Âm Quan Minh Thê

Chương 24

Tam Độ Xuân Thu

01/08/2020

Trong phòng phẫu thuật xử lí một đứa trẻ sơ sinh là chuyện rất nhạt nhẽo,tôi và Thiệu Vũ Cẩn thì thầm nói chuyện này chuyện khác,cũng thấy những người phụ nữ vội vội vàng vàng ra vào phòng phẫu thuật

Trong những người này,có những cô gái mới 20 ,cũng có thiếu phụ tầm 3,4 chục,thậm chí còn có cả nữ sinh đang mặc đồng phục trường

Lúc đầu việc những người này tụt quần nằm lên bàn phẫu thuật cảm giác là một chuyện khá tế nhị,nhưng mà nhìn nhiều rồi,mỗi lần nhìn thấy một đứa trẻ sơ sinh bị lôi ra từ trong cơ thể họ,cùng với máu tươi bắn ra cùng,một cảm giác kinh tởm buồn nôn nổi lên trong lòng

“ đại sư huynh,đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng của đệ..ọe…sau này huynh kêu đệ đến bệnh viện phụ sản,đệ sẽ liều với huynh …ọe ọe”

Sau khi nôn mấy phút trong nhà vệ sinh,sắc mặt tôi xanh xao nhìn Thiệu Vũ Cẩn nói,vừa nghĩ đến dáng vẻ của mấy đứa trẻ sơ sinh kia,dạ dày tôi lại quặn thắt cồn cào,lúc trưa còn đến nhà ăn bệnh viện ăn cơm,cảm giác như trong đồ ăn tràn ngập mùi vị máu tươi

“ tầm hiểu biết của đệ quá ít,vì vậy mới thấy buồn nôn,đợi hôm nào quen rồi,sẽ phát hiện ra những thi thể trẻ sơ sinh này,thực ra không khác gì với thịt xông khói treo trong nhà đâu” Thiệu Vũ Cẩn vỗ lưng tôi,trêu đùa

Thịt xông khói? Trưa này tôi ăn thịt xông khói đó,ọe ọe…

Cả ngày ngôi trong phòng phẫu thuật xem bác sĩ làm việc,khiến tôi cả đời này cũng không quên được,cho đến 6h tối,bác sĩ đã tan làm,tôi cuối cùng cũng giải thoát khỏi cảm giác buồn nôn

Thiệu Vũ Cẩn nhìn dáng vẻ bất lực của tôi,cũng lắc đầu,sau đó mở mấy thùng rác y tế trong phòng phẫu thuật ra,lấy túi vô trùng ở trong đó ra

Trong túi vô trùng đựng những thi thể trẻ sơ sinh phẫu thuật lấy ra lúc ban ngày,đồng thời còn trộn lẫn với máu tươi cùng cấu tạo mềm nhũn của những đứa bé,những thứ này đều được Thiệu Vũ Cẩn vứt vào trong xe dọn dẹp

Trong xe dọ dẹp rác thải y tế đó,còn có những thứ bỏ đi từ các cuộc phẫu thuật,ví dụ kim tiêm một lần,bình thuốc.đương nhiên,nhiều hơn là những bộ phận từ trong cơ thể người,ví dụ như tuyến sữa mắc bệnh,tử cung mọc u,còn có tay chân của người

Những thứ này,lấp đầy chiếc xe ,được Thiệu Vũ Cẩn đưa đến lò hỏa thiêu sau bệnh viện

Dâng hương,đốt tiền giấy,làm pháp sự,siêu độ những thi thể này xong,Thiệu Vũ Cẩn nhận lấy tiền công,cùng những chiếc hũ đựng đầy linh anh,đưa chúng rời khỏi bệnh viện

Sau khi rời khỏi bệnh viện,Thiệu Vũ Cẩn không lập tức trở về cửa hàng,mà đưa tôi đến ngoại ô thị trấn Tinh Thủy,sau đó dừng lại bên một dòng sông

\dòng sông này tên là sông Tinh Thủy,lấy tên thị trấn đặt tên,thời gian lúc này đã là 8 h tối,nhiệt độ không khí có chút lành lạnh,trên mặt nước còn có một lớp sương trắng

“ đại sư huynh,huynh đưa đệ đến đây làm gì?” tôi run lên một cái,hỏi Thiệu Vũ Cẩn

“ Đợi lát nữa đệ sẽ biết”

thiệu vũ cẩn nói xong,lôi ra một xâu tiền đồng,vứt vào trong dòng sông

Nước sông trong vắt,ánh trăng xuyên qua lớp sương chiếu rọi vào đáy sông,những đồng tiền này cũng tỏa ra ánh sáng



Không bao lâu,lớp sương bao phủ trên mặt nước,tôi thấp thoáng nghe thấy một âm thanh mái chèo vỗ sóng

Sau đó,một chiếc thuyền cá cũ nát xuyên qua lớp sương mù dày đặc,xuất hiện trước tầm mắt của tôi,trên thuyền ,một lão ngư phu đội nón rộng vành,mặc áo tơi,trong tay cầm một mái chèo ,chèo thuyền đến nơi mà tiền đồng được vứt xuống Sau một âm thanh nước văng tung tóe,một tấm lưới đánh cá được lão ngư phu đó quăng xuống,đợi đến khi thu lưới về,những đồng tiền trong nước cũng được kéo lên thuyền

Lão ngư phu cúi người xuống,bắt đầu cẩn thận đếm số lượng tiền đồng,sau đó ngẩng đầu lên bờ nhìn chúng tôi

Dưới ánh trang,trên người lão ngư phu tỏa ra một làn sương mù màu đen,nửa khuôn mặt của ông ta đã mục rữa,thấp thoáng có thể nhìn thấy cả xương,ông ta mở miệng,lộ ra hai hàm răng ố vàng

“hôm nay cậu thu được 30 linh anh,phải đưa 30 đồng tiền,còn thiếu 10 đồng”

Lão ngư phu âm thanh khàn đặc,nghe giống như là người đã chết

Thiệu Vũ Cẩn cười : “ quỷ ông,chúng ta đã quen biết nhiều năm như vậy rồi,thôi đi”

Ông già được gọi là quỷ ông đó lắc đầu : “ giao tình là giao tình,quy tắc là quy tắc,không hủy được,nếu như cậu không đưa,tôi có thể phái người đến cửa hàng cậu thu”

“ thật là một ông già ngoan cố” Thiệu Vũ Cẩn lắc đầu, sau đó có chút không tình nguyện lấy mười tiền đồng ra,,vứt vào trong mặt nước

10 xu tiền đồng này đưa xong,ông già kia gật đầu,lúc này mới hài lòng rời đi,trong âm thanh tiếng chèo thuyền,chiếc thuyền cá từ từ biến mất trong màn sương

“ đại sư huynh,quỷ ông này là ai?” nhìn thấy chiếc thuyền biến mất,tôi hỏi

“ một người thu thuế đến từ quỷ gian”

Thiệu Vũ Cẩn nói : “ cô hồn dã quỷ của dương gian,đều là con dân của quỷ gian,đạo gia chúng ta lấy những cô hồn dã quỷ này buôn bán,hoặc là làm ăn với những ngừời của quỷ gian,đều phải nộp thuế,còn 30 đồng tiền minh giới vừa nãy vứt vào trong nước,chính là số tiền thuế cần nộp sau khi thu nạp những linh anh này

Tôi ù ù cạc cạc gật đầu,đồng thời cuxg nghe được một từ ngữ quan trọng trong lời của Thiệu Vũ Cẩn

“ đại sư huynh,quỷ gian rốt cuộc là nơi như thế nào?” tôi vội vàng hỏi,bóng dáng của Hứa Thiến bất chợt hiện lên trong đầu tôi\

“ người đi đường dương gian,quỷ đi đường âm gian,còn quỷ gian chính là thế giới thứ 3 ngoài âm gian và dương gian,được tạo thành từ những cô hồn dã quỷ không thể quay về âm gian cùng người của đạo gia ,quỷ gian cũng giống thế giới thực có quy định riêng của mình,chúng ta nạp thuế cho quỷ gian cũng là một trong những quy định đó”

thiệu Vũ Cẩn nhẫn nại trả lời tôi sau đó nói : “ Đỗ minh,nếu như đệ đã gia nhập đạo gia,sau này sớm muộn cũng qua lại với những thứ này,đệ vì người vợ minh hôn,cuối cùng là muốn đi đến quỷ gian,bây giờ ta nói với đệ những chuyện này,cũng là giúp đệ đến lúc đó đã có chút chuẩn bị”

“ vậy có phải là nói,nếu như đệ ngồi lên chiếc thuyền của quỷ ông đó,thì có thể đi vào quỷ gian với ông ta?” tôi hỏi

Thiệu Vũ Cẩn gật đầu : “ chỉ cần đệ có thể hối lộ đủ cho ông ta,ông ta có thể đưa đệ đến quỷ gian,nhưng bây giờ nền tảng của đệ có hạn,quỷ gian lại là nơi nguyy hiểm,nếu như đệ đi,đừng nói có thể tìm được vợ hay không,chỉ sợ ngay cả an nguy của bản thân cũng khó bảo đảm”

tôi lo lắng nhìn về con đường chiếc thuyền cá đó đi,chí ít,hôm nay toi đã biết được một con đường đi đến quỷ gian,còn chuyện của Hứa Thiến sau này,tôi chí ít cũng đã có được manh mối



“ được rồi,thời gian không còn sớm nữa,chúng ta về thôi,sư phụ chắc là đang đợi chúng ta về ăn cơm đó”

Tôi nhìn con đường trên sông một lần nữa,sau đó ngồi lên xe máy rời khỏi bờ sông

Lúc tôi và Thiệu vũ Cẩn về cửa hàng,thì nhìn thấy chiếc audi 3 tháng trước lại dừng ở cửa,người đàn ông trước đây mang vợ đến khuôn mặt sáng ngời,đang ngồi trong nhà nói chuyện vui vẻ với Dư Thiên Hòa

“ đạo trưởng,vốn dĩ là lúc đó ngài nói uống nước bùa có con tôi không tin đâu,nhưng một tuần trước tôi đã đưa vợ đến bệnh viện kiểm tra,bác sĩ nói,cô ấy thật sự đã mang bầu,haha,Đường Phú tôi qua hai năm nữa là 40 tuổi rồi,hôm nay gia đình cuối cùng cũng có hậu duệ”

Người đàn ông này khuôn mặt niềm nở nói,sau đó lôi ra một xấp chi phiếu dày côm,cung kính nhúi vào tay Dư Thiên Hòa: “ đạo trưởng,lúc có tuy tôi nói là duyên phận vô giá,nhưng mà ngài giúp tôi có người nối dõi,cho dù thế nào,tôi cũng phải biểu thị chút tấm lòng mới được”

Tôi và Thiệu Vũ Cẩn vừa bước vào cửa thì thấy người đàn ông này đưa xấp chi phiếu dày cộm và tay Dư ThiênHòa,không khỏi ngơ ngác

Bình thường người đến cửa hàng chúng tôi xin con,thông thường đều chỉ đưa mấy trăm tệ,mà xấp chi phiếu này ít cũng hơn 2 vạn tệ,làm cho tôi kinh ngạc,cảm thấy người có tiền không ra tay thì thôi ,đã ra tay thì đều phóng khoáng như thế”

Lần này,Dư Thiên Hòa cũng không chối từ,gật đầu nhận lấy tiền : “ tôi là người của đạo gia,đương nhiên sẽ không làm ăn giả dối,ông chủ Đường nghĩ nhiều rồi”

Đường Phú cười,lôi bốn thiệp mời trong túi ra sau đó nói với Dư Thiên Hòa : “ đạo trưởng là thế này,biết được vợ mang thai,vì vậy ngày mai định tổ chức một bữa tiệc ở quê vợ,đến lúc có mong có sự góp mặt của đạo trưởng,cùng đồ đệ đến tham dự”

Dư Thiên Hòa gật đầu nói với Đường Phú : “ quả thật đây là chuyện đáng chúc mừng,có điều,tôi đã quen với nghèo khó ,không làm quen được với kiểu tiệc tùng đó,để 3 đồ đệ đi là được rồi,cũng để cho chúng gặp mặt người này người nọ”

Đường Phú có chút giật mình với sự từ chối của Dư Thiên Hòa,nhưng gật đầu rất nhanh chóng: “ ừm,được,cũng được,mấy đồ đệ của ngài cũng là rồng phượng,đến lúc đó chsung tôi nhất định sẽ chiêu đãi thật tốt”

Sau đó,Đường Phú nói thêm mấy câu với Dư Thiên Hòa rồi lập tức rời đi

“ tiểu sư đệ,nhanh giúp sư phụ tính xem,khoản tiền đó chúng ta rốt cuộc kiếm được bao nhiêu?”

Đường phú đi rồi chúng tôi lập tức bước lên,Trương Đào sáng mắt nhìn xấp chi phiếu trên bàn ,hưng phấn nói với tôi

Nhưng mà,Dư Thiên Hòa nghiêm nghị nhìn chúng tôi : “ tiền tài là vật ngoài thân,thân là người đạo gia,nhớ kĩ không được để danh lợi làm mờ mắt,phải kiên cường tấm lòng ban đầu,nếu không làm sao làm được chuyện lớn?”

Chúng tôi lập tức nghiêm chỉnh lại,còn Trương Đào khổ sở lùi vào trong phòng : “ được,vậy…con đi làm cơm trước nhé”

“ làm cơm gì chứ,hôm nay kiếm được số tiền lớn như vậy,sư phụ đưa các con ra ngoài ăn”

Dư Thiên Hòa thay đổi biểu cảm nghiêm túc,sau đó quan sát chúng tôi : “ ngày mai 3 đứa phải đi tham gia tiệc ở nhà Đường Phú,đợi ăn cơm xong sẽ phát cho các con ít tiền sửa soạn bản thân,không thể làm mất thể diện được”

Nghe vậy,ba người chúng tôi đưa mắt nhìn nhau,còn nhớ lúc nãy Dư Thiên Hòa nói với chúng tôi kiên trì trái tim,không quên nguyện ước ban đầu..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Quan Minh Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook