Chương 39: Dear Candy!
Hoa Tiểu Lê
08/04/2024
Lý Thần Vũ ôm ấp Lê Mẫn Tiên trong lòng, tay đều đều vỗ nhẹ lưng dù cô đã ngủ được một lúc.
Bản thân là con út nhà giàu, Lý Thần Vũ đã quen được chăm sóc chứ chưa phải chăm sóc ai, nhưng yêu vào chả cần ai dậy, những hành động dành cho Lê Mẫn Tiên cứ tự nhiên đến thế.
Lê Mẫn Tiên từ cô gái không ngán một ai, hẹn hò Lý Thần Vũ liền có dáng vẻ biết nũng nịu. Phụ nữ nhõng nhẽo chứng tỏ cuộc sống được cưng chiều, phụ nữ hơn thua chứng tỏ cuộc đời bất hạnh. Vế phụ nữ đầu tiên hoàn toàn chính xác với cô gái tên Mẫn Tiên này.
Điện thoại của Mẫn Tiên để bàn cạnh giường sáng lên. Cô khóa màn hình, nên Lý Thần Vũ không xem được nội dung, chỉ liếc qua thấy thông báo từ W1- Gaming.
Là người có chơi game, Lý Thần Vũ cảm giác hình như mình đang ôm báu vật. Game thủ nào mà không biết W1 là một đội tuyển thể thao điện tử danh tiếng thế giới, đã bao lần giành cúp vô địch.
“Chẳng lẽ từ đây mà Mẫn Tiên quen DeKao, nhưng cô ấy liên quan gì với W1? Là thành viên thì khó tin quá, nhưng chơi game giỏi vậy thì cũng có chút khả năng”
Trong lòng Lý Thần Vũ vừa phấn khích nhưng lại vừa lo. Nếu có bạn gái đỉnh vậy thì tự hào đấy, nhưng DeKao, không phải DeKao mà chỉ cần nghĩ Lê Mẫn Tiên dây dưa với bất kì một người đàn ông nào cũng khiến anh cảm thấy đầy nguy cơ rình rập. Mà game thủ hầu hết là nam chứ làm gì có nữ.
***
Lê Mẫn Tiên tỉnh dậy, theo thói quen tìm điện thoại xem giờ. Cô nhìn thấy có thông báo, liếc qua Lý Thần Vũ đang ngủ rồi mới yên tâm mở ra xem.
“ Dear Candy!
Sắp tới là trận đấu giao hữu với đội tuyển Bắc Mỹ, tôi cực kỳ mong muốn cô có thể quay lại W1 để sát cánh cùng các đồng đội của chúng ta như đã từng. Thiếu cô, DeKao như mất đi đôi cánh, cậu ấy đã tụt dốc đáng kể khiến tôi không khỏi lo lắng.
Candy Lee, cô là thiên tài, đừng lãng phí tài năng của mình. Cô là hào quang của W1 và xứng đáng ngồi lên ngai vàng lần nữa.
Hãy suy nghĩ thật kỹ và hồi âm tôi sớm nhé.
- Joselin- “
Mẫn Tiên đọc từng từ, bất giác thở dài. Joselin là người phụ trách đội tuyển, khi cô rời W1 ông ấy vẫn ủng hộ và còn dặn sẵn sàng chào đón nếu cô muốn quay trở lại. Tuy nhiên chưa từng gửi tin cho cô bao giờ. Đã mấy năm, bất ngờ nhận được nhắn nhủ của Joselin khiến Mẫn Tiên lung lay một chút.
Lý Thần Vũ hé mắt thấy cô đang ngồi ở mép giường, tay cầm điện thoại xem chăm chú.
- Em ngủ ít thế? Sao đã tỉnh rồi.
Cô bị giật mình, liền tắt màn hình điện thoại và quay lại cười.
- Cũng phải dậy thôi.
Anh vỗ vỗ chỗ bên cạnh, Mẫn Tiên biết ý nằm xuống, gối đầu lên cánh tay bạn trai.
- Em biết W1?
Cô hơi nhíu mày ngẩng lên nhìn vào mắt anh, lòng có chút thấp thỏm.
- Hả?
- Lúc em ngủ anh thấy có thông báo điện thoại.
- À…công ty ở nước ngoài của bố em tài trợ cho họ… Em chơi game nên dĩ nhiên biết W1 rồi, nên thi thoảng hay hóng hớt tin của họ từ chỗ công ty bố thôi.
- Em quen DeKao từ đây?
Mẫn Tiên ngạc nhiên khi bỗng dưng Lý Thần Vũ nhắc tới DeKao, có vẻ anh vẫn nhớ lần gặp vừa rồi.
- DeKao? … Ừm!
Lý Thần Vũ rúc rúc vào cổ Lê Mẫn Tiên, theo bản năng luồn tay vào trong áo và bị đánh mạnh vào bàn tay. Anh nhăn nhó rồi rút tay ra ngoài, ôm qua eo nhỏ.
- Ngủ thêm chút nữa đi, anh muốn ôm em ngủ.
Mẫn Tiên gật đầu, nhưng cô không ngủ được nữa, lại nhớ về thời cùng DeKao ở W1 tung hoành và xưng vương hết các trận đấu lớn nhỏ. Cảm giác ấy rất tuyệt vời, và một giây nào đó cô thực sự muốn về lại W1.
Bản thân là con út nhà giàu, Lý Thần Vũ đã quen được chăm sóc chứ chưa phải chăm sóc ai, nhưng yêu vào chả cần ai dậy, những hành động dành cho Lê Mẫn Tiên cứ tự nhiên đến thế.
Lê Mẫn Tiên từ cô gái không ngán một ai, hẹn hò Lý Thần Vũ liền có dáng vẻ biết nũng nịu. Phụ nữ nhõng nhẽo chứng tỏ cuộc sống được cưng chiều, phụ nữ hơn thua chứng tỏ cuộc đời bất hạnh. Vế phụ nữ đầu tiên hoàn toàn chính xác với cô gái tên Mẫn Tiên này.
Điện thoại của Mẫn Tiên để bàn cạnh giường sáng lên. Cô khóa màn hình, nên Lý Thần Vũ không xem được nội dung, chỉ liếc qua thấy thông báo từ W1- Gaming.
Là người có chơi game, Lý Thần Vũ cảm giác hình như mình đang ôm báu vật. Game thủ nào mà không biết W1 là một đội tuyển thể thao điện tử danh tiếng thế giới, đã bao lần giành cúp vô địch.
“Chẳng lẽ từ đây mà Mẫn Tiên quen DeKao, nhưng cô ấy liên quan gì với W1? Là thành viên thì khó tin quá, nhưng chơi game giỏi vậy thì cũng có chút khả năng”
Trong lòng Lý Thần Vũ vừa phấn khích nhưng lại vừa lo. Nếu có bạn gái đỉnh vậy thì tự hào đấy, nhưng DeKao, không phải DeKao mà chỉ cần nghĩ Lê Mẫn Tiên dây dưa với bất kì một người đàn ông nào cũng khiến anh cảm thấy đầy nguy cơ rình rập. Mà game thủ hầu hết là nam chứ làm gì có nữ.
***
Lê Mẫn Tiên tỉnh dậy, theo thói quen tìm điện thoại xem giờ. Cô nhìn thấy có thông báo, liếc qua Lý Thần Vũ đang ngủ rồi mới yên tâm mở ra xem.
“ Dear Candy!
Sắp tới là trận đấu giao hữu với đội tuyển Bắc Mỹ, tôi cực kỳ mong muốn cô có thể quay lại W1 để sát cánh cùng các đồng đội của chúng ta như đã từng. Thiếu cô, DeKao như mất đi đôi cánh, cậu ấy đã tụt dốc đáng kể khiến tôi không khỏi lo lắng.
Candy Lee, cô là thiên tài, đừng lãng phí tài năng của mình. Cô là hào quang của W1 và xứng đáng ngồi lên ngai vàng lần nữa.
Hãy suy nghĩ thật kỹ và hồi âm tôi sớm nhé.
- Joselin- “
Mẫn Tiên đọc từng từ, bất giác thở dài. Joselin là người phụ trách đội tuyển, khi cô rời W1 ông ấy vẫn ủng hộ và còn dặn sẵn sàng chào đón nếu cô muốn quay trở lại. Tuy nhiên chưa từng gửi tin cho cô bao giờ. Đã mấy năm, bất ngờ nhận được nhắn nhủ của Joselin khiến Mẫn Tiên lung lay một chút.
Lý Thần Vũ hé mắt thấy cô đang ngồi ở mép giường, tay cầm điện thoại xem chăm chú.
- Em ngủ ít thế? Sao đã tỉnh rồi.
Cô bị giật mình, liền tắt màn hình điện thoại và quay lại cười.
- Cũng phải dậy thôi.
Anh vỗ vỗ chỗ bên cạnh, Mẫn Tiên biết ý nằm xuống, gối đầu lên cánh tay bạn trai.
- Em biết W1?
Cô hơi nhíu mày ngẩng lên nhìn vào mắt anh, lòng có chút thấp thỏm.
- Hả?
- Lúc em ngủ anh thấy có thông báo điện thoại.
- À…công ty ở nước ngoài của bố em tài trợ cho họ… Em chơi game nên dĩ nhiên biết W1 rồi, nên thi thoảng hay hóng hớt tin của họ từ chỗ công ty bố thôi.
- Em quen DeKao từ đây?
Mẫn Tiên ngạc nhiên khi bỗng dưng Lý Thần Vũ nhắc tới DeKao, có vẻ anh vẫn nhớ lần gặp vừa rồi.
- DeKao? … Ừm!
Lý Thần Vũ rúc rúc vào cổ Lê Mẫn Tiên, theo bản năng luồn tay vào trong áo và bị đánh mạnh vào bàn tay. Anh nhăn nhó rồi rút tay ra ngoài, ôm qua eo nhỏ.
- Ngủ thêm chút nữa đi, anh muốn ôm em ngủ.
Mẫn Tiên gật đầu, nhưng cô không ngủ được nữa, lại nhớ về thời cùng DeKao ở W1 tung hoành và xưng vương hết các trận đấu lớn nhỏ. Cảm giác ấy rất tuyệt vời, và một giây nào đó cô thực sự muốn về lại W1.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.