Âm Dương Miện

Chương 494: Thủy Tổ Long Huyết

Đường Gia Tam Thiểu

28/03/2013



Móng trái đâm sâu vào trảo phải, mạnh mẽ phá hoại cơ thể mình nhưng ánh mắt Địa Long tổ vẫn vô cùng bình tĩnh, tựa hồ như đó không phải là thân thể của mình.

Một giọt chất lỏng màu vàng đỏ từ trong miệng vết thương nơi trảo phải của Địa Long tổ chậm rãi chảy xuôi ra, nhỏ xuống quang cầu đang trói buộc Cơ Động, rồi dần dần thẩm thấu vào bên trong. Thân thể Địa Long tổ khổng lồ đến chừng nào, vậy mà chỉ cần một giọt máu đó nhỏ xuống cũng khiến Cơ Động có cảm giác toàn thân trở nên ấm áp, thậm chí còn là nóng rực. Làn hơi ấm ấy chảy xuôi theo thân thể, từ đầu truyền xuống chân hắn.

Chuyện gì đang xảy ra? Cơ Động cố gắng mấp máy hai mắt, lại không thể sử dụng linh hồn dò xét. Hắn trong lòng mặc dù kỳ quái, nhưng cũng không hiểu đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì. Tuy vậy hắn cũng không nóng nảy, vẫn một mực buông lỏng thân thể lẳng lặng chờ đợi.

Từng giọt rồi từng giọt máu tươi từ long trảo của Địa Long vẫn đều đặn nhỏ xuống, quang cầu bao phủ Cơ Động như một hố sâu không đáy, liên tục hấp thu long huyết.

Long huyết thấm vào thân thể Cơ Động, hơn nữa còn đọng lại thành vũng dưới chân hắn, dần dần đem hắn hoàn toàn ngâm ở bên trong. Từ dưới chân lên đến bắp chân, rồi ngập đến hông và cứ tiếp tục dâng lên như thế. Chất lỏng cuồn cuộn đó là thứ gì thì Cơ Động không hề hay biết, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được rõ ràng một luồng nhiệt khí đang không ngừng từ trong chất lỏng rót vào cơ thể mình, dù có là Phượng Vũ Long Xà Biến cũng không thể ngăn cản nổi nhiệt khí đang xâm nhập.

Lỗ mũi Cơ Động khẽ giật giật, khứu giác của hắn vô cùng bén nhạy. Hắn có thể ngửi thấy một mùi thơm nồng đậm và kì dị đang tỏa ra xung quanh hắn. Cơ Động vốn rất nhạy cảm đối với các loại mùi vị, chỉ cần hắn được ngửi qua một lần là vĩnh viễn không thể quên được. Nhưng hiện tại hắn có thể khẳng định mùi thơm mình đang ngửi thấy này chưa bao giờ xuất hiện trong đời hắn.

Thân thể Cơ Động từng được ngâm qua trong máu huyết của thập giai Băng Sương Cự Long, nhưng máu huyết của Băng Sương Cự Long sao có thể so sánh với Địa Long tổ chứ? Máu của Băng Sương Cự Long hoàn toàn là sặc mùi tanh tưởi, còn Địa Long tổ mặc dù bị phong ấn ở nơi này không biết bao nhiêu tuế nguyệt, nhưng chảy xuôi trong người lão chính là máu huyết của thủy tổ Long tộc, cũng chính là huyết mạch tinh khiết nhất - huyết mạch của hoàng tộc.

Lão Long chính là dùng máu của mình để ngâm thân thể Cơ Động!

Cơ Động cẩn thận phân tích rõ mùi thơm kia, nó tựa hồ mang theo một hương thơm nhàn nhạt cao quý. Dù có là trong kiếp trước, Cơ Động cũng chẳng bao giờ nghe nói đến việc từ trong xương tủy lại có thể tiết ra hương thơm và khí tức cao quý đến như vậy. Cảm giác đó thật là mỹ diệu.

Giờ khắc này, hắn thấy mình như đang đứng trong một đại sảnh xa hoa và tráng lệ, tiếp nhận ánh mắt sùng bái của trăm vạn người bên dưới.

Đến tột cùng là Địa Long tổ đang làm cái gì?

Sự nghi ngờ trong lòng Cơ Động càng thêm mãnh liệt, hắn hoàn toàn không rõ Địa Long tổ dùng thứ gì để ngâm thân thể của mình. Chuyện này có liên quan gì đến truyền thụ Ma Vực chứ? Theo suy nghĩ của hắn, truyền thụ Ma Vực hẳn phải là quá trình trao đổi giữa hai linh hồn. Địa Long tổ đem phương pháp tu luyện cũng như cách sử dụng Ma Vực của bản thân truyền thụ lại cho hắn, sau đó hắn mới không ngừng tu luyện để đạt thành Nguyên Tố Bác Ly Ma Vực mới đúng, nhưng cảm giác lúc này lại không phải là như vậy. Địa Long tổ muốn làm gì, hắn hoàn toàn không nắm chắc.

Cơ Động chỉ biết thở dài trong lòng.

Cuối cùng Địa Long tổ cũng rút móng trái ra khỏi trảo phải, khi giọt long huyết cuối cùng rơi vào hoàng sắc quang cầu, bên trong quang cầu đã đầy ắp huyết dịch, đồng thời vết thương nơi trảo phải của Địa Long tổ cũng tự động khép lại.

Địa Long tổ phun ra một luồng trọc khí, ánh mắt của lão Long đã trở nên mỏi mệt, lẩm bẩm tự nhủ:

"Cơ Động tiểu tử, hi vọng một phen khổ tâm của ta không có uổng phí. Con gái của ta! Có thể nắm được trái tim của tiểu tử này hay không giờ đây hoàn toàn lệ thuộc vào biểu hiện của con. Cha chỉ có thể khiến hắn trở thành người thủ hộ cho con, chứ không thể khiến hắn trở thành người yêu của con được."

Đại Diễn Thánh Hỏa Long lúc này vẫn chăm chú quan sát Địa Long tổ, nhưng nó một chút địch ý cũng không có, ngược lại còn lặng lẽ bò lên phía trước, tham lam nhìn thẳng vào chút Long huyết màu vàng đỏ trong kim sắc quang cầu.



Địa Long tổ cười mắng:

- Nhóc con, ngươi biến dị đến mức ngay cả lão tử cũng không thể nhận ra. Yên tâm đi, không thiếu chỗ tốt cho ngươi đâu! Bất luận thế nào thì ngươi cũng là hậu nhân của ta mà.

Cơ Động lúc này đã hoàn toàn không nghe thấy bất kì thanh âm nào ở bên ngoài. Lúc này cho dù hắn có muốn mở mắt hay đem linh hồn của mình phóng thích ra ngoài cũng không thể.

Chung quanh thân thể hoàn toàn là chất lỏng sền sệt khiến việc hô hấp của hắn trở nên khó khăn, cho dù là di động thân thể cũng không thể. Cơ Động có thể rõ ràng cảm nhận được chất lỏng sền sệt kia đang dần ép mạnh vào thân thể, cảm giác nóng ấm khiến hắn cực kỳ thư giãn nay cũng dần trở nên nóng rực.

Cảm giác thoải mái đã từ từ chuyển thành thống khổ!

Với tu vi của Cơ Động, việc nín thở trong vòng nửa canh giờ là không có vấn đề gì, nhưng hiện tại hắn lại không phải bị vây trong tình huống bình thường. Chất lỏng chung quanh không ngừng truyền đến nhiệt khí nóng bỏng khiến hắn phải tập trung điều tiết thân thể để chống cự lại. Nhưng chỉ qua một lát sau, cảm giác hít thở không thông làm hắn tưởng như thân thể sắp sửa nổ tung. Sự thống khổ dữ dội khiến cho hắn theo bản năng bắt đầu giằng co muốn đột phá trói buộc trước mắt.

Nhưng Địa Long tổ sao có thể để cho hắn được như ý. Từng vòng hào quang màu vàng không ngừng từ nơi trảo phải của Địa Long tổ bắn ra, bồng bềnh rơi vào trên kim sắc quang cầu, gia cố cho nó. Cơ Động cho dù có tha hồ giãy dụa như thế nào, thậm chí là muốn công phá kim sắc quang cầu cũng không được. Ngay cả Diệt Thần Kích của hắn khi đánh vào quang cầu cũng một đi không trở lại. Nguyên nhân rất đơn giản, bản chất lực lượng của Diệt Thần Kích chính là xuyên thấu qua bề mặt để công kích bên trong bản thể, quang cầu kia chỉ lầ một tầng ánh sáng mà thôi, lấy đâu ra bản chất để cho hắn công kích? Cho nên ca lực của Cơ Động chỉ có thể xuyên thấu qua quang cầu rồi mấy hút ở bên ngoài.

Thống khổ càng ngày càng mãnh liệt, Cơ Động cũng giãy dụa càng lúc càng tăng. Lúc bắt đầu chẳng qua chỉ là thân thể giãy dụa, sau đó lại sử dụng cả ma lực, cuối cùng là phóng thích toàn bộ ma lực của mình. Sự thống khổ dữ dội tựa hồ như từng tế bào của hắn đang bị nghiền nát. Hắn đã không thể nhịn được nữa, hắn chỉ cảm thấy mình tùy thời đều có thể bạo thể mà chết. Điều khiến Cơ Động khó chịu nhất chính là linh hồn lực Thánh cấp của mình thế nhưng lại không hề có tác dụng chi cả. Trong chất lỏng sền sệt kia phảng phất như có một loại lực lượng thần kỳ nào đó, ngăn cản linh hồn lực của hắn không cho thoát ra ngoài.

Cơ Động giãy dụa ước chừng kéo dài một khắc liền có dấu hiệu suy yếu, đó không phải là do ma lực của hắn không đủ, mà là trong quá trình giãy dụa không ngừng, cảm giác hít thở không thông đã làm hắn không chịu đựng nổi, dần dần phải há miệng hô hấp. Thần trí hắn dần trở nên mơ hồ, từng ngụm từng ngụm chất lỏng sền sệt nhanh chóng chảy vào trong bụng.

Hắn dần cảm thấy thân thể mình trở nên trì trệ, càng lúc càng nặng nề. Hết thảy cảm giác xung quanh liền trở nên mờ ảo, cả người như tiến vào một thế giới u tối nào đó, lại còn có một âm thanh như đang kêu gọi hắn rũ bỏ hết thảy những thống khổ muộn phiền. Giờ đây chỉ còn tiếng kêu gọi kia là thứ đẹp đẽ nhất mà hắn từng thấy.

Loại cảm giác như vậy, Cơ Động từng trải qua một lần. Đó chính lần uống mỹ tửu ngàn năm trong kiếp trước, say đến mức không khống chế được tư tưởng, đến khi tỉnh lại đã thấy mình có mặt tại Ngũ Hành đại lục.

Thanh âm hoàn mỹ kia chính là lời kêu gọi của tử vong a!

Linh hồn của Cơ Động cường đại đến cỡ nào, ngay tại lúc này hắn liền thức tỉnh.

"Không! Không thể chết được! Ta không thể cứ như vậy mà chết! Còn có nguyện vọng của Liệt Diễm đang chờ ta hoàn thành. Không....!!"

Địa Long tổ một mực chú ý đến biến hóa của Cơ Động bên trong quang cầu. Điều lão Long muốn chính là hiệu quả của việc phá rồi lại lập, dĩ nhiên sẽ chẳng bao giờ sẽ không để cho Cơ Động thật sự chết đi. Lão vẫn một mực chú ý, nên khi Cơ Động sắp chết, linh hồn sắp sửa rời khỏi thân thể, trong khoảnh khắc giao hòa giữa sự sống và cái chết chính là lúc thời khắc trọng yếu nhất giúp Cơ Động sống lại. Khoảng thời gian đó kéo dài càng lâu, Cơ Động chân chính tiếp cận tử vong càng gần thì lợi ích lại càng lớn lao.

Mắt thấy Cơ Động đạt tới trạng thái đó, Địa Long tổ cũng không khỏi khẩn trương lên. Kiểu trợ giúp người khác hấp thu năng lượng như thế này, e rằng chỉ có lão quái vật như Địa Long tổ mới dám làm. Phải biết rằng chỉ cần một sơ sẩy rất nhỏ mà không kịp cứu viện, ắt hẳn Cơ Động sẽ chết ngay lập tức. Chỉ có Địa Long tổ mới nắm chắc sẽ không xuất hiện điều gì không may.

Bất ngờ, ngay trong lúc Cơ Động xuất hiện trạng thái tử vong, Địa Long tổ bất chợt khiếp sợ phát hiện Cơ Động vốn đã ngừng giãy dụa lại cựa quậy thân mình. Một nguồn lực lượng khổng lồ không gì sánh kịp đột nhiên bộc phát ra trong cơ thể hắn. Một vầng sáng đỏ chói mắt từ trong cơ thể bùng phát ra bên ngoài, ngay sau đó là chín điểm hồng quang đồng thời xuất hiện. Ma lực mạnh mẽ và kỳ dị không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể hắn, chín điểm hồng quang như chín mũi châm đâm thật sâu quầng sáng màu vàng của Địa Long tổ.

Long cốc.



Trần Tư Tuyền chợt kịch liệt run rẩy toàn thân. Nàng vốn là đang ngồi khoanh chân tiến hành tu luyện, nhưng vào lúc này thân thể lại chấn động liên hồi. Miểu Miểu và A Kim ngồi bên cạnh nàng nhất thời thất kinh, Trần Tư Tuyền vốn đang bình thường, sao lúc này gương mặt lại tái nhợt không còn huyết sắc, chẳng lẽ nàng tẩu hỏa nhập ma?

Nhị nữ vừa kinh hãi vừa nhanh chóng hành động. Ngay lúc đó, Trần Tư Tuyền chợt "oa" một tiếng, phún ra một ngụm máu tươi, thân thể mềm nhũn ngã vật xuống.

- Tư Tuyền, Tư Tuyền... Ngươi làm sao vậy?

Miểu Miểu ôm cổ Trần Tư Tuyền, A Kim vội vã nắm lấy uyển mạch của nàng. Nếu nói Trần Tư Tuyền tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma thì người bác bỏ đầu tiên chính là A Kim. Chỉ có nàng mới biết được thân phận thực sự của Trần Tư Tuyền. Nàng từng thần, làm sao có thể tẩu hỏa nhập ma trong khi tu luyện chứ? Đánh chết A Kim cũng không tin.

Nhưng mọi chuyện lại sờ sờ xảy ra trước mắt. A Kim sau khi dò xét liền khiếp sợ phát hiện sinh mệnh lực của Trần Tư Tuyền đang dần trôi đi. Đáng sợ nhất chính là linh hồn của nàng dường như đang dần tiêu tán, trở nên hỗn loạn mông lung.

Tại sao có thể như vậy? A Kim quát lên:

- Đỗ Minh, Bảo Nhi. Mau tới đây!

Khi tu luyện trong Long cốc, khoảng cách giữa mọi người cũng không quá xa. Đột nhiên nghe thấy A Kim lớn tiếng kêu gọi, Lam Bảo Nhi và Đỗ Minh lập tức lao đến, khi nhìn thấy bộ dạng của Trần Tư Tuyền cũng sợ điếng hồn.

A Kim gấp rút nói:

- Mau! Dùng ma lực của các ngươi thức tỉnh sinh cơ trong cơ thể nàng. Ta phải bảo vệ linh hồn Tư Tuyền. Không biết tại sao Tư Tuyền đột nhiên lại có dấu hiệu hồn phách tán loạn. Miểu Miểu, ngươi lập tức đi mời Long Hoàng bệ hạ và nhóm Long Vương tới đây.

- Được!

Miểu Miểu vội vàng phi thân đi ngay. Lúc này những Thiên Can thánh đồ khác nghe thấy thanh âm A Kim cũng đã chạy tới đông đủ. Thấy Trần Tư Tuyền sắc mặt tái nhợt, bọn họ cả đám đều không khỏi khẩn trương lên, nguyên nhân không chỉ là bởi Trần Tư Tuyền là một phần tử của Thiên Can thánh đồ, mà mỗi người bọn họ đều xem nàng như tình nhân của Cơ Động. Cơ Động không có ở đây, nếu Trần Tư Tuyền xảy ra chuyện gì, biết ăn nói sao khi hắn trở về đây!

A Kim đưa ra quyết định có thể nói là hết sức chính xác. Trong Ngũ hành, Thủy vốn sinh Mộc, hơn nữa Thủy hệ và Mộc hệ vốn là hai hệ am hiểu trị liệu nhất trong Ngũ hành thuộc tính. Thủy hệ mặc dù không bằng Mộc hệ nhưng cũng không xê xích quá nhiều.

Cực hạn Nhâm Thủy cùng cực hạn Quý Thủy ma lực được chậm rãi rót vào trong cơ thể Trần Tư Tuyền, nhất thời dẫn động ma lực của nàng vận chuyển lại. Một vầng sáng màu xanh biếc dần dần trong cơ thể nàng hiện lên, chậm rãi thu nạp lại sinh mệnh lực đang muốn tản đi. Đó chính là Vĩnh Hằng Chi Khải đã bắt đầu phát sinh tác dụng của mình. Cực hạn song Thủy từ ngoại giới vừa lúc kích thích Vĩnh Hằng Chi Khải, coi như là kịp thời kéo lại một mạng cho Trần Tư Tuyền.

A Kim sắc mặt ngưng trọng khoanh chân ngồi sau lưng Trần Tư Tuyền, đem đầu của nàng đặt lên trên chân của mình, hai tay không ngừng biến hóa thủ ấn, điểm liên trục trên đầu Trần Tư Tuyền, kiên quyết đưa linh hồn lực trực tiếp len sâu vào trong linh hồn Trần Tư Tuyền, mạnh mẽ phong tỏa linh hồn đang tản dần của Tư Tuyền, không cho rời khỏi bản thể. Một khi để cho linh hồn thoát ra ngoài cơ thể và tiêu tán ở trong không khí, thì dù có là thần tiên cũng không thể cứu chữa.

A Kim mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong tình huống này, việc nàng đầu tiên muốn làm là giữ được sinh mệnh của Trần Tư Tuyền. Nơi này là Long cốc, cường giả Long tộc đông đảo, ắt có cách cứu chữa.

Trần Tư Tuyền sở dĩ xuất hiện tình huống như thế, có thể nói là hoàn toàn bởi vì Cơ Động.

Cơ Động lâm vào trạng thái sắp chết, người có cảm giác đầu tiên không phải là Địa Long tổ mà là Trần Tư Tuyền. Nàng là vốn là Liệt Diễm mà! Cơ Động xuất hiện vấn đề gì, nàng như thế nào lại không có cảm ứng chứ? Huống chi nàng còn cùng Cơ Động nhiều lần tiến hành dung hợp linh hồn, giữa hai người có mối liên hệ cực kỳ mật thiết. Đột nhiên phát hiện Cơ Động không hề có dấu hiệu nào báo trước mà lại lâm vào trạng thái sắp chết, bảo sao Trần Tư Tuyền không khỏi khẩn trương, không hề nghĩ ngợi mà phóng thích ra linh hồn lực của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Dương Miện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook