Chương 74: Thuyền hoa
Cơ Sóc
02/07/2015
Rất nhanh đã có kết quả điều tra việc này, nữ thi ở núi giả hậu viện là một thị nữ bình thường, cho dù có lẫn vào giữa trăm người khác cũng không có gì thu hút.
Như lời người quen với thị nữ này nói, nàng từ buổi sáng đã không thấy mặt, mấy ngày gần đây vẻ mặt và hành vi của nàng cũng rất lạ, luôn ở xung quanh phòng bếp, người khác có lòng tốt hỏi nàng làm gì ở đây, nàng liền kinh hoảng chạy đi, hành vi thập phần khả nghi.
Mà người ta cũng điều tra ra, nguyên nhân thị nữ tử vong cũng là do trúng thất nhật đoạn trường thảo (đại khái là cỏ bảy ngày đứt ruột đứt gan). Y phục của nàng có hai lớp, ở bên trong phát hiện một gói giấy nhỏ có một chút bột phấn màu nâu, sau đó xác minh được, đây là thất nhật đoạn trường thảo được nghiền nát.
Đến lúc này, theo lý mà nói thì đã có một ít manh mối, nhưng trên thực tế, manh mối tới đây thì hoàn toàn bị đứt, mà trù sư làm hoa thiện kia, lúc không có ai canh giữ đã mạc danh kỳ diệu treo cổ, thoạt nhìn giống như sợ tội mà tự sát, nhưng chỉ cần là người có chút đầu óc liền biết đây chỉ là ngụy trang.
Vì nguyên nhân này, việc điều tra rốt cuộc không thể tiếp tục.
Lúc chủ nhân Mẫu Đơn viên bất đắc dĩ đem kết quả này nói cho những người có thân phận địa vị tham gia Mẫu Đơn viên, bị bọn họ phản đối mãnh liệt, bọn họ cho rằng thế lực của Mẫu Đơn viên thật sự không có cách nào tiếp tục, liền chủ động yêu cầu tiếp nhận manh mối để điều tra, kết quả như vậy cũng coi như không.
Cung Trường Nguyệt cùng Thần Y cốc Mộ Thanh Dạ hoàn toàn không xem mình là người bị hại, bọn họ không hẹn mà đều không nhúng tay, bỏ mặc chuyện chuyện này.
Chuyện này vẫn chưa tạo thành thương vong gì lớn, có lẽ chỉ là chuyện nhỏ, nhưng mà, không lâu sau, giang hồ bắt đầu nổi lên sóng gió.
Những ngày không yên ổn, bắt đầu từ đây.
Đương nhiên, chuyện này không ảnh hưởng gì tới việc cử hành Mẫu Đơn hội. Yến hội được tổ chức vào ngày hôm sau, các quý nữ ở thành Lạc Dương đều tham gia tuyển chọn Lạc Dương hoa thần, từ các mặt khảo sát, Lạc gia tiểu thư Lạc Hiệp, Tô gia tiểu thư Tô Như Tuyết, Tô Như Mộng cùng ở một nhóm, ba người đều tiến vào đợt tuyển chọn cuối cùng, lần tuyển chọn này, mười người phải vượt qua được những điều kiện hà khắc, sau đó chọn ra Lạc Dương hoa thần.
Trên thực tế, việc chọn ra Lạc Dương hoa thần chính là du thành trên thuyền hoa (du là du ngoạn, thành là thành thị), các quý nữ ngồi trên thuyền hoa của mình, du ngoạn trên dòng Lạc Thủy, đi xuyên hết Lạc Dương, dân chúng đứng ở hai bên bờ sông, mọi người đều vì phong thái của Lạc Dương hoa thần mà chạy tới đây. Mà bọn họ cũng là giám khảo cuối cùng của Lạc Dương hoa thần, mỗi người sẽ mua hai bông Mẫu Đơn, sau đó trao hoa cho người mà bọn họ nghĩ là tốt nhất, đây là lợi thế để mười vị quý nữ tranh cử. Tuyển chọn Lạc Dương hoa thần chính là xem ai được nhiều hoa mẫu đơn nhất.
Hơn nữa, hoa thuyền mà các quý nữ dùng cũng không phải thống nhất, mà còn cần sáng tạo của mỗi người, tự mình thiết kế, thuyền hoa này cũng có lợi thế hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Ngày mà hoa thuyền du ngoạn, hai bên bờ sông Lạc Thủy đã sớm đầy ấp người, ở ngã tư đường gần sông Lạc Thủy, mọi nơi đều là thanh âm của người bán hàng rong, trên mặt mọi ngươi đều lộ vẻ tươi cười vui mừng, thoạt nhìn rất náo nhiệt.
Cung Trường Nguyệt cũng không có ở đây, khí chất của nàng ở giữa đoàn người nhộn nhịp này thật sự là giống như hạc giữa bầy gà, rất thu hút ánh mắt người khác. Cho nên, nàng bây giờ đang ngồi một mình trong phòng ở lầu hai, có thể nhìn thấy thuyền hoa bên ngoài, nàng tựa vào ghế dựa mềm mại mà đọc sách, Thiên Yên và Tề Nhã đứng ở sau lưng. Mà cửa sổ bên cạnh nàng mở rộng, có thể nhìn thấy cả con sông và những đội thuyền qua lại không ngớt.
Thuyền hoa du hà (du ngoạn trên sông) sắp bắt đầu.
Xuất hiện đầu tiên là nhạc thuyền, giống như tên của nó, nhạc thuyền là chiếc thuyền chở các nhạc sư, thuyền hoa đi theo hướng dẫn của họ, tiết tấu vui mừng vang lên.
Sau nhạc thuyền là thuyền của Lạc Hiệp.
Nói thật, xuất hiện đầu tiên cũng là một ưu thế, mà nó cũng là một liệt thế (tình huống xấu). Ưu thế là, sáng tạo của ngươi, ngươi có thể lớn mật lựa chọn, không cần lo lắng sẽ xuất hiện chuyện người ta nói ngươi giống với ý tưởng của người khác, mà liệt thế chính là người xem sẽ dần dần quên đi màn trình diễn của ngươi, do đó sẽ làm cho những người khác vượt qua ngươi.
Nhưng mà thực hiển nhiên, Lạc Hiệp không phải lần đầu tiên tham gia hoa thuyền du hà, nắm lấy lợi thế rất tốt.
Màn trình diễn của nàng, tuyệt đối kinh diễm, lúc nàng nhảy múa xoay tròn dựa theo hình hoa mẫu đơn thật sự giống như tiên tử, cả người nàng cùng hợp với hoa mẫu đơn lại càng rực rỡ, hồng sắc sa y tung bay trong gió, giữa hai hàng mi tô điểm một đóa hoa tinh xảo, mái tóc búi cao kiểu Phi Thiên, trên mái tóc đen được điểm xuyến một đóa mẫu đơn lớn, rực rỡ như thế, thật sự tôn lên cái danh minh mị động nhân (nắng động lòng người) của nàng đến cực hạn.
Thanh âm thanh thúy dễ nghe, giống như tiếng sáo từ trời cao, Lạc Hiệp tạo dáng phi thiên, tay áo trượt xuống, lộ ra cánh tay trắng noãn, trên cổ tay có một đôi vòng tay phỉ thúy, trong suốt sinh động, xinh đẹp vô cùng.
Trong một khắc đó, Lạc Hiệp giống như thật sự trở thành Mẫu Đơn tiên tử sắp bay đi mất, đẹp không sao tả xiết.
Vừa xuất hiện đã kinh diễm như thế, những màn trình diễn sau ít nhiều đều vì nàng mà ảm đạm thất sắc.
Cho nên mới nói Lạc Hiệp thực thông minh, nắm chắc tâm lý người xem cùng ưu thế của mình, phát huy tất cả đến mức tốt nhất.
Quả như nàng dự đoán, sau đó có ba quý nữ, đều rất xa không bằng nàng, mọi người vẫn đắm chìm trong màn kinh diễm của Lạc Hiệp, căn bản không có hồi phục tinh thần để xem các quý nữ kia trình diễn.
Đại khái có thể cùng Lạc Hiệp phân tranh chính là Tô gia đại tiểu thư Tô Như Tuyết, nàng hai tay cầm kiếm, múa một điệu kiếm vũ, giai điệu dịu dàng từ đàn sáo cổ cầm biến thành tiếng trống ào ạt, hai chân nàng giẫm lên trống lớn được tạo hình hoa mẫu đơn, từng bước từng bước tạo thành tiếng trống, làm cho lòng người khác không tự chủ sinh ra một loại rung động. Đôi tay kia cầm kiếm, hồng nhan không hề thua kém đấng mày râu !
Không hề nghi ngờ, màn trình diễn rầm rộ của Tô Như Tuyết không hề kém so với Lạc Hiệp phi thiên.
Lạc Hiệp cùng Tô Như Tuyết trước kia đã là đối thủ một mất một còn, lúc Tô Như Tuyết bắt đầu biểu diễn, Lạc Hiệp giống như tâm hữu linh tê, lập tức quay đầu lại, nhìn rõ toàn bộ màn trình diễn của Tô Như Tuyết, trong lòng hiểu rõ Tô Như Tuyết không hề kém mình, môi dưới của nàng rất nhanh bị cắn nát !
Ghen tị, phẫn hận, bất bình… Nhưng một lát sau, cảm xúc đó liền dời mục tiêu.
Nguyên nhân chính là Tô gia nhị tiểu thư Tô Như Mộng cuối cùng cũng lên trình diễn, lúc hé ra dung mạo khuynh thế, mọi người tựa hồ đều quên hô hấp, thất thần nhìn nàng !
Khi giai điệu vang lên, Cung Trường Nguyệt chậm chạp từ nhuyễn tháp đứng lên, đem thân mình tựa vào bên cửa sổ, một tay nâng cằm, trong mắt lóe lên quang mang không rõ, sau đó nhẹ nhàng gọi ra một cái tên –
" Tô… Như Mộng… "
Như lời người quen với thị nữ này nói, nàng từ buổi sáng đã không thấy mặt, mấy ngày gần đây vẻ mặt và hành vi của nàng cũng rất lạ, luôn ở xung quanh phòng bếp, người khác có lòng tốt hỏi nàng làm gì ở đây, nàng liền kinh hoảng chạy đi, hành vi thập phần khả nghi.
Mà người ta cũng điều tra ra, nguyên nhân thị nữ tử vong cũng là do trúng thất nhật đoạn trường thảo (đại khái là cỏ bảy ngày đứt ruột đứt gan). Y phục của nàng có hai lớp, ở bên trong phát hiện một gói giấy nhỏ có một chút bột phấn màu nâu, sau đó xác minh được, đây là thất nhật đoạn trường thảo được nghiền nát.
Đến lúc này, theo lý mà nói thì đã có một ít manh mối, nhưng trên thực tế, manh mối tới đây thì hoàn toàn bị đứt, mà trù sư làm hoa thiện kia, lúc không có ai canh giữ đã mạc danh kỳ diệu treo cổ, thoạt nhìn giống như sợ tội mà tự sát, nhưng chỉ cần là người có chút đầu óc liền biết đây chỉ là ngụy trang.
Vì nguyên nhân này, việc điều tra rốt cuộc không thể tiếp tục.
Lúc chủ nhân Mẫu Đơn viên bất đắc dĩ đem kết quả này nói cho những người có thân phận địa vị tham gia Mẫu Đơn viên, bị bọn họ phản đối mãnh liệt, bọn họ cho rằng thế lực của Mẫu Đơn viên thật sự không có cách nào tiếp tục, liền chủ động yêu cầu tiếp nhận manh mối để điều tra, kết quả như vậy cũng coi như không.
Cung Trường Nguyệt cùng Thần Y cốc Mộ Thanh Dạ hoàn toàn không xem mình là người bị hại, bọn họ không hẹn mà đều không nhúng tay, bỏ mặc chuyện chuyện này.
Chuyện này vẫn chưa tạo thành thương vong gì lớn, có lẽ chỉ là chuyện nhỏ, nhưng mà, không lâu sau, giang hồ bắt đầu nổi lên sóng gió.
Những ngày không yên ổn, bắt đầu từ đây.
Đương nhiên, chuyện này không ảnh hưởng gì tới việc cử hành Mẫu Đơn hội. Yến hội được tổ chức vào ngày hôm sau, các quý nữ ở thành Lạc Dương đều tham gia tuyển chọn Lạc Dương hoa thần, từ các mặt khảo sát, Lạc gia tiểu thư Lạc Hiệp, Tô gia tiểu thư Tô Như Tuyết, Tô Như Mộng cùng ở một nhóm, ba người đều tiến vào đợt tuyển chọn cuối cùng, lần tuyển chọn này, mười người phải vượt qua được những điều kiện hà khắc, sau đó chọn ra Lạc Dương hoa thần.
Trên thực tế, việc chọn ra Lạc Dương hoa thần chính là du thành trên thuyền hoa (du là du ngoạn, thành là thành thị), các quý nữ ngồi trên thuyền hoa của mình, du ngoạn trên dòng Lạc Thủy, đi xuyên hết Lạc Dương, dân chúng đứng ở hai bên bờ sông, mọi người đều vì phong thái của Lạc Dương hoa thần mà chạy tới đây. Mà bọn họ cũng là giám khảo cuối cùng của Lạc Dương hoa thần, mỗi người sẽ mua hai bông Mẫu Đơn, sau đó trao hoa cho người mà bọn họ nghĩ là tốt nhất, đây là lợi thế để mười vị quý nữ tranh cử. Tuyển chọn Lạc Dương hoa thần chính là xem ai được nhiều hoa mẫu đơn nhất.
Hơn nữa, hoa thuyền mà các quý nữ dùng cũng không phải thống nhất, mà còn cần sáng tạo của mỗi người, tự mình thiết kế, thuyền hoa này cũng có lợi thế hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Ngày mà hoa thuyền du ngoạn, hai bên bờ sông Lạc Thủy đã sớm đầy ấp người, ở ngã tư đường gần sông Lạc Thủy, mọi nơi đều là thanh âm của người bán hàng rong, trên mặt mọi ngươi đều lộ vẻ tươi cười vui mừng, thoạt nhìn rất náo nhiệt.
Cung Trường Nguyệt cũng không có ở đây, khí chất của nàng ở giữa đoàn người nhộn nhịp này thật sự là giống như hạc giữa bầy gà, rất thu hút ánh mắt người khác. Cho nên, nàng bây giờ đang ngồi một mình trong phòng ở lầu hai, có thể nhìn thấy thuyền hoa bên ngoài, nàng tựa vào ghế dựa mềm mại mà đọc sách, Thiên Yên và Tề Nhã đứng ở sau lưng. Mà cửa sổ bên cạnh nàng mở rộng, có thể nhìn thấy cả con sông và những đội thuyền qua lại không ngớt.
Thuyền hoa du hà (du ngoạn trên sông) sắp bắt đầu.
Xuất hiện đầu tiên là nhạc thuyền, giống như tên của nó, nhạc thuyền là chiếc thuyền chở các nhạc sư, thuyền hoa đi theo hướng dẫn của họ, tiết tấu vui mừng vang lên.
Sau nhạc thuyền là thuyền của Lạc Hiệp.
Nói thật, xuất hiện đầu tiên cũng là một ưu thế, mà nó cũng là một liệt thế (tình huống xấu). Ưu thế là, sáng tạo của ngươi, ngươi có thể lớn mật lựa chọn, không cần lo lắng sẽ xuất hiện chuyện người ta nói ngươi giống với ý tưởng của người khác, mà liệt thế chính là người xem sẽ dần dần quên đi màn trình diễn của ngươi, do đó sẽ làm cho những người khác vượt qua ngươi.
Nhưng mà thực hiển nhiên, Lạc Hiệp không phải lần đầu tiên tham gia hoa thuyền du hà, nắm lấy lợi thế rất tốt.
Màn trình diễn của nàng, tuyệt đối kinh diễm, lúc nàng nhảy múa xoay tròn dựa theo hình hoa mẫu đơn thật sự giống như tiên tử, cả người nàng cùng hợp với hoa mẫu đơn lại càng rực rỡ, hồng sắc sa y tung bay trong gió, giữa hai hàng mi tô điểm một đóa hoa tinh xảo, mái tóc búi cao kiểu Phi Thiên, trên mái tóc đen được điểm xuyến một đóa mẫu đơn lớn, rực rỡ như thế, thật sự tôn lên cái danh minh mị động nhân (nắng động lòng người) của nàng đến cực hạn.
Thanh âm thanh thúy dễ nghe, giống như tiếng sáo từ trời cao, Lạc Hiệp tạo dáng phi thiên, tay áo trượt xuống, lộ ra cánh tay trắng noãn, trên cổ tay có một đôi vòng tay phỉ thúy, trong suốt sinh động, xinh đẹp vô cùng.
Trong một khắc đó, Lạc Hiệp giống như thật sự trở thành Mẫu Đơn tiên tử sắp bay đi mất, đẹp không sao tả xiết.
Vừa xuất hiện đã kinh diễm như thế, những màn trình diễn sau ít nhiều đều vì nàng mà ảm đạm thất sắc.
Cho nên mới nói Lạc Hiệp thực thông minh, nắm chắc tâm lý người xem cùng ưu thế của mình, phát huy tất cả đến mức tốt nhất.
Quả như nàng dự đoán, sau đó có ba quý nữ, đều rất xa không bằng nàng, mọi người vẫn đắm chìm trong màn kinh diễm của Lạc Hiệp, căn bản không có hồi phục tinh thần để xem các quý nữ kia trình diễn.
Đại khái có thể cùng Lạc Hiệp phân tranh chính là Tô gia đại tiểu thư Tô Như Tuyết, nàng hai tay cầm kiếm, múa một điệu kiếm vũ, giai điệu dịu dàng từ đàn sáo cổ cầm biến thành tiếng trống ào ạt, hai chân nàng giẫm lên trống lớn được tạo hình hoa mẫu đơn, từng bước từng bước tạo thành tiếng trống, làm cho lòng người khác không tự chủ sinh ra một loại rung động. Đôi tay kia cầm kiếm, hồng nhan không hề thua kém đấng mày râu !
Không hề nghi ngờ, màn trình diễn rầm rộ của Tô Như Tuyết không hề kém so với Lạc Hiệp phi thiên.
Lạc Hiệp cùng Tô Như Tuyết trước kia đã là đối thủ một mất một còn, lúc Tô Như Tuyết bắt đầu biểu diễn, Lạc Hiệp giống như tâm hữu linh tê, lập tức quay đầu lại, nhìn rõ toàn bộ màn trình diễn của Tô Như Tuyết, trong lòng hiểu rõ Tô Như Tuyết không hề kém mình, môi dưới của nàng rất nhanh bị cắn nát !
Ghen tị, phẫn hận, bất bình… Nhưng một lát sau, cảm xúc đó liền dời mục tiêu.
Nguyên nhân chính là Tô gia nhị tiểu thư Tô Như Mộng cuối cùng cũng lên trình diễn, lúc hé ra dung mạo khuynh thế, mọi người tựa hồ đều quên hô hấp, thất thần nhìn nàng !
Khi giai điệu vang lên, Cung Trường Nguyệt chậm chạp từ nhuyễn tháp đứng lên, đem thân mình tựa vào bên cửa sổ, một tay nâng cằm, trong mắt lóe lên quang mang không rõ, sau đó nhẹ nhàng gọi ra một cái tên –
" Tô… Như Mộng… "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.