Chương 474: Thái Trùng miện hạ
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
Ở nơi này, người có khả năng đánh bại bọn hắn sợ rằng chỉ có mỗi Âm Triêu Dương, hắn chỉ cần bỏ ra cái giá rất nhỏ là có thể xử lý gọn gàng mọi chuyện.
Nhìn Lâm Thanh bước từng bước về phía mình, tâm Cơ Động dần dần nguội lạnh. Hắn hoàn toàn không đoán ra được thực lực của Lâm Thanh đến tột cùng mạnh như thế nào. Nhưng mà lúc trước khi hắn chiến đấu với Lâm Nhất Lỗi có thể cảm giác được Lâm Thanh đứng ở bên ngoài lại sinh ra lực uy hiếp khổng lồ đối với hắn.
Cuối cùng, vào thời điểm hai người va chạm, cao cấp siêu tất sát kỹ kia vốn có thể một kích Lâm Nhất Lỗi đánh chết. Nhưng sau đó trên người Lâm Thanh bắn ra một cổ lực lượng khiến hắn sợ hãi, công kích trong lúc hoảng hốt mới không thể dứt khoát đánh chết Lâm Nhất Lỗi. Rất có thể tu vi cuả vị Thái Trùng miện hạ này không kém Công Tào miện hạ. Lúc này Cơ Động đã như nỏ mạnh hết đà, hiện tại hắn chỉ có thể hi vọng Lâm Thanh không có Ma Vực kỳ lạ như Lâm Nhất Lỗi.
Ma Lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, Sinh Mệnh Hạch giắt nơi ngực Cơ Động không ngừng phóng thích khí tức sinh mệnh khồng lồ giúp hắn trị liệu kinh mạch bị hư tổn.Lúc trước hắn phun ra mấy ngụm máu tươi là vì đả thông kinh mạch và ép ma lực Lâm Nhất Lỗi ra ngoài, từ đó mới dễ chịu hơn chút ít. Nhờ có Sinh Mệnh Hạch phụ trợ, Cơ Động có thể chữa khỏi thương thế trong vòng ba canh giờ, lại thêm một giờ khôi phục ma lực. Nói cách khác, chỉ cần cho hắn thời gian bốn giờ là hắn có thể khôi phục đến trạng thái tốt nhất. Nhưng vị Thái Trùng miện hạ sẽ cho hắn cơ hội này không?
“Chạy trốn?” Không phải là Cơ Động không nghĩ tới phương pháp này, nhưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng đang ở trong trạng thái bất ổn, tốc độ của bọn chúng căn bản không thể chạy thoát khỏi vị cường giả Chí Tôn này. Phải biết cường giả Chí Tôn đã có thể phi hành rồi, khoảng cách dài thì không bằng ma thú nhưng tốc độ bộc phát trong cự ly ngắn hoàn toàn có thể áp đảo ma thú. Trừ phi là Cơ Động nhẫn tâm bỏ qua một trong hai con Đại Diễn Thánh Hỏa Long hoặc Thực Nhật Phượng Hoàng ở lại cản hậu, nhưng hắn làm như vậy được không?
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn cho ra đủ mọi loại phán đoán đối với tình huống trước mắt. Cơ Động phát hiện ra rằng không có bất kỳ cơ hội nào để chiến thắng trận này. Luồng ma lực nồng đậm hiện ra bên ngoài thân thể Cơ Động, ngay lúc này hắn vẫn có thể đề tụ ma lực đã là một chuyện không dễ dàng, mới vừa rồi hắn đánh một trận với Lâm Nhất Lỗi đã thu hoạch được rất nhiều kinh nghiệm. Cơ Động rất rõ ràng, nếu như không phải vì mình có hai đại ma thú trợ giúp căn bản không thể nào chiến thắng Lâm Nhất Lỗi. Hiện tại hắn phải cố gắng dốc toàn lực vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt.
"Cơ Động, để ta tới !” Trong lúc Cơ Động miễn cưỡng thúc dục ma lực, một thanh âm ôn nhu phía sau bất chợt vang lên. Trần Tư Tuyền theo đó hiện ra trước mặt Cơ Động, ánh mắt nàng bình tĩnh và kiên quyết, tay trái đang ôm quả trứng rồng Tư Động vào ngực.
Kim quang nhàn nhạt từ quả trứng Tư Động phát ra làm cho tuyệt sắc dung nhan của Trần Tư Tuyền càng them cao quý động lòng người.
“Tư Tuyền, ngươi điên rồi !” Lâm Thiên Vũ không nhịn được quát lên.
Hắn thật sự rất thích Trần Tư Tuyền, lúc này nhìn thấy Trần Tư Tuyền đối mặt với tằng tổ của mình nhất thời trong lòng khẩn trương lên.
"Câm mồm !” Lâm Bách Xuyên tát nhi tử một cái ngã xuống đất. Tổ phụ, tổ mẫu đã xuất thủ vì chuyện này, tình hình hiện tại làm gì tới phiên hắn chen vào. Nhất là tổ phụ đã bị thương nặng, từ đó hoàn toàn có thể đoán ra tâm tình tổ mẫu. Lúc này mà còn nhiều chuyện không phải là muốn chết hay sao? Lâm gia và Cơ Động đã kết thù không chết không thôi, Trần Tư Tuyền đã lựa chọn hắn tự nhiên cũng đứng ở phía đối lập với Lâm gia.
Lâm Thanh đi tới đối diện Tư Tuyền, hỏi: "Thế nào? Ngươi cũng muốn cảm thụ cảm giác khiêu chiến với Chí Tôn cường giả?"
Ánh mắt Trần Tư Tuyền bình tĩnh nhìn qua Lâm Thanh: “Thật xin lỗi Thái Trùng miện hạ. Chuyện ngày hôm nay vốn là vì ta muốn từ hôn. Chẳng có điều ta không nghĩ tới chỉ vì việc này lại dẫn đến phong ba quá lớn như thế. Thậm chí còn đưa tới hai vị miện hạ xuất thủ. Lâm gia, tốt cho một gia tộc họ Lâm, xem ra Thái Trùng miện hạ có ý định tiếp tục xa luân chiến. Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết Cơ Động không phải là một người, cho dù ở đây là hoàng cung Đông Mộc đế quốc thì bên cạnh hắn vẫn còn có ta. Hiện tại rất muốn giết hắn trước tiên phải bước qua xác của ta.”
“Tư Tuyền, ngươi câm mồm lại cho ta, còn không mau quay trở lại." Trần Hiểu Phong gầm lên, hiện tại trong lòng hắn đã cực kỳ hối hận, mắt thấy Cơ Động cuối cùng đánh bại Lâm Nhất Lỗi làm cho hắn buồn bực và hối hận vạn phần. Nếu sớm biết người trẻ tuổi này cường đại như thế, hắn sẽ bao giờ dùng cái loại đối đãi ngu xuẩn kia. Nhưng tình huống trước mắt, Lâm gia còn có một vị Thái Trùng miện hạ thực lực cực mạnh, mà Cơ Động lại bị thương nặng. Dưới tTình huống như thế, một vị hoàng đế như hắn cũng không biết nên xử lý như thế nào cho tốt. Cấp bậc Chí Tôn cường giả chiến đấu không phải là hoàng quyền có thể khống chế, ngay cả hoàng đế cũng không được.
Trần Tư Tuyền không thèm nhìn phụ thân, bởi vì nàng đang bị Lâm Thanh gây áp lực quá lớn. Ánh mắt nàng thủy chung luôn bình tĩnh, không chút dao động, từ lúc dung nhập vào thế giới này nàng chưa hề chiến đấu chân chính một lần nào, xem ra đã đến lúc phá lệ rồi. Giống như lời nàng nói, chỉ cần còn sống, nàng sẽ không để cho bất cứ kẻ nào xúc phạm tới Cơ Động.
Nàng không đáp lời phụ phân, chỉ thấy quang mang màu xanh biếc từ dưới chân dâng lên, trong nháy mắt bao trùm toàn thân nàng, chính là Ất mộc thần khí Vĩnh Hằng Khải.
Vĩnh Hằng Khải chẳng những đã khôi phục lại toàn bộ lực lượng, hơn nữa còn nhờ Sinh Mệnh Hạch hỗ trợ giúp cho tu vi Trần Tư Tuyền cường đại hơn mấy lần.
Cơ Động đứng sau lưng Trần Tư Tuyền cũng không nói gì, chỉ nhanh chóng lùi về sau mấy bước rời khỏi chiến trường, ngồi xuống đả tọa. Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng đáp xuống bên cạnh bảo vệ hắn.
Ma lực trong cơ thể Cơ Động nhanh chóng vận chuyển dốc toàn lực chữa trị thương thế. Hắn phải sớm hồi phục thực lực mới có thể trợ giúp Trần Tư Tuyền vượt qua kiếp nạn này.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long giơ long trảo lên, theo quang mang trên đó lóe lên tinh hạch ma thú hiện ra, tất cả đều là Hỏa thuộc tính, nó vừa ăn ném qua cho Thực Nhật Phượng Hoàng.
Đây là chiến lợi phẩm Mao Thai và Ngũ Lương Dịch chiếm được ở Long Cốc. Hàng ngày chiến đấu không phải là vô ích, bất cứ thứ gì có trong Long tộc đều bị bọn chúng tới thăm hỏi, mặc dù không có cướp sạch nhưng vẫn có thể hốt đi vài phần. Đây là một trong những lý do khiến cho nhóm Cự long vô cùng buồn bực, hiện tại nhờ có đống tinh hạch này, tốc độ bọn chúng khôi phục ma lực chắc chắn nhanh hơn Cơ Động.
Nhìn thấy nhóm Cơ Động bố trí một loạt hành động, Lâm Thanh đều nhìn ở trong mắt nhưng hoàn toàn không thèm để ý. Trong lòng vị Thái Trùng miện hạ này không thể không thừa nhận kỹ năng thực chiến xuất sắc của Cơ Động.
"Vĩnh Hằng Khải, thần khí thủ hộ của Sinh Mệnh nữ thần. Công Chúa điện hạ, ngươi cho rằng dựa vào thần khí là có thể ngăn trở ta sao?” Lâm Thanh thản nhiên nói.
Trần Tư Tuyền mỉm cười nói: “Có thể chống đỡ hay không không phải do tiền bối định đoạt. Lúc trước hình như Công Tào miện hạ cũng suýt nữa thua trong tay Cơ Động mà." Cơ Động bị thương làm cho nàng đau lòng không thua kém Lâm Thanh đối với Lâm Nhất Lỗi, vì thế lúc nói chuyện không lưu lại nửa phần tình cảm. Vốn là vì chuyện từ hôn sinh ra một ít áy náy, giờ phút này đã không còn sót lại chút nào. Lâm gia không biết xấu hổ chơi trò xa luân chiến khiến cho Trần Tư Tuyền cực kỳ khinh bỉ.
Ất Mộc đấu với Ất Mộc, hai thuộc tính giống nhau có thể trực tiếp bỏ qua vấn đề tương sinh tương khắc, lúc này sẽ nói tới trang bị, ma thú và tu vi ma lực bản thân từng người.
Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh lãnh đạm nhìn tới Trần Tư Tuyền tựa hồ không có ý định vội vã động thủ, nàng có vẻ không lo lắng đến chuyện Cơ Động đang khôi phục ma lực. Tâm Trần Tư Tuyền không khỏi trầm xuống, bởi nàng phát hiện trong ánh mắt Lâm Thanh có một loại cảm giác quen thuộc, đó chính là cảm giác nắm hết thảy mọi việc trong lòng bàn tay. Loại ánh mắt này thường xuyên hiện ra khi nàng còn là Liệt Diễm.
“Cho dù là thế nào, ngươi cùng chắt trai của ta từng có hôn ước, lại là công chúa Đông mộc đế quốc nên ta không muốn giết ngươi. Nếu người chịu rời khỏi ta sẽ bỏ qua chuyện này, sau này cũng không truy cứu. Đây là cơ hội cuối cùng.” Lâm Thanh đứng yên tại chỗ, âm thanh lạnh như băng truyền vào trong tai từng người một.
“Không cần.” Trần Tư Tuyền lập tức trả lời không cần nghĩ ngợi: “Thái Trùng miện hạ, lúc Công Tào miện hạ bị người khác muốn ra tay giết chết, ngươi có chịu đứng yên hay không? Cơ Động là người yêu của ta, ta lập lại lần nữa, muốn giết hắn trước tiên bước qua xác của ta.”
Lâm Thanh cười lạnh, khuôn mặt già nua kia cười lên tuyệt đối không có một chút đẹp đẽ nào, chỉ có cảm giác lạnh lẽo và âm độc tới cực điểm. Không khí chung quanh theo đó nhanh chóng hạ thấp, ánh mắt nàng nhìn Trần Tư Tuyền lại dần dần ôn hòa hơn: “Tốt, ta đây thành toàn cho ngươi !”
Vừa dứt lời, Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh động, mọi người đứng xem cuộc chiến chỉ thấy một đạo quang mang xanh lục lóe lên rồi Lâm Thanh tựu xuất hiện trước mặt Trần Tư Tuyền. Sau đó là một kích đánh xuống đỉnh đầu Trần Tư Tuyền
Lúc này tay trái Trần Tư Tuyền đang ôm Tư Động, chỉ còn tay phải dùng để phản công. Lâm Thanh không nhờ ma thú và Ma Vực phụ trợ nhưng cánh tay phải đã hoàn toàn đổi thành màu xanh lục, rõ ràng đây là hiệu quả của Thiên Diệp Chưởng
Không cần phóng xuất ma lực ra ngoài cơ thể vẫn có thể thi triển Thiên Diệp Chưởng? Giờ phút này, Trần Tư Tuyền càng thêm khẳng định phán đoán của mình, nàng cũng thấy được Âm Dương Miện xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Thanh.
Cửu Quan trên đỉnh Âm Dương Miện lóe lên màu đen tuyền, bốn ngôi sao chói mắt hiện ra trên đỉnh miện. Lúc này quang mang đột ngột bộc phát chói mắt, bốn Miện Tinh đại biểu cho tám cấp. Chín mươi tám cấp? Lâm Thanh đã đạt đến trình độ kinh khủng này?
Không chỉ có Trân Tư Tuyền kinh hãi, mọi người ở đang quan chiến cũng phải ngây người kinh hãi bởi thực lực Lâm gia.
“Xong !”
Coi như vợ chồng Lâm Bách Xuyên cũng không biết thực lực của vị tổ mẫu mình ở trình độ nào. Bọn họ chỉ thấy qua Lâm Nhất Lỗi xuất thủ một lần, ngoài ra chỉ biết vị tổ mẫu này là cường giả Chí Tôn, đơn giản như thế thôi. Chưa từng có ai nhìn thấy tổ mẫu xuất thủ chân chính. Lúc này vừa thấy Lâm Thanh giải phóng Âm Dương Miện, tất cả mọi người mới biết được tu vi của nàng đã kinh khủng đến trình độ này, không ngờ lại cao hơn Lâm Nhất Lỗi 2 cấp.
Chín mươi sáu và chín mươi tám cấp nhìn qua chỉ chênh lệch hai cấp, nhưng lực lượng chênh lệch giữa hai cấp này lại như trời với vực. Một khi đột phá đến cảnh giới cường giả Chí Tôn, muốn tăng lên một cấp cũng là chuyện cực kỳ khó khăn. Lâm Thanh đạt tới cấp 98 đồng nghĩa nàng chỉ cách hàng ngũ cường giả Thánh Cấp một bước ngắn. Chín mươi chín cấp sẽ được xưng Thánh, một trăm cấp xưng Thần, từ đó có thể thấy được mỗi một cấp bậc cách xa nhau tới cỡ nào.
Khó trách lúc trước Lâm Nhất Lỗi tự tin như thế, với thực lực của bọn họ đối kháng với bốn vị cường giả Chí Tôn không phải là không thể. Không ai có thể ngờ được hậu đài của năm đại đế quốc, cường giả mạnh nhất lại xuất hiện ở trong Đông Mộc đế quốc vốn tuân theo tôn chỉ ôn hòa nhất.
Trần Hiễu Phong cảm giác như trái tim mình bất chợt ngừng đập, sự tình thay đổi quá nhanh khiến cho hắn không chịu nổi lực áp bách từ bên ngoài. Cơ Động cường đại xuất thủ đánh ngã Lâm Nhất Lỗi cấp 96, sau đó đến phiên Lâm Thanh cấp 98 xuất thủ. Hết thảy mọi chuyện không ngừng đả kích tâm hắn, hết bay lên trời rồi lại rơi rụng xuống đất..
Cấp 98, dĩ nhiên là cấp 98? Sớm biết bổn quốc có cường giả Chí Tôn cấp 98, sợ rằng địa vị của Đông mộc đế quốc ở trên đại lục đã hoàn toàn thay đổi. Trần Hiểu Phong thống khổ nhắm hai mắt lại, hắn không muốn nhìn thấy kết quả trận chiến này nữa rồi. Cho dù thế nào đi nữa, sau khi trận chiến này chấm dứt Đông mộc đế quốc không hề có một chỗ tốt nào. Dĩ nhiên, trong lòng hắn đã cấp phán quyết tử hình cho Cơ Động, ngay cả tính mạng của nữ nhi hắn cũng không có biện pháp cứu được. Hắn sợ phải nhìn thấy nữ nhi chết trước mặt mình. Nếu như Lâm gia giết chết nữ nhi hắn, cho dù là ở trong Đông Mộc đế quốc, bọn họ làm sao tiếp tục ủng hộ đế quốc, làm sao hỗ trợ hoàng thất đây?
Ngược lại, Thiên Lộc thân vương đứng bên cạnh Trần Hiểu Phong lại mỉm cười lạnh lẽo. Hoàng huynh mất đi hai vị cường giả Chí Tôn ủng hộ chắc chắn là đế vị không bền vững rồi.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.