Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta!
Chương 145: Ta là thúc thúc của nó, ta không chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó
Y Hinh
20/12/2015
Minh giới an tĩnh
được hai ngày liền lại bắt đầu 'Náo nhiệt' lên, ngay giữa hậu cung Ma
Hân Nhã dẫn đầu cùng Cầm phi tiếp đến hai vị phụng dưỡng được Minh Vương sủng ái là Ngưng nhi cùng Mị nhi đi đến hậu hoa viên, các nàng đứng ở
chỗ này chính là chặn lại cô, Ma Hân Nhã đã hơn hai ngày chưa gặp được
Lê Ngạo tự nhiên tức giận không nhẹ, thế là, nàng thăm dò cô mỗi ngày
muốn làm cái gì, lại đi qua nơi nào.
Mà nàng, là nữ nhân thứ nhất chính thức cưới được Minh Vương cưới làm vợ, tự nhiên, sẽ không thể chịu nổi uất hận này, nàng sẽ không nương tay, cô ta cũng không cần phải thủ hạ lưu tình .
Mặc dù Cầm phi chẳng đáng cùng nàng hợp tác, nhưng nửa đường hãm hại nàng, làm việc quá phận thì phải trừ, nàng muốn hắn là của một mình nàng, muốn làm cho hắn bị mê mẫn xoay quanh nàng, nàng như thế nào chịu đựng được hắn bị cướp đi .
Bên ngoài cung điện
"Hoa Hồn huynh không cần đỡ lấy ta, nó không còn nhỏ đâu?" Tô Tiểu Thiến ha hả cười cười, mà cánh tay của cô lại bị Hoa Hồn đỡ lấy.
"Ma Tôn nói, muội phải cẩn thận" Hoa Hồn không để ý tới cô, mặc kệ vẫn cẩn thận từng li từng tí đỡ cô.
Tô Tiểu Thiến nghe vậy hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng rất là đáng yêu, bọn họ mới từ Ma Tôn lầu trở về, cô rất vui sướng , bởi vì Tôn ca ca nói xong lời cuối cùng, hắn đã dùng linh lực đem đứa nhỏ thả lại vị trí nguyên bản, mà bây giờ trong bụng của cô mặt đã có them một sinh linh nhỏ.
"Hoa Hồn huynh đối với ta thật tốt" Tô Tiểu Thiến cảm kích nói, mấy ngày này Lê Ngạo rất bận rộn, mặc dù cô cũng muốn biết rõ ràng hắn đang vội những thứ gì, nhưng Minh Huyền trưởng lão báo cho cô biết không có việc gì, liền thay thế cô theo Minh Vương phụ giúp công việc, bởi vậy an toàn của đứa nhỏ tự nhiên giao cho Hoa Hồn, mặc dù người nào đó rất không vui, nhưng cô vẫn kiên trì, người nào đó cũng không nói cái gì.
"Vậy khi đứa nhỏ ra đời có thể gọi ta thúc thúc sao?" Hoa Hồn mong đợi hỏi.
"Uh, Minh Diễm nhất định cực kì cực kì thích huynh" Tô Tiểu Thiến vuốt bụng bằng phẳng cười , còn them mười lần trăng tròn nó mới có thể đi ra ngoài, mà cô hiện tại liền không thể chờ đợi được muốn thấy nó.
Hoa Hồn cũng nhìn cô nhàn nhạt cười.
Tô Tiểu Thiến nghĩ nghĩ rồi than nhẹ một tiếng, "Ta không biết là nên vui sướng hay là nên khổ sở?" Buổi nói chuyện Ma Tôn làm cho cô vừa vui vừa thương xót, mừng cho Minh Diễm rốt cuộc đã trở về, nhưng bi thảm toàn bộ ký ức trước đây của nó đều bị mất, bởi vì nó đã không còn là linh thể, mà là trở thành thực thể.
Trước kia, cho đến bây giờ tất cả kí ức chỏ còn lại trong đầu cô sao?
Thấy rõ cô ưu thương, Hoa Hồn vội cười cười an ủi "Nó không nhớ rõ cũng tốt, trước đây nó đã khổ cực chờ như vậy, đồng thời cũng bị nhiều thương tổn như vậy, hiện tại nó có thể làm lại từ đầu đối với nó là sự kiện tốt, dù sao nó vẫn còn con nít, đứa nhỏ thì không cần nhiều phiền não "
Tô Tiểu Thiến hít một hơi thật sâu nói: "Uh, nó sẽ là một người mới hoàn toàn "
"Đúng vậy, muội không cần lo lắng, nó trước đây có bộ dáng gì đi nữa, sau khi lớn lên tính cách chắc chắn sẽ không thay đổi " Hoa Hồn cười.
Tô Tiểu Thiến nghe thế rốt cuộc thở dài một hơi, để nó có thể bình an thì so với cái gì cũng tốt hơn nhiều, không phải sao?
"Ách? Hoa Hồn huynh?" Tô Tiểu Thiến vừa mới bước vào hậu cung, lại phát hiện Hoa Hồn vẫn chưa buông tay ra.
"Muội đang mang thai, ta nhất định phải an toàn đem muôi đưa đến gian phòng rồi mới đi" Hoa Hồn kiên định nói , chân thật đáng tin .
"Nó không còn nhỏ đâu" Tô Tiểu Thiến nhìn hắn khẩn trương như vậy không khỏi cười cười.
"Ta là thúc thúc của nó, ta không chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó" không cho cô phản đối, hắn đã đỡ cô đi vào bên trong .
Chờ đến lúc bọn hắn đi tới hậu hoa viên, một đám nhân vật 'Diễm lệ' sớm đã chờ lâu tại đây rồi.
Hôm nay thực sự nàng đã đủ mệt , hắn một hồi nói muốn này, một hồi muốn kia, muốn nàng một đại tiểu thư chỗ nào đã bị như thế khổ, như vậy nghẹn khuất?
Đốc Uyên phủi ly trà trên tay nàng cười cười, "Bản vương đột nhiên lại không muốn uống" dứt lời, hắn cầm lấy thứ bên cạnh, xem nàng cho rằng không khí mà không để ý đến.
"Ngươi..." Tĩnh Nghi nắm ly trà lắm lư trong tay, quá đáng hận, hắn cho rằng nàng là không còn cách nào khác sao?
"Thế nào? Hầu hạ ta khiến ngươi mất hứng?" Đốc Uyên tỏ vẻ bất mãn, tay 'Loảng xoảng đương' một tiếng ném vào trên bàn.
Tĩnh Nghi tức giận nhìn hắn, trong lòng đột nhiên có tiếng của một người, nhẫn nhịn một chút, nếu ngươi nhịn thì sẽ có cơ hội thắng lợi, nếu không thể nhẫn, mạng của ngươi cũng không bảo vệ được, nghĩ kĩ, Tĩnh Nghi hô một hơi nhặt lên khuôn mặt tươi cười: "Không, không có "
"Không có, Đốc Uyên ta không thích dạng thê tử cường hãn, ta thích nữ nhân ôn nhu động lòng người , ta tin ngươi có thể làm được?" Hắn cười hỏi lại.
Tĩnh Nghi miễn cưỡng cười cười, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, ôn nhu đi, ta muốn cho ngươi chết ở trong ôn nhu!
Đúng lúc này, Ngôi Sao đi đến, hắn nhìn thấy Tĩnh Nghi thoáng sửng sốt, vội vàng nói "Tĩnh Nghi tiểu thư ,tốt "
Tĩnh Nghi mũi khẽ cười cười, lạnh nhạt nói: "Ha hả, không cần cùng ta khách khí như vậy, ta cũng không phải người ngoài đúng không?"
Ngôi Sao bị lời của nàng nói ngây ngẩn cả người, chỉ biết gật gật đầu.
"Tĩnh Nghi ngươi đi xuống đi" Đốc Uyên hạ lệnh trục khách.
"Kia, Đốc Uyên huynh cần phải nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng thân thể nha" dứt lời nàng hoa lệ xoay người đi khỏi .
"Vương... Tĩnh Nghi tiểu thư biến hóa cũng thật giỏi ? Nàng sẽ không thực sự yêu người đi?" Ngôi sao cảm thán nói.
"Nàng không hại chết ta là vui rồi" hắn lạnh lùng nói, hôm nay hắn ngửi ra nàng mỗi hành động đều thả ra 'Vạn năm chi phấn' những thuốc này là vật phi thường cao cấp, nếu là xà loại bình thường thì phát hiện không được , nhưng hắn lại há là người bình thường? Mà dược vật đặc thù này,nếu là thời gian dài dùng ăn, linh khí sẽ giảm bớt nhiều, hắn không nghĩ tới nàng sẽ đối đãi như thế, xem ra, phụ vương trong lòng nàng cũng không hề có bao nhiêu phân lượng.
"Vương..." Ngôi Sao la lên.
"Ta cho ngươi đi tra sự tình tra được rồi sao?"
Ngôi Sao nhẹ nhíu mày nói: "Tô cô nương không nhìn thấy, bất quá... Minh vương mang về một tuyệt thế mỹ nữ, đồng thời nữ tử này hơi thở cùng Tô cô nương rất giống nhau "
"Tuyệt thế mỹ nữ?" Đốc Uyên nhíu mày lại, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra?
"Vương, chúng ta làm như thế nào?" Ngôi sao hỏi.
"Ngươi xác định có mùi của nàng?"
"Mũi của Ngôi sao luôn rất nhạy bén, trên người nàng cùng Tô cô nương là mùi giống nhau" đối với điểm ấy, hắn thế nhưng rất tự tin.
Đốc Uyên dừng lại vài giây đột nhiên cười cười, "Bất kể là tuyệt thế mỹ nữ gì, vẫn là xà nhi quái dị, nếu chỉ là một người, như vậy, nàng cũng chỉ thuộc về ta, chuẩn bị sẵn sàng, ta muốn đem nàng mang về" trong mắt của hắn lóe lên kích động cùng quang mang.
Mà nàng, là nữ nhân thứ nhất chính thức cưới được Minh Vương cưới làm vợ, tự nhiên, sẽ không thể chịu nổi uất hận này, nàng sẽ không nương tay, cô ta cũng không cần phải thủ hạ lưu tình .
Mặc dù Cầm phi chẳng đáng cùng nàng hợp tác, nhưng nửa đường hãm hại nàng, làm việc quá phận thì phải trừ, nàng muốn hắn là của một mình nàng, muốn làm cho hắn bị mê mẫn xoay quanh nàng, nàng như thế nào chịu đựng được hắn bị cướp đi .
Bên ngoài cung điện
"Hoa Hồn huynh không cần đỡ lấy ta, nó không còn nhỏ đâu?" Tô Tiểu Thiến ha hả cười cười, mà cánh tay của cô lại bị Hoa Hồn đỡ lấy.
"Ma Tôn nói, muội phải cẩn thận" Hoa Hồn không để ý tới cô, mặc kệ vẫn cẩn thận từng li từng tí đỡ cô.
Tô Tiểu Thiến nghe vậy hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng rất là đáng yêu, bọn họ mới từ Ma Tôn lầu trở về, cô rất vui sướng , bởi vì Tôn ca ca nói xong lời cuối cùng, hắn đã dùng linh lực đem đứa nhỏ thả lại vị trí nguyên bản, mà bây giờ trong bụng của cô mặt đã có them một sinh linh nhỏ.
"Hoa Hồn huynh đối với ta thật tốt" Tô Tiểu Thiến cảm kích nói, mấy ngày này Lê Ngạo rất bận rộn, mặc dù cô cũng muốn biết rõ ràng hắn đang vội những thứ gì, nhưng Minh Huyền trưởng lão báo cho cô biết không có việc gì, liền thay thế cô theo Minh Vương phụ giúp công việc, bởi vậy an toàn của đứa nhỏ tự nhiên giao cho Hoa Hồn, mặc dù người nào đó rất không vui, nhưng cô vẫn kiên trì, người nào đó cũng không nói cái gì.
"Vậy khi đứa nhỏ ra đời có thể gọi ta thúc thúc sao?" Hoa Hồn mong đợi hỏi.
"Uh, Minh Diễm nhất định cực kì cực kì thích huynh" Tô Tiểu Thiến vuốt bụng bằng phẳng cười , còn them mười lần trăng tròn nó mới có thể đi ra ngoài, mà cô hiện tại liền không thể chờ đợi được muốn thấy nó.
Hoa Hồn cũng nhìn cô nhàn nhạt cười.
Tô Tiểu Thiến nghĩ nghĩ rồi than nhẹ một tiếng, "Ta không biết là nên vui sướng hay là nên khổ sở?" Buổi nói chuyện Ma Tôn làm cho cô vừa vui vừa thương xót, mừng cho Minh Diễm rốt cuộc đã trở về, nhưng bi thảm toàn bộ ký ức trước đây của nó đều bị mất, bởi vì nó đã không còn là linh thể, mà là trở thành thực thể.
Trước kia, cho đến bây giờ tất cả kí ức chỏ còn lại trong đầu cô sao?
Thấy rõ cô ưu thương, Hoa Hồn vội cười cười an ủi "Nó không nhớ rõ cũng tốt, trước đây nó đã khổ cực chờ như vậy, đồng thời cũng bị nhiều thương tổn như vậy, hiện tại nó có thể làm lại từ đầu đối với nó là sự kiện tốt, dù sao nó vẫn còn con nít, đứa nhỏ thì không cần nhiều phiền não "
Tô Tiểu Thiến hít một hơi thật sâu nói: "Uh, nó sẽ là một người mới hoàn toàn "
"Đúng vậy, muội không cần lo lắng, nó trước đây có bộ dáng gì đi nữa, sau khi lớn lên tính cách chắc chắn sẽ không thay đổi " Hoa Hồn cười.
Tô Tiểu Thiến nghe thế rốt cuộc thở dài một hơi, để nó có thể bình an thì so với cái gì cũng tốt hơn nhiều, không phải sao?
"Ách? Hoa Hồn huynh?" Tô Tiểu Thiến vừa mới bước vào hậu cung, lại phát hiện Hoa Hồn vẫn chưa buông tay ra.
"Muội đang mang thai, ta nhất định phải an toàn đem muôi đưa đến gian phòng rồi mới đi" Hoa Hồn kiên định nói , chân thật đáng tin .
"Nó không còn nhỏ đâu" Tô Tiểu Thiến nhìn hắn khẩn trương như vậy không khỏi cười cười.
"Ta là thúc thúc của nó, ta không chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó" không cho cô phản đối, hắn đã đỡ cô đi vào bên trong .
Chờ đến lúc bọn hắn đi tới hậu hoa viên, một đám nhân vật 'Diễm lệ' sớm đã chờ lâu tại đây rồi.
Hôm nay thực sự nàng đã đủ mệt , hắn một hồi nói muốn này, một hồi muốn kia, muốn nàng một đại tiểu thư chỗ nào đã bị như thế khổ, như vậy nghẹn khuất?
Đốc Uyên phủi ly trà trên tay nàng cười cười, "Bản vương đột nhiên lại không muốn uống" dứt lời, hắn cầm lấy thứ bên cạnh, xem nàng cho rằng không khí mà không để ý đến.
"Ngươi..." Tĩnh Nghi nắm ly trà lắm lư trong tay, quá đáng hận, hắn cho rằng nàng là không còn cách nào khác sao?
"Thế nào? Hầu hạ ta khiến ngươi mất hứng?" Đốc Uyên tỏ vẻ bất mãn, tay 'Loảng xoảng đương' một tiếng ném vào trên bàn.
Tĩnh Nghi tức giận nhìn hắn, trong lòng đột nhiên có tiếng của một người, nhẫn nhịn một chút, nếu ngươi nhịn thì sẽ có cơ hội thắng lợi, nếu không thể nhẫn, mạng của ngươi cũng không bảo vệ được, nghĩ kĩ, Tĩnh Nghi hô một hơi nhặt lên khuôn mặt tươi cười: "Không, không có "
"Không có, Đốc Uyên ta không thích dạng thê tử cường hãn, ta thích nữ nhân ôn nhu động lòng người , ta tin ngươi có thể làm được?" Hắn cười hỏi lại.
Tĩnh Nghi miễn cưỡng cười cười, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, ôn nhu đi, ta muốn cho ngươi chết ở trong ôn nhu!
Đúng lúc này, Ngôi Sao đi đến, hắn nhìn thấy Tĩnh Nghi thoáng sửng sốt, vội vàng nói "Tĩnh Nghi tiểu thư ,tốt "
Tĩnh Nghi mũi khẽ cười cười, lạnh nhạt nói: "Ha hả, không cần cùng ta khách khí như vậy, ta cũng không phải người ngoài đúng không?"
Ngôi Sao bị lời của nàng nói ngây ngẩn cả người, chỉ biết gật gật đầu.
"Tĩnh Nghi ngươi đi xuống đi" Đốc Uyên hạ lệnh trục khách.
"Kia, Đốc Uyên huynh cần phải nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng thân thể nha" dứt lời nàng hoa lệ xoay người đi khỏi .
"Vương... Tĩnh Nghi tiểu thư biến hóa cũng thật giỏi ? Nàng sẽ không thực sự yêu người đi?" Ngôi sao cảm thán nói.
"Nàng không hại chết ta là vui rồi" hắn lạnh lùng nói, hôm nay hắn ngửi ra nàng mỗi hành động đều thả ra 'Vạn năm chi phấn' những thuốc này là vật phi thường cao cấp, nếu là xà loại bình thường thì phát hiện không được , nhưng hắn lại há là người bình thường? Mà dược vật đặc thù này,nếu là thời gian dài dùng ăn, linh khí sẽ giảm bớt nhiều, hắn không nghĩ tới nàng sẽ đối đãi như thế, xem ra, phụ vương trong lòng nàng cũng không hề có bao nhiêu phân lượng.
"Vương..." Ngôi Sao la lên.
"Ta cho ngươi đi tra sự tình tra được rồi sao?"
Ngôi Sao nhẹ nhíu mày nói: "Tô cô nương không nhìn thấy, bất quá... Minh vương mang về một tuyệt thế mỹ nữ, đồng thời nữ tử này hơi thở cùng Tô cô nương rất giống nhau "
"Tuyệt thế mỹ nữ?" Đốc Uyên nhíu mày lại, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra?
"Vương, chúng ta làm như thế nào?" Ngôi sao hỏi.
"Ngươi xác định có mùi của nàng?"
"Mũi của Ngôi sao luôn rất nhạy bén, trên người nàng cùng Tô cô nương là mùi giống nhau" đối với điểm ấy, hắn thế nhưng rất tự tin.
Đốc Uyên dừng lại vài giây đột nhiên cười cười, "Bất kể là tuyệt thế mỹ nữ gì, vẫn là xà nhi quái dị, nếu chỉ là một người, như vậy, nàng cũng chỉ thuộc về ta, chuẩn bị sẵn sàng, ta muốn đem nàng mang về" trong mắt của hắn lóe lên kích động cùng quang mang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.