Chương 25: Đã là người chết
Túy Nhiễm Lưu Ly
06/02/2023
Ném đầu gà thì nhằm nhò gì, đồ vật ở trên đất có thể ném được thì tôi đều cầm lên ném vào tên đại sư lừa đảo kia, nhưng anh ta vẫn chịu đựng nhặt những chiếc cúp lên, rồi mới vội vã chạy đến trước mặt tôi, "Cô khoan hãy kích động đã, nói cho tôi biết hôm qua đã có chuyện gì xảy ra?"
"Tối hôm qua tên quỷ kia có tới và làm loạn một trận!!" Tôi che lại bộ phận lộ ra do bị làm nhục, đối với chuyện này chỉ có đánh gãy răng với nuốt nước miếng vào bụng cũng không thể khai ra được.
"Anh ta không giết cô?"
"Anh rất hy vọng tôi bị giết hả? Đêm hôm qua, tôi hét gọi anh đến suýt nữa là rách cổ họng mà sao anh không phản ứng, anh với tên ác quỷ đó là cùng một đám đúng không?"
Tôi nói hết câu thì cảm xúc càng thêm kích động, đang muốn nhào lên đánh anh ta thì anh ta nhanh tay bắt lấy tay tôi, một giây sau, hai mắt của anh ta tức thì giãn to ra, "Vào tối hôm qua tôi không hề nghe được âm thanh gì, xem ra ác quỷ kia có pháp lực rất mạnh."
"Tôi đã nói với anh ngay từ đầu, đó là một ác quỷ!!"
Bây giờ anh ta nói thế có muộn quá không, làm minh hôn thất bại, tôi chợt nhớ tới mẩu giấy mà ác quỷ nhét vào trong tay tôi, nên nhanh chóng đưa cho Lỗ đại sư xem, "Anh xem xem cái này đi, đây là có ý gì vậy? Hôm qua tên ác quỷ kia ghi tên tôi lên."
Lỗ đại sư tiếp nhận mẩu giấy, vừa nhìn thấy thì sắc mặt của anh ta trắng xanh đi, môi run run cả buổi mới nhìn chằm chằm vào tôi để xác định lại, "Đây là do ác quỷ đó viết lên?"
"Vớ vẩn!! Anh mau nói, chuyện quái này là thế nào?"
"Việc này thật tồi tệ, này là … anh ta gả cô đến âm phủ."
"Gả đến âm phủ là sao? Có ý gì, anh nói rõ ràng đi!" Tôi bất giác siết chặt tay, không khống chế được để nước mắt trào ra, ngay cả môi cũng bị tôi cắn rách.
"Làm minh hôn trước đó chỉ là trình tự ở dương gian của chúng ta, anh ta viết tên của cô lên thì, đó là trình tự của âm phủ…"
"Cô… đã là một người chết."
Nghe vậy, trong đầu của tôi oanh một tiếng nổ mạnh, một ngụm tanh nồng trào từ cổ họng tôi ra và nhổ xuống đất, trên đất là một vũng máu, trong màu đỏ thắm của máu có vật thể nhỏ li li nhúc nhích, giống như là dồi bọ, khiến tôi cảm thấy buồn nôn hơn.
Lỗ đại sư bị tôi doạ sợ, nhanh chóng đỡ tôi dậy, "Cô bị làm sao vậy… máu của cô…"
Tôi vội vàng trở tay nắm lấy tay của Lỗ đại sư, nắm chặt lấy, "Không cần để ý đến cái này, đại sư, anh nhất định phải cứu tôi, ngoại trừ anh, tôi không biết ai có thể giúp tôi."
Mặc dù tôi rất rõ người này là kẻ lừa đảo nhưng ngoại trừ cầu xin anh ta thì tôi không biết ai có thể cứu tôi. ngôn tình hoàn
"Chuyện này… tôi cũng không có cách nào giúp được cô, chỉ có thể chờ sư phụ của tôi trở về…."
“Sư phụ của anh?”
Anh ta nhìn thấy ánh mắt không tốt của tôi thì thở dài một tiếng, "Thật ra tôi không phải là Lỗ đại sư thật, Lỗ đại sư chân chính là sư phụ của tôi, những cái cúp đó cũng là của sư phụ nhận được."
"Anh nói cái gì… ọc…" Tôi tức giận, lại phun ra một ngụm máu.
"Nhưng pháp sự hôm qua tôi làm là đảm bảo không có vấn đề gì, trước đó tôi có xem cách làm của sư phụ tôi…"
Nói xong lời đó, anh ta cảm thấy chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt của tôi, quay đầu bổ sung thêm, "Sư phụ sẽ về nhanh thôi, chờ ông ấy về, nhất định có cách cứu cô."
"Sẽ về nhanh là bao giờ? Anh cảm thấy tôi có thể chờ đến lúc đó không!!?"
"Tối hôm qua tên quỷ kia có tới và làm loạn một trận!!" Tôi che lại bộ phận lộ ra do bị làm nhục, đối với chuyện này chỉ có đánh gãy răng với nuốt nước miếng vào bụng cũng không thể khai ra được.
"Anh ta không giết cô?"
"Anh rất hy vọng tôi bị giết hả? Đêm hôm qua, tôi hét gọi anh đến suýt nữa là rách cổ họng mà sao anh không phản ứng, anh với tên ác quỷ đó là cùng một đám đúng không?"
Tôi nói hết câu thì cảm xúc càng thêm kích động, đang muốn nhào lên đánh anh ta thì anh ta nhanh tay bắt lấy tay tôi, một giây sau, hai mắt của anh ta tức thì giãn to ra, "Vào tối hôm qua tôi không hề nghe được âm thanh gì, xem ra ác quỷ kia có pháp lực rất mạnh."
"Tôi đã nói với anh ngay từ đầu, đó là một ác quỷ!!"
Bây giờ anh ta nói thế có muộn quá không, làm minh hôn thất bại, tôi chợt nhớ tới mẩu giấy mà ác quỷ nhét vào trong tay tôi, nên nhanh chóng đưa cho Lỗ đại sư xem, "Anh xem xem cái này đi, đây là có ý gì vậy? Hôm qua tên ác quỷ kia ghi tên tôi lên."
Lỗ đại sư tiếp nhận mẩu giấy, vừa nhìn thấy thì sắc mặt của anh ta trắng xanh đi, môi run run cả buổi mới nhìn chằm chằm vào tôi để xác định lại, "Đây là do ác quỷ đó viết lên?"
"Vớ vẩn!! Anh mau nói, chuyện quái này là thế nào?"
"Việc này thật tồi tệ, này là … anh ta gả cô đến âm phủ."
"Gả đến âm phủ là sao? Có ý gì, anh nói rõ ràng đi!" Tôi bất giác siết chặt tay, không khống chế được để nước mắt trào ra, ngay cả môi cũng bị tôi cắn rách.
"Làm minh hôn trước đó chỉ là trình tự ở dương gian của chúng ta, anh ta viết tên của cô lên thì, đó là trình tự của âm phủ…"
"Cô… đã là một người chết."
Nghe vậy, trong đầu của tôi oanh một tiếng nổ mạnh, một ngụm tanh nồng trào từ cổ họng tôi ra và nhổ xuống đất, trên đất là một vũng máu, trong màu đỏ thắm của máu có vật thể nhỏ li li nhúc nhích, giống như là dồi bọ, khiến tôi cảm thấy buồn nôn hơn.
Lỗ đại sư bị tôi doạ sợ, nhanh chóng đỡ tôi dậy, "Cô bị làm sao vậy… máu của cô…"
Tôi vội vàng trở tay nắm lấy tay của Lỗ đại sư, nắm chặt lấy, "Không cần để ý đến cái này, đại sư, anh nhất định phải cứu tôi, ngoại trừ anh, tôi không biết ai có thể giúp tôi."
Mặc dù tôi rất rõ người này là kẻ lừa đảo nhưng ngoại trừ cầu xin anh ta thì tôi không biết ai có thể cứu tôi. ngôn tình hoàn
"Chuyện này… tôi cũng không có cách nào giúp được cô, chỉ có thể chờ sư phụ của tôi trở về…."
“Sư phụ của anh?”
Anh ta nhìn thấy ánh mắt không tốt của tôi thì thở dài một tiếng, "Thật ra tôi không phải là Lỗ đại sư thật, Lỗ đại sư chân chính là sư phụ của tôi, những cái cúp đó cũng là của sư phụ nhận được."
"Anh nói cái gì… ọc…" Tôi tức giận, lại phun ra một ngụm máu.
"Nhưng pháp sự hôm qua tôi làm là đảm bảo không có vấn đề gì, trước đó tôi có xem cách làm của sư phụ tôi…"
Nói xong lời đó, anh ta cảm thấy chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt của tôi, quay đầu bổ sung thêm, "Sư phụ sẽ về nhanh thôi, chờ ông ấy về, nhất định có cách cứu cô."
"Sẽ về nhanh là bao giờ? Anh cảm thấy tôi có thể chờ đến lúc đó không!!?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.