Quyển 1 - Chương 13: ÁM SƯ LÀ THẾ NÀO
Ẩn Nặc Trần Hiêu
22/04/2013
“ Hà! Tử Long, sớm a!” Thanh âm quen thuộc vang lên bên tai Tử Long, vẫn là một thân quần áo vàng nhạt, vẫn là khuôn mặt tươi cười đẹp đẽ, không chút khách khí an vị bên cạnh Tử Long.
Tử Long lộ ra vẻ tươi cười, nói: “ Chào.”
Toàn bộ phòng học đột nhiên lại an tĩnh, những ánh mắt lại một lần ngưng tụ trên người Tử Long.
“ Oa, Tử Long, thanh âm ngươi nói chuyện thật dễ nghe nga, thật nhiều từ tính, thật nhiều mị lực, tiếng nói nguyên lai thật êm tai, thế nào mà ta lại không biết sớm chứ, uy, tiếng nói của ngươi làm sao được vậy, dạy cho ta, xem tiếng nói của ta sẽ có dạng gì.” Tư Không Tĩnh như phát hiện ra một đại lục mới nói với Tử Long. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
“ …” Tử Long nhất thời không nói gì.
Đúng lúc này, một nữ nhân mặc trường bào màu trắng xuất hiện bên ngoài cửa phòng, hình dáng chừng hơn bốn mươi tuổi, có phong vận của nữ nhân thành thục.
“ Chào tất cả, ta là hộ lý sư tên Đông Phương Tú Lệ, các ngươi có thể gọi là Đồng Phương lão sư, bài đầu tiên sẽ do ta dạy cho các ngươi, sau đó có gì không hiểu thì có thể tới tìm ta, không biết bây giờ mọi người còn có vấn đề gì không?” Đông Phương Tú Lệ mỉm cười nói. Sau đó đôi mắt đảo qua mỗi một học sinh, khi nàng nhìn thấy Tử Long, thì nở nụ cười thật thâm ý sâu sắc.
“ Tốt, không thành vấn đề, bây giờ chúng ta bắt đầu học, kỳ thật làm hộ lý sư chỉ là công tác phụ trợ dã liệu sư, nhưng muốn làm hộ lý sư tốt cũng phải biết một ít trị liệu thuật, như vậy lúc trị liệu sư còn chưa có mặt thì chúng ta có thể tạm thời giảm bớt sự thống khổ cho bệnh nhân, trị liệu thuật cũng là một loại khống tố thuật, khống tố thuật là cảm thụ các thuộc tính tinh hoa trong thiên địa, dùng tinh thần lực để khống chế, nhưng cũng không phải là ai cũng có khả năng cảm thụ được thiên địa tinh hoa, cũng không phải cảm thụ được thiên địa tinh hoa thì có thể khống chế, trị liệu thuật có thể cảm giác khống chế Thủy tinh hoa cùng Mộc tinh hoa, Thủy tinh hoa cùng Mộc tinh hoa đều có tác dụng chữa trị rất lớn, hơn nữa sinh mệnh lực cũng rất lớn, có thể sử dụng làm trị liệu thuật…”
Trong lòng Tử Long như có sở ngộ, nhưng sau khi buổi học kết thúc Tử Long đi như chạy ra khỏi phòng học, hắn bắt đầu có điểm chịu không nổi ánh mắt của đông đảo nữ sinh, nhìn hắn như là động vật bị người đi tham quan.
Trở lại biệt thự đã thấy Hoa Nạp Đức đã về, Tử Long trợn mắt nhìn hắn, Hoa Nạp Đức còn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy hình dạng kinh khủng của Tử Long, trong lòng cũng không khỏi nhảy lên.
“ A Đức, đều là chuyện tốt do ngươi làm.” Tử Long tức giận nói.
“ Ta…Ta làm sao ?” Hoa Nạp Đức sợ hãi nói.
“ Ngươi làm sao vậy! Nếu không phải ngươi, ta thế nào bị điều tới hộ lý ban, nếu không ngươi, ta thế nào bị…” Tử Long càng nói càng tức giận, làm Hoa Nạp Đức hoảng sợ đến liên tục lui về phía sau, đột nhiên Ba Ba cũng nhảy đến trước mặt Tử Long, nhìn dáng dấp Tử Long tức giận, nắm tay nhỏ xíu không khỏi nắm chặt, cũng hướng Hoa Nạp Đức làm ra hình dạng như rất tức giận.
“ Tử Long lão đại, ngươi không phải nói…Không sao cả sao, thế nào…” Hoa Nạp Đức cẩn thận nhìn Tiểu Long nói.
“ Ta nói vậy sao? Ta lúc nào nói qua.” Tử Long suy nghĩ nói.
“ Nói qua, thế nào chưa nói qua, ngay khi phát viện chương đã có nói qua.” Hoa Nạp Đức có chút sốt ruột nói.
“ Nga? Ta đã quên, ta thế nào không nhớ rõ.” Tử Long vẫn như cũ nhìn chằm chằm Hoa Nạp Đức, Ba Ba nhìn thoáng qua Tử Long, cũng học theo, mắt to thẳng trừng Hoa Nạp Đức.
Trong lòng Hoa Nạp Đức kêu khổ, sớm biết như vậy, hắn cũng không dám dở trò đẩy Tử Long đưa tới hộ lý ban.
“ Bỏ đi, bây giờ đã không còn đường lui nữa, tạm tha cho ngươi.” Tử Long nói xong đi lên lầu hai.
“ Ka ki, ka ki” Ba Ba liếc mắt nhìn Hoa Nạp Đức, vẻ mặt đắc ý, cũng theo Tử Long đi lên lầu hai.
“ Hô” Hoa Nạp Đức thở ra một hơi thật dài, trong lòng nghĩ đến, một cửa này cuối cùng hắn cũng đi qua, mong muốn Tử Long không có việc gì thì đừng nhớ tới là được rồi.
Thời gian một tháng chỉ chớp mắt là đã qua, Tử Long ở trong một tháng này, chịu được ba bốn mươi nữ sinh dùng ánh mắt chán ghét nhìn mình cùng Tư Không Tĩnh mỗi ngày hô to gọi nhỏ, thuận tiện học tập một ít tri thức hộ lý và một ít dược vật trị liệu cơ bản. Nhưng cũng không có thứ hắn muốn, đến tột cùng làm sao có thể đột phá hạn chế của ám sư, hắn vẫn như cũ không có manh mối, mà từng ngày đêm cứ trôi qua, mỗi một lần mặt trời xuống núi đều biểu thị sinh mệnh của hắn giảm đi một ngày đêm. Nhưng trong lòng Tử Long chẳng bao giờ buông tha qua, trong lòng luôn giữ mãi một loại cố chấp, một loại tín niệm thật kiên định. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Trong biệt thự Tử Long cùng Hoa Nạp Đức ngồi trên sô pha, nhìn những tiết mục linh tinh buồn chán trên màn hình, thường thường cũng trò chuyện vài câu.
“ Tử Long, sau này ra cửa nên cẩn thận một chút, trên đại lục gần đây đi ra một ám sư, phàm là nơi nào hắn đến, tiên huyết thành sông, gặp người là giết.” Hoa Nạp Đức nhìn những tiết mục trên màn hình chậm rãi nói với Tử Long. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Tử Long nghe được hai chữ ám sư thì thân hình chấn động, lại có ám sư xuất hiện, đây là ám sư thứ ba hắn biết đến đang tồn tại: “ Na, không ai ngăn cản sao?” Tử Long che giấu sự ngạc nhiên trong nội tâm nhàn nhạt nói.
“ Ngươi không biết đâu, tốc độ của ám sư kinh khủng cỡ nào, tam đại đế quốc phân biệt phái hai vương cấp cao thủ tróc nã hắn, kết quả sáu vương cấp cao thủ dĩ nhiên lại không bắt được một ám sư, có người nói hắn chỉ là một thứ vương cấp ám sư, thì có thể tưởng tượng thực lực của hắn cường mãnh cỡ nào a.” Hoa Nạp Đức vẻ mặt hướng tới nói.
“ Vậy gần đây hắn xuất hiện qua nơi nào?” Tử Long cười cười nhìn Hoa Nạp Đức, làm vẻ lơ đãng hỏi.
“ Nghe nói gần đây hắn xuất hiện trong Ai Lao Sơn gần Hoa Nạp Thành chúng ta, còn có, đế cấp cao thủ Tư Mã Tương khả năng sẽ đến đây, nghe nói con của hắn bị Lạc Diệp Vô Tình giết chết, ta nghĩ lão gia hỏa này nghe tin về ám sư thì khẳng định sẽ tức giận mà chạy đến.” Hoa Nạp Đức suy nghĩ một chút đáp.
“ Tư Mã Tương.” Tử Long nghe tên, trên mặt hiện lên một loại thần sắc dị dạng, trừ phi có Ba Ba bang trợ, bằng không khi gặp phải hắn, có thể chỉ có con đường chết thôi!
“ Tử Long, uy! Ngươi làm sao vậy.” Hoa Nạp Đức nhìn Tử Long đờ ra, nhịn không được xua tay trước mặt hắn.
“ Một…thế nào, a Đức, ngươi nói trên đại lục có mấy ám sư?” Tử Long cảm thấy mình thất thố, liền điều chỉnh tinh thần hướng Hoa Nạp Đức hỏi.
“ Ta làm sao biết, nhưng hình như đã có trăm ngàn năm không có xuất hiện qua ám sư rồi.” Hoa Nạp Đức lộ ra hình dáng không giải thích được hồi đáp.
“ Vì sao vậy?” Tử Long phảng phất như lẩm bẩm.
“ Ai mà biết được, nếu không ngươi đi hỏi ám sư kia đi.” Hoa Nạp Đức nhìn thoáng qua Tử Long có chút kỳ quái nói.
“ Đúng! Đi tìm ám sư kia hỏi một chút.” Tử Long con mắt sáng ngời, thấp giọng nói.
“ Cái gì? Ngươi điên rồi, người khác tránh còn không kịp, ngươi còn muốn đi tìm.” Hoa Nạp Đức mở to mắt giật mình nhìn Tử Long.
“ A…như thế nào chứ, ta tự nhiên đi tìm hắn làm gì, ha ha, không có việc gì, không có việc gì.” Tử Long cười che giấu sự lỡ lời.
“ Hô.” Hoa Nạp Đức thở phào nói: “ Như vậy hay nhất, ngàn vạn lần đừng đi tìm ám sư gây phiền phức, bằng không chết cũng không biết chết như thế nào.”
“ Ám sư cũng đâu có kinh khủng như ngươi nói vậy a!” Tử Long nhướng mày nói với Hoa Nạp Đức.
“ Đó là ngươi không biết, người từng chết trong tay ám sư, đều là mặt mang sợ hãi, hình như nhìn thấy chuyện tình gì đáng sợ, hơn nữa chưa từng có người chân chính gặp qua ám sư, nghe nói gặp qua ám sư thì phải chết.” Hoa Nạp Đức trầm thấp nói.
“ Nào có huyền bí như ngươi nói vậy.” Tử Long cũng không chấp nhận nhàn nhạt nói.
“ Thiết, không tin thì thôi.” Hoa Nạp Đức nói xong thì một mình đi lên lầu hai.
Tử Long trầm tư, vì sao làm ám sư, mỗi đề thăng một lần công lực sẽ phải giảm đi mười năm tuổi thọ? Nếu như thật sự tìm được ám sư kia, có thể từ nơi hắn biết được một ít điều gì.
Đêm khuya, Tử Long một thân y phục dạ hành ở trong Ai Lao Sơn không ngừng qua lại, thần thức cường đại không ngừng tìm tòi những địa phương đi qua, nhưng không có một điểm thu hoạch.
Phía chân trời dần dần nổi lên ánh sáng, quang minh từng chút từng chút nuốt lấy bóng tối, sắc trời chậm rãi sáng lên, Tử Long tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, nên phải dừng lại tìm tòi, tiến hành khôi phục.
Phòng khách Hán Võ học viện.
“ Ngày hôm nay ta vội tới học viện là nhận một khóa dạy học cho tân sinh. Hàng năm lúc này ta đều sẽ nhận một khóa giảng bài cho học sinh mới, mặc kệ là vấn đề gì lớn hay nhỏ, chỉ cần là các ngươi muốn lý giải, ta nhất định sẽ tận lực giải đáp cho các ngươi.” Phó viện trưởng La Trường Phong dáng tươi cười đứng trong phòng khách hướng mấy ngàn tân sinh phía dưới đài nói.
“ Viện trưởng, nghe nói gần đây gần Hoa Nạp Thành xuất hiện một gã ám sư, ám sư là dạng chức nghiệp gì, vì sao trước đây chúng ta chưa từng nghe nói qua.” Một cung tiễn thủ hướng phó viện trưởng La Trường Phong hỏi. Đây cũng là vấn đề mà tất cả bọn họ quan tâm nhất gần đây, một ám sư ngay gần thành thị họ đang ở xuất hiện, nói không chừng ngày nào đó sẽ chạy tới học viện, tuy rằng trong học viện cao thủ nhiều như mây, nhưng biết về đối phương thì tương đối tốt hơn.
“ Ám sư là một chức nghiệp rất xưa, bởi phương pháp tu luyện của họ, nên chức nghiệp này đã xuống dốc, gần trăm năm nay trên đại lục chỉ xuất hiện hai ám sư, nhưng thực lực thì không thể xem thường, tốc độ của bọn họ, ám sát tăng trưởng, phương pháp tu luyện không khác lắm với khống tố sư, nhưng khác với khống tố sư chính là, ám sư dùng thiên địa tinh hoa hấp thu chuyển hóa thành nguyên linh, mà khống tố sư chỉ có thể khống chế một loại hoặc vài loại thuộc tính tinh hoa bất đồng.” Phó viện trưởng La Trường Phong giới thiệu.
“ Hừ! Tốc độ ám sư nhanh lắm sao, nhưng ta tin tưởng, những cao cấp võ giả phải nhanh hơn hắn!” Một người vạm vỡ tướng mạo tục tằng vũ kỹ sư nói.
Phó viện trưởng La Trường Phong lắc đầu, nhìn hắn liếc mắt, chưa nói cái gì, đột nhiên, phó viện trưởng tiêu thất tại trên đài, dưới đài một mảnh ồ lên, “ ba” chỉ thấy La Trường Phong đứng bên cạnh tên học sinh kia, tay phải đã vỗ lên vai trái hắn, trong lòng mọi người hoảng hốt, tốc độ thật là khủng khiếp, ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy rõ.
“ Ngươi hiện tại cũng là vũ kỹ sư cấp bậc nhất lưu?” La Trường Phong hỏi.
“ Dạ…đúng vậy.”
“ Tốc độ của ta nhanh không?” La Trường Phong nhàn nhạt hỏi.
“ Nhanh, quá nhanh rồi, làm cho khó lòng phòng bị.”
“ Ám sư cùng cấp bậc với ngươi lại dễ dàng làm được như ta.” La Trường Phong vừa cười vừa nói.
“ Hoa.” Dưới đài một mảnh ồ lên, tất cả mọi người không thể tin được, bởi vì bọn họ đều biết La Trường Phong ít nhất là một gã vương cấp cao thủ, ám sư cấp bậc nhất lưu là có thể dễ dàng đạt được tốc độ vương cấp cao thủ, thực sự là cho khó thể tiếp nhận, mặt khác ám sư còn là cao thủ ám sát, nếu như ám sư thật sự muốn giết một người, hoàn toàn có thể làm được không chút tiếng động.
“ Không chỉ như thế, bản lĩnh ẩn dấu khí tức của ám sư cũng không ai địch lại. Chỉ cần thánh cấp cao thủ nhắm lại hai mắt, thì dù ám sư đứng ngay trước mặt thánh cấp cao thủ, hắn đồng dạng không cảm giác được ám sư tồn tại. Song song thân thể ám sư cũng là cực kỳ mạnh mẽ, mỗi khi đề thăng một tầng, nguyên linh trong cơ thể ám sư sẽ túy luyện bản thân thân thể, có thể dung nạp càng nhiều nguyên linh, bởi như vậy, mỗi lần đề thăng một tầng, thì tốc độ hấp thu thiên địa tinh hoa sẽ nhanh hơn, cho nên, phương pháp tu luyện của ám sư có thể nói trước khó sau dễ, càng gần cuối thì càng nhanh đề thăng.” La Trường Phong nói tiếp.
“ Thế nhưng, mỗi một lần công lực đề thăng là phải chịu khảo nghiệm sinh tử, không phải ai cũng chịu được sự túy luyện của nguyên linh, phải kinh qua thống khổ phi thường, đều không phải người thường có thể chịu được. Cho nên, từng ám sư đều có giết chóc chi tâm cường liệt, chỉ có giết chóc chi tâm cường liệt mới có thể giúp ám sư chống đỡ được nguyên linh túy luyện, cũng vì như vậy, mỗi quá trình đề thăng một lần, giết chóc chi tâm ăn mòn bổn nguyên sinh mệnh ám sư, chống đỡ tinh thần lực mạnh mẽ vượt qua nguyên linh túy luyện, vì vậy mỗi lần đề thăng phải giảm đi mười năm tuổi thọ. Nhưng dù là như vậy, công pháp đề thăng của ám sư nguy hiểm cũng rất lớn, ám sư thường thường là lúc công lực đề thăng đều sẽ đánh mất tính mệnh.”
Tử Long lộ ra vẻ tươi cười, nói: “ Chào.”
Toàn bộ phòng học đột nhiên lại an tĩnh, những ánh mắt lại một lần ngưng tụ trên người Tử Long.
“ Oa, Tử Long, thanh âm ngươi nói chuyện thật dễ nghe nga, thật nhiều từ tính, thật nhiều mị lực, tiếng nói nguyên lai thật êm tai, thế nào mà ta lại không biết sớm chứ, uy, tiếng nói của ngươi làm sao được vậy, dạy cho ta, xem tiếng nói của ta sẽ có dạng gì.” Tư Không Tĩnh như phát hiện ra một đại lục mới nói với Tử Long. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
“ …” Tử Long nhất thời không nói gì.
Đúng lúc này, một nữ nhân mặc trường bào màu trắng xuất hiện bên ngoài cửa phòng, hình dáng chừng hơn bốn mươi tuổi, có phong vận của nữ nhân thành thục.
“ Chào tất cả, ta là hộ lý sư tên Đông Phương Tú Lệ, các ngươi có thể gọi là Đồng Phương lão sư, bài đầu tiên sẽ do ta dạy cho các ngươi, sau đó có gì không hiểu thì có thể tới tìm ta, không biết bây giờ mọi người còn có vấn đề gì không?” Đông Phương Tú Lệ mỉm cười nói. Sau đó đôi mắt đảo qua mỗi một học sinh, khi nàng nhìn thấy Tử Long, thì nở nụ cười thật thâm ý sâu sắc.
“ Tốt, không thành vấn đề, bây giờ chúng ta bắt đầu học, kỳ thật làm hộ lý sư chỉ là công tác phụ trợ dã liệu sư, nhưng muốn làm hộ lý sư tốt cũng phải biết một ít trị liệu thuật, như vậy lúc trị liệu sư còn chưa có mặt thì chúng ta có thể tạm thời giảm bớt sự thống khổ cho bệnh nhân, trị liệu thuật cũng là một loại khống tố thuật, khống tố thuật là cảm thụ các thuộc tính tinh hoa trong thiên địa, dùng tinh thần lực để khống chế, nhưng cũng không phải là ai cũng có khả năng cảm thụ được thiên địa tinh hoa, cũng không phải cảm thụ được thiên địa tinh hoa thì có thể khống chế, trị liệu thuật có thể cảm giác khống chế Thủy tinh hoa cùng Mộc tinh hoa, Thủy tinh hoa cùng Mộc tinh hoa đều có tác dụng chữa trị rất lớn, hơn nữa sinh mệnh lực cũng rất lớn, có thể sử dụng làm trị liệu thuật…”
Trong lòng Tử Long như có sở ngộ, nhưng sau khi buổi học kết thúc Tử Long đi như chạy ra khỏi phòng học, hắn bắt đầu có điểm chịu không nổi ánh mắt của đông đảo nữ sinh, nhìn hắn như là động vật bị người đi tham quan.
Trở lại biệt thự đã thấy Hoa Nạp Đức đã về, Tử Long trợn mắt nhìn hắn, Hoa Nạp Đức còn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy hình dạng kinh khủng của Tử Long, trong lòng cũng không khỏi nhảy lên.
“ A Đức, đều là chuyện tốt do ngươi làm.” Tử Long tức giận nói.
“ Ta…Ta làm sao ?” Hoa Nạp Đức sợ hãi nói.
“ Ngươi làm sao vậy! Nếu không phải ngươi, ta thế nào bị điều tới hộ lý ban, nếu không ngươi, ta thế nào bị…” Tử Long càng nói càng tức giận, làm Hoa Nạp Đức hoảng sợ đến liên tục lui về phía sau, đột nhiên Ba Ba cũng nhảy đến trước mặt Tử Long, nhìn dáng dấp Tử Long tức giận, nắm tay nhỏ xíu không khỏi nắm chặt, cũng hướng Hoa Nạp Đức làm ra hình dạng như rất tức giận.
“ Tử Long lão đại, ngươi không phải nói…Không sao cả sao, thế nào…” Hoa Nạp Đức cẩn thận nhìn Tiểu Long nói.
“ Ta nói vậy sao? Ta lúc nào nói qua.” Tử Long suy nghĩ nói.
“ Nói qua, thế nào chưa nói qua, ngay khi phát viện chương đã có nói qua.” Hoa Nạp Đức có chút sốt ruột nói.
“ Nga? Ta đã quên, ta thế nào không nhớ rõ.” Tử Long vẫn như cũ nhìn chằm chằm Hoa Nạp Đức, Ba Ba nhìn thoáng qua Tử Long, cũng học theo, mắt to thẳng trừng Hoa Nạp Đức.
Trong lòng Hoa Nạp Đức kêu khổ, sớm biết như vậy, hắn cũng không dám dở trò đẩy Tử Long đưa tới hộ lý ban.
“ Bỏ đi, bây giờ đã không còn đường lui nữa, tạm tha cho ngươi.” Tử Long nói xong đi lên lầu hai.
“ Ka ki, ka ki” Ba Ba liếc mắt nhìn Hoa Nạp Đức, vẻ mặt đắc ý, cũng theo Tử Long đi lên lầu hai.
“ Hô” Hoa Nạp Đức thở ra một hơi thật dài, trong lòng nghĩ đến, một cửa này cuối cùng hắn cũng đi qua, mong muốn Tử Long không có việc gì thì đừng nhớ tới là được rồi.
Thời gian một tháng chỉ chớp mắt là đã qua, Tử Long ở trong một tháng này, chịu được ba bốn mươi nữ sinh dùng ánh mắt chán ghét nhìn mình cùng Tư Không Tĩnh mỗi ngày hô to gọi nhỏ, thuận tiện học tập một ít tri thức hộ lý và một ít dược vật trị liệu cơ bản. Nhưng cũng không có thứ hắn muốn, đến tột cùng làm sao có thể đột phá hạn chế của ám sư, hắn vẫn như cũ không có manh mối, mà từng ngày đêm cứ trôi qua, mỗi một lần mặt trời xuống núi đều biểu thị sinh mệnh của hắn giảm đi một ngày đêm. Nhưng trong lòng Tử Long chẳng bao giờ buông tha qua, trong lòng luôn giữ mãi một loại cố chấp, một loại tín niệm thật kiên định. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Trong biệt thự Tử Long cùng Hoa Nạp Đức ngồi trên sô pha, nhìn những tiết mục linh tinh buồn chán trên màn hình, thường thường cũng trò chuyện vài câu.
“ Tử Long, sau này ra cửa nên cẩn thận một chút, trên đại lục gần đây đi ra một ám sư, phàm là nơi nào hắn đến, tiên huyết thành sông, gặp người là giết.” Hoa Nạp Đức nhìn những tiết mục trên màn hình chậm rãi nói với Tử Long. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Tử Long nghe được hai chữ ám sư thì thân hình chấn động, lại có ám sư xuất hiện, đây là ám sư thứ ba hắn biết đến đang tồn tại: “ Na, không ai ngăn cản sao?” Tử Long che giấu sự ngạc nhiên trong nội tâm nhàn nhạt nói.
“ Ngươi không biết đâu, tốc độ của ám sư kinh khủng cỡ nào, tam đại đế quốc phân biệt phái hai vương cấp cao thủ tróc nã hắn, kết quả sáu vương cấp cao thủ dĩ nhiên lại không bắt được một ám sư, có người nói hắn chỉ là một thứ vương cấp ám sư, thì có thể tưởng tượng thực lực của hắn cường mãnh cỡ nào a.” Hoa Nạp Đức vẻ mặt hướng tới nói.
“ Vậy gần đây hắn xuất hiện qua nơi nào?” Tử Long cười cười nhìn Hoa Nạp Đức, làm vẻ lơ đãng hỏi.
“ Nghe nói gần đây hắn xuất hiện trong Ai Lao Sơn gần Hoa Nạp Thành chúng ta, còn có, đế cấp cao thủ Tư Mã Tương khả năng sẽ đến đây, nghe nói con của hắn bị Lạc Diệp Vô Tình giết chết, ta nghĩ lão gia hỏa này nghe tin về ám sư thì khẳng định sẽ tức giận mà chạy đến.” Hoa Nạp Đức suy nghĩ một chút đáp.
“ Tư Mã Tương.” Tử Long nghe tên, trên mặt hiện lên một loại thần sắc dị dạng, trừ phi có Ba Ba bang trợ, bằng không khi gặp phải hắn, có thể chỉ có con đường chết thôi!
“ Tử Long, uy! Ngươi làm sao vậy.” Hoa Nạp Đức nhìn Tử Long đờ ra, nhịn không được xua tay trước mặt hắn.
“ Một…thế nào, a Đức, ngươi nói trên đại lục có mấy ám sư?” Tử Long cảm thấy mình thất thố, liền điều chỉnh tinh thần hướng Hoa Nạp Đức hỏi.
“ Ta làm sao biết, nhưng hình như đã có trăm ngàn năm không có xuất hiện qua ám sư rồi.” Hoa Nạp Đức lộ ra hình dáng không giải thích được hồi đáp.
“ Vì sao vậy?” Tử Long phảng phất như lẩm bẩm.
“ Ai mà biết được, nếu không ngươi đi hỏi ám sư kia đi.” Hoa Nạp Đức nhìn thoáng qua Tử Long có chút kỳ quái nói.
“ Đúng! Đi tìm ám sư kia hỏi một chút.” Tử Long con mắt sáng ngời, thấp giọng nói.
“ Cái gì? Ngươi điên rồi, người khác tránh còn không kịp, ngươi còn muốn đi tìm.” Hoa Nạp Đức mở to mắt giật mình nhìn Tử Long.
“ A…như thế nào chứ, ta tự nhiên đi tìm hắn làm gì, ha ha, không có việc gì, không có việc gì.” Tử Long cười che giấu sự lỡ lời.
“ Hô.” Hoa Nạp Đức thở phào nói: “ Như vậy hay nhất, ngàn vạn lần đừng đi tìm ám sư gây phiền phức, bằng không chết cũng không biết chết như thế nào.”
“ Ám sư cũng đâu có kinh khủng như ngươi nói vậy a!” Tử Long nhướng mày nói với Hoa Nạp Đức.
“ Đó là ngươi không biết, người từng chết trong tay ám sư, đều là mặt mang sợ hãi, hình như nhìn thấy chuyện tình gì đáng sợ, hơn nữa chưa từng có người chân chính gặp qua ám sư, nghe nói gặp qua ám sư thì phải chết.” Hoa Nạp Đức trầm thấp nói.
“ Nào có huyền bí như ngươi nói vậy.” Tử Long cũng không chấp nhận nhàn nhạt nói.
“ Thiết, không tin thì thôi.” Hoa Nạp Đức nói xong thì một mình đi lên lầu hai.
Tử Long trầm tư, vì sao làm ám sư, mỗi đề thăng một lần công lực sẽ phải giảm đi mười năm tuổi thọ? Nếu như thật sự tìm được ám sư kia, có thể từ nơi hắn biết được một ít điều gì.
Đêm khuya, Tử Long một thân y phục dạ hành ở trong Ai Lao Sơn không ngừng qua lại, thần thức cường đại không ngừng tìm tòi những địa phương đi qua, nhưng không có một điểm thu hoạch.
Phía chân trời dần dần nổi lên ánh sáng, quang minh từng chút từng chút nuốt lấy bóng tối, sắc trời chậm rãi sáng lên, Tử Long tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, nên phải dừng lại tìm tòi, tiến hành khôi phục.
Phòng khách Hán Võ học viện.
“ Ngày hôm nay ta vội tới học viện là nhận một khóa dạy học cho tân sinh. Hàng năm lúc này ta đều sẽ nhận một khóa giảng bài cho học sinh mới, mặc kệ là vấn đề gì lớn hay nhỏ, chỉ cần là các ngươi muốn lý giải, ta nhất định sẽ tận lực giải đáp cho các ngươi.” Phó viện trưởng La Trường Phong dáng tươi cười đứng trong phòng khách hướng mấy ngàn tân sinh phía dưới đài nói.
“ Viện trưởng, nghe nói gần đây gần Hoa Nạp Thành xuất hiện một gã ám sư, ám sư là dạng chức nghiệp gì, vì sao trước đây chúng ta chưa từng nghe nói qua.” Một cung tiễn thủ hướng phó viện trưởng La Trường Phong hỏi. Đây cũng là vấn đề mà tất cả bọn họ quan tâm nhất gần đây, một ám sư ngay gần thành thị họ đang ở xuất hiện, nói không chừng ngày nào đó sẽ chạy tới học viện, tuy rằng trong học viện cao thủ nhiều như mây, nhưng biết về đối phương thì tương đối tốt hơn.
“ Ám sư là một chức nghiệp rất xưa, bởi phương pháp tu luyện của họ, nên chức nghiệp này đã xuống dốc, gần trăm năm nay trên đại lục chỉ xuất hiện hai ám sư, nhưng thực lực thì không thể xem thường, tốc độ của bọn họ, ám sát tăng trưởng, phương pháp tu luyện không khác lắm với khống tố sư, nhưng khác với khống tố sư chính là, ám sư dùng thiên địa tinh hoa hấp thu chuyển hóa thành nguyên linh, mà khống tố sư chỉ có thể khống chế một loại hoặc vài loại thuộc tính tinh hoa bất đồng.” Phó viện trưởng La Trường Phong giới thiệu.
“ Hừ! Tốc độ ám sư nhanh lắm sao, nhưng ta tin tưởng, những cao cấp võ giả phải nhanh hơn hắn!” Một người vạm vỡ tướng mạo tục tằng vũ kỹ sư nói.
Phó viện trưởng La Trường Phong lắc đầu, nhìn hắn liếc mắt, chưa nói cái gì, đột nhiên, phó viện trưởng tiêu thất tại trên đài, dưới đài một mảnh ồ lên, “ ba” chỉ thấy La Trường Phong đứng bên cạnh tên học sinh kia, tay phải đã vỗ lên vai trái hắn, trong lòng mọi người hoảng hốt, tốc độ thật là khủng khiếp, ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy rõ.
“ Ngươi hiện tại cũng là vũ kỹ sư cấp bậc nhất lưu?” La Trường Phong hỏi.
“ Dạ…đúng vậy.”
“ Tốc độ của ta nhanh không?” La Trường Phong nhàn nhạt hỏi.
“ Nhanh, quá nhanh rồi, làm cho khó lòng phòng bị.”
“ Ám sư cùng cấp bậc với ngươi lại dễ dàng làm được như ta.” La Trường Phong vừa cười vừa nói.
“ Hoa.” Dưới đài một mảnh ồ lên, tất cả mọi người không thể tin được, bởi vì bọn họ đều biết La Trường Phong ít nhất là một gã vương cấp cao thủ, ám sư cấp bậc nhất lưu là có thể dễ dàng đạt được tốc độ vương cấp cao thủ, thực sự là cho khó thể tiếp nhận, mặt khác ám sư còn là cao thủ ám sát, nếu như ám sư thật sự muốn giết một người, hoàn toàn có thể làm được không chút tiếng động.
“ Không chỉ như thế, bản lĩnh ẩn dấu khí tức của ám sư cũng không ai địch lại. Chỉ cần thánh cấp cao thủ nhắm lại hai mắt, thì dù ám sư đứng ngay trước mặt thánh cấp cao thủ, hắn đồng dạng không cảm giác được ám sư tồn tại. Song song thân thể ám sư cũng là cực kỳ mạnh mẽ, mỗi khi đề thăng một tầng, nguyên linh trong cơ thể ám sư sẽ túy luyện bản thân thân thể, có thể dung nạp càng nhiều nguyên linh, bởi như vậy, mỗi lần đề thăng một tầng, thì tốc độ hấp thu thiên địa tinh hoa sẽ nhanh hơn, cho nên, phương pháp tu luyện của ám sư có thể nói trước khó sau dễ, càng gần cuối thì càng nhanh đề thăng.” La Trường Phong nói tiếp.
“ Thế nhưng, mỗi một lần công lực đề thăng là phải chịu khảo nghiệm sinh tử, không phải ai cũng chịu được sự túy luyện của nguyên linh, phải kinh qua thống khổ phi thường, đều không phải người thường có thể chịu được. Cho nên, từng ám sư đều có giết chóc chi tâm cường liệt, chỉ có giết chóc chi tâm cường liệt mới có thể giúp ám sư chống đỡ được nguyên linh túy luyện, cũng vì như vậy, mỗi quá trình đề thăng một lần, giết chóc chi tâm ăn mòn bổn nguyên sinh mệnh ám sư, chống đỡ tinh thần lực mạnh mẽ vượt qua nguyên linh túy luyện, vì vậy mỗi lần đề thăng phải giảm đi mười năm tuổi thọ. Nhưng dù là như vậy, công pháp đề thăng của ám sư nguy hiểm cũng rất lớn, ám sư thường thường là lúc công lực đề thăng đều sẽ đánh mất tính mệnh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.