Âm Dương Miện

Chương 252: Ước hẹn Hỏa Long Cốc. (Hạ)

Đường Gia Tam Thiểu

11/04/2018

Âm Triêu Dương nâng Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân đứng dậy:

- Nhị vị Miện Hạ cũng không cần phải làm như thế. Chúng ta cùng nhau luận bàn là tốt rồi. Thuộc tính bất đồng, tiến hành luận bàn với nhau nhiều một chút ít nhiều cũng sẽ có những trợ giúp không nhỏ. Một khi hai vị đã nguyện ý cùng chúng ta bế quan, vậy thì chúng ta cũng nên đi thôi.

- Vâng.

Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân cũng đã giác ngộ. Bọn họ rốt cuộc hiểu được trước giờ bản thân mình đã lãng phí thời gian vô ích. Âm Triêu Dương không tiếc hy sinh một phần Hỗn Độn Chi Hỏa, chân chính giác ngộ cho bọn họ cái gì mới là mục tiêu theo đuổi của Cửu Quan Ma Sư. Hai người bọn họ đối với Âm Triêu Dương hoàn toàn không có chút hận thù, ngược lại còn tràn ngập kính phục nữa. Chính vì vậy hai người bọn họ mới không chút do dự hành lễ như đệ tử trước mặt hắn ta.

- Triêu Dương huynh, đợi một chút.

Thanh âm Cơ Trường Tín chợt vang lên. Ông ta kéo theo Thượng Quan Ngâm Không, thân hình chợt lóe lên đã đi tới trước mặt ba người Âm Triêu Dương.

Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không thoáng liếc mắt nhìn nhau một, rồi Cơ Trường Tín nói:

- Triêu Dương huynh, hôm nay ta cùng Ngâm Không đoàn thụ, những sự hiểu lầm trước đây rốt cuộc cũng đã được sáng tỏ, sau này cũng không còn chuyện gì khiến chúng ta luyến tiếc nữa. Nếu các người muốn cùng nhau bế quan nghiên cứu, không bằng cho hai người chúng ta cùng tham gia nữa, các người thấy thế nào? Ngũ Hành có thêm Song Thổ hai người bọn ta, nói thế nào cũng không làm vướng tay vướng chân các người đâu.

Âm Triêu Dương bật cười nói:

- Đây đương nhiên là chuyện tốt rồi. Chẳng qua, hai đại Công hội sát nhập vẫn còn cần hai người các ngươi chủ trì. Chắc hai người cũng không thể ngay lập tức đi cùng với chúng ta rồi.

Thượng Quan Ngâm Không mỉm cười nói:

- Chuyện này cũng không có gì phải lo. Mấy chục năm nay, ta cũng chưa từng trông coi bất cứ chuyện gì của Ma Sư Công Hội cả. Nói ra thật hỗ thẹn, ta sớm cũng đã không có tư cách nào tự xưng là Hội Trưởng cả. Hi Lạc, lệnh bài Hội Trưởng lúc trước ta sớm đã đưa lại cho ngươi rồi. Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi chính thức tiếp nhận vị trí Hội Trưởng Ma Sư Công Hội. Ma Kỹ Công Hội tuy rằng đã thất bại dưới tay chúng ta, nhưng mà trong quá trình hai đại Công hội hợp nhất lại với nhau, cũng không được có bất cứ sự kỳ thị gì. Mọi người hãy cùng nhau trao đổi, sau khi hai đại Công hội sát nhập xong, lấy mục tiêu vì ma sư mà phục vụ.

- Hội Trưởng, ngài…

Hi Lạc muốn nói thêm gì đó, đã bị Thượng Quan Ngâm Không giơ tay lên cản lại.

- Lúc trước ta bởi vì chuyện riêng của chính mình mà dứt áo rời khỏi Công Hội. Mấy chục năm gần đây, vẫn là một mình ngươi chủ trì hết thảy tất cả những sự vụ của Công Hội. Ta cảm thấy thẹn với Công Hội, không còn mặt mũi nào trở về làm Hội Trưởng nữa. Kỳ thật, ngươi sớm cũng đã là Hội Trưởng rồi. Không cần phải nói thêm gì nữa, ý ta đã quyết rồi. Ta trước giờ luôn bảo thủ, tự cho mình là đúng, khiến cho một chút hiểu lầm trước đây mở rộng đến mức không thể nào giải quyết được. Sự hiểu lầm giữa ta và Trường Tín rốt cuộc cũng đã được xóa bỏ. Trong khoảng thời gian trong tương lai, ta chỉ muốn hết lòng chăm sóc trượng phu, bồi đắp lại khoảng thời gian chia cách bấy lâu. Các vị ma sư của Ma Sư Công Hội, Thượng Quan Ngâm Không hiện tại hướng mọi người xin tạ lỗi. Tuy rằng sau này ta cũng không còn ở Công Hội nữa, nhưng mà nếu như ngày sau Công Hội có bất cứ nguy hiểm gì, Thượng Quan Ngâm Không ta vẫn như trước sẽ thay Công Hội đứng ra ngăn cả tất cả.

Nói xong những lời này, sáu vị Chí Tôn Cường Giả nhìn nhau mỉm cười. Tất cả những thù nhận trước giờ, tựa hồ cũng đã bị một chút Hỗn Độn Chi Hỏa của Âm Triêu Dương hòa tan hết thảy. Sáu vị Chí Tôn Cường Giả đại biểu cho những cường giả đương thời đồng thời phóng vọt người lên, thăng nhập vào trong không trung, hướng về phía Đông mà bay đi. Tọa kỵ của mọi người cũng đồng loạt bay theo sát phía sau sáu người. Chỉ có Hỏa Long Vương của Âm Triêu Dương vẫn còn ở lại trong không trung, ôm Đại Diễn Thánh Hỏa Long vào lòng, không chịu rời đi.

Cũng không ai ngờ tới kết cuộc cuối cùng của trận chiến ngày hôm nay lại biến thành như vậy. Lúc này nhìn thấy sáu vị Chí Tôn Cường Giả đồng loạt rời đi, mỗi người ở đây đều có một loại cảm giác mất mát buồn bả trong lòng. Nhìn theo bóng dáng sáu người dần dần biến mất ở phía xa, sự thù hận giữa hai đại Công Hội tựa hồ như cũng dần dần phai nhạt đi.

Việc sát nhập của Ma Sư Công Hội và Ma Kỹ Công Hội cuối cùng cũng đã được quyết định. Ma Kỹ Công Hội mặc dù rằng có được thực lực cường đại, nhưng song phương cũng đều không có Chí Tôn Cường Giả. Thế nhưng cũng không cần phải quên, Bình Đẳng Vương Cơ Vân Sinh vẫn còn ở đây. Ông ta đảm đương trách nhiệm trọng tài, thắng bại đã định, Kim Cương Quân Đoàn cũng không phải là ngồi không. Huống chi Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân trước khi bỏ đi cũng đã bảo bên phía Ma Kỹ Công Hội nhất định phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn trước đó. Quá trình sát nhập kế tiếp, chính là vấn đề thương nghị về mặt thời gian cùng với chi tiết cụ thể bên trong. nguồn TruyenFull.vn

Phất Thụy một tay ôm lấy bả vai của Cơ Động:

- Tiểu sư đệ, lần này ngươi không được bỏ chạy nữa đâu. Huynh đệ chúng ta bốn năm nay không gặp, hôm nay cần phải uống một trận thỏa thích a. Cho dù ta đồng ý buông tha cho ngươi, Pháo Long đại ca khẳng định cũng tuyệt đối không tha cho ngươi.

A Bỉnh đưa tay vuốt vuốt cái đầu bóng lưỡng của mình, cười hắc hắc nói:

- Đó là chuyện đương nhiên. Trở về Nhất Khẩu Hương của ta đi. Hôm nay cho các ngươi thưởng thức thử tuyệt kỷ thịt nướng sở trường nhất của ta.

Liệt Diễm tạm thời quay trở về Thế Giới Địa Tâm. Sư tổ, Sư mẫu hai người cũng đã bế quan rồi, trong lòng Cơ Động tạm thời cũng không có chuyện gì quan tâm, tự nhiên cũng sẽ không cự tuyệt.

Cơ Động đi tới trước mặt của Hi Lạc, nói:

- Phó Hội Trưởng, việc hôm nay cũng đã kết thúc, như vậy ta xin cáo từ.

Nhìn thấy hai gã thanh niên trước mặt này, trong mắt Hi Lạc cũng không khỏi toát ra một chút quang mang phức tạp. Một tháng trước đây, hắn sỡ dĩ cực lực muốn mời gã thanh niên này tham gia trận chiến hôm nay, chủ yếu là vì hắn có thể mang tới những viện thủ cường đại. Mà trên thực tế, lực ảnh hưởng của Cơ Động thậm chí còn vượt xa sự tưởng tượng ban đầu của hắn. Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung hai vị Hỏa Hệ Chí Tôn Cường Giả vì hắn mà đến, Thiên Cang Miện Hạ Cơ Trường Tín cũng chạy đến đây. Mặc dù ông ta đến chủ yếu là vì Thượng Quan Ngâm Không, nhưng cũng có một bộ phận nguyên nhân cũng là bởi vì Cơ Động. Huống chi còn có Bình Đẳng Vương Cơ Vân Sinh. Biểu hiện bề ngoài, Cơ Vân Sinh tự xưng là đến đây để làm trọng tài, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được hắn rõ ràng thiên vị bên phía Ma Sư Công Hội.

Nếu như không có Cơ Động, hắn làm thế nào có thể triệu tập toàn bộ Kim Cương Quân Đoàn chạy đến đây tham gia vào buổi sát nhập của hai đại Công Hội cơ chứ? Phải biết rằng, vị Bình Đẳng Vương này chính là người có quyền lực cao nhất trong toàn bộ Trung Thổ Đế Quốc này. Cho dù là đương kim Hoàng Đế của Trung Thổ Đế Quốc cũng đã dần dần không bằng ông ta. Nếu nói Cơ Động chính là cháu nội ruột của ông ta, như vậy, rất có thể trong tương lai hắn chính là thế hệ Bình Đẳng Vương kế tiếp a! Kẻ vốn là thừa kế trực hệ là Cơ Dạ Thương, hiện nay đã bị đưa sang làm người thừa kế của Hoàng thất rồi, trở thành đương kim Thái tử.



Chỉ cần hơi suy nghĩ cẩn thận một chút, Hi Lạc liền có thể cảm giác được thế lực khủng bố đứng phía sau lưng gã thanh niên trẻ tuổi này. Nhưng mà so sánh với tất cả những thứ này, điều khiến cho Hi Lạc khiếp sợ nhất chính là thực lực của chính bản thân Cơ Động. Luận về sức chiến đấu chân thật, Hi Lạc đương nhiên cũng không sợ Thiên Tà. Hắn tự hỏi có thể thoải mái giải quyết đối thủ. Nhưng mà khi Thiên Tà bắt đầu không ngừng tung ra vô số Ma Kỹ Quyển Trục, Hi Lạc tự nhận bản thân mình cũng không thể nào dễ dàng ứng phó nổi. Nhất là cái Trung Cấp Siêu Tất Sát Kỹ Quyển Trục cuối cùng kia, Hi Lạc tự hỏi, đổi lại chính là mình, tuyệt đối không có khả năng ngăn cản nổi. Mà tất cả những thứ đó, Cơ Động lại có thể làm được. Hắn chẳng những có thể ngăn cản được Thiên Tà, hơn nữa lại còn trực tiếp giết chết đối thủ nữa. Tổng thể trận chiến từ đầu đến cuối đều là Thiên Tà hoàn toàn bị áp chế. Hi Lạc không thể nào không thừa nhận, xét trên mặt thực lực, không xét đến các nhân tố ngoại lực bên ngoài, bản thân mình cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của gã thanh niên chỉ mới có sáu mươi mốt cấp ma lực này.

Hắn chỉ mới có sáu mươi mốt cấp ma lực a! Cực Hạn Song Hỏa, đây là loại thuộc tính khủng bố đến mức nào. Nếu có một ngày nào đó, hắn cũng tăng lên đến Cửu Quan, như vậy đó sẽ là cục diện như thế nào? Hi Lạc thậm chí còn có chút không dám tưởng tượng nổi. Hiện tại gã thanh niên này gây cho hắn sự rung động thật sự là quá lớn.

- Hi Lạc Phó Hội Trưởng, ngài…

Cơ Động nhìn thấy Hi Lạc có chút sững sờ, không khỏi gọi hắn một tiếng.

- A!

Hi Lạc từ trong suy nghĩ chợt tỉnh táo lại:

- Cơ Động tiên sinh. A, không phải, hiện tại ta nên xưng hô ngài là Cơ Động Trưởng lão rồi. Đại ân hôm nay không lời nào có thể cảm tạ hết được. Ta biết cũng không thể nào lưu được ngài lại. Chuyện khác không cần phải nói, nơi này có chút lễ vật nhỏ, xem như là một chút hồi báo của Ma Sư Công Hội, ngài nhất định phải nhận lấy. Ma Sư Công Hội sau này chính là nhà của ngài. Ở bất cứ tòa thành thị nào, nếu như ngài cần, cũng có thể tìm Phân hội của Ma Sư Công Hội tại địa phương yêu cầu hỗ trợ.

Vừa nói hắn đã đưa hai món đồ vật gì đó nhét vào trong tay của Cơ Động. Cơ Động cúi đầu nhìn xuống, phát hiện đó là một lệnh bài cùng với một giới chỉ trữ đồ.

Trong giới chỉ có cái gì, hắn cũng không nhìn tới. Nhưng mà cái lệnh bài kia lại hấp dẫn ánh mắt của hắn. Khối lệnh bài này cùng với khối lệnh bài ngày đó Hi Lạc dùng để mở Tàng Bảo Khố của Ma Sư Công Hội cơ hồ giốnh nhau như đúc. Phương thức chế tạo cũng không có gì khác nhau, chỉ là ở trung tâm cũng không phải là một khối Thiên Chi Ngọc mà là một khối bảo thạch trong suốt không có thuộc tính thay thế, không ngừng lóe ra quang mang. Không hề nghi ngờ, đây chính là lệnh bài Trưởng lão của Ma Sư Công Hội. Hắn quả thật không biết, khối lệnh bài này cũng không chỉ đại biểu cho Trưởng lão bình thường, mà là Khách khanh Trưởng lão, ở trong Ma Sư Công Hội có quyền uy không thua gì Phó Hội Trưởng cả.

Phất Thụy cười hắc hắc, nói:

- Phó Hội Trưởng, ngài cũng không thể thiên vị như vậy a! Ta lần này cũng tới đây hỗ trợ mà.

Hi Lạc ha ha cười, nói:

- Phất Thụy, tên tiểu tử này rõ ràng là có ý tứ muốn tìm ta để đòi hỏi đây mà. Lệnh bài Trưởng lão Ma Sư Công Hội ngươi đã cầm không biết bao nhiêu lâu rồi, nhưng mà ngươi ghé qua Công hội được bao nhiêu lần rồi?

Phất Thụy nói:

- Phó Hội Trưởng, có muốn cùng với chúng ta đi uống vài chén hay không? Nói cho ngươi biết một bí mật, vị Tiểu sư đệ này của ta thế nhưng cũng đạt được tiêu chuẩn Cửu Tinh Điều Tửu Sư đó.

Hi Lạc cười khổ nói:

- Đừng có mà dụ dỗ ta. Ngươi cũng biết ta là một gã tửu quỷ mà. Bên phía Công hội có nhiều chuyện cần ta phải đi xử lý, ta làm sao có thời gian đi uống rượu cơ chứ? Lần sau nếu có cơ hội thì tính sau.

Đúng lúc này, trên bầu trời, thanh âm uy nghiêm của Hỏa Long Vương chợt vang lên:

- Cơ Động!

Cơ Động ngẩng đầu hướng về phía không trung nhìn lại, chỉ thấy Hỏa Long Vương mang theo Đại Diễn Thánh Hỏa Long phi thân hạ xuống. Hỏa Long Vương hướng về phía Cơ Động gật đầu mấy cái, nói:

- Cám ơn ngươi. Mao Đài và Ngũ Lương Dịch đã đem chuyện ngươi và Nữ hoàng Bệ hạ cứu các này nói lại cho ta nghe. Ba mẹ con chúng ta cũng không dễ dàng gì mới được gặp lại. Có thể nào để cho các nàng cùng ta phản hồi Hỏa Long Cốc một chuyến hay không?

Thanh âm của Hỏa Long Vương cực kỳ ôn hòa, ánh mắt nhìn Cơ Động lại tràn ngập sự cảm kích. Tuy rằng Đại Diễn Thánh Hỏa Long bởi vì biến dị căn bản đã không giống như là một đầu Hỏa Long bình thường. Nhưng mà hắn cũng hiểu được Cơ Động và Liệt Diễm nữ hoàng bởi vì ấp trứng hai đứa con của mình mà trả giá nhiều đến thế nào. Hơn nữa nó còn có thể cảm nhận được Hỗn Độn Chi Hỏa đang thiêu đốt trong cơ thể Đại Diễn Thánh Hỏa Long nữa, cho nên những lời nói của nó đối với Cơ Động, hoàn toàn đều là xuất phát từ tận đáy lòng.

Không đợi Cơ Động mở miệng trả lời, Mao Đài và Ngũ Lương Dịch thế nhưng lại đồng thời ngóc thẳng đầu dậy, nằm trong vòng tay ôm ấp của mẫu thân mà giãy dụa.

Ánh mắt Hỏa Long Vương khẽ biến đổi, có chút ngạc nhiên nói:

- Các con, các ngươi…

Mao Đài và Ngũ Lương Dịch hiện chỉ có Bát Giai, tự nhiên là không thể mở miệng nói chuyện, chỉ khẽ ô ô kêu lên mấy tiếng. Long Tộc tự nhiên có phương thức giao tiếp riêng của bọn họ. Hỏa Long Vương lắng nghe các này nói chuyện một hồi, không khỏi thở dài một tiếng:



- Đúng là nữ sinh ngoại tộc a! Linh Hồn Chi Hỏa dẫn dắt khiến cho các nàng không muốn rời xa ngươi. Cơ Động, ngươi có bằng lòng đi đến Long Cốc chúng ta một chuyến hay không, cũng thuận tiện gặp gỡ phụ thân hai đứa nhỏ một chuyến.

Đi Long Cốc?

Nói thật Cơ Động đối với cái địa phương thần bí này quả thật cũng có chút hiếu kỳ. Nhưng mà hắn hiện tại cũng không cách nào đáp ứng được, bởi vì hắn còn có những chuyện quan trọng hơn cần đi làm.

- Thật xin lỗi, Hỏa Long Vương tiền bối. Ta chỉ sợ hiện tại không thể cùng ngài đi Long Cốc được. Mao Đài, Ngũ Lương Dịch, các ngươi hãy đi theo Hỏa Long Vương tiền bối một chuyến đi. Trước khi Thánh Tà Chi Chiến bắt đầu, ta ở bờ biển Đông Hải chờ các ngươi, có được không?

Vừa nghe Cơ Động nói như vậy, Mao Đài và Ngũ Lương Dịch thế nhưng đồng thời kịch liệt ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt nhìn Cơ Động tràn ngập vẻ van xin khẩn thiết. Sự liên hệ linh hồn giữa chúng và Cơ Động với nhau, khiến cho Cơ Động hiểu rõ ràng cảm giác được các nàng không muốn rời xa chính mình. Bất luận nói như thế nào, các nàng cũng đều luôn muốn ở bên cạnh mình. Lúc này hắn cũng không khỏi có chút khó xử.

Hỏa Long Vương thở dài một tiếng, thả lỏng cặp cánh đang ôm chặt Đại Diễn Thánh Hỏa Long trong lòng mình ra. Hào quang chợt lóe lên, Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã phóng tới bên cạnh Cơ Động, hai cái đầu to lớn không ngừng cọ cọ lên trên người của hắn. Tựa hồ như chỉ vừa mới rời khỏi hắn trong chốc lát, bọn chúng cũng đã tràn ngập nhớ nhung rồi.

Hỏa Long Vương cảm thán nói:

- Năm đó đều là do ta không tốt, không có bảo vệ tốt hài tử của mình, để cho tên hỗn đản Phong Sương kia lén trộm đi mất. Ta hiện tại nói thế nào cũng không thể miễn cưỡng ép buộc bọn nhỏ làm những chuyện mà chúng không muốn.

Hồng quang chợt lóe lên. Một khối Long lân màu đỏ rực như lửa lớn cỡ bàn tay chợt bay đến trước mặt Cơ Động. Cơ Động theo bản năng giơ tay lên đón nhận.

- Cơ Động, Hỏa Long Cốc bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh ngươi đến thăm. Triêu Dương chuẩn bị bế quan, ta cũng phải quay trở về Hỏa Long Cốc xử lý một số sự vụ trong tộc. Chờ khi nào ngươi rảnh rỗi, nhất định là phải mang Mao Đài và Ngũ Lương Dịch đến Hỏa Long Cốc thăm ta. Được không?

Từng giọt nước mắt khổng lồ từ trong khóe mắt của Hỏa Long Vương chảy ra, rơi lộp độp trên mặt đất, hòa tan một mảnh bùn đất.

Mao Đài và Ngũ Lương Dịch kêu ô ô lên mấy tiếng, ánh mắt nhìn Hỏa Long Vương rõ ràng có chút không nỡ rời xa. Thế nhưng các nàng lại càng thêm luyến tiếc không chịu rời khỏi người Cơ Động, nói thế nào cũng không buông hắn ra.

Hỏa Long Vương ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng. Bất luận nói thế nào, hắn rốt cuộc cũng tìm lại được đứa con thất lạc của mình. Hơn nữa sau khi biến dị, Đại Diễn Thánh Hỏa Long còn có được tiền đồ rộng lớn hơn chính bản thân hắn rất nhiều. Ánh mắt có chút tiếc nuối nhìn về phía Đại Diễn Thánh Hỏa Long, hai cánh dang rộng bay vọt lên trời cao. Trước khi sắp sửa rời đi, Hỏa Long Vương còn quay lại nói với Cơ Động:

- Cơ Động, có thể nào nói cho ta biết, vì cái gì ngươi lại đặt tên cho các hài tử của ta là Mao Đài và Ngũ Lương Dịch được không?

- Ách…

Nghe được câu hỏi của Hỏa Long Vương, Cơ Động một trận không nói nên lời. Hắn cuối cùng cũng không thể nào nói cho người ta biết được, hắn lại lấy tên các loại rượu ra mà đặt cho con của người ta a! Hắn thoáng im lặng một lát rồi ngẩng đầu lên nói:

- Hỏa Long Vương tiền bối, đợi sau khi Thánh Tà Chi Chiến lần này kết thúc, ta nhất định sẽ mang Mao Đài và Ngũ Lương Dịch đi đến Hỏa Long Cốc tìm ngài.

Hỏa Long Vương thoáng gật gật đầu với Cơ Động:

- Ngưng thần dò xét trong mảnh Long lân kia, ngươi sẽ tìm được đường đi đến Hỏa Long Cốc. Thân là một người mẹ, ta khẩn cầu ngươi, hãy chiếu cố tốt cho các con của ta. Chờ đến khi ngươi đi đến Long Cốc, chắc chắn ta sẽ báo đáp.

Cơ Động khẽ mỉm cười:

- Tiền bối, ngài hãy yên tâm đi. Mao Đài và Ngũ Lương Dịch không chỉ là ma thú đồng bọn của ta, mà còn là thân nhân của ta nữa. Trên người của chúng nó cũng chảy xuôi huyết mạch của ta.

Về điểm này thì hắn cũng không có khoa trương. Trong quá trình ấp nở Mao Đài và Ngũ Lương Dịch, máu tươi của hắn cũng đóng vai trò tác dụng vô cùng quan trọng. Tuy rừang khối thân thể này là thuộc về Ngũ Hành Đại Lục, thế nhưng sau khi linh hồn của Cơ Động rót vào trong khối thân thể của bọn chúng, kết hợp lẫn nhau, trong cơ thể tất cả đều gần như toàn bộ biến chuyển. Nếu không có được máu của hắn làm chất dẫn, Mao Đài và Ngũ Lương Dịch cũng sẽ không biến dị thành hình dáng Thần long Hoa Hạ như thế này.

Lại hướng về phía Cơ Động gật gật đầu mấy cái, Hỏa Long Vương dang rộng hai cánh, xoay người bay đi. Mao Đài và Ngũ Lương Dịch đồng thời ngâm nga mấy tiếng, Hỏa Long Vương trên không trung cũng quay đầu lại ngâm nga mấy tiếng rồng ngâm, sau đó dần dần bay đi xa.

Cơ Vân Sinh ngồi ngay ngắn trên lưng Kim Cương Long, quay về phía Cơ Động nói:

- Ta cũng phải về rồi. Hai đại Công hội xem như cũng đã có kết cục hoàn mỹ. Cơ Động, ngươi có theo ta trở về Vương phủ hay không?

Cơ Động lắc lắc đầu:

- Không được, ông nội. Ta còn có việc cần phải xử lý nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Dương Miện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook