Chương 25: .2: Tình Dục "Trái Luân Thường"
Mễ Mâu Linh Vũ
17/02/2024
Cô có chút ngượng ngùng hỏi "Làm gì vậy?", đồng thời chủ động vòng tay ôm lấy cổ anh ta, thân thể mới tắm sạch sẽ ấm áp, mềm mại, trắng nõn nõn nà, tỏa ra mùi thơm cơ thể nhè nhẹ.
Trên chóp mũi anh ta có mồ hôi nhẹ, cô dùng đầu ngón tay mảnh khảnh lướt qua, hơi dừng lại, lướt đến bên môi anh ta.
Cô nhìn thấy một làn sóng ham muốn trong đáy mắt anh ta.
Sự tĩnh lặng vô biên, nhưng lại dạt dào sự sôi trào.
Người đàn ông mím môi và lấy những ngón tay mỏng manh của cô cho vào miệng.
Tiếng mút nút vang vọng.
Ngay sau đó, anh ta dùng một tay túm lấy chiếc khăn tắm trược ngực của Văn Anh.
Hạ Ninh Huyên ấn cô vào tường, giữ mặt cô, cúi đầu và đặt mạnh môi vào.
“Em vừa mới tắm xong…” cô nhẹ nhàng kháng cự.
“Vậy thì tắm lại lần nữa.” Anh ta luồn đầu ngón tay vào trong khăn tắm của cô, dùng sức kéo một chút.
Tiếng nước nhỏ giọt lại vang lên, chiếc khăn tắm vứt trên mặt đất nhanh chóng bị nước phun làm ướt.
Trạng thái đêm đó của Văn Anh không thích hợp để làm tình, về mặt sinh lý, vết thương còn chưa lành hẳn, nếu anh ta đẩy mạnh thúc vào như vậy, rất có thể cô sẽ bị đụ chết mất. Về mặt tâm lý, cô cũng không thích hợp, khi anh ta dùng ngón tay mở mạnh hai cánh môi bên dưới ra, cô vô cùng sợ hãi, vừa hồi hộp vừa sợ hãi, trong đầu mơ hồ hiện lên cơn ác mộng chiều nay, vì vậy cô yếu ớt rên rỉ thành tiếng, “Ông xã! Đừng..."
Năm ngón tay mảnh khảnh nắm lấy cổ tay người đàn ông, vừa vặn ngăn cản sự xâm nhập của anh ta.
Cô không biết, như vậy sẽ khiêu dâm hơn.
Dụ dỗ anh ta tiến vào hủy diệt.
Anh ta kiên quyết, nhưng động tác của anh ta rất nhẹ nhàng, không thực sự làm tổn thương đến cô.
Cô rất lo lắng, phần thân dưới của cô liên tục tê tái và yếu ớt, chỉ cần chạm nhẹ là cô nhạy cảm đến mức run rẩy.
Anh ta gần như bị si mê, muốn cơ thể của cô, yêu những bộ phận riêng tư của cô không nỡ buông tay. Dù không vào được cũng phải sờ từ lớp vỏ ngoài cùng vào trong, cảm nhận từng nếp nhăn li ti trên đôi môi mật, rồi luồn ngón tay vào dọc theo đường thịt đầy đặn và hẹp hòi của đôi môi âm hộ mỏng manh của cô và ở đó chà đi chà lại.
Cô thở hổn hển quyến rũ, theo tiết tấu ra vào của anh, mỗi lần bị xâm nhập, cô đều rên rỉ bất lực, suýt chút khóc thành tiếng đáng thương, nhưng mỗi khi anh ta rút ngón tay ra một chút, cô rên rỉ thật lâu, giống như con mèo ngoan, cực kỳ cuồng nhiệt khó kìm nén, kiểu rên giường này lọt vào tai anh ta, không thể nghi ngờ tiếng đó nghe rất hay.
Sợ bị xâm nhập thô bạo, điều này khiến hạ bộ của cô lúc này vừa siết chặt vừa nhạy cảm, hai lớp vỏ cứ theo bản năng co rút lại, cố gắng chống cự sự xâm phạm nhưng vẫn bị anh ta từng lớp từng lớp mở ra, hai ngón tay đút vào thật sâu và vuốt ve, quá trình đáng xấu hổ này khiến cô tiết ra một ít mật dịch.
Quá trình này mặc dù khiến cô lo lắng nhưng không khiến cô khóc thét vì sợ hãi, dù sao người đàn ông trước mặt cô cũng là chồng cô chứ không phải kẻ hiếp dâm trong mộng, nhưng sau đó cô được quay lưng lại, chỉ có thể nhìn vào bức tường, giây phút đó Văn Anh hơi bối rối, vì tư thế này khiến cô nhớ đến người đàn ông đó—đối tượng ngoại tình của cô.
Làm thế nào cô có thể nghĩ về người đàn ông đó vào lúc này?
Không được!
Tâm lý tự trách này khiến cô càng lúc càng căng thẳng, cặp mông nhỏ nhắn căng tròn hếch lên, đầy gợi cảm và đàn hồi, chẳng mấy chốc, chính giữa cặp mông trắng nõn mềm mại đã bị một vật cứng lớn nóng bỏng áp lên.
Nếu anh ta dùng thứ sát khí này trực tiếp đâm vào cô, bản thân Văn Anh cũng không hề nghi ngờ, thân thể của cô sẽ bị anh thúc mạnh, hai đầu bàn chân kiễng chân lên.
Vết thương nơi vùng kín của cô tuy nhỏ, nhưng còn chưa lành hẳn, anh ta cũng không cưỡng ép chiếm hữu cô, dục vọng dâng trào ra vào giữa hai bờ môi được cô kẹp ở giữa, cơ thể cô đung đưa, quầng trán áp lên trên tường, trong làn sương của hơi nước, thỉnh thoảng cô lại thấy cái đầu tròn màu tím thò ra thò vào.
Cô cũng thường làm như vậy với người đàn ông đó, trong khách sạn nằm, ngồi, quỳ, cô phải phô bày toàn bộ phần thân dưới của mình cho anh ta, mỗi khi bị người đàn ông nhào nặn, liếm láp, chà xát mạnh, cô sẽ chảy rất nhiều rất nhiều dịch tình sền sệt, bụng dưới có cảm giác tê tái, co rút, bên trong giống như có máy bơm nước, có dòng nước đều đặn chảy ngang.
Trên chóp mũi anh ta có mồ hôi nhẹ, cô dùng đầu ngón tay mảnh khảnh lướt qua, hơi dừng lại, lướt đến bên môi anh ta.
Cô nhìn thấy một làn sóng ham muốn trong đáy mắt anh ta.
Sự tĩnh lặng vô biên, nhưng lại dạt dào sự sôi trào.
Người đàn ông mím môi và lấy những ngón tay mỏng manh của cô cho vào miệng.
Tiếng mút nút vang vọng.
Ngay sau đó, anh ta dùng một tay túm lấy chiếc khăn tắm trược ngực của Văn Anh.
Hạ Ninh Huyên ấn cô vào tường, giữ mặt cô, cúi đầu và đặt mạnh môi vào.
“Em vừa mới tắm xong…” cô nhẹ nhàng kháng cự.
“Vậy thì tắm lại lần nữa.” Anh ta luồn đầu ngón tay vào trong khăn tắm của cô, dùng sức kéo một chút.
Tiếng nước nhỏ giọt lại vang lên, chiếc khăn tắm vứt trên mặt đất nhanh chóng bị nước phun làm ướt.
Trạng thái đêm đó của Văn Anh không thích hợp để làm tình, về mặt sinh lý, vết thương còn chưa lành hẳn, nếu anh ta đẩy mạnh thúc vào như vậy, rất có thể cô sẽ bị đụ chết mất. Về mặt tâm lý, cô cũng không thích hợp, khi anh ta dùng ngón tay mở mạnh hai cánh môi bên dưới ra, cô vô cùng sợ hãi, vừa hồi hộp vừa sợ hãi, trong đầu mơ hồ hiện lên cơn ác mộng chiều nay, vì vậy cô yếu ớt rên rỉ thành tiếng, “Ông xã! Đừng..."
Năm ngón tay mảnh khảnh nắm lấy cổ tay người đàn ông, vừa vặn ngăn cản sự xâm nhập của anh ta.
Cô không biết, như vậy sẽ khiêu dâm hơn.
Dụ dỗ anh ta tiến vào hủy diệt.
Anh ta kiên quyết, nhưng động tác của anh ta rất nhẹ nhàng, không thực sự làm tổn thương đến cô.
Cô rất lo lắng, phần thân dưới của cô liên tục tê tái và yếu ớt, chỉ cần chạm nhẹ là cô nhạy cảm đến mức run rẩy.
Anh ta gần như bị si mê, muốn cơ thể của cô, yêu những bộ phận riêng tư của cô không nỡ buông tay. Dù không vào được cũng phải sờ từ lớp vỏ ngoài cùng vào trong, cảm nhận từng nếp nhăn li ti trên đôi môi mật, rồi luồn ngón tay vào dọc theo đường thịt đầy đặn và hẹp hòi của đôi môi âm hộ mỏng manh của cô và ở đó chà đi chà lại.
Cô thở hổn hển quyến rũ, theo tiết tấu ra vào của anh, mỗi lần bị xâm nhập, cô đều rên rỉ bất lực, suýt chút khóc thành tiếng đáng thương, nhưng mỗi khi anh ta rút ngón tay ra một chút, cô rên rỉ thật lâu, giống như con mèo ngoan, cực kỳ cuồng nhiệt khó kìm nén, kiểu rên giường này lọt vào tai anh ta, không thể nghi ngờ tiếng đó nghe rất hay.
Sợ bị xâm nhập thô bạo, điều này khiến hạ bộ của cô lúc này vừa siết chặt vừa nhạy cảm, hai lớp vỏ cứ theo bản năng co rút lại, cố gắng chống cự sự xâm phạm nhưng vẫn bị anh ta từng lớp từng lớp mở ra, hai ngón tay đút vào thật sâu và vuốt ve, quá trình đáng xấu hổ này khiến cô tiết ra một ít mật dịch.
Quá trình này mặc dù khiến cô lo lắng nhưng không khiến cô khóc thét vì sợ hãi, dù sao người đàn ông trước mặt cô cũng là chồng cô chứ không phải kẻ hiếp dâm trong mộng, nhưng sau đó cô được quay lưng lại, chỉ có thể nhìn vào bức tường, giây phút đó Văn Anh hơi bối rối, vì tư thế này khiến cô nhớ đến người đàn ông đó—đối tượng ngoại tình của cô.
Làm thế nào cô có thể nghĩ về người đàn ông đó vào lúc này?
Không được!
Tâm lý tự trách này khiến cô càng lúc càng căng thẳng, cặp mông nhỏ nhắn căng tròn hếch lên, đầy gợi cảm và đàn hồi, chẳng mấy chốc, chính giữa cặp mông trắng nõn mềm mại đã bị một vật cứng lớn nóng bỏng áp lên.
Nếu anh ta dùng thứ sát khí này trực tiếp đâm vào cô, bản thân Văn Anh cũng không hề nghi ngờ, thân thể của cô sẽ bị anh thúc mạnh, hai đầu bàn chân kiễng chân lên.
Vết thương nơi vùng kín của cô tuy nhỏ, nhưng còn chưa lành hẳn, anh ta cũng không cưỡng ép chiếm hữu cô, dục vọng dâng trào ra vào giữa hai bờ môi được cô kẹp ở giữa, cơ thể cô đung đưa, quầng trán áp lên trên tường, trong làn sương của hơi nước, thỉnh thoảng cô lại thấy cái đầu tròn màu tím thò ra thò vào.
Cô cũng thường làm như vậy với người đàn ông đó, trong khách sạn nằm, ngồi, quỳ, cô phải phô bày toàn bộ phần thân dưới của mình cho anh ta, mỗi khi bị người đàn ông nhào nặn, liếm láp, chà xát mạnh, cô sẽ chảy rất nhiều rất nhiều dịch tình sền sệt, bụng dưới có cảm giác tê tái, co rút, bên trong giống như có máy bơm nước, có dòng nước đều đặn chảy ngang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.