Chương 223: Thương cùng mông (Toàn)
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
Nếu nói Cơ Động là Quân Vương uy hiếp thiên hạ, như vậy, A Kim giống như là một Sát Thủ Chi Vương không hề có cảm xúc nhân loại. Thanh âm kêu la thảm thiết của địch nhân chỉ khiến cho nàng càng ra tay độc ác hơn mà thôi. Không chỉ là thân thể của con người, thậm chí là thân thể của ma thú, nàng đều cực kỳ hiểu biết. Mỗi một lần công kích, đều đúng vào vị trí yếu hại nhất của địch nhân.
Bất quá, Diệt Tuyệt Quân Đoàn cũng bày ra sức chiến đấu cường hãn của bọn họ. Dưới mệnh lệnh tất sát của Trần Long Ngạo, tuy rằng không ngừng có Diệt Tuyệt Chiến Sư, Diệt Tuyệt Chiến Tướng chết trong tay của A Kim, nhưng A Kim thủy chung vẫn không thể thoát ra khỏi vòng vây của bọn họ. Một người ngã xuống, lập tức có người khác xông lên thế chỗ, không ngừng công kích vây công.
Cho tới giờ khắc này, Lô Tạp Nhĩ mới từ từ chui ra từ bên dưới bụng của đầu Kinh Mộc Ma Long, tọa kỵ của hắn. Bộ dáng vô cùng chật vật. Áo giáp trên người của hắn, đã bị máu tươi của Kinh Mộc Ma Long nhiễm đỏ. Công kích khủng bố của Nhật Nguyệt Âm Dương Giới, đúng là vẫn bị kẻ kia trốn thoát. Bằng vào thân thể khổng lồ của Kinh Mộc Ma Long, đã đem dư ba bùng nổ của Nhật Nguyệt Âm Dương Giới cùng với Thanh Long Thần Hàng hoàn toàn cản lại. Kinh Mộc Ma Long lúc này đã đang hấp hối, thế nhưng lông tóc của Lô Tạp Nhĩ cũng không hề có chút thương tổn nào.
Trần Long Ngạo nhìn về phía gã Phó Hội trưởng Kim Ưng Thương Hội vô cùng hèn mọn kia, giận dữ quát lên:
- Ngươi còn đợi gì nữa? Còn chưa động thủ?
Mặc dù đối với hành vi dùng tọa kỵ làm lá chắn cho mình của Lô Tạp Nhĩ, Trần Long Ngạo cực kỳ khinh thường, nhưng hắn cũng không khỏi phải nhờ Lô Tạp Nhĩ giúp đỡ. Mắt nhìn các chiến sĩ thủ hạ của mình không ngừng thương vong, trong lòng hắn đang tóe máu!
Diệt Tuyệt Quân Đoàn cường đại, thành lập nó đã hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết.
Không chỉ là tài lực, càng cần một khoảng thời gian rất lớn. Mỗi một tên Diệt Tuyệt Trọng Kỵ Binh, tuy rằng bọn họ cũng không phải là ma sư, nhưng đều là lựa chọn ra từ khi còn nhỏ. Từ mười tuổi đã bắt đầu huấn luyện, cùng với tọa kỵ bọn họ sinh hoạt cùng một chỗ với nhau, trải qua ít nhất mười lăm năm bồi dưỡng, huấn luyện, thực chiến, giết chóc, mới có thể xem như là một gã Diệt Tuyệt Trọng Kỵ Binh đủ tư cách. Mà Diệt Tuyệt Chiến Sư, Diệt Tuyệt Chiến Tướng, lại phải trả giá vô số gian khổ mới có thể bồi dưỡng ra được. Có thể nói, bọn họ đều là tiền tài và thời gian mà xây dựng nên. Mỗi một người chết đi, đối với Đông Mộc Đế Quốc đều là đả kích thật lớn. Huống chi hôm nay, toàn bộ một Đại đội Diệt Tuyệt Quân Đoàn một ngàn người, còn lại chỉ không tới trăm người. Cho dù là Thiên Lộc Thân Vương, tuyệt đối cũng không gánh nổi trách nhiệm này. Dưới tình huống như vậy mà vẫn không thể đem địch nhân hoàn toàn giết đi, để cho Cơ Động, người có bối cảnh cực kỳ cường đại, ma sư có được Cực Hạn Song Hỏa chạy đi mất, như vậy sẽ là tai kiếp khủng khiếp đối với toàn bộ Đông Mộc Đế Quốc. Mà trong số những người có mặt ở đây, ngoại trừ hắn ra, thực lực mạnh nhất chính là Lô Tạp Nhĩ.
Lô Tạp Nhĩ chứng kiến A Kim toàn thân mặc áo giáp, cũng không khỏi sửng sốt một chút. Bởi vì bên trong bộ áo giáp còn có Cơ Động nữa, nên có vẻ vô cùng mập mạp. Nhưng mà sức chiến đấu kinh người của A Kim cũng không khỏi khiến Lô Tạp Nhĩ cực kỳ kinh hãi. Quay đầu nhìn lại, hắn phát hiện thủ hạ của mình dẫn theo, còn sống sót không đến một phần ba, hơn nữa tuyệt đại đa số đều đã bị thương. Bọn họ cũng không có được áo giáp ma lực bảo hộ như Diệt Tuyệt Quân Đoàn, mặc dù không có thừa nhận công kích trực tiếp của Siêu Tất Sát Kỹ, nhưng dư chấn của hai đại Siêu Tất Sát Kỹ va chạm nhau, đối với đám ma sư của Kim Ưng Thương Hội vẫn sinh ra thương tổn thật lớn.
Thảm cảnh của Diệt Tuyệt Quân Đoàn càng khiến cho Lô Tạp Nhĩ nhìn thấy ghê người, hắn không khỏi quay sang nói với Trần Long Ngạo:
- Thiên Tôn Đại Nhân, hay là, chúng ta lui lại đi.
- Đánh rắm.
Oa một tiếng, Trần Long Ngạo lại phun ra một ngụm máu tươi, khí giận bốc lên, quát một tiếng:
- Chẳng lẽ ngươi không hiểu rõ hậu quả nếu để hai người kia chạy thoát là cái gì hay sao? Chẳng lẽ ngươi muốn quốc gia chúng ta thừa nhận lửa giận của hai đại Chí Tôn Cường Giả hay sao? Không bắt hai người kia lưu lại, hoàn toàn giết chết, chúng ta chính là tội nhân của Đế Quốc đó. Ngươi mau cầm chân hắn lại, chỉ càn để cho Diệt Tuyệt Quân Đoàn chúng ta có được thời gian chuẩn bị một chút, ta nhất định sẽ khiến cho bọn họ chết không có chỗ chôn.
Lô Tạp Nhĩ trong lòng oán giận. Đánh nhau suốt nửa ngày, kết quả tổn thất lớn như vậy,... Chẳng lẽ nói lúc trước các ngươi không có thời gian chuẩn bị hay sao? Ta chỉ là một gã thương nhân! Không phải đến đây liều mạng. Nhưng mà dưới ánh mắt sắc lẻm nhìn chằm chằm của Trần Long Ngạo, hắn cũng không dám lên tiếng phản bác. Đắc tội với Diệt Tuyệt Chiến Thần của Diệt Tuyệt Quân Đoàn, hắn tuyệt đối thừa nhận không nổi.
Thất Quan dù sao cũng là Thất Quan. Lô Tạp Nhĩ gia nhập, nhất thời làm cho tình hình chiến đấu trên chiến trường xuất hiện biến hóa. Luận về kinh nghiệm chiến đấu cùng với ý chí chiến đấu, Lô Tạp Nhĩ tuyệt đối không thể nào so sánh được với Diệt Tuyệt Quân Đoàn. Thế mạnh duy nhất của hắn, cũng chỉ có ma lực cùng với sự giảo hoạt.
Thả người dung nhập vào trong chiến trường, Lô Tạp Nhĩ nhất thời cảm nhận được sự ảnh hưởng cực lớn của ba tầng ma lực thuộc tính áp chế. Cho dù hắn là cường giả cấp bậc Thất Quan Thiên Sư, dưới tác dụng của ba tầng áp chế này, ma lực cũng chỉ có thể phát huy ra được có sáu thành. Mà cái này hiển nhiên cũng là chướng ngại lớn nhất, chế ước lực chiến đấu của toàn bộ Diệt Tuyệt Quân Đoàn.
Hàn quang trong mắt chợt lóe, Lô Tạp Nhĩ liều mạng đem ma lực chú nhập vào thanh trường thương trong tay. Hắn cũng không nghe theo lời của Trần Long Ngạo, đi tiến hành công kích A Kim, mà đem mục tiêu hướng lên trên không trung. Hỏa Nhi đang phiêu phù ở khoảng cách trăm mét trên trời cao. Tuy rằng nó không có gia nhập chiến đấu, nhưng lại toàn tâm toàn ý phóng thích ra thuộc tính áp chế của bản thân. Nó hiển nhiên là có tác dụng lớn nhất trong cuộc đoàn chiến lần này.
Màu xanh biếc trong suốt thổi quét toàn thân, Lô Tạp Nhĩ rất nhanh phóng xuất ra Nguyên tố Chi thể của mình, liều mạng ngưng tụ cùng với áp bức mỗi một giọt Giáp Mộc Ma Lực, toàn bộ ngưng tụ lại trong thanh trường thương trong tay mình.
Chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, thanh trường thương trong tay Lô Tạp Nhĩ đã hoàn toàn biến thành màu xanh biếc. Màu xanh biếc kia tiên diễm ướt át, diễm lệ khiến người khác mê hoặc. Ngọc bích vốn có nhiều loại, mình thường màu xanh nhạt, màu xanh lá cây, cao cấp hơn một chút có màu xanh lá mạ, màu xanh thẫm, màu xanh lam nhạt, màu xanh biếc, cao cấp nhất là màu lam biếc. Mà lúc này màu sắc do thanh trường thương trong tay Lô Tạp Nhĩ, lại chính là màu xanh ngọc bích gần với màu sắc của Ngọc Bính Chi Vương, Ngọc Lục Bảo, một màu dương lục nồng đậm rực rỡ.
Chứng kiến màu sắc của thanh trường thương trong tay Lô Tạp Nhĩ, cặp mày đang nhíu chặt của Trần Long Ngạo không khỏi giãn ra vài phần. Ngay sau đó ánh mắt Lô Tạp Nhĩ đã ngưng đọng lại, đột nhiên cả người nhảy lên, không phát ra bất cứ âm thanh nào, thanh trường thương trong tay hắn đã hoành thiên xuất thế, kinh thiên phá không, phóng thẳng lên cao.
Mãi cho đến khi thanh trường thương của Lô Tạp Nhĩ rời khỏi tay hắn, Hỏa Nhi trên không trung mới có cảm giác kinh sợ. Lúc này phản ứng lại cũng đã chậm mất nửa nhịp, không đủ để phóng xuất ra công kích Tất Sát Kỹ để phòng ngự. Nó chỉ có thế toàn lực vẫy mạnh cặp cánh, Cực Hạn Song Hỏa nháy mắt phát ra, hai đạo hỏa diễm trên không trung ngưng tụ lại, phát ra hiệu quả Song Hỏa Tổ Hợp Kỹ.
Trong thanh âm ầm ầm nổ vang, thanh trường thương màu xanh biếc kia bay lên không trung, bị Hỏa Nhi toàn lực phóng thích ra Cực Hạn Song Hỏa, phá tan thành từng mảnh nhỏ. Nhưng mà, cái này dù sao cũng là một kích toàn lực của Thất Quan Ma Sư a! Thực lực Hỏa Nhi hiện tại cũng chưa đạt đến cấp bậc Thất Quan Ma Sư, huống chi một kích âm hiểm kia, Lô Tạp Nhĩ đã súc lực rất lâu, lúc này chợt phóng thích ra, cũng không dễ đối phó như vậy.
Bản thể thanh trường thương tuy rằng bị vỡ nát, nhưng mà, một đạo lục quang mãnh liệt đã mạnh mẽ phá tan lực nổ mạnh của Cực Hạn Song Hỏa Tổ Hợp Kỹ, xuyên thẳng qua thân thể của Hỏa Nhi. Phản ứng cuối cùng của Hỏa Nhi chính là nghiêng người né tránh. Đạo lục quang kia cơ hồ xuyên qua vị trí chỗ giao nhau giữa ngực và gốc cánh bên phải của nàng. Đạo lục quang nháy mắt vỡ tan trên không trung, khi vỡ ra còn mang theo vô số huyết vụ. Hỏa Nhi rên rĩ một tiếng, cũng không cách nào duy trì phi hành nữa, thân thể từ trên không trung rớt xuống một mảnh rừng cách đó không xa.
- Khốn kiếp!
Cơ Động và Hỏa Nhi linh hồn tương liên, Hỏa Nhi gặp nguy cơ, hắn tự nhiên cảm giác ra được. Nhưng lúc này hắn lại thân bất do kỷ, hoàn toàn bị ép chặt trong bộ áo giáp của A Kim, không thể động đậy được. Hắn chợt nổi giận, thân thể bó chặt, cảm giác ma sát mãnh liệt lại một lần nữa nhô lên, khiến thứ vừa bị A Kim đẩy ra khỏi mông nàng của hắn lại một lần nữa cứng lên, lại một lần nữa xâm nhập vào kẽ hở ấm áp kia của A Kim.
- Ngươi...
Thân thể A Kim run lên, động tác lại chậm lại, rốt cuộc lần đầu tiên bị hai gã Diệt Tuyệt Chiến Tướng giáp công thành công. Hơn nữa lúc này Hỏa Nhi đã bị thương, mất đi thuộc tính áp chế của Cực Hạn Song Hỏa, khiến cho ma lực của đám Diệt Tuyệt Chiến Tương tăng lên trên diện rộng. Dưới tình huống như vậy, A Kim chỉ kịp ngăn cản một thanh trường thương, một thanh khác đã mạnh mẽ đánh mạnh lên thân thể của nàng, đem nàng cùng với Cơ Động hất văng lên, bay ra ngoài.
- Để cho ta ra ngoài, ta muốn đi cứu Hỏa Nhi.
Kề sát trong mái tóc vàng của A Kim, Cơ Động phát ra âm thanh không rõ ràng. A Kim có thể hiểu rõ được cảm giác của Cơ Động, bởi vì quá phẫn nộ và lo lắng nên thân thể run rẩy. Nàng cũng bất chấp để ý đến thứ đang tác quái của hắn nữa, tập trung tinh thần, ứng phó với Diệt Tuyệt Quân Đoàn.
- Nếu ngươi đi cứu nó, bản thân ngươi sẽ toi mạng.
Mặc dù vô cùng bề bộn, nhưng nàng cũng không quên đáp lại lời Cơ Động.
- Mau thả ta ra ngoài!
Đối với Cơ Động mà nói, Hỏa Nhi mặc dù là ma thú, nhưng hắn lại xem như là em gái của mình vậy. Hắn làm thể nào có thể trơ mắt nhìn Hỏa Nhi bị thương nặng mà không chạy đi cứu viện chứ? Vì muốn A Kim thả mình ra ngoài, lúc này hắn đang tận lực không ngừng vặn vẹo thân thể của mình.
A Kim nhất thời nổi giận, muốn quẳng Cơ Động ra, nhưng nàng lại không thể vi phạm mệnh lệnh của Liệt Diễm, cấp tốc tránh né mấy lần công kích của địch nhân, thân hình nàng rốt cuộc xuất hiện hỗn loạn. Mà đám chiến sĩ của Diệt Tuyệt Quân Đoàn dưới tình huống không có thuộc tính áp chế của Cực Hạn Song Hỏa, sức chiến đấu dần dần khôi phục lại, sự phối hợp lẫn nhau dần dần trở nên chặt chẽ hơn. Khó đối phó nhất chính là Lô Tạp Nhĩ, gã này mặc dù vẫn như trước không trực tiếp ra tay, nhưng hắn lại lấy ra từ trong ma khí trữ vật của mình thêm một thanh trường mâu nữa, lại ngưng tụ ma lực. Mà mục tiêu lần này của hắn, hiển nhiên là tập trung trên người A Kim, gây nên sức uy hiếp thật lớn. Thất Quan Ma Sư chuẩn bị tập kích đánh lén, tuyệt đối không có kẻ nào muốn đối mặt cả.
Cục diện có lợi, vốn sắp đột phá được trùng vây lại một lần nữa trở nên cực kỳ bất lợi. Thực lực của A Kim mặc dù không kém, nhưng dù sao nàng cũng không giống như Cơ Động vậy, có được Siêu Tất Sát Kỹ cường đại có khả năng quyết định cục diện trận chiến. Mất đi ba tầng ma lực thuộc tính áp chế toàn diện, Diệt Tuyệt Quân Đoàn toàn diện ra tay, các phương diện phối hợp dần dần khôi phục lại, dùng hình thái vòng vây bắt đầu vây công A Kim, khiến nàng bốn bề đều thọ địch. Công kích mãnh liệt từ nhiều mặt dần dần áp chế xuống, lực công kích mạnh mẽ, khiến cho A Kim càng ngày càng khó chống cự.
A Kim không hé môi tiếng nào, toàn lực chống cự lại. Mỗi một lần ra tay, vẫn như trước có được lực phá hoại cường đại, nhất định sẽ khiến cho Diệt Tuyệt Quân Đoàn xuất hiện thương vong. Nhưng mà, thân thể của nàng bị công kích trúng càng ngày càng nhiều. Mặc dù bộ áo giáp vàng kim trên người nàng phẩm chất cực tốt, đã ngăn chặn đại đa số lực công kích, nhưng mà, tiêu hao ma lực của bản thân nàng cũng trở nên càng lúc càng lớn. Bất luận là A Kim hay là Cơ Động đều rất rõ ràng, Lô Tạp Nhĩ đang đợi chờ cơ hội. Một khi cơ hội đến, như vậy, thanh trường thương đã một lần nữa ngưng tụ thành quang mang màu xanh biếc nồng đậm trong tay hắn sẽ cấp cho Cơ Động và A Kim một kích trí mệnh. Cũng chính bởi vì có sự uy hiếp kia, A Kim thủy chung vẫn giữ lại thực lực nhất định để bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị ứng chiến. Vì nguyên nhân này đã khiến cho nàng trong lúc bị vây công trở nên càng gian nan hơn nhiều. Hy vọng phá vây mà ra cũng trở nên càng ngày càng không có khả năng.
Làm sao bây giờ? Cơ Động lo lắng trong lòng, nhưng cũng chẳng hề có biện pháp nào. Hắn vô cùng hối hận, vì sao mình không sớm bắt tay chế tạo Ma Kỹ Tửu một chút. Nếu như Ma Kỹ Tửu có thể chế tác thành công, cục diện trước mắt hẳn sẽ dễ dàng xử lý hơn rất nhiều. Lo lắng lớn nhất trong lòng hắn, chính là an nguy của Hỏa Nhi.
Nhưng mà, bất luận hắn giãy dụa đến thế nào đi nữa, cố gắng xúc phạm đến bộ vị mẫn cảm của A Kim mãnh liệt, nhưng A Kim cũng vẫn không chịu cho hắn rời khỏi bộ áo giáp của nàng.
Đúng lúc này, đột nhiên chẳng hề có dấu hiệu báo trước, một cỗ cảm giác nóng rực chợt từ trên ngực Cơ Động dâng lên. Cơ Động chỉ cảm thấy bên trong cơ thể của mình giống như có cái gì đó thức tỉnh vậy. Linh Hồn Chi Hỏa kịch liệt nhảy dựng lên, một luồng Hỏa nguyên tố nồng đậm không ngừng từ Linh Hồn Chi Hỏa của hắn bính phát ra, lấy tốc độ không gì sánh kịp bổ sung cho ma lực vốn đã khô cạn của hắn.
Mà luồng Hỏa nguyên tố nồng đậm này cũng ảnh hưởng đến thân thể của A Kim. Nhất là tại vị trí hạ thân hai người đang kết hợp chặt chẽ với nhau, khiến cho trong lòng A Kim một trận hốt hoảng. Nàng thật sự sợ rằng lớp quần áo đang miễn cưỡng ngăn cách thân thể bọn họ bị đốt cháy đi mấy. Nếu thật sự là như vậy, nàng hận không thể lập tức chết đi.
May mắn là, đúng ngay lúc này, thanh âm quen thuộc mà uy nghiêm chợt vang lên trong đầu A Kim. Giống như nhận được lệnh đặc xá vậy, A Kim toàn thân thả lỏng một trận, một đạo kim quang khổng lồ phát ra, mạnh mẽ hất văng đám chiến sĩ của Diệt Tuyệt Quân Đoàn đang vây công nàng. Kim quang lưu chuyển, phần giáp trụ sau lưng vỡ ra, trực tiếp hất văng Cơ Động ra ngoài.
Mà đúng lúc đó, Lô Tạp Nhĩ nãy giờ súc lực đã động thủ, thanh trường thương màu xanh biếc nồng đậm lại một lần nữa phá không bay tới, cơ hồ là xuyên qua kẽ hở của đám người Diệt Tuyệt Quân Đoàn, phóng thẳng về phía A Kim.
Lô Tạp Nhĩ lựa chọn thời cơ công kích A Kim, là đã trải qua suy tính cẩn thận. Cơ Động lúc trước đã phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ, đã là nỏ mạnh hết đà, không còn lại lực công kích gì. Chỉ cần đem A Kim đang bảo hộ hắn cũng giết đi, như vậy, trận chiến này cũng sẽ chấm dứt. Công kích của hắn không thể gọi là không xảo quyệt, không thể gọi là không âm hiểm. Đáng tiếc, hắn đã tính toán sai một chút. Nếu như không có gì nắm chắc, A Kim đang bảo hộ Cơ Động, vì cái gì lại hất hắn ra như vậy?
Một cánh tay co lại hình trảo, bị một lớp vảy cá màu vàng kim bao trùm, vô thanh vô tức từ trên giữa ngực Cơ Động lộ ra. Chiếc trảo kia vô cùng lớn, cơ hồ là che lại toàn bộ thân thể của Cơ Động. Chiếc trảo kia lóe lên, giống như là tia chớp phóng ra, liền như vậy ở giữa không trung chụp được thanh trường thương màu xanh biếc nồng đậm kia.
Oanh~~
Kim sắc hỏa diễm nồng đậm mà nóng rực, thế nhưng từ trong thanh trường thương màu xanh biếc kia bùng nổ mãnh liệt. Tựa hồ như ma lực do Lô Tạp Nhĩ phóng thích kia đã biến thành nhiên liệu cho Cực Hạn Dương Hỏa thiêu đốt vậy. Cực Hạn Dương Hỏa so với lúc Cơ Động toàn thịnh còn nồng đậm hơn vài phần, khiến cho tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả A Kim, cũng phải xuất hiện cảm giác không thở nổi.
Rồng ngâm, thanh âm rồng ngâm vang vọng mà cứng cỏi, liền từ vị trí trước ngực của Cơ Động vang lên. Một thân hình khổng lồ giống như từ trên thân thể hắn tách ra vậy, lặng yên xuất hiện.
Chiếc trảo lớn chụp lại, thanh trường thương màu vàng đang không ngừng thiêu đốt nháy mắt nổ tung, hóa thành vô số mảnh nhỏ màu vàng kim bay tán loạn bốn phía. Hơn mười tên Diệt Tuyệt Chiến Sư đứng gần đó nhất thời biến thành hơn mười đoàn hỏa cầu, trong tiếng kêu gào thê thảm mà tung bay tán loạn. Ngay sau đó, thân hình bọn họ đã hóa thành tro tàn. Mà thanh âm rồng ngâm rung trời kia, cũng đột nhiên từ một tiếng biến thành hai tiếng. Một tiếng dâng trào, một tiếng trầm thấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.