Chương 165: Năng lực mới
Mạc Khúc Ca Hành
25/12/2022
Nhìn thấy người này vậy mà lại là người thủ hộ ở bên cạnh của tiểu thư Trang Đài, trong lòng Trần Viễn không khỏi xiết chặt. Anh thật sự không có ngờ đến, kẻ đến tập kích du thuyền vậy mà lợi hại như vậy, còn có thể đánh bại được một cao thủ cấp bậc đại tông sư hậu kỳ giống như ông chú lái xe.
Chỉ có điều, khiếp sợ thì khiếp sợ, nhưng Trần Viễn cũng không dám chậm trễ, anh vội vàng đi tới, đem ông chú tài xế kéo lên, đứng dậy.
“Tiền bối, ngài không có sao chứ?”
Mặc dù trước đây đối phương từng có uy hiếp qua anh một lần, nhưng ở trước mặt của mọi người Trần Viễn vẫn thả thái độ rất thấp, đối với cao thủ như người ở trước mặt vẫn luôn tôn xưng là tiền bối để bày tỏ sự tôn trọng của mình.
Nghe được tiếng hô của Trần Viễn, ánh mắt của ông chú tài xế không khỏi liếc qua nhìn lấy anh một hồi. Sau đó, ông ta hơi có chút nhịn không được, che lấy miệng, ho khan một trận.
“Khục khục, là cậu đấy à? Vừa rồi cậu không gặp phải rắc rối gì chứ?”
Vừa nói, ánh mắt của ông chú tài xế không khỏi quét qua, nhìn về phía Trương Mỹ Lệ, đang đứng ở ngay bên cạnh. Cảm nhận được ánh mắt của ông ta nhìn đến, sắc mặt của Trương Mỹ Lệ hơi thoáng biến đến có chút khó coi. Nhưng ở ngoài mặt, cô ta vẫn nhìn về phía đối phương, lễ phép gật đầu xem như là đáp lại.
Chỉ là, lúc này ông chú tài xế cũng không có thời gian để tiếp tục trò chuyện với bọn họ. Ông ta hơi đưa tay lê, vỗ nhẹ lên trên bả vai của Trần Viễn một cái.
“Cầm lấy vật này, lát nữa giúp tôi bảo qua cho tốt nó!”
Nói xong, thân hình của ông ta đột nhiên lóe lên, sau đó biến mất ngay tại chỗ. Mà lúc này, sắc mặt của Trần Viễn thoáng chốc biến đến vô cùng khó coi. Bởi vì, thứ mà ông chú tài xế ném lại cho anh lúc này, vậy mà lại là một chiếc chìa khóa. Hơn nữa, phía trên còn điêu khắc rất nhiều hoa văn kỳ dị. Cho dù là Trần Viễn, khi vừa mới tiếp xúc đến, luôn luôn có loại cảm giác để cho tâm thần mang theo mấy phần bất an.
Đối với Trần Viễn mà nói, hiện tại mỗi lần nhìn thấy đồ vật có lai lịch bất minh, anh đều cảm thấy cực kỳ không tốt. Nhất là, từ lúc bị viên hỏa cầu ở trong cơ thể quấy phá, trong lòng của anh càng đối với những thứ đồ vật được mấy người giống như ông chú tài xế càng thêm kháng cự, không muốn tiếp xúc đến.
Chỉ là, lúc này thân ảnh của ông chú tài xế cũng biến mất không thấy. Hơn nữa, tình hình chiến đấu ở trên du thuyền dường như diễn ra hết sức kích liệt. Với lại, phe thế lực của nhà họ Đàm càng lúc càng rơi vào trong thế yếu.
Chính vì thế, mặc dù trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng Trần Viễn cũng chỉ có thể đem chiếc chìa khoa do Đàm Bá Tánh đưa tới, cất ở trong ngực áp. Ngay sau đó, anh cấp tốc tiến về một chỗ phương hướng.
Lúc này, trong một chỗ phòng khách ở trên du thuyền, xung quanh của tiểu thư Trang Đài đang bị bao vây lấy không ít người mặc áo đen trùm đầu. Tất cả những kẻ này, trên thân đều mang theo vũ khí. Hơn nữa, từ dấu vết trong chiến đấu lưu lại, thì phần lớn bọn họ đều là người dị năng, mang theo những loại năng lực hết sức kỳ quặc.
Nhất là, trên tay một người áo đen lúc này cầm lấy một tia sấm sét, đang hướng về phía một gã hộ vệ đang bảo vệ cho tiểu thư Trang Đài ném tới.
Xoẹt xoẹt…
Ầm!
Nguồn điện từ tia sét phóng ra, lập tức để cho mặt thuyền nổ tung một trận. Đồng thời, người hộ vệ đứng ở bên cạnh của tiểu thư Trang Đài cũng bị hất tung ra ngoài, va đập vào trên thành tường, ngã lăn xuống đất không một chút nhúc nhích.
Thấy được cảnh này, rất nhiều hộ vệ đều không khỏi hoảng sợ liếc mắt nhìn đến. Mà lúc này, sắc mặt của tiểu thư Trang Đài đã có phần tái nhợt.
Ban đầu, khi chiếc du thuyền bị một chiếc tàu hàng ở phía bên ngoài va chạm phải, Trang Đài đã phát hiện ra tình huống có chút bất thường. Nhưng ngay sau đó, khi thấy được một nhóm thủy thủ mặc áo đen, đeo khăn bịt mặt, trên tay còn mang theo súng ống trực tiếp nhảy lên boong thuyền, thì cô mới biết mọi thứ đã vượt ngoài tầm kiểm soát.
Cho dù lúc này bên cạnh có rất nhiều hộ vệ, hơn nữa thân thủ của mỗi người đều rất không tệ. Thế nhưng, số lượng của đối phương cũng không kém. Hơn nữa, thực lực của mỗi người đều muốn mạnh hơn so với hộ vệ ở bên cạnh của cô không ít.
Trong khi đó, ông chú tài xế là người mạnh nhất ở trên du thuyền, thì lại bị ba người thần bí mang theo mặt nạ màu tím vây giết, hiện tại không rõ sống chết ra sao. Thế nên, lúc này nhìn thấy bên phía đối phương xuất hiện ra một người có thực lực mạnh mẽ như vậy, trong lòng của Đàm Trang Đài đã hoảng hơn một nửa.
Nhưng mà, cũng không đợi cho cô kịp suy nghĩ tìm ra biện pháp ứng đối. Lúc này, từ phía sau lưng của cô bỗng dưng xuất hiện một cái thân ảnh. Đồng thời, từ trong miệng của đối phương phát ra một trận cười lạnh.
“Tiểu thư Trang Đài, đã lâu không gặp, cô không có việc gì chứ?!”
Tiếng nói này vừa mới vang lên, đã để trong lòng của Trang Đài không khỏi giật mình, lạnh run một cái. Nhưng mà, lúc này một thân ảnh khác đã cấp tốc lao tới, sau đó quát lớn.
“Tiểu thư, chạy mau!”
Ầm!
Một tiếng nổ lớn bất ngờ vang lên, thân ảnh của người vừa mới lao tới đã bị bắn văng ra ngoài xa tới hơn mười mét. Trong hốc mắt của Trang Đài lúc này vậy mà hiện lên một đường tơ máu, vẻ mặt có chút sững sờ, khó có thể nào tin được.
“Chậc chậc, thật sự là rất đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa là có thể thành công rồi!”
Nhìn thấy bên phía hộ vệ của nhà họ Đàm vậy mà có người lại dám liều chết, trực tiếp chắn ở phía trước để che chở cho tiểu thư của mình. Lúc này, cái bóng đen xuất hiện ở trước mặt của Trang Đài không khỏi lộ ra một vệt đáng tiếc. Chỉ có điều, bộ dáng của đối phương lúc này, dường như cũng không quá mức vội vàng. Ngược lại, đối phương có loại giống như đang từ từ tận hưởng việc khiến cho con mồi của mình trở nên tuyệt vọng.
Nhưng mà, nụ cười đắc ý ở trên con ngươi của cái bóng còn không xuất hiện được bao lâu. Lúc này, từ phía sau lưng của ả đột nhiên truyền đến một tiếng lạnh nhạt.
“Thật sao?!”
Ngay sau đó, cái bóng giống như bị thứ gì đó bắt lấy, chặn ngang ở trong cổ họng, không cách nào có thể giãy giụa được.
“Ali, đừng đùa nữa, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi rút lui!”
Lúc này, đứng ở cách đó tương đối xa, thấy được động tác của cái bóng bỗng dưng ngừng lại, một người đeo khăn bịt mặt vội vàng hô lên. Thế nhưng, lúc này cái bóng cũng không cách nào trả lời được câu hỏi của đồng bọn. Bởi vì, một cỗ lực lượng thần bí đang nhanh chóng tràn vào bên trong cơ thể, khiến cho năng lực ẩn mình của cô lúc này cũng hoàn toàn mất đi tác dụng.
Ngay sau đó, một thân ảnh cấp tốc hiện ra. Mặc dù đối phương cũng mặc áo đen bó sát người, trên mặt mang theo một chiếc mặt nạ màu đen. Nhưng từ bên ngoài nhìn đến, thì đây rõ ràng là một cô gái, hơn nữa còn hết sức xinh đẹp.
Chỉ có điều, ở sau lưng của Ali lúc này, lại hiện ra một khối khuôn mặt lạnh băng băng, không hề có một chút cảm xúc này của Trần Viễn.
“Các người, thật sự làm tôi rất chán ghét!”
Từ vừa rồi quan sát chiến đấu đến hiện tại, Trần Viễn rốt cuộc cũng đã nhận ra, đám sát thủ tập kích du thuyền của nhà họ Đàm, hóa ra lại là người quen cũ trước đây của anh. Bọn họ là người của giáo hội, đã từng không ít lần ra tay với anh và người thân của anh. Thế nên, vừa nhìn thấy được đối phương trong lòng Trần Viễn đã nổi lên sát khí.
Ngay khi tiếng nói vừa dứt, cổ tay của Trần Viễn cũng lập tức phát lực, đem một bên cánh tay của đối phương bẻ gãy.
Chứng kiến được hành động của Trần Viễn lúc này, đứng ở một bên sắc mặt của Trương Mỹ Lệ có chút kinh hoảng. Bởi vì, đây chẳng phải là năng lực thôi miên mà chỉ có cô mới có thể thể sử dụng thôi sao?
Chỉ có điều, khiếp sợ thì khiếp sợ, nhưng Trần Viễn cũng không dám chậm trễ, anh vội vàng đi tới, đem ông chú tài xế kéo lên, đứng dậy.
“Tiền bối, ngài không có sao chứ?”
Mặc dù trước đây đối phương từng có uy hiếp qua anh một lần, nhưng ở trước mặt của mọi người Trần Viễn vẫn thả thái độ rất thấp, đối với cao thủ như người ở trước mặt vẫn luôn tôn xưng là tiền bối để bày tỏ sự tôn trọng của mình.
Nghe được tiếng hô của Trần Viễn, ánh mắt của ông chú tài xế không khỏi liếc qua nhìn lấy anh một hồi. Sau đó, ông ta hơi có chút nhịn không được, che lấy miệng, ho khan một trận.
“Khục khục, là cậu đấy à? Vừa rồi cậu không gặp phải rắc rối gì chứ?”
Vừa nói, ánh mắt của ông chú tài xế không khỏi quét qua, nhìn về phía Trương Mỹ Lệ, đang đứng ở ngay bên cạnh. Cảm nhận được ánh mắt của ông ta nhìn đến, sắc mặt của Trương Mỹ Lệ hơi thoáng biến đến có chút khó coi. Nhưng ở ngoài mặt, cô ta vẫn nhìn về phía đối phương, lễ phép gật đầu xem như là đáp lại.
Chỉ là, lúc này ông chú tài xế cũng không có thời gian để tiếp tục trò chuyện với bọn họ. Ông ta hơi đưa tay lê, vỗ nhẹ lên trên bả vai của Trần Viễn một cái.
“Cầm lấy vật này, lát nữa giúp tôi bảo qua cho tốt nó!”
Nói xong, thân hình của ông ta đột nhiên lóe lên, sau đó biến mất ngay tại chỗ. Mà lúc này, sắc mặt của Trần Viễn thoáng chốc biến đến vô cùng khó coi. Bởi vì, thứ mà ông chú tài xế ném lại cho anh lúc này, vậy mà lại là một chiếc chìa khóa. Hơn nữa, phía trên còn điêu khắc rất nhiều hoa văn kỳ dị. Cho dù là Trần Viễn, khi vừa mới tiếp xúc đến, luôn luôn có loại cảm giác để cho tâm thần mang theo mấy phần bất an.
Đối với Trần Viễn mà nói, hiện tại mỗi lần nhìn thấy đồ vật có lai lịch bất minh, anh đều cảm thấy cực kỳ không tốt. Nhất là, từ lúc bị viên hỏa cầu ở trong cơ thể quấy phá, trong lòng của anh càng đối với những thứ đồ vật được mấy người giống như ông chú tài xế càng thêm kháng cự, không muốn tiếp xúc đến.
Chỉ là, lúc này thân ảnh của ông chú tài xế cũng biến mất không thấy. Hơn nữa, tình hình chiến đấu ở trên du thuyền dường như diễn ra hết sức kích liệt. Với lại, phe thế lực của nhà họ Đàm càng lúc càng rơi vào trong thế yếu.
Chính vì thế, mặc dù trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng Trần Viễn cũng chỉ có thể đem chiếc chìa khoa do Đàm Bá Tánh đưa tới, cất ở trong ngực áp. Ngay sau đó, anh cấp tốc tiến về một chỗ phương hướng.
Lúc này, trong một chỗ phòng khách ở trên du thuyền, xung quanh của tiểu thư Trang Đài đang bị bao vây lấy không ít người mặc áo đen trùm đầu. Tất cả những kẻ này, trên thân đều mang theo vũ khí. Hơn nữa, từ dấu vết trong chiến đấu lưu lại, thì phần lớn bọn họ đều là người dị năng, mang theo những loại năng lực hết sức kỳ quặc.
Nhất là, trên tay một người áo đen lúc này cầm lấy một tia sấm sét, đang hướng về phía một gã hộ vệ đang bảo vệ cho tiểu thư Trang Đài ném tới.
Xoẹt xoẹt…
Ầm!
Nguồn điện từ tia sét phóng ra, lập tức để cho mặt thuyền nổ tung một trận. Đồng thời, người hộ vệ đứng ở bên cạnh của tiểu thư Trang Đài cũng bị hất tung ra ngoài, va đập vào trên thành tường, ngã lăn xuống đất không một chút nhúc nhích.
Thấy được cảnh này, rất nhiều hộ vệ đều không khỏi hoảng sợ liếc mắt nhìn đến. Mà lúc này, sắc mặt của tiểu thư Trang Đài đã có phần tái nhợt.
Ban đầu, khi chiếc du thuyền bị một chiếc tàu hàng ở phía bên ngoài va chạm phải, Trang Đài đã phát hiện ra tình huống có chút bất thường. Nhưng ngay sau đó, khi thấy được một nhóm thủy thủ mặc áo đen, đeo khăn bịt mặt, trên tay còn mang theo súng ống trực tiếp nhảy lên boong thuyền, thì cô mới biết mọi thứ đã vượt ngoài tầm kiểm soát.
Cho dù lúc này bên cạnh có rất nhiều hộ vệ, hơn nữa thân thủ của mỗi người đều rất không tệ. Thế nhưng, số lượng của đối phương cũng không kém. Hơn nữa, thực lực của mỗi người đều muốn mạnh hơn so với hộ vệ ở bên cạnh của cô không ít.
Trong khi đó, ông chú tài xế là người mạnh nhất ở trên du thuyền, thì lại bị ba người thần bí mang theo mặt nạ màu tím vây giết, hiện tại không rõ sống chết ra sao. Thế nên, lúc này nhìn thấy bên phía đối phương xuất hiện ra một người có thực lực mạnh mẽ như vậy, trong lòng của Đàm Trang Đài đã hoảng hơn một nửa.
Nhưng mà, cũng không đợi cho cô kịp suy nghĩ tìm ra biện pháp ứng đối. Lúc này, từ phía sau lưng của cô bỗng dưng xuất hiện một cái thân ảnh. Đồng thời, từ trong miệng của đối phương phát ra một trận cười lạnh.
“Tiểu thư Trang Đài, đã lâu không gặp, cô không có việc gì chứ?!”
Tiếng nói này vừa mới vang lên, đã để trong lòng của Trang Đài không khỏi giật mình, lạnh run một cái. Nhưng mà, lúc này một thân ảnh khác đã cấp tốc lao tới, sau đó quát lớn.
“Tiểu thư, chạy mau!”
Ầm!
Một tiếng nổ lớn bất ngờ vang lên, thân ảnh của người vừa mới lao tới đã bị bắn văng ra ngoài xa tới hơn mười mét. Trong hốc mắt của Trang Đài lúc này vậy mà hiện lên một đường tơ máu, vẻ mặt có chút sững sờ, khó có thể nào tin được.
“Chậc chậc, thật sự là rất đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa là có thể thành công rồi!”
Nhìn thấy bên phía hộ vệ của nhà họ Đàm vậy mà có người lại dám liều chết, trực tiếp chắn ở phía trước để che chở cho tiểu thư của mình. Lúc này, cái bóng đen xuất hiện ở trước mặt của Trang Đài không khỏi lộ ra một vệt đáng tiếc. Chỉ có điều, bộ dáng của đối phương lúc này, dường như cũng không quá mức vội vàng. Ngược lại, đối phương có loại giống như đang từ từ tận hưởng việc khiến cho con mồi của mình trở nên tuyệt vọng.
Nhưng mà, nụ cười đắc ý ở trên con ngươi của cái bóng còn không xuất hiện được bao lâu. Lúc này, từ phía sau lưng của ả đột nhiên truyền đến một tiếng lạnh nhạt.
“Thật sao?!”
Ngay sau đó, cái bóng giống như bị thứ gì đó bắt lấy, chặn ngang ở trong cổ họng, không cách nào có thể giãy giụa được.
“Ali, đừng đùa nữa, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi rút lui!”
Lúc này, đứng ở cách đó tương đối xa, thấy được động tác của cái bóng bỗng dưng ngừng lại, một người đeo khăn bịt mặt vội vàng hô lên. Thế nhưng, lúc này cái bóng cũng không cách nào trả lời được câu hỏi của đồng bọn. Bởi vì, một cỗ lực lượng thần bí đang nhanh chóng tràn vào bên trong cơ thể, khiến cho năng lực ẩn mình của cô lúc này cũng hoàn toàn mất đi tác dụng.
Ngay sau đó, một thân ảnh cấp tốc hiện ra. Mặc dù đối phương cũng mặc áo đen bó sát người, trên mặt mang theo một chiếc mặt nạ màu đen. Nhưng từ bên ngoài nhìn đến, thì đây rõ ràng là một cô gái, hơn nữa còn hết sức xinh đẹp.
Chỉ có điều, ở sau lưng của Ali lúc này, lại hiện ra một khối khuôn mặt lạnh băng băng, không hề có một chút cảm xúc này của Trần Viễn.
“Các người, thật sự làm tôi rất chán ghét!”
Từ vừa rồi quan sát chiến đấu đến hiện tại, Trần Viễn rốt cuộc cũng đã nhận ra, đám sát thủ tập kích du thuyền của nhà họ Đàm, hóa ra lại là người quen cũ trước đây của anh. Bọn họ là người của giáo hội, đã từng không ít lần ra tay với anh và người thân của anh. Thế nên, vừa nhìn thấy được đối phương trong lòng Trần Viễn đã nổi lên sát khí.
Ngay khi tiếng nói vừa dứt, cổ tay của Trần Viễn cũng lập tức phát lực, đem một bên cánh tay của đối phương bẻ gãy.
Chứng kiến được hành động của Trần Viễn lúc này, đứng ở một bên sắc mặt của Trương Mỹ Lệ có chút kinh hoảng. Bởi vì, đây chẳng phải là năng lực thôi miên mà chỉ có cô mới có thể thể sử dụng thôi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.