Chương 10
Tổng Công Đại Nhân
02/10/2016
Có bao nhiêu người muốn có được Lệ Tịnh Lương?
Đếm không xuể. Có khi trong số đó còn bao gồm một bộ phận là đàn ông.
Thật ra thì Hạ Tuyền không cảm thấy bản thân có cái gì đáng để kiêu ngạo cả, ngoại trừ cái ngoại hình coi như là xinh đẹp này. Nhưng đặc điểm duy nhất mà cô thấy kiêu ngạo này, lại chưa bao giờ được Lệ Tịnh Lương để ý tới hơn nữa cũng chưa bao giờ thiếu.
Xinh đẹp, nếu như anh thật sự để ý đến cái này thì chẳng phải trực tiếp về nhà soi gương còn nhanh hơn sao?
Mạnh mẽ cất giấu sự tự ti như có như không cùng với sự quyết tâm không từ bỏ vào trong lòng, Hạ Tuyền dựa vào bờ vai của anh, cảm thụ nhiệt độ của anh, mặc dù Giang Thành đã sắp sang tháng mười một, ngay cả gió biển cũng có chút lạnh, nhưng ở trên người anh lại ấm áp như vậy.
Bờ vai của anh rất rộng lớn, khiến cho cô có cảm giác vô cùng an toàn mà từ trước tới nay chưa từng có khi dựa vào. Cô nghĩ, giá trị của một người đàn ông không chỉ được quyết định bởi những thành tựu của anh, mà còn được quyết định bởi số lượng trách nhiệm mà anh có thể gánh được trên vai, và những trách nhiệm này có giá trị là bao nhiêu.
Trong chốc lát, bàn tay khô ráo ấm áp của Lệ Tịnh Lương từ từ khoác lên bờ eo thon của cô cô, cô hơi chấn động một chút, giống như là cảm ứng được cái gì đó mà ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào anh, anh cụp mí mắt xuống, ngũ quan lạnh lùng anh tuấn giống như phát ra ánh sáng trong màn đêm.
“Hạ Tuyền, tôi rất bận.”
Nói xong, anh không chút lưu tình đẩy cô ra, vì đi giày cao gót nên cô phải lui về phía sau vài bước, suýt chút nữa thì ngã nhào lên trên mặt cát.
Hạ Tuyền có chút chật vật ổn định lại cơ thể, đôi tay nắm chặt thành quyền, còn vô ý thức run rẩy.
“Tôi biết rõ rồi.” Cô mím môi gượng cười nói, “Anh đương nhiên là rất bận.”
Lệ Tịnh Lương đi về phía trước một bước, giúp cô kéo lại chiếc áo khoác tây trang sắp bị trượt xuống, dí sát bên tai cô dịu dàng nói: “Nếu như đã biết rồi, vậy thì cũng không cần phải giở mấy cái trò này nữa, khi nào cần đến chỗ của cô thì tôi sẽ thông báo cho cô, còn đối với bên ngoài, thì cứ làm bộ như không biết gì.” Nói tới đây anh chợt ngừng lại, cúi đầu nhìn vào cánh môi nở nang của cô, chậm rãi hôn một cái.
...... Như thế này được coi là gì vậy, vừa đấm vừa xoa à?
Hạ Tuyền phẫn hận giương mắt trừng anh, anh giống như là cảm thấy chơi đùa rất vui, nên giơ tay lên vuốt vuốt cái mũi của cô, động tác này trong nháy mắt đã khơi dậy lên tâm tình thiếu nữ yên lặng trong cô nhiều năm nay.
Thấy cô đờ đẫn, Lệ Tịnh Lương tiếp tục nói: “Nếu cô muốn tôi sẽ giúp cô, nói cách khác......” Anh cúi đầu, chóp mũi kề chóp mũi với cô, “Tôi đồng ý hợp tác với em.”
“Cho dù lợi thế của tôi thật sự rất ít ỏi sao?” Hạ Tuyền lùi về phía sau, tự giễu cười một tiếng, “Tôi biết rất rõ, coi như là không có tôi, anh cũng vẫn có thể hoàn mỹ vô khuyết hoàn thành chuyện này, biến giải trí Trung Hoa thành sở hữu của công ty AR.”
Lệ Tịnh Lương hết sức dịu dàng nói: “Là em đã tiết lộ những việc này với tôi, em là người chủ chốt chứng minh cho điều này, trong tương lai tôi sẽ cần tới em, em rất hữu dụng.” Nói xong, anh còn vỗ vỗ bả vai của cô, giống như là đang an ủi, “Tài xế đang ở trên bờ chờ em, anh ta sẽ đưa em trở về.” Dứt lời, anh nhấc chân muốn đi, nhưng lại không đi được.
Hạ Tuyền nhanh chóng xoay người ôm lấy anh từ phía sau, nhón chân lên cắn tai trái của anh, dùng là sức lực không hề nhỏ, cắn đến nỗi anh phải nhẹ nhàng kêu lên một tiếng
“Lệ Tịnh Lương, anh đừng có hài lòng vội.” Hạ Tuyền gằn từng chữ một, “Tôi nhất định sẽ có được anh.” Dứt lời, cô buông anh ra, cũng không có quay đầu lại rời đi.
Lệ Tịnh Lương giơ tay lên khẽ vuốt ve bên tai trái bị cắn đau, nhìn chằm chằm vào bóng lưng xinh đẹp quyến rũ của cô, trầm thấp cười yếu ớt.
Vì bộ phim《 Tình yêu không đơn độc 》này sẽ lập tức được công chiếu, mà lễ ra mắt lại được cử hành ở Giang Thành, nên Hạ Tuyền vì bận rộn chuyện này, mà gần đây không có liên lạc cùng Lệ Tịnh Lương.
Lệ Tịnh Lương cũng tự nhiên sẽ không chủ động tới tìm cô, một phần nhỏ của kế hoạch như cô thì nên gác lại trước đã.
Chỉ là, vào đúng dịp này, ở trong lễ ra mắt của《 Tình yêu không đơn độc 》, Hạ Tuyền và Lệ Tịnh Lương lại gặp nhau.
Lệ Tịnh Lương vừa có ý định khai triển ngành giải trí, lại còn vừa là con rể tiêu chuẩn của Diệp Hân, nên có thể hiểu được lý do vì sao anh lại xuất hiện tại lễ ra mắt này.
Nếu như mà anh đến một mình thì càng hoàn mỹ hơn, khi nhìn thấy bộ dạng anh và Diệp Minh Tâm tay nắm tay, Hạ Tuyền ở trong lòng nói.
Giờ phút này Hạ Tuyền đang ở trên sân khấu, mặc một bộ lễ phục xinh đẹp quyến rũ, ngũ quan gần như không được trang điểm, cách ăn mặc thuần khiết trong sáng như vậy lại càng làm nổi bật lên vẻ tinh xảo đặc biệt của cô, cùng với những đường cong đẫy đà. Cô duyên dáng ngồi ở trên ghế, bên cạnh là nam nghệ sĩ đang nổi tiếng Chung Lập Dương, đối phương chăm sóc cô vô cùng chu đáo, thỉnh thoảng lại đưa nước cùng với khăn tay khác nhau cho cô, người chủ trì thấy được hành động của bọn họ, hơn nữa ban tổ chức cũng đã nhắc nhở là phải nhắc tới vụ xì căng đan, cho nên liền thuận nước đẩy thuyền thôi.
“Đây là lần đầu tiên Hạ Tuyền hợp tác với Lập Dương đúng không?” Người chủ trì hỏi. d.đ.l.q.đ.tiểu ốc
Đôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyền bĩu một cái, cười đến hết sức ngượng ngùng: “Đúng vậy.”
“Thế cảm giác lần đầu tiên hợp tác như thế nào?” Người chủ trì tiếp tục hỏi.
Hạ Tuyền không chút chậm trễ nói: “Lập Dương là một diễn viên vô cùng chuyên nghiệp, hợp tác cùng với anh ấy cũng rất dễ dàng, còn có thể học thêm được rất nhiều điều nữa.”
“Ha ha.” Người chủ trì cười cười lộ ra vẻ mặt “Tôi hiểu rồi”, những người xem trực tiếp ở đây thi nhau hò hét muốn hỏi, “Chắc chắn tất cả mọi người đều rất tò mò về những tin tức gần đây, nghe nói cô cùng với Lập Dương đang phim giả tình thật, hẹn hò với nhau, xin hỏi đây có phải là thật không?”
Hạ Tuyền vô ý thức dời tầm mắt đi, quét qua Lệ Tịnh Lương ở hàng ghế đầu, anh đang nghiêng đầu nghe lời nói của Diệp Minh Tâm, chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt hung thần ác sát cùng với hành động nhìn cô chằm chằm này của Diệp Minh Tâm thì cũng biết rằng cô ta đang nói xấu cô, nhưng Lệ Tịnh Lương anh lại còn cười, một bộ dạng như thể rất bất đắc dĩ nhưng lại tán đồng, thật sự là làm cho người xem muốn phát giận.
“Chuyện này......” Hạ Tuyền che miệng cười, không có nói rõ, ngược lại Chung Lập Dương lại trả lời.
“Thuận theo tự nhiên thôi.” Chung Lập Dương nói: “Nếu như chúng tôi ở chung một chỗ, thì nhất định sẽ nói cho mọi người biết, hôm nay chỉ nên nói về bộ phim thôi, mong mọi người hãy bỏ qua hai chúng tôi nhé.” Nói xong, anh còn nắm lấy tay của Hạ Tuyền, làm cho tiếng hoan hô của người xem càng lớn hơn.
Lệ Tịnh Lương mắt nhìn về phía trước, bên tai là lời lảm nhảm khó nghe của Diệp Minh Tâm, anh không hề cho rằng Hạ Tuyền là một người kinh khủng như những gì cô ta nói, nhưng vẫn có thể mặt không đổi sắc mà phụ họa lời của cô ta..., Nếu như Diệp Minh Tâm mà biết được, thì có khi sẽ bị tâm tư của anh làm cho sợ hết hồn mất.
“Bọn họ đều nói rằng nếu như hai người cùng nhau xem bộ phim này thì sẽ vĩnh viễn ân ân ái ái.” Diệp Minh Tâm chợt đổi đề tài, mặt có hơi hồng hồng.
Lệ Tịnh Lương hết sức bình thản nói: “Lăng xê thôi.”
Diệp Minh Tâm nhăn mày lại, hình như có chút bất mãn, Lệ Tịnh Lương khẽ đẩy mắt kính, sửa lại lời nói: “Nhưng mà, nếu cùng nhau xem một chút chắc cũng không sao.” Anh nhìn vào đồng hồ, “Tôi sẽ đẩy lùi hội nghị buổi chiều sang ngày mai.”
Diệp Minh Tâm vui mừng ôm lấy cánh tay của anh, hả hê nói: “Thế thì tốt quá!”
Lệ Tịnh Lương nhàn nhạt cười một tiếng, trong mắt tràn ngập sự cưng chiều, nhưng đáy mắt lại không có một chút xíu ý cười nào, hơn nữa còn không để lại dấu vết thu hồi cánh tay lại.
Hạ Tuyền ở trên sân khấu cắn răng nghiến lợi khi nhìn thấy một màn này, may mắn là bọn họ rất nhanh đã được xuống sân khấu để chuẩn bị rời đi, những chuyện kế tiếp của bọn họ, cô có thể nhắm mắt làm ngơ.
Vậy mà, cô còn chưa có ra khỏi phòng hóa trang, Hứa Cách Phỉ đã đi vào nói: “Diệp tổng cũng tới rồi, đang ở sát vách, nói là muốn gặp em.”
Diệp Hân? Hạ Tuyền có chút do dự, việc Diệp Minh Tâm xuất hiện có thể lý giải được, đó là vì Diệp Hân không thể nào trình diện được nên mới phái cô ta tới đây để đại diện, vừa rồi đúng là ông ta không có xuất hiện tại lễ ra mắt thật, nhưng tại sao bây giờ lại muốn gặp cô?
Mặc dù vô cùng nghi ngờ, nhưng Hạ Tuyền cũng không biểu hiện ra ngoài. Cô dọn dẹp thỏa đáng một chút sau đó ra ngoài cửa quẹo trái, đi gặp mặt Diệp Hân.
“Ngồi xuống đi.”
Sau khi cô đi vào, Diệp Hân không đợi cô chào hỏi đã liền nói ra.
Hạ Tuyền ưu nhã ngồi xuống, cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Diệp Hân vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, cô có chút mất tự nhiên muốn trốn tránh tầm mắt của ông, nhưng đúng lúc này ông lại thu hồi tầm mắt, dịu dàng nói: “Thật ra hôm nay tìm cô tới đây cũng chỉ là do cao hứng nhất thời thôi, cô không cần phải khẩn trương.”
Hạ Tuyền cười một tiếng, không nói gì.
“Tôi vốn không có ý định tới đây, nhưng trái tim lại cứ thúc giục. Chỉ là do tôi vừa mới nhìn thấy tấm poster phim này của cô.” Ông chỉ vào tấm poster《 Tình yêu không đơn độc 》 trên bàn, đó là hình cô và Chung Lập Dương ôm nhau khẽ hôn môi, một đôi uyên ương.
Diệp Hân dùng giọng điệu hết sức phức tạp nói: “Xin mạo muội hỏi một câu, số tuổi thật của Hạ tiểu thư là bao nhiêu?”
Nghệ sĩ khi được ra mắt, thường sẽ nói số tuổi ít hơn thực tế, số tuổi mà Hạ Tuyền truyền ra bên ngoài là 24 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học đã tiến vào cái vòng này chưa được bao lâu, bây giờ Diệp Hân lại hỏi cô về số tuổi thật, nhưng tại sao cô phải nói thật cơ chứ?
“Diệp tổng, tôi 24 tuổi.” Hạ Tuyền cười nói, “Trong công ty có tư liệu về tôi đấy, chẳng lẽ ông không thấy tôi trẻ tuổi như vậy sao?” Dù sao thì cô cũng động tay động chân vào tư liệu.
Diệp Hân lạnh nhạt nói: “Làm sao có thể cơ chứ? Cô rất trẻ tuổi, có lúc nhìn qua trông còn trẻ hơn nữa.” Dừng lại một chút, chuyển đổi giọng điệu, “Thật ra thì cũng không có gì cả, là do tôi nghĩ quá nhiều mà thôi, nếu như mà cô lớn hơn tầm hai ba tuổi nữa, thì có thể......” Ông muốn nói rồi lại thôi, sau đó liền đứng thẳng dậy nói lời tạm biệt với cô rồi rời đi.
Hạ Tuyền ngồi ở trên ghế sô pha, hồi tưởng lại bộ dạng suy tư vừa nãy của người đàn ông kia, mà cảm thấy lòng vừa sợ hãi vừa chua xót.
Góc độ trên tấm poster làm cho cô nhìn qua rất giống với mẹ Khang Vũ, có lẽ Diệp Hân cũng đã hỏi về thân thế của cô, không có cha mẹ, dựa vào người khác giúp đỡ mà học xong đại học, cho nên mới có một chút hoài nghi mà thôi.
Thật buồn cười phải không, rốt cuộc thì, đến ngay cả cha ruột cũng không thể nào xác định được người này có phải là con gái của mình hay không.
Hạ Tuyền hít một hơi thật sâu, sau khi ổn định lại cảm xúc thì mở cửa đi ra ngoài, chưa đi được mấy bước thì đã gặp phải Lệ Tịnh Lương một thân tây trang màu xám tro.
Anh dời tầm mắt khỏi tấm hình poster Hạ Tuyền và Chung Lập Dương ôm hôn trên tường, tao nhã lễ phép tránh ra cho cô một lối đi, ưu nhã lịch sự nói: “Ưu tiên phụ nữ.”
Hạ Tuyền vừa nhìn anh đã cảm thấy cả người khó chịu, giống như là không có chỗ nào của anh làm cho cô cảm thấy thuận mắt cả, hai cánh tay cô ôm ngực quan sát anh, chính là không chịu động đậy chút nào. Lệ Tịnh Lương đợi cô một lúc lâu cũng không thấy cô cử động, cuối cùng vẫn đưa mắt lên nhìn bố thí cho cô một ánh mắt, cô cười một tiếng, chợt bắt lấy cổ tay của anh, trực tiếp kéo anh vào căn phòng mà cô nói chuyện với Diệp Hân vừa nãy, hơn nữa còn khóa cửa lại.
Lệ Tịnh Lương không ngờ tới một người phụ nữ luôn nhu nhu nhược nhược sẽ làm ra cái loại động tác này, nên cứ như vậy mà bị cô kéo vào trong.
“Hạ tiểu thư.” Anh có chút buồn cười nói, “Đây là em định làm cái gì?”
Hạ Tuyền nhìn anh dịu dàng cười nói: “Anh đoán không ra sao?”
Lệ Tịnh Lương hếch lông mày lên, nhìn cô đi từng bước một về phía mình, vừa đi vừa lấy chiếc khăn lụa xuống, có một loại dự cảm xấu.
“Lệ tiên sinh sợ cái gì chứ? Một người phụ nữ như tôi đay, có thể làm gì anh chứ?” Hạ Tuyền nắm lấy cà vạt của anh, kéo anh đi từng bước một tới bên cạnh ghế sofa, ngoái đầu lại quyến rũ liếc mắt nhìn anh nói, “Coi như tôi có làm gì anh đi chăng nữa, thì cũng là tôi thua thiệt đi?” Nói xong, cô đột nhiên dùng hết sức, thấy Lệ Tịnh Lương đang đi về phía, cô thuận thế liền đẩy ngã anh lên trên ghế sofa, đè anh xuống rồi hôn thật sâu.
Cuối cùng cũng “đạp” được anh ở dưới chân, đáy lòng Hạ Tuyền xông lên một khoái cảm “đạt được mong muốn”, tay của cô để ở hai bên đầu anh, cắn cánh môi của anh, làm cho nụ hôn của hai người càng sâu hơn. Nụ hôn này kéo dài trong khoảng thời gian không hề ngắn, phải mãi cho đến khi ở bên ngoài có người dùng sức gõ cửa thì mới kết thúc. d/đ/l/q/đ/tiểu ốc
“Hạ Tuyền!” Âm thanh hung hãn của Diệp Minh Tâm khiến cho hai người ở trong phòng không thể nào bỏ qua được, “Mở cửa ra! Đừng tưởng rằng cô không mở cửa thì tôi sẽ không vào được, nhân viên quản lý đâu?! Mau đi tìm chìa khóa lại đây cho tôi, cô ta khẳng định đang ở bên trong, mà Lệ Tịnh Lương cũng khẳng định đang ở đây!”
Không thể không nói, mặc dù chỉ số thông minh của Diệp Minh Tâm không cao, nhưng giác quan thứ sáu lại vô cùng nhạy bén, bọn họ quả thật là ở bên trong.
Diệp tiểu thư vốn đang định đi xem phim cùng với Lệ tiên sinh, mặc dù bộ phim này là do một người đáng ghét diễn, nhưng mà cha đã nói rồi, Lệ tiên sinh sẽ không coi trọng một con hát đâu, nên cô ta cần phải biểu hiện đoan trang như một thiên kim tiểu thư, vì có như vậy thì mới xứng với thân phận hào môn của cô ta.
Cô ta nghĩ thầm thấy cũng đúng, cho nên ép buộc bản thân không đi so đo những thứ kia nữa, nhưng ai mà biết được...... cái con hát này lại không biết tốt xấu như thế cơ chứ!
Cô ta cũng chỉ là đi nhà vệ sinh có một chút thôi, thế nhưng Lệ Tịnh Lương đang đứng yên đợi cô lại đã không thấy tăm hơi đâu rồi, cô hỏi người xung quanh, thì mới biết phòng hóa trang của Hạ Tuyền ở ngay gần! Người đại diện và trợ lý của cô ta còn nói với cô ta rằng Hạ Tuyền đang nói chuyện với cha của cô ở trong căn phòng này, điều này sao có thể chứ? Cha của cô căn bản không có tới đây, chẳng lẽ cô nói chuyện với quỷ!
Tất cả mọi chuyện, ở trong đầu của Diệp Minh Tâm lại biến thành Hạ Tuyền đang lấy cớ để che giấu chuyện vụng trộm với Lệ Tịnh Lương, nhưng lại không biết rằng Diệp Hân thật sự đã tới đây.
Ở trong phòng, Hạ Tuyền nằm ở trên người Lệ Tịnh Lương, bàn tay trắng nõn nắm lấy cà vạt cùng với cổ áo tây trang của anh, thở hổn hển nói: “Phiền phức tới rồi, đây là tầng một, nên anh có thể nhảy ra khỏi cửa sổ.”
Lệ Tịnh Lương cười giễu một tiếng, tròng mắt đen thon dài híp lại: “Nhảy ra khỏi cửa sổ ư?” Anh tựa như đùa cợt hỏi ngược lại, đột nhiên lật người đè cô ở phía dưới, vào lúc cô đang kinh ngạc nhìn chăm chú, thì anh không hề quan tâm đến Diệp Minh Tâm đang gần như phát điên thét chói tai ở bên ngoài, mà một lần nữa cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
“Người phụ nữ mà tôi đã từng hôn qua thì không được phép hôn người đàn ông khác, kể cả là đóng phim cũng không được, nhớ kỹ chưa?”
Trong thoáng chốc, hình như cô đã nghe thấy anh nói như vậy...... Đây là đang ăn dấm của Chung Lập Dương sao, hay chỉ là do không thích người phụ nữ mình đã từng hôn qua hôn một người đàn ông khác, kể cả đó là diễn kịch?
Đếm không xuể. Có khi trong số đó còn bao gồm một bộ phận là đàn ông.
Thật ra thì Hạ Tuyền không cảm thấy bản thân có cái gì đáng để kiêu ngạo cả, ngoại trừ cái ngoại hình coi như là xinh đẹp này. Nhưng đặc điểm duy nhất mà cô thấy kiêu ngạo này, lại chưa bao giờ được Lệ Tịnh Lương để ý tới hơn nữa cũng chưa bao giờ thiếu.
Xinh đẹp, nếu như anh thật sự để ý đến cái này thì chẳng phải trực tiếp về nhà soi gương còn nhanh hơn sao?
Mạnh mẽ cất giấu sự tự ti như có như không cùng với sự quyết tâm không từ bỏ vào trong lòng, Hạ Tuyền dựa vào bờ vai của anh, cảm thụ nhiệt độ của anh, mặc dù Giang Thành đã sắp sang tháng mười một, ngay cả gió biển cũng có chút lạnh, nhưng ở trên người anh lại ấm áp như vậy.
Bờ vai của anh rất rộng lớn, khiến cho cô có cảm giác vô cùng an toàn mà từ trước tới nay chưa từng có khi dựa vào. Cô nghĩ, giá trị của một người đàn ông không chỉ được quyết định bởi những thành tựu của anh, mà còn được quyết định bởi số lượng trách nhiệm mà anh có thể gánh được trên vai, và những trách nhiệm này có giá trị là bao nhiêu.
Trong chốc lát, bàn tay khô ráo ấm áp của Lệ Tịnh Lương từ từ khoác lên bờ eo thon của cô cô, cô hơi chấn động một chút, giống như là cảm ứng được cái gì đó mà ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào anh, anh cụp mí mắt xuống, ngũ quan lạnh lùng anh tuấn giống như phát ra ánh sáng trong màn đêm.
“Hạ Tuyền, tôi rất bận.”
Nói xong, anh không chút lưu tình đẩy cô ra, vì đi giày cao gót nên cô phải lui về phía sau vài bước, suýt chút nữa thì ngã nhào lên trên mặt cát.
Hạ Tuyền có chút chật vật ổn định lại cơ thể, đôi tay nắm chặt thành quyền, còn vô ý thức run rẩy.
“Tôi biết rõ rồi.” Cô mím môi gượng cười nói, “Anh đương nhiên là rất bận.”
Lệ Tịnh Lương đi về phía trước một bước, giúp cô kéo lại chiếc áo khoác tây trang sắp bị trượt xuống, dí sát bên tai cô dịu dàng nói: “Nếu như đã biết rồi, vậy thì cũng không cần phải giở mấy cái trò này nữa, khi nào cần đến chỗ của cô thì tôi sẽ thông báo cho cô, còn đối với bên ngoài, thì cứ làm bộ như không biết gì.” Nói tới đây anh chợt ngừng lại, cúi đầu nhìn vào cánh môi nở nang của cô, chậm rãi hôn một cái.
...... Như thế này được coi là gì vậy, vừa đấm vừa xoa à?
Hạ Tuyền phẫn hận giương mắt trừng anh, anh giống như là cảm thấy chơi đùa rất vui, nên giơ tay lên vuốt vuốt cái mũi của cô, động tác này trong nháy mắt đã khơi dậy lên tâm tình thiếu nữ yên lặng trong cô nhiều năm nay.
Thấy cô đờ đẫn, Lệ Tịnh Lương tiếp tục nói: “Nếu cô muốn tôi sẽ giúp cô, nói cách khác......” Anh cúi đầu, chóp mũi kề chóp mũi với cô, “Tôi đồng ý hợp tác với em.”
“Cho dù lợi thế của tôi thật sự rất ít ỏi sao?” Hạ Tuyền lùi về phía sau, tự giễu cười một tiếng, “Tôi biết rất rõ, coi như là không có tôi, anh cũng vẫn có thể hoàn mỹ vô khuyết hoàn thành chuyện này, biến giải trí Trung Hoa thành sở hữu của công ty AR.”
Lệ Tịnh Lương hết sức dịu dàng nói: “Là em đã tiết lộ những việc này với tôi, em là người chủ chốt chứng minh cho điều này, trong tương lai tôi sẽ cần tới em, em rất hữu dụng.” Nói xong, anh còn vỗ vỗ bả vai của cô, giống như là đang an ủi, “Tài xế đang ở trên bờ chờ em, anh ta sẽ đưa em trở về.” Dứt lời, anh nhấc chân muốn đi, nhưng lại không đi được.
Hạ Tuyền nhanh chóng xoay người ôm lấy anh từ phía sau, nhón chân lên cắn tai trái của anh, dùng là sức lực không hề nhỏ, cắn đến nỗi anh phải nhẹ nhàng kêu lên một tiếng
“Lệ Tịnh Lương, anh đừng có hài lòng vội.” Hạ Tuyền gằn từng chữ một, “Tôi nhất định sẽ có được anh.” Dứt lời, cô buông anh ra, cũng không có quay đầu lại rời đi.
Lệ Tịnh Lương giơ tay lên khẽ vuốt ve bên tai trái bị cắn đau, nhìn chằm chằm vào bóng lưng xinh đẹp quyến rũ của cô, trầm thấp cười yếu ớt.
Vì bộ phim《 Tình yêu không đơn độc 》này sẽ lập tức được công chiếu, mà lễ ra mắt lại được cử hành ở Giang Thành, nên Hạ Tuyền vì bận rộn chuyện này, mà gần đây không có liên lạc cùng Lệ Tịnh Lương.
Lệ Tịnh Lương cũng tự nhiên sẽ không chủ động tới tìm cô, một phần nhỏ của kế hoạch như cô thì nên gác lại trước đã.
Chỉ là, vào đúng dịp này, ở trong lễ ra mắt của《 Tình yêu không đơn độc 》, Hạ Tuyền và Lệ Tịnh Lương lại gặp nhau.
Lệ Tịnh Lương vừa có ý định khai triển ngành giải trí, lại còn vừa là con rể tiêu chuẩn của Diệp Hân, nên có thể hiểu được lý do vì sao anh lại xuất hiện tại lễ ra mắt này.
Nếu như mà anh đến một mình thì càng hoàn mỹ hơn, khi nhìn thấy bộ dạng anh và Diệp Minh Tâm tay nắm tay, Hạ Tuyền ở trong lòng nói.
Giờ phút này Hạ Tuyền đang ở trên sân khấu, mặc một bộ lễ phục xinh đẹp quyến rũ, ngũ quan gần như không được trang điểm, cách ăn mặc thuần khiết trong sáng như vậy lại càng làm nổi bật lên vẻ tinh xảo đặc biệt của cô, cùng với những đường cong đẫy đà. Cô duyên dáng ngồi ở trên ghế, bên cạnh là nam nghệ sĩ đang nổi tiếng Chung Lập Dương, đối phương chăm sóc cô vô cùng chu đáo, thỉnh thoảng lại đưa nước cùng với khăn tay khác nhau cho cô, người chủ trì thấy được hành động của bọn họ, hơn nữa ban tổ chức cũng đã nhắc nhở là phải nhắc tới vụ xì căng đan, cho nên liền thuận nước đẩy thuyền thôi.
“Đây là lần đầu tiên Hạ Tuyền hợp tác với Lập Dương đúng không?” Người chủ trì hỏi. d.đ.l.q.đ.tiểu ốc
Đôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyền bĩu một cái, cười đến hết sức ngượng ngùng: “Đúng vậy.”
“Thế cảm giác lần đầu tiên hợp tác như thế nào?” Người chủ trì tiếp tục hỏi.
Hạ Tuyền không chút chậm trễ nói: “Lập Dương là một diễn viên vô cùng chuyên nghiệp, hợp tác cùng với anh ấy cũng rất dễ dàng, còn có thể học thêm được rất nhiều điều nữa.”
“Ha ha.” Người chủ trì cười cười lộ ra vẻ mặt “Tôi hiểu rồi”, những người xem trực tiếp ở đây thi nhau hò hét muốn hỏi, “Chắc chắn tất cả mọi người đều rất tò mò về những tin tức gần đây, nghe nói cô cùng với Lập Dương đang phim giả tình thật, hẹn hò với nhau, xin hỏi đây có phải là thật không?”
Hạ Tuyền vô ý thức dời tầm mắt đi, quét qua Lệ Tịnh Lương ở hàng ghế đầu, anh đang nghiêng đầu nghe lời nói của Diệp Minh Tâm, chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt hung thần ác sát cùng với hành động nhìn cô chằm chằm này của Diệp Minh Tâm thì cũng biết rằng cô ta đang nói xấu cô, nhưng Lệ Tịnh Lương anh lại còn cười, một bộ dạng như thể rất bất đắc dĩ nhưng lại tán đồng, thật sự là làm cho người xem muốn phát giận.
“Chuyện này......” Hạ Tuyền che miệng cười, không có nói rõ, ngược lại Chung Lập Dương lại trả lời.
“Thuận theo tự nhiên thôi.” Chung Lập Dương nói: “Nếu như chúng tôi ở chung một chỗ, thì nhất định sẽ nói cho mọi người biết, hôm nay chỉ nên nói về bộ phim thôi, mong mọi người hãy bỏ qua hai chúng tôi nhé.” Nói xong, anh còn nắm lấy tay của Hạ Tuyền, làm cho tiếng hoan hô của người xem càng lớn hơn.
Lệ Tịnh Lương mắt nhìn về phía trước, bên tai là lời lảm nhảm khó nghe của Diệp Minh Tâm, anh không hề cho rằng Hạ Tuyền là một người kinh khủng như những gì cô ta nói, nhưng vẫn có thể mặt không đổi sắc mà phụ họa lời của cô ta..., Nếu như Diệp Minh Tâm mà biết được, thì có khi sẽ bị tâm tư của anh làm cho sợ hết hồn mất.
“Bọn họ đều nói rằng nếu như hai người cùng nhau xem bộ phim này thì sẽ vĩnh viễn ân ân ái ái.” Diệp Minh Tâm chợt đổi đề tài, mặt có hơi hồng hồng.
Lệ Tịnh Lương hết sức bình thản nói: “Lăng xê thôi.”
Diệp Minh Tâm nhăn mày lại, hình như có chút bất mãn, Lệ Tịnh Lương khẽ đẩy mắt kính, sửa lại lời nói: “Nhưng mà, nếu cùng nhau xem một chút chắc cũng không sao.” Anh nhìn vào đồng hồ, “Tôi sẽ đẩy lùi hội nghị buổi chiều sang ngày mai.”
Diệp Minh Tâm vui mừng ôm lấy cánh tay của anh, hả hê nói: “Thế thì tốt quá!”
Lệ Tịnh Lương nhàn nhạt cười một tiếng, trong mắt tràn ngập sự cưng chiều, nhưng đáy mắt lại không có một chút xíu ý cười nào, hơn nữa còn không để lại dấu vết thu hồi cánh tay lại.
Hạ Tuyền ở trên sân khấu cắn răng nghiến lợi khi nhìn thấy một màn này, may mắn là bọn họ rất nhanh đã được xuống sân khấu để chuẩn bị rời đi, những chuyện kế tiếp của bọn họ, cô có thể nhắm mắt làm ngơ.
Vậy mà, cô còn chưa có ra khỏi phòng hóa trang, Hứa Cách Phỉ đã đi vào nói: “Diệp tổng cũng tới rồi, đang ở sát vách, nói là muốn gặp em.”
Diệp Hân? Hạ Tuyền có chút do dự, việc Diệp Minh Tâm xuất hiện có thể lý giải được, đó là vì Diệp Hân không thể nào trình diện được nên mới phái cô ta tới đây để đại diện, vừa rồi đúng là ông ta không có xuất hiện tại lễ ra mắt thật, nhưng tại sao bây giờ lại muốn gặp cô?
Mặc dù vô cùng nghi ngờ, nhưng Hạ Tuyền cũng không biểu hiện ra ngoài. Cô dọn dẹp thỏa đáng một chút sau đó ra ngoài cửa quẹo trái, đi gặp mặt Diệp Hân.
“Ngồi xuống đi.”
Sau khi cô đi vào, Diệp Hân không đợi cô chào hỏi đã liền nói ra.
Hạ Tuyền ưu nhã ngồi xuống, cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Diệp Hân vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, cô có chút mất tự nhiên muốn trốn tránh tầm mắt của ông, nhưng đúng lúc này ông lại thu hồi tầm mắt, dịu dàng nói: “Thật ra hôm nay tìm cô tới đây cũng chỉ là do cao hứng nhất thời thôi, cô không cần phải khẩn trương.”
Hạ Tuyền cười một tiếng, không nói gì.
“Tôi vốn không có ý định tới đây, nhưng trái tim lại cứ thúc giục. Chỉ là do tôi vừa mới nhìn thấy tấm poster phim này của cô.” Ông chỉ vào tấm poster《 Tình yêu không đơn độc 》 trên bàn, đó là hình cô và Chung Lập Dương ôm nhau khẽ hôn môi, một đôi uyên ương.
Diệp Hân dùng giọng điệu hết sức phức tạp nói: “Xin mạo muội hỏi một câu, số tuổi thật của Hạ tiểu thư là bao nhiêu?”
Nghệ sĩ khi được ra mắt, thường sẽ nói số tuổi ít hơn thực tế, số tuổi mà Hạ Tuyền truyền ra bên ngoài là 24 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học đã tiến vào cái vòng này chưa được bao lâu, bây giờ Diệp Hân lại hỏi cô về số tuổi thật, nhưng tại sao cô phải nói thật cơ chứ?
“Diệp tổng, tôi 24 tuổi.” Hạ Tuyền cười nói, “Trong công ty có tư liệu về tôi đấy, chẳng lẽ ông không thấy tôi trẻ tuổi như vậy sao?” Dù sao thì cô cũng động tay động chân vào tư liệu.
Diệp Hân lạnh nhạt nói: “Làm sao có thể cơ chứ? Cô rất trẻ tuổi, có lúc nhìn qua trông còn trẻ hơn nữa.” Dừng lại một chút, chuyển đổi giọng điệu, “Thật ra thì cũng không có gì cả, là do tôi nghĩ quá nhiều mà thôi, nếu như mà cô lớn hơn tầm hai ba tuổi nữa, thì có thể......” Ông muốn nói rồi lại thôi, sau đó liền đứng thẳng dậy nói lời tạm biệt với cô rồi rời đi.
Hạ Tuyền ngồi ở trên ghế sô pha, hồi tưởng lại bộ dạng suy tư vừa nãy của người đàn ông kia, mà cảm thấy lòng vừa sợ hãi vừa chua xót.
Góc độ trên tấm poster làm cho cô nhìn qua rất giống với mẹ Khang Vũ, có lẽ Diệp Hân cũng đã hỏi về thân thế của cô, không có cha mẹ, dựa vào người khác giúp đỡ mà học xong đại học, cho nên mới có một chút hoài nghi mà thôi.
Thật buồn cười phải không, rốt cuộc thì, đến ngay cả cha ruột cũng không thể nào xác định được người này có phải là con gái của mình hay không.
Hạ Tuyền hít một hơi thật sâu, sau khi ổn định lại cảm xúc thì mở cửa đi ra ngoài, chưa đi được mấy bước thì đã gặp phải Lệ Tịnh Lương một thân tây trang màu xám tro.
Anh dời tầm mắt khỏi tấm hình poster Hạ Tuyền và Chung Lập Dương ôm hôn trên tường, tao nhã lễ phép tránh ra cho cô một lối đi, ưu nhã lịch sự nói: “Ưu tiên phụ nữ.”
Hạ Tuyền vừa nhìn anh đã cảm thấy cả người khó chịu, giống như là không có chỗ nào của anh làm cho cô cảm thấy thuận mắt cả, hai cánh tay cô ôm ngực quan sát anh, chính là không chịu động đậy chút nào. Lệ Tịnh Lương đợi cô một lúc lâu cũng không thấy cô cử động, cuối cùng vẫn đưa mắt lên nhìn bố thí cho cô một ánh mắt, cô cười một tiếng, chợt bắt lấy cổ tay của anh, trực tiếp kéo anh vào căn phòng mà cô nói chuyện với Diệp Hân vừa nãy, hơn nữa còn khóa cửa lại.
Lệ Tịnh Lương không ngờ tới một người phụ nữ luôn nhu nhu nhược nhược sẽ làm ra cái loại động tác này, nên cứ như vậy mà bị cô kéo vào trong.
“Hạ tiểu thư.” Anh có chút buồn cười nói, “Đây là em định làm cái gì?”
Hạ Tuyền nhìn anh dịu dàng cười nói: “Anh đoán không ra sao?”
Lệ Tịnh Lương hếch lông mày lên, nhìn cô đi từng bước một về phía mình, vừa đi vừa lấy chiếc khăn lụa xuống, có một loại dự cảm xấu.
“Lệ tiên sinh sợ cái gì chứ? Một người phụ nữ như tôi đay, có thể làm gì anh chứ?” Hạ Tuyền nắm lấy cà vạt của anh, kéo anh đi từng bước một tới bên cạnh ghế sofa, ngoái đầu lại quyến rũ liếc mắt nhìn anh nói, “Coi như tôi có làm gì anh đi chăng nữa, thì cũng là tôi thua thiệt đi?” Nói xong, cô đột nhiên dùng hết sức, thấy Lệ Tịnh Lương đang đi về phía, cô thuận thế liền đẩy ngã anh lên trên ghế sofa, đè anh xuống rồi hôn thật sâu.
Cuối cùng cũng “đạp” được anh ở dưới chân, đáy lòng Hạ Tuyền xông lên một khoái cảm “đạt được mong muốn”, tay của cô để ở hai bên đầu anh, cắn cánh môi của anh, làm cho nụ hôn của hai người càng sâu hơn. Nụ hôn này kéo dài trong khoảng thời gian không hề ngắn, phải mãi cho đến khi ở bên ngoài có người dùng sức gõ cửa thì mới kết thúc. d/đ/l/q/đ/tiểu ốc
“Hạ Tuyền!” Âm thanh hung hãn của Diệp Minh Tâm khiến cho hai người ở trong phòng không thể nào bỏ qua được, “Mở cửa ra! Đừng tưởng rằng cô không mở cửa thì tôi sẽ không vào được, nhân viên quản lý đâu?! Mau đi tìm chìa khóa lại đây cho tôi, cô ta khẳng định đang ở bên trong, mà Lệ Tịnh Lương cũng khẳng định đang ở đây!”
Không thể không nói, mặc dù chỉ số thông minh của Diệp Minh Tâm không cao, nhưng giác quan thứ sáu lại vô cùng nhạy bén, bọn họ quả thật là ở bên trong.
Diệp tiểu thư vốn đang định đi xem phim cùng với Lệ tiên sinh, mặc dù bộ phim này là do một người đáng ghét diễn, nhưng mà cha đã nói rồi, Lệ tiên sinh sẽ không coi trọng một con hát đâu, nên cô ta cần phải biểu hiện đoan trang như một thiên kim tiểu thư, vì có như vậy thì mới xứng với thân phận hào môn của cô ta.
Cô ta nghĩ thầm thấy cũng đúng, cho nên ép buộc bản thân không đi so đo những thứ kia nữa, nhưng ai mà biết được...... cái con hát này lại không biết tốt xấu như thế cơ chứ!
Cô ta cũng chỉ là đi nhà vệ sinh có một chút thôi, thế nhưng Lệ Tịnh Lương đang đứng yên đợi cô lại đã không thấy tăm hơi đâu rồi, cô hỏi người xung quanh, thì mới biết phòng hóa trang của Hạ Tuyền ở ngay gần! Người đại diện và trợ lý của cô ta còn nói với cô ta rằng Hạ Tuyền đang nói chuyện với cha của cô ở trong căn phòng này, điều này sao có thể chứ? Cha của cô căn bản không có tới đây, chẳng lẽ cô nói chuyện với quỷ!
Tất cả mọi chuyện, ở trong đầu của Diệp Minh Tâm lại biến thành Hạ Tuyền đang lấy cớ để che giấu chuyện vụng trộm với Lệ Tịnh Lương, nhưng lại không biết rằng Diệp Hân thật sự đã tới đây.
Ở trong phòng, Hạ Tuyền nằm ở trên người Lệ Tịnh Lương, bàn tay trắng nõn nắm lấy cà vạt cùng với cổ áo tây trang của anh, thở hổn hển nói: “Phiền phức tới rồi, đây là tầng một, nên anh có thể nhảy ra khỏi cửa sổ.”
Lệ Tịnh Lương cười giễu một tiếng, tròng mắt đen thon dài híp lại: “Nhảy ra khỏi cửa sổ ư?” Anh tựa như đùa cợt hỏi ngược lại, đột nhiên lật người đè cô ở phía dưới, vào lúc cô đang kinh ngạc nhìn chăm chú, thì anh không hề quan tâm đến Diệp Minh Tâm đang gần như phát điên thét chói tai ở bên ngoài, mà một lần nữa cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
“Người phụ nữ mà tôi đã từng hôn qua thì không được phép hôn người đàn ông khác, kể cả là đóng phim cũng không được, nhớ kỹ chưa?”
Trong thoáng chốc, hình như cô đã nghe thấy anh nói như vậy...... Đây là đang ăn dấm của Chung Lập Dương sao, hay chỉ là do không thích người phụ nữ mình đã từng hôn qua hôn một người đàn ông khác, kể cả đó là diễn kịch?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.