Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 150: Nếu em không hôn tôi thì tôi sẽ không rời giường
Hạ Lan Ương Ương
15/05/2020
Tối hôm qua là cô uống say , căn bản không biết anh ở trên
giường . Bây giờ tỉnh táo biết Phó Hàn Tranh đang ngủ trên giường của
mình thì làm sao cô còn ngủ được .
Tuy rằng một buổi tối nhắm mắt nhưng thần kinh căng chặt không dám ngủ .
Vất vả chịu đựng đến khi trời sáng , cô nhanh chóng đánh thức Phó Hàn Tranh
“ Mau dậy đi , anh bị muộn làm rồi . ”
Khóe miệng Phó Hàn Tranh khẽ cong , mở mắt , ánh nắng chiếu vào từ cửa sổ , toàn bộ căn phòng đều ấm áp .
Rõ ràng vẻ mặt của cô gái còn buồn ngủ nhưng ánh mắt so với mặt trời còn sáng hơn .
{ truyện được đăng duy nhất tại Haivuongtruyen.vn Tuyết Cơ , đọc truyện trên trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor, để ủng hộ edittor vui lòng truy cập haivuongtruyen.vn để đọc }
Thức dậy như vậy anh thấy cực kỳ tuyệt vời . Cho nên Phó Hàn Tranh không có ý rời giường ngay , khuôn mặt lười biếng đầy ý cười , “ Bạn gái , có phải em nên cho tôi một cái hôn chào buổi sáng không ? ”
“ . . . ”
Vy Vy giật giật khóe miệng . Bây giờ cô chỉ nghĩ cho anh một cái đạp thôi , đá anh đi làm để cô có thể ngủ bù một giấc .
“ Tôi chưa đánh răng , miệng hôi lắm . ”
“ Tôi không ngại . ” Phó Hàn Tranh ung dung chờ .
Vy Vy nhìn người nào đó bày ra bộ dáng nếu em không hôn tôi thì tôi sẽ không thức dậy , tức giận đến ngứa răng .
“ Nếu tôi không hôn thì sao ? ”
“ Vậy thì tôi hôn . ”
Khóe miệng Phó Hàn Tranh khẽ cong lên .
Mất ngủ một đêm , sáng sớm đã bị người khác đòi hôn , tâm tình Vy Vy xấu đến cực điểm .
Nhưng mà dù không muốn thì cũng không thể chia tay được , còn có thể làm gì chứ ?
Cô hơi nghiêng người về phía trước , ngước cằm , hôn lên đôi môi mỏng quyến rũ của người đàn ông , một nụ hôn rất nhẹ , vừa chạm liền rời khỏi .
Phó Hàn Tranh cảm thấy mỹ mãn , duỗi tại xoa đầu cô .
“ Mau đứng dậy đi ăn sáng . ” Nói xong , cuối cùng cũng đứng dậy về phòng thay quần áo .
Vy Vy ngã ngửa xuống giường , oán hận đấm đấm giường , phát tiết bất mãn trong lòng .
Qua một lúc lâu , mới mang vẻ mặt u oán với cặp mắt thâm quầng ra ăn sáng .
Nồi lẩu cay tối hôm qua khiến dạ dày cô khó chịu , cho nên nhìn thấy người giúp việc chuẩn bị cháo rau thì vội vàng ăn nhiều một chút .
Sau khi ăn sáng xong , không đợi Phó Hàn Tranh ra cửa đi làm cô liền trở về phòng ngủ bù .
Không có Phó Hàn Tranh ngủ trên giường của mình , cô nhanh chóng đi vào mộng đẹp , ngủ một giấc đến trưa .
Ngủ bù xong , duỗi eo , lười nhác bò dậy , sung sướng ngâm nga hát , cầm đồ ăn vặt và kịch bản ngồi xuống tấm thảm trong phòng khách , chuẩn bị ôn lại trước khi đến đoàn phim .
Vừa ngậm miếng bánh quy , mở kịch bản ra chuẩn bị ghi chú lại , cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra .
Cô ngẩng đầu lên , phát hiện Phó Hàn Tranh đáng lẽ ra đang đi làm ở công ty , lại đang mặc một bộ đồ ở nhà từ phòng làm việc đi ra .
“Em tỉnh ngủ rồi ? ”
Vy Vy sợ tới mức bánh quy đang ngậm trong miệng cũng rơi xuống , “ Anh . . . Sao anh không đi làm ? ”
“ Xong việc liền trở về , hôm nay ở cùng em . ”
Vy Vy cười gượng , cô thật sự không cần anh ở cùng . Một tháng này anh không ở nhà , cô vui sướng biết bao nhiêu .
“ Cơm trưa chuẩn bị xong rồi , ăn cơm xong rồi xem . ”
Phó Hàn Tranh cầm lấy kịch bản trong tay cô .
Vy Vy buồn bực bỏ bánh quy và khoai chiên của mình xuống , đi theo anh vào phòng ăn .
Chắc là để ý dạ dày của cô , cơm trưa chuẩn bị đều vô cùng thanh đạm , tốt cho dạ dày .
“ Anh đi lâu như vậy , trở về công ty nhất định có rất nhiều việc gấp , không cần ở nhà cùng tôi đâu . ”
“ Việc công ty không cần vội , bây giờ ở cùng em quan trọng hơn . ”
Phó Hàn Tranh nói , múc cho cô một bát canh .
Công ty đúng là có rất nhiều việc , nhưng một tháng nay anh vẫn đi đi lại lại giữa thủ đô và nước S , thời gian gặp mặt của bọn họ ít vô cùng , càng đừng nói đến hẹn hò .
Vất vả lắm anh mới giải quyết công việc xong về nước thì cô lại theo đoàn phim đi nơi khác đóng phim , đi một lần là mấy tháng .
Cho nên lúc này công ty có bận rộn chuyện gì cũng không quan trọng bằng hẹn hò .
Tuy rằng một buổi tối nhắm mắt nhưng thần kinh căng chặt không dám ngủ .
Vất vả chịu đựng đến khi trời sáng , cô nhanh chóng đánh thức Phó Hàn Tranh
“ Mau dậy đi , anh bị muộn làm rồi . ”
Khóe miệng Phó Hàn Tranh khẽ cong , mở mắt , ánh nắng chiếu vào từ cửa sổ , toàn bộ căn phòng đều ấm áp .
Rõ ràng vẻ mặt của cô gái còn buồn ngủ nhưng ánh mắt so với mặt trời còn sáng hơn .
{ truyện được đăng duy nhất tại Haivuongtruyen.vn Tuyết Cơ , đọc truyện trên trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor, để ủng hộ edittor vui lòng truy cập haivuongtruyen.vn để đọc }
Thức dậy như vậy anh thấy cực kỳ tuyệt vời . Cho nên Phó Hàn Tranh không có ý rời giường ngay , khuôn mặt lười biếng đầy ý cười , “ Bạn gái , có phải em nên cho tôi một cái hôn chào buổi sáng không ? ”
“ . . . ”
Vy Vy giật giật khóe miệng . Bây giờ cô chỉ nghĩ cho anh một cái đạp thôi , đá anh đi làm để cô có thể ngủ bù một giấc .
“ Tôi chưa đánh răng , miệng hôi lắm . ”
“ Tôi không ngại . ” Phó Hàn Tranh ung dung chờ .
Vy Vy nhìn người nào đó bày ra bộ dáng nếu em không hôn tôi thì tôi sẽ không thức dậy , tức giận đến ngứa răng .
“ Nếu tôi không hôn thì sao ? ”
“ Vậy thì tôi hôn . ”
Khóe miệng Phó Hàn Tranh khẽ cong lên .
Mất ngủ một đêm , sáng sớm đã bị người khác đòi hôn , tâm tình Vy Vy xấu đến cực điểm .
Nhưng mà dù không muốn thì cũng không thể chia tay được , còn có thể làm gì chứ ?
Cô hơi nghiêng người về phía trước , ngước cằm , hôn lên đôi môi mỏng quyến rũ của người đàn ông , một nụ hôn rất nhẹ , vừa chạm liền rời khỏi .
Phó Hàn Tranh cảm thấy mỹ mãn , duỗi tại xoa đầu cô .
“ Mau đứng dậy đi ăn sáng . ” Nói xong , cuối cùng cũng đứng dậy về phòng thay quần áo .
Vy Vy ngã ngửa xuống giường , oán hận đấm đấm giường , phát tiết bất mãn trong lòng .
Qua một lúc lâu , mới mang vẻ mặt u oán với cặp mắt thâm quầng ra ăn sáng .
Nồi lẩu cay tối hôm qua khiến dạ dày cô khó chịu , cho nên nhìn thấy người giúp việc chuẩn bị cháo rau thì vội vàng ăn nhiều một chút .
Sau khi ăn sáng xong , không đợi Phó Hàn Tranh ra cửa đi làm cô liền trở về phòng ngủ bù .
Không có Phó Hàn Tranh ngủ trên giường của mình , cô nhanh chóng đi vào mộng đẹp , ngủ một giấc đến trưa .
Ngủ bù xong , duỗi eo , lười nhác bò dậy , sung sướng ngâm nga hát , cầm đồ ăn vặt và kịch bản ngồi xuống tấm thảm trong phòng khách , chuẩn bị ôn lại trước khi đến đoàn phim .
Vừa ngậm miếng bánh quy , mở kịch bản ra chuẩn bị ghi chú lại , cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra .
Cô ngẩng đầu lên , phát hiện Phó Hàn Tranh đáng lẽ ra đang đi làm ở công ty , lại đang mặc một bộ đồ ở nhà từ phòng làm việc đi ra .
“Em tỉnh ngủ rồi ? ”
Vy Vy sợ tới mức bánh quy đang ngậm trong miệng cũng rơi xuống , “ Anh . . . Sao anh không đi làm ? ”
“ Xong việc liền trở về , hôm nay ở cùng em . ”
Vy Vy cười gượng , cô thật sự không cần anh ở cùng . Một tháng này anh không ở nhà , cô vui sướng biết bao nhiêu .
“ Cơm trưa chuẩn bị xong rồi , ăn cơm xong rồi xem . ”
Phó Hàn Tranh cầm lấy kịch bản trong tay cô .
Vy Vy buồn bực bỏ bánh quy và khoai chiên của mình xuống , đi theo anh vào phòng ăn .
Chắc là để ý dạ dày của cô , cơm trưa chuẩn bị đều vô cùng thanh đạm , tốt cho dạ dày .
“ Anh đi lâu như vậy , trở về công ty nhất định có rất nhiều việc gấp , không cần ở nhà cùng tôi đâu . ”
“ Việc công ty không cần vội , bây giờ ở cùng em quan trọng hơn . ”
Phó Hàn Tranh nói , múc cho cô một bát canh .
Công ty đúng là có rất nhiều việc , nhưng một tháng nay anh vẫn đi đi lại lại giữa thủ đô và nước S , thời gian gặp mặt của bọn họ ít vô cùng , càng đừng nói đến hẹn hò .
Vất vả lắm anh mới giải quyết công việc xong về nước thì cô lại theo đoàn phim đi nơi khác đóng phim , đi một lần là mấy tháng .
Cho nên lúc này công ty có bận rộn chuyện gì cũng không quan trọng bằng hẹn hò .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.