Âm Dương Miện

Chương 232: Xuất Xứ Thánh Tà Đảo, hai hợp làm một (Hạ)

Đường Gia Tam Thiểu

11/04/2018

Thân thể cũng là phóng người lên, nhưng Cơ Động cũng không có phiền phức giống như A Kim vậy, Phượng Vũ Long Xà Biến nhanh chóng triển khai, đưa thân thể hắn phóng thẳng về phía một góc nhỏ trong căn phòng rộng lớn. Cho dù không dùng mắt nhìn, hắn cũng tìm chính xác mục tiêu của mình, đó chính là kiện vũ khí ma lực lúc trước đã phát ra cảm xúc bức thiết mãnh liệt, choáng đầy khát vọng với hắn.

Thân hình chợt lóe lên, Cơ Động đã đi đến trước mặt mục tiêu của hắn. Hai tay đồng thời nâng lên, quơ nhanh một vòng, hắc cùng kim, hai luồng quang mang hai màu chợt từ trong lòng bàn tay hắn phụt ra, bay một vòng lớn trên không trung, quấn quanh trên kiện vũ khí ma lực kia. Cực Hạn Song Hỏa nồng đậm trong nháy mắt rót vào trong chuôi vũ khí này, khiến nó nhất thời sáng rọi lên.

Bất quá, sáng lên cũng không phải là quang mang hắc kim song sắc, mà là đại biểu cho Dương Hỏa cùng với Âm Hỏa, là đỏ và lam.

Một bên màu đỏ, một bên màu lam, kiện vũ khí ma lực so với Thái Giám Chế Tạo Giả còn lớn hơn rất nhiều này nháy mắt rơi vào trong lòng bàn tay của Cơ Động.

Thân hình chợt lóe lên, Cơ Động đã một lần nữa đáp trở lại trên mặt đất, ánh mắt của hắn cũng đã bị thanh vũ khí trong tay mình hoàn toàn thu hút.

Đây là một thanh kiếm, đúng vậy, chân chính là một thanh kiếm, hơn nữa là một thanh kiếm vô cùng lớn.

Chỉ là chuôi kiếm, đã dài đến hơn hai thước, cũng không có kiếm phong, toàn bộ thanh kiếm liên tiếp chắc chắn với nhau, hoàn toàn là một chỉnh thể. Chiều dài cứng cỏi hơn bảy thước, chiều rộng ba thước, bề dày cũng đạt đến trình độ khủng bố một thước. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Kỳ lạ nhất chính là lưỡi kiếm. Lưỡi kiếm một mặt là màu đỏ, một mặt là màu lam, đều có Hỏa nguyên tố ba động lóng láng lóa mắt. Nhưng mà, so sánh với Kim Tiễn Đao Thái Giám Chế Tạo Giả của A Kim, hào quang của nó lại ảm đạm hơn rất nhiều. Rất rõ ràng, Kim Tiễn Đao của A Kim là một kiện vũ khí Cực Hạn Ma Lực, mà chuôi siêu cấp trọng kiếm này của Cơ Động mặc dù phẩm chất cũng không tệ, nhưng chỉ là một kiện vũ khí ma lực bình thường mà thôi. Đương nhiên, có thể đúc thành một kiện vũ khí lớn đến như vậy, sức nặng vượt qua hơn ba ngàn cân, lượng tài liệu đúc nên nó cũng tuyệt đối khủng bố.

Thanh kiếm vô cùng nặng, cho dù là với thực lực của Cơ Động, cũng không khỏi không dốc toàn lực thúc dục ma lực, mới có thể thuận lợi sử dụng chuôi siêu cấp trọng kiếm này. Từ mặt phẩm chất mà xét, khí tức ma lực ẩn chứa trên chuôi trọng kiếm này đừng nói là không thể nào so sánh được với Thái Giám Chế Tạo Giả, cho dù là so sánh với Quân Ma Âm Dương Khải của hắn, còn kém hơn rất nhiều. Quân Ma Âm Dương Khải mặc dù không phải là một Thứ Thần Khí chân chính, nhưng dù sao cũng là một kiện vũ khí Cực Hạn Ma Lực a!

Nhìn thấy Cơ Động lựa chọn, Hi Lạc rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, trong lòng thậm chí còn có chút cảm kích nữa. Bởi vì lúc trước hắn rõ ràng chứng kiến sự chú ý của Cơ Động đã tập trung trên hai kiện Hỏa Hệ Thứ Thần Khí trong Tàng Bảo Khố, nhưng cuối cùng hắn lại lựa chọn một kiến vũ khí ma lực phẩm chất kém cỏi nhất trong toàn bộ Tàng Bảo Khố này, rất có thể là do hắn cảm thấy xấu hổ khi lại chọn thêm một kiện Thứ Thần Khí nữa.

Không đợi Cơ Động hỏi, Hi Lạc đã lập tức nói ra lai lịch của kiện vũ khí này:

- Thanh kiếm này rất kỳ lạ, tuy rằng nhìn qua phẩm chất của nó cũng không phải là tốt lắm, nhưng lai lịch của nó lại có sắc thái vô cùng truyền kỳ. Nghe nói là do Hội Trưởng đời thứ nhất của Công Hội mang về, có thể nói là một trong những vũ khí lâu đời nhất trong toàn bộ Tàng Bảo Khố. Hội Trưởng đời thứ nhất để lại ghi chú của nó chỉ đơn giản có một câu: Xuất xứ Thánh Tà Đảo, hai hợp làm một, tặng người có duyên. Hy vọng nó đi theo ngươi, có thể phát huy ra quang mang vốn có của nó trên đại lục. Dù sao thanh trọng kiếm này cũng là thanh trường kiếm dài nhất mà ta từng thấy qua. Lực sát thương của nó cũng cực kỳ kinh người, đủ để quét ngang một phạm vi lớn.

Một câu quét ngang một phạm vi lớn, đương nhiên là dưới tình huống thực lực của đối thủ phải kém một chút mới được. Cơ Động tự nhiên có thể hiểu được ẩn ý của hắn, nhưng hắn cũng không có để trong lòng. Lúc này trong lòng hắn đang suy nghĩ chính là lời nói lúc trước của Hi Lạc, Sản xuất Thánh Tà Đảo, hai hợp làm một.

Chín chữ đơn giản này làm trong trong đầu hắn linh quang chợt hiện. Hai hợp làm một, hai hợp làm một. Chẳng lẽ bốn chữ 'hai hợp làm một' này, thật sự vẻn vẹn chỉ là Âm Dương Song Hỏa hai hợp lại làm một thôi sao? Vũ khí ma lực xuất xứ từ Thánh Tà Đảo, lại còn là chuyện từ ngàn năm trước, hơn nữa đó cũng chỉ là thời gian mà gã ma sư kia tìm thấy nó mà thôi, niên đại của nó lâu đời đến như vậy... Không, chuôi trọng kiếm này e rằng cũng không có đơn giản như vậy...

Ma lực liên tục không ngừng rót vào trong thanh trọng kiếm, hỏa diễm quang mang hai màu đỏ, lam bộc phát trên thân thanh trọng kiếm cũng trở nên càng ngày càng nồng đậm hơn. Màu sắc đỏ, lam trên thân của thanh trọng kiếm cũng càng ngày càng trở nên mỹ lệ lóa mắt. Nhưng bởi vì thể tích của nó quá lớn, nên yêu cầu ma lực rót vào cũng tuyệt đối khả quan.

- Ngươi thử tay trái cầm mặt màu lam, tay phải cầm mặt màu đỏ, đồng thời rót vào ma lực tương ứng, toàn lực rót vào....

Thanh âm Liệt Diễm đột ngột vang lên, lúc này đây cũng không phải thông qua linh hồn liên hệ, mà là trực tiếp nói thẳng ra. Thanh âm của nàng rõ ràng mang theo vài phần ba động kỳ dị.



Cơ Động làm theo lời mà Liệt Diễm vừa nói, đem ma lực Cực Hạn Song Hỏa của mình hoàn toàn phân tách ra mà rót vào, hai tay cũng phân biệt cầm hai bên của chuôi kiếm, đem toàn bộ ma lực rót vào trong đó.

Khi ma lực của hắn vừa mới rót vào theo cách mới này, trong thanh trọng kiếm thật lớn này, cảm giác bức thiết cùng cảm giác thân thiết lại một lần nữa xuất hiện. Hơn nữa lúc này đây lại là choáng đầy sự vui mừng khôn xiết. Thanh trọng kiếm to lớn hơn chín thước thế nhưng bởi vì cảm giác hưng phấn mà bắt đầy run rẩy kịch liệt. Biểu hiện nhân tính hóa như thế, lại càng khiến Cơ Động thêm khẳng định, chuôi trọng kiếm này nhất định không phải là phàm vật.

Cũng đúng lúc này, một cỗ khí tức bài xích đột nhiên từ trên hai tay Cơ Động đồng thời truyền đến. Đó kiên quyết không thể nào là Cực Hạn Song Hỏa của bản thân hắn bài xích lẫn nhau. Dưới tác dụng của Linh Hồn Chi Hỏa, hỏa diễm hai hệ của hắn đã sớm dung nhập hoàn toàn ăn ý rồi. Ngay trong lúc Cơ Động không biết chuyện gì xảy ra, một màn kỳ dị chợt xuất hiện.

Một thanh âm vang xa tựa như một tiếng chuông ngân vang vọng chợt từ trên thanh trọng kiếm trên tay hắn truyền đến. Ngay sau đó, hai màu lam cùng đỏ chợt cứ như vậy tách ra.

Hai tay của Cơ Động chợt đồng thời nâng lên hai hướng khác nhau, chỉ thấy thanh trường kiếm vốn dài hơn chín thước kia, lúc này đã tách ra làm hai thanh, thật sự là hai thanh.

Chuôi kiếm bên tay trái, toàn bộ là một màu lam, phóng thích ra ngọn hỏa diễm màu lam nồng đậm, mà chuôi ở bên tay phải, toàn bộ là một màu đỏ, phóng thích ra liệt hỏa đỏ rực. Một lam một đỏ, hai thanh trường kiếm dài hơn chín thước nhìn qua cực kỳ hoành tráng. Ngay trong nháy mắt chúng nó tách ra, khí tức vốn không tính rằng cường đại đột nhiên tăng vọt lên gấp chục lần, quang mang trên thân kiếm cũng trở nên càng ngày càng nồng đậm hơn.

Oanh một tiếng, trong Tàng Bảo Khố, tất cả các vũ khí ma lực Hỏa thuộc tính đồng thời kêu vang, tự động giảm bớt quang mang, nhẹ nhàng xoay quanh trên đỉnh đầu của Cơ Động, giống hệt như là đang quỳ bái hai thanh trường kiếm trong tay của hắn vậy. Mà cũng đúng lúc đó, quang manh trên hai thanh trọng kiếm trên hai tay Cơ Động cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Bắt đầu từ chuôi kiếm, kim cùng hắc, song sắc ma lực bắt đầu lan tràn ra. Chỉ trong giây lát, Âm Dương Song Hỏa đã biến hóa trở thành Âm Dương Cực Hạn Song Hỏa. Uy áp Cực Hạn Song Hỏa nồng đậm, nhất thời làm cho không khí dường như cháy bỏng lên. Toàn bộ Ngũ Hành Không Gian tựa hồ lâm vào run rẩy nhè nhẹ. Hai thanh trọng kiếm hơn chín thước nhất thời cũng trở nên hoàn toàn trong suốt. Trường kiếm tay trái hóa thành tinh thể màu đen, trường kiếm tay phải hóa thành tinh thể trong suốt màu vàng kim. Lưỡi kiếm vốn không tính là sắc bén đột nhiên tự động tản mát ra một luồng hào quang sáng chói, quay chung quanh thân kiếm, tạo thành một lưỡi kiếm cực kỳ sắc bén dài hơn một thước. Đó cũng không phải là hào quang do ma lực rót vào sinh ra, mà là do bản thân thanh trọng kiếm tự động phát ra.

Cái này, cái này, cái này...

Hi Lạc lúc này đã hoàn toàn không nói nên lời. Giờ phút này đây, ma lực, khí tức mà hai thanh trường kiếm dài hơn chín thước kia tản mát ra không hề thua kém chút nào thanh Kim Tiễn Đao mà A Kim đã lựa chọn lúc nãy. Hơn nữa, trên hai thanh trường kiếm này còn có thêm một lớp khí tức thần bí nữa.

- Hai hợp làm một... Ta nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra là hai kiếm hợp làm một, chứ không phải là hai loại nguyên tố hợp một sao? Trời ạ! Bí mật cả ngàn năm nay cũng không khám phá ra, thế nhưng hôm nay lại được phá giải. Gã Cơ Động này chẳng lẽ là đúng thời cơ mà sinh ra sao?

Hi Lạc đã hoàn toàn chết lặng, trong lòng hắn không phải là rỉ máu nữa, mà là máu tươi cuồng văng. Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được, hai thanh kiếm nằm trong tay Cơ Động giá trị rõ ràng cao hơn Thái Giám Chế Tạo Giả rất nhiều, có trời mới biết trong đó còn ẩn chứa những huyền bí gì nữa.

Hai kiếm tách ra, nhưng sức nặng đè lên hai tay hắn chẳng những không có giảm bớt, ngược lại còn tăng lên trên diện rộng nữa. Tựa hồ như là ma lực mà Cơ Động rót vào trong thanh trọng kiếm cũng khiến cho nó nặng lên vậy, khiến cho hai cánh tay hắn trầm xuống, suýt chút nữa là cầm không xong rồi. Phải biết rằng, một thanh trọng kiếm dài hơn chín thước, nói thế nào đi nữa, tuyệt đối cũng là một kiện vũ khí hai tay. Lúc này mỗi một tay của Cơ Động lại là một thanh trọng kiếm như thế, cầm hai chuôi kiếm thô to kia thậm chí còn có chút khó khăn. Hai thanh trọng kiếm khi hợp lại làm một, cảm giác của nó chỉ nặng khoảng ba ngàn cân mà thôi, nhưng khi chúng tách ra, sức nặng của mỗi thanh trọng kiếm lại tăng lên gần như gấp bội phần. Cơ Động giật mình phát hiện, chúng nó thế nhưng mỗi thanh đều nặng đến năm ngàn cân vậy.

Cho dù hiện tại Cơ Động có thực lực Lục Quan Cực Hạn Song Hỏa, đồng thời nâng lên hai thanh trọng kiếm mười ngàn cân cũng là chuyện cực kỳ khó khăn. Ma lực căn bản không hề chút nào giữ lại, toàn lực phát ra, rót vào bên trong thanh trọng kiếm mới có thể miễn cường duy trì được. Còn muốn nói đến chuyện dùng chúng nó để chiến đấu, cơ hồ là chuyện không có khả năng.

Bất quá, hắn rất nhanh bình tĩnh trở lại. Loại vũ khí hạng nặng cấp bậc như thế này, tự nhiên là để sử dụng khi tiến hành cưỡi tọa kỵ. Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã hoàn toàn cùng với hắn dung hợp thành một thể, ma lực của hắn cũng sẽ gia tăng trên diện rộng, khi đó nắm giữ hai thanh trọng kiếm này tuyệt đối sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Đó là cái gì?

Thanh âm A Kim mang theo vài phần kinh ngạc chợt vang lên.



Cơ Động nãy giờ vẫn luôn tập trung tâm trí để thúc dục ma lực kiên trì cầm thanh trọng kiếm, nên cũng không có chú ý đến những biến hóa của hai thanh kiếm sau khi tách ra. Lúc này nghe thanh âm của A Kim vang lên, hắn mới để ý đến, trên hai thanh trọng kiếm kia, cũng là mặt mà lúc trước bọn chúng sát nhập lại với nhau, mỗi thanh đều có chín khoảng lõm xuống.

Mỗi một lỗ lõm xuống đều có đường kính khoảng một thước. Chỗ lõm xuống kia rất sâu, dưới ma lực rót vào đã biến thành trong suốt giống như là Nguyên tố thể của Ma sư vậy, chín lỗ lõm xuống ở trên thân hai thanh trọng kiếm cũng không hiển lộ rõ ràng, cần phải nhìn kỹ mới có thể thấy được.

- Cái này chắc là nơi để khảm nạm cho cây kiếm...

Hi Lạc có chút dại ra, nói.

Cơ Động cũng sửng sốt một chút, dùng để khảm nạm? Lỗ khảm đường kính một thước, mỗi bên chín lỗ, hai thanh là mười tám lỗ. Cái này dùng để khảm cái gì vậy? Chẳng lẽ là Âm Dương Song Hỏa Thần Thạch trong Ngũ Hành Thần Thạch sao? Mỗi khối Thần Thạch lớn như vậy, lại cần số lượng nhiều như vậy, cơ hồ là không dễ kiếm a!

- Hai thanh trọng kiếm này bởi vì mất đi bảo thạch vốn khảm trong đó, nên mới sát nhập lại, Âm Dương tương hỗ, nương tựa lẫn nhau mà tồn tại, bảo trì linh tính vốn có, nên mới nảy sinh ra tình huống hai hợp làm một, áp chế thuộc tính vốn có của nó, phong bế đi linh tính trên thân kiếm không tản mát đi. Chỉ khi nào hoàn toàn được khảm nạm hết, mới có thể khiến cho chúng nó trở về bộ dáng vốn có của chúng. Bất quá, cho dù không có tiến hành khảm nạm, chỉ cần có ma sư rót ma lực vào, chúng nó cũng là một kiện vũ khí ma lực không tệ.

Cơ Động quay sang nhìn Liệt Diễm, Liệt Diễm khẽ gật gật đầu với hắn. Hắn lại quay sang nhìn về phía Hi Lạc. Vị Phó Hội trưởng của Ma Sư Công Hội này có thể dùng mấy chữ mặt xám như tro tàn để hình dung. Đây là ba kiện bảo vật cấp Thứ Thần Khí, liền như vậy mất đi. Trong đó còn có hai kiện có thể tiến hành khảm nạm thêm nữa, mặc dù vật liệu dùng để khảm cực kỳ khó khăn, nhưng cũng là có khả năng. Thứ Thần Khí sau khi được khảm nạm hoàn chỉnh, sẽ trở nên bộ dáng như thế nào?

- Hi Lạc Phó Hội trưởng, ta nghĩ hôm nay đến đây là chấm dứt đi. Chúng ta cũng không phải người có lòng tham không đáy. Các trang bị khác mà ngài đã hứa, chúng tôi cũng không cần nữa. Hai thanh kiếm này bây giờ thuộc về ta rồi chứ?

Hi Lạc nghe Cơ Động nói như thế, sắc mặt hắn cuối cùng cũng khôi phục lại chút màu sắc, miễn cưỡng gật gật đầu, nói:

- Điều đó đương nhiên, chúc mừng ngài, Cơ Động tiên sinh, hai thanh vũ khí này nhất định rất thích hợp với ngài.

Keng keng hai tiếng, hai thanh trọng kiếm đã rơi xuống đất. Cánh tay Cơ Động đã hoàn toàn tê rần, vẻ mặt bất đắc dĩ, cười khổ nói:

- Muốn hoàn toàn khống chế chúng nó, nhất định cần phải có một khoảng thời gian không ngắn. Chúng nó hơi có chút quá nặng.

Với lực lượng của Cơ Động sau khi thi triển ra Phượng Vũ Long Xà Biến, năm ngàn cân nặng đối với hắn mà nói cũng không tính là gì, dưới tình huống lực lượng cơ thể toàn bộ bùng nổ ra cũng đủ để bộc phát ra khí lực có cùng cấp bậc đó. Nhưng điều quan trọng chính là, đây là hai kiện vũ khí. Muốn sử dụng một vũ khí nặng năm ngàn cân, ít nhất phải có sức mạnh mười ngàn cân mới được. Cho dù hắn thúc dục toàn bộ lực lượng trong cơ thể, cũng không thể nào làm được chuyện đó. Cũng may là thân thể của hắn vô cùng dẻo dai cùng với mạnh mẽ, mới không có bị hai thanh vũ khí kia quá mức nặng nề mà làm tổn thương đến gân mạch trong cơ thể. Bất quá, nếu muốn có thể hoàn toàn khống chế mà nói, ít nhất cũng phải đợi đến khi hắn đạt đến Bát Quan đã. Về phần khảm nạm, Cơ Động hiện tại cũng không có chút ý tưởng nào. Nguyên nhân rất đơn giản, lúc nãy khi Liệt Diễm gật gật đầu với hắn, đã thông qua linh hồn liên hệ, truyền cho hắn ba chữ, chính ba chữ này đã hoàn toàn đánh mất ý niệm khảm nạm trong đầu Cơ Động. Ba chữ đó chính là, Thiên Chi Ngọc.

Đúng vậy, Liệt Diễm chính là muốn nói cho Cơ Động, muốn phát huy toàn bộ uy lực của hai thanh trọng kiếm này, nhất thiết phải khảm vào trong đó vài ba khối Thiên Chi Ngọc mới có thể làm được. Một khối Thiên Chi Ngọc nhỏ cỡ ngón tay đã là thiên tài địa bảo, khiến cho đám ma sư điên cuồng rồi. Ba trăm sáu mươi lăm khối mảnh vỡ Hỗn Độn cộng lại, cũng chưa chắc đã có được một khối như vậy. Mà hai thanh trọng kiếm này của Cơ Động, lại cần phải khảm một hơi đến mười tám khối Thiên Chi Ngọc hình cầu có đường kính lên đến một thước mới được. Nhiều khối Thiên Chi Ngọc như vậy, khí tức Hỗn Độn cộng lại e rằng đủ để sáng tạo ra mười cái Ngũ Hành Không Gian tương tự như Tàng Bảo Khố vậy, tuyệt đối là giá trị khủng bố.

Ma lực bắt đầu khởi động, Cơ Động đem hai thanh trọng kiếm này thu vào trong Chu Tước Thủ Trạc của mình, khẽ vẫy vẫy hai tay một chút, lúc này mới thả lỏng được vài phần. Hắn không phải không nghĩ đến chuyện đem chúng nó thông qua Dung Hợp Thần Thuật dung nhập vào trong cơ thể của mình, dùng Linh Hồn Chi Hỏa mà nuôi dưỡng, rèn luyện chúng, nhưng mà nhìn hai thanh cự kiếm chiều dài hơn chín thước, chiều rộng đến ba thước kia, hắn cũng không có chút ý kiến nào nữa. Với ma lực hiện tại của hắn cùng với trình độ tu luyện Dung Hợp Thần Thuật, e rằng ngay cả cái chuôi kiếm thôi cũng không cách nào dung hợp vào được.

Khi rời khỏi Tàng Bảo Khố, trong lòng Cơ Động đã có thêm một phần trách nhiệm nữa, cái này gọi là nhận ân người khác thì phải báo đáp. Mình đã nhận của người ta một kiện vũ khí ma lực quý giá đến như vậy, một trận chiến ngày mai nhất định là phải xuất hết toàn lực. Tình thế của Ma Sư Công Hội mặc dù có chút bị động, nhưng Cơ Động đối với bọn họ cũng có không ít hảo cảm.

Sau khi rời khỏi Tàng Bảo Khố, thần sắc Hi Lạc đã khôi phục lại bình thường. Đồ vật gì nếu đã đem tặng cho người ta, đơn giản cũng không nên luyến tiếc nữa. Hắn lại còn hứa hẹn, nếu trận chiến ngày mai, Ma Sư Công Hội đạt được thắng lợi chung cuộc, sau này tất cả các vật phẩm trong Tàng Bảo Khố, nếu Cơ Động muốn mua, cũng chỉ sẽ tính nửa giá với hắn mà thôi. Cho dù là chỉ tính nửa giá, nhưng phàm là đồ vật trong Tàng Bảo Khố, nửa giá cũng đã là một con số vô cùng khổng lồ rồi. Lời hứa hẹn này nói ra chỉ là một lời hứa vui miệng mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Dương Miện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook