Chương 44: Ra lệnh
Mèo Con Màu Xám
16/02/2024
Tô Lan Nhược an ủi một lúc thì cơn giận của Tôn Vân Thạch mới dịu đi một chút
Tuy nhiên, trong lòng Tôn Vân Thạch đã quyết định rồi, nhất định phải khiến Ninh Chiết mất chén cơm này!
Trước đó Tôn Vân Thạch và Tô Lan Nhược đi cùng nhau, xe cũng để ở nhà họ Tô, cho nên lúc về đương nhiên anh ta sẽ đi với Tô Lan Nhược về nhà họ Tô.
Ngay khi trở về nhà, Tô Lan Nhược nói với người rong nhà rằng mình đã thành công ký hợp đõng với công ty của Diêu Chấn Hải.,
"Ký được rồi?"
Tô Minh Thành ngạc nhiên nhận lấy bản hợp. đồng từ tay Tô Lan Nhược, sau khi nhìn thoáng qua, Tô Minh Thành lại càng ngạc nhiên hơn:
"Sao lại nhanh như vậy? Hơn nữa, giá vận chuyển cũng được xem là bình thường!"
“Chuyện này may mà có Tôn thiếu ạ” Tô Lan Nhược cảm kích nói: “Diêu tổng là bạn của cha Tôn thiếu, chắc hắn ông ấy nế mặt Tôn thiếu nên mới sảng khoái ký như vậy."
Lúc này, Ninh Chiết, người vẫn đang làm việc trong công ty lại hắt hơi một cái
Anh không biết mình bằng cách nào đó đã giúp Tôn Vân Thạch chiếm lợi.
Trong lòng Tôn Vân Thạch cảm thấy có chút kiêu ngạo, phất phất tay, giả vờ khiêm tốn nói:
“Lan Nhược, đừng nhắc tới chuyện nhỏ này! Nói ra thật xấu hổ, hôm qua Bạch Tứ Gia đến gây rắc rối cho mọi người, cháu thậm chí còn không giúp đỡ được.”
“Chuyện này sao trách cháu được!” Triệu Thục Viện liên tục lắc đầu: "Trước đó Bạch Tứ Gia đã nể mặt cha cháu một lần, nhưng tên vô dụng Ninh Chiết đúng là không ra gì
“Cuối cùng không phải Ninh Chiết đã giải quyết được vấn đề rồi sao?" Tô Minh Thành tức giận nói.
Triệu Thục Viện cứng cổ, nói như chuyện đương nhiên: “Vốn dĩ là chuyện do chính anh ta gây ra thì tự mình giải quyết!”
'Tô Minh Thành nghe vậy thì ông không khỏi lắc đầu thở dài.
Đúng là chuyện đó do Ninh Chiết gây ra.
Nhưng ông không nghĩ được tại sao Ninh Chiết lại gây ra chuyện lớn như vậy?
Ông cũng không biết tại sao vợ mình lại trở thành người như thế này.
Bây giờ bà hoàn toàn không hiểu được việc biết ơn, chỉ biết bợ đỡ người khác.
Triệu Thục Viện hoàn toàn không để ý đến sự thất vọng của chồng, bà mỉm cười túm lấy Tôn Vân Thạch nói:
“Vân Thạch, cháu xem cháu giúp nhà cô bao nhiêu lần rồi? Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng Lan Nhược nhà chúng ta chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi”
Lấy thân báo đáp?
Trong lòng Tôn Vân Thạch nóng lên.
Anh ta đúng là muốn Tô Lan Nhược lấy thân báo đáp!
“Mẹ!"
Tô Lan Nhược Nhược nhìn về phía mẹ mình như oán trách: “Tôn thiếu và con chỉ là bạn bè, mẹ đang nói bậy bạ gì vậy!"
“Mẹ nó bậy bạ gì chứ?” Triệu Thục Viện trừng mắt nhìn con gái:
“Vân thiếu có ý gì với con, con còn chưa rõ sao? Theo mẹ, đợi đến khi con và tên vô dụng Ninh Chiết chính thức..."
“Khụ khụ!" Tô Minh Thành đột nhiên ho khan, tức giận trừng mắt nhìn Triệu Thục Viện.
Chuyện Ninh Chiết tiến hành ly hôn với Tô Lan Nhược là bí mật trong nhà.
Ninh Chiết từ chức, Tô Lan Nhược tuyên bố với bên ngoài rằng lòng tự trọng của Ninh Chiết quá mạnh, anh muốn tự mình đi tạo dựng sự nghiệp, không muốn lúc nào cũng dựa dẫm vào nhà họ Tô.
Triệu Thục Viện biết mình suýt chút nữa lỡ miệng nên vội vàng đổi lời: “Chuyện Ninh Chiết và Lan Nhược ly hôn không phải chuyện sớm hay muộn sao! Dù sao thì tôi cũng nghĩ Vân Thạch và Lan Nhược quả thực là trời đất tạo nên một đôi!”
Nghe Triệu Thục Viện nói, Tôn Vân Thạch cảm thấy vô cùng thoải mái.
Ngay cả sự tức giận khi bị Ninh Chiết đá cũng biến mất đi nhiều.
“Được rồi, đừng nói nữa!" Tô Minh Thành trừng mắt nhìn Triệu Thục Viện: "Chúng ta sẽ bàn chuyện này sau! Đừng có suốt ngày nói hết chuyện này đến chuyện khác!”
“Vốn đĩ là như vậy mà!” Triệu Thục Viện khịt mũi nhẹ, nhìn Tôn Vân Thạch càng lúc càng vừa mắt.
Tôn Vân Thạch mỉm cười, lắc đầu thở dài: “Chú Tô, không phải cháu nói xấu sau lưng Ninh Chiết nhưng mà anh ta thật sự không thể tưởng tượng nổi! Nói là ra ngoài tạo dựng sự nghiệp, kết quả lại đổi chỗ làm bảo vệ! Cháu cảm thấy đàn ông vẫn là phải có chút lòng cầu tiến mới tốt.”
“Ừ” Tô Minh Thành thản nhiên trả lời, nhưng không nói nhiều.
Ninh Chiết đã làm nhân viên bảo vệ được vài năm, đổi việc tiếp tục làm nhân viên bảo vệ cũng là chuyện bình thường.
Nếu không phải vì giúp đỡ gia đình họ, Ninh Chiết đã có thể bay cao, chỉ dựa vào chuyện Tống Thanh Diên còn nợ anh ân tình thì Ninh Chiết sẽ lên như diều gặp gió!
Hơn nữa, thậm chí con gái ông đưa Ninh Chiết một triệu mà anh còn không cần!
Tuy nhiên, trong lòng Tôn Vân Thạch đã quyết định rồi, nhất định phải khiến Ninh Chiết mất chén cơm này!
Trước đó Tôn Vân Thạch và Tô Lan Nhược đi cùng nhau, xe cũng để ở nhà họ Tô, cho nên lúc về đương nhiên anh ta sẽ đi với Tô Lan Nhược về nhà họ Tô.
Ngay khi trở về nhà, Tô Lan Nhược nói với người rong nhà rằng mình đã thành công ký hợp đõng với công ty của Diêu Chấn Hải.,
"Ký được rồi?"
Tô Minh Thành ngạc nhiên nhận lấy bản hợp. đồng từ tay Tô Lan Nhược, sau khi nhìn thoáng qua, Tô Minh Thành lại càng ngạc nhiên hơn:
"Sao lại nhanh như vậy? Hơn nữa, giá vận chuyển cũng được xem là bình thường!"
“Chuyện này may mà có Tôn thiếu ạ” Tô Lan Nhược cảm kích nói: “Diêu tổng là bạn của cha Tôn thiếu, chắc hắn ông ấy nế mặt Tôn thiếu nên mới sảng khoái ký như vậy."
Lúc này, Ninh Chiết, người vẫn đang làm việc trong công ty lại hắt hơi một cái
Anh không biết mình bằng cách nào đó đã giúp Tôn Vân Thạch chiếm lợi.
Trong lòng Tôn Vân Thạch cảm thấy có chút kiêu ngạo, phất phất tay, giả vờ khiêm tốn nói:
“Lan Nhược, đừng nhắc tới chuyện nhỏ này! Nói ra thật xấu hổ, hôm qua Bạch Tứ Gia đến gây rắc rối cho mọi người, cháu thậm chí còn không giúp đỡ được.”
“Chuyện này sao trách cháu được!” Triệu Thục Viện liên tục lắc đầu: "Trước đó Bạch Tứ Gia đã nể mặt cha cháu một lần, nhưng tên vô dụng Ninh Chiết đúng là không ra gì
“Cuối cùng không phải Ninh Chiết đã giải quyết được vấn đề rồi sao?" Tô Minh Thành tức giận nói.
Triệu Thục Viện cứng cổ, nói như chuyện đương nhiên: “Vốn dĩ là chuyện do chính anh ta gây ra thì tự mình giải quyết!”
'Tô Minh Thành nghe vậy thì ông không khỏi lắc đầu thở dài.
Đúng là chuyện đó do Ninh Chiết gây ra.
Nhưng ông không nghĩ được tại sao Ninh Chiết lại gây ra chuyện lớn như vậy?
Ông cũng không biết tại sao vợ mình lại trở thành người như thế này.
Bây giờ bà hoàn toàn không hiểu được việc biết ơn, chỉ biết bợ đỡ người khác.
Triệu Thục Viện hoàn toàn không để ý đến sự thất vọng của chồng, bà mỉm cười túm lấy Tôn Vân Thạch nói:
“Vân Thạch, cháu xem cháu giúp nhà cô bao nhiêu lần rồi? Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng Lan Nhược nhà chúng ta chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi”
Lấy thân báo đáp?
Trong lòng Tôn Vân Thạch nóng lên.
Anh ta đúng là muốn Tô Lan Nhược lấy thân báo đáp!
“Mẹ!"
Tô Lan Nhược Nhược nhìn về phía mẹ mình như oán trách: “Tôn thiếu và con chỉ là bạn bè, mẹ đang nói bậy bạ gì vậy!"
“Mẹ nó bậy bạ gì chứ?” Triệu Thục Viện trừng mắt nhìn con gái:
“Vân thiếu có ý gì với con, con còn chưa rõ sao? Theo mẹ, đợi đến khi con và tên vô dụng Ninh Chiết chính thức..."
“Khụ khụ!" Tô Minh Thành đột nhiên ho khan, tức giận trừng mắt nhìn Triệu Thục Viện.
Chuyện Ninh Chiết tiến hành ly hôn với Tô Lan Nhược là bí mật trong nhà.
Ninh Chiết từ chức, Tô Lan Nhược tuyên bố với bên ngoài rằng lòng tự trọng của Ninh Chiết quá mạnh, anh muốn tự mình đi tạo dựng sự nghiệp, không muốn lúc nào cũng dựa dẫm vào nhà họ Tô.
Triệu Thục Viện biết mình suýt chút nữa lỡ miệng nên vội vàng đổi lời: “Chuyện Ninh Chiết và Lan Nhược ly hôn không phải chuyện sớm hay muộn sao! Dù sao thì tôi cũng nghĩ Vân Thạch và Lan Nhược quả thực là trời đất tạo nên một đôi!”
Nghe Triệu Thục Viện nói, Tôn Vân Thạch cảm thấy vô cùng thoải mái.
Ngay cả sự tức giận khi bị Ninh Chiết đá cũng biến mất đi nhiều.
“Được rồi, đừng nói nữa!" Tô Minh Thành trừng mắt nhìn Triệu Thục Viện: "Chúng ta sẽ bàn chuyện này sau! Đừng có suốt ngày nói hết chuyện này đến chuyện khác!”
“Vốn đĩ là như vậy mà!” Triệu Thục Viện khịt mũi nhẹ, nhìn Tôn Vân Thạch càng lúc càng vừa mắt.
Tôn Vân Thạch mỉm cười, lắc đầu thở dài: “Chú Tô, không phải cháu nói xấu sau lưng Ninh Chiết nhưng mà anh ta thật sự không thể tưởng tượng nổi! Nói là ra ngoài tạo dựng sự nghiệp, kết quả lại đổi chỗ làm bảo vệ! Cháu cảm thấy đàn ông vẫn là phải có chút lòng cầu tiến mới tốt.”
“Ừ” Tô Minh Thành thản nhiên trả lời, nhưng không nói nhiều.
Ninh Chiết đã làm nhân viên bảo vệ được vài năm, đổi việc tiếp tục làm nhân viên bảo vệ cũng là chuyện bình thường.
Nếu không phải vì giúp đỡ gia đình họ, Ninh Chiết đã có thể bay cao, chỉ dựa vào chuyện Tống Thanh Diên còn nợ anh ân tình thì Ninh Chiết sẽ lên như diều gặp gió!
Hơn nữa, thậm chí con gái ông đưa Ninh Chiết một triệu mà anh còn không cần!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.