết. Mà Quang Minh cũng sẽ bị Hắc Ám thôn phệ
Thanh âm của Hắc Ám Thiên Cơ đồng thời vang lên bên tai mỗi người ở Quang Minh Ngũ Hành đại lục, cùng lúc đó, một màn hào quang đen nhánh phóng ra từ trên trán của hắn, trong nháy mắt hóa thành năm ký hiệu màu đen to lớn bay vào không trung.
Sáu tên Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ chỉ cảm thấy được một luồng lực lượng mạnh mẽ không cách nào chống lại được, thổi bay bọn chúng đi, sáu người bọn chúng đồng loạt bị văng ngược lại.
Sắc mặt đắc ý của Ngao Phong vừa mới xuất hiện nhất thời đọng lại, trong không khí lúc này tràn ngập một loại ma lực ba động vô cùng kỳ kị.
-Không, không…
Ngao Phong sửng sốt kêu lên. Hắn không cách nào tin nổi sự thật đang diễn ra trước mắt.
Chỉ trong chớp mắt, sự việc đã biến hóa nghiêng trời, lệch đất như thế.
Đúng vậy, bọ ngựa rình ve, hoàng tước còn ở phía sau, nhưng bọn chúng là hoàng tước đã chặn đi hi vọng của Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Hắc Ám nghi thức ngắn ngủi trong nháy mắt đã được hoàn thành.
Vân Thiên Ky thống khổ nhắm hai mắt lại, hắn như phảng phất thấy được tia sinh cơ cuối cùng bị đoạn tuyệt. Hắc Ám nghi thức đã hoàn thành, đã không ai còn khả năng ngăn cản Hắc Ám xuất hiện, cơ hồ cùng một lúc, trên bầu trời vạn lôi kiếp ngục giới đã biến thành một màu đen thâm thúy, cả vùng đất cũng trở nên tối tăm.
Hắc Ám Thiên Cơ được Lý Vĩnh Hạo dẫn đầu Thập Đại Hắc Ám Thiên Canh Thánh Đồ thủ hộ bên trong, chậm rãi giơ quyền trượng lên, khô lâu đính trên đỉnh đầu hắc ám quyền trượng tựa như sống lại, từ mắt nó tỏa ra những tia sáng lóng lánh, chiếu thẳng vào năm hắc sắc ma văn to lớn trên không trung, khiến chúng trở thành màu ngũ sắc chói lòa, đó không còn là năm màu rực rỡ bình thường, Cơ Động chỉ có thể mơ hồ nhận ra, màu đỏ trong đó giống hệt với lực lượng Hỏa Thần của hắn.
-Biết đây là cái gì không?
Hắc Ám Thiên Cơ thản nhiên nói:
-Hiện giờ nói cho các ngươi biết cũng không sao. Đây chính là thần chi khế ước. Thánh Tà đảo cùng vạn lôi kiếp ngục giới vốn được tạo thành bởi hai mươi vị thánh đồ tề tâm hợp lực, nó đều dẫn động bằng thần chi khế ước. Hiện tại, nhờ vào thập đại Hắc Ám thần khí dẫn động, ta đã một lần nữa phục chế lại thần chi khế ước ban đầu. Quang Minh đại lục các ngươi hiểu biết về cái này quá ít. Cho nên, kết quả cuối cùng của các ngươi chỉ có thể là hủy diệt. Không ai có thể ngăn cản ta được nữa. Tiếp theo các ngươi sẽ tận hưởng sợ hãi cực độ trong tử vong. Thực lực của các ngươi quả thật rất mạnh, vượt ra khỏi dự liệu của ta, đáng tiếc, các ngươi vẫn không thể cải biến được vận mệnh bị hủy diệt của mình. Cho dù là ta, cũng không rõ lắm ai mới là người giúp ta hoàn thành Hắc Ám nghi thức, không ngờ rằng, người ngăn cản cuối cùng vậy mà chính là Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ, đây mới thật là sự buồn cười, không phải sao? Đi đi, thần chi khế ước, hãy đem lực lượng của thánh thú quy thuận hắc ám.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.