Chương 276: Thuê Cả Minh Chủ Ma Minh?
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
- Sinh Mệnh Chi Nguyên ngàn năm sao?
Cuối cùng thân thể Đỗ Tư Khang cũng ngừng run rẩy, nếu như người cầm Thiên Niên Sinh Mệnh Chi Nguyên trong tay không phải là Cơ Động, chỉ sợ lão đã trực tiếp nhào tới giật lấy rồi. Thân là Hội trưởng của Công Hội Điều Tửu Sư, quả thật lão yêu rượu đến si mê, tuyệt đối không thua kém gì Cơ Động. Đột nhiên chứng kiến một loại tuyệt thế kỳ tửu trong Danh Tửu Lục xuất hiện, làm sao lão có thể không kích động cơ chứ?
Ánh mắt Miểu Miểu trở nên ngây ngốc! Xưa nay, chưa bao giờ nàng nghĩ tới việc dùng vật nào đó để kéo dài tánh mạng của mình. Nàng còn trẻ như vậy đã có Ma lực đến Thất quan, thì ngoài sự trợ giúp của Đại Địa Nữ Thần Trượng, cùng với việc trả giá hai mươi mốt năm Sinh Mệnh, thì không hề trải qua những nỗ lực tân khổ nào cả. Nhưng dù sao, nàng cũng là người, một người bình thường mà thôi. Ai mà không hy vọng tính mạng của mình được kéo dài hơn nữa cơ chứ?
Huống chi, thực lực nàng lại cường đại đến như vậy. Cảm thụ được khí tức của Sinh Mệnh Chi Nguyên, trong nội tâm nàng liền khẳng định một suy nghĩ, loại rượu này chính là sự phối hợp tuyệt vời mà nàng có thể có. Mặc dù nó xếp sau Hãn Hải Quỳnh Tương, nhưng mà, nó mới chính là thứ thích hợp nhất với nàng.
- Minh chủ, đáp ứng hắn đi.
Hai vị trưởng lão Ma Minh gần như đồng thời bật thốt. Tình huống của Miểu Miểu và lịch đại Minh chủ Ma Minh, bọn họ cực kỳ rõ ràng. Mặc dù mỗi đời Minh chủ Ma Minh sau khi dung hợp với Thần khí đều có thực lực rất mạnh, nhưng không một ai có thể tu luyện tới cấp bậc Chí tôn cường giả. Và cũng vì vậy, Ma Minh thủy chung không thể quật khởi lần nữa. Không phải vì lịch đại Minh chủ này không có tư chất tu luyện đến Chí tôn cường giả, mà bởi vì thời gian, bọn họ không một người có thể sống quá năm mươi tuổi. Thậm chí một số mới hơn ba mươi tuổi, đang ở thời kì tráng niên cũng mất hết Sinh Mệnh lực mà qua đời. Từ Sinh Mệnh Chi Nguyên trên tay Cơ Động, bọn họ đã thấy được hi vọng! Hi vọng chấn hưng Ma Minh! Bọn họ không thể ngăn chặn nỗi sự kích động trong tâm tình. Mặc dù Cơ Động nói chỉ cho ba giọt, nhưng bọn họ vẫn như thế, nhịn không được mà lên tiếng nhắc nhở Miểu Miểu, dường như sợ nàng cự tuyệt vậy. Thậm chí, ngay cả ý định cò kè mặc cả với Cơ Động cũng không có nữa.
Miểu Miểu là người sở hữu Đại Địa Nữ Thần Trượng, nàng như thế nào lại không hiểu được sự quan trọng này chứ? Ánh mắt của nàng trở nên nóng bỏng, mặc dù song phương vẫn còn ở thế đối địch. Nhưng mà cái dụ hoặc này quá lớn cũng như lời hứa hẹn của Cơ Động đã làm cho tim nàng đập rộn lên. Trong nội tâm sinh ra khát vọng mãnh liệt không thể ức chế được.
- Làm sao ta có thể tin tưởng được điều các hạ nói là sự thật?
Miểu Miểu trầm giọng nói.
Cơ Động nhìn Miểu Miểu, mục quang phảng phất như xuyên thấu nội tâm nàng ta vậy.
- Ta chỉ đưa ra phương án, còn quyền quyết định là nơi cô. Nếu như cô đồng ý, ta có thể tặng trước một giọt Sinh Mệnh Chi Nguyên cho cô dùng thử. Ta chỉ có thể nói, điều ta hứa hẹn, ta nhất định có thể làm được. Còn như cô không muốn, thì chuyện hôm nay sẽ kết thúc tại đây. Một khi ta còn tọa trấn nơi này, thì Hãn Hải Quỳnh Tương các người sẽ không thể nào lấy tới tay được. Mà thành Thiên Thủy cũng không cho các người có cơ hội thứ hai đánh lén Công hội Điều Tửu Sư nữa đâu.
Hít thở thật sâu, Miểu Miểu chăm chú nhìn sâu vào đôi mắt trong veo của Cơ Động, nắm tay chậm rãi mở ra, hào quang lóe lên, áo giáp bao trùm trên người nàng ta lại hóa thành Đại Địa Nữ Thần Trượng, rơi vào lòng bàn tay. Bởi vì thân thể ướt đẫm mồ hôi, nên chiếc váy dài trên người ép sát vào thân thể, nhìn vào có thể thấy được những đường cong lả lướt lộ cả ra. Nhưng Miểu Miểu cũng không mấy chú ý đến chuyện này, nàng ta trịnh trọng hướng Cơ Động nhẹ gật đầu:
- Được, ta đáp ứng. Ngày thông đạo Thánh Tà mở ra, ta sẽ đến bờ Đông Hải tìm các hạ.”
Cơ Động khẽ mỉm cười nhàn nhạt, đưa cái bình nhỏ màu xanh đựng Sinh Mệnh Chi Nguyên trong tay cho A Kim. Nàng ta bèn vung tay lên, một giọt chất lỏng xanh biếc, trong suốt như phỉ thúy trên không bắn ra, bay đến chỗ Miểu Miểu.
Cặp môi đỏ mọng của Miểu Miểu khẽ mở, nuốt giọt bích quang ấy vào trong miệng. Lập tức, thần thái của nàng trở nên cực kì đặc sắc! Nếu tinh tường, có thể cảm giác được trên khuôn mặt tái nhợt của nàng hiện ra một tầng đỏ ửng nhàn nhàn, khiến cho dung nhan tuyệt sắc của nàng lại thêm vài phần xinh đẹp. Khí tức Sinh Mệnh tỏa ra ngào ngạt, cả người nàng tựa hồ đã hoàn toàn thay đổi, không còn giống như lúc trước nữa.
Mùi thơm của Sinh Mệnh Chi Nguyên nồng đậm, tràn ngập khắp mọi ngóc ngách trong người, lỗ chân lông mở rộng, hương vị mỹ diệu lan tràn châu thân. Miểu Miểu dường như cảm giác được, sức sống vốn đang khô kiệt của mình trong nháy mắt sinh sôi nảy nở, khiến cho cả người nàng dày đặc hơi thở của Sinh Mệnh. Mà thế giới trước mắt nàng tựa như cũng trở nên động lòng người hơn.
Đây là một loại cảm giác mỹ diệu, từ trước tới giờ nàng chưa bao giờ cảm nhận qua. Sức sống nồng đậm thấm vào mọi ngõ ngách trong thân thể nàng. Tại mỗi một kinh mạch, tốc độ tuần hoàn máu đều gia tăng lên, tựa như mỗi lần hô hấp đều có thể đem sinh mệnh đã mất đi bổ sung vào cơ thể. Mặc dù Sinh Mệnh Lực tiêu hao trong nhiều năm qua không thể dựa vào một giọt Sinh Mệnh Chi Nguyên là có thể khôi phục lại toàn bộ. Nhưng nàng có thể cảm giác được, chỉ cần cứ hai hoặc ba năm dùng Sinh Mệnh Chi Nguyên một lần, mãi cho đến khi nàng đột phá Cửu quan, thì hạn chế của Đại Địa Nữ Thần Trượng sẽ không còn nữa. Sinh Mệnh Chi Nguyên này, rõ ràng chính là linh dược phù hợp nhất với loại tu luyện như nàng.
Miểu Miểu không thích rượu, nhưng một giọt Sinh Mệnh Chi Nguyên dường như đã khiến hy vọng của nàng dục hỏa trọng sinh. Ánh mắt nhìn Cơ Động đã giảm bớt đi vài phần địch ý. Nàng đến giờ mới cảm thấy may mắn khi đưa ra quyết định vừa rồi. Sau khi tham gia Thánh Tà Chi Chiến, nàng còn nhận được hai giọt nữa, cẩn thận sử dụng thì ít nhất trong vòng mười năm, sẽ không phải lo lắng chuyện Sinh Mệnh khô kiệt. Mà mười năm sau, Ma lực của nàng có thể tăng lên tới trình độ nào, ai có thể nói trước được chứ? Hơn nữa, Sinh Mệnh Chi Nguyên Cơ Động có cả một lọ, tuy nhỏ nhưng ít nhất cũng phải có mười giọt, nàng sau này rồi sẽ có biện pháp đổi lấy mà thôi.
- Các hạ cho ta một giọt Sinh Mệnh Chi Nguyên như vậy, không sợ ta sẽ không giữ lời hứa sao?
Miểu Miểu nhìn Cơ Động nói.
Cơ Động cười nhạt:
- Bất luận là chính hay tà, ta tin tưởng mỗi người đều có tôn nghiêm, tự trọng của chính mình! Cô thân là Minh chủ Ma Minh, chẳng lẽ, danh dự và lời hứa chỉ đáng giá một giọt Sinh Mệnh Chi Nguyên thôi sao? Minh chủ Miểu Miểu, chúng ta gặp lại sau ở bờ Đông Hải.
Dứt lời, lúc này Đại Diễn Thánh Hỏa Long vừa khôi phục lại vài phần Ma lực, cảm nhận được ý niệm của hắn, xoay thân lại rồi hướng về thành Thiên Thủy bay đi.
Miểu Miểu đứng trên lưng tọa kỵ, nhìn sững về phương trời nơi Cơ Động vừa rời đi, thân hình thật lâu không cử động. Lúc này, trong nội tâm nàng không khỏi sinh ra một sự khâm phục, đối với người cùng lứa tuổi, đây là lần đầu tiên nàng sinh ra cảm giác như vậy.
Kế hoạch nhắm vào Công hội Điều Tửu Sư thất bại, hơn nữa còn tổn thất mười mấy Ma sư. Nhưng đối với Ma Minh mà nói, chuyện lần này giống như mở toang ra một cách cửa khác, một vận hội mới dần dần xuất hiện.
Mãi khi Đại Diễn Thánh Hỏa Long bay thật xa, nhìn không thấy đối phương nữa thì tinh thần đang căng cứng của Cơ Động mới chính thức bình tĩnh lại, cả người vô lực dựa vào lòng A Kim. Nàng ta vội đỡ lấy hắn, ngồi xuống lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, trong mắt toát ra một tia do dự, nhưng rồi một lúc sau, nàng đã thu hồi kim sắc trên người.
Phía sau lưng vốn đang cứng rắn, lạnh như băng đột nhiên biến thành mềm mại, ôn nhu, làm cho Cơ Động đang cực kỳ suy yếu cũng vô thức mà phát ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ. Khuôn mặt nhỏ nhắn của A Kim lập tức đỏ bừng lên. May mắn, lúc này không ai có thể nhận thấy biến hóa rất nhỏ đó, Đỗ Tư Khang còn đang ngồi ở phía sau Đại Diễn Thánh Hỏa Long, không có tới quấy rầy bọn họ, dường như trong lòng lão đang miên man suy nghĩ về điều gì đó.
Thân thể A Kim căng cứng thật lâu, phải một lát sau, nàng đột nhiên phát hiện, Cơ Động đã ngủ rồi, trong lòng mới cảm thấy nao nao. Đôi mắt lạnh như băng toát ra vài phần ôn nhu rất khẽ. Nàng ta nhẹ nhàng thay đổi tư thế, để Cơ Động tựa vào vai mình, ôm lấy người hắn, cho hắn cảm thấy thoải mái hơn một chút. (Chậc chậc.. )
Mơ hồ, trong đầu nàng hồi tưởng lại những tình cảnh mập mờ tuyệt diễm lúc trước, nội tâm không khỏi run rẩy như nai. Tuy nàng biết, tất cả lực lượng của nam nhân đang nằm trong lòng nàng đây, đều nhờ sự trợ giúp của chủ nhân mới có được. Nhưng mà, chính bản thân hắn cũng trả giá cực kỳ to lớn. Hơn nữa, ngộ tính của hắn lại cực cao, nguy cơ càng lớn, thì lực lượng hắn bộc phát càng cường đại. Nhất là trên người hắn có một loại ý chí cao ngạo và bất khuất rất dễ khiến cho người khác khắc sâu ấn tượng. Mặc dù hắn không được gọi là anh tuấn, nhưng mà hắn lại có sức hút đặc biệt, so với người có tướng mạo anh tuấn còn hấp dẫn hơn.
Rồi A Kim đột nhiên phát hiện, chính nàng bỗng dưng có khát vọng được uống lại loại rượu mà Cơ Động điều chế lúc trước, Liệt Diễm Phần Tình. Nàng vĩnh viễn không thể quên, tình cảm mà Cơ Động đặt vào trong đó, dường như nó có thể khiến cho nàng tan chảy ra vậy. Mặc dù nàng ta biết rõ, tình cảm đó không phải vì mình mà xuất hiện, nhưng trong nội tâm lại không thể ức chế được, sinh ra một loại khát vọng và chờ mong mãnh liệt.
***
Khi Cơ Động từ trong giấc ngủ tỉnh lại, hắn phát hiện mình đã ở trong một căn phòng rất rộng rãi và sạch sẽ.
Thoáng thanh tỉnh, Cơ Động phát hiện, cả thân thể đều có một loại cảm giác giống như vừa thoát thai hoán cốt vậy. Đối với hết thảy sự vật ở ngoại giới hắn đều cảm ứng được cực kỳ rõ ràng. Thậm chí, không cần dùng mắt để nhìn, Cơ Động vẫn có thể cảm nhận được từng chi tiết trong phòng này một cách tỉ mỉ.
Gian phòng bài trí các vật phẩm và trang sức rất cổ xưa. Tất cả đều lộ ra một loại khí chất trang nhã, cao quý. Mà Cơ Động càng ngạc nhiên hơn là, những trang sức trong gian phòng này đều cực kỳ nữ tính. Nhất là cái giường hắn đang nằm, là hình tròn, hơn nữa xung quanh đều là một màu hồng nhạt.
Đây là phòng của nữ hài tử nào sao? Cơ Động khẽ suy đoán, hắn tại sao lại ở trong phòng của nữ nhân cơ chứ?
Xoay người ngồi dậy, hắn mới nhận ra thân thể mình đã hoàn toàn hồi phục. Thi triển Hỏa Thần Hư Không Trảm tuy làm hắn tiêu hao hoàn toàn Ma lực, thế nhưng thân thể thì không có bất kì thương tổn nào hết.
Sau khi định thần lại, hắn mới phát hiện Ma lực của mình đã khôi phục hơn phân nửa. Điều làm cho hắn kinh hỉ cực độ, chính là Linh Hồn Hỏa so với lúc trước càng thêm tinh thuần vô cùng, khí tức của ngọn lửa màu trắng sữa lúc này dày đặc hơn, tràn ngập một loại cảm giác thông hiểu và thấu suốt toàn bộ. Rõ ràng, Bạch Sắc Hỏa Diễm đã có sự tăng trưởng.
Tuy trong quá trình tu luyện, Linh Hồn Hỏa cũng sẽ dần dần phát triển. Nhưng giờ đây, Linh Hồn Hỏa lại đột ngột phá lệ, lớn mạnh hơn rất nhiều. Cả khối Linh Hồn Hỏa cao chừng năm tấc, tỏa ra khí tức nồng đậm. Hắn bất giác sờ lên ngực, ý niệm vừa động, Sinh Mệnh Chi Hạch liền hiện ra. Cơ Động nhìn thấy Đại Diễn Thánh Hỏa Long đang ngủ say trong đó, mới yên lòng.
Ma lực trong cơ thể khôi phục khoảng năm thành, hơn nữa, Âm Dương Ngư ở trong ngực rõ ràng lớn hơn vài phần. Chẳng lẽ Ma lực lại đột phá sao? Phải biết rằng hắn vừa mới đột phá sáu mươi hai cấp không lâu a!
Trong đầu nhớ lại tình hình khi thi triển Hỏa Thần Hư Không Trảm, Cơ Động cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Hắn hoàn toàn không thể khẳng định, nếu thi triển một lần nữa, thì hắn có thể đạt tới trình độ như vậy hay không. Hơn nữa, trong lòng hắn cũng chồng chéo những suy nghĩ đáng sợ, không phải về những thứ gì khác, mà chính là Liệt Diễm song kiếm.
Bất luận trong mắt A Kim, Đỗ Tư Khang, hay là Miểu Miểu và người của Ma Minh, một kiếm kia của Cơ Động có lực lượng cực kì cường đại, không gì sánh bằng. Nhưng mà, bọn họ sao có thể biết, khi thi triển một kiếm kia, Cơ Động đã thừa nhận những nguy hiểm điên cuồng cỡ nào?
Khi Song Kiếm Hợp Bích, Cực Hạn Dương Hỏa và Cực Hạn Âm Hỏa phóng thích ra Diễm Dương Trùy và U Diễm Băng cường đại. Trong nháy mắt kết hợp, Cơ Động cảm giác được Ma lực của hắn hoàn toàn bị hút sạch, sau đó mới tới Ma lực của ngoại giới. Nhưng mà, Liệt Diễm Song Kiếm giống như vực sâu không đáy, điên cuồng thôn phệ tất cả Ma lực. Làm cho lực lượng mà hắn không thể nào tưởng tượng được từ trong Song kiếm phát ra. Kể cả Ma lực ngoại giới và Ma lực của Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Phượng Hoàng Hỏa Nhi bị nó thôn phệ không còn. Nhưng như vậy dường như vẫn chưa đủ, Liệt Diễm Song Kiếm lại hướng đến thân thể Cơ Động mà thôn phệ một lần nữa, lần này, là thôn phệ Sinh mệnh lực của hắn.
Nếu như không phải Cơ Động có được Linh Hồn Hỏa, liều mạng phản ứng thúc dục Linh Hồn Hỏa truyền vào Liệt Diễm song kiếm phát động công kích. Nếu như không phải hắn có Linh Hồn Chi Hạch, nhanh chóng bổ sung Sinh Mệnh Lực, thì không chỉ hắn mà cả Mao Đài, Ngũ Lương và Hỏa Nhi, tất cả Ma lực và sinh mệnh của bọn nó đều bị Liệt Diễm Song Kiếm kết hợp lại mà thôn phệ sạch sẽ. Cơ Động có thể cảm nhận rõ ràng, trong Song kiếm đã xuất hiện một đạo khí tức cực kỳ kinh khủng, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng hắn hoàn toàn minh bạch, đạo khí tức này, dù là hai đại Quân Vương cũng xa xa không thể sánh bằng. Đây căn bản là lực lượng không thuộc về loài người.
Hỏa Thần, cái danh xưng này, trong một khoảnh khắc nào đó chợt hiện lên trong lòng hắn. Cho nên hắn mới hướng về Miểu Miểu mà nói ra cái tên của đòn công kích kia là Hỏa Thần Hư Không Trảm.
Rốt cục, khi Cơ Động cảm giác được bản thân hoàn toàn bị thôn phệ, Liệt Diễm Song Kiếm cũng có đủ Ma lực để kết hợp với nhau, phát ra Hỏa Thần Hư Không Trảm. Sau lần thứ nhất này, Cơ Động thật sự không dám cam đoan mình có thể tiếp tục thành công. Công kích như vậy, có thể nói là đã dùng tánh mạng của hắn làm tiền đặt cược.
Bất quá, thể nghiệm vừa rồi cũng làm cho Cơ Động thấy được uy lực chân chính của Liệt Diễm Song Kiếm. Hắn tin tưởng nếu có thể tập hợp đầy đủ Thiên Chi Ngọc, dung nhập bổ sung vào trong Liệt Diễm Song Kiếm. Hoặc là Linh Hồn Hỏa đạt tới trình độ đủ sức nuôi dưỡng chúng, thì như vậy, Liệt Diễm Song Kiếm mới có thể phóng ra lực lượng tương xứng với chúng. Cơ Động cũng có thể khẳng định, nếu như Liệt Diễm Song Kiếm đầy đủ, thì phẩm chất của nó tuyệt đối hơn xa Đại Địa Nữ Thần Trượng của Minh Chủ Ma Minh, Miểu Miểu.
Hít một hơi thật sâu, Cơ Động khoanh chân ngồi xuống. Hắn đang chuẩn bị tu luyện, mau chóng đem Ma lực hồi phục tới đỉnh thì của phòng đột nhiên mở ra. Một thiếu nữ dáng người thon dài, trang điểm nhẹ nhàng, mặc váy dài màu vàng nhạt từ bên ngoài đi vào.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn Ngơ Xuân Mười Chín
http://truongton/forum/attachment.php?attachmentid=56772&stc=1&thumb=1&d=1300126068
Nhớ én CHợt Về Mang Đến Tuổi Đôi Mươi
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.