Chương 41
Giản Tư Hải
02/07/2014
Tại phòng làm việc bí mật dưới lòng đất, cặp mắt thâm quầng
vì thiếu ngủ của Samdech nay lại căng lên trước máy vi tính để canh chừng một
chiếc cặp đựng đĩa cứng đang được truyền hình trực tiếp. Người của ông đã kịp
thời có mặt tại một địa điểm thích hợp và thu toàn bộ hình ảnh cần thiết bằng một
chiếc camera cực nhạy. Bằng cách này, ông ta có thể trực tiếp giám sát mục
tiêu. Việc cho người đến mang ổ đĩa đi như Trần Phách gợi ý là điều không thể
và cũng không cần thiết. Vị giáo sư cũng không rời chiếc điện thoại di động
đang chế độ thực hiện cuộc gọi mặc dù ông không hề nói một từ nào. Ông chỉ chú
ý mọi âm thanh từ đầu dây bên kia.
Ông lặng lẽ theo dõi hai mục tiêu cùng một lúc, cho đến khi chiếc điện thoại vang lên những tiếng động dữ dội vọng qua chiếc loa bé xíu. Đã có chuyện, ông áp chặt máy bên tai để đọc những diễn biến phía đầu dây bên kia.
Tuyệt lắm. Samdech mỉm cười khi tiếng đạn tiểu liên réo rắt. Sau tiếng súng là tiếng va chạm kim loại gai óc. Điện thoại tắt rụp.
Samdech hả hê với xảo thuật đánh lừa vệ binh của mình, một lần nữa ông lại chứng minh chỉ huy Heng sovan đúng là một kẻ hữu dũng vô mưu.
Đêm nay, ông đã làm được hai việc tưởng như không thể. Thứ nhất là tạm thời đóng băng thành công chiếc đĩa cứng. Thứ hai, bắt sống tên tù binh ngay trước mũi Heng Sovan. Có lẽ viên chỉ huy sẽ tức vỡ mật ra mà chết khi biết tên tù binh đang nằm trong một chiếc xe y chang cách chiếc anh ta bắn phá những 70 km. Samdech
đã bố trí hai chiếc xe hệt nhau. Xe chở tù nhân thật đi về hướng Viện quân y. Chiếc xe thứ hai đi ngược lên tây bắc, trên chiếc xe nghi binh này ông gắn hai chiếc điện thoại di động đối diện nhau. Khi ông gọi đến chiếc máy thứ nhất, âm thanh phát ra được máy kia thu lại rồi truyền đến một số thuê bao trong tay tên tù binh. Do không biết số thuê bao của tên tù, cho nên muốn xác vị trí của hắn vệ binh phải dò sóng từ máy của ông.
Khi Samdech thực hiện cuộc gọi gián tiếp này, vị trí đầu cuối phát ra từ chiếc xe nghi binh đã đánh lừa Neag. Samdech nâng chiếc li yaja định tự thưởng cho mình một ngụm thì điện thoại nội bộ bất thần reo vang.
- Báo cáo bề trên, tên tù đã tới đích!
- Tốt lắm! Băng bó cho hắn.
Sau sự đắc thắng là một nỗi lo chợt cuộn lên trong lòng Samdech. Vị giáo sư lau vầng trán rịn mồ hôi rồi ngả người xuống ghế. Mình có sai lầm khi mời hắn về đây không nhỉ? Ông tự hỏi lần nữa. Không, hoàn toàn không. Ông tự trấn an. Thực ra vị trí giam cầm Tôn Thất Sắc sẽ lộ ra nếu viên chỉ huy Heng Sovan mở chiếc đĩa cứng trong tay mình. Cho tên tù này vào đây sẽ kéo dài thời gian chúng mở ổ đĩa và như vậy là tốt. Còn nhiều thông tin cốt tử khác đang nằm trong đĩa mà ông cần phải giữ kín đến phút chót, đó là danh tính nạn nhân bị thay não. Lạy trời, mong sao khi Heng Sovan biết thì đâu đã vào đó.
Tên tù không thể biết vị trí Kompun Bannha ở đâu trên bản đồ ngay cả khi hắn đang ở đó. Ngoài ra, ông cũng có thừa thuốc để xóa trí nhớ hắn khi cần. Đại phẫu chỉ diễn ra trong vài giờ và ông cần an toàn tối thiểu trong một ngày nữa. Cho hắn chiêm ngưỡng thỏa thê ‘’Đỉnh tri thức’’ trước khi chấm dứt cuộc phiêu lưu xuẩn ngốc của mình. Điều đáng tiếc nhất của đời người là không làm được việc mình cần trước khi nhắm mắt, vậy cho hắn thỏa mãn mục đích trước khi chết, âu cũng là nhân đức.
Các vụ người nước ngoài mất tích trước đây dù đánh động dư luận mạnh mẽ đến đâu rồi cũng phải chìm lắng. Cách đây vài tháng, một cặp du khách người Nga mất tích bí ẩn trên một bãi biển hoang sơ gần đảo Kaoh Kong. Vụ này chưa kịp chìm xuống thì một nhà báo Úc bị thú dữ ăn thịt trong cánh rừng thâm u thuộc tỉnh Pursat. Khác với những vị khách ưa mạo hiểm trên, họ không có ai thân thích trên đất nước này thì trường hợp Tôn Thất Sắc hoàn toàn khác. Ông ta sang tham dự hội nghị của một ủy ban khoa học mà Samdech là thành viên ban tổ chức. Ngoài đời, Tôn Thất Sắc là bạn thân lâu năm của giáo sư Samdech từ thời cùng nghiên cứu sinh ở Mỹ.
Nếu Tôn Thất Sắc mất tích ở đây, mọi tai mắt sẽ đổ dồn về Samdech. Ông ta sẽ là cái cọc bất đắc dĩ để thân nhân người xấu số bấu víu mà ca thán trong khi cảnh sát lại có một đối tượng cỡ bự để thẩm vấn.
Để tránh những liên lụy và rắc rối nảy sinh, ý tưởng móc nối với phiến quân dàn dựng vụ khủng bố và bắt cóc nhằm đổ thừa cho chúng được Samdech tâm đắc và lên kế hoạch kĩ lưỡng.
Không chỉ có thế, để lo lót sau khi hành động, cũng dày công củng cố mối thân hữu với cảnh sát Siem Reap và quan chức quân sự địa phương bằng nhưng xấp đô-la căng kềnh trong túi. Oái oăm thay, khi thấy bộ ria mép lởm chởm trên khuôn mặt vô cảm của Heng Sovan và những chiếc BTR hủy diệt của hắn đến từ Pnompenh thì ông mới nhận ra mọi quan hệ mình đầu tư bấy lâu nay hoàn toàn nhầm cửa. Mưu sự tại nhân, thành bại tại thiên. Samdech không ngờ khi bắt cóc người bạn thân này lại là dấu chấm hết cho kế hoạch thế kỉ của mình.
Giờ đây, ông đang lâm vào cảnh tứ bề thọ địch. Một pháo đài ngầm sừng sững mà ông dày công xây cất giờ đây đang vỡ vụn không thể cứu vãn. Bấy lâu nay, sự thiếu quyết đoán của Heng sovan vô tình trở thành một đồng minh giúp ông tiến gần mục tiêu hơn bao giờ hết.
Cho đến lúc này Samdech vẫn khẳng định màn kịch vụ khủng bố để bắt cóc Tôn Thất Sắc do ông đạo diễn khá thành công khi hướng được dư luận về phía các nhóm li khai. Ông thích thú khi trong mắt mọi người, ông cũng chỉ là một nạn nhân tội nghiệp. Kế hoạch của ông sẽ thuận chèo mát mái nếu như không có sự cố chết người là con tin phát tín hiệu cấp cứu ra ngoài. Để đối phó nguy cơ bị lộ này, ông liền tung xác không đầu lên rừng như để phát thông điệp với thiên hạ rằng con tin đã chết.
Quá hiểu về quy trình xác định danh tính nạn nhân, để khẳng định một cách khoa học phải qua kiểm tra ADN, mà mẫu ADN của Tôn Thất Sắc lại đang nằm ngoài biên giới. Khi đó mọi đặc điểm trên xác chết sẽ tạm thời được lấy làm căn cứ nhận dạng. Trong lúc cần một cái xác giống Tôn Thất Sắc để ném lên rừng thì trong kho lưu trữ của phòng thí nghiệm chỉ có thi thể không đầu của Son Sen là giống nhau ở bàn chân trái. May thay, mẫu ADN của Son Sen không ai có từ hàng thập niên trừ ông, nên ai đó dám tuyên bố đây là xác Son Sen là vô căn cứ. Không ngần ngại, Samdech bí mật tung xác Son Sen lên hiện trường.
Quả thực, không nằm ngoài dự đoán, hàng trăm tờ báo đưa ra nhận định con tin đã bị sát hại và lên án thủ phạm chính là mấy nhóm tàn quân mất nhân tính đang ẩn náu trong rừng.
Samdech thở phào nhìn đồng hồ, vậy là bất chấp mọi sự cố xảy ra, kế hoạch của ông vẫn chắc như một cỗ xe tăng đang tiến. Mọi đầu mối bại lộ đã bị dập tắt. Tên phá rối nguy hiểm đã chui vào còng sắt. Não Son San đã bóc tách thành công và đang chờ trên bàn mổ. Bây giờ ông chỉ còn dồn tất cả trí lực vào một việc duy nhất, nguy hiểm nhất, và quan trọng nhất. Đó là bí mật bắt cóc vị Tổng Tư lệnh vào phòng thí nghiệm nữa là xong, và giờ phút đó đang đến.
Ông lặng lẽ theo dõi hai mục tiêu cùng một lúc, cho đến khi chiếc điện thoại vang lên những tiếng động dữ dội vọng qua chiếc loa bé xíu. Đã có chuyện, ông áp chặt máy bên tai để đọc những diễn biến phía đầu dây bên kia.
Tuyệt lắm. Samdech mỉm cười khi tiếng đạn tiểu liên réo rắt. Sau tiếng súng là tiếng va chạm kim loại gai óc. Điện thoại tắt rụp.
Samdech hả hê với xảo thuật đánh lừa vệ binh của mình, một lần nữa ông lại chứng minh chỉ huy Heng sovan đúng là một kẻ hữu dũng vô mưu.
Đêm nay, ông đã làm được hai việc tưởng như không thể. Thứ nhất là tạm thời đóng băng thành công chiếc đĩa cứng. Thứ hai, bắt sống tên tù binh ngay trước mũi Heng Sovan. Có lẽ viên chỉ huy sẽ tức vỡ mật ra mà chết khi biết tên tù binh đang nằm trong một chiếc xe y chang cách chiếc anh ta bắn phá những 70 km. Samdech
đã bố trí hai chiếc xe hệt nhau. Xe chở tù nhân thật đi về hướng Viện quân y. Chiếc xe thứ hai đi ngược lên tây bắc, trên chiếc xe nghi binh này ông gắn hai chiếc điện thoại di động đối diện nhau. Khi ông gọi đến chiếc máy thứ nhất, âm thanh phát ra được máy kia thu lại rồi truyền đến một số thuê bao trong tay tên tù binh. Do không biết số thuê bao của tên tù, cho nên muốn xác vị trí của hắn vệ binh phải dò sóng từ máy của ông.
Khi Samdech thực hiện cuộc gọi gián tiếp này, vị trí đầu cuối phát ra từ chiếc xe nghi binh đã đánh lừa Neag. Samdech nâng chiếc li yaja định tự thưởng cho mình một ngụm thì điện thoại nội bộ bất thần reo vang.
- Báo cáo bề trên, tên tù đã tới đích!
- Tốt lắm! Băng bó cho hắn.
Sau sự đắc thắng là một nỗi lo chợt cuộn lên trong lòng Samdech. Vị giáo sư lau vầng trán rịn mồ hôi rồi ngả người xuống ghế. Mình có sai lầm khi mời hắn về đây không nhỉ? Ông tự hỏi lần nữa. Không, hoàn toàn không. Ông tự trấn an. Thực ra vị trí giam cầm Tôn Thất Sắc sẽ lộ ra nếu viên chỉ huy Heng Sovan mở chiếc đĩa cứng trong tay mình. Cho tên tù này vào đây sẽ kéo dài thời gian chúng mở ổ đĩa và như vậy là tốt. Còn nhiều thông tin cốt tử khác đang nằm trong đĩa mà ông cần phải giữ kín đến phút chót, đó là danh tính nạn nhân bị thay não. Lạy trời, mong sao khi Heng Sovan biết thì đâu đã vào đó.
Tên tù không thể biết vị trí Kompun Bannha ở đâu trên bản đồ ngay cả khi hắn đang ở đó. Ngoài ra, ông cũng có thừa thuốc để xóa trí nhớ hắn khi cần. Đại phẫu chỉ diễn ra trong vài giờ và ông cần an toàn tối thiểu trong một ngày nữa. Cho hắn chiêm ngưỡng thỏa thê ‘’Đỉnh tri thức’’ trước khi chấm dứt cuộc phiêu lưu xuẩn ngốc của mình. Điều đáng tiếc nhất của đời người là không làm được việc mình cần trước khi nhắm mắt, vậy cho hắn thỏa mãn mục đích trước khi chết, âu cũng là nhân đức.
Các vụ người nước ngoài mất tích trước đây dù đánh động dư luận mạnh mẽ đến đâu rồi cũng phải chìm lắng. Cách đây vài tháng, một cặp du khách người Nga mất tích bí ẩn trên một bãi biển hoang sơ gần đảo Kaoh Kong. Vụ này chưa kịp chìm xuống thì một nhà báo Úc bị thú dữ ăn thịt trong cánh rừng thâm u thuộc tỉnh Pursat. Khác với những vị khách ưa mạo hiểm trên, họ không có ai thân thích trên đất nước này thì trường hợp Tôn Thất Sắc hoàn toàn khác. Ông ta sang tham dự hội nghị của một ủy ban khoa học mà Samdech là thành viên ban tổ chức. Ngoài đời, Tôn Thất Sắc là bạn thân lâu năm của giáo sư Samdech từ thời cùng nghiên cứu sinh ở Mỹ.
Nếu Tôn Thất Sắc mất tích ở đây, mọi tai mắt sẽ đổ dồn về Samdech. Ông ta sẽ là cái cọc bất đắc dĩ để thân nhân người xấu số bấu víu mà ca thán trong khi cảnh sát lại có một đối tượng cỡ bự để thẩm vấn.
Để tránh những liên lụy và rắc rối nảy sinh, ý tưởng móc nối với phiến quân dàn dựng vụ khủng bố và bắt cóc nhằm đổ thừa cho chúng được Samdech tâm đắc và lên kế hoạch kĩ lưỡng.
Không chỉ có thế, để lo lót sau khi hành động, cũng dày công củng cố mối thân hữu với cảnh sát Siem Reap và quan chức quân sự địa phương bằng nhưng xấp đô-la căng kềnh trong túi. Oái oăm thay, khi thấy bộ ria mép lởm chởm trên khuôn mặt vô cảm của Heng Sovan và những chiếc BTR hủy diệt của hắn đến từ Pnompenh thì ông mới nhận ra mọi quan hệ mình đầu tư bấy lâu nay hoàn toàn nhầm cửa. Mưu sự tại nhân, thành bại tại thiên. Samdech không ngờ khi bắt cóc người bạn thân này lại là dấu chấm hết cho kế hoạch thế kỉ của mình.
Giờ đây, ông đang lâm vào cảnh tứ bề thọ địch. Một pháo đài ngầm sừng sững mà ông dày công xây cất giờ đây đang vỡ vụn không thể cứu vãn. Bấy lâu nay, sự thiếu quyết đoán của Heng sovan vô tình trở thành một đồng minh giúp ông tiến gần mục tiêu hơn bao giờ hết.
Cho đến lúc này Samdech vẫn khẳng định màn kịch vụ khủng bố để bắt cóc Tôn Thất Sắc do ông đạo diễn khá thành công khi hướng được dư luận về phía các nhóm li khai. Ông thích thú khi trong mắt mọi người, ông cũng chỉ là một nạn nhân tội nghiệp. Kế hoạch của ông sẽ thuận chèo mát mái nếu như không có sự cố chết người là con tin phát tín hiệu cấp cứu ra ngoài. Để đối phó nguy cơ bị lộ này, ông liền tung xác không đầu lên rừng như để phát thông điệp với thiên hạ rằng con tin đã chết.
Quá hiểu về quy trình xác định danh tính nạn nhân, để khẳng định một cách khoa học phải qua kiểm tra ADN, mà mẫu ADN của Tôn Thất Sắc lại đang nằm ngoài biên giới. Khi đó mọi đặc điểm trên xác chết sẽ tạm thời được lấy làm căn cứ nhận dạng. Trong lúc cần một cái xác giống Tôn Thất Sắc để ném lên rừng thì trong kho lưu trữ của phòng thí nghiệm chỉ có thi thể không đầu của Son Sen là giống nhau ở bàn chân trái. May thay, mẫu ADN của Son Sen không ai có từ hàng thập niên trừ ông, nên ai đó dám tuyên bố đây là xác Son Sen là vô căn cứ. Không ngần ngại, Samdech bí mật tung xác Son Sen lên hiện trường.
Quả thực, không nằm ngoài dự đoán, hàng trăm tờ báo đưa ra nhận định con tin đã bị sát hại và lên án thủ phạm chính là mấy nhóm tàn quân mất nhân tính đang ẩn náu trong rừng.
Samdech thở phào nhìn đồng hồ, vậy là bất chấp mọi sự cố xảy ra, kế hoạch của ông vẫn chắc như một cỗ xe tăng đang tiến. Mọi đầu mối bại lộ đã bị dập tắt. Tên phá rối nguy hiểm đã chui vào còng sắt. Não Son San đã bóc tách thành công và đang chờ trên bàn mổ. Bây giờ ông chỉ còn dồn tất cả trí lực vào một việc duy nhất, nguy hiểm nhất, và quan trọng nhất. Đó là bí mật bắt cóc vị Tổng Tư lệnh vào phòng thí nghiệm nữa là xong, và giờ phút đó đang đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.