Quyển 4 - Chương 20: THIÊN HỎA TỘC ĐIỂN
Ẩn Nặc Trần Hiêu
22/04/2013
“ Ta hiểu, nếu như vậy ta cũng sẽ không hỏi tiên sinh nữa, theo bối phận mà nói, Hỏa Vô Tình là thái gia gia của ta, ta vô duyên gặp mặt, theo lời của phụ thân, lúc ông ấy còn nhỏ, địa phương thái gia gia bế quan đột nhiên truyền ra một cỗ khí thế khổng lồ, toàn bộ gia tộc đều cho rằng công lực thái gia gia đề thăng, thế nhưng sau đó lại phát hiện ông ấy thất tung, Hỏa gia vẫn luôn tìm kiếm, nhưng không hề có chút tin tức gì. Không nghĩ tới thái gia gia vẫn còn sống, lại còn đột phá vương cấp bước vào đế cảnh, tuy rằng ta không biết thái gia gia có nguyên nhân gì mà không chịu trở về, nhưng ta cũng thật cao hứng khi nghe được tin tức này.” Hỏa Chính Thiên vừa nghe tên của Hỏa Vô Tình trong lòng kích động, chậm rãi nói. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Tử Long ngồi yên lẳng lặng nghe Hỏa Chính Thiên kể lại, không chen một lời, Hỏa Chính Thiên thở dài một tiếng tiện tay lật quyển sách màu đỏ, đột nhiên sững sờ, Tử Long cũng không hiểu, chỉ là cho rằng hắn nhìn thấy những tinh diệu được truyền lại trong sách mà cảm thấy khiếp sợ, qua một hồi lâu chợt nghe Hỏa Chính Thiên thì thào nói: “ Thiên Hỏa bộ tộc gặp nạn thì sẽ có thiên nhân đến tương trợ, tóc đỏ mắt xanh mặt hoàng kim, Thiên Hỏa tộc điển đem dâng hiến.”
Tử Long nghe lời nói của Hỏa Chính Thiên thân hình chấn động mãnh liệt: “ Tóc đỏ mắt xanh mặt hoàng kim.” Đây chẳng phải là nói chính mình sao? Thiên Hỏa bộ tộc, lại thêm một tộc loại, lẽ nào thực sự là có số phận? Vì sao trong minh minh đều như có định trước, hình như mỗi một bước đi đều có người lập kế hoạch, đây rốt cục là chuyện gì xảy ra? Rốt cục là mục tiêu đã định trước, chính thiên mệnh sắp đặt, vì sao lại có quan hệ tới mình? Mấy vấn đề này không ngừng quẩn quanh trong lòng Tử Long, làm suy nghĩ của hắn bắt đầu hỗn loạn, không khỏi sững sờ ở nơi đó, vẫn không hề cử động.
Bên trong đại điện Hỏa gia, Hỏa gia gia chủ cùng một vị trẻ tuổi đang ngồi, không có thanh âm gì, trong ánh mắt bọn họ toàn là nghi hoặc, nhìn trời, đối mệnh, đối với số mệnh như được sắp đặt sẵn mà vô cùng nghi hoặc.
Một lúc lâu qua đi, Tử Long hít sâu một hơi, nếu đã muốn tới, thì cũng tránh không khỏi, một ngày nào đó, phải đánh vỡ số phận ràng buộc, hắn nắm chặt nắm tay, trong lòng âm thầm phát thệ, nhất định phải hiểu rõ sự tình chân tướng, nhất định phải đánh vỡ số phận an bài, không tin trời, không tin đất, hắn chỉ tin chính mình.
Hỏa Chính Thiên lúc này cũng khôi phục lại, nhìn Tử Long trầm giọng nói: “ Ngọc Long tiên sinh, ngươi cũng nghe được rồi, đây là ghi chép mà thái gia gia truyền lại, Hỏa gia chúng ta nguyên bản là Thiên Hỏa tộc, không ai biết vì sao tộc ta lại lưu lạc ra thế nhân, khả năng là đã ở đây, hoặc là đã di chuyển tới. Thế nhưng những điều này không có ai biết, bởi vì những ghi chép đều nằm trong Thiên Hỏa tộc điển, nhưng không có một tộc nhân nào có khả năng lấy được, chúng ta cũng nghĩ rất nhiều biện pháp, nhưng kết quả đều là thất vọng. Mà hôm nay, ngươi cũng biết kẻ thù bên ngoài của chúng ta, nhưng khống tố thuật hỏa tinh hoa của chúng ta lại không hề phát triển một bước, địa vị ở Khải Minh đế quốc sắp bị người thay thế, như vậy tộc của ta sẽ không biện pháp tiếp tục phát triển, không nghĩ tới lúc này Ngọc Long tiên sinh lại đến đúng lúc, mang về nghiên cứu suốt đời của thái gia gia, lại còn báo một lần về tiên đoán cho các đời tộc trưởng, lời tiên đoán này chính vì thái gia gia thất tung nên không ai hay biết, Ngọc Long tiên sinh, ngươi là quý nhân của chúng ta, mong muốn tiên sinh có thể ra tay giúp đỡ.”
Tử Long lại thở dài, nhìn bàn trà nguội lạnh, gật đầu, vô luận thế nào bây giờ cũng phải thực hiện lời nhờ cậy của Hỏa Vô Tình, nếu trên người mình đã có sứ mệnh của hai tộc, thì cũng không quan tâm ôm thêm một bộ tộc khác, chỉ là có chuyện trọng yếu nhất, hắn nghĩ tới đây liền mở miệng hỏi Hỏa Chính Thiên: “ Ta có một chuyện muốn hỏi gia chủ, có biết chuyện của Mộc Dịch thế gia hay không?”
Thấy Tử Long gật đầu, Hỏa Chính Thiên tươi cười, nhẹ giọng hỏi: “ Chỉ cần Ngọc Long tiên sinh đáp ứng là tốt rồi, chẳng hay tiên sinh hỏi Mộc Dịch thế gia có chuyện gì không?”
Tử Long cười khổ nói: “ Tìm Mộc Dịch thế gia là vì một chuyện riêng của ta, không biết Hỏa gia chủ có quen thuộc với Mộc Dịch thế gia?”
“ Mộc Dịch thế gia là gia tộc lánh đời, rất ít xuất hiện trong nhân gian, gia gia ta đã từng tiếp xúc qua người của Mộc Dịch gia, nhưng không biết bọn họ cụ thể ẩn cư tại địa phương nào, chỉ biết mười năm một lần bọn họ sẽ phái một người ra ngoài lịch lãm, tính toán lại chính là năm nay, biển người mang mang, muốn tìm một người thật khó khăn, nhưng nếu đã là chuyện của Ngọc Long tiên sinh, Hỏa gia sẽ tận lực giúp tiên sinh hỏi thăm.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
“ Nga? Thì ra là vậy, ta tạ ơn gia chủ.” Đã có tia hy vọng thì Tử Long sẽ không bỏ qua, chỉ là cơ hội xa vời, chỉ có thể ở lại giúp Hỏa gia qua một cửa khó khăn trước mắt, cũng thuận tiện chờ tin tức của Mộc Dịch thế gia.
“ Ngọc Long tiên sinh đừng khách khí, nếu như vậy, trong lời tiên đoán muốn ta đưa Thiên Hỏa tộc điển cho ngươi, chúng ta phải chuẩn bị đi lấy tộc điển, ngươi xem thế nào?” Hỏa Chính Thiên nói.
Tử Long cười, trong lòng còn có hai bộ tộc điển, hiện tại lại thêm một bộ, không biết lần này lại có thêm hình dáng gì, là giấu ở trận pháp trên trời, hay lại có vật gì thủ hộ, dù sao cũng đã đáp ứng, cũng chỉ có thể như vậy, vì vậy nhìn ra ngoài, nói: “ Cũng tốt, không biết phải làm sao chuẩn bị.”
“ Là ta đi chuẩn bị, tiên sinh chờ một chút là được, như vậy, ngươi đi tới tìm Dĩnh Đông, từ khi tới còn chưa có ăn cơm, để cho hắn an bài một chút, một hồi ta chuẩn bị xong sẽ tìm ngươi, nếu tìm không được hắn, ngoài cửa còn có thị vệ, có thể cho bọn họ giúp dẫn đường.” Hỏa Chính Thiên đứng lên nói. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Tử Long gật đầu, cũng đứng lên nói: “ Tốt lắm, ta cáo từ trước.” Nói xong xoay người rời đi, không chút ý vẻ tươi cười dị dạng trên mặt Hỏa Chính Thiên.
Đi tới ngoài cửa chỉ thấy có hai thị vệ đang đứng gác, thấy hắn đi ra liền cúi đầu thi lễ, hắn mỉm cười gật đầu, hỏi: “ Xin hỏi, Hỏa công tử đang ở nơi nào?”
Một thị vệ hồi đáp: “ Công tử đang trong phòng ăn chiêu đãi bằng hữu của ngài, nếu như có chuyện gì, ta có thể đưa ngài đi qua.”
Tử Long khẽ gật đầu, thị vệ kia ở phía trước dẫn đường, rất nhanh đi ngang qua mấy đại điện, một tiểu điện xuất hiện ở trước mặt, tiểu điện bằng gỗ màu đỏ, ở trên cửa có một vòng tròn mộc bài, bên trên khắc chữ “ Xan”, bên trong người đến người đi, hắn vừa thấy thì biết Dương Hán Sâm lại đang ăn nữa.
Thị vệ đưa Tử Long tới đây liền lui trở lại, hắn một mình chậm rãi đi vào, vừa vào cửa, Dương Hán Sâm đang ngồi trước bàn tròn lớn, hai tay liên tục bốc thức ăn, đủ loại món ăn đang không ngừng được bưng lên, mà Hỏa Dĩnh Đông đang ngồi một bên uống trà, thấy Tử Long lập tức đứng lên đón, thi lễ cung kính nói: “ Tiên sinh nói chuyện xong với phụ thân ta rồi sao? Cũng vừa lúc, trên đường còn chưa ăn uống, mời ngài ăn trước một ít.”
Tử Long cười nhìn Dương Hán Sâm nói: “ Có hắn ăn là được, Hỏa gia chủ nói cần chuẩn bị một ít đồ vật, một hồi sẽ đi lấy Thiên Hỏa tộc điển, ta ở đây chờ là được rồi.”
“ Cái gì? Thiên Hỏa tộc điển? Thật vậy chăng? Thế nhưng…thế nhưng…thứ cho Dĩnh Đông mạo muội, chỉ có Thiên Hỏa bộ tộc chúng ta mới có quyền lấy Thiên Hỏa tộc điển, hơn nữa còn một điều, nơi đặt Thiên Hỏa tộc điển vô cùng hung hiểm mà người thường không thể tưởng tượng, trong suốt mấy trăm năm nay, tộc của ta không thời khắc nào không nghĩ biện pháp lấy được nó, chỉ là…tiên sinh..ngài…” Hỏa Dĩnh Đông vừa nghe Hỏa Chính Thiên sẽ để cho Tử Long đi lấy Thiên Hỏa tộc điển thì không thể tin được nói.
“ Chuyện này một hồi để Hỏa tộc trưởng giải thích cho ngươi nghe, không biết Thiên Hỏa tộc điển để ở nơi nào?” Tử Long chậm rãi ngồi xuống, nói.
Hỏa Dĩnh Đông rót chén trà đưa cho Tử Long, hương trà nhàn nhạt phiêu lên, xuyên thấu qua vụ khí, hắn nhìn vào đôi mắt màu lam của Tử Long thở dài một hơi, nói: “ Tiên sinh có điều không biết, Hỏa gia ta ở đây chính là vì muốn thủ hộ Thiên Hỏa tộc điển, mà tộc điển lại để bên trong Hỏa đại viện nằm bên trong núi lửa, nơi đó hoàn cảnh ác liệt, độ nóng cực cao, không có bất cứ sinh vật nào có thể sinh tồn trong hoàn cảnh đó, dù là khống tố sư của Hỏa gia cũng không dám đến gần núi lửa, chúng ta đã từng thử qua vô số biện pháp, dùng hết tài liệu phòng cháy chống nhiệt, kết quả vô luận là thứ gì chỉ cần vào núi lửa, liền hóa thành tro tàn, vì thế chúng ta còn hi sinh vài tộc nhân, tuy rằng thể chất cường hãn chống nổi đao kiếm, thế nhưng…núi lửa không tầm thường, tiên sinh phải cẩn thận mới tốt.”
Tử Long nhíu mày, khẽ gật đầu, xem ra muốn lấy được Thiên Hỏa tộc điển không phải là một chuyện dễ dàng, bên trong núi lửa không chỉ là nham thạch nóng chảy thành dung nham, không biết tinh thần lực bình tế có thể chịu nổi hay không, còn có, vật phẩm vào đó đều hóa thành tro tàn, vậy Hỏa Chính Tiên còn phải đi chuẩn bị thứ gì? Lẽ nào hắn tìm được tài liệu có thể chống đỡ liệt hỏa hay sao? Nếu như vậy, vì sao hắn không tự mình đi lấy Thiên Hỏa tộc điển? Có lẽ trong đó còn có bí mật gì không ai biết, hắn nhắm mắt lại tỉ mỉ xem kỹ thân thể chính mình, từ sau khi dung hợp thủy hỏa tinh hoa nguyên tố, thân thể cũng tương đối cường hãn, tuy rằng binh khí không làm gì được hắn, nhưng đối với hỏa diễm công kích Tử Long cũng không có mười phần nắm chắc. Thế nhưng nếu đã đáp ứng Hỏa Chính Thiên, vô luận thế nào cũng muốn thử một lần, đây chẳng phải do số phận an bài hay sao, ta muốn nhìn xem số phận có biến mất tại đây hay không.
Nhìn Tử Long đang cúi đầu trầm tư, Hỏa Dĩnh Đông cũng cau chặt mày, không biết suy nghĩ gì, trong ánh mắt dần hiện ra quang mang dị dạng, quay đầu lại nhìn Dương Hán Sâm đang ăn ngốn ngấu, dáng tươi cười quỷ dị dần dần hiện lên trên mặt hắn, chậm rãi…
Tử Long ngồi yên lẳng lặng nghe Hỏa Chính Thiên kể lại, không chen một lời, Hỏa Chính Thiên thở dài một tiếng tiện tay lật quyển sách màu đỏ, đột nhiên sững sờ, Tử Long cũng không hiểu, chỉ là cho rằng hắn nhìn thấy những tinh diệu được truyền lại trong sách mà cảm thấy khiếp sợ, qua một hồi lâu chợt nghe Hỏa Chính Thiên thì thào nói: “ Thiên Hỏa bộ tộc gặp nạn thì sẽ có thiên nhân đến tương trợ, tóc đỏ mắt xanh mặt hoàng kim, Thiên Hỏa tộc điển đem dâng hiến.”
Tử Long nghe lời nói của Hỏa Chính Thiên thân hình chấn động mãnh liệt: “ Tóc đỏ mắt xanh mặt hoàng kim.” Đây chẳng phải là nói chính mình sao? Thiên Hỏa bộ tộc, lại thêm một tộc loại, lẽ nào thực sự là có số phận? Vì sao trong minh minh đều như có định trước, hình như mỗi một bước đi đều có người lập kế hoạch, đây rốt cục là chuyện gì xảy ra? Rốt cục là mục tiêu đã định trước, chính thiên mệnh sắp đặt, vì sao lại có quan hệ tới mình? Mấy vấn đề này không ngừng quẩn quanh trong lòng Tử Long, làm suy nghĩ của hắn bắt đầu hỗn loạn, không khỏi sững sờ ở nơi đó, vẫn không hề cử động.
Bên trong đại điện Hỏa gia, Hỏa gia gia chủ cùng một vị trẻ tuổi đang ngồi, không có thanh âm gì, trong ánh mắt bọn họ toàn là nghi hoặc, nhìn trời, đối mệnh, đối với số mệnh như được sắp đặt sẵn mà vô cùng nghi hoặc.
Một lúc lâu qua đi, Tử Long hít sâu một hơi, nếu đã muốn tới, thì cũng tránh không khỏi, một ngày nào đó, phải đánh vỡ số phận ràng buộc, hắn nắm chặt nắm tay, trong lòng âm thầm phát thệ, nhất định phải hiểu rõ sự tình chân tướng, nhất định phải đánh vỡ số phận an bài, không tin trời, không tin đất, hắn chỉ tin chính mình.
Hỏa Chính Thiên lúc này cũng khôi phục lại, nhìn Tử Long trầm giọng nói: “ Ngọc Long tiên sinh, ngươi cũng nghe được rồi, đây là ghi chép mà thái gia gia truyền lại, Hỏa gia chúng ta nguyên bản là Thiên Hỏa tộc, không ai biết vì sao tộc ta lại lưu lạc ra thế nhân, khả năng là đã ở đây, hoặc là đã di chuyển tới. Thế nhưng những điều này không có ai biết, bởi vì những ghi chép đều nằm trong Thiên Hỏa tộc điển, nhưng không có một tộc nhân nào có khả năng lấy được, chúng ta cũng nghĩ rất nhiều biện pháp, nhưng kết quả đều là thất vọng. Mà hôm nay, ngươi cũng biết kẻ thù bên ngoài của chúng ta, nhưng khống tố thuật hỏa tinh hoa của chúng ta lại không hề phát triển một bước, địa vị ở Khải Minh đế quốc sắp bị người thay thế, như vậy tộc của ta sẽ không biện pháp tiếp tục phát triển, không nghĩ tới lúc này Ngọc Long tiên sinh lại đến đúng lúc, mang về nghiên cứu suốt đời của thái gia gia, lại còn báo một lần về tiên đoán cho các đời tộc trưởng, lời tiên đoán này chính vì thái gia gia thất tung nên không ai hay biết, Ngọc Long tiên sinh, ngươi là quý nhân của chúng ta, mong muốn tiên sinh có thể ra tay giúp đỡ.”
Tử Long lại thở dài, nhìn bàn trà nguội lạnh, gật đầu, vô luận thế nào bây giờ cũng phải thực hiện lời nhờ cậy của Hỏa Vô Tình, nếu trên người mình đã có sứ mệnh của hai tộc, thì cũng không quan tâm ôm thêm một bộ tộc khác, chỉ là có chuyện trọng yếu nhất, hắn nghĩ tới đây liền mở miệng hỏi Hỏa Chính Thiên: “ Ta có một chuyện muốn hỏi gia chủ, có biết chuyện của Mộc Dịch thế gia hay không?”
Thấy Tử Long gật đầu, Hỏa Chính Thiên tươi cười, nhẹ giọng hỏi: “ Chỉ cần Ngọc Long tiên sinh đáp ứng là tốt rồi, chẳng hay tiên sinh hỏi Mộc Dịch thế gia có chuyện gì không?”
Tử Long cười khổ nói: “ Tìm Mộc Dịch thế gia là vì một chuyện riêng của ta, không biết Hỏa gia chủ có quen thuộc với Mộc Dịch thế gia?”
“ Mộc Dịch thế gia là gia tộc lánh đời, rất ít xuất hiện trong nhân gian, gia gia ta đã từng tiếp xúc qua người của Mộc Dịch gia, nhưng không biết bọn họ cụ thể ẩn cư tại địa phương nào, chỉ biết mười năm một lần bọn họ sẽ phái một người ra ngoài lịch lãm, tính toán lại chính là năm nay, biển người mang mang, muốn tìm một người thật khó khăn, nhưng nếu đã là chuyện của Ngọc Long tiên sinh, Hỏa gia sẽ tận lực giúp tiên sinh hỏi thăm.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
“ Nga? Thì ra là vậy, ta tạ ơn gia chủ.” Đã có tia hy vọng thì Tử Long sẽ không bỏ qua, chỉ là cơ hội xa vời, chỉ có thể ở lại giúp Hỏa gia qua một cửa khó khăn trước mắt, cũng thuận tiện chờ tin tức của Mộc Dịch thế gia.
“ Ngọc Long tiên sinh đừng khách khí, nếu như vậy, trong lời tiên đoán muốn ta đưa Thiên Hỏa tộc điển cho ngươi, chúng ta phải chuẩn bị đi lấy tộc điển, ngươi xem thế nào?” Hỏa Chính Thiên nói.
Tử Long cười, trong lòng còn có hai bộ tộc điển, hiện tại lại thêm một bộ, không biết lần này lại có thêm hình dáng gì, là giấu ở trận pháp trên trời, hay lại có vật gì thủ hộ, dù sao cũng đã đáp ứng, cũng chỉ có thể như vậy, vì vậy nhìn ra ngoài, nói: “ Cũng tốt, không biết phải làm sao chuẩn bị.”
“ Là ta đi chuẩn bị, tiên sinh chờ một chút là được, như vậy, ngươi đi tới tìm Dĩnh Đông, từ khi tới còn chưa có ăn cơm, để cho hắn an bài một chút, một hồi ta chuẩn bị xong sẽ tìm ngươi, nếu tìm không được hắn, ngoài cửa còn có thị vệ, có thể cho bọn họ giúp dẫn đường.” Hỏa Chính Thiên đứng lên nói. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Tử Long gật đầu, cũng đứng lên nói: “ Tốt lắm, ta cáo từ trước.” Nói xong xoay người rời đi, không chút ý vẻ tươi cười dị dạng trên mặt Hỏa Chính Thiên.
Đi tới ngoài cửa chỉ thấy có hai thị vệ đang đứng gác, thấy hắn đi ra liền cúi đầu thi lễ, hắn mỉm cười gật đầu, hỏi: “ Xin hỏi, Hỏa công tử đang ở nơi nào?”
Một thị vệ hồi đáp: “ Công tử đang trong phòng ăn chiêu đãi bằng hữu của ngài, nếu như có chuyện gì, ta có thể đưa ngài đi qua.”
Tử Long khẽ gật đầu, thị vệ kia ở phía trước dẫn đường, rất nhanh đi ngang qua mấy đại điện, một tiểu điện xuất hiện ở trước mặt, tiểu điện bằng gỗ màu đỏ, ở trên cửa có một vòng tròn mộc bài, bên trên khắc chữ “ Xan”, bên trong người đến người đi, hắn vừa thấy thì biết Dương Hán Sâm lại đang ăn nữa.
Thị vệ đưa Tử Long tới đây liền lui trở lại, hắn một mình chậm rãi đi vào, vừa vào cửa, Dương Hán Sâm đang ngồi trước bàn tròn lớn, hai tay liên tục bốc thức ăn, đủ loại món ăn đang không ngừng được bưng lên, mà Hỏa Dĩnh Đông đang ngồi một bên uống trà, thấy Tử Long lập tức đứng lên đón, thi lễ cung kính nói: “ Tiên sinh nói chuyện xong với phụ thân ta rồi sao? Cũng vừa lúc, trên đường còn chưa ăn uống, mời ngài ăn trước một ít.”
Tử Long cười nhìn Dương Hán Sâm nói: “ Có hắn ăn là được, Hỏa gia chủ nói cần chuẩn bị một ít đồ vật, một hồi sẽ đi lấy Thiên Hỏa tộc điển, ta ở đây chờ là được rồi.”
“ Cái gì? Thiên Hỏa tộc điển? Thật vậy chăng? Thế nhưng…thế nhưng…thứ cho Dĩnh Đông mạo muội, chỉ có Thiên Hỏa bộ tộc chúng ta mới có quyền lấy Thiên Hỏa tộc điển, hơn nữa còn một điều, nơi đặt Thiên Hỏa tộc điển vô cùng hung hiểm mà người thường không thể tưởng tượng, trong suốt mấy trăm năm nay, tộc của ta không thời khắc nào không nghĩ biện pháp lấy được nó, chỉ là…tiên sinh..ngài…” Hỏa Dĩnh Đông vừa nghe Hỏa Chính Thiên sẽ để cho Tử Long đi lấy Thiên Hỏa tộc điển thì không thể tin được nói.
“ Chuyện này một hồi để Hỏa tộc trưởng giải thích cho ngươi nghe, không biết Thiên Hỏa tộc điển để ở nơi nào?” Tử Long chậm rãi ngồi xuống, nói.
Hỏa Dĩnh Đông rót chén trà đưa cho Tử Long, hương trà nhàn nhạt phiêu lên, xuyên thấu qua vụ khí, hắn nhìn vào đôi mắt màu lam của Tử Long thở dài một hơi, nói: “ Tiên sinh có điều không biết, Hỏa gia ta ở đây chính là vì muốn thủ hộ Thiên Hỏa tộc điển, mà tộc điển lại để bên trong Hỏa đại viện nằm bên trong núi lửa, nơi đó hoàn cảnh ác liệt, độ nóng cực cao, không có bất cứ sinh vật nào có thể sinh tồn trong hoàn cảnh đó, dù là khống tố sư của Hỏa gia cũng không dám đến gần núi lửa, chúng ta đã từng thử qua vô số biện pháp, dùng hết tài liệu phòng cháy chống nhiệt, kết quả vô luận là thứ gì chỉ cần vào núi lửa, liền hóa thành tro tàn, vì thế chúng ta còn hi sinh vài tộc nhân, tuy rằng thể chất cường hãn chống nổi đao kiếm, thế nhưng…núi lửa không tầm thường, tiên sinh phải cẩn thận mới tốt.”
Tử Long nhíu mày, khẽ gật đầu, xem ra muốn lấy được Thiên Hỏa tộc điển không phải là một chuyện dễ dàng, bên trong núi lửa không chỉ là nham thạch nóng chảy thành dung nham, không biết tinh thần lực bình tế có thể chịu nổi hay không, còn có, vật phẩm vào đó đều hóa thành tro tàn, vậy Hỏa Chính Tiên còn phải đi chuẩn bị thứ gì? Lẽ nào hắn tìm được tài liệu có thể chống đỡ liệt hỏa hay sao? Nếu như vậy, vì sao hắn không tự mình đi lấy Thiên Hỏa tộc điển? Có lẽ trong đó còn có bí mật gì không ai biết, hắn nhắm mắt lại tỉ mỉ xem kỹ thân thể chính mình, từ sau khi dung hợp thủy hỏa tinh hoa nguyên tố, thân thể cũng tương đối cường hãn, tuy rằng binh khí không làm gì được hắn, nhưng đối với hỏa diễm công kích Tử Long cũng không có mười phần nắm chắc. Thế nhưng nếu đã đáp ứng Hỏa Chính Thiên, vô luận thế nào cũng muốn thử một lần, đây chẳng phải do số phận an bài hay sao, ta muốn nhìn xem số phận có biến mất tại đây hay không.
Nhìn Tử Long đang cúi đầu trầm tư, Hỏa Dĩnh Đông cũng cau chặt mày, không biết suy nghĩ gì, trong ánh mắt dần hiện ra quang mang dị dạng, quay đầu lại nhìn Dương Hán Sâm đang ăn ngốn ngấu, dáng tươi cười quỷ dị dần dần hiện lên trên mặt hắn, chậm rãi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.