Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 113: Tiện cho quy tắc ngầm
Hạ Lan Ương Ương
09/05/2020
Sau mấy ngày thi thử là tới ngày thi của học viện âm nhạc thủ đô mà Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên muốn thi vào .
Bởi vì Kỷ Trình không có lòng tin nên khóc lóc nài nỉ Vy Vy đưa cô ấy đi thi cho có động lực .
Cô đợi hai người thi xong ở học viện âm nhạc mới tự đến học viện điện ảnh thủ đô thi .
Vòng thi thứ nhất phải thi mất một tuần mới xong tất cả các môn , mới vừa về đến nhà nghỉ ngơi một ngày , Kiều Lâm đã gọi điện thoại tới .
“ Mộ Vy Vy , ngày mai mười hai giờ trưa đến casting “ Trường Phong ” .
“ Được , ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ . ”
“ Mặc dù vai diễn Đường Thiếu Kỳ này không gây thiện cảm mấy , nhưng dù sao cũng là tác phẩm của đạo diễn nổi danh , người tham gia casting cũng không ít , có thể lấy được vai diễn này hay không còn tùy thuộc vào bản lĩnh của cô . ”
“ Tôi sẽ giành được . ” Vy Vy nói , nghe giọng điệu của Kiều Lâm thì xem ra anh , cũng không biết cô đang ở nhà họ Phó .
“ Địa chỉ tôi sẽ gửi cho cô , ngày mai đừng đến muộn . ” Kiều Lâm nói xong liền cúp điện thoại .
Vy Vy cất điện thoại , nhanh chóng lấy cuốn tiểu thuyết nguyên tác của Trường Phong ” mà cô mua lúc trước ra .
“ Trường phong ” là một tiểu thuyết võ hiệp kinh điển của Trung Quốc , cô đã sớm mua về nhưng mà gần đây phải bận rộn thi cử nên vẫn chưa có thời gian đọc và tìm hiểu . Hiện tại chỉ có thể lâm thời mới ôm chân phật * .
* Lâm thời mới ôm chân Phật : Không có sự chuẩn bị từ trước , lúc cần kíp mới cuống lên , nước đến chân mới nhảy .
Tiểu thuyết thực sự rất hấp dẫn người đọc , cho nên cô đọc đến khi ngồi trên bàn cơm cũng không bỏ xuống được .
“ Ăn cơm rồi lại đọc . ” Phó Hàn Tranh trầm giọng nhắc nhở .
“ Ngày mai phải tham gia thử vai “ Trường Phong ” rồi mà tôi còn chưa đọc qua nguyên tác , nếu không được chọn thì làm thế nào ? ” Vy Vy vừa nói xong , lại lật một trang nữa .
Phó Thời Khâm nghe thấy , trực tiếp nói thẳng , “ Nếu cô không được chọn thì chúng tôi sẽ đánh Phó lão tam một trận , chút chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong . ”
Vy Vy cạn lời , trợn mắt nhìn anh ta một cái , “ Việc này cần dựa vào thực lực , liên quan gì đến cậu ba chứ ? ”
Phó Hàn Tranh không nói gì , bóc hai con tôm bỏ vào bát cô , “ Ăn cơm trước . ”
Phó Thời Khâm thỏa mãn gặm hết một miếng xương chua ngọt , nhìn thoáng qua anh trai nhà mình nói , “ Cô bỏ sách xuống đi , ôm chặt lấy đùi anh tôi , ngày mai đừng nói là vai nữ phụ gì đó , cho cô làm nữ chính cũng không thành vấn đề . ”
Cô cần thực lực gì nữa , anh trai anh ta chính là thực lực lớn nhất của cô rồi .
Phó Hàn Tranh nghe xong , như có như không liếc nhìn cô một cái , dường như thật sự đang chờ mong cô có hành động nào đó .
“ Tôi cũng không muốn bị người ta nói là dùng quy tắc ngầm để nổi tiếng . ”
“ Dù sao Phó lão tam ký hợp đồng với cô cũng là để tiện cho anh tôi quy tắc ngầm mà thôi . ”
Phó Thời Khâm không cẩn thận nói thật ra . Bởi vì bỏ lại công ty mà đi lăn lộn giới giải trí nên mấy năm nay , Phó lão tam không được anh cả thích , ký hợp đồng với cô chính là muốn nịnh bợ anh cả .
Loại tâm địa gian xảo này của Phó Thời Dịch , anh ta rất rõ ràng .
Vy Vy đóng sách lại , “ Cậu hai , ăn cơm cũng không ngăn được miệng anh sao ? ”
“ Tôi tốt bụng mới nhắc nhở cô , có đùi vàng mà không ôm , cô có phải đồ ngốc không thế ? ” Phó Thời Khâm nói .
“ Tôi có thực lực , tại sao phải ôm đùi ? ”
“ Cô ngoại trừ khuôn mặt này thì còn cái gọi là thực lực sao ? ” Phó Thời Khâm nhướng mày , vẻ mặt không tin .
“ Anh . . . ”
Vy Vy không cãi lại được anh ta , nghiêng đầu nhìn Phó Hàn Tranh ngồi bên cạnh , “ Anh có thể quản lý em trai mình một chút không ? ”
Phó Hàn Tranh buồn cười nhếch miệng , khi nhìn về phía Phó Thời Khâm ngồi đối diện , ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo , “ Em , đi vào trong bếp ngồi đi . ”
“ Em còn chưa ăn xong . ” Phó Thời Khâm kháng nghị .
“ Vậy bưng bát theo . ” Phó Hàn Tranh trầm giọng .
Dưới ánh mắt của anh trai nhà mình, Phó Thời Khâm tủi thân vô cùng gắp đồ ăn vào bát rồi bưng bát đi vào trong bếp .
Anh ta rõ ràng đang nói chuyện giúp anh , vì sao còn phải chịu đãi ngộ như thế này ?
Bởi vì Kỷ Trình không có lòng tin nên khóc lóc nài nỉ Vy Vy đưa cô ấy đi thi cho có động lực .
Cô đợi hai người thi xong ở học viện âm nhạc mới tự đến học viện điện ảnh thủ đô thi .
Vòng thi thứ nhất phải thi mất một tuần mới xong tất cả các môn , mới vừa về đến nhà nghỉ ngơi một ngày , Kiều Lâm đã gọi điện thoại tới .
“ Mộ Vy Vy , ngày mai mười hai giờ trưa đến casting “ Trường Phong ” .
“ Được , ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ . ”
“ Mặc dù vai diễn Đường Thiếu Kỳ này không gây thiện cảm mấy , nhưng dù sao cũng là tác phẩm của đạo diễn nổi danh , người tham gia casting cũng không ít , có thể lấy được vai diễn này hay không còn tùy thuộc vào bản lĩnh của cô . ”
“ Tôi sẽ giành được . ” Vy Vy nói , nghe giọng điệu của Kiều Lâm thì xem ra anh , cũng không biết cô đang ở nhà họ Phó .
“ Địa chỉ tôi sẽ gửi cho cô , ngày mai đừng đến muộn . ” Kiều Lâm nói xong liền cúp điện thoại .
Vy Vy cất điện thoại , nhanh chóng lấy cuốn tiểu thuyết nguyên tác của Trường Phong ” mà cô mua lúc trước ra .
“ Trường phong ” là một tiểu thuyết võ hiệp kinh điển của Trung Quốc , cô đã sớm mua về nhưng mà gần đây phải bận rộn thi cử nên vẫn chưa có thời gian đọc và tìm hiểu . Hiện tại chỉ có thể lâm thời mới ôm chân phật * .
* Lâm thời mới ôm chân Phật : Không có sự chuẩn bị từ trước , lúc cần kíp mới cuống lên , nước đến chân mới nhảy .
Tiểu thuyết thực sự rất hấp dẫn người đọc , cho nên cô đọc đến khi ngồi trên bàn cơm cũng không bỏ xuống được .
“ Ăn cơm rồi lại đọc . ” Phó Hàn Tranh trầm giọng nhắc nhở .
“ Ngày mai phải tham gia thử vai “ Trường Phong ” rồi mà tôi còn chưa đọc qua nguyên tác , nếu không được chọn thì làm thế nào ? ” Vy Vy vừa nói xong , lại lật một trang nữa .
Phó Thời Khâm nghe thấy , trực tiếp nói thẳng , “ Nếu cô không được chọn thì chúng tôi sẽ đánh Phó lão tam một trận , chút chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong . ”
Vy Vy cạn lời , trợn mắt nhìn anh ta một cái , “ Việc này cần dựa vào thực lực , liên quan gì đến cậu ba chứ ? ”
Phó Hàn Tranh không nói gì , bóc hai con tôm bỏ vào bát cô , “ Ăn cơm trước . ”
Phó Thời Khâm thỏa mãn gặm hết một miếng xương chua ngọt , nhìn thoáng qua anh trai nhà mình nói , “ Cô bỏ sách xuống đi , ôm chặt lấy đùi anh tôi , ngày mai đừng nói là vai nữ phụ gì đó , cho cô làm nữ chính cũng không thành vấn đề . ”
Cô cần thực lực gì nữa , anh trai anh ta chính là thực lực lớn nhất của cô rồi .
Phó Hàn Tranh nghe xong , như có như không liếc nhìn cô một cái , dường như thật sự đang chờ mong cô có hành động nào đó .
“ Tôi cũng không muốn bị người ta nói là dùng quy tắc ngầm để nổi tiếng . ”
“ Dù sao Phó lão tam ký hợp đồng với cô cũng là để tiện cho anh tôi quy tắc ngầm mà thôi . ”
Phó Thời Khâm không cẩn thận nói thật ra . Bởi vì bỏ lại công ty mà đi lăn lộn giới giải trí nên mấy năm nay , Phó lão tam không được anh cả thích , ký hợp đồng với cô chính là muốn nịnh bợ anh cả .
Loại tâm địa gian xảo này của Phó Thời Dịch , anh ta rất rõ ràng .
Vy Vy đóng sách lại , “ Cậu hai , ăn cơm cũng không ngăn được miệng anh sao ? ”
“ Tôi tốt bụng mới nhắc nhở cô , có đùi vàng mà không ôm , cô có phải đồ ngốc không thế ? ” Phó Thời Khâm nói .
“ Tôi có thực lực , tại sao phải ôm đùi ? ”
“ Cô ngoại trừ khuôn mặt này thì còn cái gọi là thực lực sao ? ” Phó Thời Khâm nhướng mày , vẻ mặt không tin .
“ Anh . . . ”
Vy Vy không cãi lại được anh ta , nghiêng đầu nhìn Phó Hàn Tranh ngồi bên cạnh , “ Anh có thể quản lý em trai mình một chút không ? ”
Phó Hàn Tranh buồn cười nhếch miệng , khi nhìn về phía Phó Thời Khâm ngồi đối diện , ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo , “ Em , đi vào trong bếp ngồi đi . ”
“ Em còn chưa ăn xong . ” Phó Thời Khâm kháng nghị .
“ Vậy bưng bát theo . ” Phó Hàn Tranh trầm giọng .
Dưới ánh mắt của anh trai nhà mình, Phó Thời Khâm tủi thân vô cùng gắp đồ ăn vào bát rồi bưng bát đi vào trong bếp .
Anh ta rõ ràng đang nói chuyện giúp anh , vì sao còn phải chịu đãi ngộ như thế này ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.