Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 220: Tôi muốn dỗ bạn gái ngủ
Hạ Lan Ương Ương
24/05/2020
Vào thang máy , Vy Vy duỗi tay bám lấy tay vịn , nhắm mắt hít sâu mấy hơi .
Cô từng cho rằng , khi gặp lại Cố Tư Đình sẽ đau đớn lắm , hóa ra , cũng không đau như vậy .
Kiều Lâm lo lắng đứng bên cạnh , cẩn thận hỏi , “ Có phải anh ta đã làm gì em . . . ”
Hơn nửa đêm , ở trong phòng khách sạn , đưa cho cô một tờ chi phiếu lớn như vậy , Kiều Lâm không thể không hoài nghi , có phải cô và Cố Tư Đình đã xảy ra chuyện gì rồi hay không .
“ Không phải , bọn họ đang bắt người nhưng bắt nhầm phải em thôi . ” Vy Vy giải thích .
Kiều Lâm vỗ vỗ ngực , “ Phù , làm anh sợ tới mức hồn sắp bay mất . ”
“ Chuyện tối nay anh đừng nói cho cậu ba . ” Vy Vy dặn .
“ Anh không nói với ai hết , một mình lặng lẽ đi ra từ cửa sau . ”
Bởi vì khách sạn bọn họ ở Có rất nhiều nghệ sĩ tới dự liên hoan phim , cho nên ở gần đó có không ít phóng viên và fan canh giữ .
Vy Vy lại đội tóc giả lên , để tránh bị chó săn chụp được nên hai người đi vào từ cửa nhỏ của phòng bếp trong khách sạn để trở về .
Kiều Lâm không hỏi nữa , đưa cô trở về phòng , “ Đi ngủ sớm một chút , ngày mai còn phải lên máy bay . ”
Vy Vy trở về phòng , khóa phòng xông liền ngã xuống giường , ban đầu không ngủ được , sau khi ngủ lại mơ thấy ác mộng .
Lặp đi lặp lại mơ thấy tim mình bị Lăng Nghiên lấy dao khoét ra , Cố Tư Đình đứng bên cạnh thờ ơ nhìn .
Những người và sự việc cô từng rất quen thuộc , tất cả đều xa lạ khiến cô sợ hãi .
Rạng sáng hai giờ , cô bừng tỉnh sau cơn mơ , mồ hôi lạnh chảy dòng dòng , không dám ngủ nữa .
Cô cầm điện thoại lên mới giật mình nhớ tới Phó Hàn Tranh đã hai ngày không liên hệ với cô .
Ngón tay dừng ở cái tên “ Bảo Bối Tranh Tranh ” , ấn vào lại rời khỏi , rời khỏi lại ấn vào . Cuối cùng , vẫn là gọi đi .
Vốn tưởng rằng Phó Hàn Tranh đã ngủ , sẽ không nghe điện thoại .
Vậy mà , điện thoại vừa mới vang lên một tiếng liền được nhấc máy . “ Vy Vy . ”
Tiếng nói trầm thấp từ tính vang lên bên tai , Vy Vy cảm thấy chóp mũi cay cay .
Cô thật sự không ngờ , mình sẽ nhớ mong giọng nói này như vậy . Cô không nói gì , Phó Hàn Tranh hỏi , “ Tại sao còn chưa ngủ ? ”
Vy Vy ngồi trên giường , trầm mặc một lúc mới nói , “ Tôi gặp ác mộng , vừa mới tỉnh lại . ”
Phó Hàn Tranh nghe thấy giọng cô có chút nghẹn ngào , nhớ tới dáng vẻ gặp ác mộng lần trước của cô , “ Thật sự xin lỗi vì đã không ở bên cạnh em . ”
Vy Vy ôm gối ngồi trên giường , buồn buồn nói , “ Nếu anh không bận thì nói chuyện với tôi một lúc đi . ” Không hiểu sao , cô có chút nhớ giọng nói của anh .
Phó Hàn Tranh buông tài liệu trong tay xuống , nhớ tới tấm ảnh mình vừa nhìn thấy , “ Tối nay em rất đẹp . ”
Nhưng mà , tên đàn ông ngoại quốc chụp chung với cô , cái móng vuốt chết tiệt của tên đó lại khoác lên vai cô .
“ Nên cảm ơn lễ phục anh đưa tới . ” Vy Vy cười nói .
Cô cũng không tin Phó Thời Dịch nhắn có hai cái tin mà có thể lấy được lễ phục đắt tiền sang trọng như vậy .
Phó Hàn Tranh không phải người có sở trường nói chuyện phiếm , nói không tới vài câu liền không biết nói gì nữa .
“ Hay là tôi đọc một đoạn sách cho em , xem em có thể ngủ được không ? ”
“ Ừm . ”
Thủ đô , phòng làm việc trong chung cư Cẩm Tú . Phó Hàn Tranh đứng dậy khỏi bàn làm việc , đi tới giá sách tìm sách .
Trong máy tính , Phó Thời Khâm đang video call với Phó Hàn Tranh để báo cáo công việc đã phát điên đập bàn .
“ Chuyện của em rất gấp , anh có thể xử lý xong cho em rồi lại dỗ bạn gái anh ngủ được không ? ”
Phó Hàn Tranh nhìn lướt qua giá sách mới phát hiện nơi này của mình không có câu chuyện thích hợp để đọc cho cô đi ngủ . Trầm ngâm một lát , anh hạ giọng đọc một đoạn thơ tiếng Anh .
[ Whenever you need me , III be here . ]
[ Whenever you ' re in trouble , I ' m always near . ]
[ Whenever you feel alone , and you think everyone has given up . . . ]
[ Reach out for me , and I will give you my everlasting love . ]
Giọng nói trầm thấp , giống như có ma lực làm cho người ta yên lòng . Cảm xúc rối loạn của Vy Vy , tại giờ phút này rốt cuộc cũng bình tĩnh lại , cô cười ra tiếng , “ Chú Phó , anh như vậy tôi càng không ngủ được . ”
Nói đọc một đoạn sách , kết quả lại đọc một đoạn thơ tình thả thính người ta .
Ý của đoạn thơ tiếng Anh là :
Khi em cần anh , anh sẽ ở ngay bên cạnh .
Khi em gặp phiền toái , anh sẽ luôn ở bên .
Khi em cô đơn , khi tất cả mọi người vứt bỏ em .
Hãy đến bên anh , anh sẽ cho em tất cả tình yêu .
Cô từng cho rằng , khi gặp lại Cố Tư Đình sẽ đau đớn lắm , hóa ra , cũng không đau như vậy .
Kiều Lâm lo lắng đứng bên cạnh , cẩn thận hỏi , “ Có phải anh ta đã làm gì em . . . ”
Hơn nửa đêm , ở trong phòng khách sạn , đưa cho cô một tờ chi phiếu lớn như vậy , Kiều Lâm không thể không hoài nghi , có phải cô và Cố Tư Đình đã xảy ra chuyện gì rồi hay không .
“ Không phải , bọn họ đang bắt người nhưng bắt nhầm phải em thôi . ” Vy Vy giải thích .
Kiều Lâm vỗ vỗ ngực , “ Phù , làm anh sợ tới mức hồn sắp bay mất . ”
“ Chuyện tối nay anh đừng nói cho cậu ba . ” Vy Vy dặn .
“ Anh không nói với ai hết , một mình lặng lẽ đi ra từ cửa sau . ”
Bởi vì khách sạn bọn họ ở Có rất nhiều nghệ sĩ tới dự liên hoan phim , cho nên ở gần đó có không ít phóng viên và fan canh giữ .
Vy Vy lại đội tóc giả lên , để tránh bị chó săn chụp được nên hai người đi vào từ cửa nhỏ của phòng bếp trong khách sạn để trở về .
Kiều Lâm không hỏi nữa , đưa cô trở về phòng , “ Đi ngủ sớm một chút , ngày mai còn phải lên máy bay . ”
Vy Vy trở về phòng , khóa phòng xông liền ngã xuống giường , ban đầu không ngủ được , sau khi ngủ lại mơ thấy ác mộng .
Lặp đi lặp lại mơ thấy tim mình bị Lăng Nghiên lấy dao khoét ra , Cố Tư Đình đứng bên cạnh thờ ơ nhìn .
Những người và sự việc cô từng rất quen thuộc , tất cả đều xa lạ khiến cô sợ hãi .
Rạng sáng hai giờ , cô bừng tỉnh sau cơn mơ , mồ hôi lạnh chảy dòng dòng , không dám ngủ nữa .
Cô cầm điện thoại lên mới giật mình nhớ tới Phó Hàn Tranh đã hai ngày không liên hệ với cô .
Ngón tay dừng ở cái tên “ Bảo Bối Tranh Tranh ” , ấn vào lại rời khỏi , rời khỏi lại ấn vào . Cuối cùng , vẫn là gọi đi .
Vốn tưởng rằng Phó Hàn Tranh đã ngủ , sẽ không nghe điện thoại .
Vậy mà , điện thoại vừa mới vang lên một tiếng liền được nhấc máy . “ Vy Vy . ”
Tiếng nói trầm thấp từ tính vang lên bên tai , Vy Vy cảm thấy chóp mũi cay cay .
Cô thật sự không ngờ , mình sẽ nhớ mong giọng nói này như vậy . Cô không nói gì , Phó Hàn Tranh hỏi , “ Tại sao còn chưa ngủ ? ”
Vy Vy ngồi trên giường , trầm mặc một lúc mới nói , “ Tôi gặp ác mộng , vừa mới tỉnh lại . ”
Phó Hàn Tranh nghe thấy giọng cô có chút nghẹn ngào , nhớ tới dáng vẻ gặp ác mộng lần trước của cô , “ Thật sự xin lỗi vì đã không ở bên cạnh em . ”
Vy Vy ôm gối ngồi trên giường , buồn buồn nói , “ Nếu anh không bận thì nói chuyện với tôi một lúc đi . ” Không hiểu sao , cô có chút nhớ giọng nói của anh .
Phó Hàn Tranh buông tài liệu trong tay xuống , nhớ tới tấm ảnh mình vừa nhìn thấy , “ Tối nay em rất đẹp . ”
Nhưng mà , tên đàn ông ngoại quốc chụp chung với cô , cái móng vuốt chết tiệt của tên đó lại khoác lên vai cô .
“ Nên cảm ơn lễ phục anh đưa tới . ” Vy Vy cười nói .
Cô cũng không tin Phó Thời Dịch nhắn có hai cái tin mà có thể lấy được lễ phục đắt tiền sang trọng như vậy .
Phó Hàn Tranh không phải người có sở trường nói chuyện phiếm , nói không tới vài câu liền không biết nói gì nữa .
“ Hay là tôi đọc một đoạn sách cho em , xem em có thể ngủ được không ? ”
“ Ừm . ”
Thủ đô , phòng làm việc trong chung cư Cẩm Tú . Phó Hàn Tranh đứng dậy khỏi bàn làm việc , đi tới giá sách tìm sách .
Trong máy tính , Phó Thời Khâm đang video call với Phó Hàn Tranh để báo cáo công việc đã phát điên đập bàn .
“ Chuyện của em rất gấp , anh có thể xử lý xong cho em rồi lại dỗ bạn gái anh ngủ được không ? ”
Phó Hàn Tranh nhìn lướt qua giá sách mới phát hiện nơi này của mình không có câu chuyện thích hợp để đọc cho cô đi ngủ . Trầm ngâm một lát , anh hạ giọng đọc một đoạn thơ tiếng Anh .
[ Whenever you need me , III be here . ]
[ Whenever you ' re in trouble , I ' m always near . ]
[ Whenever you feel alone , and you think everyone has given up . . . ]
[ Reach out for me , and I will give you my everlasting love . ]
Giọng nói trầm thấp , giống như có ma lực làm cho người ta yên lòng . Cảm xúc rối loạn của Vy Vy , tại giờ phút này rốt cuộc cũng bình tĩnh lại , cô cười ra tiếng , “ Chú Phó , anh như vậy tôi càng không ngủ được . ”
Nói đọc một đoạn sách , kết quả lại đọc một đoạn thơ tình thả thính người ta .
Ý của đoạn thơ tiếng Anh là :
Khi em cần anh , anh sẽ ở ngay bên cạnh .
Khi em gặp phiền toái , anh sẽ luôn ở bên .
Khi em cô đơn , khi tất cả mọi người vứt bỏ em .
Hãy đến bên anh , anh sẽ cho em tất cả tình yêu .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.