Chương 35: Tỉnh lại
Kiều Ngọc Liên
24/09/2023
Điện thoại rung chuông, là mẹ tôi gọi, bà nói tôi quay về nhà ngay, Tô Xảo Xảo đã tỉnh lại rồi!
Tôi dẹp hết công việc sang một bên, hấp tấp chạy về nhà, thấy Tô Xảo Xảo đã ngồi dậy, đi lại, nói chuyện bình thường, tôi vui mừng khôn xiết, quyết định xin nghỉ hẳn mấy ngày, ở nhà chăm sóc cho Tô Xảo Xảo.
Cũng nhờ đó mà tôi phát hiện từ lúc Tô Xảo Xảo tỉnh lại, cô ấy có gì đó khang khác, ánh mắt lúc nào cũng sắc lạnh, nói chuyện cũng lập lờ khó hiểu.
Tôi đã nghỉ đến ngày thứ năm, mấy thằng bạn gọi điện la ó tôi mau đến trường dạy, nói bọn chúng dạy thay tôi như vậy là quá đủ rồi, còn nghỉ nữa có thể tôi sẽ bị hủy kết quả thực tập mất.
Tôi chợt nhớ ra mấy ngày rồi mình chưa liên lạc với ông đầu bếp nọ, nếu Tô Xảo Xảo tỉnh lại là công của ông ta thật, vậy vì tôi nhất định phải cảm ơn người ta rồi.
Tôi gặp ông ta ở nhà ăn, khi nhắc đến chuyện trả ơn, ông ta xua xua tay nói:
"Muốn trả ơn à? Chuyện đó cậu không cần phải lo, tự ta có cách giải quyết riêng với Tô Xảo Xảo."
"..."
Làm sao ông ta biết tên cô ấy là Tô Xảo Xảo? Ngoại trừ tôi ra, trên đời này ai cũng nghĩ cô ấy là Tô Xảo Nghi, huống hồ tôi còn chưa từng kể về cô ấy cho ông ta nghe lần nào mà?
Dạo gần đây Tô Xảo Xảo bỗng nhiên nói là muốn đi làm, tôi còn chưa hỏi rõ ngọn ngành cô ấy định làm cái gì, khi mà với thân phận hiện tại của Tô Xảo Nghi, cô ấy mới chỉ học xong cấp ba, liệu có thể kiếm được việc gì tử tế đây?
Tô Xảo Xảo nói là làm, sáng ra khỏi nhà chiều trở về nhà, trầm tĩnh im lặng không nói chuyện, cả nhà đều nghĩ cô ấy bị trầm cảm sau quãng thời gian sống thực vật, nhưng tôi cứ thấy kỳ quái làm sao. Đêm ngủ cạnh cô ấy tôi còn ngửi thấy mùi máu tươi thoang thoảng.
Linh cảm tồi tệ trong tôi ngày càng lớn, cộng với dạo gần đây ông đầu bếp nọ luôn nhắc đến Tô Xảo Xảo, tôi bán tín bán nghi trong lòng, nhưng không biết làm sao để kiểm chứng điều mình đang nghi ngờ cả! Hỏi thẳng Tô Xảo Xảo ư? Cô ấy sẽ không bao giờ nói.
Tôi cùng đường, chỉ có thể bắt đầu từ ông đầu bếp kỳ lạ kia thôi. Tôi nhận ra khi đó ông ta hỏi tôi về vụ bắt quỷ, mục đích chỉ là để dời sự chú ý của tôi ra khỏi cái phòng đông lạnh kỳ lạ đó thôi! Cái phòng đông lạnh đó của ông ta, chắc chắn có vấn đề!
Còn cả Tô Xảo Xảo nữa, cô ấy có liên quan gì trong chuyện này không? Tôi thật sự không dám nghĩ. Thủ đoạn giết người dã man của Tô Xảo Xảo, không phải tôi chưa từng thấy qua.
Mấy hôm nay nổi cộm lên vụ việc các tù nhân trốn ngục, khắp các trại giam trên toàn thành phố đều có người trốn, đáng ngờ là không có một chút manh mối nào về họ, giống như họ đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy! Nghi ngờ trong lòng tôi càng sâu, tôi ở trường từ sáng đến chiều, trở về nhà vốn định hỏi thẳng Tô Xảo Xảo, chuyện này có liên quan đến cô ấy không?
"Có chuyện gì để tối nói đi. Ta đang mệt."
Nhìn bộ dạng mệt mỏi của Tô Xảo Xảo, tôi cũng thấy mủi lòng, dù không biết cô ấy làm việc gì nhưng đi từ sáng đến chiều là thật, tôi nhịn đợi đến tối đi ngủ thì hỏi sau.
Kết quả, đêm hôm đó tôi ngủ say không biết trời đất là gì, thẳng đến sáng mới tỉnh giấc. Tôi thừ người nhận ra tình trạng này kéo dài khá lâu rồi! Buổi tối tôi đi ngủ, tưởng chừng là ngủ ngon, không mộng mị, không mất ngủ, nhưng thẳng đến sáng mới dậy, tỉnh dậy thì Tô Xảo Xảo đã ra khỏi nhà từ sáng sớm rồi.
Tô Xảo Xảo, cô định lừa tôi đến bao giờ nữa?
Tôi quyết định đêm nay phải tìm cho ra mọi chuyện. Tôi sợ đêm nay Tô Xảo Xảo sẽ giở trò gì đó để khiến tôi ngủ say không biết gì, nên cố tình đi nhậu, nửa đêm mới về nhà.
Tôi nấp trong góc khuất trước cửa tòa nhà chung cư, kiên nhẫn chờ đợi. Quả nhiên đúng nửa đêm, có một bóng người từ bên trong tòa nhà đi ra, dáng người này quen thuộc đến mức có chết tôi cũng không quên, chính là Tô Xảo Xảo.
Cô ta dường như đã quá quen với việc đang làm, nhìn cách đi vòng vèo, tôi nghĩ chắc hẳn cô ta đang tránh các góc quay của camera. Công bằng mà nói cô ta rất thông minh, dù là người của 300 năm trước nhưng mọi thứ của hiện tại cô ta bí mật học, bí mật thích nghi làm quen từ lúc nào tôi cũng chẳng biết, tôi chỉ vô tình biết từ miệng Tô Xảo Nghi, Tô Xảo Nghi đã thừa nhận mọi thứ từ cách dùng Wechat, mặc quần áo hiện đại, các thứ công nghệ, ... đều là cô ta dạy cho Tô Xảo Xảo.
Tôi đang nấp trong bụi cây ở cửa tòa nhà chung cư, khoảnh khắc Tô Xảo Xảo bước qua, tôi sợ đến mức phải bụm chặt mũi miệng nín thở. Đột nhiên cô ta nhìn về phía tôi, ánh mắt sắc lạnh, khuôn mặt lạnh lùng hung ác. Cô ta xoay người định bước về phía tôi.
Tôi dẹp hết công việc sang một bên, hấp tấp chạy về nhà, thấy Tô Xảo Xảo đã ngồi dậy, đi lại, nói chuyện bình thường, tôi vui mừng khôn xiết, quyết định xin nghỉ hẳn mấy ngày, ở nhà chăm sóc cho Tô Xảo Xảo.
Cũng nhờ đó mà tôi phát hiện từ lúc Tô Xảo Xảo tỉnh lại, cô ấy có gì đó khang khác, ánh mắt lúc nào cũng sắc lạnh, nói chuyện cũng lập lờ khó hiểu.
Tôi đã nghỉ đến ngày thứ năm, mấy thằng bạn gọi điện la ó tôi mau đến trường dạy, nói bọn chúng dạy thay tôi như vậy là quá đủ rồi, còn nghỉ nữa có thể tôi sẽ bị hủy kết quả thực tập mất.
Tôi chợt nhớ ra mấy ngày rồi mình chưa liên lạc với ông đầu bếp nọ, nếu Tô Xảo Xảo tỉnh lại là công của ông ta thật, vậy vì tôi nhất định phải cảm ơn người ta rồi.
Tôi gặp ông ta ở nhà ăn, khi nhắc đến chuyện trả ơn, ông ta xua xua tay nói:
"Muốn trả ơn à? Chuyện đó cậu không cần phải lo, tự ta có cách giải quyết riêng với Tô Xảo Xảo."
"..."
Làm sao ông ta biết tên cô ấy là Tô Xảo Xảo? Ngoại trừ tôi ra, trên đời này ai cũng nghĩ cô ấy là Tô Xảo Nghi, huống hồ tôi còn chưa từng kể về cô ấy cho ông ta nghe lần nào mà?
Dạo gần đây Tô Xảo Xảo bỗng nhiên nói là muốn đi làm, tôi còn chưa hỏi rõ ngọn ngành cô ấy định làm cái gì, khi mà với thân phận hiện tại của Tô Xảo Nghi, cô ấy mới chỉ học xong cấp ba, liệu có thể kiếm được việc gì tử tế đây?
Tô Xảo Xảo nói là làm, sáng ra khỏi nhà chiều trở về nhà, trầm tĩnh im lặng không nói chuyện, cả nhà đều nghĩ cô ấy bị trầm cảm sau quãng thời gian sống thực vật, nhưng tôi cứ thấy kỳ quái làm sao. Đêm ngủ cạnh cô ấy tôi còn ngửi thấy mùi máu tươi thoang thoảng.
Linh cảm tồi tệ trong tôi ngày càng lớn, cộng với dạo gần đây ông đầu bếp nọ luôn nhắc đến Tô Xảo Xảo, tôi bán tín bán nghi trong lòng, nhưng không biết làm sao để kiểm chứng điều mình đang nghi ngờ cả! Hỏi thẳng Tô Xảo Xảo ư? Cô ấy sẽ không bao giờ nói.
Tôi cùng đường, chỉ có thể bắt đầu từ ông đầu bếp kỳ lạ kia thôi. Tôi nhận ra khi đó ông ta hỏi tôi về vụ bắt quỷ, mục đích chỉ là để dời sự chú ý của tôi ra khỏi cái phòng đông lạnh kỳ lạ đó thôi! Cái phòng đông lạnh đó của ông ta, chắc chắn có vấn đề!
Còn cả Tô Xảo Xảo nữa, cô ấy có liên quan gì trong chuyện này không? Tôi thật sự không dám nghĩ. Thủ đoạn giết người dã man của Tô Xảo Xảo, không phải tôi chưa từng thấy qua.
Mấy hôm nay nổi cộm lên vụ việc các tù nhân trốn ngục, khắp các trại giam trên toàn thành phố đều có người trốn, đáng ngờ là không có một chút manh mối nào về họ, giống như họ đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy! Nghi ngờ trong lòng tôi càng sâu, tôi ở trường từ sáng đến chiều, trở về nhà vốn định hỏi thẳng Tô Xảo Xảo, chuyện này có liên quan đến cô ấy không?
"Có chuyện gì để tối nói đi. Ta đang mệt."
Nhìn bộ dạng mệt mỏi của Tô Xảo Xảo, tôi cũng thấy mủi lòng, dù không biết cô ấy làm việc gì nhưng đi từ sáng đến chiều là thật, tôi nhịn đợi đến tối đi ngủ thì hỏi sau.
Kết quả, đêm hôm đó tôi ngủ say không biết trời đất là gì, thẳng đến sáng mới tỉnh giấc. Tôi thừ người nhận ra tình trạng này kéo dài khá lâu rồi! Buổi tối tôi đi ngủ, tưởng chừng là ngủ ngon, không mộng mị, không mất ngủ, nhưng thẳng đến sáng mới dậy, tỉnh dậy thì Tô Xảo Xảo đã ra khỏi nhà từ sáng sớm rồi.
Tô Xảo Xảo, cô định lừa tôi đến bao giờ nữa?
Tôi quyết định đêm nay phải tìm cho ra mọi chuyện. Tôi sợ đêm nay Tô Xảo Xảo sẽ giở trò gì đó để khiến tôi ngủ say không biết gì, nên cố tình đi nhậu, nửa đêm mới về nhà.
Tôi nấp trong góc khuất trước cửa tòa nhà chung cư, kiên nhẫn chờ đợi. Quả nhiên đúng nửa đêm, có một bóng người từ bên trong tòa nhà đi ra, dáng người này quen thuộc đến mức có chết tôi cũng không quên, chính là Tô Xảo Xảo.
Cô ta dường như đã quá quen với việc đang làm, nhìn cách đi vòng vèo, tôi nghĩ chắc hẳn cô ta đang tránh các góc quay của camera. Công bằng mà nói cô ta rất thông minh, dù là người của 300 năm trước nhưng mọi thứ của hiện tại cô ta bí mật học, bí mật thích nghi làm quen từ lúc nào tôi cũng chẳng biết, tôi chỉ vô tình biết từ miệng Tô Xảo Nghi, Tô Xảo Nghi đã thừa nhận mọi thứ từ cách dùng Wechat, mặc quần áo hiện đại, các thứ công nghệ, ... đều là cô ta dạy cho Tô Xảo Xảo.
Tôi đang nấp trong bụi cây ở cửa tòa nhà chung cư, khoảnh khắc Tô Xảo Xảo bước qua, tôi sợ đến mức phải bụm chặt mũi miệng nín thở. Đột nhiên cô ta nhìn về phía tôi, ánh mắt sắc lạnh, khuôn mặt lạnh lùng hung ác. Cô ta xoay người định bước về phía tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.