Chương 237: Sáu đại chí tôn cường giả (Hạ)
Đường Gia Tam Thiểu
11/04/2018
Ai cũng không ngờ tới, Bắc Đẩu Miện Hạ Cơ
Trường Tín thế nhưng lại cương liệt đến như thế, dưới tình huống Thượng
Quan Ngâm Không không chịu nghe hắn giải thích, lựa chọn phương thức
quyết tuyệt nhất để giải quyết ân oán cá nhân giữa hai bên. Hắn đây là
muốn dùng máu tươi cùng với sinh mệnh của mình để chứng minh cho Thượng
Quan Ngâm Không.
Thượng Quan Ngâm Không cả người đã sợ đến mức ngây dại. Thủy Minh Nguyện, Lãnh Phong Vân cũng ngây dại. Đương nhiên, cho dù bọn họ cũng không bị cảm xúc ảnh hưởng, cũng tuyệt đối sẽ không chủ động đi cứu viện Cơ Trường Tín.
Theo cục diện trước mắt, Cơ Trường Tín có thể nói là người mạnh nhất ở nơi đây. Nếu như không có hắn, phần thắng của Ma Kỹ Công Hội có thể nói là tăng lên gấp bội. Huống chi, Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không hiện tại rõ ràng có chuyện hiểu lầm gì đó, quan hệ cũng không bình thường, một khi Cơ Trường Tín chết đi, nói không chừng Thượng Quan Ngâm Không rất có thể cũng sẽ tự sụp đổ.
Các ma sư hai phía có mặt ở nơi này, có thể nói đều cực kỳ không hiểu vì cái gì Cơ Trường Tín lại làm như vậy, càng không hiểu vì nguyên nhân gì Thượng Quan Ngâm Không thân là Hội trưởng của Ma Sư Công Hội, thế nhưng lại từ chối một cường viện như thế, thậm chí còn lớn miệng mắng chửi như vậy. Hai vị Chí Tôn Cường Giả này thế nhưng mảy may không có chút ý tứ nào lấy đại cục làm trọng cả. Nhất là bên phía Ma Sư Công Hội bên này, trong mắt đám ma sư đều biểu lộ quang mang không thể tin nổi. Trong lòng âm thầm nghĩ, cho dù hai vợ chồng các ngươi có vấn đề gì đó, cũng nên giải quyết xong chuyện tình trước mắt đi rồi sau đó muốn tính gì thì tính. Trận chiến tỷ thí giữa hai đại Công Hội tuy rằng cho tới bây giờ vẫn chưa có bắt đầu, nhưng chuyện xấu lại cứ liên tiếp xảy ra.
Nếu nói duy nhất có một người có thể hiểu rõ những gì mà Cơ Trường Tín nói, đó chính là Cơ Động. Khi hắn nghe được đối thoại giữa Cơ Trường Tín cùng với Thượng Quan Ngâm Không, cảm giác đầu tiên của hắn chính là, nếu như Liệt Diễm cũng hiểu lầm mình như vậy, e rằng chính mình cũng sẽ liều lĩnh đem cái chết để mà chứng minh oan tình như vậy. Tất cả mọi thứ khác hết thảy đều không quan trọng, người mình yêu sâu đậm nhất cũng không thể thấu hiểu mình, sống còn ý nghĩa gì nữa chứ?
- Trường Tín huynh, không được! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Một thanh âm già nua mà choáng đầy sự rung động giống như một đạo sét đánh lôi đình từ trên không trung vang lên. Cho dù là Chí Tôn Cường Giả như Cơ Trường Tín, khi nghe đến thanh âm kia, bàn tay hắn vốn đã chụp xuống một nửa cũng nhất thời chậm lại nửa phần.
Một đạo quang ảnh màu ám lam liền thừa dịp này nhanh như tia chớp phá không mà tới. Chỉ thấy đạo thân ảnh kia chỉ vặn vẹo kịch liệt một chút, liền như vậy mạnh mẽ chui thẳng vào trong tầng phòng ngự mà Cơ Trường Tín phóng thích ra, trực tiếp va chạm với bàn tay đã chụp xuống của Cơ Trường Tín.
Thanh âm ầm ầm vang lên, khí lãng khủng bố nhất thời bay tán loạn bốn phía, mặt đất sụp đổ, trong phạm vi đường kinh hơn trăm thước, mặt đất thế hưng ngay trong một kích va chạm này đã lún sâu xuống hơn năm thước. Mậu Thổ nguyên tố nồng đậm, hỗn hợp với hỏa diễm âm lãnh màu đen, tung bay khắp nơi. Uy thế như thế, có thể thấy được một chưởng này của Cơ Trường Tính chính là toàn lực đánh ra, cũng không phải đơn giản là làm bộ cho có.
Đạo thân ảnh màu đen kia nháy mắt ngừng lại, hỏa diễm màu đen nồng đậm bốc lên, đã lộn một vòng mà ra:
- Rảnh rỗi không có việc gì làm, lại bày trò tự sát. Lão tử đã sống cả ngàn vạn năm, thế nhưng vẫn thấy chưa sống đủ a.
Nghe được thanh âm kia, trong lòng Cơ Động nhất thời đại chân, sự hưng phấn cùng với mừng rỡ như điên trong mắt không hề che giấu. Thân ảnh màu ám lam kia cũng đã hoàn toàn hiển hiện ra, thân dài đen nhánh, thêm cặp cánh sau lưng, đó chẳng phải là Đinh Hỏa Thần Thú trong Thiên Can Thần Thú Đằng Xà hay sao?
Đằng Xà bị một chưởng của Cơ Trường Tín đẩy lui, thân thể của Cơ Trường Tín cũng chỉ là chớp lên một, không hề lui lại chút nào, cả giận nói:
- Chuyện của ta không cần các ngươi phải nhúng tay vào. Vợ ta bỏ nhà ra đi đã mấy chục năm, thật vất vả mới gặp lại, thế nhưng cũng không chịu nghe ta giải thích, ta sống còn ý nghĩa gì nữa cơ chứ?
Thượng Quan Ngâm Không lúc này đã kịp phản ứng lại, nhìn chằm chằm vào Cơ Trường Tín, thần sắc trong mắt nhất thời trở nên phức tạp. Nhưng vẻ quyết tuyệt lúc trước đã lặng yên biến mất không còn chút nào. Một người nguyện ý dùng tính mạng mình để minh oan, cái này đã có thể chứng minh được rất nhiều vấn đề. Huống chi nếu nói bà ta không yêu Cơ Trường Tín, làm sao có thể thống khổ đến mức như thế, một lần ra đi là suốt mấy chục năm cũng không chịu trở về.
- Muốn chết? Đâu có dễ dàng như vậy. Ngươi nói rõ ràng chuyện trước kia cho ta nghe.
Lời nói của Thượng Quan Ngâm Không vẫn cứ ương ngạnh như trước, nhưng cũng đã có chút ý tứ nhượng bộ rồi. Hơn nữa lúc này bà ta đã ngưng tụ ma lực, cho dù Cơ Trường Tín có ý định tự sát lần nữa, bà ta tuyệt đối cũng sẽ không làm ngơ.
Cũng đúng lúc này, màu sắc trên bầu trời lại một lần nữa thay đổi. Quang mang mặt trời giống như vào giờ khắc này tăng lên thêm vài phần vậy. Trên không trung, xuất hiện thêm hai đầu Cự Long bay tới. Đầu Cự Long bên trái, toàn thân phóng thích ra hỏa diễm nồng đậm so với mặt trời cũng không kém chút nào, hai cánh dang rộng, toàn thân phát ra ma lực khổng lồ khó có thể hình dung nổi. Đúng là một đầu Thập Giai Hỏa Long. Trên lưng của Hỏa Long, có ba người đang đứng. Đứng ở trước nhất, rõ ràng chính là Chí Tôn Hỏa Hệ, Thắng Quang Miện Hạ Âm Triêu Dương. Phía sau hắn tự nhiên chính là Thái Ất Miện Hạ Âm Chiêu Dung. Một người cuối cùng, chính là vị huynh đệ kết nghĩa của Cơ Động, Chúc Diễm, Chúc lão nhị...
Đầu Cự Long bên phải, toàn thân một màu lam tím, lôi điện bạo liệt ba động tựa hồ ngay cả trên mặt đất đều có thể nghe được thanh âm bùng nổ của chúng vậy. Thể tích của nó so với đầu Thập Giai Hỏa Long kia thì nhỏ hơn một chút, thế nhưng bộ dáng lại dữ tợn hơn rất nhiều, nhất là một vòng gai nhọn dày đặc quanh cổ, chẳng phải là Tử Lôi Diệu Thiên Long Lôi Đình hay sao? Ngồi ngay ngắn trên lưng Lôi Đình, cũng có hai người. Phía trước, tự nhiên chính là Lôi Đế Phất Thụy, phía sau Phất Thụy, còn có một gã tráng hán trung niên chỉ có một tay, người khác có thể không nhận ra hắn, nhưng Cơ Động làm sao có thể không biết được cơ chứ? Đúng là ông chủ của Nhất Khẩu Hương, Pháo Long A Bỉnh.
Cơ Động trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt này. Đến rồi, không ngờ đều đến cả rồi. Cái này, cái này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Đồng dạng dại ra, còn có hai vị Thủy Hệ Chí Tôn Cường Giả bên phía Ma Kỹ Công Hội. Ở trên cái Thiên Thanh Thảo Nguyên này, không ngờ lại tụ tập đến sáu vị Chí Tôn Cường Giả như vậy. Có thể nói, ở trên toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, tuyệt đối cũng sẽ tìm không ra cơ hội thứ hai. Mặc dù hai vị Hỏa Hệ Chí Tôn còn chưa có biểu đạt ý đồ đến đây lần này của họ, nhưng Thủy Hỏa tương khắc, Thủy Minh Nguyệt cùng với Lãnh Phong Vân cho dù lạc quan đến thế nào, cũng biết rõ người ta đến đây cũng không phải là trợ giúp mình.
Ông nội đến, Lão huyền tổ đến, Cơ Động có thể không chào, dù sao, hắn đối với Bình Đẳng Vương nhất mạch thủy chung vẫn có một chút ngăn cách, nhưng mà Sư tổ, Sư mẫu đến, hắn làm thế nào lại có chút do dự cơ chứ?
Hắn nhanh chóng tiến lên, trực tiếp phốc một tiếng, hai đầu gối đã quỳ xuống, hướng về phía đầu Hỏa Long trên không trung bái một.
- Đệ tử Cơ Động, bái kiến Sư tổ, Sư mẫu!
Nhìn Cơ Động trong đáy mắt Thắng Quang Miện Hạ Âm Triêu Dương toát ra một tia thần sắc hài lòng, nhưng sắc mặt của hắn lại thập phần băng lãnh, hừ một tiếng, cũng không có mở miệng.
Âm Chiêu Dung tức giận nói:
- Tiểu tử thúi, xong chuyện chính sự, ta sẽ xử lý ngươi sau. Mau nhanh đứng lên, tránh qua một bên đi.
Cơ Động đương nhiên rõ ràng, Âm Chiêu Dung chính là muốn bảo vệ cho hắn. Ở đây có sáu vị Chí Tôn Cường Giả, bất cứ người nào cũng không phải hắn có khả năng chống lại, vội vàng cung kính đáp ứng một tiếng, lui trở về. Thân hình Âm Chiêu Dung chợt lóe lên, đã xuất hiện trên lưng Đằng Xà, tức giận nhìn Cơ Trường Tín, nói:
- Thật sự là phụ lòng người tốt a. Đằng Xà đã cứu ngươi một mạng, ngươi lại không có cảm ơn hắn, lại còn kêu gào cái gì. Ngươi nghĩ rằng chúng ta thật lòng muốn cứu ngươi sao? Chẳng qua là vì nghĩ tình tiểu tử thúi Cơ Động mà thôi. Ngươi sống hơn cả trăm năm hóa ra là uổng phí cả. Chuyện vợ chồng có hiểu lầm gì đó, ngươi đợi Ngâm Không đại tỷ nguôi giận, rồi mới giải thích cũng không được sao?
Cơ Trường Tín đường đường là Chí Tôn Miện Hạ, lại bị Âm Chiêu Dung mắng mà không hề có chút xíu lực cãi lại, cười khổ nói:
- Chiêu Dung, không phải là ta không muốn giải thích, mà nàng ta căn bản là không chịu nghe. Mấy chục năm xa cách, thật vất vả mới gặp lại nàng ta, ta nếu không thừa dịp này mà chứng tỏ cõi lòng, xong chuyện này, nàng ta xoay người lại bỏ đi mất. Ta đã sống hơn trăm tuổi rồi, người ta yêu nhất lại không sống bên cạnh ta, ta sống tiếp nữa còn có ý nghĩa gì, chẳng lẽ bảo ta chờ thêm mấy chục năm nữa để kiếm cơ hội khác hay sao?
Âm Chiêu Dung nói:
- Người ta không để ý tới ngươi, xoay người bỏ đi, ngươi không biết đuổi theo à? Mặt mũi Bắc Đẩu Miện Hạ ngươi quan trọng lắm sao? Chẳng lẽ với thực lực của ngươi mà bám dính theo, Ngâm Không đại tỷ có thể thoát khỏi ngươi hay sao?
Cơ Trường Tín ngẩn ngơ:
- Đúng rồi! Ta sao lại không nghĩ tới chuyện này chứ?
Hắn quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Ngâm Không, vị Bắc Đẩu Miện Hạ này tựa như một đứa con nít, vẻ mặt hớn ha hớn hở cười nói:
- Ngâm Không, từ nay về sau nàng không thể chạy nữa rồi. Sau này nàng đi tới đâu, ta liền đi theo tới đó. Ta nhất định phải bám dính lấy nàng. Chiêu Dung, cám ơn, thật cám ơn ngươi. Về sau thấy ta có chỗ nào hữu dụng, cứ việc mở miệng.
Hỏa Long, Tử Lôi Diệu Thiên Long đến lúc này mới hạ xuống. Âm Triêu Dương nhìn bộ dáng nhảy nhót kia của Cơ Trường Tín, không khỏi có chút không biết nên khóc hay nên cười. Đây là Chí Tôn Cường Giả nổi danh ngang hàng với mình hay sao? Xem ra, cũng chỉ là một gã sợ vợ.
- Trường Tín huynh, có phải trước tiên nên giải quyết chuyện tranh chấp giữa hai đại Công Hội rồi sao đó hãy tính tiếp hay không? Ngâm Không, chúng ta trước đây cũng xem như là có chút giao tình, xem như là nể mặt của ta đi, sau khi chuyện ở đây chấm dứt, ngươi và Trường Tín huynh cũng nên giải quyết cho xong chuyện giữa hai người vậy.
Sắc mặt của Thượng Quan Ngâm Không đã khôi phục lại vài phần, tuy rằng không có nhìn Cơ Trường Tín, nhưng cảm xúc rõ ràng đã bình phục rất nhiều:
- Cứ theo lời của Thắng Quan Miện Hạ mà làm đi. Thủy Minh Nguyệt, Lãnh Phong Vân, các ngươi không phải muốn đánh mười trận phân thắng bại sao? Đến đây đi.
Mười trận phân thắng bại? Bây giờ còn nói chuyện phân thắng bại làm gì nữa chứ? Hỏa Long, Đằng Xà, Tử Lôi Diệu Thiên Long đáp xuống, chính là đứng bên phía của Ma Sư Công Hội nhìn về phía Ma Kỹ Công Hội, căn bản không cần hỏi, hai vị Hỏa Hệ Chí Tôn Cường Giả cũng đã biểu lộ thái độ của bọn họ rồi. Bốn đối hai, hơn nữa, bất cứ một vị Chí Tôn Cường Giả nào bên kia cũng đều có thực lực cao hơn hẳn hai vị Chí Tôn Cường Giả của Ma Kỹ Công Hội. Thủy Minh Nguyệt cùng với Lãnh Phong Vân cũng không chỉ trên mặt khó coi nữa, mà trong lòng cũng đã lạnh như băng.
Đừng thấy Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung là Hỏa Hệ, sẽ bị Thủy Hệ bọn họ khắc chế. Trong giới ma sư ai cũng biết rất rõ, hai anh em nhà này chính là những kẻ khó chọc vào nhất. Thực lực của Âm Triêu Dương, chính là cùng một đẳng cấp với Cơ Trường Tín, thậm chí còn cao hơn một bậc nữa. Nếu không, lúc trước khi hai anh em bọn họ chạy đến Trung Nguyên Thành đòi người, Cơ Trường Tín cũng sẽ không khách khí như vậy.
Thực lực bản thân Âm Chiêu Dung mặc dù yếu hơn anh bà ta rất nhiều, cùng lắm cũng chỉ cao hơn Lãnh Phong Vân và Thủy Minh Nguyệt một chút thôi, nhưng cũng đừng nên quên, ma thú đồng bọn của bà ta, chính là Thiên Can Thần Thú duy nhất còn chưa bị phong ấn, có cùng thuộc tính với bà ta, Đinh Hỏa Thần Thú Đằng Xà. Từ chuyện vừa rồi Đằng Xà có thể mạnh mẽ phá vỡ tầng hộ thể phòng ngự của Cơ Trường Tín, sau đó đón đỡ một chưởng toàn lực của hắn mà vẫn bình yên vô sự như không có việc gì kia, có thể nhìn ra nó và những Thập Giai Ma Thú khác ở đây là hoàn toàn bất đồng. Một cặp anh em Chí Tôn Cường Giả như vậy đã đến, trận quyết chiến tỷ thí trước mắt này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội Hi Lạc, lúc này sắc mặt đã hoàn toàn trầm tĩnh lại, mỉm cười đứng ở đó, vẻ mặt đắc ý. Trả giá chung quy vẫn là có hồi báo. Hai kiện Thứ Thần Khí đổi lấy một thắng lợi tuyệt đối áp đảo, chung quy vẫn đáng giá. Một cái Ma Kỹ Công Hội, cũng không phải là hai kiện Thứ Thần Khí có khả năng so sánh được. Gồm thâu luôn bọn họ Ma Sư Công Hội chính là duy ngã độc tôn a!
Thượng Quan Ngâm Không nhìn về phía Thủy Minh Nguyệt nãy giờ vẫn không lên tiếng, hừ lạnh một tiếng:
- Sao không nói gì? Đánh hay không đánh?
Trong mắt Thủy Minh Nguyệt lộ ra vẻ quyết tuyệt, tựa hồ như đã hạ quyết tâm chuyện gì, lãnh đạm nói:
Các ngươi ngay cả hai vị anh em Âm Triêu Dương Miện Hạ cũng đã mời tới, còn cái gì có thể đánh được nữa chứ? Bốn chống hai, cho dù là muốn đem toàn bộ người của Ma Kỹ Công Hội chúng ta giết sạch hết cũng không phải việc gì khó. Hơn nữa còn có Kim Cương Quân Đoàn, chỉ sợ là chúng ta ngay cả một người cũng không thể chạy thoát. Hôm nay Ma Kỹ Công Hội chúng ta biết là đã gặp đại nạn rồi. Bất quá, các ngươi muốn gồm thâu chúng ta, cũng không có đơn giản như vậy. Cùng lắm thì cá chết lưới rách, thề không bỏ qua.
Cơ Trường Tín khinh thường hừ một tiếng:
- Cá chết lưới rách? Ta muốn xem, các ngươi cá chết hết rồi, ta đây lưới rốt cuộc có bị rách hay không.
Người mà Thủy Minh Nguyệt tối kỵ nhất cũng chính là kẻ có thuộc tính tương khắc với hắn, Cơ Trường Tín. Lúc này Cơ Trường Tín lại đang đứng trước mặt vợ mình, cố tình thể hiện uy phong. Ma lực Mậu Thổ Hệ nồng đậm, dày đặc nhất thời kịch liệt bùng nổ, tình hình hết sức căng thẳng. Mà đám ma sư của Ma Kỹ Công Hội, sắc mặt sớm đã xám như tro tàn. Trận quyết đấu của các Chí Tôn Cường Giả, đã quyết định thắng bại của hôm nay.
- Chờ một chút...
Âm Triêu Dương đột nhiên mở miệng, ngăn cản Cơ Trường Tín đang chuẩn bị động thủ, cũng đem ánh mắt mọi người tập trung lên trên người của hắn:
- Chúng ta đều là Cửu Quan Ma Sư, có thể tu luyện đến trình độ như thế này, mỗi người đều phải trả giá mấy chục năm, thậm chí là cả trăm năm cố gắng. Chúng ta đều cũng là những cường giả mạnh nhất trên đại lục. Có một chuyện mà ta nhất thiết phải nói cho các ngươi biết. Cách đây không lâu, Thành chủ Thiên Cơ Thành, Thiên Cơ đã tìm đến chỗ của ta, tiết lộ cho ta biết một chút huyền bí của thiên cơ. Một thời gian sau, Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục của chúng ta rất có thể sẽ gặp phải một trường hạo kiếp. Nếu bây giờ những người như chúng ta lại tự giết lẫn nhau như thế này, đến khi hạo kiếp thật sự xảy ra, sẽ còn có được bao nhiêu lực lượng để đối phó chứ?
Cơ Trường Tín nhíu mày:
- Triêu Dương huynh, chẳng lẽ lại bỏ qua như vậy sao?
Âm Triêu Dương nói:
- Ma Kỹ Công Hội chẳng phải muốn cùng Ma Sư Công Hội tiến hành mười trận tỷ thí hay sao? Thủy Minh Nguyệt, Lãnh Phong Vân, ta biết rõ, các ngươi khẳng định là không cam lòng đem Ma Kỹ Công Hội gia nhập vào Ma Sư Công Hội. Nhưng mà, lời khiêu chiến này, lại chính là do các ngươi đưa ra. Với thân phận Chí Tôn Cường Giả của các ngươi, hẳn là sẽ không nuốt lời chứ? Như vậy ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, các lão gia hỏa chúng ta đều không ra tay, chỉ đứng một bên quan chiến. Bên nào thắng lợi cuối cùng, bên còn lại phải vô điều kiện sát nhập vào Công Hội đối phương, nếu ai vi phạm, toàn bộ tru giết...
Thủy Minh Nguyệt có chút không dám tin, nói:
- Ý ngươi nói, là bốn Chí Tôn Cường Giả các ngươi đều không ra tay?
Âm Triêu Dương lạnh nhạt nói:
- Không sai, đúng là như vậy. Ngươi có dám đánh cá một trận hay không?
Lãnh Phong Vân lạnh lùng nói:
- Ai biết các ngươi có âm mưu gì chứ? Coi như là chúng ta thắng đi, các ngươi đổi ý, chúng ta cũng đâu có biện pháp gì.
Âm Triêu Dương ngạo nghễ nói:
- Lời nói của Âm Triêu Dương ta, trước giờ chưa có chuyện không tính. Nếu các ngươi thắng, Ma Sư Công Hội không chịu sát nhập vào Ma Kỹ Công Hội, hai anh em ta liền cùng với các ngươi đối phó với Ma Sư Công Hội. Ngươi thấy sao?
Anh em Âm Triêu Dương, có thể nói chính là lực lượng quyết định thắng bại của hai bên. Bất luận bọn họ trợ giúp cho bên nào, bên đó nhất định sẽ thắng lợi không hề nghi ngờ.
Cặp mày Cơ Trường Tín nhăn tít lại:
- Triêu Dương huynh... ý ngươi là...
Âm Triêu Dương thở dài một tiếng:
- Ta đây là suy nghĩ cho tương lai của Đại lục. Trường Tín huynh, tin tưởng ta...
Thượng Quan Ngâm Không cả người đã sợ đến mức ngây dại. Thủy Minh Nguyện, Lãnh Phong Vân cũng ngây dại. Đương nhiên, cho dù bọn họ cũng không bị cảm xúc ảnh hưởng, cũng tuyệt đối sẽ không chủ động đi cứu viện Cơ Trường Tín.
Theo cục diện trước mắt, Cơ Trường Tín có thể nói là người mạnh nhất ở nơi đây. Nếu như không có hắn, phần thắng của Ma Kỹ Công Hội có thể nói là tăng lên gấp bội. Huống chi, Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không hiện tại rõ ràng có chuyện hiểu lầm gì đó, quan hệ cũng không bình thường, một khi Cơ Trường Tín chết đi, nói không chừng Thượng Quan Ngâm Không rất có thể cũng sẽ tự sụp đổ.
Các ma sư hai phía có mặt ở nơi này, có thể nói đều cực kỳ không hiểu vì cái gì Cơ Trường Tín lại làm như vậy, càng không hiểu vì nguyên nhân gì Thượng Quan Ngâm Không thân là Hội trưởng của Ma Sư Công Hội, thế nhưng lại từ chối một cường viện như thế, thậm chí còn lớn miệng mắng chửi như vậy. Hai vị Chí Tôn Cường Giả này thế nhưng mảy may không có chút ý tứ nào lấy đại cục làm trọng cả. Nhất là bên phía Ma Sư Công Hội bên này, trong mắt đám ma sư đều biểu lộ quang mang không thể tin nổi. Trong lòng âm thầm nghĩ, cho dù hai vợ chồng các ngươi có vấn đề gì đó, cũng nên giải quyết xong chuyện tình trước mắt đi rồi sau đó muốn tính gì thì tính. Trận chiến tỷ thí giữa hai đại Công Hội tuy rằng cho tới bây giờ vẫn chưa có bắt đầu, nhưng chuyện xấu lại cứ liên tiếp xảy ra.
Nếu nói duy nhất có một người có thể hiểu rõ những gì mà Cơ Trường Tín nói, đó chính là Cơ Động. Khi hắn nghe được đối thoại giữa Cơ Trường Tín cùng với Thượng Quan Ngâm Không, cảm giác đầu tiên của hắn chính là, nếu như Liệt Diễm cũng hiểu lầm mình như vậy, e rằng chính mình cũng sẽ liều lĩnh đem cái chết để mà chứng minh oan tình như vậy. Tất cả mọi thứ khác hết thảy đều không quan trọng, người mình yêu sâu đậm nhất cũng không thể thấu hiểu mình, sống còn ý nghĩa gì nữa chứ?
- Trường Tín huynh, không được! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Một thanh âm già nua mà choáng đầy sự rung động giống như một đạo sét đánh lôi đình từ trên không trung vang lên. Cho dù là Chí Tôn Cường Giả như Cơ Trường Tín, khi nghe đến thanh âm kia, bàn tay hắn vốn đã chụp xuống một nửa cũng nhất thời chậm lại nửa phần.
Một đạo quang ảnh màu ám lam liền thừa dịp này nhanh như tia chớp phá không mà tới. Chỉ thấy đạo thân ảnh kia chỉ vặn vẹo kịch liệt một chút, liền như vậy mạnh mẽ chui thẳng vào trong tầng phòng ngự mà Cơ Trường Tín phóng thích ra, trực tiếp va chạm với bàn tay đã chụp xuống của Cơ Trường Tín.
Thanh âm ầm ầm vang lên, khí lãng khủng bố nhất thời bay tán loạn bốn phía, mặt đất sụp đổ, trong phạm vi đường kinh hơn trăm thước, mặt đất thế hưng ngay trong một kích va chạm này đã lún sâu xuống hơn năm thước. Mậu Thổ nguyên tố nồng đậm, hỗn hợp với hỏa diễm âm lãnh màu đen, tung bay khắp nơi. Uy thế như thế, có thể thấy được một chưởng này của Cơ Trường Tính chính là toàn lực đánh ra, cũng không phải đơn giản là làm bộ cho có.
Đạo thân ảnh màu đen kia nháy mắt ngừng lại, hỏa diễm màu đen nồng đậm bốc lên, đã lộn một vòng mà ra:
- Rảnh rỗi không có việc gì làm, lại bày trò tự sát. Lão tử đã sống cả ngàn vạn năm, thế nhưng vẫn thấy chưa sống đủ a.
Nghe được thanh âm kia, trong lòng Cơ Động nhất thời đại chân, sự hưng phấn cùng với mừng rỡ như điên trong mắt không hề che giấu. Thân ảnh màu ám lam kia cũng đã hoàn toàn hiển hiện ra, thân dài đen nhánh, thêm cặp cánh sau lưng, đó chẳng phải là Đinh Hỏa Thần Thú trong Thiên Can Thần Thú Đằng Xà hay sao?
Đằng Xà bị một chưởng của Cơ Trường Tín đẩy lui, thân thể của Cơ Trường Tín cũng chỉ là chớp lên một, không hề lui lại chút nào, cả giận nói:
- Chuyện của ta không cần các ngươi phải nhúng tay vào. Vợ ta bỏ nhà ra đi đã mấy chục năm, thật vất vả mới gặp lại, thế nhưng cũng không chịu nghe ta giải thích, ta sống còn ý nghĩa gì nữa cơ chứ?
Thượng Quan Ngâm Không lúc này đã kịp phản ứng lại, nhìn chằm chằm vào Cơ Trường Tín, thần sắc trong mắt nhất thời trở nên phức tạp. Nhưng vẻ quyết tuyệt lúc trước đã lặng yên biến mất không còn chút nào. Một người nguyện ý dùng tính mạng mình để minh oan, cái này đã có thể chứng minh được rất nhiều vấn đề. Huống chi nếu nói bà ta không yêu Cơ Trường Tín, làm sao có thể thống khổ đến mức như thế, một lần ra đi là suốt mấy chục năm cũng không chịu trở về.
- Muốn chết? Đâu có dễ dàng như vậy. Ngươi nói rõ ràng chuyện trước kia cho ta nghe.
Lời nói của Thượng Quan Ngâm Không vẫn cứ ương ngạnh như trước, nhưng cũng đã có chút ý tứ nhượng bộ rồi. Hơn nữa lúc này bà ta đã ngưng tụ ma lực, cho dù Cơ Trường Tín có ý định tự sát lần nữa, bà ta tuyệt đối cũng sẽ không làm ngơ.
Cũng đúng lúc này, màu sắc trên bầu trời lại một lần nữa thay đổi. Quang mang mặt trời giống như vào giờ khắc này tăng lên thêm vài phần vậy. Trên không trung, xuất hiện thêm hai đầu Cự Long bay tới. Đầu Cự Long bên trái, toàn thân phóng thích ra hỏa diễm nồng đậm so với mặt trời cũng không kém chút nào, hai cánh dang rộng, toàn thân phát ra ma lực khổng lồ khó có thể hình dung nổi. Đúng là một đầu Thập Giai Hỏa Long. Trên lưng của Hỏa Long, có ba người đang đứng. Đứng ở trước nhất, rõ ràng chính là Chí Tôn Hỏa Hệ, Thắng Quang Miện Hạ Âm Triêu Dương. Phía sau hắn tự nhiên chính là Thái Ất Miện Hạ Âm Chiêu Dung. Một người cuối cùng, chính là vị huynh đệ kết nghĩa của Cơ Động, Chúc Diễm, Chúc lão nhị...
Đầu Cự Long bên phải, toàn thân một màu lam tím, lôi điện bạo liệt ba động tựa hồ ngay cả trên mặt đất đều có thể nghe được thanh âm bùng nổ của chúng vậy. Thể tích của nó so với đầu Thập Giai Hỏa Long kia thì nhỏ hơn một chút, thế nhưng bộ dáng lại dữ tợn hơn rất nhiều, nhất là một vòng gai nhọn dày đặc quanh cổ, chẳng phải là Tử Lôi Diệu Thiên Long Lôi Đình hay sao? Ngồi ngay ngắn trên lưng Lôi Đình, cũng có hai người. Phía trước, tự nhiên chính là Lôi Đế Phất Thụy, phía sau Phất Thụy, còn có một gã tráng hán trung niên chỉ có một tay, người khác có thể không nhận ra hắn, nhưng Cơ Động làm sao có thể không biết được cơ chứ? Đúng là ông chủ của Nhất Khẩu Hương, Pháo Long A Bỉnh.
Cơ Động trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt này. Đến rồi, không ngờ đều đến cả rồi. Cái này, cái này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Đồng dạng dại ra, còn có hai vị Thủy Hệ Chí Tôn Cường Giả bên phía Ma Kỹ Công Hội. Ở trên cái Thiên Thanh Thảo Nguyên này, không ngờ lại tụ tập đến sáu vị Chí Tôn Cường Giả như vậy. Có thể nói, ở trên toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, tuyệt đối cũng sẽ tìm không ra cơ hội thứ hai. Mặc dù hai vị Hỏa Hệ Chí Tôn còn chưa có biểu đạt ý đồ đến đây lần này của họ, nhưng Thủy Hỏa tương khắc, Thủy Minh Nguyệt cùng với Lãnh Phong Vân cho dù lạc quan đến thế nào, cũng biết rõ người ta đến đây cũng không phải là trợ giúp mình.
Ông nội đến, Lão huyền tổ đến, Cơ Động có thể không chào, dù sao, hắn đối với Bình Đẳng Vương nhất mạch thủy chung vẫn có một chút ngăn cách, nhưng mà Sư tổ, Sư mẫu đến, hắn làm thế nào lại có chút do dự cơ chứ?
Hắn nhanh chóng tiến lên, trực tiếp phốc một tiếng, hai đầu gối đã quỳ xuống, hướng về phía đầu Hỏa Long trên không trung bái một.
- Đệ tử Cơ Động, bái kiến Sư tổ, Sư mẫu!
Nhìn Cơ Động trong đáy mắt Thắng Quang Miện Hạ Âm Triêu Dương toát ra một tia thần sắc hài lòng, nhưng sắc mặt của hắn lại thập phần băng lãnh, hừ một tiếng, cũng không có mở miệng.
Âm Chiêu Dung tức giận nói:
- Tiểu tử thúi, xong chuyện chính sự, ta sẽ xử lý ngươi sau. Mau nhanh đứng lên, tránh qua một bên đi.
Cơ Động đương nhiên rõ ràng, Âm Chiêu Dung chính là muốn bảo vệ cho hắn. Ở đây có sáu vị Chí Tôn Cường Giả, bất cứ người nào cũng không phải hắn có khả năng chống lại, vội vàng cung kính đáp ứng một tiếng, lui trở về. Thân hình Âm Chiêu Dung chợt lóe lên, đã xuất hiện trên lưng Đằng Xà, tức giận nhìn Cơ Trường Tín, nói:
- Thật sự là phụ lòng người tốt a. Đằng Xà đã cứu ngươi một mạng, ngươi lại không có cảm ơn hắn, lại còn kêu gào cái gì. Ngươi nghĩ rằng chúng ta thật lòng muốn cứu ngươi sao? Chẳng qua là vì nghĩ tình tiểu tử thúi Cơ Động mà thôi. Ngươi sống hơn cả trăm năm hóa ra là uổng phí cả. Chuyện vợ chồng có hiểu lầm gì đó, ngươi đợi Ngâm Không đại tỷ nguôi giận, rồi mới giải thích cũng không được sao?
Cơ Trường Tín đường đường là Chí Tôn Miện Hạ, lại bị Âm Chiêu Dung mắng mà không hề có chút xíu lực cãi lại, cười khổ nói:
- Chiêu Dung, không phải là ta không muốn giải thích, mà nàng ta căn bản là không chịu nghe. Mấy chục năm xa cách, thật vất vả mới gặp lại nàng ta, ta nếu không thừa dịp này mà chứng tỏ cõi lòng, xong chuyện này, nàng ta xoay người lại bỏ đi mất. Ta đã sống hơn trăm tuổi rồi, người ta yêu nhất lại không sống bên cạnh ta, ta sống tiếp nữa còn có ý nghĩa gì, chẳng lẽ bảo ta chờ thêm mấy chục năm nữa để kiếm cơ hội khác hay sao?
Âm Chiêu Dung nói:
- Người ta không để ý tới ngươi, xoay người bỏ đi, ngươi không biết đuổi theo à? Mặt mũi Bắc Đẩu Miện Hạ ngươi quan trọng lắm sao? Chẳng lẽ với thực lực của ngươi mà bám dính theo, Ngâm Không đại tỷ có thể thoát khỏi ngươi hay sao?
Cơ Trường Tín ngẩn ngơ:
- Đúng rồi! Ta sao lại không nghĩ tới chuyện này chứ?
Hắn quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Ngâm Không, vị Bắc Đẩu Miện Hạ này tựa như một đứa con nít, vẻ mặt hớn ha hớn hở cười nói:
- Ngâm Không, từ nay về sau nàng không thể chạy nữa rồi. Sau này nàng đi tới đâu, ta liền đi theo tới đó. Ta nhất định phải bám dính lấy nàng. Chiêu Dung, cám ơn, thật cám ơn ngươi. Về sau thấy ta có chỗ nào hữu dụng, cứ việc mở miệng.
Hỏa Long, Tử Lôi Diệu Thiên Long đến lúc này mới hạ xuống. Âm Triêu Dương nhìn bộ dáng nhảy nhót kia của Cơ Trường Tín, không khỏi có chút không biết nên khóc hay nên cười. Đây là Chí Tôn Cường Giả nổi danh ngang hàng với mình hay sao? Xem ra, cũng chỉ là một gã sợ vợ.
- Trường Tín huynh, có phải trước tiên nên giải quyết chuyện tranh chấp giữa hai đại Công Hội rồi sao đó hãy tính tiếp hay không? Ngâm Không, chúng ta trước đây cũng xem như là có chút giao tình, xem như là nể mặt của ta đi, sau khi chuyện ở đây chấm dứt, ngươi và Trường Tín huynh cũng nên giải quyết cho xong chuyện giữa hai người vậy.
Sắc mặt của Thượng Quan Ngâm Không đã khôi phục lại vài phần, tuy rằng không có nhìn Cơ Trường Tín, nhưng cảm xúc rõ ràng đã bình phục rất nhiều:
- Cứ theo lời của Thắng Quan Miện Hạ mà làm đi. Thủy Minh Nguyệt, Lãnh Phong Vân, các ngươi không phải muốn đánh mười trận phân thắng bại sao? Đến đây đi.
Mười trận phân thắng bại? Bây giờ còn nói chuyện phân thắng bại làm gì nữa chứ? Hỏa Long, Đằng Xà, Tử Lôi Diệu Thiên Long đáp xuống, chính là đứng bên phía của Ma Sư Công Hội nhìn về phía Ma Kỹ Công Hội, căn bản không cần hỏi, hai vị Hỏa Hệ Chí Tôn Cường Giả cũng đã biểu lộ thái độ của bọn họ rồi. Bốn đối hai, hơn nữa, bất cứ một vị Chí Tôn Cường Giả nào bên kia cũng đều có thực lực cao hơn hẳn hai vị Chí Tôn Cường Giả của Ma Kỹ Công Hội. Thủy Minh Nguyệt cùng với Lãnh Phong Vân cũng không chỉ trên mặt khó coi nữa, mà trong lòng cũng đã lạnh như băng.
Đừng thấy Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung là Hỏa Hệ, sẽ bị Thủy Hệ bọn họ khắc chế. Trong giới ma sư ai cũng biết rất rõ, hai anh em nhà này chính là những kẻ khó chọc vào nhất. Thực lực của Âm Triêu Dương, chính là cùng một đẳng cấp với Cơ Trường Tín, thậm chí còn cao hơn một bậc nữa. Nếu không, lúc trước khi hai anh em bọn họ chạy đến Trung Nguyên Thành đòi người, Cơ Trường Tín cũng sẽ không khách khí như vậy.
Thực lực bản thân Âm Chiêu Dung mặc dù yếu hơn anh bà ta rất nhiều, cùng lắm cũng chỉ cao hơn Lãnh Phong Vân và Thủy Minh Nguyệt một chút thôi, nhưng cũng đừng nên quên, ma thú đồng bọn của bà ta, chính là Thiên Can Thần Thú duy nhất còn chưa bị phong ấn, có cùng thuộc tính với bà ta, Đinh Hỏa Thần Thú Đằng Xà. Từ chuyện vừa rồi Đằng Xà có thể mạnh mẽ phá vỡ tầng hộ thể phòng ngự của Cơ Trường Tín, sau đó đón đỡ một chưởng toàn lực của hắn mà vẫn bình yên vô sự như không có việc gì kia, có thể nhìn ra nó và những Thập Giai Ma Thú khác ở đây là hoàn toàn bất đồng. Một cặp anh em Chí Tôn Cường Giả như vậy đã đến, trận quyết chiến tỷ thí trước mắt này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội Hi Lạc, lúc này sắc mặt đã hoàn toàn trầm tĩnh lại, mỉm cười đứng ở đó, vẻ mặt đắc ý. Trả giá chung quy vẫn là có hồi báo. Hai kiện Thứ Thần Khí đổi lấy một thắng lợi tuyệt đối áp đảo, chung quy vẫn đáng giá. Một cái Ma Kỹ Công Hội, cũng không phải là hai kiện Thứ Thần Khí có khả năng so sánh được. Gồm thâu luôn bọn họ Ma Sư Công Hội chính là duy ngã độc tôn a!
Thượng Quan Ngâm Không nhìn về phía Thủy Minh Nguyệt nãy giờ vẫn không lên tiếng, hừ lạnh một tiếng:
- Sao không nói gì? Đánh hay không đánh?
Trong mắt Thủy Minh Nguyệt lộ ra vẻ quyết tuyệt, tựa hồ như đã hạ quyết tâm chuyện gì, lãnh đạm nói:
Các ngươi ngay cả hai vị anh em Âm Triêu Dương Miện Hạ cũng đã mời tới, còn cái gì có thể đánh được nữa chứ? Bốn chống hai, cho dù là muốn đem toàn bộ người của Ma Kỹ Công Hội chúng ta giết sạch hết cũng không phải việc gì khó. Hơn nữa còn có Kim Cương Quân Đoàn, chỉ sợ là chúng ta ngay cả một người cũng không thể chạy thoát. Hôm nay Ma Kỹ Công Hội chúng ta biết là đã gặp đại nạn rồi. Bất quá, các ngươi muốn gồm thâu chúng ta, cũng không có đơn giản như vậy. Cùng lắm thì cá chết lưới rách, thề không bỏ qua.
Cơ Trường Tín khinh thường hừ một tiếng:
- Cá chết lưới rách? Ta muốn xem, các ngươi cá chết hết rồi, ta đây lưới rốt cuộc có bị rách hay không.
Người mà Thủy Minh Nguyệt tối kỵ nhất cũng chính là kẻ có thuộc tính tương khắc với hắn, Cơ Trường Tín. Lúc này Cơ Trường Tín lại đang đứng trước mặt vợ mình, cố tình thể hiện uy phong. Ma lực Mậu Thổ Hệ nồng đậm, dày đặc nhất thời kịch liệt bùng nổ, tình hình hết sức căng thẳng. Mà đám ma sư của Ma Kỹ Công Hội, sắc mặt sớm đã xám như tro tàn. Trận quyết đấu của các Chí Tôn Cường Giả, đã quyết định thắng bại của hôm nay.
- Chờ một chút...
Âm Triêu Dương đột nhiên mở miệng, ngăn cản Cơ Trường Tín đang chuẩn bị động thủ, cũng đem ánh mắt mọi người tập trung lên trên người của hắn:
- Chúng ta đều là Cửu Quan Ma Sư, có thể tu luyện đến trình độ như thế này, mỗi người đều phải trả giá mấy chục năm, thậm chí là cả trăm năm cố gắng. Chúng ta đều cũng là những cường giả mạnh nhất trên đại lục. Có một chuyện mà ta nhất thiết phải nói cho các ngươi biết. Cách đây không lâu, Thành chủ Thiên Cơ Thành, Thiên Cơ đã tìm đến chỗ của ta, tiết lộ cho ta biết một chút huyền bí của thiên cơ. Một thời gian sau, Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục của chúng ta rất có thể sẽ gặp phải một trường hạo kiếp. Nếu bây giờ những người như chúng ta lại tự giết lẫn nhau như thế này, đến khi hạo kiếp thật sự xảy ra, sẽ còn có được bao nhiêu lực lượng để đối phó chứ?
Cơ Trường Tín nhíu mày:
- Triêu Dương huynh, chẳng lẽ lại bỏ qua như vậy sao?
Âm Triêu Dương nói:
- Ma Kỹ Công Hội chẳng phải muốn cùng Ma Sư Công Hội tiến hành mười trận tỷ thí hay sao? Thủy Minh Nguyệt, Lãnh Phong Vân, ta biết rõ, các ngươi khẳng định là không cam lòng đem Ma Kỹ Công Hội gia nhập vào Ma Sư Công Hội. Nhưng mà, lời khiêu chiến này, lại chính là do các ngươi đưa ra. Với thân phận Chí Tôn Cường Giả của các ngươi, hẳn là sẽ không nuốt lời chứ? Như vậy ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, các lão gia hỏa chúng ta đều không ra tay, chỉ đứng một bên quan chiến. Bên nào thắng lợi cuối cùng, bên còn lại phải vô điều kiện sát nhập vào Công Hội đối phương, nếu ai vi phạm, toàn bộ tru giết...
Thủy Minh Nguyệt có chút không dám tin, nói:
- Ý ngươi nói, là bốn Chí Tôn Cường Giả các ngươi đều không ra tay?
Âm Triêu Dương lạnh nhạt nói:
- Không sai, đúng là như vậy. Ngươi có dám đánh cá một trận hay không?
Lãnh Phong Vân lạnh lùng nói:
- Ai biết các ngươi có âm mưu gì chứ? Coi như là chúng ta thắng đi, các ngươi đổi ý, chúng ta cũng đâu có biện pháp gì.
Âm Triêu Dương ngạo nghễ nói:
- Lời nói của Âm Triêu Dương ta, trước giờ chưa có chuyện không tính. Nếu các ngươi thắng, Ma Sư Công Hội không chịu sát nhập vào Ma Kỹ Công Hội, hai anh em ta liền cùng với các ngươi đối phó với Ma Sư Công Hội. Ngươi thấy sao?
Anh em Âm Triêu Dương, có thể nói chính là lực lượng quyết định thắng bại của hai bên. Bất luận bọn họ trợ giúp cho bên nào, bên đó nhất định sẽ thắng lợi không hề nghi ngờ.
Cặp mày Cơ Trường Tín nhăn tít lại:
- Triêu Dương huynh... ý ngươi là...
Âm Triêu Dương thở dài một tiếng:
- Ta đây là suy nghĩ cho tương lai của Đại lục. Trường Tín huynh, tin tưởng ta...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.