Quyển 1 - Chương 7: U LÃNH CHIẾN VƯƠNG THÚ
Ẩn Nặc Trần Hiêu
22/04/2013
U Lãnh Sơn, cách Hoa Nạp Thành ba trăm dặm, toàn thể núi non có độ cao bình quân so với mặt biển tới mấy ngàn thước, trong thung lũng núi non có độ cao so với mặt biển kém thật lớn, tạo thành một khu kỳ quan có khí hậu không đồng nhất. Trong khe núi có độ cao so với mặt biển ba ngàn thước, rừng rậm u tĩnh, cảnh sắc tú lệ, trên núi thanh tùng xanh um tươi tốt, trong sơn cốc trăm hoa khoe sắc, đại đa số địa phương bốn mùa như xuân, mà trên đỉnh núi có độ cao so với mặt biển tới năm ngàn thước, quanh năm tuyết trắng bao phủ, liên miên phập phồng trong dãy núi, đỉnh núi tuyết cao vót san sát, trên núi tuyết đọng quanh năm không tan, xa xa nhìn lại xanh tươi với trắng bạc hòa lẫn, khí thế bàng bạc, có một loại mỹ cảm nói không nên lời.
Tử Long sợ quay về sẽ bị Hoa Nạp Đức hỏi han, vì vậy suốt đêm chạy tới U Lãnh Sơn, lướt qua một tòa núi cao, đi qua một sơn cốc, lúc sáng sớm, đi tới chỗ sâu trong của U Lãnh Sơn, xa xa nhìn lại trong núi muôn hồng ngàn tía, muôn hoa đua thắm khoe hồng, tuyệt vời tuyệt luân, một cỗ hương khí nồng nặc thổi tới trước mặt, căn cứ tình báo do hắc y nhân cung cấp, Tử Long đi từng chút một đến gần huyệt động của quái thú trong núi, khi đi tới đã thấy một sơn động tối u u xuất hiện trước mặt Tử Long.
Sơn động bốn phía trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả xiết, mà bên trong động hình như có hương thơm truyền ra, tuyệt không giống nơi cư trú của quái thú, Tử Long chậm rãi giải trừ áp chế nguyên linh trong bụng, có thể dùng Ám Ảnh Cuồng Sát đạt tầng thứ ba trong nháy mắt, nhất thời nguyên linh dũng hướng kinh mạch toàn thân Tử Long, những nơi đến có một cỗ ái ý chợt sinh, tốc độ lưu động của máu chợt giảm xuống, tim đập cùng tùy theo chậm lại, một loại khí thế vô hình hướng phía ngoài tỏa ra, Tử Long xuất ra một thanh chủy thủ đen kịt, chuôi chủy thủ này theo hắn nhiều năm, không biết đã có bao nhiêu ác nhân chết dưới lưỡi dao của nó.
Đột nhiên, “ ngao” một tiếng nổ kinh thiên động địa, chấn đến hai tai Tử Long on gong vang lên, một thân ảnh tối như mực xuất hiện ngay cửa động, thân ảnh nhoáng lên, giống như là thuấn di xuất hiện ngay trước người Tử Long, trách không được mười tên nhất lưu cao thủ lại ba chết bảy bị thương, chỉ bằng vào tốc độ kinh khủng này đủ nói rõ, chỉ thấy một quái thú cao cỡ hai người lại không biết tên xuất hiện trước người Tử Long, màu sắc toàn thân là huyết hồng, hai chân đứng thẳng về phía trước, phía sau là một cái đuôi dựng lên cỡ một thước, đầu có chiếc sừng nhưng lại nhìn giống như vòi nước, trên mặt còn có hai cái lỗ tai thật to, hình dạng cực kỳ buồn cười.
Nó nhìn Tử Long đứng trước mặt nhưng lại không hề trực tiếp công kích, thân thể cao to nhẹ nhàng cúi xuống, một đôi mắt to đang quan sát Tử Long từ trên xuống dưới, mũi cúi tới ngửi ngửi, sau đó lui ra phía sau thấp giọng gầm nhẹ một tiếng như thị uy.
Tử Long có chút ngoài ý muốn, sớm đã chuẩn bị phòng ngự nên hắn cho rằng khi quái thú xuất hiện sẽ lập tức đối với hắn tiến hành công kích, nhưng không nghĩ tới nó lại làm ra cử động quái dị như vậy, nhìn thấy quái thú lui về phía sau mấy bước, trong lòng Tử Long hình như có suy nghĩ, nhẹ nhàng bước tới trước một bước, quái thú đột nhiên hé ra miệng rộng, một đoàn hỏa cầu phát sinh, Tử Long vội bật lui ra phía sau tránh thoát công kích, hỏa cầu bắn trúng mặt đất, “ oanh” một tiếng, trong vòng mười thước mặt đất bị hỏa cầu bắn trúng cháy đen một mảnh, trong lòng hắn kinh hãi, nếu như để hỏa cầu dính vào người, trong nháy mắt sẽ hóa thành tro bụi. Nhưng kỳ quái chính là quái thú đánh ra một kích, lại đứng yên đó cẩn thận nhìn hắn, nhưng không hề tiếp tục công kích.
Tử Long linh quang chợt lóe, thử bước tới trước một lần nữa, lúc này đây quái thú phảng phất có chút tức giận, đuôi kéo ngược ra phía trước, một đạo thiểm điện hướng hắn kéo tới, nhanh đến mức hắn không thể tránh né, Tử Long biến sắc, vận nguyên linh vào hai tay, mạnh mẽ đẩy về phía trước, chặn lại công kích thiểm điện: “ Oanh”, Tử Long một trận khí huyết bốc lên, nguyên linh nhất thời bị đánh tan, phải lui ra phía sau một bước, ổn định thân hình, mà quái thú cũng không nhân cơ hội công tới. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Không nghĩ tới năng lực của quái thú này quái dị như vậy, vừa hỏa cầu vừa thiểm điện, một hồi không chừng gặp phải quái chiêu gì, thực lực không ngờ lại cường đại như vậy, hình như đã đạt tới cấp bậc thứ đế của vương cấp đỉnh cao, nhưng trong hai lần này Tử Long cảm giác được con thú này sẽ không chủ động công kích ở phạm vi ngoài năm mươi thước của cửa động, nhưng hắn không có suy nghĩ nhiều, vận khởi vương cấp thần thức cường đại tập trung tới quái thú, quái thú đồng dạng cảm giác được một loại áp lực vô hình đang áp chế nó, nhưng vương cấp quái thú cũng không dễ đối phó như vậy, đồng dạng cũng vận khởi toàn thân lực lượng đối kháng thần thức của hắn, thần thức của Tử Long không ngờ cách quái thú ngoài phạm vi một thước cũng không sao tiếp cận gần được chút nào.
Tử Long cảm thấy kinh ngạc, mỗi khi tinh thần lực tại mỗi lần Ám Ảnh Cuồng Sát đề thăng, thì vô cùng đau đớn, bởi vậy so sánh với vương cấp cao thủ phổ thông thì mạnh hơn rất nhiều, không nghĩ tới vương cấp quái thú trước mặt vẫn có thể chống đỡ ngang bằng thực lực. Tử Long không thể suy nghĩ thêm, vận nguyên linh vào chủy thủ cầm trong tay trái, tay phải thành chưởng, thân hình chợt lóe, chủy thủ chém ngang ra, Liệt Không Trảm xuất tới, thân ảnh giống như quỷ mị hướng quái thú đánh tới, chủy thủ trong tay hắn mang theo khí thế cường đại, tỏa ra điện mang màu đen khắp bốn phía, trong hư không như bị xé nứt ra, quái thú dự cảm nguy hiểm đã tới nhưng cũng không hãi sợ, thân hình nhẹ nhàng hơi nghiêng, khó khăn tránh thoát một kích của Tử Long, nhưng tuy rằng nó rất nhanh, Tử Long lại nhanh hơn, Tật Phong Bộ thi triển, dưới chân sinh gió, ngay sau đó một tay hắn thi triển Hoa Phá chưởng pháp, chỉ thấy bàn tay tản ra quang mang trong suốt hướng quái thú bổ tới, quái thú cũng không kịp né tránh, ngực ngạnh sanh tiếp một chưởng của Tử Long, một cỗ nguyên linh xâm nhập vào người nó, nhưng làm cho hắn kinh ngạc chính là thân thể thật lớn của nó phảng phất như không có việc gì vẫn đứng thẳng ở nơi đó.
Tử Long không dám suy nghĩ nhiều, thừa thắng truy tới, chưởng phải phát ra bạch quang, nhẹ nhàng một tiếng Hoa Phá chưởng pháp lại lần thứ hai chém ra, nhìn thấy thân thể thật lớn của quái thú cấp tốc nhảy lên, hai mắt ửng đỏ, trực tiếp hướng hắn đánh tới, Tử Long không kịp né tránh, trong lòng ngẩn ra, thoáng qua liền bị thân thể thật lớn của quái thú đụng phải thật mạnh, thân thể bị đánh bay ra ngoài năm sáu thước, “ khách trá” bay tới chàng gãy một gốc cây đại thụ cao tới mười thước, lần này tựa như thừa nhận một kích chính diện của vương cấp cao thủ, dù là thể chất hắn mạnh mẽ, nhưng chung quy của là thân thể huyết nhục, lập tức cảm thấy nơi ngực một trận buồn bực, trong miệng nóng lên, một cỗ máu tươi từ khóe miệng chảy ra, sự đau đớn từ ngực cũng lan tràn khắp toàn thân.
Quái thú nhân cơ hội bay nhanh tới hướng Tử Long, thân thể thật lớn xẹt qua, có tiếng xé gió truyền đến, có thể thấy được tốc độ cực nhanh, Tử Long kinh hãi, trong tích tắc phóng xuất ra một ít nguyên linh, nguyên linh trong cơ thể làm cho Ám Ảnh Cuồng Sát đạt tới tầng thứ tư, nhất thời, lực lượng cường đại tràn ngập toàn thân, một tia oánh quang ở giữa song chưởng xuất hiện, hắn đem linh lực rót vào trong chủy thủ màu đen, phất tay bắn ra, chính là Phi Thiên Thứ chiêu thức, chỉ thấy chủy thủ phiếm quang mang, mang theo tiếng xé gió hướng quái thú đâm tới, quái thú nhìn thấy chủy thủ bay tới, thân thể hơi khựng lại, không nghĩ tới Tử Long phản ứng nhanh như vậy, chân trái đạp mạnh lên mặt đất, thân thể thật lớn rất nhanh lăng không hướng bên phải cuốn qua, muốn tránh thoát chủy thủ tập kích, nhưng chủy thủ đã được Tử Long rót vào linh lực của Ám Ảnh Cuồng Sát tầng thứ tư, tốc độ cực nhanh, lúc quái thú treo ngược trên không trung, chủy thủ xẹt qua chân phải của quái thú, một cỗ tiên huyết nhất thời cuồng phun ra, chủy thủ cũng thẳng tắp bay thẳng ghim vào trong nham thạch phía sau quái thú.
“ Hống” quái thú hét lên một tiếng điên cuồng, phảng phất như bị Tử Long làm cho tức giận, mũi thở hồng hộc, điên cuồng hướng Tử Long lao tới, Tử Long nhướng mày, không khỏi cảm thấy con quái vật này đúng là khó chơi, nhanh chóng bay ngược ra sau, bỗng nhiên nắm lên một nắm lá cây, nguyên linh vận khởi rót vào trong mười phiến lá, tay phải chém ngang ra, lại một chiêu Phi Thiên Thứ bay ra, hơn mười phiến lá dường như lưỡi dao sắc bén ở không trung cao tốc phi hành, cũng không hề bị không khí trở ngại không có bất luận tiếng động gì hướng quái thú bay đi, quái thú phẫn nộ né tránh, hơn mười lá cây đều kích vào khoảng không, toàn bộ ghim vào trong núi đá, không còn thấy một điểm vết tích.
Tử Long ngây ra, nghĩ không ra con thú này không chỉ tốc độ cực nhanh, động tác còn linh mẫn như vậy, chiêu thức lại cổ quái, đây là quái thú gì, vì sao trong đại lục không có ghi chép.
Lúc này thân thể thật lớn của quái thú hướng hắn thẳng tắp đánh tới, Tử Long cảm thấy không ổn, cố sức nhảy, rơi xuống bên bờ con sông nhỏ, chỉ thấy vừa đứng thẳng thì cây cối nơi đây bị quái thú đánh ngã một mảnh, nham thạch cứng rắn cũng bị nó cào ra một đạo vết tích thật sâu, “ Hống” hai mắt quái thú đỏ bừng, hai tay mở rộng, vùng ngực hống to, phảng phất như tà ma nhập trong thiên địa, tiếng hống thật lớn chấn động cây cối run lên bần bật.
Tử Long thầm nghĩ: “ Con quái thú này cũng quá cường mãnh, đề thăng tầng thứ tư vương cấp thực lực không ngờ cũng không làm gì được nó, lẽ nào phải thực sự xuất ra toàn lực sao?”
Trong mắt Tử Long chợt lóe hàn quang, xoay người nhảy vào trong nước sông, hai tay thành chưởng mạnh mẽ vỗ lên mặt nước, nước sông bị hắn một kích bay lên thành một dòng nước, tay phải hắn huy mạnh, trong nháy mắt tiếp xúc dòng nước, một cỗ nguyên linh rót vào trong dòng nước, Phi Thiên Thứ, dòng nước hóa thành kiếm, vô thanh vô tức đánh tới quái thú, quái thú cũng không để ý, điên cuồng hướng Tử Long chạy tới, ngực chàng tới thủy kiếm, không nghĩ tới thủy kiếm bị quái thú chàng tán, một bộ phận nguyên linh liền kích nhập vào trong thân thể quái thú, nguyên linh tán ra làm dòng nước rơi tung tóe trên mặt đất, mặt đất nhất thời bị đánh ra vô số hố nhỏ, mà quái thú lại như vô sự vẫn với tốc độ không giảm lao tới Tử Long.
Một kích qua đi, Tử Long đã không thể né tránh, thoáng cái đã bị quái thú đánh bay ra ngoài, rơi vào trong nước, kích lên một mảnh tường nước “ phốc” một ngụm máu tươi phun ra, nhiễm hồng một mảnh nước sông, hắn nhắm mắt lại, trong lòng chợt chuyển “ liều mạng”, liền cấp tốc đem hết toàn bộ nguyên linh trong cơ thể phóng ra, Ám Ảnh Cuồng Sát nhất thời bị buộc tăng lên tầng thứ năm, nhất thời quanh thân Tử Long hồng quang lóe sáng, một cỗ khí thế vô hình hướng bốn phía lan tràn, kinh mạch toàn thân đều tràn ngập nguyên linh.
Nguyên linh khổng lồ khiến cho toàn thân hắn sáng mờ, vừa bị thụ thương cũng chậm rãi khôi phục, lực lượng vô hình tràn ngập thân thể, “ Ba” hơn mười thanh thủy kiếm truyền vào nguyên linh của hắn bay lên, tiếng xé gió phát sinh huyền phù giữa không trung, đây cũng là lần đầu tiên hắn vận dụng Ám Ảnh Cuồng Sát tầng thứ năm dùng chiêu thức Vạn Vật Linh Không Phá, khi hắn mới thăng lên tầng thứ năm không lâu thì bị Tư Mã Tương đánh tan nguyên linh toàn thân nên không kịp sử dụng.
Ám Ảnh Cuồng Sát luyện tới tầng thứ ba có thể vận nguyên linh ra ngoài thân thể, xuất chiêu Liệt Không Trảm, nhưng phải cần thực thể để truyền tải, khi Tử Long tu luyện tới tầng thứ ba thì vẫn sử dụng một thanh chủy thủ, đến tầng thứ tư nguyên linh có thể phá thể mà ra, ngưng tụ bên ngoài cơ thể trong phạm vi nhất định dùng tất cả mọi thứ bên trong phạm vi làm vũ khí sử dụng, vũ khí ẩn nguyên linh có thể thi triển ra Phi Thiên Thứ, mà khi đề thăng tới tầng thứ năm thì có thể ngưng tụ thiên địa linh khí với phạm vi mở rộng, vật thể ẩn nguyên linh cũng sẽ căn cứ theo tinh thần lực của người tu luyện khống chế tiến hành công kích, nhưng trước đó người tu luyện phải rót nguyên linh vào vật thể, như vậy có thể hình thành chiêu thức của tầng thứ năm, Vạn Vật Linh Không Phá.
Tử Long khống chế mấy đạo thủy kiếm hóa thành thực thể mãnh liệt đánh về phía quái thú, quái thú nhìn lực lượng của hắn tăng vọt, trong mắt hình như cũng không có ý ngăn đón, thân hình chớp động, rất nhanh né tránh về phía sau, thủy kiếm bay đến trước người quái thú, đột nhiên thay đổi quỹ tích, vây quanh nó, quái thú giận dữ, liên tục há mồm phun ra từng đạo hỏa cầu, đuôi của nó xoay cuồng, từng đạo thiểm điện, hỏa cầu hỗn loạn đón nhận hơn mười thanh thủy kiếm, toàn bộ nhất nhất phá giải, một trận thủy khí nổi lên, làm thân hình quái thú trở nên mông lung.
Tử Long sợ quay về sẽ bị Hoa Nạp Đức hỏi han, vì vậy suốt đêm chạy tới U Lãnh Sơn, lướt qua một tòa núi cao, đi qua một sơn cốc, lúc sáng sớm, đi tới chỗ sâu trong của U Lãnh Sơn, xa xa nhìn lại trong núi muôn hồng ngàn tía, muôn hoa đua thắm khoe hồng, tuyệt vời tuyệt luân, một cỗ hương khí nồng nặc thổi tới trước mặt, căn cứ tình báo do hắc y nhân cung cấp, Tử Long đi từng chút một đến gần huyệt động của quái thú trong núi, khi đi tới đã thấy một sơn động tối u u xuất hiện trước mặt Tử Long.
Sơn động bốn phía trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả xiết, mà bên trong động hình như có hương thơm truyền ra, tuyệt không giống nơi cư trú của quái thú, Tử Long chậm rãi giải trừ áp chế nguyên linh trong bụng, có thể dùng Ám Ảnh Cuồng Sát đạt tầng thứ ba trong nháy mắt, nhất thời nguyên linh dũng hướng kinh mạch toàn thân Tử Long, những nơi đến có một cỗ ái ý chợt sinh, tốc độ lưu động của máu chợt giảm xuống, tim đập cùng tùy theo chậm lại, một loại khí thế vô hình hướng phía ngoài tỏa ra, Tử Long xuất ra một thanh chủy thủ đen kịt, chuôi chủy thủ này theo hắn nhiều năm, không biết đã có bao nhiêu ác nhân chết dưới lưỡi dao của nó.
Đột nhiên, “ ngao” một tiếng nổ kinh thiên động địa, chấn đến hai tai Tử Long on gong vang lên, một thân ảnh tối như mực xuất hiện ngay cửa động, thân ảnh nhoáng lên, giống như là thuấn di xuất hiện ngay trước người Tử Long, trách không được mười tên nhất lưu cao thủ lại ba chết bảy bị thương, chỉ bằng vào tốc độ kinh khủng này đủ nói rõ, chỉ thấy một quái thú cao cỡ hai người lại không biết tên xuất hiện trước người Tử Long, màu sắc toàn thân là huyết hồng, hai chân đứng thẳng về phía trước, phía sau là một cái đuôi dựng lên cỡ một thước, đầu có chiếc sừng nhưng lại nhìn giống như vòi nước, trên mặt còn có hai cái lỗ tai thật to, hình dạng cực kỳ buồn cười.
Nó nhìn Tử Long đứng trước mặt nhưng lại không hề trực tiếp công kích, thân thể cao to nhẹ nhàng cúi xuống, một đôi mắt to đang quan sát Tử Long từ trên xuống dưới, mũi cúi tới ngửi ngửi, sau đó lui ra phía sau thấp giọng gầm nhẹ một tiếng như thị uy.
Tử Long có chút ngoài ý muốn, sớm đã chuẩn bị phòng ngự nên hắn cho rằng khi quái thú xuất hiện sẽ lập tức đối với hắn tiến hành công kích, nhưng không nghĩ tới nó lại làm ra cử động quái dị như vậy, nhìn thấy quái thú lui về phía sau mấy bước, trong lòng Tử Long hình như có suy nghĩ, nhẹ nhàng bước tới trước một bước, quái thú đột nhiên hé ra miệng rộng, một đoàn hỏa cầu phát sinh, Tử Long vội bật lui ra phía sau tránh thoát công kích, hỏa cầu bắn trúng mặt đất, “ oanh” một tiếng, trong vòng mười thước mặt đất bị hỏa cầu bắn trúng cháy đen một mảnh, trong lòng hắn kinh hãi, nếu như để hỏa cầu dính vào người, trong nháy mắt sẽ hóa thành tro bụi. Nhưng kỳ quái chính là quái thú đánh ra một kích, lại đứng yên đó cẩn thận nhìn hắn, nhưng không hề tiếp tục công kích.
Tử Long linh quang chợt lóe, thử bước tới trước một lần nữa, lúc này đây quái thú phảng phất có chút tức giận, đuôi kéo ngược ra phía trước, một đạo thiểm điện hướng hắn kéo tới, nhanh đến mức hắn không thể tránh né, Tử Long biến sắc, vận nguyên linh vào hai tay, mạnh mẽ đẩy về phía trước, chặn lại công kích thiểm điện: “ Oanh”, Tử Long một trận khí huyết bốc lên, nguyên linh nhất thời bị đánh tan, phải lui ra phía sau một bước, ổn định thân hình, mà quái thú cũng không nhân cơ hội công tới. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Không nghĩ tới năng lực của quái thú này quái dị như vậy, vừa hỏa cầu vừa thiểm điện, một hồi không chừng gặp phải quái chiêu gì, thực lực không ngờ lại cường đại như vậy, hình như đã đạt tới cấp bậc thứ đế của vương cấp đỉnh cao, nhưng trong hai lần này Tử Long cảm giác được con thú này sẽ không chủ động công kích ở phạm vi ngoài năm mươi thước của cửa động, nhưng hắn không có suy nghĩ nhiều, vận khởi vương cấp thần thức cường đại tập trung tới quái thú, quái thú đồng dạng cảm giác được một loại áp lực vô hình đang áp chế nó, nhưng vương cấp quái thú cũng không dễ đối phó như vậy, đồng dạng cũng vận khởi toàn thân lực lượng đối kháng thần thức của hắn, thần thức của Tử Long không ngờ cách quái thú ngoài phạm vi một thước cũng không sao tiếp cận gần được chút nào.
Tử Long cảm thấy kinh ngạc, mỗi khi tinh thần lực tại mỗi lần Ám Ảnh Cuồng Sát đề thăng, thì vô cùng đau đớn, bởi vậy so sánh với vương cấp cao thủ phổ thông thì mạnh hơn rất nhiều, không nghĩ tới vương cấp quái thú trước mặt vẫn có thể chống đỡ ngang bằng thực lực. Tử Long không thể suy nghĩ thêm, vận nguyên linh vào chủy thủ cầm trong tay trái, tay phải thành chưởng, thân hình chợt lóe, chủy thủ chém ngang ra, Liệt Không Trảm xuất tới, thân ảnh giống như quỷ mị hướng quái thú đánh tới, chủy thủ trong tay hắn mang theo khí thế cường đại, tỏa ra điện mang màu đen khắp bốn phía, trong hư không như bị xé nứt ra, quái thú dự cảm nguy hiểm đã tới nhưng cũng không hãi sợ, thân hình nhẹ nhàng hơi nghiêng, khó khăn tránh thoát một kích của Tử Long, nhưng tuy rằng nó rất nhanh, Tử Long lại nhanh hơn, Tật Phong Bộ thi triển, dưới chân sinh gió, ngay sau đó một tay hắn thi triển Hoa Phá chưởng pháp, chỉ thấy bàn tay tản ra quang mang trong suốt hướng quái thú bổ tới, quái thú cũng không kịp né tránh, ngực ngạnh sanh tiếp một chưởng của Tử Long, một cỗ nguyên linh xâm nhập vào người nó, nhưng làm cho hắn kinh ngạc chính là thân thể thật lớn của nó phảng phất như không có việc gì vẫn đứng thẳng ở nơi đó.
Tử Long không dám suy nghĩ nhiều, thừa thắng truy tới, chưởng phải phát ra bạch quang, nhẹ nhàng một tiếng Hoa Phá chưởng pháp lại lần thứ hai chém ra, nhìn thấy thân thể thật lớn của quái thú cấp tốc nhảy lên, hai mắt ửng đỏ, trực tiếp hướng hắn đánh tới, Tử Long không kịp né tránh, trong lòng ngẩn ra, thoáng qua liền bị thân thể thật lớn của quái thú đụng phải thật mạnh, thân thể bị đánh bay ra ngoài năm sáu thước, “ khách trá” bay tới chàng gãy một gốc cây đại thụ cao tới mười thước, lần này tựa như thừa nhận một kích chính diện của vương cấp cao thủ, dù là thể chất hắn mạnh mẽ, nhưng chung quy của là thân thể huyết nhục, lập tức cảm thấy nơi ngực một trận buồn bực, trong miệng nóng lên, một cỗ máu tươi từ khóe miệng chảy ra, sự đau đớn từ ngực cũng lan tràn khắp toàn thân.
Quái thú nhân cơ hội bay nhanh tới hướng Tử Long, thân thể thật lớn xẹt qua, có tiếng xé gió truyền đến, có thể thấy được tốc độ cực nhanh, Tử Long kinh hãi, trong tích tắc phóng xuất ra một ít nguyên linh, nguyên linh trong cơ thể làm cho Ám Ảnh Cuồng Sát đạt tới tầng thứ tư, nhất thời, lực lượng cường đại tràn ngập toàn thân, một tia oánh quang ở giữa song chưởng xuất hiện, hắn đem linh lực rót vào trong chủy thủ màu đen, phất tay bắn ra, chính là Phi Thiên Thứ chiêu thức, chỉ thấy chủy thủ phiếm quang mang, mang theo tiếng xé gió hướng quái thú đâm tới, quái thú nhìn thấy chủy thủ bay tới, thân thể hơi khựng lại, không nghĩ tới Tử Long phản ứng nhanh như vậy, chân trái đạp mạnh lên mặt đất, thân thể thật lớn rất nhanh lăng không hướng bên phải cuốn qua, muốn tránh thoát chủy thủ tập kích, nhưng chủy thủ đã được Tử Long rót vào linh lực của Ám Ảnh Cuồng Sát tầng thứ tư, tốc độ cực nhanh, lúc quái thú treo ngược trên không trung, chủy thủ xẹt qua chân phải của quái thú, một cỗ tiên huyết nhất thời cuồng phun ra, chủy thủ cũng thẳng tắp bay thẳng ghim vào trong nham thạch phía sau quái thú.
“ Hống” quái thú hét lên một tiếng điên cuồng, phảng phất như bị Tử Long làm cho tức giận, mũi thở hồng hộc, điên cuồng hướng Tử Long lao tới, Tử Long nhướng mày, không khỏi cảm thấy con quái vật này đúng là khó chơi, nhanh chóng bay ngược ra sau, bỗng nhiên nắm lên một nắm lá cây, nguyên linh vận khởi rót vào trong mười phiến lá, tay phải chém ngang ra, lại một chiêu Phi Thiên Thứ bay ra, hơn mười phiến lá dường như lưỡi dao sắc bén ở không trung cao tốc phi hành, cũng không hề bị không khí trở ngại không có bất luận tiếng động gì hướng quái thú bay đi, quái thú phẫn nộ né tránh, hơn mười lá cây đều kích vào khoảng không, toàn bộ ghim vào trong núi đá, không còn thấy một điểm vết tích.
Tử Long ngây ra, nghĩ không ra con thú này không chỉ tốc độ cực nhanh, động tác còn linh mẫn như vậy, chiêu thức lại cổ quái, đây là quái thú gì, vì sao trong đại lục không có ghi chép.
Lúc này thân thể thật lớn của quái thú hướng hắn thẳng tắp đánh tới, Tử Long cảm thấy không ổn, cố sức nhảy, rơi xuống bên bờ con sông nhỏ, chỉ thấy vừa đứng thẳng thì cây cối nơi đây bị quái thú đánh ngã một mảnh, nham thạch cứng rắn cũng bị nó cào ra một đạo vết tích thật sâu, “ Hống” hai mắt quái thú đỏ bừng, hai tay mở rộng, vùng ngực hống to, phảng phất như tà ma nhập trong thiên địa, tiếng hống thật lớn chấn động cây cối run lên bần bật.
Tử Long thầm nghĩ: “ Con quái thú này cũng quá cường mãnh, đề thăng tầng thứ tư vương cấp thực lực không ngờ cũng không làm gì được nó, lẽ nào phải thực sự xuất ra toàn lực sao?”
Trong mắt Tử Long chợt lóe hàn quang, xoay người nhảy vào trong nước sông, hai tay thành chưởng mạnh mẽ vỗ lên mặt nước, nước sông bị hắn một kích bay lên thành một dòng nước, tay phải hắn huy mạnh, trong nháy mắt tiếp xúc dòng nước, một cỗ nguyên linh rót vào trong dòng nước, Phi Thiên Thứ, dòng nước hóa thành kiếm, vô thanh vô tức đánh tới quái thú, quái thú cũng không để ý, điên cuồng hướng Tử Long chạy tới, ngực chàng tới thủy kiếm, không nghĩ tới thủy kiếm bị quái thú chàng tán, một bộ phận nguyên linh liền kích nhập vào trong thân thể quái thú, nguyên linh tán ra làm dòng nước rơi tung tóe trên mặt đất, mặt đất nhất thời bị đánh ra vô số hố nhỏ, mà quái thú lại như vô sự vẫn với tốc độ không giảm lao tới Tử Long.
Một kích qua đi, Tử Long đã không thể né tránh, thoáng cái đã bị quái thú đánh bay ra ngoài, rơi vào trong nước, kích lên một mảnh tường nước “ phốc” một ngụm máu tươi phun ra, nhiễm hồng một mảnh nước sông, hắn nhắm mắt lại, trong lòng chợt chuyển “ liều mạng”, liền cấp tốc đem hết toàn bộ nguyên linh trong cơ thể phóng ra, Ám Ảnh Cuồng Sát nhất thời bị buộc tăng lên tầng thứ năm, nhất thời quanh thân Tử Long hồng quang lóe sáng, một cỗ khí thế vô hình hướng bốn phía lan tràn, kinh mạch toàn thân đều tràn ngập nguyên linh.
Nguyên linh khổng lồ khiến cho toàn thân hắn sáng mờ, vừa bị thụ thương cũng chậm rãi khôi phục, lực lượng vô hình tràn ngập thân thể, “ Ba” hơn mười thanh thủy kiếm truyền vào nguyên linh của hắn bay lên, tiếng xé gió phát sinh huyền phù giữa không trung, đây cũng là lần đầu tiên hắn vận dụng Ám Ảnh Cuồng Sát tầng thứ năm dùng chiêu thức Vạn Vật Linh Không Phá, khi hắn mới thăng lên tầng thứ năm không lâu thì bị Tư Mã Tương đánh tan nguyên linh toàn thân nên không kịp sử dụng.
Ám Ảnh Cuồng Sát luyện tới tầng thứ ba có thể vận nguyên linh ra ngoài thân thể, xuất chiêu Liệt Không Trảm, nhưng phải cần thực thể để truyền tải, khi Tử Long tu luyện tới tầng thứ ba thì vẫn sử dụng một thanh chủy thủ, đến tầng thứ tư nguyên linh có thể phá thể mà ra, ngưng tụ bên ngoài cơ thể trong phạm vi nhất định dùng tất cả mọi thứ bên trong phạm vi làm vũ khí sử dụng, vũ khí ẩn nguyên linh có thể thi triển ra Phi Thiên Thứ, mà khi đề thăng tới tầng thứ năm thì có thể ngưng tụ thiên địa linh khí với phạm vi mở rộng, vật thể ẩn nguyên linh cũng sẽ căn cứ theo tinh thần lực của người tu luyện khống chế tiến hành công kích, nhưng trước đó người tu luyện phải rót nguyên linh vào vật thể, như vậy có thể hình thành chiêu thức của tầng thứ năm, Vạn Vật Linh Không Phá.
Tử Long khống chế mấy đạo thủy kiếm hóa thành thực thể mãnh liệt đánh về phía quái thú, quái thú nhìn lực lượng của hắn tăng vọt, trong mắt hình như cũng không có ý ngăn đón, thân hình chớp động, rất nhanh né tránh về phía sau, thủy kiếm bay đến trước người quái thú, đột nhiên thay đổi quỹ tích, vây quanh nó, quái thú giận dữ, liên tục há mồm phun ra từng đạo hỏa cầu, đuôi của nó xoay cuồng, từng đạo thiểm điện, hỏa cầu hỗn loạn đón nhận hơn mười thanh thủy kiếm, toàn bộ nhất nhất phá giải, một trận thủy khí nổi lên, làm thân hình quái thú trở nên mông lung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.