Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 109: Anh muốn phụ đạo bạn gái làm bài tập
Hạ Lan Ương Ương
09/05/2020
Sáng sớm , Phó Hàn Tranh dậy sớm như thường ngày ,ngồi trong phòng ăn , uống
cà phê , đọc báo .
Vy Vy rửa mặt xong cũng vào phòng ăn,ngồi xuống .
“ Chào buổi sáng . ”
Phó Hàn Tranh gập tờ báo lại , đặt sang bên cạnh ,
bắt đầu ăn sáng với cô ,
“ Buổi chiều em vẫn phải tới nhà bạn học à ? ”
Vy Vy gật đầu , uống một ngụm sữa bò nóng ,
“ Ừm , mấy ngày nữa là hai cậu ấy thi rồi ,
tôi muốn tập đàn với họ dù gì cũng thu học phí mà . ”
“ Xong thì gọi điện cho tôi ”Phó Hàn Tranh dặn dò .
Vi Vi ngẩn người , “ Có việc sao ? ”
Chẳng phải nói có một cuộc họp bị chuyển
từ ngày hôm qua sang hôm nay ,
nói anh rất bận sao ?
Phó Hàn Tranh giơ tay lau vệt sữa trên môi cô ,
đôi môi mỏng hơi cong lên , “ Hẹn hò “.
Vy Vy chợt nhớ ra , ngày hôm qua cô đã
chọn làm bạn gái của anh .
Lúc ấy , do tình thế cấp bách nên
cô mới chọn như vậy ,
chỉ nghĩ chờ cơ hội thì nói chia tay là được .
Nhưng mà , giờ ai tới nói cho cô biết ,
muốn chia tay thì phải làm sao không ?
“ Tôi . . . Ngày mai tôi còn phải thi ,
tối nay về còn phải ôn tập . ”
Phó Hàn Tranh ngẫm nghĩ ,
“ Nếu thế thì chờ em thi xong rồi nói . ”
Vy Vy lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm ,
vội vàng ăn sáng ,
cầm lấy túi xách liền chuẩn bị rời khỏi .
“ Chờ một chút . ” Phó Hàn Tranh gọi cô lại ,
chỉnh lại mấy sợi tóc rơi bên má cô ,
sau đó , cúi đầu khẽ hôn lên môi cô một cái .
“ Đi đường cẩn thận . ”
Phó Thời Khâm ngồi trên
bàn ăn nhìn thấy cảnh này ,
đột nhiên cảm giác bát cháo
mình đang ăn ngọt đến phát ngán .
Vì chuyện cầu hôn ngày hôm qua
mà có rất nhiều công việc bị tạm gác lại ,
nên hôm nay hai người vừa tới công ty
liền tham gia ba cuộc họp liên tiếp .
Mãi cho đến 8h tối ,
Phó Thời Khâm và các nhân viên trong
phòng kế hoạch vẫn chưa được tan tầm .
Nhưng mà người vừa mở miệng
phân phó bọn họ tăng ca kia ,
vừa nhận một cú điện thoại xong
thì chuẩn bị tan tầm luôn .
“ Đêm nay phải làm xong kế hoạch của
dự án , sáng mai giao cho tôi . ”
Phó Thời Khâm trưng ra vẻ mặt
sống không còn gì luyến tiếc ,
“ Bọn em tăng ca , anh còn đi đâu vậy ? ”
Hôm nay Mộ Vy Vy phải ôn tập chuẩn bị thi ,
có đồng ý hẹn hò với anh đâu chứ.
“Anh muốn phụ đạo bạn gái làm bài tập”Phó Hàn Tranh nói .
Phó Thời Khâm nghiến răng ,
“ Anh chờ tăng ca xong rồi trở về
phụ đạo cho cô ấy không được sao ? ”
Phó Hàn Tranh mặc áo khoác ,
nói với vẻ đương nhiên ,
“ Muộn quá sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của cô ấy . ”
Nói xong, lập tức tan tầm, không buồn quay đầu lại .
Phó Thời Khâm nhìn bóng lưng anh ,
trên mặt viết rõ hai chữ “ mẹ kiếp ” .
Còn tưởng rằng anh trai yêu đương
thì sẽ có chút tình người ,
kết quả càng vô nhân tính hơn .
Bắt bọn họ tăng ca,ném một đống việc cho bọn họ ,
còn bản thân thì về nhà ở với bạn gái .
Bắt bọn họ tăng ca suốt đêm là đương nhiên ,
bạn gái ngủ muộn một giờ lại là chuyện không thể ?
Vì trời đổ mưa nên Lạc Thiên Thiên giữ
Kỷ Trình và Vy Vy ở lại nhà cô ấy .
Ba người đang chuẩn bị bữa tối
trong phòng bếp thì chuông cửa vang lên .
Vì không biết nấu cơm nên Kỷ Trình ngồi một mình
ăn đồ ăn vặt,chờ cơm trên sô pha
,vừa nghe chuông cửa vang lên liền ra mở cửa .
Vừa mở cửa lập tức nhìn thấy thân hình cao lớn ,
tôn quý của người đàn ông nào đó .
Anh cầm một chiếc ô còn nhỏ nước ,
rõ ràng anh dầm mưa mà đến .
“ Chú . . . Chú Phó . ”
“ Tôi tới đón Vy Vy về . ”
Kỷ Trình vẫn còn ngây ngốc ,
gọi với vào bên trong ,
“ Vy Vy , Phó . . . Chú Phó tới . ”
Vy Vy đang thái rau , tay run lên ,
suýt nữa cắt cả vào tay ,
cô vừa đặt dao xuống ,
ngó ra ngoài liền thấy Phó Hàn Tranh .
“Chẳng phải tôi đã nói trời
mưa nên không về nhà sao? ”
“ Không được không về nhà ban đêm . ”
Phó Hàn Tranh lạnh lùng nói .
Vy Vy cầm đồ của mình ,
xấu hổ chào tạm biệt Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên ,
ngoan ngoãn theo anh về .
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên đứng ở cửa ,
nhìn người đàn ông cầm ô ,
cẩn thận che chở cho thiếu nữ lên xe .
“ Thiên Thiên , sao mình lại thấy
chú Phó không giống chú của Vy Vy nhỉ ? ”
Chú cháu mà dịu dàng yêu thương như thế này sao ?
“.. . bạn trai . ”
Vy Vy rửa mặt xong cũng vào phòng ăn,ngồi xuống .
“ Chào buổi sáng . ”
Phó Hàn Tranh gập tờ báo lại , đặt sang bên cạnh ,
bắt đầu ăn sáng với cô ,
“ Buổi chiều em vẫn phải tới nhà bạn học à ? ”
Vy Vy gật đầu , uống một ngụm sữa bò nóng ,
“ Ừm , mấy ngày nữa là hai cậu ấy thi rồi ,
tôi muốn tập đàn với họ dù gì cũng thu học phí mà . ”
“ Xong thì gọi điện cho tôi ”Phó Hàn Tranh dặn dò .
Vi Vi ngẩn người , “ Có việc sao ? ”
Chẳng phải nói có một cuộc họp bị chuyển
từ ngày hôm qua sang hôm nay ,
nói anh rất bận sao ?
Phó Hàn Tranh giơ tay lau vệt sữa trên môi cô ,
đôi môi mỏng hơi cong lên , “ Hẹn hò “.
Vy Vy chợt nhớ ra , ngày hôm qua cô đã
chọn làm bạn gái của anh .
Lúc ấy , do tình thế cấp bách nên
cô mới chọn như vậy ,
chỉ nghĩ chờ cơ hội thì nói chia tay là được .
Nhưng mà , giờ ai tới nói cho cô biết ,
muốn chia tay thì phải làm sao không ?
“ Tôi . . . Ngày mai tôi còn phải thi ,
tối nay về còn phải ôn tập . ”
Phó Hàn Tranh ngẫm nghĩ ,
“ Nếu thế thì chờ em thi xong rồi nói . ”
Vy Vy lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm ,
vội vàng ăn sáng ,
cầm lấy túi xách liền chuẩn bị rời khỏi .
“ Chờ một chút . ” Phó Hàn Tranh gọi cô lại ,
chỉnh lại mấy sợi tóc rơi bên má cô ,
sau đó , cúi đầu khẽ hôn lên môi cô một cái .
“ Đi đường cẩn thận . ”
Phó Thời Khâm ngồi trên
bàn ăn nhìn thấy cảnh này ,
đột nhiên cảm giác bát cháo
mình đang ăn ngọt đến phát ngán .
Vì chuyện cầu hôn ngày hôm qua
mà có rất nhiều công việc bị tạm gác lại ,
nên hôm nay hai người vừa tới công ty
liền tham gia ba cuộc họp liên tiếp .
Mãi cho đến 8h tối ,
Phó Thời Khâm và các nhân viên trong
phòng kế hoạch vẫn chưa được tan tầm .
Nhưng mà người vừa mở miệng
phân phó bọn họ tăng ca kia ,
vừa nhận một cú điện thoại xong
thì chuẩn bị tan tầm luôn .
“ Đêm nay phải làm xong kế hoạch của
dự án , sáng mai giao cho tôi . ”
Phó Thời Khâm trưng ra vẻ mặt
sống không còn gì luyến tiếc ,
“ Bọn em tăng ca , anh còn đi đâu vậy ? ”
Hôm nay Mộ Vy Vy phải ôn tập chuẩn bị thi ,
có đồng ý hẹn hò với anh đâu chứ.
“Anh muốn phụ đạo bạn gái làm bài tập”Phó Hàn Tranh nói .
Phó Thời Khâm nghiến răng ,
“ Anh chờ tăng ca xong rồi trở về
phụ đạo cho cô ấy không được sao ? ”
Phó Hàn Tranh mặc áo khoác ,
nói với vẻ đương nhiên ,
“ Muộn quá sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của cô ấy . ”
Nói xong, lập tức tan tầm, không buồn quay đầu lại .
Phó Thời Khâm nhìn bóng lưng anh ,
trên mặt viết rõ hai chữ “ mẹ kiếp ” .
Còn tưởng rằng anh trai yêu đương
thì sẽ có chút tình người ,
kết quả càng vô nhân tính hơn .
Bắt bọn họ tăng ca,ném một đống việc cho bọn họ ,
còn bản thân thì về nhà ở với bạn gái .
Bắt bọn họ tăng ca suốt đêm là đương nhiên ,
bạn gái ngủ muộn một giờ lại là chuyện không thể ?
Vì trời đổ mưa nên Lạc Thiên Thiên giữ
Kỷ Trình và Vy Vy ở lại nhà cô ấy .
Ba người đang chuẩn bị bữa tối
trong phòng bếp thì chuông cửa vang lên .
Vì không biết nấu cơm nên Kỷ Trình ngồi một mình
ăn đồ ăn vặt,chờ cơm trên sô pha
,vừa nghe chuông cửa vang lên liền ra mở cửa .
Vừa mở cửa lập tức nhìn thấy thân hình cao lớn ,
tôn quý của người đàn ông nào đó .
Anh cầm một chiếc ô còn nhỏ nước ,
rõ ràng anh dầm mưa mà đến .
“ Chú . . . Chú Phó . ”
“ Tôi tới đón Vy Vy về . ”
Kỷ Trình vẫn còn ngây ngốc ,
gọi với vào bên trong ,
“ Vy Vy , Phó . . . Chú Phó tới . ”
Vy Vy đang thái rau , tay run lên ,
suýt nữa cắt cả vào tay ,
cô vừa đặt dao xuống ,
ngó ra ngoài liền thấy Phó Hàn Tranh .
“Chẳng phải tôi đã nói trời
mưa nên không về nhà sao? ”
“ Không được không về nhà ban đêm . ”
Phó Hàn Tranh lạnh lùng nói .
Vy Vy cầm đồ của mình ,
xấu hổ chào tạm biệt Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên ,
ngoan ngoãn theo anh về .
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên đứng ở cửa ,
nhìn người đàn ông cầm ô ,
cẩn thận che chở cho thiếu nữ lên xe .
“ Thiên Thiên , sao mình lại thấy
chú Phó không giống chú của Vy Vy nhỉ ? ”
Chú cháu mà dịu dàng yêu thương như thế này sao ?
“.. . bạn trai . ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.