Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 130: Kỹ thuật vứt “ nồi * ” vụng về
Hạ Lan Ương Ương
12/05/2020
* Nồi : tương đương với trách nhiệm , hậu quả , . . .
Chu Hiểu Cầm nghi hoặc nhìn Vy Vy , theo cô ta biết , chủ tịch tập đoàn Long Thăng , Lê Gia Thành đã sớm không nhận đứa con gái này , người nhà họ Mộ cũng đã chết hết , cô lấy đâu ra phụ huynh đến trường học ?
Vy Vy nghĩ đến vừa rồi Lưu Kim coi Phó Hàn Tranh thành phụ huynh của cô gọi tới trường học , cả người đều không tốt .
Anh mà thật sự chạy tới trường học , vậy về sau cô còn có thể học hành tử tế được nữa không chứ ?
Lạc Thiên Thiên đi tới phía sau cô , nhỏ giọng nói một tiếng , “ Mình đã báo cảnh sát , lát nữa cảnh sát sẽ tới . ”
Ở gần trường học có một đồn cảnh sát , hẳn là không đến mười phút nữa sẽ có người đến .
Vy Vy gật đầu , chỉ hy vọng chuyện sẽ được giải quyết trước khi Phó Hàn Tranh đến .
Chu Hiểu Cẩm nhúng tay vào chuyện này , vậy tám chín phần chính là Chu Lâm Na ở phía sau sai khiến , chỉ sợ cũng là muốn khiến cô có một lỗi nghiêm trọng khi tốt nghiệp , thậm chí bị đuổi học , như vậy , Có thể ảnh hưởng đến việc thi vào học viện điện ảnh thủ đô của cô .
Chỉ có điều , thủ đoạn bắt cô nhận cái “ nồi ” này quá vụng về .
Năm phút sau , ba người cảnh sát đi vào phòng quản sinh , đứng ở cửa hỏi .
“ Chúng tôi nhận được điện thoại báo trường học có người đánh nhau , còn lấy dao chém người bị thương , là ai báo án vậy ? ”
Lạc Thiên Thiên giơ tay , nói , “ Là tôi gọi điện báo cảnh sát . ”
“ Ai dùng dao chém người bị thương ? ” Một cảnh sát nhìn lướt qua đám nữ sinh trong phòng , hỏi .
Chu Hiểu Cầm cùng nữ sinh tóc vàng sửng sốt vài giây , sau đó vẫn giơ tay chỉ về phía Vy Vy .
“ Là cô ta , là cô ta dùng dao chém người bị thương , còn đánh mấy người chúng tôi . ”
“ Ồ , Vy Vy của chúng tôi một mình đánh tám người mấy người à ? ” Kỷ Trình tức giận chậm chọc .
Lạc Thiên Thiên không cãi nhau với bọn họ , trực tiếp chỉ về phía nữ sinh tóc vàng nói .
“ Là cô ta mang người tới tìm Mộ Vy Vy , còn không cho cậu ấy về , lấy dao chém người bị thương cũng là cô ta . ”
“ Lạc Thiên Thiên , nhiều người chúng tôi đều nhìn thấy Mộ Vy Vy cầm dao , cô đừng có đổi trắng thay đen nữa . ”
Chu Hiểu Cầm nói . Chỉ cần bọn họ cắn chặt không nhà , nói là Mộ Vy Vy dùng dao chém người bị thương , cô còn có thể làm sao được .
“ Vậy thu thập dấu vân tay trên con dao , kiểm nghiệm ra vân tay của ai thì đó là dao của người ấy . ”
Cảnh sát nói , hỏi hung khí làm người bị thương kia .
Lưu Kim chỉ chỉ con dao nhỏ còn dính máu trên bàn , hai viên cảnh sát đeo găng tay thu thập dấu vân tay trên chuôi dao , nhưng không thể thu thập được gì .
“ Bên trên chỉ có vết máu , không có dấu vân tay . ”
Kỷ Trình nhớ tới vừa rồi người cầm dao tới đưa cho chủ nhiệm Lưu chính là Chu Hiểu Cầm , tức giận nói , “ Là cô , là cô lau vân tay trên đường tới đây . ”
Mấy viên cảnh sát hỏi thăm tình trạng người bị thương xong , liền nói , “ Nếu người bị thương không nặng , dao cũng không có dấu vân tay , chúng tôi rất khó phán định ai dùng dao chém người , cần phải giao cho nhà trường điều tra rõ ràng . ”
Mấy người Chu Hiểu Cầm vừa nghe thế liền đưa mắt nhìn nhau , âm thầm đắc ý .
Hiện tại chủ nhiệm Lưu đã nhận định là Mộ Vy Vy khơi mào , giao cho trường học điều tra , học bạ của Mộ Vy Vy khẳng định sẽ không tránh được bị ghi một lỗi nghiêm trọng , nếu bác của Lâm Na gọi một cuộc điện thoại , đuổi học cô cũng được .
“ Tôi còn có chứng cứ , chứng minh tôi không ra tay , cũng không lấy dao . ”
Vy Vy chém định chặt sắt nói .
Nữ sinh tóc vàng thấy trên dao không có dấu vân tay , trong lòng đã sớm không sợ , khiêu khích nói .
“ Có chứng cứ thì mang ra đi , vừa lúc cảnh sát cũng ở đây , nhìn xem rốt cuộc ai mới là hung thủ . ”
“ Đúng thế , có chứng cứ cô cứ việc lấy ra đây . ” Chu Hiểu Cầm hất cằm nói .
Không có chứng cứ , cô có gọi cảnh sát cũng vô dụng .
Vy Vy nhìn thoáng qua Lạc Thiên Thiên , môi gợi lên nụ cười lạnh lẽo , “ Thiên Thiên , cho bọn họ xem chứng cứ đi . ”
Chu Hiểu Cầm nghi hoặc nhìn Vy Vy , theo cô ta biết , chủ tịch tập đoàn Long Thăng , Lê Gia Thành đã sớm không nhận đứa con gái này , người nhà họ Mộ cũng đã chết hết , cô lấy đâu ra phụ huynh đến trường học ?
Vy Vy nghĩ đến vừa rồi Lưu Kim coi Phó Hàn Tranh thành phụ huynh của cô gọi tới trường học , cả người đều không tốt .
Anh mà thật sự chạy tới trường học , vậy về sau cô còn có thể học hành tử tế được nữa không chứ ?
Lạc Thiên Thiên đi tới phía sau cô , nhỏ giọng nói một tiếng , “ Mình đã báo cảnh sát , lát nữa cảnh sát sẽ tới . ”
Ở gần trường học có một đồn cảnh sát , hẳn là không đến mười phút nữa sẽ có người đến .
Vy Vy gật đầu , chỉ hy vọng chuyện sẽ được giải quyết trước khi Phó Hàn Tranh đến .
Chu Hiểu Cẩm nhúng tay vào chuyện này , vậy tám chín phần chính là Chu Lâm Na ở phía sau sai khiến , chỉ sợ cũng là muốn khiến cô có một lỗi nghiêm trọng khi tốt nghiệp , thậm chí bị đuổi học , như vậy , Có thể ảnh hưởng đến việc thi vào học viện điện ảnh thủ đô của cô .
Chỉ có điều , thủ đoạn bắt cô nhận cái “ nồi ” này quá vụng về .
Năm phút sau , ba người cảnh sát đi vào phòng quản sinh , đứng ở cửa hỏi .
“ Chúng tôi nhận được điện thoại báo trường học có người đánh nhau , còn lấy dao chém người bị thương , là ai báo án vậy ? ”
Lạc Thiên Thiên giơ tay , nói , “ Là tôi gọi điện báo cảnh sát . ”
“ Ai dùng dao chém người bị thương ? ” Một cảnh sát nhìn lướt qua đám nữ sinh trong phòng , hỏi .
Chu Hiểu Cầm cùng nữ sinh tóc vàng sửng sốt vài giây , sau đó vẫn giơ tay chỉ về phía Vy Vy .
“ Là cô ta , là cô ta dùng dao chém người bị thương , còn đánh mấy người chúng tôi . ”
“ Ồ , Vy Vy của chúng tôi một mình đánh tám người mấy người à ? ” Kỷ Trình tức giận chậm chọc .
Lạc Thiên Thiên không cãi nhau với bọn họ , trực tiếp chỉ về phía nữ sinh tóc vàng nói .
“ Là cô ta mang người tới tìm Mộ Vy Vy , còn không cho cậu ấy về , lấy dao chém người bị thương cũng là cô ta . ”
“ Lạc Thiên Thiên , nhiều người chúng tôi đều nhìn thấy Mộ Vy Vy cầm dao , cô đừng có đổi trắng thay đen nữa . ”
Chu Hiểu Cầm nói . Chỉ cần bọn họ cắn chặt không nhà , nói là Mộ Vy Vy dùng dao chém người bị thương , cô còn có thể làm sao được .
“ Vậy thu thập dấu vân tay trên con dao , kiểm nghiệm ra vân tay của ai thì đó là dao của người ấy . ”
Cảnh sát nói , hỏi hung khí làm người bị thương kia .
Lưu Kim chỉ chỉ con dao nhỏ còn dính máu trên bàn , hai viên cảnh sát đeo găng tay thu thập dấu vân tay trên chuôi dao , nhưng không thể thu thập được gì .
“ Bên trên chỉ có vết máu , không có dấu vân tay . ”
Kỷ Trình nhớ tới vừa rồi người cầm dao tới đưa cho chủ nhiệm Lưu chính là Chu Hiểu Cầm , tức giận nói , “ Là cô , là cô lau vân tay trên đường tới đây . ”
Mấy viên cảnh sát hỏi thăm tình trạng người bị thương xong , liền nói , “ Nếu người bị thương không nặng , dao cũng không có dấu vân tay , chúng tôi rất khó phán định ai dùng dao chém người , cần phải giao cho nhà trường điều tra rõ ràng . ”
Mấy người Chu Hiểu Cầm vừa nghe thế liền đưa mắt nhìn nhau , âm thầm đắc ý .
Hiện tại chủ nhiệm Lưu đã nhận định là Mộ Vy Vy khơi mào , giao cho trường học điều tra , học bạ của Mộ Vy Vy khẳng định sẽ không tránh được bị ghi một lỗi nghiêm trọng , nếu bác của Lâm Na gọi một cuộc điện thoại , đuổi học cô cũng được .
“ Tôi còn có chứng cứ , chứng minh tôi không ra tay , cũng không lấy dao . ”
Vy Vy chém định chặt sắt nói .
Nữ sinh tóc vàng thấy trên dao không có dấu vân tay , trong lòng đã sớm không sợ , khiêu khích nói .
“ Có chứng cứ thì mang ra đi , vừa lúc cảnh sát cũng ở đây , nhìn xem rốt cuộc ai mới là hung thủ . ”
“ Đúng thế , có chứng cứ cô cứ việc lấy ra đây . ” Chu Hiểu Cầm hất cằm nói .
Không có chứng cứ , cô có gọi cảnh sát cũng vô dụng .
Vy Vy nhìn thoáng qua Lạc Thiên Thiên , môi gợi lên nụ cười lạnh lẽo , “ Thiên Thiên , cho bọn họ xem chứng cứ đi . ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.