Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 104: Lần đầu tiên cầu hôn ( 2 )
Hạ Lan Ương Ương
09/05/2020
Khuôn mặt xinh đẹp của Vy Vy lộ rõ sự hoảng hốt và sợ hãi , cô ôm chặt lấy
dây an toàn , mãnh liệt cự tuyệt xuống xe , “ Tôi không muốn , chúng ta
tại sao lại phải kết hôn chứ . ”
“ Em chắc chắn chứ ? ” Phó Hàn Tranh trầm giọng hỏi .
“ Tôi chắc chắn . ” Vy Vy vẫn nắm chặt lấy dây an toàn , “ Tuy rằng chúng ta có ngủ với nhau một đêm , nhưng tổng giám đốc Phó à , anh là người trưởng thành rồi , anh ép một cô gái hơn mười tuổi như tôi phải phụ trách thì bắt nạt người quá rồi . ”
“ Là tôi phụ trách với em . ” Phó Hàn Tranh cố gắng đè nén cơn giận , trịnh trọng nói .
“ Tôi không cần anh phụ trách . ” Vy Vy lắc đầu nguầy nguậy , “ Hơn nữa , tôi còn chưa đến tuổi kết hôn , không thể kết hôn với anh được . ”
Anh ta đột nhiên bị điên cái gì mà kéo cô thẳng tới cục dân chính , chẳng lẽ muốn ép cô phải cưới sao ?
“ Trung Quốc có một quy định đặc biệt , chỉ cần đủ mười tám tuổi mà hai bên cha mẹ đều đồng ý thì sẽ được phép kết hôn . ” Phó Thời Khâm quay đầu lại nói .
“ Nếu thế thì Lê Gia Thành chắc chắn sẽ không đồng ý . ” Vy Vy nói .
Nếu Lê Gia Thành biết được thì khẳng định sẽ không đồng ý , đã thế còn có thể tặng Lê Hinh Nhi và Lê Tương Tương cho anh nữa ấy chứ .
Trong mắt ông ta , Mộ Vy Vy căn bản không phải con gái của ông ta , vì vậy , sao ông ta có thể đồng ý cho cô gái vào nhà họ Phó được .
Phó Thời Khâm rút một tờ giấy từ tập tài liệu đặt trên ghế lái phụ ra , quơ quơ ở trước mặt Vy Vy , “ Cô nhìn cho rõ vào , đây là chữ ký của Lê Gia Thành . ”
Vy Vy nhìn thoáng qua , đơn đồng ý của cha mẹ hai bên thực sự có chữ ký của Lê Gia Thành .
Với bản lĩnh của nhà họ Phó thì việc lấy được một tờ giấy có chữ ký của Lê Gia Thành chẳng phải là việc khó khăn gì .
Chỉ cần có được chữ ký thì còn mỗi việc điền nội dung vào là xong , dễ như trở bàn tay ấy chứ . “ Tôi không có hộ khẩu . ”
“ Tôi lấy giúp cô rồi . ” Phó Thời Khâm lại quơ quơ hộ khẩu trước mặt cô .
Trong vòng ba tiếng , anh ta đã hoàn tất mọi việc cần làm , đã chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy cho hai người .
Bây giờ , chỉ cần hai người vào cục dân chính , chụp ảnh rồi lĩnh chứng là xong .
Vy Vy không còn lại gì có thể nói , hai người này rõ ràng có chuẩn bị mà đến .
“ Bây giờ còn gì cần chuẩn bị không ? ” Phó Hàn Tranh lẳng lặng nhìn cô rồi hỏi .
Vy Vy không thể rút tay mình khỏi tay anh , “ Có ai kết hôn mà như thế này không ? Nói kết hôn liền kéo người tới cục dân chính , anh có cầu hôn không ? Có để tôi suy nghĩ không ? ”
Phó Hàn Tranh chia tay về phía Phó Thời Khâm , “ Đưa đây . ”
Phó Thời Khâm lập tức cầm một hộp nhỏ bằng nhung đặt lên tay anh , “ Dạ , nhẫn đây”.
Ngay sau đó liền mở cửa xe đi xuống , mở cốp , lấy một bó hoa hồng ra , nhét mạnh vào lòng Cố Vy Vy . “ Bây giờ đã có đủ âm nhạc , hoa hồng và nhẫn rồi nhé . ”
Phó Hàn Tranh mở hộp đựng nhẫn ra , một chiếc nhẫn kim cương vô cùng tinh xảo xuất hiện trước mắt Vy Vy .
“ Giờ cho em năm phút để suy nghĩ . ”
Vy Vy cúi đầu nhìn bó hoa hồng bị nhét vào trong lòng , lại nhìn chiếc nhẫn kim cương trước mặt , rồi nhìn người đàn ông đang cầm nhẫn .
Cách cầu hôn này thực sự mang đậm style sấm rền gió cuốn của Phó Hàn Tranh . Bản nhạc lãng mạn vang vọng trong xe nhưng tâm tình của cô lại hoàn toàn ngược lại , cô sắp phát điên .
Với tính cách bá đạo của Phó Hàn Tranh thì năm phút sau , dù cô có đồng ý hay không thì anh chắc chắn sẽ kéo cô vào cục dân chính .
“ Ừm . . . Tôi có thể hỏi là vì sao không ? ” Ngày hôm qua vẫn còn bình thường , sáng nay trước khi ra cửa cũng vẫn tốt , sao giờ lại đột nhiên nổi điện thế này ?
Phó Hàn Tranh như đang đè nén cơn giận nào đó , “ Xem ra , em vẫn không định nói cho tôi biết chuyện em có thai . ”
“ Có thai cái gì ? Tôi không có thai ! ” Vy Vy giận dữ nói .
Phó Hàn Tranh nói , cầm lấy từ biên lai mua đồ của cô ra .
“ Em chắc chắn chứ ? ” Phó Hàn Tranh trầm giọng hỏi .
“ Tôi chắc chắn . ” Vy Vy vẫn nắm chặt lấy dây an toàn , “ Tuy rằng chúng ta có ngủ với nhau một đêm , nhưng tổng giám đốc Phó à , anh là người trưởng thành rồi , anh ép một cô gái hơn mười tuổi như tôi phải phụ trách thì bắt nạt người quá rồi . ”
“ Là tôi phụ trách với em . ” Phó Hàn Tranh cố gắng đè nén cơn giận , trịnh trọng nói .
“ Tôi không cần anh phụ trách . ” Vy Vy lắc đầu nguầy nguậy , “ Hơn nữa , tôi còn chưa đến tuổi kết hôn , không thể kết hôn với anh được . ”
Anh ta đột nhiên bị điên cái gì mà kéo cô thẳng tới cục dân chính , chẳng lẽ muốn ép cô phải cưới sao ?
“ Trung Quốc có một quy định đặc biệt , chỉ cần đủ mười tám tuổi mà hai bên cha mẹ đều đồng ý thì sẽ được phép kết hôn . ” Phó Thời Khâm quay đầu lại nói .
“ Nếu thế thì Lê Gia Thành chắc chắn sẽ không đồng ý . ” Vy Vy nói .
Nếu Lê Gia Thành biết được thì khẳng định sẽ không đồng ý , đã thế còn có thể tặng Lê Hinh Nhi và Lê Tương Tương cho anh nữa ấy chứ .
Trong mắt ông ta , Mộ Vy Vy căn bản không phải con gái của ông ta , vì vậy , sao ông ta có thể đồng ý cho cô gái vào nhà họ Phó được .
Phó Thời Khâm rút một tờ giấy từ tập tài liệu đặt trên ghế lái phụ ra , quơ quơ ở trước mặt Vy Vy , “ Cô nhìn cho rõ vào , đây là chữ ký của Lê Gia Thành . ”
Vy Vy nhìn thoáng qua , đơn đồng ý của cha mẹ hai bên thực sự có chữ ký của Lê Gia Thành .
Với bản lĩnh của nhà họ Phó thì việc lấy được một tờ giấy có chữ ký của Lê Gia Thành chẳng phải là việc khó khăn gì .
Chỉ cần có được chữ ký thì còn mỗi việc điền nội dung vào là xong , dễ như trở bàn tay ấy chứ . “ Tôi không có hộ khẩu . ”
“ Tôi lấy giúp cô rồi . ” Phó Thời Khâm lại quơ quơ hộ khẩu trước mặt cô .
Trong vòng ba tiếng , anh ta đã hoàn tất mọi việc cần làm , đã chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy cho hai người .
Bây giờ , chỉ cần hai người vào cục dân chính , chụp ảnh rồi lĩnh chứng là xong .
Vy Vy không còn lại gì có thể nói , hai người này rõ ràng có chuẩn bị mà đến .
“ Bây giờ còn gì cần chuẩn bị không ? ” Phó Hàn Tranh lẳng lặng nhìn cô rồi hỏi .
Vy Vy không thể rút tay mình khỏi tay anh , “ Có ai kết hôn mà như thế này không ? Nói kết hôn liền kéo người tới cục dân chính , anh có cầu hôn không ? Có để tôi suy nghĩ không ? ”
Phó Hàn Tranh chia tay về phía Phó Thời Khâm , “ Đưa đây . ”
Phó Thời Khâm lập tức cầm một hộp nhỏ bằng nhung đặt lên tay anh , “ Dạ , nhẫn đây”.
Ngay sau đó liền mở cửa xe đi xuống , mở cốp , lấy một bó hoa hồng ra , nhét mạnh vào lòng Cố Vy Vy . “ Bây giờ đã có đủ âm nhạc , hoa hồng và nhẫn rồi nhé . ”
Phó Hàn Tranh mở hộp đựng nhẫn ra , một chiếc nhẫn kim cương vô cùng tinh xảo xuất hiện trước mắt Vy Vy .
“ Giờ cho em năm phút để suy nghĩ . ”
Vy Vy cúi đầu nhìn bó hoa hồng bị nhét vào trong lòng , lại nhìn chiếc nhẫn kim cương trước mặt , rồi nhìn người đàn ông đang cầm nhẫn .
Cách cầu hôn này thực sự mang đậm style sấm rền gió cuốn của Phó Hàn Tranh . Bản nhạc lãng mạn vang vọng trong xe nhưng tâm tình của cô lại hoàn toàn ngược lại , cô sắp phát điên .
Với tính cách bá đạo của Phó Hàn Tranh thì năm phút sau , dù cô có đồng ý hay không thì anh chắc chắn sẽ kéo cô vào cục dân chính .
“ Ừm . . . Tôi có thể hỏi là vì sao không ? ” Ngày hôm qua vẫn còn bình thường , sáng nay trước khi ra cửa cũng vẫn tốt , sao giờ lại đột nhiên nổi điện thế này ?
Phó Hàn Tranh như đang đè nén cơn giận nào đó , “ Xem ra , em vẫn không định nói cho tôi biết chuyện em có thai . ”
“ Có thai cái gì ? Tôi không có thai ! ” Vy Vy giận dữ nói .
Phó Hàn Tranh nói , cầm lấy từ biên lai mua đồ của cô ra .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.