Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 205: Sắc đẹp mê hoặc chết tiệt
Hạ Lan Ương Ương
23/05/2020
Cô ôm lấy quần áo , chui vào trong chăn , chỉ để lộ ra cái đầu .
“ Tôi . . . Tôi vẫn là ngủ ở sô pha thì hơn . ”
Vừa nói , vừa ở trong chăn cài xong nút áo ngủ .
Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ thở dài , đưa tay xoa đầu cô , “ Anh đảm bảo , sẽ không động vào em nữa . ”
Ngày mai phải đi rồi , hôm nay còn cùng anh chia giường để ngủ sao ?
Được rồi , bản thân vẫn là quá nôn nóng . Bây giờ cô vẫn chỉ có thể tiếp nhận ôm hôn , phát triển thêm bước nữa còn phải kiên nhẫn đợi thêm chút thời gian .
Vy Vy liên tục lắc đầu , “ Nếu không , tôi ngủ ở phòng cậu hai cũng được . ”
Dù sao , tối nay cũng không thể ngủ ở đây . Đặc biệt , hôm nay lại nghe thấy anh đề cập đến việc sinh con , càng làm cô cảm thấy ngủ cùng giường với anh là quá nguy hiểm .
Anh đã từng bước từng bước đào hố , lừa cô đến trên giường của anh . Chuyện đó , cho một lần chính là gỡ bỏ một tầng phong ấn , sau này cô cũng đừng nghĩ đến việc xuống khỏi giường của anh .
“ Không được . ” Phó Hàn Tranh sầm mặt .
Vy Vy phẫn nộ trừng anh , “ Có phải anh đang từng bước từng bước đào hố bẫy tôi không ? ”
“ Cái gì gọi là bẫy ? ”
Phó Hàn Tranh cười , nhướng mày , khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu . Anh chỉ đang nỗ lực để có thể thúc đẩy quan hệ yêu đương của họ mà thôi .
Người đàn ông vừa tuấn mỹ vừa gợi cảm , Vy Vy nhìn đến thất thần . Tỉnh táo lại liền âm thầm mắng : Sắc đẹp mê hoặc chết tiệt .
“ Anh cố ý dỡ phòng của tôi ! ”
“ Là để chuẩn bị phòng để quần áo cho em . ” Phó Hàn Tranh nói với giọng đương nhiên .
“ Vậy anh có thể dỡ phòng của cậu hai , tại sao lại dỡ phòng tôi chứ ? ”
Phó Hàn Tranh lại hỏi , “ Em cũng cảm thấy nó ở đây cản trở sao ? ”
“ Tôi . . . ” Vy Vy tức đến nghiến răng , nói không lại được với anh .
“ Ngủ đi . ” Phó Hàn Tranh nói .
Mắt Vy Vy mở trừng trừng , không hề có chút buồn ngủ nào .
“ Tôi sẽ không làm khó người khác ” Phó Hàn Tranh thật thà nói .
Khóe miệng Vy Vy giật giật , nói cứ như người ép buộc xác nhận quan hệ yêu đương không phải là anh vậy .
Cô ý vị sâu xa mà liếc chỗ nào đó của anh , “ Vậy . . . Anh không cần đi giải quyết một chút sao ? ”
“ Đợi em . ” Phó Hàn Tranh nói .
Đôi mắt của Vy Vy khẽ đảo , “ Tôi ra ngoài , anh từ từ giải quyết . ”
Vừa nói , vừa xốc chân xuống giường định chạy , nhưng còn chưa xuống được giường đã bị một cánh tay dài ôm ngã lại giường.
“ Là do em hại , không quan tâm liền muốn bỏ chạy ? ”
Nửa tiếng sau , khuôn mặt Vy Vy vừa xấu hổ vừa giận dữ thúc giục .
“ Anh có thể nhanh lên một chút không ? ”
Phó Hàn Tranh hôn vào má cô , đôi môi mỏng cọ vào bên tai cô , thấp giọng đề nghị , “ Em cởi đồ ra , có lẽ là được . ”
“ Không được . ” Vy Vy giữ chặt cổ áo ngủ của mình .
Những cánh tay đặt dưới lưng cô , lại cách một lớp áo ngủ cởi khóa nội y của cô .
Một tay khác vén chiếc áo ngủ rộng rãi lên , đôi môi mỏng tạo ra một loạt dấu hôn ám muội .
“ Ưm ! ” Vy Vy rụt vai , vừa tránh vừa nói , “ Liên hoan phim của ngày kia phải mặc lễ phục , anh đừng có hôn thành dấu . . . ”
Nhưng người đàn ông lại mút mạnh hơn , tạo ra các dấu vết đậm hơn ở trước ngực cô .
“ Em còn muốn để lộ ra cho ai xem ? ”
Vy Vy muốn khóc mà không có nước mắt , anh đúng là có nhanh hơn một chút , nhưng cô bị anh gặm hết một lượt .
Phó Hàn Tranh hôn lên tóc cô dặn dò , “ Đến thành phố Thịnh Tây , phải đi cùng Thời Dịch , đừng chạy lung tung . ”
Thành phố Thịnh Tây trực thuộc nước A , xem như phạm vi thế lực của nhà họ Cố .
Bây giờ đang là lúc nhà họ Phó và nhà họ Cố đối chọi gay gắt , nhỡ đâu nhà họ Cố biết quan hệ giữa bọn họ , khó đảm bảo rằng sẽ không làm hại cô .
“ Ừ . ” Vy Vy nhẹ giọng đáp .
Nhưng mà cô không thể nghe theo lời anh , cô muốn đi tìm người nhà họ Nguyên , đương nhiên phải trốn khỏi Phó Thời Dịch và vệ sĩ mà anh phải đến .
“ Tôi . . . Tôi vẫn là ngủ ở sô pha thì hơn . ”
Vừa nói , vừa ở trong chăn cài xong nút áo ngủ .
Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ thở dài , đưa tay xoa đầu cô , “ Anh đảm bảo , sẽ không động vào em nữa . ”
Ngày mai phải đi rồi , hôm nay còn cùng anh chia giường để ngủ sao ?
Được rồi , bản thân vẫn là quá nôn nóng . Bây giờ cô vẫn chỉ có thể tiếp nhận ôm hôn , phát triển thêm bước nữa còn phải kiên nhẫn đợi thêm chút thời gian .
Vy Vy liên tục lắc đầu , “ Nếu không , tôi ngủ ở phòng cậu hai cũng được . ”
Dù sao , tối nay cũng không thể ngủ ở đây . Đặc biệt , hôm nay lại nghe thấy anh đề cập đến việc sinh con , càng làm cô cảm thấy ngủ cùng giường với anh là quá nguy hiểm .
Anh đã từng bước từng bước đào hố , lừa cô đến trên giường của anh . Chuyện đó , cho một lần chính là gỡ bỏ một tầng phong ấn , sau này cô cũng đừng nghĩ đến việc xuống khỏi giường của anh .
“ Không được . ” Phó Hàn Tranh sầm mặt .
Vy Vy phẫn nộ trừng anh , “ Có phải anh đang từng bước từng bước đào hố bẫy tôi không ? ”
“ Cái gì gọi là bẫy ? ”
Phó Hàn Tranh cười , nhướng mày , khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu . Anh chỉ đang nỗ lực để có thể thúc đẩy quan hệ yêu đương của họ mà thôi .
Người đàn ông vừa tuấn mỹ vừa gợi cảm , Vy Vy nhìn đến thất thần . Tỉnh táo lại liền âm thầm mắng : Sắc đẹp mê hoặc chết tiệt .
“ Anh cố ý dỡ phòng của tôi ! ”
“ Là để chuẩn bị phòng để quần áo cho em . ” Phó Hàn Tranh nói với giọng đương nhiên .
“ Vậy anh có thể dỡ phòng của cậu hai , tại sao lại dỡ phòng tôi chứ ? ”
Phó Hàn Tranh lại hỏi , “ Em cũng cảm thấy nó ở đây cản trở sao ? ”
“ Tôi . . . ” Vy Vy tức đến nghiến răng , nói không lại được với anh .
“ Ngủ đi . ” Phó Hàn Tranh nói .
Mắt Vy Vy mở trừng trừng , không hề có chút buồn ngủ nào .
“ Tôi sẽ không làm khó người khác ” Phó Hàn Tranh thật thà nói .
Khóe miệng Vy Vy giật giật , nói cứ như người ép buộc xác nhận quan hệ yêu đương không phải là anh vậy .
Cô ý vị sâu xa mà liếc chỗ nào đó của anh , “ Vậy . . . Anh không cần đi giải quyết một chút sao ? ”
“ Đợi em . ” Phó Hàn Tranh nói .
Đôi mắt của Vy Vy khẽ đảo , “ Tôi ra ngoài , anh từ từ giải quyết . ”
Vừa nói , vừa xốc chân xuống giường định chạy , nhưng còn chưa xuống được giường đã bị một cánh tay dài ôm ngã lại giường.
“ Là do em hại , không quan tâm liền muốn bỏ chạy ? ”
Nửa tiếng sau , khuôn mặt Vy Vy vừa xấu hổ vừa giận dữ thúc giục .
“ Anh có thể nhanh lên một chút không ? ”
Phó Hàn Tranh hôn vào má cô , đôi môi mỏng cọ vào bên tai cô , thấp giọng đề nghị , “ Em cởi đồ ra , có lẽ là được . ”
“ Không được . ” Vy Vy giữ chặt cổ áo ngủ của mình .
Những cánh tay đặt dưới lưng cô , lại cách một lớp áo ngủ cởi khóa nội y của cô .
Một tay khác vén chiếc áo ngủ rộng rãi lên , đôi môi mỏng tạo ra một loạt dấu hôn ám muội .
“ Ưm ! ” Vy Vy rụt vai , vừa tránh vừa nói , “ Liên hoan phim của ngày kia phải mặc lễ phục , anh đừng có hôn thành dấu . . . ”
Nhưng người đàn ông lại mút mạnh hơn , tạo ra các dấu vết đậm hơn ở trước ngực cô .
“ Em còn muốn để lộ ra cho ai xem ? ”
Vy Vy muốn khóc mà không có nước mắt , anh đúng là có nhanh hơn một chút , nhưng cô bị anh gặm hết một lượt .
Phó Hàn Tranh hôn lên tóc cô dặn dò , “ Đến thành phố Thịnh Tây , phải đi cùng Thời Dịch , đừng chạy lung tung . ”
Thành phố Thịnh Tây trực thuộc nước A , xem như phạm vi thế lực của nhà họ Cố .
Bây giờ đang là lúc nhà họ Phó và nhà họ Cố đối chọi gay gắt , nhỡ đâu nhà họ Cố biết quan hệ giữa bọn họ , khó đảm bảo rằng sẽ không làm hại cô .
“ Ừ . ” Vy Vy nhẹ giọng đáp .
Nhưng mà cô không thể nghe theo lời anh , cô muốn đi tìm người nhà họ Nguyên , đương nhiên phải trốn khỏi Phó Thời Dịch và vệ sĩ mà anh phải đến .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.