Chương 143
Bạc Hà Miêu
28/10/2022
Editor: Quýt
Nhiệm vụ đầu tiên của tổ chương trình là trả lời câu hỏi, các câu hỏi đều có liên quan tới các cặp đôi, hai người bạn mỗi người một câu, trả lời đúng sẽ có một điểm, trả lời sai thì đối phương sẽ giành được quyền trả lời, nếu đối phương trả lời chính xác thì đối phương sẽ được một điểm. Cuối cùng, so sánh điểm của hai người, ai nhiều điểm hơn sẽ thắng.
Chu Chí Lan và Phó Yến Phi chơi kéo búa bao, Chu Chí Lan thắng, chọn trả lời sau.
Phó Yến Phi có chút chán nản trở lại chỗ ngồi, Khương Đào lập tức cổ vũ ông: “Ba Phó, ba không phải lo đâu! Ba nhất định sẽ thắng!”
“Được!” Đáy mắt Phó Yến Phi bốc lên ý chí chiến đấu, “Có con gái của mình cổ vũ! Ba nhất định có thể thắng!”
So với ý chí chiến đấu sục sôi bên này của bọn họ, Chu Chí Lan vừa mới thắng kéo búa bao giống như thua, bất an hỏi: “Tôi đây… còn cần nương tay không?”
Thẩm Chi Diễn liếc cậu một cái: “Cái này phải xem mối quan hệ của chúng ta thế nào.”
Chu Chí Lan vội vàng nói: “Quan hệ của chúng ta cũng bình thường thôi.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
[Ha ha ha ha ha đạo diễn Chu đang cần tìm đường sống đây]
[Đạo diễn Chu mau chơi lớn đi, đừng cho anh Thẩm mặt mũi nữa [đầu chó]]
[Đúng vậy, tôi còn muốn xem thầy Phó kiểm tra anh Thẩm như thế nào nữa!]
Phần cổ vũ kết thúc, Chu Chí Lan và Phó Yến Phi cùng đứng ở khu trả lời câu hỏi.
Kiều Thi Thi: “Xin mời hai người chuẩn bị sẵn sàng, tôi bắt đầu hỏi đây.”
“Câu hỏi thứ nhất dành cho thầy Phó, xin hỏi lần đầu Khương Khương và anh Thẩm hợp tác là khi nào, ở đâu?”
Phó Yến Phi rất tự tin: “Lăng Tiêu Ký.”
Kiều Thi Thi: “Chính xác!”
“Câu tiếp theo, dành cho đạo diễn Chu, xin hỏi độ xứng đôi của Khương Khương và anh Thẩm trong chương trình là bao nhiêu?”
Chu Chí Lan lập tức há hốc mồm.
Thật ra cậu đã xem chương trình mấy lần nhưng loại số liệu cụ thể thế này thì cậu nhớ thế nào được?!
Cậu chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn về phía Thẩm Chi Diễn xin giúp đỡ.
Kiều Thi Thi: “Anh Thẩm, anh không thể giúp cho bạn mình đâu, nếu phạm luật thì chúng tôi sẽ trừ điểm.”
Chu Chí Lan nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhìn Thẩm Chi Diễn và Khương Đào, do dự mà nói ra một con số mà cậu cũng không tin lắm: “80%.”
Kiều Thi Thi: “Sai!”
“Thầy Phó, thầy có thể trả lời câu này, nếu thầy đoán đúng thì sẽ được thêm một điểm.”
Phó Yến Phi quả nhiên cũng không biết con số này.
Vào lúc Kiều Thi Thi cho rằng sẽ cho hai người 0 điểm thì Phó Yến Phi lại nhìn về phía Thẩm Chi Diễn: “Chi Diễn, là bao nhiêu?”
Mọi người: “!!!”
Phó Yến Phi thản nhiên nói: “Dựa vào quy tắc, cặp đôi không thể giúp cho bạn tốt của mình nhưng không hề nói không được giúp bạn của đối phương mà!”
Kiều Thi Thi ngẩn người.
Nhưng cũng không thể không thừa nhận cách làm của Phó Yến Phi nằm trong phạm vi nguyên tắc.
Phó Yến Phi cười nhìn về phía Thẩm Chi Diễn: “Chi Diễn, đừng nói cậu không nhớ rõ nhé?”
Thẩm Chi Diễn chỉ có thể bất đắc dĩ nói ra đáp án: “93%.”
Phó Yến Phi lại lấy thêm một điểm dễ như trở bàn tay.
[ĐM! Còn có thể như vậy sao?!]
[Thầy Phó thật trâu bò! Đây là hoàn mỹ chui qua lỗ hổng của chương trình mà ha ha ha ha ha]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha chiêu này thầy Phó có thể sử dụng được, mọi người xem xem đạo diễn hỏi Khương Khương, Khương Khương sẽ không trả lời anh ấy đâu.]
Chu Chí Lan đau khổ trong lòng, Khương Khương chính là khắc tinh của cậu, lúc trước khi Thẩm Chi Diễn đề nghị, sao cậu không nghĩ nhiều như vậy!
Bây giờ không đến lượt cậu nhường mà Thẩm Chi Diễn chính là lỗ hổng lớn nhất, đây chính là nương tay quá trớn rồi!!!
Dưới sự hộ tống của Thẩm Chi Diễn cho đội đối phương, Phó Yến Phi đã giành được chiến thắng ở vòng đầu tiên của nhiệm vụ với số điểm áp đảo.
Ông mỉm cười bắt tay Thẩm Chi Diễn và Chu Chí Lan: “Cảm ơn, cảm ơn.”
Chu Chí Lan thở dài nói: “Thầy Phó, chúng ta cũng đừng chỉnh sai luật như thế nữa, cứ trực tiếp kiểm tra đi, ông cần Thẩm Chi Diễn lộ ra dáng vẻ gì thì cứ nói thẳng, cháu sẽ giúp!”
Thẩm Chi Diễn: “…”
[Ha ha ha ha ha đạo diễn Chu trực tiếp làm phản]
[Gặp phải người bạn tồi như vậy, anh Thẩm quá thảm hhhhh]
[Ba quá khó đối phó, vẫn nên yên phận thua thôi]
Đến Tần Ngộ ở một bên không chịu cô đơn mà chen mồm nói thêm vào một câu: ‘Nếu chuyện này cần giúp thì cứ nói với cháu nhé!”
[Ha ha ha ha ha ha thiếu chút nữa đã quên anh Tần cũng là một trong những người bạn tồi]
Thẩm Chi Diễn day trán, không biết nên nói gì.
Lúc này Khương Đào chạy tới, quơ quơ tay anh, sưởi ấm trái tim Thẩm Chi Diễn. Quả nhiên, chỉ có bạn gái mới thương anh.
Sau đó Khương Đào nói: “Em cảm thấy đạo diễn Chu nói đúng, quay xong sớm thì cũng có thể ăn cơm sớm hơn!”
Trái tim vừa mới được hàn gắn lại của Thẩm Chi Diễn lại “Răng rắc” vỡ nát.
Rất nhanh chính là nhiệm vụ thứ hai.
Bạn tốt sẽ đoán độ ăn ý của các cặp đôi.
Các cặp đôi sẽ đứng ở trong phòng được ngăn cách nhau bởi một vách ngăn và dựa vào mười từ ngữ mấu chốt để làm động tác, động tác giống nhau sẽ được tính là chính xác.
Những người bạn sẽ viết câu trả lời lên bảng trước, họ nghĩ xem các cặp đôi sẽ có bao nhiêu hành động đúng, cuối cùng ai có câu trả lời gần nhất thì được tính là chính xác.
Phó Yến Phi cẩn thận điền tám, mà Chu Chí Lan có ý định bỏ cuộc, tùy tiện điền mười. Việc khó như vậy, nghĩ thế nào cũng không thể có chuyện đúng cả mười lần được.
Mà Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đứng cách nhau một vách ngăn.
Trước mặt hai người xuất hiện từ đầu tiên – Cơm.
Thẩm Chi Diễn nhìn về phía Khương Đào ở bên phải theo bản năng, nhưng tầm mắt lại bị ngăn cản bởi vách ngăn giữa hai người.
Kiều Thi Thi: “3, 2, 1, mời làm động tác.”
Hai tay Khương Đào làm động tác bê bát cho vào trong miệng.
Đây là tư thế ăn cơm từ trước đến nay của cô.
Mà gần như đồng thời, Thẩm Chi Diễn cũng làm động tác giống y như đúc.
Kiều Thi Thi: “Động tác giống nhau!”
Thẩm Chi Diễn nghe cô ấy nói vậy, như đang suy nghĩ điều gì.
Kiều Thi Thi: “Từ thứ hai, đau khổ.”
Khương Đào suy nghĩ một chút, nhíu mày, một tay làm bộ cầm đùi gà, một tay làm bộ cầm đồ uống, cắn một miếng đùi gà, lại uống một ngụm nước.
Mà phía bên Thẩm Chi Diễn vậy mà cũng làm y như đúc, thậm chí trình tự ăn đùi gà và uống nước cũng không sai.
[!!!]
[Má ơi, đây là sự ăn ý đáng sợ gì đây!]
[Thật sự không nhìn thấy sao? Tôi nổi hết da gà lên rồi]
[Kể cả thấy được cũng vô dụng, thời gian hai người làm động tác gần như đồng thời, đây thật sự chỉ có thể dùng từ ăn ý mới có thể giải thích được]
[A a a a a tôi biết rồi, Khương Khương đều đang dùng meme Thao Thiết! Đây là những gif Thao Thiết mà!]
[Má nó! Thật sự là vậy! Xem ra hai người chắc là thường xuyên nói chuyện phiếm, cho nên mới nhớ rõ những biểu tượng cảm xúc này nhưng không phải từ nào cũng có thể trùng với meme dược, khi đó anh Thẩm phải làm sao?]
Lúc này, Khương Đào cũng tò mò nhìn về phía tấm ngăn.
Cô cũng hơi tò mò, nhỡ đâu có từ nào không liên quan tới meme thì Thẩm Chi Diễn phải làm sao?
Đúng lúc này Kiều Thi Thi nói: “Từ thứ ba, cặp đôi.”
Khương Đào vươn tay làm bộ bắt tay, sau đó làm bộ ôm nhau.
Mà Thẩm Chi Diễn ở bên kia vậy mà cũng làm động tác y hệt, hơn nữa nhìn kỹ lại, tuy rằng hai người đều làm động tác ôm nhau nhưng Khương Đào lại nghiêng đầu, như dựa vào người đối phương, Thẩm Chi Diễn lại cúi đầu, dường như đang nhìn chăm chú vào bạn gái trong lồng ngực.
[Nếu như này không tính là yêu thì còn là gì nữa!!]
[Tôi chết mất!!! [Điên cuồng hít oxy.jpg]]
[Tôi là cục dân chính! Tôi tự tới đây! Tôi ra lệnh cho hai người bây giờ lập tức kết hôn ngay cho tôi!!]
Ở dưới Chu Chí Lan vốn đã nằm yên bỏ cuộc, ai ngờ thấy một màn như vậy, lập tức ngồi dậy trong cơn hấp hối.
Sự ăn ý này má nó cũng hơi kỳ lạ rồi! Chẳng lẽ… cậu thật sự sẽ thắng sao?
Vào lúc mọi người đang tập trung, động tác của Khương Đào và Thẩm Chi Diễn gần như là copy paste, hai người gần như không nghĩ nhiều mà có thể đồng thời làm những động tác tương đồng nhau.
Đến cả người đọc đề Kiều Thi Thi cũng hoảng hốt, thiếu chút nữa nghĩ rằng mình tiết lộ đề trước cho bọn họ.
Đến khi hai người hoàn toàn làm đúng mười động tác giống nhau, cũng có người xem đưa ra nghi ngờ này trong màn hình bình luận.
Không đợi Kiều Thi Thi giải thích, Tần Ngộ ở một bên cũng đi ra, vừa nãy anh ấy và Tang Linh cũng chơi trò này, cực kỳ bất hạnh là chỉ đúng một từ.
Anh ấy mới la hét trò này quá khó, Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đã lấy thành tích đúng cả mười từ hung hăng vả mặt anh ấy.
Anh ấy nóng lòng muốn thử: “Tôi không tin hai người đến cả một từ cũng không sai, để tôi ra đề cho hai người!”
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đều nhìn nhau qua tấm ngăn theo bản năng, tuy bị tấm ngăn ngăn cản nhưng hai người đồng thời quay đầu, nhìn về phía Tần Ngộ: “Anh ra đề đi.”
Tần Ngộ: “…”
Tuy rằng anh ấy còn chưa đọc đề nhưng lại cảm thấy dường như bản thân đã thua.
Nhưng anh ấy vẫn không chịu tin, tung ra từ mà mình đã nghĩ cẩn thận: “Lần gặp đầu tiên.”
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn ngẩn người một lát.
Bọn họ dường như quay về núi Thương Lan.
Thao Thiết đói khát tham ăn núp trong bụi cây, gắt gao nhìn chằm chằm tiên nhân đi qua, trên người hắn có linh khí thuần khiết nhất, có hắn ở đây dường như các đồ ăn khác trở nên kém hơn rất nhiều, chỉ cần ăn được thì kể cả bị chém thành hai mảnh ngay lập tức cũng không sao.
Cô giống như hòa vào đám hoa thơm cỏ lạ, trong lúc anh không để ý đột nhiên lao lên, cắn một nhát vào cổ anh.
Chỉ là răng vừa mới chạm vào da, còn chưa kịp đâm thủng thì có một bàn tay to khống chế cổ cô, kéo cô về phía sau.
Sau đó cô đâm vào một ánh mắt thương xót, dịu dàng.
Từ đó không còn ra ngoài được nữa.
Hai người dường như nở nụ cười, Khương Đào làm bộ cắn một cái, Thẩm Chi Diễn lại quen thuộc xoa xoa cổ.
Tuy rằng động tác hoàn toàn không giống nhau, nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được, đây rõ ràng chính là một bộ động tác.
[Lần đầu tiên gặp nhau mà bạo vậy sao?!]
[A a a a a, cho nên lần trước Khương Khương cắn anh Thẩm, làm đánh dấu gì đó! Là bởi vì lần gặp đầu tiên đã như vậy, thế này cũng ngọt quá đi!!!]
[Hu hu hu cảm ơn anh Tần, đứa nhỏ sắp ra đời rồi!!!]
Tần Ngộ: “…”
Anh ấy giống như thắng mà cũng giống như thua.
Tấm ngăn được bỏ ra, Khương Đào nhảy nhót, nhào vào lồng ngực Thẩm Chi Diễn, Thẩm Chi Diễn cũng quen thuộc ôm eo cô.
Tần Ngộ chua xót nói: “Đủ rồi đấy, không phát thức ăn chó là không yên đúng không!”
Thẩm Chi Diễn ôm bạn gái, không để bụng với tâm lý ghen tỵ của anh ấy, cười nói: “Đây là chương trình về tình yêu, không phát thức ăn chó thì phát gì, cậu cũng có thể phát được mà.”
Tần Ngộ: “…”
Thật ra tôi cũng từng nghĩ đến rồi! Nhưng cậu xem Tang Linh cho tôi cơ hội sao?!
Lúc này Kiều Thi Thi cũng nói ra con số mà Phó Yến Phi và Chu Chí Lan đoán.
Chu Chí Lan dùng sức vỗ mạnh vào người Thẩm Chi Diễn: “Anh có thể mà! Tự nhiên như vậy mà có thể thắng!”
Thẩm Chi Diễn cười khẽ: “Dù sao cũng là cặp đôi thật.”
Chu Chí Lan: “…”
Anh ấy có thể lý giải được tâm tình của Tần Ngộ, có người sau khi yêu đương thật sự đáng ghét.
Cuối cùng Chu Chí Lan dựa vào việc từ bỏ mà thắng nhiệm vụ này, hòa 1-1 với Phó Yến Phi, tiến vào vòng thứ ba.
Nhiệm vụ đầu tiên của tổ chương trình là trả lời câu hỏi, các câu hỏi đều có liên quan tới các cặp đôi, hai người bạn mỗi người một câu, trả lời đúng sẽ có một điểm, trả lời sai thì đối phương sẽ giành được quyền trả lời, nếu đối phương trả lời chính xác thì đối phương sẽ được một điểm. Cuối cùng, so sánh điểm của hai người, ai nhiều điểm hơn sẽ thắng.
Chu Chí Lan và Phó Yến Phi chơi kéo búa bao, Chu Chí Lan thắng, chọn trả lời sau.
Phó Yến Phi có chút chán nản trở lại chỗ ngồi, Khương Đào lập tức cổ vũ ông: “Ba Phó, ba không phải lo đâu! Ba nhất định sẽ thắng!”
“Được!” Đáy mắt Phó Yến Phi bốc lên ý chí chiến đấu, “Có con gái của mình cổ vũ! Ba nhất định có thể thắng!”
So với ý chí chiến đấu sục sôi bên này của bọn họ, Chu Chí Lan vừa mới thắng kéo búa bao giống như thua, bất an hỏi: “Tôi đây… còn cần nương tay không?”
Thẩm Chi Diễn liếc cậu một cái: “Cái này phải xem mối quan hệ của chúng ta thế nào.”
Chu Chí Lan vội vàng nói: “Quan hệ của chúng ta cũng bình thường thôi.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
[Ha ha ha ha ha đạo diễn Chu đang cần tìm đường sống đây]
[Đạo diễn Chu mau chơi lớn đi, đừng cho anh Thẩm mặt mũi nữa [đầu chó]]
[Đúng vậy, tôi còn muốn xem thầy Phó kiểm tra anh Thẩm như thế nào nữa!]
Phần cổ vũ kết thúc, Chu Chí Lan và Phó Yến Phi cùng đứng ở khu trả lời câu hỏi.
Kiều Thi Thi: “Xin mời hai người chuẩn bị sẵn sàng, tôi bắt đầu hỏi đây.”
“Câu hỏi thứ nhất dành cho thầy Phó, xin hỏi lần đầu Khương Khương và anh Thẩm hợp tác là khi nào, ở đâu?”
Phó Yến Phi rất tự tin: “Lăng Tiêu Ký.”
Kiều Thi Thi: “Chính xác!”
“Câu tiếp theo, dành cho đạo diễn Chu, xin hỏi độ xứng đôi của Khương Khương và anh Thẩm trong chương trình là bao nhiêu?”
Chu Chí Lan lập tức há hốc mồm.
Thật ra cậu đã xem chương trình mấy lần nhưng loại số liệu cụ thể thế này thì cậu nhớ thế nào được?!
Cậu chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn về phía Thẩm Chi Diễn xin giúp đỡ.
Kiều Thi Thi: “Anh Thẩm, anh không thể giúp cho bạn mình đâu, nếu phạm luật thì chúng tôi sẽ trừ điểm.”
Chu Chí Lan nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhìn Thẩm Chi Diễn và Khương Đào, do dự mà nói ra một con số mà cậu cũng không tin lắm: “80%.”
Kiều Thi Thi: “Sai!”
“Thầy Phó, thầy có thể trả lời câu này, nếu thầy đoán đúng thì sẽ được thêm một điểm.”
Phó Yến Phi quả nhiên cũng không biết con số này.
Vào lúc Kiều Thi Thi cho rằng sẽ cho hai người 0 điểm thì Phó Yến Phi lại nhìn về phía Thẩm Chi Diễn: “Chi Diễn, là bao nhiêu?”
Mọi người: “!!!”
Phó Yến Phi thản nhiên nói: “Dựa vào quy tắc, cặp đôi không thể giúp cho bạn tốt của mình nhưng không hề nói không được giúp bạn của đối phương mà!”
Kiều Thi Thi ngẩn người.
Nhưng cũng không thể không thừa nhận cách làm của Phó Yến Phi nằm trong phạm vi nguyên tắc.
Phó Yến Phi cười nhìn về phía Thẩm Chi Diễn: “Chi Diễn, đừng nói cậu không nhớ rõ nhé?”
Thẩm Chi Diễn chỉ có thể bất đắc dĩ nói ra đáp án: “93%.”
Phó Yến Phi lại lấy thêm một điểm dễ như trở bàn tay.
[ĐM! Còn có thể như vậy sao?!]
[Thầy Phó thật trâu bò! Đây là hoàn mỹ chui qua lỗ hổng của chương trình mà ha ha ha ha ha]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha chiêu này thầy Phó có thể sử dụng được, mọi người xem xem đạo diễn hỏi Khương Khương, Khương Khương sẽ không trả lời anh ấy đâu.]
Chu Chí Lan đau khổ trong lòng, Khương Khương chính là khắc tinh của cậu, lúc trước khi Thẩm Chi Diễn đề nghị, sao cậu không nghĩ nhiều như vậy!
Bây giờ không đến lượt cậu nhường mà Thẩm Chi Diễn chính là lỗ hổng lớn nhất, đây chính là nương tay quá trớn rồi!!!
Dưới sự hộ tống của Thẩm Chi Diễn cho đội đối phương, Phó Yến Phi đã giành được chiến thắng ở vòng đầu tiên của nhiệm vụ với số điểm áp đảo.
Ông mỉm cười bắt tay Thẩm Chi Diễn và Chu Chí Lan: “Cảm ơn, cảm ơn.”
Chu Chí Lan thở dài nói: “Thầy Phó, chúng ta cũng đừng chỉnh sai luật như thế nữa, cứ trực tiếp kiểm tra đi, ông cần Thẩm Chi Diễn lộ ra dáng vẻ gì thì cứ nói thẳng, cháu sẽ giúp!”
Thẩm Chi Diễn: “…”
[Ha ha ha ha ha đạo diễn Chu trực tiếp làm phản]
[Gặp phải người bạn tồi như vậy, anh Thẩm quá thảm hhhhh]
[Ba quá khó đối phó, vẫn nên yên phận thua thôi]
Đến Tần Ngộ ở một bên không chịu cô đơn mà chen mồm nói thêm vào một câu: ‘Nếu chuyện này cần giúp thì cứ nói với cháu nhé!”
[Ha ha ha ha ha ha thiếu chút nữa đã quên anh Tần cũng là một trong những người bạn tồi]
Thẩm Chi Diễn day trán, không biết nên nói gì.
Lúc này Khương Đào chạy tới, quơ quơ tay anh, sưởi ấm trái tim Thẩm Chi Diễn. Quả nhiên, chỉ có bạn gái mới thương anh.
Sau đó Khương Đào nói: “Em cảm thấy đạo diễn Chu nói đúng, quay xong sớm thì cũng có thể ăn cơm sớm hơn!”
Trái tim vừa mới được hàn gắn lại của Thẩm Chi Diễn lại “Răng rắc” vỡ nát.
Rất nhanh chính là nhiệm vụ thứ hai.
Bạn tốt sẽ đoán độ ăn ý của các cặp đôi.
Các cặp đôi sẽ đứng ở trong phòng được ngăn cách nhau bởi một vách ngăn và dựa vào mười từ ngữ mấu chốt để làm động tác, động tác giống nhau sẽ được tính là chính xác.
Những người bạn sẽ viết câu trả lời lên bảng trước, họ nghĩ xem các cặp đôi sẽ có bao nhiêu hành động đúng, cuối cùng ai có câu trả lời gần nhất thì được tính là chính xác.
Phó Yến Phi cẩn thận điền tám, mà Chu Chí Lan có ý định bỏ cuộc, tùy tiện điền mười. Việc khó như vậy, nghĩ thế nào cũng không thể có chuyện đúng cả mười lần được.
Mà Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đứng cách nhau một vách ngăn.
Trước mặt hai người xuất hiện từ đầu tiên – Cơm.
Thẩm Chi Diễn nhìn về phía Khương Đào ở bên phải theo bản năng, nhưng tầm mắt lại bị ngăn cản bởi vách ngăn giữa hai người.
Kiều Thi Thi: “3, 2, 1, mời làm động tác.”
Hai tay Khương Đào làm động tác bê bát cho vào trong miệng.
Đây là tư thế ăn cơm từ trước đến nay của cô.
Mà gần như đồng thời, Thẩm Chi Diễn cũng làm động tác giống y như đúc.
Kiều Thi Thi: “Động tác giống nhau!”
Thẩm Chi Diễn nghe cô ấy nói vậy, như đang suy nghĩ điều gì.
Kiều Thi Thi: “Từ thứ hai, đau khổ.”
Khương Đào suy nghĩ một chút, nhíu mày, một tay làm bộ cầm đùi gà, một tay làm bộ cầm đồ uống, cắn một miếng đùi gà, lại uống một ngụm nước.
Mà phía bên Thẩm Chi Diễn vậy mà cũng làm y như đúc, thậm chí trình tự ăn đùi gà và uống nước cũng không sai.
[!!!]
[Má ơi, đây là sự ăn ý đáng sợ gì đây!]
[Thật sự không nhìn thấy sao? Tôi nổi hết da gà lên rồi]
[Kể cả thấy được cũng vô dụng, thời gian hai người làm động tác gần như đồng thời, đây thật sự chỉ có thể dùng từ ăn ý mới có thể giải thích được]
[A a a a a tôi biết rồi, Khương Khương đều đang dùng meme Thao Thiết! Đây là những gif Thao Thiết mà!]
[Má nó! Thật sự là vậy! Xem ra hai người chắc là thường xuyên nói chuyện phiếm, cho nên mới nhớ rõ những biểu tượng cảm xúc này nhưng không phải từ nào cũng có thể trùng với meme dược, khi đó anh Thẩm phải làm sao?]
Lúc này, Khương Đào cũng tò mò nhìn về phía tấm ngăn.
Cô cũng hơi tò mò, nhỡ đâu có từ nào không liên quan tới meme thì Thẩm Chi Diễn phải làm sao?
Đúng lúc này Kiều Thi Thi nói: “Từ thứ ba, cặp đôi.”
Khương Đào vươn tay làm bộ bắt tay, sau đó làm bộ ôm nhau.
Mà Thẩm Chi Diễn ở bên kia vậy mà cũng làm động tác y hệt, hơn nữa nhìn kỹ lại, tuy rằng hai người đều làm động tác ôm nhau nhưng Khương Đào lại nghiêng đầu, như dựa vào người đối phương, Thẩm Chi Diễn lại cúi đầu, dường như đang nhìn chăm chú vào bạn gái trong lồng ngực.
[Nếu như này không tính là yêu thì còn là gì nữa!!]
[Tôi chết mất!!! [Điên cuồng hít oxy.jpg]]
[Tôi là cục dân chính! Tôi tự tới đây! Tôi ra lệnh cho hai người bây giờ lập tức kết hôn ngay cho tôi!!]
Ở dưới Chu Chí Lan vốn đã nằm yên bỏ cuộc, ai ngờ thấy một màn như vậy, lập tức ngồi dậy trong cơn hấp hối.
Sự ăn ý này má nó cũng hơi kỳ lạ rồi! Chẳng lẽ… cậu thật sự sẽ thắng sao?
Vào lúc mọi người đang tập trung, động tác của Khương Đào và Thẩm Chi Diễn gần như là copy paste, hai người gần như không nghĩ nhiều mà có thể đồng thời làm những động tác tương đồng nhau.
Đến cả người đọc đề Kiều Thi Thi cũng hoảng hốt, thiếu chút nữa nghĩ rằng mình tiết lộ đề trước cho bọn họ.
Đến khi hai người hoàn toàn làm đúng mười động tác giống nhau, cũng có người xem đưa ra nghi ngờ này trong màn hình bình luận.
Không đợi Kiều Thi Thi giải thích, Tần Ngộ ở một bên cũng đi ra, vừa nãy anh ấy và Tang Linh cũng chơi trò này, cực kỳ bất hạnh là chỉ đúng một từ.
Anh ấy mới la hét trò này quá khó, Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đã lấy thành tích đúng cả mười từ hung hăng vả mặt anh ấy.
Anh ấy nóng lòng muốn thử: “Tôi không tin hai người đến cả một từ cũng không sai, để tôi ra đề cho hai người!”
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đều nhìn nhau qua tấm ngăn theo bản năng, tuy bị tấm ngăn ngăn cản nhưng hai người đồng thời quay đầu, nhìn về phía Tần Ngộ: “Anh ra đề đi.”
Tần Ngộ: “…”
Tuy rằng anh ấy còn chưa đọc đề nhưng lại cảm thấy dường như bản thân đã thua.
Nhưng anh ấy vẫn không chịu tin, tung ra từ mà mình đã nghĩ cẩn thận: “Lần gặp đầu tiên.”
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn ngẩn người một lát.
Bọn họ dường như quay về núi Thương Lan.
Thao Thiết đói khát tham ăn núp trong bụi cây, gắt gao nhìn chằm chằm tiên nhân đi qua, trên người hắn có linh khí thuần khiết nhất, có hắn ở đây dường như các đồ ăn khác trở nên kém hơn rất nhiều, chỉ cần ăn được thì kể cả bị chém thành hai mảnh ngay lập tức cũng không sao.
Cô giống như hòa vào đám hoa thơm cỏ lạ, trong lúc anh không để ý đột nhiên lao lên, cắn một nhát vào cổ anh.
Chỉ là răng vừa mới chạm vào da, còn chưa kịp đâm thủng thì có một bàn tay to khống chế cổ cô, kéo cô về phía sau.
Sau đó cô đâm vào một ánh mắt thương xót, dịu dàng.
Từ đó không còn ra ngoài được nữa.
Hai người dường như nở nụ cười, Khương Đào làm bộ cắn một cái, Thẩm Chi Diễn lại quen thuộc xoa xoa cổ.
Tuy rằng động tác hoàn toàn không giống nhau, nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được, đây rõ ràng chính là một bộ động tác.
[Lần đầu tiên gặp nhau mà bạo vậy sao?!]
[A a a a a, cho nên lần trước Khương Khương cắn anh Thẩm, làm đánh dấu gì đó! Là bởi vì lần gặp đầu tiên đã như vậy, thế này cũng ngọt quá đi!!!]
[Hu hu hu cảm ơn anh Tần, đứa nhỏ sắp ra đời rồi!!!]
Tần Ngộ: “…”
Anh ấy giống như thắng mà cũng giống như thua.
Tấm ngăn được bỏ ra, Khương Đào nhảy nhót, nhào vào lồng ngực Thẩm Chi Diễn, Thẩm Chi Diễn cũng quen thuộc ôm eo cô.
Tần Ngộ chua xót nói: “Đủ rồi đấy, không phát thức ăn chó là không yên đúng không!”
Thẩm Chi Diễn ôm bạn gái, không để bụng với tâm lý ghen tỵ của anh ấy, cười nói: “Đây là chương trình về tình yêu, không phát thức ăn chó thì phát gì, cậu cũng có thể phát được mà.”
Tần Ngộ: “…”
Thật ra tôi cũng từng nghĩ đến rồi! Nhưng cậu xem Tang Linh cho tôi cơ hội sao?!
Lúc này Kiều Thi Thi cũng nói ra con số mà Phó Yến Phi và Chu Chí Lan đoán.
Chu Chí Lan dùng sức vỗ mạnh vào người Thẩm Chi Diễn: “Anh có thể mà! Tự nhiên như vậy mà có thể thắng!”
Thẩm Chi Diễn cười khẽ: “Dù sao cũng là cặp đôi thật.”
Chu Chí Lan: “…”
Anh ấy có thể lý giải được tâm tình của Tần Ngộ, có người sau khi yêu đương thật sự đáng ghét.
Cuối cùng Chu Chí Lan dựa vào việc từ bỏ mà thắng nhiệm vụ này, hòa 1-1 với Phó Yến Phi, tiến vào vòng thứ ba.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.