Ám Sư Thần Thoại

Quyển 4 - Chương 2: DỤC HỎA THIÊU THÂN

Ẩn Nặc Trần Hiêu

22/04/2013

Nghe Đệ Ngũ Ngôn Phúc nói như thế, Hỏa Vô Tình không khỏi cau mày, bình thường hắn có quan hệ rất tốt với lão, cũng không có nghe nói qua trong cấm địa lại có người mới tới, đây là chuyện đã không nghe thấy trong suốt mấy trăm năm qua, nhưng hắn vẫn thập phần tín nhiệm Đệ Ngũ Ngôn Phúc, cũng không lên tiếng phản bác. Nhưng những vị cao thủ khác rõ ràng có chút mất hứng nhìn Hỏa Vô Tình, bởi vì chính hắn phóng ra Đế Giới Cảnh Kỳ, đem mọi người gom lại nơi này, mà hôm nay đã có người nói đây chỉ là hiểu lầm, mọi người đương nhiên muốn nghe người trong cuộc giải thích.

Hỏa Vô Tình bất đắc dĩ nhìn Đệ Ngũ Ngôn Phúc đang nháy mắt với hắn, khí tức hỏa diễm quanh thân liền thu vào người, hắn nhìn mọi người xin lỗi: “ Điều này là do ta nhất thời không cẩn thận, dùng sai chiêu thức, thật ngại quá, làm hại mọi người đi một chuyến vô ích.” Vừa nói vừa liếc mắt nhìn Đệ Ngũ Ngôn Phúc.

Mọi người nghe Hỏa Vô Tình nói như thế, lúc này có vài người không nói gì chỉ rời đi, mấy đế cấp cao thủ bên khu bắc cấm địa đều nghiêm mặt nhìn thoáng qua Hỏa Vô Tình, cũng tức giận bỏ đi, mà mấy người bên phía nam thì đi tới trước mặt Tử Long, nể tình Đệ Ngũ Ngôn Phúc mà nhìn thoáng qua, sau đó mới rời khỏi đế vong địa.

Chỉ là mọi người khi rời đi đều hình như nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua tấm bia đá dưới tàng cây, Tử Long miễn cưỡng chống đỡ khí thế cường đại của mọi người, lúc này nhìn thấy họ đã đi, thân thể vốn vô lực lảo đảo một trận, trước mắt tối sầm liền ngất xỉu.

Đệ Ngũ Ngôn Phúc thấy thế liền vội vàng bước lên, đưa tay muốn nâng Tử Long dậy, nhưng còn chưa tiếp xúc thân thể hắn đã liền cảm giác được độ nóng không gì so sánh được truyền đến, hắn cuống quýt thu hồi hai tay, vừa nhìn ngón tay đã trở nên cháy đen, nhưng đối với những cao thủ như bọn họ mà nói vẫn không coi ra gì, Đệ Ngũ Ngôn Phúc quay đầu lại nhìn Hỏa Vô Tình nói: “ Lão Hỏa, ngươi làm gì vậy, còn không mau dìu hắn lên.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Hỏa Vô Tình trợn mắt nhìn hắn, có chút mất hứng nói: “ Ai biết hắn mới tới, một câu cũng không nói, còn muốn xong vào đế vong địa.” Nhưng tuy ngoài miệng hắn nói như vậy, mà thân thể cũng đã hạ xuống trước mặt Tử Long, hỏa diễm chợt lóe, dìu Tử Long lên, nói: “ Tiểu tử này cũng thật quái, hỏa lực của ta cường đại như thế không ngờ bị hắn hấp thu hết, vậy mà lại không sao cả, chỉ là thân thể nóng hực mà thôi.”

“ Nóng một chút? Nếu như là người thường đã sớm hóa thành tro rồi, trước tiên để ngươi dìu hắn, sau đó chúng ta tìm cách cứu hắn.” Đệ Ngũ Ngôn Phúc tức giận nói. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Y Thanh Dương vừa chạy tới cũng mở miệng nói: “ Đúng vậy, lão Hỏa, trước tiên mang hắn về trước đã, thương thế trên người hắn cũng chỉ có ngươi có biện pháp, chúng ta đi nhanh đi.” Đang nói chuyện, khóe mắt hắn lơ đãng đảo qua tấm bia đá dưới cây cổ thụ, trên mặt nổi lên thần tình dị dạng.

Hỏa Vô Tình thấy hai người đều nói vậy nên cũng không dừng lại, gật đầu, xốc Tử Long nhảy lên, hỏa diễm dưới chân bốc lên, trực tiếp hướng phía nam bay đi, Đệ Ngũ Ngôn Phúc cũng bay trên không trung đi theo, Y Thanh Dương thì lướt nhanh trên mặt đất. Thật lâu sau, ba người mang Tử Long đi tới vùng phía nam của cấm địa, nơi này là một mảnh đất nóng bức, trong không khí tản ra khí tức nóng cháy, chung quanh là một mảnh hoang vu, không có chút dấu hiệu sinh mệnh nào. Ngay cả Đệ Ngũ Ngôn Phúc và Y Thanh Dương cũng phải vận chuyển năng lượng chống đỡ sóng nhiệt tập kích, đây là lãnh địa của Hỏa Vô Tình, là mảnh đất nóng nhất trong cấm địa.

Khác với lãnh địa của Đệ Ngũ Ngôn Phúc chính là ở đây hoàn toàn như một mảnh sa mạc hoang vu, không có chút sức sống, dù là nơi ở của Hỏa Vô Tình cũng chỉ là một căn nhà nhỏ bằng đá, Hỏa Vô Tình đặt Tử Long nằm lên trên giường đá trong nhà.

Lúc này trong lòng Đệ Ngũ Ngôn Phúc nóng như lửa đốt, Tử Long là người trong lời tiên đoán lại biến thành như bây giờ, nếu như Tử Long có gì bất trắc, hắn sẽ trở thành tội nhân của Linh Phong bộ tộc, chỉ vì hắn đãng trí mà tạo thành tình huống như bây giờ.

Đệ Ngũ Ngôn Phúc lau mồ hôi, lo lắng nói: “ Lão Hỏa, thế nào, ngươi có biện pháp gì cứu tiểu tử này hay không?”

Hỏa Vô Tình tra xét một phen, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “ Đệ Ngũ, không phải ta không cứu hắn, nhưng loại tình huống này cho tới bây giờ ta cũng chưa từng gặp qua, ta cũng không có biện pháp gì, hơn nữa ta cũng không phải trị liệu sư, ta có thể làm được gì chứ?”

Đệ Ngũ Ngôn Phúc vừa nghe xong nhất thời bật lên chỉ Hỏa Vô Tình lớn tiếng hô to: “ Lão Hỏa, là ngươi biến hắn thành như vậy, hiện tại ngươi lại nói không có biện pháp, ngươi thật giỏi, ngươi không biết dùng cách này đối phó với một vãn bối là một chuyện rất đáng xấu hổ hay sao? Hiện tại làm thành nông nỗi này ngươi nói nên làm thế nào chứ.”

“ Cũng không thể trách ta, rõ là hắn không hiểu quy củ, ta còn phải hỏi ngươi làm sao dạy dỗ hắn đó.” Hỏa Vô Tình phiền muộn giải thích. Hắn cho rằng chuyện này không phải lỗi của hắn, nhưng Đệ Ngũ Ngôn Phúc lại đổ thừa hắn, nếu là ai cũng cảm thấy không dễ chịu.



“ Được rồi được rồi, hai lão già các ngươi đừng cãi nữa, trước tiên nên nghĩ biện pháp cứu người quan trọng hơn, các ngươi cãi có ích lợi gì hay sao?” Y Thanh Dương nhìn hai người trầm giọng nói.

Hỏa Vô Tình hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn Tử Long nói: “ Theo ta quan sát máu huyết trong cơ thể hắn hiện tại đã hoàn toàn sôi trào, ngũ tạng lục phủ do thừa thãi hỏa tinh hoa nên bốc cháy, thân thể mất nước nghiêm trọng dẫn đến việc da bị khô nứt. Đối với người bình thường mà nói, đã là không sống nổi, thế nhưng kì quái hắn lại không mất đi sinh mệnh khí tức, có thể chúng ta chờ đợi hắn tỉnh lại được không chừng.”

“ Tự tỉnh lại? Ngươi nói thật dễ dàng, chính ngươi cũng nói hắn bị nghiêm trọng như vậy, làm sao có thể tự tỉnh lại, lão Hỏa, ngươi không phải là hỏa tinh hoa khống tố sư sao? Lẽ nào ngươi không thể hấp hỏa tinh hoa trong cơ thể hắn đi ra?” Đệ Ngũ Ngôn Phúc cau mày, đi qua đi lại gấp giọng nói.

“ Theo lý thuyết thì có thể, chỉ là…”

“ Chỉ là cái gì, có biện pháp ngươi cứ dùng là được rồi mà.” Đệ Ngũ Ngôn Phúc vừa nghe liền khẩn cấp nói.

“ Đúng vậy lão Hỏa, nhanh lên một chút đi, nhìn dáng vẻ của hắn hình như không duy trì thêm được bao lâu, nhanh một chút càng có hi vọng nhiều hơn.” Y Thanh Dương cũng không nhẫn nại được nói nhanh.

Hỏa Vô Tình thấy hai người đều hối thúc hắn, liền nhanh miệng giải thích: “ Các ngươi hãy nghe ta nói xong đi, có biện pháp tại sao ta không dùng chứ? Quan hệ mấy trăm năm giữa chúng ta chẳng lẽ các ngươi không tin ta sao? Theo lý thuyết ta có thể hấp thu hỏa tinh hoa trong người hắn ra, chỉ là không biết do nguyên nhân gì ta chỉ tra xét được biến hóa trong cơ thể hắn nhưng lại không cảm giác được năng lượng trong người hắn, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu thực sự xảy ra điều gì ngoài ý muốn, vậy cái được không bù nổi cái mất đó.” Hỏa Vô Tình vừa nói vừa bất đắc dĩ lắc đầu. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Đệ Ngũ Ngôn Phúc cũng biết tình huống của Tử Long, hắn cũng chưa đạt tới tu vi đế cấp, nhưng cũng không biết dùng loại phương pháp gì, dù là cao thủ đế cấp cũng không điều tra được khí tức của hắn. Tuy lúc đầu như vậy cũng rất an toàn, nhưng với tình huống này trái lại trở nên phiền phức, điều này làm cho hắn nhất thời cũng không biết nên làm như thế nào.

“ Hỏa tinh hoa trong cơ thể hắn cường thịnh, thân thể mất nước nghiêm trọng, hay là chúng ta đem hắn đặt vào trong nước thử xem?” Y Thanh Dương đột nhiên linh quang chợt lóe nói.

“ Đúng vậy, tuy rằng hỏa tinh hoa cùng thủy tinh hoa tương khắc, rất có khả năng đem hỏa tinh hoa trong cơ thể hắn áp chế xuống dưới, thế nhưng nếu thủy tinh hoa lại tiến nhập vào cơ thể hắn, hai nguyên tố tương khắc xung khắc nhau, thì hắn lại càng gặp nguy hiểm.” Hỏa Vô Tình suy nghĩ một chút nói.

Đệ Ngũ Ngôn Phúc nhìn Tử Long nằm trên giường đá, trong lòng buồn bã, lớp da khô quắt cùng mái tóc màu đỏ hồng, thêm mặt nạ thánh vương màu kim hoàng, làm Tử Long nhìn qua chẳng giống ai cả. Bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động, tay phải nổi lên thanh quang, nhẹ nhàng đỡ Tử Long lên, một cơn gió hình thành quanh người Tử Long, đem nhiệt lượng trên người hắn thổi tán, Đệ Ngũ Ngôn Phúc vui vẻ, xem ra biện pháp này có chút hiệu quả, tuy rằng cơn gió thổi đi độ nóng đối với số lượng hỏa tinh hoa khổng lồ trong cơ thể Tử Long mà nói chỉ là cực kỳ bé nhỏ, nhưng còn hơn là không có biện pháp nào khác.

Đệ Ngũ Ngôn Phúc không ngừng thi triển khống phong thuật cho Tử Long, gia tốc tốc độ vận hành phong tinh hoa bên ngoài thân thể hắn, từng đợt sóng nhiệt lan tràn trong nhà đá, điều này làm cho không khí vốn khô nóng càng thêm oi bức, ngay cả hai đế cấp như bọn họ cũng không ngừng tuôn mồ hôi, nhưng Đệ Ngũ Ngôn Phúc vẫn luôn thi triển liên tục không chút nào e ngại.

Đột nhiên thân thể Tử Long nhẹ nhàng giật lên, chỉ như vậy làm cho Đệ Ngũ Ngôn Phúc hình như thấy được hi vọng càng thêm điên cuồng thi triển khống phong thuật, gió mạnh không ngừng thổi bay, nhiệt lượng tỏa ra không ngừng, đột nhiên một đạo hỏa cầu bay tới, kích lên khống phong thuật của hắn, thuật pháp chợt bay ra, hắn ngẩng đầu vừa nhìn, Hỏa Vô Tình đang nghiêm mặt nhìn hắn, tay phải vừa buông, hiển nhiên hỏa cầu là do hắn phát ra.

Hắn đã nhìn thấy Tử Long có dấu hiệu khôi phục, lại bị Hỏa Vô Tình ngăn cản không khỏi giận dữ. Nếu trước mắt là người khác, hắn khẳng định không thèm nói, trực tiếp ra tay công kích, thế nhưng hắn có giao tình mấy trăm năm với Hỏa Vô Tình, cho dù như vậy hắn cũng không dằn được lửa giận, hắn như rít gào quát: “ Hỏa Vô Tình, ngươi muốn thế nào, ngươi không cứu lẽ nào ta cứu cũng không được sao? Ngươi rốt cục là có ý gì, tuy rằng hắn vô ý làm ngươi bị thương, nhưng ngươi cũng không cần tiểu nhân như vậy chứ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ám Sư Thần Thoại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook