Chương 55: Xưng hô lạ nhỉ!
Mèo Con Màu Xám
18/02/2024
Lúc Diệp Khinh Hầu nhặt được Thất Cân, anh ta vừa đúng bảy cân cho nên mới có cái tên này.
Về phần Diêu Chấn Hải lại là nhân tài chính tay Diệp Kinh Hậu khai quật ra.
Nếu không có Diệp Kinh Hậu, Diêu Chấn Hải sẽ không bao giờ đạt được địa vị như hiện nay.
Nghe Phượng Mị nói xong, Ninh Chiết không khỏi hiếu kỳ hỏi:" Rốt cục Diệp tiên sinh có lai lịch gì? Tôi cảm thấy thực lực của ông ấy rất lớn nhưng ở Giang Châu này vẫn có rất nhiều người không biết tới ông ấy!"
“Việc này chúng tôi không tiện tiết lộ” Phượng Mị lắc đầu nói: “Nếu anh có hứng thú với
gia như vậy, anh có thể đích thân hỏi ông ấy:
"Được tì
Ninh Chiết gật gật đầu. Đột nhiên cảm thấy buồn tiểu nên anh đã đứng lên, nói: "Lát nữa nói chuyện tiếp, tôi đi toilet”
Nói xong, Ninh Chiết liền bước ra khỏi phòng.
Sau khi đi vệ sinh xong, Ninh Chiết đang đi về phòng thì bỗng nhiên nghe tiếng "binh binh rầm rầm” đột nhiên truyền ra từ một căn phòng riêng.
Ninh Chiết chỉ cho rằng có người say rượu gây sự nên cũng không để ý lảm, tiếp tục cất bước đi về phòng mình.
Đúng lúc này, cửa căn phòng riêng đó đột nhiên mở ra, một người phụ nữ hoảng sợ lao ra khỏi phòng rồi chạy thẳng về phía Ninh Chiết.
Trong cơn hoảng loạn, người phụ nữ đó đã đụng phải Ninh Chiết.
Ngay lúc người phụ nữ đó sắp ngã xuống đất, Ninh Chiết đã theo bản năng ôm lấy cô ta.
"Là cô!"
Ninh Chiết kinh ngạc nhìn người phụ nữ này.
Lúc này anh mới nhận ra người này chính là Tô Thanh Y!
Tô Thanh Y vừa hoàn hồn lại cũng nhận ra Ninh Chiết.
“Anh rể, mau cứu em với!
Tô Thanh Y nức nở hét to một tiếng, sau đó. hoảng sợ trốn đẳng sau Ninh Chiết.
Anh rể?
Sắc mặt Ninh Chiết xám xịt.
Xưng hô lạ nhỉ!
Sau khi kết hôn với Tô Lan Nhược, anh cũng có. gặp Tô Thanh Y vài lăn.
Nhưng đây là lăn đầu tiên anh nghe được một câu "anh rể” từ miệng cô ta.
"Trong lúc Ninh Chiết đang cảm thán lại có hai người đàn ông trung niên khác vừa tức giận vừa lao ra khỏi phòng. Một người trong đó còn không ngừng xoa xoa mu bàn tay của mình.
"Tô Thanh Y cô nghĩ cô trốn được sao?"
Hai mắt Dương Nguyên Vũ bốc hỏa nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Y đang núp sau lưng Ninh Chiết "Con khốn này, rượu mời không uống cứ thích uống rượu phạt! Hôm nay ông đây nhất định phải xử lý cô!"
Nói xong, Dương Nguyên Vũ liền dẫn người xông về phía Ninh Chiết.
Ninh Chiết khẽ cau mày, lượng thông tin trong lời nói của người đàn ông này hơi lớn nha!
“Cô đã làm gì anh ta?” Ninh Chiết thấp giọng hỏi Tô Thanh Y.
Tô Thanh Y gật đầu, nức nở đáp: “Bọn họ.. bọn họ bỏ thuốc vào rượu bị tôi phát hiện. Tôi không uống nên họ muốn ép tôi uống. Tôi hoảng sợ sau đó... sau đó đã cắn vào tay anh ta rồi bỏ chạy..
Đậu má!
Mấy người có tiền bây giờ đều lộng hành như vậy sao?
Nói thật thì anh ta không thích Tô Thanh Y chút nào.
Từ lúc chưa kết hôn với Tô Lan Nhược, anh đã không thích Tô Thanh Y rồi.
Tính tình của Tô Thanh Y còn tự cao tự đại hơn Tô Lan Nhược rất nhiều, mấy anh em bảo vệ của anh đều từng bị Tô Thanh Y này hô tới quát lui không ít lần.
Nhưng mà hai cha con lão gia tử nhà họ Tô vẫn là người tốt, nếu hôm nay anh đã có mặt ở đây rồi, không giúp đỡ một chút cũng không được!
Được rồi, coi như là làm việc thiện tích thêm chút công đức đi!
Coi như là nể mặt lão gia tử!
Ngay khi Ninh Chiết hạ quyết tâm, Dương Nguyên Vũ cũng đã dẫn người đi tới trước mặt anh.
“Nhóc con, tao cảnh cáo mày tốt nhất đừng nên xen vào chuyện của người khác!"
Dương Nguyên Vũ hung tợn cảnh cáo Ninh Chiết, sau đó liền ra lệnh cho người của mình kéo Tô Thanh Y sau lưng Ninh Chiết ra.
Ninh Chiết đưa tay bắt lấy cánh tay của bọn họ, đen mặt nói: “Các anh sống ở ngoài đủ rồi, giờ muốn vào tù trải nghiệm cuộc sống mới à?”
"Vào tù?" Vẻ mặt Dương Nguyên Vũ tràn đầy khinh thường, ánh mắt lại rơi vào người Tô Thanh Y: 'Tô Thanh Y, cô nói cho tôi biết, cô có dám đưa ông. đây vào tù không?”
Cô có dám đưa ông đây vào tủ không?
Đối mặt với câu hỏi của Dương Nguyên Vũ, Tô Thanh Y bỗng nhiên run lên, sau đó lắc đầu đáp: "Dương tổng, vừa rồi tôi bị dọa nên mới cắn anh. Tôi xin lỗi anh, anh... làm ơn bỏ qua cho tôi đi
Ninh Chiết không biết lai lịch Dương Nguyên Vũ ra sao nhưng cô ta biết!
Sau lưng Dương Nguyên Vũ có nhà họ Sở chống lưng cho đấy!
Mà nhà họ Sở là ai?
Bọn họ là một trong ba đại gia tộc quyền thế nhất Giang Châu đó!
Nghe nói tên Dương Nguyên Vũ là người được Sở Bá Câu của nhà họ sở cực kỳ tin tưởng.
Thậm chí còn có tin đồn Dương Nguyên Vũ là con riêng của Sở Bá Câu!
Một gia tộc nho nhỏ như nhà họ Tô bọn họ làm sao có thể đắc tội với nhà họ Sở chứ?
"Xin lỗi? Ông đây sẽ cho cô một cơ hội xin lỗi!"
Dương Nguyên Vũ hừ lạnh một tiếng, cười dâm đãng nói: "Hiện tại tôi rất tức giận! Không phải cô rất thích dùng miệng cần người sao? Giờ cô cho tôi thấy miệng của cô có công phu cỡ nào đi! Nếu cô có thể hầu hạ tôi thoải mái, tôi sẽ bỏ qua cho cô!”
Về phần Diêu Chấn Hải lại là nhân tài chính tay Diệp Kinh Hậu khai quật ra.
Nếu không có Diệp Kinh Hậu, Diêu Chấn Hải sẽ không bao giờ đạt được địa vị như hiện nay.
Nghe Phượng Mị nói xong, Ninh Chiết không khỏi hiếu kỳ hỏi:" Rốt cục Diệp tiên sinh có lai lịch gì? Tôi cảm thấy thực lực của ông ấy rất lớn nhưng ở Giang Châu này vẫn có rất nhiều người không biết tới ông ấy!"
“Việc này chúng tôi không tiện tiết lộ” Phượng Mị lắc đầu nói: “Nếu anh có hứng thú với
gia như vậy, anh có thể đích thân hỏi ông ấy:
"Được tì
Ninh Chiết gật gật đầu. Đột nhiên cảm thấy buồn tiểu nên anh đã đứng lên, nói: "Lát nữa nói chuyện tiếp, tôi đi toilet”
Nói xong, Ninh Chiết liền bước ra khỏi phòng.
Sau khi đi vệ sinh xong, Ninh Chiết đang đi về phòng thì bỗng nhiên nghe tiếng "binh binh rầm rầm” đột nhiên truyền ra từ một căn phòng riêng.
Ninh Chiết chỉ cho rằng có người say rượu gây sự nên cũng không để ý lảm, tiếp tục cất bước đi về phòng mình.
Đúng lúc này, cửa căn phòng riêng đó đột nhiên mở ra, một người phụ nữ hoảng sợ lao ra khỏi phòng rồi chạy thẳng về phía Ninh Chiết.
Trong cơn hoảng loạn, người phụ nữ đó đã đụng phải Ninh Chiết.
Ngay lúc người phụ nữ đó sắp ngã xuống đất, Ninh Chiết đã theo bản năng ôm lấy cô ta.
"Là cô!"
Ninh Chiết kinh ngạc nhìn người phụ nữ này.
Lúc này anh mới nhận ra người này chính là Tô Thanh Y!
Tô Thanh Y vừa hoàn hồn lại cũng nhận ra Ninh Chiết.
“Anh rể, mau cứu em với!
Tô Thanh Y nức nở hét to một tiếng, sau đó. hoảng sợ trốn đẳng sau Ninh Chiết.
Anh rể?
Sắc mặt Ninh Chiết xám xịt.
Xưng hô lạ nhỉ!
Sau khi kết hôn với Tô Lan Nhược, anh cũng có. gặp Tô Thanh Y vài lăn.
Nhưng đây là lăn đầu tiên anh nghe được một câu "anh rể” từ miệng cô ta.
"Trong lúc Ninh Chiết đang cảm thán lại có hai người đàn ông trung niên khác vừa tức giận vừa lao ra khỏi phòng. Một người trong đó còn không ngừng xoa xoa mu bàn tay của mình.
"Tô Thanh Y cô nghĩ cô trốn được sao?"
Hai mắt Dương Nguyên Vũ bốc hỏa nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Y đang núp sau lưng Ninh Chiết "Con khốn này, rượu mời không uống cứ thích uống rượu phạt! Hôm nay ông đây nhất định phải xử lý cô!"
Nói xong, Dương Nguyên Vũ liền dẫn người xông về phía Ninh Chiết.
Ninh Chiết khẽ cau mày, lượng thông tin trong lời nói của người đàn ông này hơi lớn nha!
“Cô đã làm gì anh ta?” Ninh Chiết thấp giọng hỏi Tô Thanh Y.
Tô Thanh Y gật đầu, nức nở đáp: “Bọn họ.. bọn họ bỏ thuốc vào rượu bị tôi phát hiện. Tôi không uống nên họ muốn ép tôi uống. Tôi hoảng sợ sau đó... sau đó đã cắn vào tay anh ta rồi bỏ chạy..
Đậu má!
Mấy người có tiền bây giờ đều lộng hành như vậy sao?
Nói thật thì anh ta không thích Tô Thanh Y chút nào.
Từ lúc chưa kết hôn với Tô Lan Nhược, anh đã không thích Tô Thanh Y rồi.
Tính tình của Tô Thanh Y còn tự cao tự đại hơn Tô Lan Nhược rất nhiều, mấy anh em bảo vệ của anh đều từng bị Tô Thanh Y này hô tới quát lui không ít lần.
Nhưng mà hai cha con lão gia tử nhà họ Tô vẫn là người tốt, nếu hôm nay anh đã có mặt ở đây rồi, không giúp đỡ một chút cũng không được!
Được rồi, coi như là làm việc thiện tích thêm chút công đức đi!
Coi như là nể mặt lão gia tử!
Ngay khi Ninh Chiết hạ quyết tâm, Dương Nguyên Vũ cũng đã dẫn người đi tới trước mặt anh.
“Nhóc con, tao cảnh cáo mày tốt nhất đừng nên xen vào chuyện của người khác!"
Dương Nguyên Vũ hung tợn cảnh cáo Ninh Chiết, sau đó liền ra lệnh cho người của mình kéo Tô Thanh Y sau lưng Ninh Chiết ra.
Ninh Chiết đưa tay bắt lấy cánh tay của bọn họ, đen mặt nói: “Các anh sống ở ngoài đủ rồi, giờ muốn vào tù trải nghiệm cuộc sống mới à?”
"Vào tù?" Vẻ mặt Dương Nguyên Vũ tràn đầy khinh thường, ánh mắt lại rơi vào người Tô Thanh Y: 'Tô Thanh Y, cô nói cho tôi biết, cô có dám đưa ông. đây vào tù không?”
Cô có dám đưa ông đây vào tủ không?
Đối mặt với câu hỏi của Dương Nguyên Vũ, Tô Thanh Y bỗng nhiên run lên, sau đó lắc đầu đáp: "Dương tổng, vừa rồi tôi bị dọa nên mới cắn anh. Tôi xin lỗi anh, anh... làm ơn bỏ qua cho tôi đi
Ninh Chiết không biết lai lịch Dương Nguyên Vũ ra sao nhưng cô ta biết!
Sau lưng Dương Nguyên Vũ có nhà họ Sở chống lưng cho đấy!
Mà nhà họ Sở là ai?
Bọn họ là một trong ba đại gia tộc quyền thế nhất Giang Châu đó!
Nghe nói tên Dương Nguyên Vũ là người được Sở Bá Câu của nhà họ sở cực kỳ tin tưởng.
Thậm chí còn có tin đồn Dương Nguyên Vũ là con riêng của Sở Bá Câu!
Một gia tộc nho nhỏ như nhà họ Tô bọn họ làm sao có thể đắc tội với nhà họ Sở chứ?
"Xin lỗi? Ông đây sẽ cho cô một cơ hội xin lỗi!"
Dương Nguyên Vũ hừ lạnh một tiếng, cười dâm đãng nói: "Hiện tại tôi rất tức giận! Không phải cô rất thích dùng miệng cần người sao? Giờ cô cho tôi thấy miệng của cô có công phu cỡ nào đi! Nếu cô có thể hầu hạ tôi thoải mái, tôi sẽ bỏ qua cho cô!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.