Âm Dương Miện

Chương 379: Mùi thơm của cơ thể

Đường Gia Tam Thiểu

28/03/2013



Cơ Trường Tín thở dài, nói với Cơ Động:

- Hài tử, ta vẫn rất lo lắng cho con, sau khi nhận được thư của Triêu Dương huynh, ta mới biết con đang ở Nam Hỏa đế quốc. Chuyện của con, Triêu Dương huynh cũng đã nói cho chúng ta biết rồi, chẳng qua là không nghĩ tới tóc của con lại...

Lão vừa nói tới đây, đôi mắt của Thượng Quan Ngâm Không đã ngân ngấn nước. Hiển nhiên, bọn họ đã biết chuyện của Cơ Động và Liệt Diễm. Ánh mắt của Cơ Động vẫn bình tĩnh, nhưng hắn lại cúi đầu, đôi môi mím chặt lại. Hắn đã sớm biết khi trở lại Trung Nguyên thành, đối diện với hết thảy người xưa việc cũ sẽ làm hắn nhớ tới Liệt Diễm. Hắn vốn đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng khi chân chính đối mặt với những tình huống như vậy, trái tim của hắn vẫn đau khổ tới mức thắt lại. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn phát tác ở tửu điếm Ngốc Có Tiền. Nếu như lúc trước, có lẽ Cơ Động chẳng rỗi hơi đâu mà đi so đo với tên Tổng quản kia làm gì.

- Hài tử đáng thương! Con thật là chí tình chí nghĩa. Lần này trở lại Trung Nguyên thành cũng là về nhà. Nãi nãi sẽ không cho con đi nữa đâu. Hài tử à! con phải nhớ kỹ, sau này bất luận xảy ra chuyện gì cũng phải về nhà, nơi này còn có thân nhân của con. Bất luận như thế nào, chúng ta cũng đều ủng hộ con hết mình!

Những lời nói của Thượng Quan Ngâm Không như rót vào nội tâm đang thống khổ của Cơ Động một dòng suối ấm áp. Hắn khe khẽ gật đầu, sắc mặt tái nhợt cũng đã dễ nhìn hơn mấy phần.

Cơ Trường Tín nói:

- Hài tử, con lần này trở về Trung Nguyên thành là có chuyện gì sao?

Cơ Động gật đầu. Trước mặt Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không, hắn tự nhiên sẽ không úp úp mở mở giống như với Cơ Dạ Thương:

- Huyền tổ, huyền tổ mẫu. Con lần này quay về Trung Nguyên thành đúng là có một số chuyện quan trọng cần làm. Một là con muốn gây dựng lại Quang Minh Thiên Can thánh đồ để đối kháng với Hắc Ám Thiên Can thánh đồ trong tương lai. Ngoài ra, con muốn dẫn học viên Sí Hỏa Học Viện của Nam Hỏa đế quốc tiến hành luận bàn với Thiên Can học viện. Hôm nay con đến đây chính là muốn mời Hi Lạc hội trưởng, Ốc Phật phó hội trưởng cùng các vị trưởng lão của Công hội đến quan khán. Con đã phát minh ra một trận pháp có thể ứng dụng rộng rãi trong giới ma sư. Con hy vọng có thể đem trận pháp đó truyền thụ cho tất cả Ma sư, hơn nữa đề nghị giới ma sư tiến hành tổ hợp lại. Một khi thành công, thời điểm chúng ta đối mặt với Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, ít nhất sẽ có thêm hai thành chiến thắng.

Nghe Cơ Động nói, mọi người trong Ma Sư công hội không khỏi nhìn nhau. Kể cả vợ chồng Cơ Trường Tín, cảm giác đầu tiên của bọn họ chính là "bốc phét".

Hai thành cơ hội có vẻ không nhiều lắm, nhưng phải xem hai thành đó nằm trong trường hợp nào. Cơ Động nói “hai thành” này chính là nhằm chiến thắng trong cuộc chiến giữa hai phiến đại lục Quang Minh và Hắc Ám a! Nếu một phương đột nhiên có nhiều hơn hai thành chiến thắng, trên căn bản là chiếm ưu thế tuyệt đối. Bầu không khí bên trong phòng hội nghị nhất thời lâm vào yên tĩnh tuyệt đối.

Nếu như là bình thường hoặc do người khác nói ra những câu này, Cơ Trường Tín khẳng định sẽ phẩy tay áo bỏ đi. Hắn ghét nhất là người khoác lác. Nhưng người nói ra những lời này chính là đứa cháu mà hắn coi trọng nhất, hơn nữa Cơ Động còn là người hi sinh nhiều nhất cho Thánh Tà chiến lần trước. Cho dù hắn làm ra chuyện gì quá phận, thì vợ chồng Cơ Trường Tín cũng nhất định sẽ tha thứ cho hắn. Nhưng hiển nhiên bọn họ không thể nào tin hoàn toàn những gì Cơ Động vừa nói, vì vậy bọn họ mới không lên tiếng.

Có hai vị Chí tôn cường giả ở đây, dù cháu họ có nêu lên ý kiến hoang đường như thế, lại thêm hắn còn là Chấp pháp trưởng lão của Công hội, những người khác tự nhiên cũng không tiện nói gì, chỉ dùng ánh mắt quái dị nhìn Cơ Động.

Cơ Động thản nhiên nói:

- Ta biết mọi người sẽ không tin! Ta cũng sẽ không giải thích gì thêm. Sự thật sẽ thắng hùng biện, mắt thấy mới là thật. Hi Lạc hội trưởng, Ốc Phật phó hội trưởng, ngày mốt mọi người có rảnh rỗi đi một chuyến hay không?

Trong mắt Ốc Phật lộ ra vẻ do dự không ngớt, chuyện này sẽ ảnh hưởng khá nhiều đến quyền hành của hắn ở Ma Sư công hội. Chỉ vì hai học viện tỷ thí trao đổi mà Hội trưởng và Phó hội trưởng Ma Sư công hội đều đi xem, điều này có vẻ như đem chuyện bé xé ra to à! Kể từ khi Ma Sư công hội và Ma Kỹ công hội hợp nhất, hai đại công hội đã bổ sung ưu thế cho nhau và trở thành một lực lượng hết sức quan trọng trên đại lục trọng. Trải qua một năm, Ma Sư công hội và Ma Kỹ công hội các nơi cũng đã hoàn thành chỉnh hợp. Hiện tại Ma Sư công hội có thể trực tiếp điều động một lượng Ma sư cực kỳ khủng bố. Thậm chí số lượng Ma sư mà năm đại đế quốc khống chế cũng không thể sánh bằng. Là Hội trưởng và Phó hội trưởng công hội, địa vị của Hi Lạc và Ốc Phật tự nhiên cũng là nước lên thuyền lên. Phải biết rằng, ở sau lưng Ma Sư công hội chính là bốn vị Chí tôn cường giả.

Ốc Phật còn đang do dự, thì Hi Lạc đã trực tiếp mở miệng:



- Tốt! Ngày mốt chúng ta nhất định sẽ đến!

Hắn thậm chí không thèm suy nghĩ nhiều, lập lức nhanh chóng đồng ý.

Xét về thực lực, Hi Lạc thậm chí còn kém hơn cả Ốc Phật. Xét về công việc ở Công hội cũng không bằng Ốc Phật. Nhưng hắn có một ưu thế mà Ốc Phật vô pháp so sánh, đây cũng là lý do tại sao Hi Lạc lại ngồi ở vị trí hội trưởng mà Ốc Phật lại không. Ưu thế này chính là hắn có một cái nhìn đại cục.

Chuyện mà Ốc Phật suy tư, thường chỉ là góc nhìn phiến diện một phía, còn Hi Lạc lại nhìn vào đại cục. Trải qua hơn một năm cộng tác, Ốc Phật cũng đã vui vẻ chấp nhận. Có ai ngờ được hai lão oan gia của một năm trước, bây giờ lại có thể trở thành hảo hữu chi giao chứ? Mặc dù cãi cọ là điều không thể tránh khỏi, nhưng tình hữu nghị giữa hai người còn tốt hơn nhiều so với bạn bè tâm giao thông thường. Câu nói “Người hiểu rõ ta nhất chính là địch nhân của ta” quả thật không sai. Cũng chính bởi vì thế mà sau khi những mâu thuẫn biến mất, hai người mới có thể nhanh chóng hòa hợp trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Hi Lạc đáp ứng cái bụp làm Ốc Phật không khỏi kinh hãi. Hắn không nhịn được mà đánh mắt với Hi Lạc, nhưng Hi Lạc lại quăng trở về cho hắn một ánh mắt hết sức kiên định. Ý nghĩ của Hi Lạc nghĩ rất đơn giản, chỉ cần Cơ Động cần làm chuyện gì, hắn lập tức ủng hộ vô điều kiện. Đó không phải bởi vì lúc ban đầu Cơ Động đã giúp Ma Sư công hội, mà là bởi vì chính bản thân hắn. Cơ Động là ai chứ? Sau lưng của hắn chẳng những có bốn vị Chí tôn cường giả, đồng thời hắn lại có tiền đồ vô hạn với Cực Hạn Song Hỏa. Hơn nữa hắn không chỉ là Quang Minh Thiên Can thánh đồ, mà còn là Thiên Can Thánh vương. Trong lịch sử của đại lục, Thiên Can thánh đồ trên đại lục có ai mà không nắm giữ quyết định chủ chốt? Ủng hộ Cơ Động, giữ vững mối quan hệ mật thiết cùng hắn đối với Ma Sư công hội mà nói, tuyệt đối có thể được xưng tụng là thiên thu đại kế. Cho dù hôm nay Cơ Động có “bốc phét” đến mức làm Ma Sư công hội mất mặt trước Thiên Can Học Viện thì đã sao? Trước thực lực tuyệt đối, thể diện đáng giá bao nhiêu tiền? Lực lượng Ma Sư công hội hùng hậu như vậy, có ai dám chê cười?

Cơ Trường Tín mỉm cười nói với Cơ Động:

- Đến lúc đó, ta và huyền tổ mẫu của con cũng sẽ cùng đến!

Cơ Động sửng sốt:

- Huyền tổ, người...!

Rõ ràng lúc nãy vị huyền tổ này vẫn còn sự hoài nghi trong ánh mắt, làm sao lại thay đổi chủ ý nhanh như vậy?

Cơ Trường Tín cười ha hả:

- Ngay cả Hi Lạc cũng có lòng tin đối với con, ta là huyền tổ của con, làm sao lại thua hắn chứ? Huống chi, ta đột nhiên nhớ tới trận chiến lần trước giữa Ma Sư công hội cùng Ma Kỹ công hội, nhớ đến Ma Kỹ Tửu do con phát minh ra. Ta tin tưởng ta huyền tôn của ta là một thiên tài. Nếu như con không nói phóng đại, chắc hẳn ngày mốt chính là ngày ta được chứng kiến thời khắc của lịch sử, chúng ta dĩ nhiên là phải đi rồi!

Nghe Cơ Trường Tín nói, Hi Lạc và Ốc Phật đều có cảm giác như được xua tan mây mù. Đúng a! Ở trên người thanh niên này, kỳ tích còn thiếu sao? Cho dù thổi phồng một chút thì ít nhất những phát minh của hắn cũng tuyệt đối không tầm thường.

Điều này có thể nói chính là một đại hảo sự đối với Cơ Động. Việc Cơ Trường Tín ra mặt có ý nghĩa rất khác so với việc Cơ Vân Sinh ra mặt. Cơ Vân Sinh mặc dù là Bình Đẳng Vương đương đại, nhưng danh vọng lại không thể sánh với Cơ Trường Tín. Từ ý nào đó mà nói, vợ chồng Cơ Trường Tín chính là thần hộ mệnh của Trung thổ đế quốc, hơn nữa họ còn là nhân vật đứng đầu của giới Ma sư. Có sự ủng hộ của bọn họ, bất luận Cơ Động muốn làm gì cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Đợi đến lúc Cơ Động rời khỏi Ma Sư công hội thì đã là nửa đêm. Vợ chồng Cơ Trường Tín còn muốn lưu hắn ở lại Ma Sư công hội, nhưng nhớ đến những học viên của mình, tự nhiên hắn không thể lưu lại.

Lúc này Trung Nguyên thành đã dần vắng lặng. Cơ Động rảo bước trên đường phố, trong đầu quay cuồng với những dự định. Lúc trước hắn chưa từng nghĩ có thể mời được Cơ Trường Tín. Huyền tổ sẽ đến quan khán nên chuyện luận bàn với Thiên Can học viện lại càng trở nên trọng yếu. Hắn nhất định phải chuẩn bị hoàn mỹ nhất cho những học viên của mình, đủ để họ tạo thành sự rung động cho toàn trường, cuốn hút mọi người. Xem ra, lần này không nhỏ “chút máu” thì không được rồi.

Cơ Động chậm rãi trở về tửu điếm. Khi vừa tới cửa, đột nhiên Cơ Động ngẩng phắt đầu, đôi mắt lóe sáng nhìn về góc cửa của tửu điếm.

- Cơ Động Lão sư, ngài đã về rồi!

Một thanh âm rất nhỏ kèm theo sự vui vẻ vang lên, ngay sau đó là một mùi hương thơm ngát tràn đến, Trần Tư Tuyền đã đứng ở trước mặt Cơ Động.



- Sao ngươi không đi nghỉ ngơi, còn ở đây làm gì?

Cơ Động nhìn Trần Tư Tuyền trong bộ xiêm y xanh nhạt với ánh mắt kinh ngạc. Trong màn đêm se lạnh, ánh trăng mờ ảo chiếu lên gương mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết của nàng khiến Cơ Động không khỏi ngây người trong chốc lát. Hắn muốn mạnh mẽ ngăn ánh mắt của mình lại, nhưng thân thể lại theo tiềm thức mà nhìn chằm chằm vào nàng.

Trần Tư Tuyền cười thản nhiên và nói:

- Đương nhiên là đang đợi người. Người không trở lại, ta làm sao có thể an tâm mà ngủ?

Nói xong câu đó, gương mặt trắng nõn của nàng không khỏi đỏ ửng, càng nhìn lại càng thêm diễm lệ vô song.

- Chờ ta làm gì...?

Cơ Động toan định bác bỏ, nhưng Trần Tư Tuyền đã cướp lời không cho hắn nói tiếp:

- Cơ Động lão sư, ngài đã về thì ta cũng đi nghỉ ngơi đây. Quần áo mới của ngài, ta đã để sẵn ở trên giường rồi đó!

Nói xong, nàng xoay người chạy biến về phòng.

Nhìn bóng lưng yểu điệu của nàng, ánh mắt Cơ Động không khỏi nhu hòa đi vài phần. Lúc ban đầu, khi Trần Tư Tuyền tìm cách tiếp xúc với hắn, hắn còn cảm thấy nàng có mục đích nào đó, nhưng hiện tại cảm giác ấy đã hoàn toàn biến mất. Với linh hồn lực của hắn, như thế nào lại không nhìn ra tình cảm của một con người có chân thành hay không? Trong thời gian vừa qua, Trần Tư Tuyền có thể nói là chăm sóc hắn cực kỳ cẩn thận. Nàng rất thông minh khi không dây dưa cùng hắn, cho dù hắn muốn kháng cự cũng không tìm được lý do nào để kháng cự. Những việc Trần Tư Tuyền làm, căn bản không hề khiến hắn cảm thấy bất mãn. Cơ Động dường như không nhận ra hắn càng ngày càng quen với việc để cho Trần Tư Tuyền chăm sóc mình. Hắn vẫn một mực tự nhủ với bản thân, chỉ cần hắn luôn từ chối nàng là mọi chuyện đều ổn.

Cơ Động trở về phòng tắm rửa. Khi cầm bộ trang phục trên giường, hắn không khỏi sửng sốt trong lòng. Trong khoảng thời gian này, hắn đều mặc áo vải và cũng đã cố ý nói cho Trần Tư Tuyền biết. Nhưng hôm nay Trần Tư Tuyền lại chuẩn bị cho hắn bộ áo lụa thêu chỉ bạc đắt tiền, giống hệt với bộ y phục tình lữ trước kia.

Không đợi Cơ Động kịp thắc mắc, từ trong bộ y phục đã rơi ra một tờ giấy, trên đó viết mấy dòng chữ nhỏ xinh:

"Cơ Động lão sư, ngày mai đi Thiên Can học viện, ngài chính là đại biểu cho Sí Hỏa học viện nên không thể quá keo kiệt được. Ngài phải mặc bộ y phục này đó nha, nhất định sẽ rất đẹp trai!"

Cơ Động bất đắc dĩ lắc đầu, cởi áo ngoài để sang một bên, thay y phục sạch sẽ bên trong. Không thể không thừa nhận, vị Tuyền công chúa này suy nghĩ thật là chu đáo. Nàng thật sự là công chúa sao? Thân là công chúa, nàng sao có thể từ bỏ thân phận cao quý mà chiếu cố ta?

Từ trên y phục truyền đến một mùi thơm nhàn nhạt. Cơ Động đã quá quen thuộc với mùi hương này, nhẹ nhàng và trang nhã, thậm chí còn mang theo chút ý vị thản nhiên hờ hững. Mùi hương đó luôn tạo cảm giác thoải mái khó tả, không biết là hương liệu gì nữa?

Hắn dĩ nhiên không biết, mùi hương trên y phục của hắn vốn không phải là hương liệu gì, mà là do mỗi lần Trần Tư Tuyền chuẩn bị quần áo cho hắn, nàng đều ôm lấy nó mà ngẩn người ra. Ôm bộ y phục của hắn khiến nàng có cảm giác như mình đang ôm Cơ Động vậy. Mùi thơm mà Cơ Động thích kia, căn bản chính là mùi thơm từ cơ thể xử nữ của nàng! Trước kia, khi Cơ Động ở cùng với Liệt Diễm, trên người Liệt Diễm cũng toát một mùi thơm kỳ lạ, nhưng đó lại là một mùi thơm vô cùng khác biệt. Dù sao Liệt Diễm cũng không phải là người, thân thể của nàng chỉ là do năng lượng ngưng tụ mà thành. Trong khi đó Trần Tư Tuyền lại là một xử nữ của nhân loại, tự nhiên là tên gà mờ Cơ Động không thể biết được.

Sáng sớm ngày thứ hai, không cần Cơ Động phân phó, tất cả các học viên của Sí Hỏa Học Viện đều tự động tập trung trước tửu điếm. Mọi người tinh thần phấn chấn, sự hưng phấn rạng ngời trong mắt. Rốt cục đã tới thời điểm đến Thiên Can Học Viện rồi, đó là nơi mà tất cả các Ma sư đều muốn hướng đến. Hơn nữa, lần này bọn họ tới chính là để luận bàn trao đổi, thậm chí còn có thể nói là đi khiêu chiến.

Ba tháng trước, khi bọn họ nghe Cơ Động nói về lần tỷ thí này, tất cả bọn họ đều có cảm giác đem thân vào đầm rồng hang hổ. Nhưng đến ngày hôm nay, loại ý nghĩ đó đã hoàn toàn biến mất. Lòng tin dựa trên cơ sở thực lực, mỗi người bọn họ bây giờ đều có sự tự tin mãnh liệt. Không chỉ là tin vào bản thân mình, mà còn tin tưởng triệt để đối với Cơ Động lão sư của bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Dương Miện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook