Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 186: Bây giờ đã biết tôi có bao nhiêu hứng thú với em rồi chứ ?
Hạ Lan Ương Ương
23/05/2020
Vy Vy cười gượng , một lời không hợp liền phải kết hôn sinh con .
“ Tôi chỉ . . . Tò mò mà thôi . ”
“ Chỉ là tò mò ? ” Phó Hàn Tranh cười như không cười .
Vy Vy gật đầu lia lịa , “ Thật sự chỉ là tò mò thôi , không hề nghĩ tới chuyện chia tay . ”
Chỉ cần còn ở Trung Quốc thì cô còn nằm trong lòng bàn tay anh , chuyện chia tay không phải là chuyện cô muốn là được .
“ Tò mò cái gì ? ” Phó Hàn Tranh ung dung truy vấn .
Vy Vy xoay người , nằm đối mặt với anh , “ Tôi chỉ cảm thấy chẳng có loại thích nào mà vô duyên vô cớ được , hoặc là vì tiền tài , hoặc là vì sắc đẹp . ”
“ Nếu vì tiền tài thì anh nhiều tiền hơn tôi , nếu là vì sắc đẹp thì hai chúng ta ngủ cùng giường bao lâu như vậy mà tôi chưa thấy anh tỏ ra hứng thú bao giờ . Vì vậy tôi tự nhiên phải thấy tò mò tại sao anh lại thích tôi rồi . ”
Phó Hàn Tranh thích thú nghe cô lấy cớ , ý vị sâu xa mà cười , “ Cho nên , em đang bất mãn chuyện tôi không cho em được hưởng “ tính phúc * ” ? ”
* Tính phúc : chuyện XXX . “ Không phải ! ”
Vy Vy kiên quyết phủ nhận , anh có thể đừng bẻ cong trọng điểm được không ?
“ Vậy sao em lại nhận định tôi không có hứng thú ? ”
Anh nói xong liền tóm lấy tay cô , ấn chặt vào nơi nào đó đang cứng ngắc của mình .
Vy Vy khiếp sợ hít ngược một hơi , hai mắt trợn to .
Tuy rằng cách áo tắm dài nhưng vẫn đủ cho cô cảm nhận được độ nóng và độ cứng kinh người kia .
Phó Hàn Tranh cúi đầu nhẹ nhàng cắn tai cô , giọng nói trầm thấp có phần khàn khàn , gợi cảm vô cùng , “ Bây giờ . . . đã biết tôi có bao nhiêu hứng thú với em rồi chứ ? ”
Vy Vy xấu hổ tới mức không biết làm lại những cô y đang đi sao , muốn rụt tay lại nhưng cổ tay đang bị anh nắm chặt , anh cố ý ấn chặt tay cô nên chỗ cứng ngắc nào đó , không để cho cô động đậy .
“ . . . Buông tay ! ”
Tại sao cô lại nói về đề tài này với anh chứ , giờ nguy hiểm chết đi được .
Phó Hàn Tranh hôn lên chóp mũi cô , cuối cùng hôn lên môi cô , tóm lấy tay cô luồn vào trong chiếc áo tắm của mình , “ Em đốt lửa , em phụ trách dập đi . ”
Vy Vy bị bắt chạm lên làn da màu mật của anh , gắng gượng tránh môi anh , thở hổn hển nói , “ Phó Hàn Tranh , không được . . . ”
Phó Hàn Tranh thấy cô sợ tới mức mà có tròn người lại , đôi môi mỏng dán lấy môi cô , thì thầm , “ Vậy em muốn tôi phải giải quyết như thế nào ? ”
“ . . . Tự anh giải quyết đi . ” Vy Vy bị giữ chặt tay , bị buộc phải sờ lên làn da trần dưới chiếc áo tắm dài , tức tới mức sắp khóc đến nơi .
“ Tôi không biết , em làm đi . ” Phó Hàn Tranh khẽ hôn lên cần cổ thanh mảnh của cô , khàn khàn nói .
Anh không biết , chẳng lẽ cô biết ?
Phó Hoàn Tranh làm lơ sự cự tuyệt của cô , bắt lấy tay cô , hướng dẫn cho cô giúp mình hóa giải áp lực từ cơn động tình .
Chờ tới khi giúp anh giải quyết xong , Vy Vy cảm giác được tay mình đã mỏi tới sắp đứt lìa rồi .
Phó Hàn Tranh lau tay giúp cô , thỏa mãn hôn mặt cô . Vy Vy buồn bực , quay lưng về phía anh .
Thực ra , nếu Phó Hàn Tranh nhất quyết muốn làm chuyện đó thì cô căn bản không phản kháng được , nhưng mà , anh chưa từng như thế .
Mặc dù quan hệ yêu đương này là do anh bắt cô phải chấp nhận nhưng trong mối quan hệ này , anh chưa bao giờ khiến cô phải chịu uất ức gì .
Ban ngày cô phải quay mấy cảnh đánh võ , buổi tối lại đi ăn sinh nhất với đoàn phim , còn uống chút rượu , trước kia mỗi lần ngủ bên anh là cô lại mất ngủ , bây giờ lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay .
Rạng sáng 5 giờ , trời còn chưa sáng , Phó Hàn Tranh đã tỉnh , anh buộc lại dây lưng áo choàng tắm rồi đi tắm rửa , thay quần áo xong liền chuẩn bị lên máy bay về thủ đô .
Chuẩn bị xong , anh ngồi bên mép giường , cúi người khẽ hôn lên thiếu nữ đang ngủ say .
“ Tôi đi đây . ”
“ Ừm . . . ”
Vy Vy bị hôn tỉnh , mơ mơ màng màng mà lên tiếng , xoay người lại tiếp tục ngủ .
“ Tôi chỉ . . . Tò mò mà thôi . ”
“ Chỉ là tò mò ? ” Phó Hàn Tranh cười như không cười .
Vy Vy gật đầu lia lịa , “ Thật sự chỉ là tò mò thôi , không hề nghĩ tới chuyện chia tay . ”
Chỉ cần còn ở Trung Quốc thì cô còn nằm trong lòng bàn tay anh , chuyện chia tay không phải là chuyện cô muốn là được .
“ Tò mò cái gì ? ” Phó Hàn Tranh ung dung truy vấn .
Vy Vy xoay người , nằm đối mặt với anh , “ Tôi chỉ cảm thấy chẳng có loại thích nào mà vô duyên vô cớ được , hoặc là vì tiền tài , hoặc là vì sắc đẹp . ”
“ Nếu vì tiền tài thì anh nhiều tiền hơn tôi , nếu là vì sắc đẹp thì hai chúng ta ngủ cùng giường bao lâu như vậy mà tôi chưa thấy anh tỏ ra hứng thú bao giờ . Vì vậy tôi tự nhiên phải thấy tò mò tại sao anh lại thích tôi rồi . ”
Phó Hàn Tranh thích thú nghe cô lấy cớ , ý vị sâu xa mà cười , “ Cho nên , em đang bất mãn chuyện tôi không cho em được hưởng “ tính phúc * ” ? ”
* Tính phúc : chuyện XXX . “ Không phải ! ”
Vy Vy kiên quyết phủ nhận , anh có thể đừng bẻ cong trọng điểm được không ?
“ Vậy sao em lại nhận định tôi không có hứng thú ? ”
Anh nói xong liền tóm lấy tay cô , ấn chặt vào nơi nào đó đang cứng ngắc của mình .
Vy Vy khiếp sợ hít ngược một hơi , hai mắt trợn to .
Tuy rằng cách áo tắm dài nhưng vẫn đủ cho cô cảm nhận được độ nóng và độ cứng kinh người kia .
Phó Hàn Tranh cúi đầu nhẹ nhàng cắn tai cô , giọng nói trầm thấp có phần khàn khàn , gợi cảm vô cùng , “ Bây giờ . . . đã biết tôi có bao nhiêu hứng thú với em rồi chứ ? ”
Vy Vy xấu hổ tới mức không biết làm lại những cô y đang đi sao , muốn rụt tay lại nhưng cổ tay đang bị anh nắm chặt , anh cố ý ấn chặt tay cô nên chỗ cứng ngắc nào đó , không để cho cô động đậy .
“ . . . Buông tay ! ”
Tại sao cô lại nói về đề tài này với anh chứ , giờ nguy hiểm chết đi được .
Phó Hàn Tranh hôn lên chóp mũi cô , cuối cùng hôn lên môi cô , tóm lấy tay cô luồn vào trong chiếc áo tắm của mình , “ Em đốt lửa , em phụ trách dập đi . ”
Vy Vy bị bắt chạm lên làn da màu mật của anh , gắng gượng tránh môi anh , thở hổn hển nói , “ Phó Hàn Tranh , không được . . . ”
Phó Hàn Tranh thấy cô sợ tới mức mà có tròn người lại , đôi môi mỏng dán lấy môi cô , thì thầm , “ Vậy em muốn tôi phải giải quyết như thế nào ? ”
“ . . . Tự anh giải quyết đi . ” Vy Vy bị giữ chặt tay , bị buộc phải sờ lên làn da trần dưới chiếc áo tắm dài , tức tới mức sắp khóc đến nơi .
“ Tôi không biết , em làm đi . ” Phó Hàn Tranh khẽ hôn lên cần cổ thanh mảnh của cô , khàn khàn nói .
Anh không biết , chẳng lẽ cô biết ?
Phó Hoàn Tranh làm lơ sự cự tuyệt của cô , bắt lấy tay cô , hướng dẫn cho cô giúp mình hóa giải áp lực từ cơn động tình .
Chờ tới khi giúp anh giải quyết xong , Vy Vy cảm giác được tay mình đã mỏi tới sắp đứt lìa rồi .
Phó Hàn Tranh lau tay giúp cô , thỏa mãn hôn mặt cô . Vy Vy buồn bực , quay lưng về phía anh .
Thực ra , nếu Phó Hàn Tranh nhất quyết muốn làm chuyện đó thì cô căn bản không phản kháng được , nhưng mà , anh chưa từng như thế .
Mặc dù quan hệ yêu đương này là do anh bắt cô phải chấp nhận nhưng trong mối quan hệ này , anh chưa bao giờ khiến cô phải chịu uất ức gì .
Ban ngày cô phải quay mấy cảnh đánh võ , buổi tối lại đi ăn sinh nhất với đoàn phim , còn uống chút rượu , trước kia mỗi lần ngủ bên anh là cô lại mất ngủ , bây giờ lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay .
Rạng sáng 5 giờ , trời còn chưa sáng , Phó Hàn Tranh đã tỉnh , anh buộc lại dây lưng áo choàng tắm rồi đi tắm rửa , thay quần áo xong liền chuẩn bị lên máy bay về thủ đô .
Chuẩn bị xong , anh ngồi bên mép giường , cúi người khẽ hôn lên thiếu nữ đang ngủ say .
“ Tôi đi đây . ”
“ Ừm . . . ”
Vy Vy bị hôn tỉnh , mơ mơ màng màng mà lên tiếng , xoay người lại tiếp tục ngủ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.