Âm Mưu Của Nữ Phụ, Mẹ Kế Đến Đây
Chương 70: Đại họa của tinh linh tộc
Cá Basa
29/11/2016
“Cạch.” Tinh Linh nữ vương ưu nhã hạ xuống cốc trà hoa nhĩ mộc, rút ra một chiếc khăn tay lau lau khóe môi.
Tròn 10 ngày, vẫn chưa bắt được tên Nghịch thiên giả họ Phương kia. Kiên nhẫn của nàng cũng cạn rồi!
“Nữ vương, xuất phát thôi!” Một bóng đen hạ xuống, nữ thần sứ ánh mắt xanh lục lạnh như băng giá nâng lên chiếc cung tên, tàn khốc nói.
“Được, đi nào các thần sứ của ta.” Tinh Linh nữ vương mỉm cười, từ sau lưng nàng, một đôi cánh xanh biếc mở ra, ánh sáng xanh lục chiếu rọi khắp sâm lâm.
Thế nhưng chưa kịp chuẩn bị, một mũi tên băng đột ngột xuyên qua đôi cánh của nàng ta, xé rách nó ra thành hai mảnh.
“Cái gì?” Tinh Linh nữ vương hoảng hốt quay đầu, lui vào vòng bảo vệ của 10 tên thần sứ, sắc mặt căm phẫn tái nhợt mất đi vẻ mỹ lệ thường thấy.
Nếu đứng từ góc xa hơn, người ta có thể nhìn thấy một pháo đài đen trôi nổi trên không trung, treo tên 6 lá cờ “Lam – Lạc”,”Đường”,”Tà”,”Authur”,”Vamp”,”Ren”, với cả ngàn Ma pháp sư, Dị năng giả đứng từ trên cao nhìn xuống, cùng nhau ngâm xướng cấm chú.
Đứng ở bảy góc pháo đài, các nam nhân ánh mắt lạnh như băng, phẫn nộ ngưng tụ thủ đoạn mạnh nhất ném xuống Tinh linh sâm lâm.
7 Đại cấm chú từ bảy gia tộc dần xuất hiện thành đại trận, cùng lúc giáng xuống.
HỎA NGỤC TUYỆT ĐỊA
ĐỊA NGỤC PHONG SÁT TUYỆT
THỦY VŨ HOÀNG HÀ
QUANG THỦY MA QUẦN
HUYẾT CHÚ CẤM VẬN THIÊN
ÁM SẮC HỖN ĐỘN
QUANG ÁM MA PHÁP ĐẠI HỦY DIỆT
(Nàng nào đoán được 7 cái này do gia tộc nào phát động, ta sẽ ngay lập tức xuất chương mới vào sáng mai nha <3 Ta đã có gợi ý trên đó r đấy, nàng nào còn nhớ dị năng các anh sẽ làm dễ như bỡn hà.
P/s: mỗi nàng 1 lần thui nha, đừng ăn gian chơi trò câu giờ mò thông tin từ Cá nhoa :3)
Tinh Linh nữ vương dưới sự che chở của từng tên thần sứ, cuối cùng giữ được một mạng nhỏ, trốn khỏi tinh linh sâm lâm vốn dĩ mỹ lệ, nay đã trở thành một khu đất chết tan hoang.
Nàng thê thảm nhìn xung quanh không còn lấy một tinh linh nào có thể thoát ra, mười tên thần sứ cũng bỏ mạng, từng giọt nước mắt đỏ màu máu rớt xuống. Đôi con ngươi màu xanh lục vốn dĩ tràn ngập ánh sáng quang minh nhiễm bẩn màu đen đục ngầu của hận thù.
“Các ngươi! Loài người giun dế! Loài dị đoan rác rưởi! A a a!!!!!!!!!!” Tinh Linh nữ vương thê thảm hét lên, từ bên trong cơ thể nàng ta như có thứ gì đó vỡ vụn, phát ra ánh sáng đen thuần, hơi thở hắc ám đến không thể hắc ám hơn tỏa ra.
Thứ gì cũng vậy, càng mỹ lệ, khi đổ vỡ lại càng xấu xí khó coi, càng thuần khiết, khi mất đi sự thánh khiết lại càng là bóng tối hắc ám dày đặc.
“Vì tên Nghịch thiên giả kia phải không? Chính vì cô ta nên các ngươi mới hủy diệt Tinh linh tộc chúng ta phải không!? Cô ta! Phải chết!”
…
“Cảm ơn anh.” Vũ Lôi khẽ gật đầu. “May mắn Cố ca cũng là một bác sỹ.”
“Không có gì.” Cố Thần gật đầu.
“Thai phụ?” Cố Thần khe khẽ ngâm lên, bất ngờ lắc lắc đầu sau đó đặt cổ tay của Tam Tiền Tam vào chăn.
“Thế nào vậy Cố ca?” Vũ Lôi ngồi vắt vẻo trên góc vỡ không gian, ngập ngừng nhìn Cố Thần. “Thai… phụ?”
“Ừ, quả thật đúng là thai phụ, đứa bé đã được gần 2 tháng tuổi rồi.” Cố Thần mở bụng của Tam Tiền Tam, lấy ống nghe nghe ngóng một lúc lâu. Sau đó hắn lại vô cùng kì lạ xoa xoa thái dương.
“Đứa bé này, phải bỏ!”
“Cố ca?” Vũ Lôi giật mình, vội vàng lấy chăn cuốn Tam Tiền Tam lại thành một cái bọc kín mít.
“Cố ca đời nào lại lừa chú mày chứ? Vấn đề ở đây là, nhóc muốn cô ta sống hay muốn bỏ mặc cho cô ta chết đi?” Cố Thần thở dài, đôi đồng tử vàng đảo loạn một vòng. “Cố ca khẳng định với nhóc, hoặc là bỏ đứa trẻ này, cô ta sống, hoặc là giữ đứa trẻ này, cả cô ta và đứa nhỏ cùng nhau hôi phi yên diệt, tùy ý chú mày quyết định!”
“Tại sao lại?” Vũ Lôi nhăn mày. “Nó mắc căn bệnh gì sao? Theo em cảm nhận khí sắc, nó thực sự rất khỏe mạnh cơ mà!”
“Nếu không phải ngày đó ta cũng tham gia chuyện này, ta cũng sẽ như chú mày vậy.” Cố Thần lắc đầu, dù sao Nghịch thiên giả cũng không phải cải trắng ngoài đường, tùy ý lượm là được một bó. Ở đây, cô ta lại còn mang thai nữa chứ.
“Khoảng 2000 năm trước, trong Cố gia cũng có một người như cô gái này, sở hữu khả năng khống vật kì lạ, phải gọi nó là một thiên tài – Cố Linh. Cố Linh đỉnh cao nhất thậm chí còn có thể đánh bại cả ta – khi đó là một Thú nhân có Cổ võ thuật A cấp đỉnh. Khi Cố Linh mang thai, cơ thể của nó dần xuất hiện các triệu chứng suy yếu, thiếu máu, năng lượng khô kiệt… sau đó là vỡ nứt thành từng đường như gạch men. Đến cuối cùng, Cố Linh cùng với cái thai 7 tháng, cùng nhau nổ tung.”
Càng nghe, tay chân Vũ Lôi càng trở nên lạnh lẽo.
“Hiểu không? Một mảnh vụn cũng không sót lại.” Cố Thần nhàn nhạt nói, ánh mắt mơ màng nhớ đến nụ cười khổ của thiếu nữ khi chìm vào ánh sáng cuồng bạo. Cố Linh, cũng là một số phận bất hạnh.
“Nếu vậy…” Vũ Lôi khẽ động, thế nhưng cơ thể hắn đột ngột bị ném vào một chỗ bởi một luồng sức mạnh vô hình, chặt chẽ kìm hãm.
“Các ngươi là đang định làm gì?” Ánh mắt Tam Tiền Tam dâng lên một làn sóng nước xanh lam như hỏa diễm cuồng bạo.
Bọn hắn, muốn ra tay với đứa nhỏ?
Mơ tưởng!
=============
Híc, cả tuần nay cá ốm cho khô cả người, 50 kí mỡ rớt đi 2 kí r. Mọi ng thương tình hiểu cho cá, viêm thanh quản cái này cứ mãi không chịu dứt, đã vậy anh răng khôn ngay lúc này lại nhoi lên ban tặng một trận sốt TT
H nay đã bớt ho nên đăng chương mới, cầu quan tâm, cầu che chở TvT
Boss cuối đã bay ra, mn vỗ tay nào. Con boss này tuy sẽ chỉ như một làn gió bay ngang qua, thế nhưng thiệt hại nó để lại đủ để bộ sách này bị đánh rớt HE -_-! Nhưng mn yên tâm, SE cá sẽ đập đầu vào đậu phụ chết :|
Các anh trên kia cũng rất là có nghĩa khí nha, hủy cả nhà người ta để báo thù cho cha vợ :3
Cuối cùng là xì poi:
“Thật sự, tôi yêu cầu cô bỏ nó đi.”
(Còn tiếp)
Tròn 10 ngày, vẫn chưa bắt được tên Nghịch thiên giả họ Phương kia. Kiên nhẫn của nàng cũng cạn rồi!
“Nữ vương, xuất phát thôi!” Một bóng đen hạ xuống, nữ thần sứ ánh mắt xanh lục lạnh như băng giá nâng lên chiếc cung tên, tàn khốc nói.
“Được, đi nào các thần sứ của ta.” Tinh Linh nữ vương mỉm cười, từ sau lưng nàng, một đôi cánh xanh biếc mở ra, ánh sáng xanh lục chiếu rọi khắp sâm lâm.
Thế nhưng chưa kịp chuẩn bị, một mũi tên băng đột ngột xuyên qua đôi cánh của nàng ta, xé rách nó ra thành hai mảnh.
“Cái gì?” Tinh Linh nữ vương hoảng hốt quay đầu, lui vào vòng bảo vệ của 10 tên thần sứ, sắc mặt căm phẫn tái nhợt mất đi vẻ mỹ lệ thường thấy.
Nếu đứng từ góc xa hơn, người ta có thể nhìn thấy một pháo đài đen trôi nổi trên không trung, treo tên 6 lá cờ “Lam – Lạc”,”Đường”,”Tà”,”Authur”,”Vamp”,”Ren”, với cả ngàn Ma pháp sư, Dị năng giả đứng từ trên cao nhìn xuống, cùng nhau ngâm xướng cấm chú.
Đứng ở bảy góc pháo đài, các nam nhân ánh mắt lạnh như băng, phẫn nộ ngưng tụ thủ đoạn mạnh nhất ném xuống Tinh linh sâm lâm.
7 Đại cấm chú từ bảy gia tộc dần xuất hiện thành đại trận, cùng lúc giáng xuống.
HỎA NGỤC TUYỆT ĐỊA
ĐỊA NGỤC PHONG SÁT TUYỆT
THỦY VŨ HOÀNG HÀ
QUANG THỦY MA QUẦN
HUYẾT CHÚ CẤM VẬN THIÊN
ÁM SẮC HỖN ĐỘN
QUANG ÁM MA PHÁP ĐẠI HỦY DIỆT
(Nàng nào đoán được 7 cái này do gia tộc nào phát động, ta sẽ ngay lập tức xuất chương mới vào sáng mai nha <3 Ta đã có gợi ý trên đó r đấy, nàng nào còn nhớ dị năng các anh sẽ làm dễ như bỡn hà.
P/s: mỗi nàng 1 lần thui nha, đừng ăn gian chơi trò câu giờ mò thông tin từ Cá nhoa :3)
Tinh Linh nữ vương dưới sự che chở của từng tên thần sứ, cuối cùng giữ được một mạng nhỏ, trốn khỏi tinh linh sâm lâm vốn dĩ mỹ lệ, nay đã trở thành một khu đất chết tan hoang.
Nàng thê thảm nhìn xung quanh không còn lấy một tinh linh nào có thể thoát ra, mười tên thần sứ cũng bỏ mạng, từng giọt nước mắt đỏ màu máu rớt xuống. Đôi con ngươi màu xanh lục vốn dĩ tràn ngập ánh sáng quang minh nhiễm bẩn màu đen đục ngầu của hận thù.
“Các ngươi! Loài người giun dế! Loài dị đoan rác rưởi! A a a!!!!!!!!!!” Tinh Linh nữ vương thê thảm hét lên, từ bên trong cơ thể nàng ta như có thứ gì đó vỡ vụn, phát ra ánh sáng đen thuần, hơi thở hắc ám đến không thể hắc ám hơn tỏa ra.
Thứ gì cũng vậy, càng mỹ lệ, khi đổ vỡ lại càng xấu xí khó coi, càng thuần khiết, khi mất đi sự thánh khiết lại càng là bóng tối hắc ám dày đặc.
“Vì tên Nghịch thiên giả kia phải không? Chính vì cô ta nên các ngươi mới hủy diệt Tinh linh tộc chúng ta phải không!? Cô ta! Phải chết!”
…
“Cảm ơn anh.” Vũ Lôi khẽ gật đầu. “May mắn Cố ca cũng là một bác sỹ.”
“Không có gì.” Cố Thần gật đầu.
“Thai phụ?” Cố Thần khe khẽ ngâm lên, bất ngờ lắc lắc đầu sau đó đặt cổ tay của Tam Tiền Tam vào chăn.
“Thế nào vậy Cố ca?” Vũ Lôi ngồi vắt vẻo trên góc vỡ không gian, ngập ngừng nhìn Cố Thần. “Thai… phụ?”
“Ừ, quả thật đúng là thai phụ, đứa bé đã được gần 2 tháng tuổi rồi.” Cố Thần mở bụng của Tam Tiền Tam, lấy ống nghe nghe ngóng một lúc lâu. Sau đó hắn lại vô cùng kì lạ xoa xoa thái dương.
“Đứa bé này, phải bỏ!”
“Cố ca?” Vũ Lôi giật mình, vội vàng lấy chăn cuốn Tam Tiền Tam lại thành một cái bọc kín mít.
“Cố ca đời nào lại lừa chú mày chứ? Vấn đề ở đây là, nhóc muốn cô ta sống hay muốn bỏ mặc cho cô ta chết đi?” Cố Thần thở dài, đôi đồng tử vàng đảo loạn một vòng. “Cố ca khẳng định với nhóc, hoặc là bỏ đứa trẻ này, cô ta sống, hoặc là giữ đứa trẻ này, cả cô ta và đứa nhỏ cùng nhau hôi phi yên diệt, tùy ý chú mày quyết định!”
“Tại sao lại?” Vũ Lôi nhăn mày. “Nó mắc căn bệnh gì sao? Theo em cảm nhận khí sắc, nó thực sự rất khỏe mạnh cơ mà!”
“Nếu không phải ngày đó ta cũng tham gia chuyện này, ta cũng sẽ như chú mày vậy.” Cố Thần lắc đầu, dù sao Nghịch thiên giả cũng không phải cải trắng ngoài đường, tùy ý lượm là được một bó. Ở đây, cô ta lại còn mang thai nữa chứ.
“Khoảng 2000 năm trước, trong Cố gia cũng có một người như cô gái này, sở hữu khả năng khống vật kì lạ, phải gọi nó là một thiên tài – Cố Linh. Cố Linh đỉnh cao nhất thậm chí còn có thể đánh bại cả ta – khi đó là một Thú nhân có Cổ võ thuật A cấp đỉnh. Khi Cố Linh mang thai, cơ thể của nó dần xuất hiện các triệu chứng suy yếu, thiếu máu, năng lượng khô kiệt… sau đó là vỡ nứt thành từng đường như gạch men. Đến cuối cùng, Cố Linh cùng với cái thai 7 tháng, cùng nhau nổ tung.”
Càng nghe, tay chân Vũ Lôi càng trở nên lạnh lẽo.
“Hiểu không? Một mảnh vụn cũng không sót lại.” Cố Thần nhàn nhạt nói, ánh mắt mơ màng nhớ đến nụ cười khổ của thiếu nữ khi chìm vào ánh sáng cuồng bạo. Cố Linh, cũng là một số phận bất hạnh.
“Nếu vậy…” Vũ Lôi khẽ động, thế nhưng cơ thể hắn đột ngột bị ném vào một chỗ bởi một luồng sức mạnh vô hình, chặt chẽ kìm hãm.
“Các ngươi là đang định làm gì?” Ánh mắt Tam Tiền Tam dâng lên một làn sóng nước xanh lam như hỏa diễm cuồng bạo.
Bọn hắn, muốn ra tay với đứa nhỏ?
Mơ tưởng!
=============
Híc, cả tuần nay cá ốm cho khô cả người, 50 kí mỡ rớt đi 2 kí r. Mọi ng thương tình hiểu cho cá, viêm thanh quản cái này cứ mãi không chịu dứt, đã vậy anh răng khôn ngay lúc này lại nhoi lên ban tặng một trận sốt TT
H nay đã bớt ho nên đăng chương mới, cầu quan tâm, cầu che chở TvT
Boss cuối đã bay ra, mn vỗ tay nào. Con boss này tuy sẽ chỉ như một làn gió bay ngang qua, thế nhưng thiệt hại nó để lại đủ để bộ sách này bị đánh rớt HE -_-! Nhưng mn yên tâm, SE cá sẽ đập đầu vào đậu phụ chết :|
Các anh trên kia cũng rất là có nghĩa khí nha, hủy cả nhà người ta để báo thù cho cha vợ :3
Cuối cùng là xì poi:
“Thật sự, tôi yêu cầu cô bỏ nó đi.”
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.