Chương 17: Chương 9.1: Hai Bảy Hồi Hồn.
Tích Vân Khát Vũ
12/09/2021
Thời điểm giải cổ, Mặc Dật đã đem giấy kết hôn và ảnh cưới của tôi và Lục Tư Tề đốt rồi, tôi còn thở dài nhẹ nhõm một hơi cơ, thế mà cuối cùng chính hôm nay Lục Tư Tề lại mượn tay Tô Khê tặng con rối kết duyên qua đây.
Theo như lời kể của bà ngoại, gia tộc họ Bố này đã tồn tại hơn một ngàn năm, tổ tiên của họ chuyên làm tượng hình người để chôn cùng cho các hoàng thất và quý tộc, sau này tập tục chôn cất có thay đổi, người nghiên cứu chuyển sang nghệ thuật múa rối, sau khi triều Hán sụp đổ, gia tộc họ bố cơ hồ cũng bị diệt tộc, chỉ còn một số ít hậu duệ trốn về quê hương Tương Tây và sống ẩn dật ở đó, những con rối gia tộc họ Bố cũng trở thành huyền thoại, nhưng hiện tại Lục Tư Tề lại thật sự gửi tới một cặp con rối!
"Bà đã nhờ Miêu bà bà điều tra lai lịch mẹ con Lục Tư Tề giúp chúng ta rồi." Bà ngoại lấy đôi con rối trong tay tôi bỏ lại vào hộp, rồi nắm lấy ta tôi mà nói, "Có bà ngoại ở đây, con không cần sợ."
Lòng bàn tay của bà vẫn thô ráp như thế, mang theo độ ấm quen thuộc, lúc còn nhỏ tôi thường bị tỉnh dậy trong mơ, bà cũng nắm lấy tay của tôi như thế này, liên tục bảo tôi đừng sợ và dỗ tôi ngủ.
Tôi liền cười đáp lại bà, rồi hỏi bà hôm nay biểu hiện của tôi khi xem hương như thế nào, tôi hù Nam Nhã đến thế có phải rất có thiên phú làm bà đồng không.
Bà ngoại chỉ cười ha hả, nói tôi không thầy dậy mà cũng tỏ, đúng là được chân truyền từ bà, nhưng rồi mắt của bà lại mang theo lo lắng nhìn bụng nhỏ của tôi.
Không muốn bà phải nhọc lòng lo lắng nên tôi liền lôi kéo tay của bà đi ra và giới thiệu Tô Khê cho bà, nhằm dập tắt đi chuyện này.
Giống như tôi dự liệu từ trước về Tô Khê, là khi tôi tìm ảnh chụp chiếc xe gặp tai nạn của Lục Tư Tề ra cho cổ xem, đem việc mẹ của anh ta lấy máu mèo kể cho cổ nghe thì cổ đều không tin, rồi tôi còn đem việc hai con búp bê nói cho cổ nhưng ngược lại cổ còn tỏ ra hâm mộ tôi thêm và nói mình cũng muốn có một đôi con rối như thế này, thế là tôi chỉ bất đắc dĩ từ bỏ việc giải thích và kêu cổ đi về trước đi, tôi phải ở lại đây chăm sóc bà ngoại.
Cô ấy liên tục nói Lục Tư Tề tốt, nói đồng nghiệp ở trong công ty ai cũng ngưỡng mộ tôi với cái tâm thế muốn ở đây khuyên tới cùng, thế là tôi mạnh mẽ đẩy cô ấy lên xe còn dặn dò tốt nhất nên tránh xa Lục Tư Tề nhưng cô ấy lại bảo hai ngày sau còn muốn tới tìm cô nữa.
Sau bữa tối, tôi ở một bên lật xem cuốn sách mà bà ngoại đưa, một bên ghi lại chuyện của Nam Nhã và Lục Tư Tề, lại tò mò không biết là người nào đã đem giam giữ cái thai bị nạo bỏ của Nam Nhã, thì chợt trên bụng nhỏ bị đè xuống, xuất hiện trên đó là một đôi tay thon dài trắng mảnh khảnh.
Cô cảm giác được sự lạnh lẽo của chiếc mặt nạ dán vào bên mép tai, cô liền không dám động đậy, cứ như vậy bị Mặc Dật ôm từ phía sau kéo vào ngực y, bầu không khí liền có chút kỳ lạ, cô không biết y sẽ làm như thế nào để trấn an cái thai quỷ này.
Nhưng qua sau một lúc rồi mà y cũng không làm hạnh động gì hết, rũ mắt xuống thì thấy y đặt tay lên bụng mình, cô nghĩ chẳng lẽ là như thế này truyền nội lực vào bụng cô? Giống như trên tivi hay làm sao?
Sau đó liền nghe thấy giọng nói trầm của y: "Không phải là do bổn quân không câu hồn của hắn đi được mà là âm hồn của hắn ở dương gian bị kiềm chế, bổn quân đã từng hứa với minh quân sẽ không nhúng tay vào việc của địa phủ, tự nhiên loại chuyện này cũng không cần bổn quân phải nhọc lòng."
Giờ tôi mới biết thì ra lúc nãy y không nhúc nhích là đang xem ghi chép của tôi, mà nói theo cách của y thì ở địa phủ y có địa vị giống như là rất cao.
Cô đảo mắt nhìn bên trong sổ ghi chép có chỗ đánh giá y không tốt thế là vội vàng cười hì hì gập lại quyển sổ, liếc tới tay y và nói: "Anh trấn an xong chưa."
Lời vừa dứt, Mặc Dật liền cười nhẹ ha ha, mặt y vốn dĩ dán bên mép tai liền dời đi và thổi khí vào tai cô: "Tôi chưa bắt đầu đâu, em đã chờ không nổi rồi sao?"
Tôi còn tưởng rằng truyền nội lực giống trên tivi, chỉ xoa xoa vuốt ve, kết quả tay của y cư nhiên theo bụng nhỏ của tôi đi xuống bên dưới.
------*tym*-----
Editor: Alissa
Cập nhật 22.7.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện
Theo như lời kể của bà ngoại, gia tộc họ Bố này đã tồn tại hơn một ngàn năm, tổ tiên của họ chuyên làm tượng hình người để chôn cùng cho các hoàng thất và quý tộc, sau này tập tục chôn cất có thay đổi, người nghiên cứu chuyển sang nghệ thuật múa rối, sau khi triều Hán sụp đổ, gia tộc họ bố cơ hồ cũng bị diệt tộc, chỉ còn một số ít hậu duệ trốn về quê hương Tương Tây và sống ẩn dật ở đó, những con rối gia tộc họ Bố cũng trở thành huyền thoại, nhưng hiện tại Lục Tư Tề lại thật sự gửi tới một cặp con rối!
"Bà đã nhờ Miêu bà bà điều tra lai lịch mẹ con Lục Tư Tề giúp chúng ta rồi." Bà ngoại lấy đôi con rối trong tay tôi bỏ lại vào hộp, rồi nắm lấy ta tôi mà nói, "Có bà ngoại ở đây, con không cần sợ."
Lòng bàn tay của bà vẫn thô ráp như thế, mang theo độ ấm quen thuộc, lúc còn nhỏ tôi thường bị tỉnh dậy trong mơ, bà cũng nắm lấy tay của tôi như thế này, liên tục bảo tôi đừng sợ và dỗ tôi ngủ.
Tôi liền cười đáp lại bà, rồi hỏi bà hôm nay biểu hiện của tôi khi xem hương như thế nào, tôi hù Nam Nhã đến thế có phải rất có thiên phú làm bà đồng không.
Bà ngoại chỉ cười ha hả, nói tôi không thầy dậy mà cũng tỏ, đúng là được chân truyền từ bà, nhưng rồi mắt của bà lại mang theo lo lắng nhìn bụng nhỏ của tôi.
Không muốn bà phải nhọc lòng lo lắng nên tôi liền lôi kéo tay của bà đi ra và giới thiệu Tô Khê cho bà, nhằm dập tắt đi chuyện này.
Giống như tôi dự liệu từ trước về Tô Khê, là khi tôi tìm ảnh chụp chiếc xe gặp tai nạn của Lục Tư Tề ra cho cổ xem, đem việc mẹ của anh ta lấy máu mèo kể cho cổ nghe thì cổ đều không tin, rồi tôi còn đem việc hai con búp bê nói cho cổ nhưng ngược lại cổ còn tỏ ra hâm mộ tôi thêm và nói mình cũng muốn có một đôi con rối như thế này, thế là tôi chỉ bất đắc dĩ từ bỏ việc giải thích và kêu cổ đi về trước đi, tôi phải ở lại đây chăm sóc bà ngoại.
Cô ấy liên tục nói Lục Tư Tề tốt, nói đồng nghiệp ở trong công ty ai cũng ngưỡng mộ tôi với cái tâm thế muốn ở đây khuyên tới cùng, thế là tôi mạnh mẽ đẩy cô ấy lên xe còn dặn dò tốt nhất nên tránh xa Lục Tư Tề nhưng cô ấy lại bảo hai ngày sau còn muốn tới tìm cô nữa.
Sau bữa tối, tôi ở một bên lật xem cuốn sách mà bà ngoại đưa, một bên ghi lại chuyện của Nam Nhã và Lục Tư Tề, lại tò mò không biết là người nào đã đem giam giữ cái thai bị nạo bỏ của Nam Nhã, thì chợt trên bụng nhỏ bị đè xuống, xuất hiện trên đó là một đôi tay thon dài trắng mảnh khảnh.
Cô cảm giác được sự lạnh lẽo của chiếc mặt nạ dán vào bên mép tai, cô liền không dám động đậy, cứ như vậy bị Mặc Dật ôm từ phía sau kéo vào ngực y, bầu không khí liền có chút kỳ lạ, cô không biết y sẽ làm như thế nào để trấn an cái thai quỷ này.
Nhưng qua sau một lúc rồi mà y cũng không làm hạnh động gì hết, rũ mắt xuống thì thấy y đặt tay lên bụng mình, cô nghĩ chẳng lẽ là như thế này truyền nội lực vào bụng cô? Giống như trên tivi hay làm sao?
Sau đó liền nghe thấy giọng nói trầm của y: "Không phải là do bổn quân không câu hồn của hắn đi được mà là âm hồn của hắn ở dương gian bị kiềm chế, bổn quân đã từng hứa với minh quân sẽ không nhúng tay vào việc của địa phủ, tự nhiên loại chuyện này cũng không cần bổn quân phải nhọc lòng."
Giờ tôi mới biết thì ra lúc nãy y không nhúc nhích là đang xem ghi chép của tôi, mà nói theo cách của y thì ở địa phủ y có địa vị giống như là rất cao.
Cô đảo mắt nhìn bên trong sổ ghi chép có chỗ đánh giá y không tốt thế là vội vàng cười hì hì gập lại quyển sổ, liếc tới tay y và nói: "Anh trấn an xong chưa."
Lời vừa dứt, Mặc Dật liền cười nhẹ ha ha, mặt y vốn dĩ dán bên mép tai liền dời đi và thổi khí vào tai cô: "Tôi chưa bắt đầu đâu, em đã chờ không nổi rồi sao?"
Tôi còn tưởng rằng truyền nội lực giống trên tivi, chỉ xoa xoa vuốt ve, kết quả tay của y cư nhiên theo bụng nhỏ của tôi đi xuống bên dưới.
------*tym*-----
Editor: Alissa
Cập nhật 22.7.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.