Âm Dương Miện

Chương 404: Ta đi dự hội nghị Đồ Đằng thần thú

Đường Gia Tam Thiểu

28/03/2013



Bất luận Chu Tiểu Tiểu có càu nhàu như thế nào thì hai sư huynh đệ Cơ Động và Phất Thụy cũng không khỏi ngấm ngầm bội phục hắn. Từ lúc hai người cùng hắn giao thủ, Chu Tiểu Tiểu chỉ dùng có sáu thành lực lượng, phối hợp thêm Hỗn Độn Kim vô cùng ảo diệu cũng đủ dễ dàng hóa giải các đợt tấn công của bọn hắn. Tuy nhiên, khi Cơ Động cùng Phất Thụy liên thủ tấn công, Chu mập cũng không khỏi không đề phòng và cực kỳ cẩn trọng ứng phó. Nếu chẳng may để cho hai huynh đệ bọn họ nắm bắt được cơ hội, hắn sẽ phải hứng chịu cảm giác sống không bằng chết, thật sự là bão táp phong ba.

Nghe Phất Thụy buông lời châm biếm, mập mạp giận dữ nói:

- Phất Thụy, nếu ngươi có bản lãnh thì hãy cùng ta solo, lão tử không đánh cho ngươi nở hoa trên mặt thì ngươi sẽ không biết được vì sao hoa đào lại hồng như vậy.

Phất Thụy liếc nhìn tên mập với cặp mắt khinh bỉ:

- Ngươi không biết xấu hổ khi nói những lời này sao? Nếu ta và ngươi cùng tuổi, ta lập tức sẽ cùng ngươi đơn đấu, hơn nữa còn chấp ngươi một tay. Mập à, ngươi cũng không cần giả bộ trước mặt chúng ta làm gì. Ngươi nghĩ chúng ta không biết việc ngươi đang mặc trên người kiện Canh Kim hệ Thần khí hay sao? Ngươi giả bộ thảm thiết như vậy cốt là để tranh thủ sự đồng tình của chúng ta phải không? Không bao giờ có chuyện đó đâu. Nam tử hán đại trượng phu, nói lời phải giữ lấy lời, Tây Kim đế quốc đang ở phía trước, ngươi có nguyện ý cùng chúng ta tu luyện hay không?

Chu Tiểu Tiểu thấy Phất Thụy không đồng tình với mình, liền đưa cặp mắt đáng thương nhìn sang Cơ Động:

- Cơ Động tiểu tử, Mập ta luôn chơi đẹp với ngươi mà phải không? Lúc ngươi từ chối lời mời của ta, ta vẫn tặng cho ngươi bốn bình rượu kia mà. Nhân phẩm tốt như ta, ngươi có đốt đuốc cũng tìm không thấy, ngươi hãy nghe lời bàn tử ta nói đi.

Cơ Động liếc nhìn hắn nói:

- Ta chỉ biết một điều, đó là thương nhân rất trọng danh dự. Thương hội Ngốc Có Tiền chính là đệ nhất thương hội, thân là hội trưởng, ta nghĩ rằng Chu Tiểu Tiểu đại nhân tuyệt không bao giờ nuốt lời.

- A..a..a! Các ngươi thật là không có nhân tính mà!

Chu Tiểu Tiểu thống khổ ngửa mặt lên trời thở dài.

- Chu mập, nếu ta đấu với ngươi thì sao?

Miểu Miểu đột nhiên dùng thanh âm cực kỳ dịu dàng nói với Mập mạp.

Ánh mắt Chu mập nhất thời sáng rực, liên tục gật đầu nói:

- Tốt! Tốt! Ta cũng muốn được cùng tiểu cô nương xinh đẹp luận bàn, cho dù có bị ngươi đánh cho tơi bời hoa lá, mập mạp ta cũng không một lời oán trách. (dại gái đến ngu người)

Miểu Miểu cười hi hi:

- Bàn tử, ngươi không hiểu ý ta rồi. Ta nói là nguyên cả nhóm chúng ta sẽ cùng đấu với ngươi. Kỳ thật, mười Thiên Can thánh đồ chúng ta vẫn chưa từng luyện qua liên thủ hợp kích, đang cần hảo hảo diễn luyện một phen. Ngươi là Chí Tôn cường giả một đời, chẳng phải đúng lúc chỉ điểm cho chúng ta sao? Nếu ngươi cảm thấy luận bàn với Cơ Động và Phất Thụy có chút phiền muộn, chi bằng mọi người chúng ta cùng lên đi, người ta cũng rất muốn được cùng ngươi luận bàn đó!

Chu mập vẻ mặt thống khổ nhìn Miểu Miểu:

- Nha đầu, làm người phải có lương tri a!

Miểu Miểu chớp đôi mắt to:

- Ta rất có lương tri nha, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ xuống tay nhẹ một chút, chẳng phải ngươi có thần khí hộ thể sao?

Nàng chính là điển hình của ma nữ, Ma Minh minh chủ.

Ánh mắt Chu Tiểu Tiểu chợt trở nên hung ác:

- Cơ Động, Phất Thụy, hai người các ngươi hãy đến đây đi. Mập mạp ta tốt hơn là nên giáo huấn các ngươi một chút. Không xuất ra chút bản lãnh thật sự, các ngươi lại nghĩ ta là đồ mặt béo.

Chợt thanh âm của Đỗ Hinh Nhi truyền đến:

- Hứ, Bàn tử không phải là thịt sao?

Đúng lúc này, từ trên không trung đột nhiên vang lên một âm thanh kỳ dị:



- Bàn tử, ngươi sống bất quá cũng chỉ để nuôi tấm thân phì nộn, đừng có vũ nhục thanh danh bàn tử nhất mạch của chúng ta chứ? Bọn họ cùng tiến lên thì sao…? Để bổn Thánh Trư đến giúp ngươi một tay.

Cùng với thanh âm kỳ dị đó, trong không khí chợt có một đạo lục quang gợn sóng lay động. Ngay sau đó, tại nơi lục quang thấp thoáng, xuất hiện trước mặt mọi người là một tiểu trư béo phì dài hơn một xích, tiêu sái bước ra.

- Cúc Hoa Trư, ngươi còn biết trở về sao?

Nhìn thấy Cúc Hoa Trư, người phản ứng đầu tiên là Diêu Khiêm Thư. Hắn gần như là nhảy dựng lên, hướng tới Cúc Hoa Thánh Trư mà lao lên, rồi hung hăng ôm chầm nó vào ngực.

Sau khi đại kiếp nạn Thánh Tà đảo kết thúc, Cúc Hoa Trư cũng đột nhiên biến mất. Không hề hoài nghi, khi biết được ma thú của mình chính là Thánh thú, Diêu Khiêm Thư dĩ nhiên là tột cùng hưng phấn. Tuy nhiên, hắn rất nhanh phát hiện, có Thánh thú làm đồng bọn cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì. Cúc Hoa Trư chẳng bao giờ nghe mệnh lệnh của hắn, nó chỉ hành động theo ý thích của mình.

Trong suốt một năm Cúc Hoa Trư mất tích, Diêu Khiêm Thư cũng đã nhiều lần cố gắng liên hệ với nó nhưng chưa một lần thành công. Tựa hồ như Cúc Hoa Trư đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, điều đó làm cho Diêm Khiêu Thư cảm thấy vô cùng bất an. Nào ngờ hôm nay Thánh Trư lại đột ngột xuất hiện.

- Ối, một chú heo con biết nói, thần thú cấp mười cơ à!

Chứng kiến sự xuất hiện của Cúc Hoa Trư, Chu Tiểu Tiểu cũng hết sức hiếu kỳ. Hắn đương nhiên nhận biết ma thú có thể trò chuyện thật sự rất ý vị, tuy nhiên trong trí nhớ của hắn không hề tồn tại một con thập giai ma thú nào có hình thể nhỏ yếu như con heo trước mắt.

Cúc Hoa Trư dùng ánh mắt chứa đựng mười phần khinh bỉ nhìn hắn:

- Trông ngươi béo tốt, trắng trẻo chẳng khác nào bổn Thánh Trư, nhưng hình như đầu của ngươi chỉ toàn nước thì phải? Xem ta là thần thú ư? Đám thần thú đó ngay cả xách giày cho ta cũng không xứng. Oái, úi, tiểu nãi nãi của ta, đừng nhéo lỗ tai của Thánh Trư ta nữa.

Cúc Hoa Trư đang dương dương tự đắc khoe khoang với Chu Tiểu Tiểu, thì một bên tai của nó đã bị Đỗ Hinh Nhi nhéo gần đứt. Đối với Đỗ Hinh Nhi, nó thậm chí còn xem trọng hơn cả Diêu Khiêm Thư nữa.

- Heo mập chết bầm, một năm qua ngươi đã chạy đi đâu? Có biết rằng người ta lo lắng và nhớ ngươi rất nhiều hay không?

Đỗ Hinh Nhi xoắn chặt lỗ tai nó, đồng thời hai mắt đỏ hoe.

Nhìn thấy Đỗ Hinh Nhi gần như muốn khóc, Cúc Hoa Trư nhất thời ngoan ngoãn trở lại, bộ dạng phục tùng nói:

- Ta sai lầm rồi, ta sai rồi, ngươi đừng như vậy nữa được không? Ta đi làm chính sự mà! Đó là đi dự hội nghị cấp Đồ Đằng thần thú.

Hội nghị Đồ Đằng thần thú? Nghe Cúc Hoa Trư nói những lời này, ngoại trừ Chu Tiểu Tiểu dở khóc dở cười, những người khác đều như lặng đi trong giây lát.

Chu Tiểu Tiểu đương nhiên cho rằng Cúc Hoa Trư cố ý khoe khoang và thổi phồng. Riêng nhóm Thiên Can thánh đồ, ngoại trừ Lang Thiên Ý vẫn duy trì sự trầm ổn, những người khác đều biết rằng Cúc Hoa Trư chính là Thánh thú hàng thật giá thật. Nó chính là Thánh Thú còn sót lại trong Ngũ đại thánh thú của Thánh Tà đảo.

Cơ Động nhíu mày:

- Đúng rồi, Đồ Đằng thần thú không phải vì bảo hộ đại lục mà tồn tại sao? Tại sao khi Thánh Tà đảo lâm vào đại kiếp nạn, bọn hắn lại không xuất hiện?

Cúc Hoa Trư cười khổ:

- Đồ Đằng thần thú chẳng qua chỉ lợi hại hơn một chút so với Thập giai thần thú bình thường mà thôi. Đừng nói chúng nó, cho dù là ta, lúc ấy chẳng phải đã tới chậm một bước hay sao? Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới bùng nổ quá đột ngột, khi bọn chúng đến nơi thì hết thảy đều đã xong rồi. Sau này, ta cảm nhận được khí tức của chúng nó, liền hội họp với đám ấy và mở hội nghị Đồ Đằng thần thú.

Cơ Động tiếp tục hỏi:

- Vậy thì thập đại Thần thú hiện tại đang ở đâu? Một khi hai đại lục khai chiến, bọn hắn có tham dự hay không?

Cúc Hoa Trư nói:

- Ta khẳng định là có tham dự, nhưng các ngươi đừng trông mong gì vào sự hỗ trợ của chúng. Đồ Đằng thần thú cũng không phải chỉ Quang Minh Ngũ Hành đại lục mới có. Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cũng đồng dạng tồn tại bọn Đồ Đằng thần thú đó. Khi Hồng Liên Thiên Hỏa giải trừ, cũng là lúc hai phiến đại lục chân chính quyết đấu sinh tử. Tới lúc đó, nếu các Đồ Đằng thần thú hiện ra bản thể của mình, ắt hẳn sẽ khiến toàn Đại lục lâm vào kinh khiếp. Nói cách khác, sự hiện hữu của bọn hắn chỉ có tác dụng tăng cường sức chiến đấu cho giới Ma sư trên đại lục mà thôi. Thánh Tà đảo này là một tồn tại ngoại lệ. Bởi vậy khi Thánh Chiến nổ ra, bất luận đại lục nào cũng đều dễ thủ khó công. Hơn nữa, những Thần thú cũng bị ước thúc trói buộc, chúng nó không được phép tiến vào lãnh thổ của đại lục khác. Hiện tại, bọn hắn đã trở về thánh địa của mình, bắt đầu quá trình đồng hóa với đại lục. Ta chính là đi giúp chúng nó hoàn thành đồng hóa suốt một năm qua.

Nghe những lời Cúc Hoa Trư vừa nói ra, Cơ Động không khỏi giật mình:

- Nếu nói như vậy, Thiên Can thần thú chẳng phải là đều...

Trong những Thiên Can thần thú, Chu Tước và Đằng Xà đều có mối quan hệ thân thiết với hắn. Cơ Động tuyệt không hy vọng hai đại thần thú xảy ra sự cố gì.

Cúc Hoa Trư liếc nhìn Cơ Động:



- Cái này không cần ngươi lo lắng, Thiên Can thần thú lại dễ dàng chết như vậy sao? Đồng hóa là cùng hóa, đợi cho Thánh chiến chấm dứt, hết thảy đều kết thúc thì chúng nó sẽ một lần nữa khôi phục lại. Đương nhiên, nếu một khi đại lục hoàn toàn bị công hãm, ấn ký của Đồ Đằng thần thú bị xóa đi, lúc đó chúng sẽ thật sự chết đi. Bởi vậy, nếu các ngươi muốn chinh phục hoàn toàn Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, thì nhất định phải tiến sâu vào bên kia và tìm hủy bằng được ấn ký của Hắc Ám Đồ Đằng thần thú, lúc đó mới thực sự gọi là chinh phục. Một khi không còn ấn ký của Đồ Đằng thần thú, thì khả năng khống chế ma lực của các ma sư trên Hắc Ám Ngũ Hành đại lục sẽ giảm đi trên phạm vi lớn.

Cơ Động trong mắt chợt lóe tinh quang:

- Nói như vậy, nếu chúng ta có thể phá hủy ấn ký Đồ Đằng của đối phương, nói không chừng không chiến mà lại thắng?

Cúc Hoa Trư nói:

- Cũng có thể nói như vậy. Tuy nhiên, còn có một điều kiện tiên quyết, đó là các ngươi nhất định phải đánh bại Thiên Can thánh đồ của đối phương, hủy diệt hoàn toàn tên Hắc Ám Thiên Cơ đã thôn phệ bốn vị huynh đệ Thánh thú của ta mới được. Tên khỉ gió đó gần như đã tiếp cận Thần cấp rồi. Đối với Hắc Ám Ngũ Hành đại lục mà nói, điều bọn hắn muốn chính là hoàn toàn chiếm lĩnh Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Ngoài ra, còn có một con đường tắt, đó chính là bắt được ta, đem ta dung nhập vào trong trong cơ thể Hắc Ám Thiên Cơ. Khi đã dung nhập đủ Ngũ đại thánh thú, hắn liền thực sự trở thành thần. Mà nhân loại tiến hóa thành thần, Thần giới chắc chắn sẽ không can thiệp. Chỉ cần Thần giới án binh bất động một năm, thì nhân gian đã trải qua 365 năm đằng đẵng. Khoảng thời gian đó quá đủ để cho hắn phi thăng vào Thần giới. Nếu điều đó là sự thật, các ngươi chỉ việc mà ngồi nhìn cảnh sinh linh đồ thán, bởi tên Hắc Ám Thiên Cơ kia cũng không phải là loại thiện nam tín nữ gì.

Nghe cúc Hoa Trư và Cơ Động nói chuyện với nhau, Chu Tiểu Tiểu nhịn không được, quay sang thấp giọng hỏi Phất Thụy:

- Này, Tiểu Trư thật sự là Thánh thú à?

Phất Thụy giải thích qua về lai lịch của Cúc Hoa Trư. Chu Tiểu Tiểu bây giờ đã hiểu, ánh mắt không khỏi lóe lên sáng rực, nhìn Cúc Hoa Trư giống như là thấy kỳ trân dị bảo.

- Này Thánh Trư, vừa rồi ngươi nói giúp bàn tử ta luận bàn với những tiểu tử này. Lời nói ấy bây giờ có còn giá trị hay không?

Chu Tiểu Tiểu có chút nịnh hót nhìn Cúc Hoa Trư, vẻ hèn mọn phủ đầy trên gương mặt béo núc ních.

Cúc Hoa Trư liếc mắt nhìn hắn:

- Đương nhiên vẫn còn nguyên giá trị. Ta cũng không muốn bị người ta thôn phệ, cho nên việc khẩn cấp trước mắt là tăng cường thực lực cho những tiểu tử này. Bàn Tử ngươi tuy rằng hèn mọn, đáng khinh, nhưng miễn cưỡng cũng đủ tư cách cùng ta phối hợp.

Cơ Động và Phất Thụy nhìn nhau, cả hai đều thấy được vẻ vui mừng hiện lên trong mắt đối phương. Thực lực của Cúc Hoa Trư bọn hắn vẫn chưa từng cảm thụ qua, nhưng bọn hắn lại rất rõ ràng, Cúc Hoa Trư tuy rằng không có khả năng công kích, nhưng nó lại là Thánh thú, có ma lực tương đương với Chí Tôn cường giả chín mươi chín cấp. Nó kết hợp với Chu Tiểu Tiểu chín mươi sáu cấp, chắc chắn sẽ tạo thành áp lực cực lớn cho mọi người. Dưới áp lực như vậy, khả năng thực chiến cũng như tu vi của bọn họ chắc chắn sẽ tăng nhanh.

Vấn đề mà Miểu Miểu đề cập lúc trước, Cơ Động đương nhiên đã suy nghĩ đến. Quang Minh Thiên Can thánh đồ vừa mới tổ hợp lại không lâu, còn thiếu sự ăn ý. Nhưng lấy thực lực bọn hắn bây giờ, cho dù là Chí Tôn cường giả như Chu Tiểu Tiểu cũng không có khả năng áp chế được, cho nên muốn tìm được người tỉ thí thích hợp tự nhiên khó càng thêm khó. Cúc Hoa Trư trở về có thể nói là rất đúng lúc.

Nghĩ đến đây Cơ Động gật đầu nói:

- Một khi đã như vậy, ngươi trước đây không từ mà biệt, chúng ta cứ đánh trước rồi nói chuyện sau. Chu mập, ngươi cùng Cúc Hoa Trư thương lượng chiến lược đi, chúng ta cũng muốn thương lượng một chút.

Đây là lần đầu tiên bọn họ phối hợp với nhau, trao đổi trước khi tiến hành tỉ thí mới có thể mang lại hiệu quả tốt nhất.

Cúc Hoa Trư từ trên người Diêu Khiêm Thư nhảy sang lòng Chu Tiểu Tiểu, một lớn một nhỏ, hai tên phì lũ hèn mọn tỏ ra vô cùng hứng thú, chạy biến sang chỗ khác. Nhóm Thiên Can thánh đồ và Vân Thiên Ky cũng nhanh chóng tập hợp bên cạnh Cơ Động. Ai nấy đều lộ ra vẻ hưng phấn trong mắt.

Thân là Thiên Can thánh đồ, thứ mà bọn hắn có được chính là Cực Hạn Ma Lực, nhưng trách nhiệm so với Ma sư bình thường lại nặng hơn rất nhiều, ngày ngày đều phải khắc khổ tu luyện. Giờ đây rốt cuộc có được cơ hội kiểm chứng bản thân, cũng như được phô bày thực lực, bảo sao bọn hắn không hưng phấn cho được?

Phất Thụy nói:

- Cơ Động, chúng ta có nên dùng đến ma thú hay không?

Hỏi những lời này, hắn cũng có ít nhiều lo lắng trong lòng. Một Chu Tiểu Tiểu thôi đã khiến hắn và Cơ Động phải toàn lực ứng phó, mà vẫn không chiếm được thế thượng phong. Hiện tại lại thêm Cúc Hoa Trư đạt tới thánh cấp, tu vi còn vượt xa Chu Tiểu Tiểu gia nhập, tình thế càng thêm khó khăn hơn.

Cơ Động lắc đầu nói:

- Không, không thể động dụng ma thú, tuy rằng như vậy có thể làm cho thực lực chúng ta tăng lên một ít, nhưng mười người chúng ta không phải ai cũng có ma thú, cho nên rất khó đạt được sự ăn ý, đối với liên thủ tác chiến cũng không có nhiều ưu thế. Chi bằng buông tay đánh cuộc một lần, đây dù sao cũng là luận bàn, điều chúng ta cần chính là gia tăng trình độ ăn ý và khả năng phối hợp lẫn nhau.

Miểu Miểu nói:

- Vậy Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp thì sao? Chúng ta có thể sử dụng hay không?

Cơ Động nói:

- Lâm trận mới mài gươm là không thể nào. Chúng ta chưa từng luyện tập Ngũ hành tương sinh tuần hoàn trận pháp, giờ đã không kịp nữa rồi. Hơn nữa đối mặt với Cúc Hoa Trư, chỉ sợ Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp của ta sẽ không tạo ra được hiệu quả như mong muốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Dương Miện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook